Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Phần 16

Bận này hai chị em nhất định đổi tài, tôi thành tay đua, còn chị thành con chiến mã lợi hại. Tôi phải ghim chặt cây bù long dính cứng vào yên, kẹp cẩn thận hai chân vào hông, vậy mà gặp thứ ngựa chứng, vừa phi vừa đá vung vít, khiến tôi mấy lần suýt ngã.

Tôi phải bíu chặt lấy hai cục gu nơi bờm ngựa, ngả rạp người xuống mà kềm giữ không cho ngựa nổi chứng. Tôi phết vào mông ngựa, thúc rướn người oàm oạp không ngưng, ngựa thở dồn dập, lắc lư và hất mình lên oai oái. Tôi quất vào đít, tôi thúc gót chân, ngựa băng xiên băng nai, lồng như phải vía.

Nó hăng quá, quyết phen này phải giật được giải. Tôi đã qua một lần lớ ngớ ban đầu giờ cũng đâm thành thục. Tôi bảo ngựa : hí hó gì thì cứ toác miệng ra mà rống cho to, nhưng chớ hất tớ xuống mà chẳng ra làm sao cả. Tớ còn ngồi vững thì tớ mới làm cho sướng cùng trời, chứ gỡ cái bù loong ra thì hỏng, hỏng mọi chuyện bét be.

Chường như chị Hai hiểu ra nên cảu nhảu càu nhàu : mẹ, tao sướng thì cũng để tao lăn lộn vài vòng cho hả, sao mày lại bắt tao phải nằm nín khe, không cục cựa là sao. Tôi phải sửa lại cách nói : ậy, tui đâu có cấm bà giãy đùng đùng, nhưng mà cái kiểu bà hất lên thì e làm mạnh quá tôi văng tuốt làm sao bà sướng nữa.

Chị Hai hét lên : dẹp, dẹp, đang làm việc, cấm nói nhăng nói cuội. Mày giập mạnh lên cho tao nhờ, bể nồi bể niêu xoong chảo, chén tộ gì, tao chịu hết. Miễn là mày giúp tao lể cái cục nứng ra được thì thôi.

Tôi vít lấy hai cái vú mà phóng tới ào ào. Tôi vùi khúc gân hầm hừ trong lỗ húm, tưởng chừng có lúc nó muốn trật bản lề ra. Chị Hai cong tít người lên, lưng đít gì giở hổng mà kéo vật tôi bắt tôi bắn đùng đùng từng chặp.
Tôi trợn mắt trợn mũi băm ầm ầm. Mệt tổ chảng, lưỡi muốn lè ra dài một khúc. Tôi lừ đừ tạm ngưng, giơ cờ hưu chiến chờ lại sức. Bà chị hét rầm : mẹ họ, cái thằng đang làm tao sướng cực độ, bỗng ngưng ngang, mày chơi vậy thì chơi với chó chớ ai mà ưng.

Tôi cáu nên cũng mắng lại : cỡi bà như cỡi ngựa điên, bà đảo như ăn cướp, tui toát mồ hôi, sôi con mắt, mệt lử mệt lừ Ba nằm im một chút được hôn, tui đâm mà bà xoay như chong chóng, biểu sao tui hổng hết pin mau. Bà ngó nè, nước miếng nước mồm gì tứa ra loạn xạ, nó nhễu đầy trên người bà đó, hổng biết sao ?

Chừng đó mới nghe bà chị tôi than : mèng ơi, mày cắm cái lõi ngô, lõi bắp mà sao miệng mày lại chảy nhớt. Gớm òm, đú họ, tao mà biết mày ở dơ như vầy thì tao cóc cho mày leo lên bụng tao để ở đó mà lo ca.

Tôi vênh mặt lên thách thức : tui thách bà đó, giờ bà thử quẳng tui xuống coi ai chết cho biết. Chị Hai tôi thở dài ì ạch : xí, tại lần này tao lỡ cho mày đeo lên người, tao hỏi mày con cóc đực đang cắm vô con cóc cái, mày xúi nó hất ra, nó có chịu hôn. Nói lãng òm, như con củ cặc, mà bày đặt làm thầy.

Tôi thắng thế nên giỡn hớt : tui hiểu mà, mấy bà bị cọc đâm đời nào chịu nhả nữa. Phương chi cọc tui là thứ inox, la tin, nó vừa cứng, vừa dai, vừa dài, vừa bự, vừa xỏ lỗ tai, vừa đeo lục lạc, vừa lớn tù dù, vừa đâm ngọt xớt….
Tôi định nói nữa, nhưng chị Hai đã gạt phăng : inox hay la tin gì thì mày cũng phải đi cho hết cuộc mới xong. Mày cà trất rút ra, tao nói thiệt, tao bẻ cái rắc cho tiệt nòi nghe mậy.

Tôi hoảng thiệt nên năn nỉ : em nói chơi một chút mà chị Hai giận lẹ vậy. Và để sửa sai, tôi phải vội húc cả chục cái te te. Tôi nạy bên ni, tôi khụi bên kia, tôi chồm lên tuốt trên nóc đâm vùi xuống, lại móc ngoéo từ dưới xỉa đưa lên, tôi thấy cái cục le và hai môi bim bà tầy huầy mà nhợn.

Chị Hai hết nói gì nữa mà chỉ nghe bả khuyến khích : giỏi đa, mày rành rọt dữ, tao thấy “ phẻ “ tới tấp. Mày giúp chị đâm càn, đâm lụi, đâm cái nào cái nấy nên thân cho tao, hổng sợ nó bể hay hư gì đâu, của tao cũng bọc bằng pha lê chớ bộ. Bà chị cũng tiếu lâm gắt củ kiệu, người ta bị chơi thì dạng cẳng dạng chưn, còn bà đã mở toác tà la cái bim cho tôi giập mà miệng còn véo von nghe mới tảng thần.

Tôi bóp giập hai vú bà mà cưa thêm một hồi nữa. Chị vừa nâng bật người vừa ngoáy nẩy theo tôi, cái thằng cu đơ của tôi cuộn tròn lấy cái ống nhổ của chị dồn cục một đống, vữa vôi gì đùn ra thấy sợ.

Tôi quần bà chị có tới nửa giờ rồi, thằng em chịu mệt chớ nhứt định hổng ói. Tội nghiệp bà chị mồ hôi đầm đìa, tôi giả bộ đề nghị nghỉ thì bả ôm chặt lấy lưng tôi cứng ngắc. Bà chửi văng tê : đéo có ăn gian với tao. Mày mà không làm tao ứ cơm ứ nhựa thì đừng hòng tao tha cho mày.

Và tôi bị bả ôm xà quầng, bà xàng cái cổ lọ luôn gần hai chục cái làm tôi hoa cả mắt, tưởng dây thun đứt mẹ rồi chớ. Tôi hứng quá nên cạp vội cạp vàng lên vú bả bắt trớn. Nói nào ngay, tôi lớn xác chớ vẫn còn thấp thua bả một đỗi nên nhìn tôi nằm phục trên bụng bả tựa như con nhái bén đu trên lá bạc hà.

Vậy mà tôi giúi bả cái nào thì bả vui ra mặt. Bả vít lấy thắt lưng tôi mà ấn sâu vô. Tôi vùi vùi thằng cu đơ thì bả chằm quằm ôm lấy tôi mà lắc lắc miết. Tôi đừ dữ, bà vẫn như con hổ cái chọc phá con mồi. Ngó bả lúc này tôi hết còn nhận ra, bả cũng thí như cha đồng cốt, khua tay múa chưn, mày trơ mắt trợn. Miệng bả uốn vằn vèo, bà giống người bắt vít gặp chỗ gỗ cứng, băm môi bặm mỏ ấn vô mà hổng được.

Tôi sực nhớ tới lời chỉ dạy của bậc thấy. Tôi lùi xùi lòn một cánh tay dưới bắp vế bà bẻ quặt ra phía trước. Bà giống như cỗ pháo đặt ở thế đất lệch, một giò cà quinh cà quang lổng chổng trên không.

Tôi khóa nghiến bả lại làm bả ở tư thế như người đô vật bị đánh một miếng ngặt nằm è người ra đó. Tôi lồm cồm ngồi lên, gác giò bả lên vai, tôi cuộn người bả để tay vò bóp cái vú được và tôi lấy sức băm vằm bả tới tấp.
Bả ngạc nhiên la nhong nhỏng : ê, mày học thứ này ngon à nghe. Mày băm tao nát ngướu mà tao đã phừng phừng. Bóp đi em, nhắp đi em, sướng…sướng…sướng. Tôi cũng phụ họa theo bả : bóp vú tưng tưng, đâm vô bừng bừng, người ơi… nứng tới vô biên.

Hai chị em quấn nhau như đôi trăn, cả hai đều rút gân để âm dương giãn dài, sát rịt. Thằng em tôi hăng hết biết, nó nhào lên nhào xuống láng e. Chị hai vắt vẻo một giò, nhưng giò kia tị nạnh cũng bung ngay lên vắt vẻo theo, như cần giếng nhịp võng.

Tôi thực sự tối òm. Mắt nẩy đom đóm và cổ khô, miệng khát. Tôi bóp cái vú muốn bèo nhèo mà bà chị còn kêu : mày bóp lỏng le tựa sờ đít chảo. Mẹ ơi, sao mà bả dâm vậy hổng biết. Chắc phải đợi tôi cắn vỡ bố nó đầu vú ra bả mới chịu hay sao.

(Hết Phần 16 … Xin mời đón xem tiếp Phần 17)