Cô Giáo Trinh – Truyện Người Lớn 2022 – Update Chap 40

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Cô Giáo Trinh – Truyện Người Lớn 2022 – Update Chap 40

Tác Giả:

Lượt Xem: 1456 Lượt Xem

Cô giáo Trinh (38)

Quang đang ở giữa ranh giới của mơ hồ và thực tại, điều diễn ra trước mắt cậu quả là hoang đường. Cậu – một thằng con trai lông cánh còn chưa mọc đủ đang ngồi cạnh cô giáo, và những ngón tay mảnh khảnh của người truyền tri thức đang mò mẫm giữa hai chân của cậu.

Cảm giác thoải mái chẳng thể diễn tả thành lời đến từ những cú chạm ngỡ như nhẹ bẫng ấy, mơn man tựa như cơn gió dịu nhẹ của tiết chiều thu đầy nắng vàng. Thứ tạo vật chưa bóc tem phập phồng bên trong lớp vải bó sát, máu từ khắp cơ thể dồn xuống khiến nó ngạo nghễ nhổm dậy.

Rồi cô giáo liếm môi, có tiếng nuốt nước bọt khan, Quang nghe giọng nói quyến rũ vang bên tai – “Chị sẽ dạy cho em… chưa bao giờ chị làm với ai còn trinh cả.”

“Vâng…” – Quang ậm ừ, mặc dù xưng là đã duyệt qua ngàn bộ phim lẫn truyện, lý thuyết chẳng thiếu mà cậu cảm thấy không thể áp dụng được. Mấy cái mô tả trong đấy hết sức ảo diệu, tốt hơn hết thôi cứ để người có kinh nghiệm dẫn dắt cậu vào đời.

Cô giáo đẩy Quang nằm xuống giường, cơ thể di chuyển lên trên một chút để chừa không gian cho việc bắt đầu cởi quần. Quang khá mập, mà cái quần bó hơi chật, Hương mất một lúc mới có thể tụt nó xuống.

“Nói nghe nè, đi tập mặc thoải mái một chút, như thế này sẽ hại thằng nhỏ đó.” – Vừa nói, cô giáo vừa kéo nốt cái quần lót xuống.

Trong bóng tối mông lung, Hương không thể ước lượng cái thứ đó thông qua ánh mắt, cô chỉ có thể dựa vào bàn tay mình để cảm nhận. Nóng hầm hập, cứng như đá, đã thế nó còn dài gần bằng một gang tay của cô, độ to cũng ngang ngửa với khi nắm tay lại. Hương khá bất ngờ, không phải trên mạng nói bụng to thì lò xo sẽ ngắn hay sao? Vì lý gì mà cái thứ này lại bự như vậy.

Hương không khỏi liếm môi, vừa mân mê chạm nhẹ lên cái đầu khấc vừa khen: “Quang này… không ngờ to như thế.”

“To hả chị? Thật hả?” – Quang nghe thế không khỏi tự hào, cậu vốn vẫn luôn rất tự tin về cái chỗ đó vì đã tìm nhiều tài liệu tham khảo, nói cho vuông thì chim thằng Tuấn không thể ngầu bằng cậu được.

“Phải rồi… dù em chưa rửa kỹ, vẫn còn mùi, nhưng mà chị đã không nhịn được để liếm nó đấy.” – Hương vừa nói vừa áp đầu xuống, đầu lưỡi ngọ nguậy đưa ra bên ngoài, nửa thân trên của cô tỳ sát lên đùi cậu nhóc.

Khoái cảm khác thường trào lên trong cơ thể, Quang cảm thấy như bên trong mình có gì đó muốn bùng nổ. Và rồi, nó nổ thật. Ngay khi cái lưỡi Hương vừa mới chạm nhẹ vào đầu dương vật, thì Quang cũng nhịn hết nổi, cậu có cảm giác bản thân như đái ra, kèm theo đó là sướng đến mức tê liệt.

Chất dịch trắng đục phun ra từ khe dọc chính giữa, Hương chẳng kịp phản ứng nên tất cả đều văng lên khuôn mặt xinh đẹp của cô, may mắn duy nhất là cô giáo vẫn thành công nhắm mắt lại ngay khoảnh khắc ấy.

Tinh trùng tanh tưởi, chút hương ngai ngái văng tung tóe, mấy giây sau mới dừng lại.

Hương tẽn tò nắm chặt cây xúc xích khủng nhưng yếu của Quang trong lòng bàn tay, dở khóc dở cười.

“Em… em xin lỗi! Chết mất… thôi! Em… em…” – Quang luống cuống quơ tay sau khi cơn sướng chấm dứt, cậu không biết nên làm gì tiếp theo. Nếu dưới chân có một cái lỗ, Quang sẵn sàng chui xuống dưới và sống nốt phần đời còn lại.

Hương phì cười, lần đầu tiên cô thấy làm tình lại có thể hài hước như vậy, tạm bỏ qua mớ tinh binh vẫn còn dính trên mặt và một phần đang tong tỏng chảy xuống, Hương nắm thằng em Quang, nói: “Ngồi yên đó, chị còn chưa ăn.”

Giọng nói có chút lớn khiến Quang sững lại, im thin thít.

Cái ấy của Quang vẫn đang cương rất to, dù là xuất ra rồi vẫn không có dấu hiệu xìu xuống. Hương không do dự quá lâu, liền há miệng ra đón nó vào bên trong. Mùi vị hơi dị thường, chút nòng nọc tràn ra trên đầu lưỡi. Tuy không hẳn là thơm ngon lắm song cảm xúc thật lạ lùng. Nói cho cùng Quang chính là học sinh của cô, và làm điều này với học trò của mình thật sự là rất biến thái.

Bản năng trong Hương vô thức trỗi dậy, giữa hai chân bắt đầu có cảm giác râm ran khó chịu. Cô ngậm nó một lúc, cảm giác Quang vẫn có thể tiếp tục được nên ngồi dậy, vừa vuốt ve cái thứ đó vừa nói với Quang: “Thứ nhất, em ra bật đèn trắng đi, chị không ngại em thấy cơ thể chị đâu. Thứ hai, hãy vỗ về khi chị đang liếm nó cho em, đừng ngồi yên như tượng đá vì chị sẽ thấy chán. Còn cuối cùng, em có muốn cởi đồ cho chị không?”

Quang rít qua kẽ răng, mãi mới nói được hai chữ: “Em muốn!”

Ngay sau đó, không để cô nhắc nhở nữa, cậu bước xuống giường, mở hẳn đèn lên rồi quay lại.

Hương lúc này không nói gì, chỉ dùng ánh mắt lả lơi nhìn Quang, đôi chân khẽ tách ra trong khi cô chống tay xuống giường.

Quang cũng không nói gì nữa, chỉ có cảm giác ái ngại khi mớ chất lỏng của cậu vẫn còn đọng lại trên tóc cô giáo. Cậu tự cởi nốt áo ngoài, cơ thể mập mỡ tròn trùng trục phô ra hết mức, song đáng nói vẫn là cái thứ đó của Quang, to đến mức bất hợp lý.

Hương nảy sinh thêm hứng thú, da thịt Quang khá trắng trẻo, dù béo nhưng cảm quan cũng không hề khó coi. Còn cái thứ chết tiệt kia, dù hơi thâm đen song độ dữ tợn lại không thể chê, cô đã có chút cảm xúc muốn thứ đó đút vào bên trong mình… nếu dập được tơi bời thì lại… Mới nghĩ tới đó thôi, chỗ hiểm của Hương hình như đã có nước tràn ra, cô thật sự đã nứng.

“Đến đây với chị… cởi đồ cho chị đi…” – Hương lại mời gọi, gò má có chút ửng hồng.

Trái tim Quang đập càng thêm dữ dội như muốn phá vỡ da thịt bay ra ngoài. Cô giáo trông như một ác quỷ giả dạng thiên thần, bề ngoài thánh khiết xinh đẹp, nhưng ẩn sâu trong xương cốt là tâm hồn biến thái đến cùng cực. Cái ánh mắt khao khát nhu tình của cô, cái cách liếm môi đầy dụ hoặc, và dĩ nhiên là cả cơ thể ngon lành ẩn đằng sau những lớp vải mỏng ấy.

Quang leo lên giường một cách chầm chậm, đến bên cạnh cô giáo, vươn bàn tay to lớn chạm khẽ vào lớp áo của cô. Chỗ cậu lựa chọn chỉ là vùng bụng, sự ấm áp, mềm mại thốc lên tận trí não. Chẳng thể dừng lại được nữa, Quang từ từ kéo áo cô lên, cơ thể khỏe khoắn với làn da ngăm ảo diệu ấy lộ ra từng chút một. Vùng eo chẳng chút mỡ thừa, lỗ rốn xinh xắn và lên cao hơn. Bên trong cô giáo là chiếc áo ngực màu tím khá nổi bật, rãnh ngực trông rất gợi cảm.

Hương cũng phối hợp giơ tay, khiến Quang thuận lợi hơn.

“Em biết cởi áo ngực không?”

“À… em… không.”

“Vậy hãy vòng tay ra sau lưng chị, có cái khớp nối chính giữa, chỉ cần kéo nó ra thôi.”

Quang làm theo lời cô giáo, mặc dù hơi trúc trắc nhưng cũng hoàn thành.

Khuôn ngực quyến rũ của cô lộ ra, dù không quá lớn nhưng thật tròn, tròn như bánh bao vậy.

“Dưới này… nữa.” – Hương nói, nâng một chân lên.

Quang chưa kịp thưởng thức đôi gò bồng đảo thì đã luyến tiếc chuyển mắt xuống dưới, cậu nhẹ nhàng cởi cúc quần, rồi kéo cái quần jean ống loe xuống. Ngoài móng chân màu xanh lá được tô vẽ cầu kỳ, Quang còn thấy cả những vết sẹo cả mới lẫn cũ trên cặp giò thon gọn ấy. Hương cũng từng kể cho Quang nghe lý do, nhưng nhìn thấy tận mắt và nghe kể là chuyện hoàn toàn khác nhau. Nếu không có vết thương đan xen, hiển nhiên đây là đôi chân rất tuyệt vời. Thon dài, thẳng tắp, mềm mại và khá đàn hồi.

Ánh mắt Quang bất chợt dời đến vị trí chính giữa, nơi chỉ có độc một mảnh vải màu tím bé xíu che chắn, hai sợi dây mảnh mai quấn qua hông, đáy quần cũng chỉ là một đoạn nho nhỏ nối từ trước ra đằng sau. Dù chưa cần cởi hết thì Quang đã thấy rất kích thích, vì thật sự cái quần lọt khe đâu phải là lá chắn an toàn, cậu bé thấy được mấy sợi lông vươn ra ngoài, cả chút nước nhờn đã thấm ướt mảnh vải làm vài chỗ trở nên đậm màu hơn.

“Cơ thể chị… đẹp không?” – Câu Hương hỏi khiến Quang nuốt nước miếng, trong não lùng bùng. Bất chợt, cậu nhìn thấy một vết bầm rất lớn trên phần má ngoài đùi của Hương, có vẻ chỉ mới gần đây.

“Chị… chị, lão kia lại đánh chị hả?”

Hương nhìn xuống, thẳng thắn thừa nhận rồi nở một nụ cười có phần chua chát – “Ừm, hôm qua Ninh say, về trễ. Chị đang ngủ thì hắn lôi dậy đánh. Cũng quen rồi.”

“Sao chị không… bỏ hắn đi.”

“Đâu dễ như vậy, dù chị không thích thằng nhóc vì nó quá giống Ninh nhưng… trẻ con thì chẳng có tội gì cả. Đừng hỏi nữa. Mất hứng lắm. Cứ đến đây đi.”

Hương kéo Quang nằm xuống, ôm cơ thể béo của cậu ta vào lòng. Tự nhiên Hương thấy cảm giác này cũng tương đối thích, vừa ấm vừa mềm, dù là hơi rít vì chắc Quang ra nhiều mồ hôi, cũng chẳng thơm tho cho lắm.

“Em, người em dơ lắm.”

“Không sao cả, chị chỉ muốn gần gũi thôi. Chị cũng chưa tắm.”

Quang thở phào trong lòng, cũng vòng tay ôm lấy cơ thể cô giáo. Cái thứ đó của cậu đang chọc vào bụng Hương, còn phần đùi bị cô ta kẹp vào giữa hai chân, đầu gối có chút cảm nhận khác thường vì có đôi khi cọ xát với mảnh vải nho nhỏ ấy.

Ôm được một chút, Hương tự nhiên nói: “Chị rất cảm ơn em, số tiền ấy quá lớn đối với chị. Mặc dù không biết vì sao chị lại ngủ với học sinh của mình, nhưng mong rằng những gì hôm nay chị em mình làm, đừng cho ai biết nhé.”

“Vâng… em hiểu mà.”

“Được rồi, hôn chị đi.”

“Hả? Không phải chị nói…”

“Mặc kệ, chị muốn hôn.” – Gương mặt hai người kề sát nhau, Quang cảm nhận được hơi thở đầy mùi cồn của cô giáo, khóe môi có vương vấn chút mùi dị thường của chính cậu, và trên mái tóc ngắn của cô vẫn là những vết tinh binh còn sót lại.

Tình cảnh này thật sự hoang dã, đầy trần trụi, lớp màng ngăn cách giữa hai người như thể được vén qua một bên, thứ còn lại là hai cơ thể nóng hổi với bản năng lấp đầy. Đầu Quang hơi nhích về phía trước, miệng cậu chạm vào đôi môi đã phai màu của cô.

Cảm giác tựa như Quang đang được ăn một món ăn mới toanh vậy, độ ẩm, sự mềm mại, mùi hương thoáng chốc lấp đầy tâm trí. Cậu muốn chiếm hữu nó, chiếm cái thứ ngon lành này bằng tất cả những gì có thể. Cánh tay to lớn ghì chặt cô giáo, dù chưa có kinh nghiệm nhưng Quang vẫn hút lấy môi cô, môi trên rồi đến môi dưới. Chờ đến khi nụ hoa hơi hé mở, cậu chẳng do dự gì mà đưa luôn lưỡi vào bên trong.

Ban đầu Hương vốn cũng chẳng thích lắm vì mùi thuốc lá hơi khó chịu, song dần dà với sự nhiệt tình và tham lam của Quang đã khiến cái cảm giác đó trôi qua. Cô buông lơi chút phòng vệ, chút tâm tư cuối cùng ra khỏi tâm trí. Phóng đãng ôm lấy Quang, gạt bỏ hết mọi việc mà thật sự đã coi cậu thành đối tác.

Bàn tay của cô giáo chỉ để yên chừng ba giây, ngay sau đó đã vuốt ve da thịt khắp nơi, miễn là cô có thể chạm vào. Lên đến cổ, xuống tới lưng hoặc thậm chí là mông, lần đầu Hương được ôm một người béo thế này, cho nên cũng hết sức tò mò lẫn muốn khám phá. Thật sự không tệ, trong tiết trời lạnh lẽo của nơi này thì rất ấm, chắc đây là định nghĩa đúng nhất của lò sưởi ba mươi bảy độ. Tuy nhiên, cái thứ cứng ngắc kia thì ngày một cứng hơn, nó giật giật theo tiếng thở của cậu bé, đoán chừng là sắp nhịn hết nổi.

Hương tách Quang ra, nói khẽ: “Lúc nãy em ra nhanh quá mà sao giờ chị lại thấy nó cứng ngắc. Có muốn ra nữa không?”

“Thì… cứ hôn chị như vậy, em thích lắm.”

“Ngon hả?”

“Vâng, như lần đầu tiên em ăn gà rán vậy… à thì…”

Hương phì cười bởi cách miêu tả khác lạ này, cái gì Quang cũng liên tưởng đến đồ ăn được. Cô lại bảo: “Thật là lạ, chị nghĩ Black sẽ là người thiện chiến am hiểu lắm, ai ngờ em vẫn còn nguyên tem. Chị phải hướng dẫn em thế nào đây nhỉ?”

“Thế khi làm tình… người ta sẽ làm thế nào hả chị? Em xem phim thì thấy họ sẽ hôn lên cơ thể nhau?”

“Haha, đúng vậy. Thế sao chàng trai chưa làm gì đi? Nếm thử chị đi cưng, đừng nằm yên như vậy.”

Lời động viên của cô giáo chẳng khác gì cái đèn xanh to tướng nhấp nháy liên tục, bây giờ mà Quang không làm gì thì cũng sẽ thấy có lỗi với bản thân. Bởi thế cậu quay người Hương lại, đặt cô giáo nằm ngửa lên. Lập tức, cậu khẽ trườn lên thân thể cô, bắt đầu mọi thứ bằng một nụ hôn mãnh liệt.

Ánh mắt Hương thoáng mong chờ, khúc dạo đầu Quang làm rất tốt, chỉ hy vọng…

Chiếc lưỡi của chàng béo rà dọc trên phần da thịt mát lạnh, thấm những giọt mồ hôi đọng lại như sương sớm trên lá. Bất luận vùng da nào cũng không hề bỏ sót. Từ gáy, đến vùng xương quai, trong cánh tay và thậm chí là cả nách. Đôi khi cái miệng tham lam lại hút vào thật mạnh, để lại vài vết đỏ để tô điểm cho làn da ngăm.

Sự dịu dàng, đầy trân trọng khiến cơn hứng tình đang âm ỉ bên trong người phụ nữ càng thêm mãnh liệt. Cô thích táo bạo, song cũng vẫn thích cái cảm giác cơ thể mình được vuốt ve nhẹ nhàng. Hương khẽ cong người, phía dưới đã ướt đẫm, chiếc quần lót từ từ lỏng ra rồi rơi xuống từ lúc nào chẳng hay.

Chẳng mấy chốc, chiếc lưỡi mềm đã chạm lên đỉnh núi – chính là đầu nhũ hoa có chút cứng ngắc và hơi dài. Lưỡi đảo quanh, miệng hút khẽ, môi trên lẫn môi dưới cọ xát liên tục. Phía bên kia, cũng đang được một bàn tay to lớn mân mê.

Hương không thấy thất vọng, dẫu cho có khi Quang hơi mạnh tay, lần đầu thế này cũng đã quá ổn. Cô cũng chẳng nói gì, đặt tay lên đầu Quang, vuốt ve mái đầu cậu nhóc và mặc cho cậu ta thưởng thức.

Từng đường nước trong suốt xuất hiện trên cơ thể cô giáo, chốc lát sau đã chuyển dời xuống lỗ rốn, đảo quanh vòng eo rắn chắc và cái rãnh bụng cô dày công luyện tập. Kế đến là món ăn chính cho ngày hôm nay.

Hương ghì lấy Quang, dù muốn nhưng vẫn nâng đầu cậu bé dậy.

“Được rồi, chị chưa có rửa, mùi sẽ kỳ cục lắm. Em… hãy nhét nó vào đi.”

“Nhưng mà… nhét thế nào ạ?”

Hương xoa thái dương, tìm kiếm từ ngữ để giải thích – “Chị đang nằm, em hãy leo lên người chị, từ từ nhét nó vào… chỗ ấy. Chị sẽ dạng chân ra.” – Cô nói rồi làm động tác như thế.

Trước mắt Quang xuất hiện tất cả những gì trần trụi nhất khi cô giáo nâng chân trần lên, cái chỗ kín của cô giáo trông ngon mắt, dù là đã trải qua mưa gió với màu sắc hơi đậm, dâm thủy ứa cả ra bên ngoài.

“Hương này.”

“Hửm?”

“Em thấy tội nghiệp chị đấy, em… thấy, chị là người… có nhu cầu cao, nhưng mà sao lại…”

“Đừng nói, làm đi! Chị biết mà.”

“Vâng.” – Quang tiến đến, quỳ hai gối trên giường, trúc trắc cầm lấy cây thần khí của cậu, mất một lúc phân vân khá lâu, thì cuối cùng Quang cũng đưa được nó chạm vào nơi cửa mìn. Cái đầu to tướng len lỏi qua hai lớp thịt, cảm giác ướt nhẫy bao trùm lên toàn thân, cơn nóng hầm hập như hút trọn thứ đó vào bên trong.

Bất chợt, còn chưa nhấp được cái nào thì khuôn mặt Quang đã vặn vẹo, cậu muốn khống chế bản thân nhưng sao lại thấy sướng quá, thứ đó giật giật như chẳng kiểm soát nổi. Bằng chút lý trí cuối cùng, Quang lập tức rút nó ra.

Cậu thở phào khi thành công đưa nó ra ngoài, nhưng đồng thời đó cũng là thời điểm mà cậu không thể nén nổi, tinh dịch cứ vậy bắn ra trong không khí.

Hương ngẩn ra, ánh mắt xoay chuyển, cô thậm chí còn chưa kịp rên lấy một tiếng thì trận chiến này đã kết thúc mất rồi.

Quang thấy khuôn mặt Hương, cảm thấy nhục không thể tả, lần đầu được người ta ngậm thì cũng thôi đi, cớ sao hiện tại lại vẫn như thế.

“Em… em xin lỗi… Để em lau cho cô. – Quang lúng túng đến mức nói nhầm, sau đó quay ngang quay dọc một hồi cũng không thấy có thứ gì để vệ sinh như giấy hoặc khăn.

“Trong túi xách chị có giấy ăn đó.”

“À vâng.”

Hương thở dài, nhìn cậu bé đang cẩn thận lau những gì còn sót lại trên cơ thể mà đúng kiểu vừa buồn cười vừa bất lực. Chàng trai này có cái của quý lớn nhất mà cô từng chứng kiến, khi nãy vừa đâm vào cô cũng thấy sướng, cảm xúc vô cùng dạt dào, dù chỉ hai giây nhưng ấn tượng đúng là rất khó phai.

“Quang này, bình thường em thủ dâm nhiều lắm đúng không?”

“Ơ… dạ… chắc là vậy.”

“Muốn cải thiện không? Chứ nhìn hùng dũng như thế mà… ăn không được chị hơi tiếc đấy.”

Quang cúi thấp đầu nhìn thằng em đã ỉu xìu, hết sức sống – “Vâng… em muốn cải thiện nó.”

“Vậy chúng ta giao kèo nhé. Chị sẽ dạy em làm tình, số tiền kia coi như học phí.”

“Được ạ.”

“Thế đừng quỳ nữa, nằm xuống đây, ôm chị đi, chị đang cần ai ủi đó.”

Quang y lệnh nghe theo. Tự nhiên cảm thấy tức cười khi đã nghĩ “sẽ uy hiếp và đưa cô giáo vào khuôn khổ”, tình hình hiện tại thì cậu mới là kẻ bị người ta thao túng. Có chút bối rối nhưng Quang cũng ôm Hương vào lòng lần nữa, cô giáo tựa lên vai cậu, cũng chẳng quan tâm đến sự việc yếu sinh lý vừa xảy ra.

“Chị Hương này, em có thể hỏi một câu được không?” – Quang dùng dằng mãi rồi mở lời, cây gai đó vẫn còn trong tâm trí.

“Chuyện gì? Em hỏi đi.”

“Vì sao chị muốn bỏ thuốc cô Trinh vậy? Đừng hỏi vì sao em biết, tình cờ thôi.”

Ánh mắt Hương nhìn thẳng vào mặt Quang, sau đó thở dài – “Không nên hả?”

“Không nè, dù sao…”

Hương đưa một ngón tay lên môi Quang, lắc đầu ý bảo cậu hãy nghe cô nói.

“Chị ghen tị đấy. Trinh chắc không nhớ, nhưng mà trước kia bọn chị từng học chung trường. Chị kém cô ta một lớp. Cũng từng thích cùng một người.”

“Thật ạ?”

“Ừm, hồi đó chị chỉ là con vịt xấu xí, còn cô ta vốn là con thiên nga cao thượng. Chị vốn không quan tâm đâu, nhưng mà… tình cờ thôi. À, bạn thân em là thằng nhóc Quân đúng không?”

“Vâng, sao ạ?”

Hương mỉm cười, nói khẽ: “Nó y như tình đầu của chị vậy, nếu không phải chị từng coi học bạ sẽ nghĩ nó và anh ta là cha con. À, người đó trước kia là người yêu Trinh.”

Quang lúc này hơi thắc mắc, nói: “Sao chị lại lựa chọn kể cho em nghe? Mà chị đừng làm như thế nữa được không? Dù gì cũng là đồng nghiệp với nhau.”

“Haiz, hết Vân, hết Tùng rồi đến em. Được rồi, chị sẽ không làm gì nữa, cô ta thật tốt, tốt đến mức nếu chị xuống tay cũng sẽ thấy ngại. Còn câu kia chị cũng không biết, chắc là ở cạnh em thoải mái, chị cảm thấy có thể nói cho em nghe..”

“Chị Hương này, bây giờ có thể đi với em đến chỗ này một chút không?”

“Chỗ nào? Trễ lắm rồi đó.”

Quang hít một hơi thật sâu, nói: “Em nghĩ em nên đưa chị đi bệnh viện… vết bầm và những vết sẹo kia, chẳng đẹp chút nào. Có thể đi băng bó hoặc xử lý chút không chị?”

Hương cảm thấy ngoài ý muốn với lời nói chân thành và ánh mắt hiện rõ sự quan tâm của Quang. Sâu thẳm trong tim cô thật sự thấy rất cảm động. Đã rất nhiều người chứng kiến cơ thể cô, tuyệt nhiên chẳng có một ai nói như vậy.

“Được. Chị… đi cùng em.”

Tối muộn, Hương trở về nhà với vẻ mặt khác hẳn mọi khi, nếu như Ninh chứng kiến, có lẽ chính anh cũng phải ngạc nhiên vì chưa bao giờ thấy vợ vui vẻ như vậy. Trên tay cô còn cầm theo cả một bịch thuốc lớn.