Dũng Bẹo – Seri Truyện Sex Dâm 2023 – Update Chương 222

Chương 50 : Quyết Định …

Sau khi đám Huyết vũ rút lui , mọi người thở phào nhẹ nhõm .Long nhìn thi thể hai thằng em của mình mà sót ruột, quặn lòng.

-Mang thi thể hai thằng đi, ngày mai tổ chức đám tang cho bọn nó , gọi người tới sắp xếp và làm lễ cho hai thằng an nghỉ, bọn nó vất vả rồi. –Long nói với một thằng đàn em .

Bọn nó cẩn thân khênh vác hai thi thể cuat Nam và Phong vào trong nhà, lam theo lời dặn của Long.

Dũng ngồi phịch xuống đất , nhìn hai thi thể đang được đưa vào trong, anh mắt phức tạp, vừa trải qua cú sock mất đi hai người chiến hưu thân thiết , nay lại chịu thêm quả thân phận của Ying , đầu Dũng ong lên như bị ai gõ chuông vào đầu vậy. Ying nhìn thấy Dũng như thế, cô cũng không giám nói gì, chỉ ngồi cùng hắn lặng lẽ mà đặt tay lên tay Dũng.

-Cậu là bạn trai của Fa Ying à? –Người đàn ông trung tuổi hỏi Dũng , oongta hỏi bằng tiếng Thái Lan .

– Vợ tôi !!!. –Dũng đáp , hắn còn chẳng ngẩn đầu lên nữa.

-Cậu biêt thân phận của Fa Ying rồi chứ ? nó là cháu của ta, sắp tới gia tộc sẽ vươn lại ra ngoài cho nên những người như nó bắt buộc phải giúp gia tộc , trong vòng 5 ngày nữa nó sẽ phải về Thái Lan . – Ông ta nói.

-Cô ấy là vợ tôi !!! –Dũng nhắc lại một lần nữa , giọng điệu vẫn như lần trước , có vẻ như Dũng đang rất muốn giải tỏa lên ai đó thì phải .

-Chưa cưới xin thì chưa phải , 5 ngày sau nó phải có mặt ở Thái Lan. –Ông ta noi chắc nịch.

-Tôi sẽ không để cô ấy đi . !!!-Dũng đáp , ánh mắt của hắn ngẩng lên nhìn người dàn ông kia rất ngoan cường và kiên định.

– Ở lại??? cậu lấy gì bảo vệ nó???Bản thân còn sống dở chết dở thì lấy gì mà bảo vệ được ???? nưc cười.- ông ta chế giễu .

– Tộc trưởng, con cũng sẽ không đi . –Ying lúc này mới lên tiếng . Cô tất nhiên là không bao giờ chịu đi rồi, cô yêu Dũng như vậy , sao mà đi cho được .

– Tôi sẽ để ông mang cô ấy về , nhưng rồi tôi sẽ tới đón cô ấy với nghi thức rước dâu chứ không phải đến để lôi cô ấy bỏ trốn . –Dũng nắm chặt tay , ánh mắt quay snag nhìn Ying , vuốt nhẹ mái tóc của cô , sao mà nỡ lòng để cô đi được, yêu cô cùng với Trinh-Lan-Hương như nhau , không thể thiếu ai được. Nhưng ông ta nói đúng , lấy cái mẹ gì ra mà bảo vệ , buồn cười thật, như lúc nãy, những cao thủ trên đỉnh đó chỉ cần lấy mạng hắn thì dễ như trở bàn tay , Dũng sau khi nghe Phi nói lúc nãy, hắn mới ngộ ra, đời người đúng thật là buồn cười , hắn không muốn chỉ là một thằng quèn như này mãi được , tại sao ??? những người cấp bậc cao hơn có thể nắm bắt sinh mạng của kẻ bên dưới, ví dụ như Long sẹo , bị Huyết vũ đánh , tại sao không có air a ngăn cản, nếu hôm nay không có 3 người gia tộc kia thì có Kỳ anh vương hay Hiếu đen cũng phải nằm lại đây , chưa nói đến tại sao ??? lý do chỉ đơn giản là lấy thằng Phi đi, vậy còn băng đẳng kia ?? lý do gì bị xóa sổ ????

TẠI VÌ THẾ GIỚI NÀY GIỐNG NHƯ MỘT BỂ CÁ , CON CÁ LỚN SẼ SĂN TÌM VÀ NUỐT NHỮNG CON CÁ BÉ HƠN, ĐẾN KHI CON CÁ LỚN NO NÊ THÌ CON CÁ LỚN HƠN NỮA LẠI NUỐT CON CÁ LỚN ĐÓ .

Quy luật là vậy, chí có kẻ mạnh , có đủ thực lực mới có thể định đoạt số phận , nếu như chiến với các nơi khác , những người như hắn sẽ bị đẩy ra chiến đấu , còn những người cầm cán cân của bàn cờ lại ung dung ngồi xem .

Trong một khoảng thời gian ngắn này , Dũng. đã ngộ ra rất nhiều điều như vậy, hắn thấy trớ trêu, hắn cần phải mạnh hơn, nhưng ai là người hướng dẫn , ai là người chỉ dạy hắn, tự mình luyện tập cũng chỉ tới một mức độ nào đó là hết rồi .

-Hay anh về với em? Em sẽ tìm người giúp anh luyện tập ?-Ying nói, cô như hiểu thấu tâm can của Dũng làm hắn thấy hạnh phúc và cảm động lắm.

-Không được, như vậy còn 3 chị em của em thì sao? –Dũng cân nhắc, thực sự khó , còn 3 cô nag ở nhà lại còn đứa con gái mà hắn chẳng bao giờ thể hiện tình yêu thương với nó được.

-Tôi sẽ giúp cậu, nhưng bản thân cậu phải cố gắng rất nhiều, không có thực lực, thì chỉ có về bán tạp hóa , chứ bon chen vào giới này chỉ làm khổ những người bên cạnh , thậm chí cậu bây giờ còng bằng nổi cái Ying, nó còn kém tuổi cậu, hay nhìn lại thằng Huyết vũ , nó cũng nagng tuổi cạu , có thể có tiếng tăm như vậy???? còn cậu???? có cái con mẹ gì àm tỏ ra tự trọng ??? – ông ta nói khi thấy hai người bàn bạc.

Dũng ngẩn người, đúng vậy, hắn có con mẹ gì mà để tỏ ra tự trọng đây??? hay là về làm ăn , ko tham gia vào chuyện này nưa,x nhưng hai thi thể của anh em, hắn còn chưa cho họ được thấy mối thù được rửa sạch thế nào , thằng cốt cũng vì sau này trợ giúp hắn mà đồng ý đi với người ta sống chết không biết, vậy tại sao hắn lại cho phép mình bỏ cuộc??? lấy lý do mẹ gì mà cho phép bản thân được buông xuôi???

-Ông hãy giúp tôi , tôi chịu đựng được hết . –Dũng nói, nhìn ông ta cực kỳ kiên định.

-Tốt, coi như cái ying không nhầm người . Lời cậu nói sẽ tới đón nó vầ với tư cách đón dâu , tôi sẽ ghi nhớ và chờ . Tôi cho cậu địa chỉ của người này ở bên Thái lan, nhưng gặp được ông ta và xin bái sư không thì tôi không biết , tùy vào duyên của cậu. –Ông ta nói.

-Lão già này là một người cược kỳ giỏi, khét tiếng tại Tam Giac Vàng, nhưng sau khi tới tuổi gần đất xa trời, ông ta thoái ẩn , vợ con lại bị truy sát , dẫn tới cảnh côi cút một mình , bất cần sự đòi, chỉ sống lay lắt qua ngày , cho nên nếu cậu tìm được , oongta chịu dạy, cậu chắc chắn chỉ cần 4 năm là đủ sức vẫy vùng Việt Nam . – ông ta nói tiếp.

Dũng nghe xong thì thấy có một tia ánh sang hy vọng , hắn tất nhiên dù có leo bao nhiêu núi vượt bao nhiêu sông cũng phải tìm bằng được lão này .

Ông ta đưa địa chỉ lão già này thường xuyên lui tới , rồi quay mặt rời đi, nhắc nhở Ying đúng hẹn phải trở về nếu không muốn lien lụy người khác .

Dũng đưa Ying trở về với ngôi nhà thân thuộc, đám người được trở về căn nhà không cần ở khách sạn nữa , Dũng đi tới ôm lấy 4 người vợ của mình , bế đứa con nhỏ đang yêu lên .

-Anh Dũng, anh Phi nhà em đâu? –Mai hỏi

Dũng kể lại toàn bộ sự việc, Tiếng khóc ai oán văng vẳng trong ngôi nhà, xa phi tới 3-4 năm , đứa con chưa chào đời, Linh và Mai như muốn rơi xuống hố sâu vậy. Dũng nhìn cảnh tượng này , hắn thấy áy náy vô cùng, cũng vì hắn mà thằng cốt phải rời đi .

Dũng cũng nói lại toàn bộ về việc mình cũng sắp phải đi xa và đi lâu , mọi người lại nước mắt ngắn nước mắt dài , bịn rịn không muốn rời xa , nhưng tính Dũng chị em đều biết , DUngx đã quyết định rồi thì rất khó để thay đổi .

Tối đó, Dũng trần truồng nằm ôm cả 4 vào lòng .

-Hay cho em đi cùng anh ? –Trinh nói , lần trước cô cũng đi cùng Dũng rồi, chị em bây giờ chỉ mong 1 trong 3 người còn lại được đi cùng chăm sóc hắn, Ying sẽ về Thái lan , về gia tộc cho nên không thể đi cùng Dũng được .

-Lần này đi gian nan và nguy hiểm vô cùng , anh không muốn ai phải chịu khổ cả .-Dũng nói, chị em như tắt hy vọng , Dũng nói như vậy thì chỉ có nghe theo thôi chứ sao mà cái được.

Dũng tranh thủ thời gian mà tưới tinh trùng vào các khu vườn của mình, hy vọng ngày về cây trái vẫn đơm bông , ruộng sâu vẫn nhiều nước .

Ngày ra sân bay cùng Ying, chị em đều đi cùng, nhưng chỉ có Hương là không thấy đâu, cô nói sang nay bận việc phải đi sớm , hôn vào trán Dũng rồi rời khỏi phòng trước .

Lan và Trinh bịn rịn nhìn hai người Dũng và ying lên máy bay mà lòng đầy nhớ nhung , họ muốn chạy theo, chỉ muốn đây là chuyến du lịch và mong Dũng sớm ngày trở về , 4 năm là một con số khá nhiều so với tuổi thanh xuân của con gái .Nhưng hai người sau khi quay người đi, trên mặt nahnh có niềm vui lắp đi nỗi buồn .

Dũng và Ying chọn ghế sát cửa sổ ,nhưng chỉ còn một cái , Dũng đành nhường Ying, còn mình ngồi lên ghết trên vậy , Dũng ngồi xuống bên cạnh là một cô gái, thân hình này thật tuyệt , hắn đưa mắt qua mà đánh gìá, dáng người đẹp quá trời, mà nhìn dáng này khá quen, cô ta đang đeo khâu rtrang và kính đen, đọc tờ báo cho nên Dũng cũng không giám hỏi, nhưng mùi nước hoa bên cạnh , sao lại quen thuộc đến thế , hắn rất khó hiểu, ở người con gái này có gì đó rất quen thuộc với hắn thậm chí là thân thuộc mới đúng .

-Cho tôi hỏi một chút được không? Tôi nhìn cô quen lăm và mùi nước hoa của cô….-Dũng nói, chưa kịp nói hết thì người đó bỏ kính và khẩu trang ra, là Hương, bảo sao quen thế.

-Hì, chào anh yêu . –Hương cười nói , cô nắm lấy tay Dũng .

-Sao…sao em ở dây ?? -Dũng bàng hoàng .

-Hì đi theo anh chứ sao ạ .-Hương nói.

-Thôi, em trở về đi, anh abor nó nguy hiêm lắm rồi cơ mà ? –Dũng nói nghiêm túc.

-Em không, tất cả mọi người đều thống nhất cho em đi cùng anh . –Hương cương quyết nói, Dũng như điên đầu vì mấy bà này , hắn thở dài thườn thượt. Ying biết thừa, qua chị em đã nói rồi , cho nên cố mới đẩy Dũng lên trên ngồi cùng Hương , nãy chị em Lan cười ở sân bay là Hương đã lên tới máy bay theo sắp xếp của chị em rồi .

Dũng chán nản , trước đây đi tính kế với thiên hạ, nay lại bị mấy bà này chơi xỏ hội đồng .Thôi thì đanh dắt theo Hương vậy, azzz…. Đúng là đau đầu mà .Hường cười, ngả vào người Dũng ngủ ngon lành .