TÔI VÀ CHỊ – Truyện 18+ Dài Hay 2021 ( Update Chương 46 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: TÔI VÀ CHỊ – Truyện 18+ Dài Hay 2021 ( Update Chương 46 END )

Tác Giả:

Lượt Xem: 1423 Lượt Xem

TÔI VÀ CHỊ
-I-
Vất xe vào chỗ đỗ, tôi quẹt thẻ thang máy và điên cuồng bấm chuông khi đứng trước cửa.

Cửa mở ra, tôi đã lách vào nhà, rồi ôm chầm lấy người phụ nữ đang đứng sau cửa. Cũng chẳng nói câu nào, tôi vồ lấy tấm thân ấy, rồi xé toạc bộ áo người trên người và tham lam vục đầu vào bầu ngực phốp pháp vừa đẩy người phụ nữ, cũng đang ôm lấy đầu tôi không lời phản đối, đi về phía chiếc ghế sô pha.

Mồm vẫn ngậm lấy bầu vú nhay, mút, cắn, một tay vần vò bầu vú bên kia, một tay lần xuống cái lồn đã ướt nhớp nhập. Ngón tay tôi miết dọc theo khe thịt, lần xuống hậu môn, rồi lại miết mạnh lên trên, gại mạnh lên cái hột le cứng đét và thọc tay vào cái lỗ, cong ngón tay lên gãi vào cái thành lỗ có những nếp thịt.

Người phụ nữ cong mình lên, hai mông dãy lên khi ngón tay tôi hết gãi lại miết, rồi vê cái hột le. Đến khi người phụ nữ đã cất lên tiếng rên điện loạn, mông đã giật lên từng cơn theo ngón tay ra đang ra vào của tôi, tôi tháo thắt lưng, mở khóa quần và kéo xuống ngang gối. Con chim căng cứng dưới quần được giải phóng bật tung lên ngạo nghễ. Hơi trùng gối xuống, đẩy hai chân người phụ nữ lên vai, để cái lồn đang nhoe nhoét hướng lên, tôi kê con chim vào cái lỗ và đẩy ót một tiếng đi tuốt vào trong, con chim long cái lỗ và lao phập vào tận đáy. người phụ nữ bật ra tiếng rên, mông cũng nảy công lên khi con chim thúc vào đáy. Tì chặt con chim vào lỗ lồn, tôi hơi lựa eo để tư thế thoải mái và bắt đầu hẩy mông kéo con chim ra ngoài, rồi lại dập mông xuống để con chim đi vào tận cùng. Người phụ nữ hò hét càng dữ dội, đầu lắc sang bên, hai cánh đập xuống đệm theo mỗi cái dập của tôi. Tôi vẫn dập mạnh mẽ vào lồn người phụ nữ, con chim đẩy những dòng nước trào ra khỏi lồn và ướt nhoe nhoét mông của người phụ nữ và háng của tôi. Rồi người phụ nữ cũng giật mạnh thân mình, rồi co cứng người, trong khi hai chân duỗi thẳng gác trên vai tôi giãy lên cuồng, hai tay cào trên mặt đệm để lại những vết xước trên tấm da, miệng hét lên rồi sau đó là những tiếng lẩm bẩm không rõ. Trong khi người phụ nữ lên đỉnh, tôi vẫn đẩy con chim ra vào cái bướm đang co bóp nhưng chậm rãi hơn.

tôi và chị

Sau cơn cao trào qua đi, người phụ nữ cũng chỉ lịm đi một lát, rồi lại bắt đầu hứng khởi trở lại, mông bắt đầu ngoáy sang hai bên, hai chân đã hạ xuống quặp lấy mông tôi, đẩy mông tôi theo mỗi cái đẩy của tôi. Được một lúc, tôi cũng bắt đầu mỏi, vỗ lên người phụ nữ tôi ra hiệu lật người. Rút cái chim kéo theo một đống nước ộc ra khỏi cái lồn, chờ người phụ nữ lật mình và chổng cái mông trắng phốp pháp về phía tôi, tôi lại đẩy con chim vào cái lỗ đang căng ra theo cái mông, rồi đưa tay ôm vào cái eo mềm mại, bắt đầu dập.

Con chim gân guốc, đen xì dũng mạnh đi vào cái lỗ làm người phụ nữ cũng rất nhanh lại bắt đầu mất kiểm soát, thân trước gục xuống đệm, mồm cắn chặt lấy miếng da, hai tay vùng vẫy điên cuồng. Cùng với cơ thể người phụ nữ trùng xuống, làm cái lồn không còn đủ căng để ma sát cái chim nữa, cảm giác không đã làm tôi hơi bực mình. Tôi rút cái chim ra khỏi lồn, chuyển lên hậu môn của người phụ nữ, nhờ nước nhờn bôi trơn, con chim không khó khăn đi qua cái lỗ khít chặt và đi sâu vào trong. Sự chặt xít làm sự hứng phấn tăng vọt, tôi bắt đầu từ từ rút ra rồi lại đi vào, chỉ sau vào nhịp nhấp, hậu môn đã quen với sự xâm nhập của con chim bắt đầu dãn ra làm con chim ra vào dễ hơn. Tôi cũng từ từ nhấp nhanh hơn, sự chặt xít, kèm theo sự co bóp của các cái cơ trong hậu môn của người phụ nữ, rất nhanh làm sự hưng phấn tăng lên đến đỉnh, tôi bóp chặt eo người phụ nữ, kéo sát về phải mình, dập những cái thật mạnh, rồi trân mình phóng ồ ạt những dòng tinh trùng vào sâu trong ruột của người phụ nữ. Đón nhận những dòng tinh trùng của tôi, người phụ nữ cũng đạt khoái cảm, hai chân duỗi thẳng ra, cả người đổ xuống đệm rồi rung lên bần bật.

Sau khi phóng hết những giọt tinh trùng, tôi cũng thả người nằm lên tấm thân mềm mại bên dưới đang nhễ nhại mồ hôi và những thơ vẫn còn đang run rảy, cùng với hơi thở gấp gáp.

Cứ nằm yên như vậy một lúc, người phụ nữ như phía dưới tôi cũng ngọ nguậy thân mình. Tôi nghiêng người nằm xuống đệm và ôm lấy người phụ nữ, tay vuốt nhè nhẹ tấm lưng êm ái mát rượi. Tôi biết người phụ nữ dẽ rất dễ chịu và sẽ luôn ghi nhớ mỗi động tác dịu dàng của người đàn ông sau khi làm tình. Đặc biệt những lời quan tâm dịu dàng.

– Xin lỗi, em không nhịn được, trên suốt quãng đường chỉ nghĩ đến chị, nghĩ đến sự hấp dẫn của chị, làm cho sự hưng phấn và ham muốn được làm tình với chị, làm em không khống chế bản thân.

Những lời này sẽ luôn làm người phụ nữ mất phương hướng đặc biệt khi người đàn ông làm người phụ nữ thỏa mãn. Chị cũng không ngoại lệ, chị chỉ “ưm … ưm…” những tiếng nhè nhẹ trong cổ và chị như con mèo rúc vào lòng tôi.

Tôi nằm yên một lúc để điều chỉnh lại cảm xúc của mình, rồi đứng dậy, cởi nốt cái áo ra khỏi người và cúi xuống ôm lấy người phụ nữ.

– Lát em có việc phải đi, em bế chị vào nhà tắm nhé.

Chị giơ hai tay ôm lấy cổ tôi, để tôi dễ dàng ôm chị lên và đi vào nhà tắm. Đặt chị xuống, tay tôi vẫn ôm lấy chị, tay còn lại đẩy cái cửa nhà tắm bằng kính, rồi bước vào vặn cái vòi nước, sau khi đã thử độ ấm của nước, tôi quay lại cầm tay chị bước vào trong.

– Chị có gội đầu không?

Tôi hỏi trước khi bật nước, chị lắc đầu, rồi lấy cái túi che tóc mình lại. Tôi vặn vòi, xịt lên người chị, bàn tay thì xoa khắp người chị để gột đi những dấu vết làm tình.

– Ở dưới chị vẫn tiếp tục ướt này, em không làm hết được.

Tôi nói với chị khi phía dưới chị vẫn tiếp tục tiết ra nước nhờn khi bàn tay tôi vuốt rửa. Chị hơi đỏ mặt, nhưng không nói gì mà giật lấy cái vòi tròng tay tôi.

– Để chị tắm cho em.

Dòng nước và những ngón tay mềm mại của chị mơn man trên da, làm tôi không khỏi khẽ rên một tiếng thoải mái. Bàn tay chị tiếp tục lần xuống dưới, rồi cầm lấy con chim tôi mơn man cọ rửa. Nhưng có lẽ giống nư chị, càng rửa sự hứng khởi càng tăng làm con chim cương lên dựng đứng. Và nó càng cứng lên khi được bao trong cái mồm ấm áp và cái lưỡi điêu luyện của chị cuốn lấy, bàn tay của chị vuốt ve hai hòn dái, ngõn tay thỉnh thoảng lại vòng lên gãi vào lỗ hậu môn, làm tôi không nhịn bật ra tiếng rên.

Chị bú chim tôi ngày một đam mê hơn, chị ngậm lấy con chim đẩy nó vào sâu trong cuống họng chị, rồi lại kéo ra, trong khi cái lưỡi vẫn cuốn lấy thân con chim, rồi lại hút nó vào sâu hơn. Phía dưới một tay chị đãn không tự chủ được, đưa xuống lồn chị miết lên miết xuống.

Tôi ưỡn mông kéo con chim ra khỏi mồm chị, kéo theo một sợi dãi từ môi chị dính sang đầu chim.

– Chị đứng lên đi, để em địt chị.

Tôi dịu dàng nói, kéo chị đứng lên và đẩy chị úp vào tường kinh nhà tắm, hai tay ôm lấy mông chị, hướng con chim vào lỗ lồn chị và đẩy mông để nó thút vào bên trong cái lỗ nhầy nhụa của chỉ, làm chị cũng rít lên và áp người vào tấm kinh.

Vừa đẩy mông đưa con chim nhịp nhàng ra hết bên ngoại lại đẩy thút vào trong tận cùng, không quên dừng lại, ngoáy mông để đầu con chim ép vào bốn xung quanh, sau đó lại rút ra, đẩy vào tận cùng và ngoáy mông dụi con chim vào tận trong cùng của chị. Một tay giữ eo chị, một tay lần lên, ôm chọn lấy vú chị, vừa nhào nặn, vừa kẹp đầu ti vào kẽ tay nhay nhay.

– Chị sướng không chị? Em đang rất sướng … con chim đang được tận hưởng sự ấm áp trong lồn của chị. Chị có cảm thấy nó đang rất hưng phấn không?

Vừa đẩy, tôi mơn man nói, tôi biết khẩu dâm sẽ giúp chị rất nhanh lên đỉnh.

– Chị … cũng… rất … sướng … địt … chị … mạnh … lên … em… vào … sâu … đi … em …

Chị rất nhanh bị cuốn đi, tiếng của chị ngày càng loạn, ngày càng dâm.

– Ah … Em … con … chim … của … em … đang … đâm … thủng … chị … Ôi … chị … sướng … quá … Ah … lồn … chị … đang … tê … Em … mạnh … sâu … vào … Ôiiii … chị … raaaa … Ahhh

Cuối cùng chị cũng không chịu được dưới những cái thúc sâu và nhanh của tôi, chị hét lên, người căng ra, hai mông khép chặt cố giữ con chim của tôi trôn sâu trong chị để lồn chị bóp chặt lấy nó, rồi những cái bóp dữ dội trong lồn, người chị cũng rung lên, hai tay gồng lên cứng lên tì vào của kính. Sau khi cơn co giật qua đi, người chị mềm rũ ra, làm tôi phải dùng hai tay giữ lấy người chị.

Với con chim trôn sâu trong lồn chị làm điểm tựa, tôi từ từ xoay người dựa vào tấm kinh và chầm chậm hạ người xuống. Đến khi ngồi xuống đất, tôi ôm lấy, chị hơi khẽ nhích người để con chim không thốn lên trong bụng chị, tôi cũng hơi cong đùi đỡ lấy mông chị để chị thoải mái hơn. Chị dựa vào người tôi, hơi thở vẫn đang thoi thóp, người vẫn rũ ra. Tôi lẳng lặng ngồi ôm chị, tay vẫn ve vuốt lên bầu vú phốp pháp của chị, nhẹ nhàng vê đầu ti, dù nó không cứng lại nữa.

Một lúc sau chị mới lấy lại sức, khẽ cựa người để đứng lên, con chim tôi chui ra khỏi lồn chị kéo theo một dòng nước trong từ trong chị trào ra.

– Em vẫn còn chưa ra này, nó vẫn cứng đét. Chị dùng tay cho em ra nhé.

– Không cần đâu chị, em cho chị nợ. Chị nhớ trả em gấp đôi đấy.

Nhìn nét mặt có vẻ mệt mỏi của chị, tôi từ chối.

– Được! Lần sau chị sẽ gọi cả chị Phượng nữa, để em sẽ được thỏa mãn gấp đôi.

Tôi nở một nụ cười thật tươi. Rồi lấy cái vòi nước, nhưng chị giật lại.

– Thôi để chị tự tắm, em mà động vào nữa không biết bao giờ mới hết nước nhờn.

Chị chủ động xịt nước lên người tôi, rồi đẩy tôi khỏi nhà tắm. Tôi lấy hai cái khăn tắm ra khỏi tủ, một cái để trên mặt bàn cho chị, một cái lau khô người tôi. Vừa lau người, tôi vừa nhìn chị đang tắm qua tấm vách kinh. Chị vẫn rất hấp dẫn, dù các nét thanh tú đã được thời gian đắp lên tròn trịa hơn, càng làm cho chị thêm nét hấp dẫn thành thục. Da chị rất trắng, mịn màng, ngực chị rất to và đầy đặn, hơi rủ xuống do thời gian, hai núm vú màu nâu nhưng vẫn ngạo nghễ vươn lên trên bầu vú. Eo chị vẫn giữ được sự thon thả, bụng vẫn phẳng phiu mịn màng dù đầy đặn hơn một chút. Mông chị to tròn được nâng đỡ bởi đôi chân tròn trịa và thẳng.

***

Tôi quen chị cũng đã gần một năm, khi mới trở về nước sau khi tốt nghiệp đại học và bắt đầu lập nghiệp. Sau rất nhiều lần thất bại khi thuyết phục ngân hàng cho vay, tôi đang lúc hơi chán nản, ngồi uống cà phê gần trụ sở của chị để nghĩ cách tiếp theo thì nhìn thấy chị bước ra khỏi xe và đi vào, đi sau chị là người Trưởng phòng đã từ chối tôi. Ngoài sự thưởng thức về hình thức của chị, tôi chợt lóe lên một ý. Tôi bắt đầu dò hỏi chị và sau đó qua cô lễ tân dưới sảnh, sau một ly trà sữa và những câu khen khiến cô đỏ mặt, ánh mắt long lanh, tôi đã biết tên chị và chức vụ. Tôi vẫn hơi tiếc cô bé lễ tân xinh xắn, thơ ngây, nhưng nghĩ đến phía trước hơi phẳng nên tôi cũng quyết định buông bỏ.

Sau đó, tôi tiếp tục tìm hiểu sâu và biết chị đã bỏ chồng, có một cô con gái vừa mới đi du học năm trước. Sau đó, tôi kiên trì đợi và đi theo chị mỗi tối, sau một tuần tôi đã có thể có một số khái quát về chị. Cuộc sống của chị có vẻ rất đơn thuần, buổi sáng rời nhà đúng giờ, chị sẽ ngồi ở quán café quen thuộc uống một ly cappuccino, sau đó đến trụ sở và rời trụ trở rất muộn thường là sau chín giờ, cả cuối tuần cũng không thấy chị ra khỏi nhà.

Với người phụ nữ thành đạt, giàu có viên mãn về vật chất thường sẽ truy cầu một cuộc sống thỏa mãn về cả tinh thần, đặc biệt những người ở cái tuổi hơn bốn mươi như chị. Chị hội đủ các yếu tố để đòi hỏi một cuộc sống viên mãn, chị rất hấp dẫn cả về hình thể lẫn khí chất, cử chị của chị cũng mạnh mẽ đầy năng lượng không phải biểu hiện của một người phụ nữ nhu nhược truyền thống. Đặc biệt chỉ li dị chồng ở cái tuổi khi con cái đã lớn, thường sẽ buông trôi chấp nhận nếu là người phụ nữ khác. Và tôi cũng phát hiện ra, khi chị ngồi trong quán café lơ đãng nhìn qua tấm kính ra đường, ánh mắt chị sẽ không tự chủ được thường bị thu hút bởi những người thanh niên đi ngang qua.

Tôi quyết định dùng lợi thế của mình để tiếp cận chị, tôi tin rằng với kinh nghiệm của mình với phụ nữ, với hình thể cao hơn mét tám, cơ thể chăm luyện tậm khỏe mạnh, gương mặt chữ điền không đẹp chai ngời ngời, nhưng rất hấp dẫn bởi những góc cạnh của nó. Có lẽ đây là điều duy nhất mà tôi hài lòng khi được di truyền từ bố tôi. Rất nhanh tôi đã thực hiện kế hoạch của mình.

Đợi chị đã vào quán café được một lúc, tôi cũng đi đến đỗ chiếc xe phân khối lớn của mình bên ngoài quán, ngay thẳng ánh mắt của chị. Với động tác tiêu sái nhất, tôi dừng xe, tắt máy, đạp chân chống đứng thẳng người, vắt chân ra khỏi xe những động tác không quá nhanh nhưng dứt khoát. Đợi một chút để ánh mắt của chị dừng trên người tôi, tôi mới từ từ nhấc cái mũ fullface ra khỏi mặt, rồi đưa tay vuốt mái tóc bị chiếc mũ ép xuống và hơi lắc nhẹ đầu làm nó bồng lên, rồi mới khoản thai bước những bước dài đều vào quán. Tôi chọn một bàn để tôi có thể nhìn thấy chị và để chị nhìn thấy tôi. Rất lịch sự, tôi gọi cô bé phục vụ và yêu cầu một ly espresso, rồi lơ đãng nhìn xung quanh. Tôi đã bắt kịp ánh mắt của chị bối rối rời đi khi tôi mắt tôi quét qua người chị.

Sau đó, tôi lấy ra cuốn sổ và chiếc máy tính Mac Book, rồi cắm cúi viết, đánh. Hành động này không phải giả vờ, mà đây là thói quen của tôi, tôi sẽ ghi lại các ghi chú mà tôi thấy cần thiết vào cuốn sổ, sau đó ghi vào máy tính để quản lý và theo dõi. Tôi ngừng lại khi cô bé phục vụ mang café cho tôi, sau đó tôi đóng máy tính lại và chậm rãi ly café, ánh mắt tôi lại lơ đãng quét qua chỗ chị, lần này tôi dừng lâu hơn một chút, cho đến khi cảm thấy chị hơi bối rối, tôi mới rời đi. Sau đó, ánh mắt tôi lại nhìn sang chị, lần này dứt khoát hơn và tôi không dời đi nữa. Sau khoảng một lúc, chị càng bối rối, ánh mắt chị len lén nhìn sang tôi rồi lại quay mặt đi khi thấy tôi vẫn nhìn thẳng chị, tôi nở nụ cười nhẹ mỗi lần chị nhìn sang tôi, như một lời chào. Ngay khi, tôi cho rằng đã đủ để chị ghi nhớ khuôn mặt tôi, tôi định rời đi, thì thấy có chị bán hoa đang đẩy xe ngang qua. Tôi bật dậy, đi nhanh về hướng về phía chị trước con mắt bối rối của chị, mắt tôi không rời khỏi chị, nụ cười vẫn nhẹ trên môi. Khi chị càng có vẻ bối rối, người bắt đầu có những động tác bối rối vô thức, tôi liền rẽ ra cửa, hành động đột ngột của tôi làm chị hơi đơ một chút, có chút thất lạc. Tôi biết, ấn tượng của chị với tôi không tệ.

Mua một bó hoa hồng đỏ tươi, tôi quay lại quán, lần này chị vẫn nhìn tôi nhưng không có vẻ bối rối, mà có lẽ có chút tò mò. Chỉ đến khi tôi bước vào, nhưng không quay về chỗ của tôi, mà hướng thẳng đến phía chị, thì chị lại bối rối, tôi nhìn thấy rõ sự run rẩy của chị và cả ánh mắt có chút chờ mong. Tiến đến trước mặt chị, tôi vẫn giữ thái độ tự nhiên, ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào chị. Tôi cúi người đặt bó hoa xuống trước mặt chị, rồi nói.

– Bó hoa này tặng chị. Chỉ là bày tỏ sự ngưỡng mộ về khí chất hấp dẫn của chị. Chúc chị một ngày vui vẻ!

Rồi tôi lại tiêu sái quay đi về phía bàn của mình, thanh toán tiền café và khẽ gật đầu chào chị khi đi ra cửa. Tôi không nhìn chị lần não nữa, đội mũ bảo hiểm, lên xe nổ máy, đẩy nhẹ xe ra đường và phóng đi. Tôi cũng không vòng lại để xem chị có cầm bó hoa đi không, nó không quan trọng nữa, vì bất cứ giá nào tôi cũng phải tiếp cận chị, để dự án khởi nghiệp của tôi được ra đời.

Tôi không xuất hiện mấy ngày tiếp theo, nhưng tôi vẫn quan sát chị, chị vẫn đều đặn đến quán, có thêm là chị sẽ dừng lại và quét mắt về chỗ tôi đã ngồi, sau đó chị sẽ nhìn ra chỗ mà tôi đã đỗ xe hôm trước và ánh mắt chị cũng không rời đi khi những người đàn ông khác đi qua. Cảm thấy sự kiên nhẫn của chị sắp đến giới hạn, sau mấy ngày tôi xuất hiện, tôi lại đến quán. Nhưng lần này tôi không lơ đễnh nữa, mà ánh mắt của tôi tìm kiếm ngay chỗ chị và gật đầu chào chị rồi mới bước vào quán. Hơi dừng lại ở cửa, tôi đưa mắt nhìn chị, tỏ vẻ lưỡng lự một chút rồi lại quả quyết về chỗ lần trước tôi đã ngồi. Cũng vẫn lặp lại những hành động lần trước, chỉ là sau khi gập máy tính, ánh mắt tôi không rời chị nữa, chị cũng không rời ánh mắt đi khi nhìn tôi, chỉ là nét mặt chị không thay đổi ki tôi mỉm cười với chị. Sau khi ly café đã cạn, tôi cho máy tính và cuốn sổ vào túi, rồi đi về phía chị, lần này tôi không rẽ ra cửa nữa mà đi thẳng đến chỗ chị.

– Lại gặp lại chị. Xin lỗi vì đã đường đột, nhưng em thực sự bị cuốn hút bởi khí chất của chị. Nếu mai chị lại đến đây giờ này, em sẽ xin phép được làm quen với chị. Em sẽ ngồi đợi chị tại chỗ này. Chúc chị một ngày vui vẻ!

Nói xong tôi lại quay người đi không đợi chị trả lời, tôi đi rời khỏi quán và lại phóng xe đi như hôm qua, mà không nhìn lại chị thêm nữa. Tôi đưa cho chị quyền chủ động.

Hôm sau, tôi đến sớm hơn giờ chị thường đến một chút, ngồi xuống cái bàn chị hay ngồi, gọi cho tôi một ly espresso và cho chị một ly cappuccino. Rồi lại lấy sổ và máy tính để làm việc như thường lệ. Khi cô bé phục vụ đưa café cũng là lúc chị xuất hiện. Tôi biết chị đã chấp nhận lời làm quen của tôi.

Tôi chủ động đứng dậy, hơi cúi người chào chị và chủ động di chuyển sang bên để kéo ghế cho chị, đợi chị đã ngồi xuống, tôi mới vòng sang ghế của mình. Vẫn giữ thái độ tự nhiên, tôi chậm rãi nhấp một ngụm café. Chị chưa uống café của mình, cũng không nói gì chỉ bình tĩnh nhìn tôi.

– Mời chị uống café. Hi vọng sự có mặt của em, không làm li café kém ngon.

Tôi nhìn chỉ, ánh mắt chờ mong. Chị vẫn im lặng quan sát tôi, sau đó cũng từ từ nâng ly café lên đôi môi có đánh chút son môi đỏ, làm đôi môi của chị trở nên đặc biệt hấp dẫn. Chờ chị đặt ly xuống, tôi bình tĩnh nói.

– Em tên là Thắng. Cám ơn chị đã cho em cơ hội được uống café cùng chị.

Tôi hơi ngừng lại một chút, ánh mắt chị nhìn tôi vẫn bình tình với vẻ mặt khá lạnh nhạt và chưa nói câu nào.

– Em hiểu sự cảnh giác của chị, khi bỗng nhiên có người xa lạ tiếp cận mình. Nhưng thực sự, em không cưỡng lại được sự thu hút của chị và sẽ cảm thấy tiếc nuối nếu không cố gắng thử một lần. Chị không cần phải suy nghĩ quá nhiều, chị nên tự tin với sự hấp dẫn của mình và hưởng thụ sự ngưỡng mộ từ người khác.

Tôi dừng lại, không tiếp tục nữa, nhưng ánh mắt không rời khỏi chị, trong anh mắt tôi không có sự khinh nhờn, chỉ có sự ngưỡng mộ luôn cố gắng thể hiện ra ngoài.

– Đa nghi là bản tính của phụ nữ và phụ nữ có quá nhiều nguy cơ bị nguy hiểm. Thật sự không dễ dàng tin tưởng, cần phải có thời gian.

Cuối cùng chị cũng nói, giọng chị có chút khô cứng.

– Vâng, em cũng hi vọng chị cho em thời gian.

Tôi đơn giản đẩy sự chủ dộng về phía chị, sau đó tiếp tục im lặng thưởng thức ly café. Chị cũng đã uống xong ly café của mình với hớp cuối cùng có vẻ hơi vợi, rồi đứng dậy.

– Cám ơn đã mời tôi café. Tôi vẫn sẽ ngồi đây hàng ngày, dù anh có đến hay không… Đây là chỗ ngồi yêu thích của tôi.

Tôi mỉm cười, đứng dậy chào chị và không quên câu chức một ngày tốt đẹp. Chị cúng đi thẳng ra quán và lên xe của mình, mà không quay lại nhìn tôi. Chờ chị đã đi xa hẳn, tôi mới rời quán café, tôi biết ngày mai tôi vẫn sẽ được gặp chị.

Những ngày tiếp theo, tôi và chị cũng chỉ nói vài câu, nhưng giọng chị đã mềm mại hơn rất nhiều và thỉnh thoảng hơi mỉm cười khi tôi khen chị. Câu chuyện thường là tôi chủ động và nói về tôi, chị cũng chưa cho tôi biết tên. Sau ba ngày, tôi thấy cũng đã đủ để tạo một chút khoảng lặng để chị có thể từ từ chấp nhận sự hiển diện của tôi.

– Ngày mai, em sẽ phải đi xa một chuyến, mất khoảng ba bốn ngày. Có chút không nỡ, nhưng em hi vọng ngày trở về sẽ lại được gặp chị.

– Cậu đi chơi à?

– Không, em đi tìm kiếm cơ hội.

– Cậu làm ngành gì?

– Bí mật, em sẽ kể với chị sau. Chị nhớ nhé, em vẫn mời chị café hàng ngày. Chúc chị mỗi ngày đều vui vẻ!

Tôi đứng dậy và chào chị.

Ba ngày tới, tôi cũng thật sự bận, tôi cần chốt cái deal mua xưởng và ký hợp đồng. Nhưng thương thảo diễn ra tương đối thuận lợi, khi chủ xưởng chấp nhận phương án của tôi, chuyển đổi ba mươi phần trăm giá trị nhà xưởng thành cổ phần, làm áp lực vay tiền của tôi cũng giảm đi đáng kể. Và sau khi thanh toán ba mươi phần trăm cho lần thanh toán thứ nhất tôi có thể tiếp quản xưởng. Sau đó, tôi dành một buổi để nói chuyện cùng công nhân của xưởng, cùng họ bàn về tương lai phát triển của xưởng và lời hứa sẽ tiếp tục tạo công ăn việc làm cho họ.

Ngày tiếp theo tôi phải tháp tùng bà chị dở hơi của tôi đi xem mắt. Tôi cũng chẳng hiểu bố tôi nghĩ gì, khi liên tục tìm người để giới thiệu cho chị tôi, có lẽ là muốn tìm thêm đồng minh trong kinh doanh qua hôn nhân, tôi cực kỳ phản cảm về điểm này, nên thường sẽ phối hợp ăn ý với chị.

Ngày thứ tư, tôi lại đến quán café sớm hơn chị một chút. Lần này, tôi thấy vẻ mừng rỡ của chị khi nhìn thấy tôi, chị đi rất nhanh, không đợi tôi chào đã ngồi ngay xuống ghế, và hỏi ngay tôi.

– Chuyến đi có thành công không?

– Cũng tàm tạm, chị. Em đã bước được một bước, chỉ thêm chút nữa là bắt đầu. Chị khỏe không? Nhìn thần thái chị sáng láng thế này, em cũng nhẹ lòng.

– Người phụ nào mỗi sáng đều nhận một bông hoa hồng và ly café thơm phức, đều sẽ vui vẻ.

Chị mỉm cười, rồi hỏi tiếp.

– Mỗi sáng đều thấy cậu mở máy tính dùng một chút rồi lại đóng máy. Không phải là khoe mẽ đấy chứ.

Tôi không trả lời ngay mà dừng lại một lát nhìn chị. Rồi khẽ nhếch mép cười một chút vẻ khinh thường.

– Em có thói quen mỗi sang phải ghi chú một chút những việc ngày hôm qua và những việc sẽ làm hôm nay. Em cũng không cần diễn trò để thu hút các cô gái.

– Chị … À …

– Không sao, em cũng không dễ bị chạnh lòng như vậy. Thói quen này em có khi còn đang du học. Chẳng ai có thể nhớ hết việc mình cần làm khi sấp mặt phục vụ quán ăn tám tiếng mỗi ngày, rồi lại phải đâm đầu đi học.

– Cậu học ngành gì?

Câu hỏi của chị thực sự chạm đến nỗi đau của tôi. Ngần ngừ một chút, tôi cũng kể cho chị nghe.

– Em theo học ngành điện-điện tử, nhưng do không đủ thời gian hoàn thành các tín chỉ, nên em bỏ giữa chừng và chuyển sang học kinh tế.

– Sao vậy?

– Tiền … Chung quy là do tiền, em không có đủ tiền để trang trải nên phải đi làm thêm.

– Bố mẹ em không chu cấp à?

– …

Tôi không trả lời chỉ lắc đầu.

– Học kinh tế cũng được mà, sao em lại tiếc.

– Em thích kỹ thuật, em không thích học kinh tế một chút nào.

– Sao em lại chọn học tiếp kinh tế? Sao không cố tiếp học lại nghành em thích?

– Tiền … Để kiếm nhiều tiền.

– Tiền đối với cậu quan trọng thế ư?

Mặt tôi hơi đanh lại, giọng cũng có vẻ hơi rin rít.

– Em không rõ mức độ quan trọng của tiền, nhưng em biết khi em có nhiều tiền, em sẽ không phải bỏ lỡ tâm huyết và ước mơ của mình.

Chị im lặng nhìn tôi, tôi cũng không nói thêm nữa để kìm lại sự xúc động của mình. Cuối cùng tôi cũng đứng dậy sau khi uống hết ly café của mình.

– Em đi đây. Không hiểu sao nói chuyện với chị em lại dễ bị xúc động thế. Hôm nay không có hoa đẹp, nên em nợ chị. Chị có thể đi ăn trưa cùng em không?

– À … chị không đi buổi trưa được.

Chị đã vô tình chuyển sang xưng chị với tôi. Tôi quyết định dấn thêm một chút.

– Vậy tiếc quá. Mấy hôm tới em lại bận chút, lại phải xa chị mấy hôm. Cuối tuần có buổi hòa nhạc, mà em chưa cầm vé, đợi khi em về mới lấy được. Em làm sao mời chị đi xem được?

– À … vậy

Chị ngần ngừ một lát, rồi quả quyết.

– Em ghi số của chị vậy …. Chị Tên là Nguyệt.

Tôi ghi số điện thoại và bấm gọi, khi chị cầm điện thoại ra tay, tôi nhìn thấy số của mình hiện trên màn hình.

– Số của em đấy. Em sẽ gọi chị khi về. Nhưng buổi biểu diễn tại Nhà hát lớn lúc tám giờ tối, ngày thứ bảy. Em sẽ đợi chị ở đó.

Chào chị tôi ra khỏi quán.

***