Cậu sinh viên và con mang đáng yêu – Truyện sex hay và hài hước

CHƯƠNG 8

Mạnh quay sang Trinh cười cười:
Em chuẩn bị đồ để thi triển linh thuật đi…khi nào anh quay lại thì chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch…

Trinh nhướng mài nghi hoặc:
Em đã nói là tới tối mới thì triển linh thuật được mà…Mà phải chuẩn bị đồ gì hả cậu chủ…
Mạnh đáp lại nga:
Anh có cách của anh…Em cứ nghe là được rồi..mà em phải chuẩn bị nhan đèn,bùa chú,nước phép nữa mà….

Trinh bay tới cốc đầu Manh:
Cậu chủ ơi là cậu chủ em là Hộ Pháp của Nữ Thần chứ có phải là thầy Pháp nói láo ăn tiền đâu mà cần mấy thứ đồ nhảm nhí đó để thi triển linh thuật..Em chỉ cần niệm chú và nhập định là được rồi…

Mạnh ngớ người:
Cũng phải người ta là Thần chứ có phải cái tụi diễn viên đóng vai thầy Pháp trong phim Tào Khựa nó hay xem đâu…Mạnh thở dài…haiz…

Thôi anh đi đây khi nào anh quay lại rồi tính….

Mạnh đóng cửa phòng lại và bước chậm rãi đến phòng Bà Ngọc…Nó gõ cửa:
Cốc…cốc..cốc…
Mẹ ơi ! Con vào phòng mẹ đươc không…
Bà Ngọc đang nằm lõa thể trên giường đột nhiên nghe tiếng Mạnh gọi vội vàng khoác vội chiếc áo choàng mỏng te lên người bước nhanh ra cửa:
Con gọi mẹ gì thế con trai…
Cánh cửa vừa mới mở ra những hình ảnh lúc bà Ngọc thủ dâm lại hiện lên trong đầu nó,chiếc áo choàng trong suốt như phơi bài những đường cong chết người trên cơ thể bà làm khuôn mặt Mạnh đỏ như gất vôi vàng quay sang hướng khác…

Cánh cửa phòng đóng lại bà Ngọc đi lại phía giường ngồi xuống bà cất chất giọng ngọt ngào hỏi Manh:
Con tìm mẹ có chuyện gì vậy…
Mạnh ú ớ không biết nói gì và cái kế hoạch trong đầu của nó củng bị con chuôt đáng ghét nào thi mất.

Dạ….connn…Dạ….À..Um….

Bà Ngọc bực bội:
Đàn ông con trai gì mà như đàn bà con gái vậy ấp a ấp úng…(Nếu bà biết nó bị như v là vì bà chắc bà sẽ cố suy nghĩ khác về nó)
Như lấy lại được bình tĩnh Mạnh nở một nụ cười nhẹ nhàn..mà cuốn hút nhì thẳng vào bà Ngọc làm bà đứng hình tim đập loạn xạ…Mạnh bước từng bước đến chổ bà Ngọc đặc mông xuống kế bên chổ bà…Nó vòng tay sang ôm trọn lấy người mẹ xin đẹp của nó.Nó hôn lên tóc lên trán làm tim Ngọc như bay khỏi lòng ngực.

Mạnh thỏ thẻ vào tai Ngọc:
Mẹ yêu của con đi làm mấy bữa nay có mệt lắm không nè…
Ngọc quay ngoắc sang nhìn thẳng vào Mạnh,bà suy nghĩ trong đầu:

Thằng này hôm nay bị sau vậy ta…Nó có phải là con của mình không…thường ngày nó đâu có như vậy.
Ngọc cất giọng đầy nghi hoặc:
Xin tiền đi tiệc tùng gì hay sau mà hôm nay anh quan tâm,thương yêu tui giữ vây….
Mạnh cười hề hề trả lời:
Đâu có đâu mẹ,tại con thấy mẹ hay đi sớm về khuya sợi ảnh hưởng tới sức khỏe của mẹ…Mà công việc ở ngân hang của mẹ sau rồi ?
Ngọc trả lời:
Vẫn ổn con à,làm trong ngân hàng được cái lương cao,ngồi phòng lạnh….mà dạo này ngân hàng nhiều việc phải lo lắm,tuần sau mọi việc đi vào qủy đạo sẽ ổn định lại nhanh thôi,còn mẹ thời gian rảnh rỗi sẽ nhiều hơn hihi…

Mẹ đi làm suốt bỏ bê con làm con buồn ghê,Mạnh tỉ tê kêu thang…À Đi làm nhiều vậy sức khỏe mẹ có đảm bảo được không,Mạnh hỏi rất chân thành làm Ngọc rất cảm đông,bà quay sang ôm nó vào lòng Ngọc thủ thỉ:
Mẹ chỉ có mình con là con của me tuy con không phải con ruôt nhưng mẹ thương con còn nhiều hơn cả chị 2 của con…Con là chổ dựa tin thần của mẹ duy nhất và mãi mãi…chị 2 của con sau nay cũng sẽ theo ck nó thôi,chỉ còn lại mình con ở bên mẹ nên con đừng bỏ mẹ mà đi nhé…Mẹ không thể nào sống thiếu con được đâu…
Khi nghe xong những câu này nó cảm giác được nổi cô đơn mà mẹ nó phải chịu đựng suốt mười mấy năm trời lúc nó chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi bị bỏ rơi và được Ngọc đem về nuôi nấu nên người đến nay nó đã 18 tuổi mà tới việc dọn phòng cũng một tay mẹ nó làm…Người nó rung lên hai hàng nước mắt của nó trào ra như con suối nhỏ…Miệng nó lúc này chỉ lẩm bẩm một câu duy nhất:
Mẹ ơi xin sai rồi….Con xin lỗi mẹ…
….

Bà Ngọc cười hiền vuốn ve trên lưng nó bà thì thầm:
Con trai à…đừng khóc trước mắt phụ nữ như vậy không còn mạnh mẽ như cái tên mẹ đa đặc cho con đâu…Mẹ đặc con tên là Mạnh vì mẹ muốn con lúc nào cũng phải thật mạnh mẽ,kiên cường,không ngại khó không ngại khổ và có ý chí vươn lên trong cuộc sống…
Khi nghe xong lời mẹ nói nó đã thôi khóc ,Mạnh vóng tay xiếc thật chặt bà Ngọc vào lòng mà thủ thỉ:
Cuộc đời này con sẽ mãi ở bên mẹ, bảo vệ mẹ,laf người đàn ông của cuộc đời mẹ,chăm sóc mẹ đến trăm tuổi già….Và sự câm thù của nó dành cho tên Dâm Thần càng thêm mảnh liệt nó tự hứa với lòng sẽ cho tên Dâm Thân một trận tới bời vì dám đụng đến mẹ nó.
=» Và cuối cùng kế hoạch của nó đã bị tình yêu thương vô bờ bến của mẹ nó làm cho phá sản hoàn toàn…