Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60
Tác Giả: BidBadWolf
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 2176 Lượt Xem
…
Quay lại một ngày trước khi Mỹ Dung có mặt ở căn biệt thự khu Vinhomes BaSon của ông Vượng,
Đây cũng chính là ngày mà Hạnh Vi chia tay chồng để sang Philippinse tham gia cuộc thi "Endurance Fitness".
Cuộc thi này Hạnh Vi một lần nữa chỉ đi một mình, nàng vẫn từ chối để lão Hùng đi theo như lần trước.
Hạnh Vi sau khi hạ cánh xuống sân bay nước bạn thì lập tức di chuyển về resort tập trung cùng các người mẫu khác. Cuộc thi lần này nàng cũng có 1 ngày nghỉ ngơi tự do ở resort và hôm sau mới chính thức bắt đầu ngày thi đấu.
Khi nàng cùng các người đẹp đã có mặt đầy đủ, ban tổ chức cho gọi tất cả tập trung lại ở sảnh tiệc để thông báo thể lệ cuộc thi của ngày mai.
Một lần nữa người host của cuộc tranh tài lần này lại là Alex, anh ta bận một bộ vest trắng lịch lãm rồi bắt đầu thuyết giảng nội dung phần thi cho Hạnh Vi và các người mẫu bên dưới nghe:
-"Xin chào các người mẫu, một lần nữa Alex hân hạnh được có mặt ở đây cùng các bạn để chuẩn bị cho cuộc thi ‘Endurance Fitness’
Vì cuộc thi lần này có tính chất khá đặc biệt, đó là nó sẽ được diễn ra nguyên cả ngày hôm sau, và lúc đó Alex sẽ không thể có mặt cùng các bạn nên tôi sẽ nhân dịp ngày hôm nay để thông báo đến các bạn thể lệ của cuộc thi lần này.
Xin các bạn hãy lắng nghe thật kỹ luật thi đấu nhé." – Alex nói lời mở đầu.
Hạnh Vi lúc này cũng chăm chú lắng nghe từng lời của Alex, nàng thỉnh thoảng cũng liếc nhìn Cheryl ngồi đằng xa… cô nàng vẫn giữ khoảng cách với Hạnh Vi.
Alex bắt đầu nói tiếp:
-"Ngày mai, lúc 6h sáng tất cả 6 người đẹp các bạn sẽ được đưa đến Plagas Island, đây là một hòn đảo vẫn còn hoang sơ của Philippines, dân số trên đảo chưa đến 50 người. Và tất cả các bạn sẽ cùng nhau tranh tài và ở lại hòn đảo cho đến 6h sáng hôm sau.
Các bạn sẽ phải thể hiện thể lực và trí lực của mình để hoàn thành các thử thách đã được ban tổ chức bố trí rãi rác khắp hòn đảo. Những thử thách này sẽ được đặt trong 1 chiếc rương nhỏ. Nhiệm vụ của các bạn là phải đi tìm và thực hiện thử thách mà mình tìm thấy.
Sẽ có 2 loại thử thách:
Thứ nhất là thử thách EARNING – tương ứng với chiếc rương màu xanh. Mỗi thử thách này sẽ thuộc 1 trong 3 cấp độ từ dễ tới khó, nó cũng ứng với thang điểm từ 1 tới 3. Nghĩa là hoàn thành thử thách dễ bạn sẽ có 1 điểm, hoàn thành thử thách khó nhất sẽ được 3 điểm. Thời gian và số lượng để thực hiện thử thách EARNING là không giới hạn, các bạn có thể tìm nhiều thử thách cùng 1 lúc rồi sau đó hoàn thành tất cả sau cũng được, miễn là trước 6h sáng ngày hôm sau.
Thứ 2 là thử thách RISKY – tương ứng với chiếc rương màu đỏ. Thử thách này chỉ có 1 cấp độ, khi hoàn thành thì sẽ được 6 điểm nhưng đổi lại nếu không hoàn thành được thì sẽ bị trừ 3 điểm, và thử thách này cũng có giới hạn thời gian, mỗi lần chỉ có thể thực hiện 1 thử thách RISKY, phải hoàn thành nhiệm vụ RISKY này thì mới được mở rương thử thách RISKY khác.
Đến 6h sáng ngày hôm sau tất cả điểm số các bạn kiếm được hoặc bị trừ đi sẽ được tổng hợp lại… và người có điểm số thấp nhất sẽ phải rời cuộc chơi."
Hạnh Vi ngồi nghe Alex thông báo mà đã cảm thấy hồi hộp, nàng cảm giác như sắp phải tham gia vào những gameshow thực tế mà nàng từng xem trên TV hồi trước.
-"… Ngoài ra, khi tham gia cuộc thi, mỗi người các bạn sẽ được phát cho 1 chiếc kính đeo, chiếc kính này không làm ảnh hưởng thị lực các bạn, nó chỉ có tác dụng là quay lại toàn bộ quá trình thi đấu và truyền hình trực tiếp đến cho người xem.
Và chiếc kính này cũng có chức năng thu âm giọng nói. Khi các bạn hoàn thành 1 thử thách của mình thì hãy đưa thử thách ra trước mặt và nói ‘DONE’. Khi đó nếu nghe 1 tiếng ‘bíp’ xác nhận thì có nghĩa là các bạn đã được tính điểm.
Trên đảo cũng đã được lắp rất nhiều camera để ghi hình cuộc thi và cũng như đảm bảo an toàn cho mọi người, nhưng những camera này sẽ ngưng hoạt động vào lúc 7h tối… vì Plagas Island dù gì cũng là một đảo hoang, để có thể có sóng internet và điện để duy trì những camera này thì phía ban tổ chức đã tốn kha khá kinh phí để setup mọi thứ trên đảo, nhưng khi về đêm thì các camera cũng không ghi hình được thêm gì nữa nên chúng tôi quyết định sẽ không cho nó hoạt động nữa." – Alex tiếp tục nói thêm về thể lệ cuộc thi
Lúc này, người mẫu Chloe lên tiếng hỏi:
-"Vậy khi trời tối thì chúng tôi phải ngủ ở đâu trên đảo? Và như vậy có an toàn không?"
Alex nở một nụ cười nhẹ và giải đáp thắc mắc cho cô nàng:
-"À, chuyện qua đêm lại trên đảo cũng là một phần trong thử thách lần này… tuy không được tính điểm nhưng nó sẽ cho thấy khả năng thích nghi của các bạn. Các bạn sẽ phải tự tìm cách để ngủ lại trên đảo… xin tá túc nhà dân, tự dựng lều, ngủ ngoài trời, …hay bất cứ việc gì giúp các bạn cảm thấy thoải mái khi qua đêm thì đều có thể làm được.
Còn chuyện an toàn thì tôi nghĩ sẽ không có gì xảy ra đâu, khi gặp tình huống khẩn cấp các bạn cứ việc kêu cứu thông qua chiếc kính mà ban tổ chức phát cho mỗi người.
Và ngoài ra… trên đảo cũng đã được setup sẵn những nhà vệ sinh công cộng để giúp các bạn ‘giải quyết nhu cầu cá nhân’ nên các bạn cũng không cần phải lo chuyện đó."
-"Cảm ơn Alex." – Chloe đáp lại.
-"Và đó là tất cả những gì tôi muốn thông báo đến các bạn, nếu các bạn có câu hỏi gì nữa thì cứ trực tiếp đặt ra ngây bây giờ nhé."
-"…" – Bên dưới lúc này không ai có câu hỏi gì nữa, luật chơi cũng rõ ràng và dễ hiểu.
-"Nếu không còn câu hỏi nào nữa thì Alex xin được phép cảm ơn các bạn một lần nữa và gửi lời chúc may mắn tới tất cả mọi người.
Mọi người có thể tự do nghỉ ngơi ở resort.
Hẹn gặp lại mọi người vào ngày hôm kia." – Alex nói rồi chia tay các người đẹp.
Các người mẫu bên dưới cũng mau chóng rời đi sau khi Alex thông báo xong luật chơi ngày mai. Hạnh Vi lúc này lập tức tiến lại gần Cheryl, nàng muốn xin lỗi và giải thích mọi chuyện với cô bạn người Singapore.
-"Cheryl… Cheryl…" – Tiếng Hạnh Vi vang lên phía sau Cheryl khi cô nàng bước đi
Hạnh Vi thấy Cheryl không quay lại nhìn mình thì mạnh dạng tiến lại nắm tay cô bạn và nói:
-"Cheryl, Mình xin lỗi… chuyện lần trước chỉ là hiểu lầm thôi, bạn hãy…"
Nhưng khi Hạnh Vi còn chưa kịp nói hết câu thì Cheryl đã hắt tay nàng đi và nói:
-"Hãy tránh xa tôi ra, tôi không muốn nghe cô giải thích."
Sau đó Cheryl đi về hướng phòng mình, để lại Hạnh Vi buồn bã vẫn đứng yên tại chỗ…
… Và ngày đầu tiên của Hạnh Vi trên đất Philippines trôi qua thật buồn tẻ, nàng chỉ ở trong phòng cả ngày, nàng buồn về chuyện với Cheryl… nhưng cũng lo lắng cho cuộc thi ngày mai… Đêm đó, Hạnh Vi nằm ngủ mà lòng nhớ Thế Bảo da diết…
…
…
…
Ngày hôm sau,
Hạnh Vi thức dậy từ sớm, nàng bận cho mình một bộ đồ năng động với áo thun và quần short jean không quá ngắn để dễ dàng thi đấu cả ngày hôm nay.
Nàng di chuyển ra điểm tập kết và được một người trong ban tổ chức đưa lên một chiếc cano. Chiếc cano này sau đó đưa nàng đi đến một địa điểm trên Lagas Island.
Khi ở trên cano, người trong ban tổ chức đưa cho Hạnh Vi một cái balo và nói với nàng:
-"Đây là balo mà ban tổ tức đã chuẩn bị cho bạn, trong đây có đồ ăn và nước sạch đủ để dùng cho cả ngày hôm nay. Ngoài ra ban tổ chức cũng chuẩn bị cho bạn một đôi boot để tuận tiện cho việc di chuyển trên đảo.
Còn đây là mắt kính ghi hình của bạn."
Người đàn ông nói rồi đưa cho Hạnh Vi một cái kính có khắc chữ Vivian cho nàng.
Hạnh Vi nhanh chóng cầm lấy và cảm ơn người đàn ông. Lúc này ông ta mới nói thêm:
-"Do ở cuộc thi trước bạn là người về cuối nên đồ hỗ trợ chỉ có nhiêu đây thôi, còn những thí sinh khác thì sẽ có nhiều đồ hỗ trợ hơn."
-"Vậy sao? Cảm ơn anh đã cho tôi biết." – Hạnh Vi nhớ ra kết quả cuộc thi lần trước, nàng tự hỏi không biết những người khác sẽ được thêm những gì.
…
Sau hơn 15 phút đi cano, cuối cùng Hạnh Vi cũng đến được một bờ biển phủ đầy cát trắng trên đảo Plagas Island.
Nàng bước xuống cano và quay lại hỏi người đàn ông trong ban tổ chức:
-"Tôi sẽ phải quay lại đây sau khi hoàn thành cuộc thi vào ngày mai sao?"
-"Không! Bạn cứ yên tâm, bạn chỉ cần ở lại đảo đến sáng sớm hôm sau tự khắc người trong ban tổ chức sẽ tìm đến bạn và đưa bạn về.
Chúc bạn may mắn."
Người đàn ông nói rồi phóng cano đi.
Hạnh Vi quay đầu nhìn vào hòn đảo rộng lớn trước mặt, nàng hít một hơi thật sâu, đeo vào cho mình chiếc kính của ban tổ chức và tự nói:
-"Bắt đầu thôi nào!"
Và như thế cuộc thi "Endurance Fitness" chính thức bắt đầu, từ 6 hướng xung quanh hòn đảo hoang sơ, 6 cô người mẫu mỗi người mang bên mình một chiếc balo chính thức bước vào cuộc tranh tài của mình. Ai cũng có một quyết tâm là sẽ cố gắng để không bị loại trong cuộc thi lần này…
…
Hạnh Vi sải từng bước chân đi trên bãi cát trắng, nàng nhìn phong cảnh nơi đây thật đẹp và thầm ước có Thế Bảo bên cạnh… nhưng rồi suy nghĩ của nàng bị cắt ngang khi từ xa nàng nhìn thấy được một chiếc rương nhỏ màu xanh.
Hạnh Vi tỏ ra vui mừng, nàng cảm thấy thật may mắn khi vừa tới nơi đã tìm được thử thách. Hạnh Vi nhanh chóng chạy đến chỗ chiếc rương và mở nó ra. Bên trong chiếc rương là một tờ giấy cứng hình chữ nhật, trên giấy có một dòng chữ bằng tiếng Anh. Hạnh Vi cầm nó lên và đọc:
-"Hãy thực hiện 20 cái push up" – Bên dưới mảnh giấy còn có hình 1 ngôi sao.
Hạnh Vi nhìn thấy thì đoán được đây là thử thách một điểm. Nàng tự nhủ: "20 cái hít đất sao? Cũng dễ, làm thôi."
Nghĩ rồi Hạnh Vi nhanh chóng thực hiện 20 cái chống đẩy tại chỗ… với việc nàng thường xuyên tập gym và có phần tăng cường thể lực 1 tháng trở lại đây, 20 cái đối với nàng cũng chỉ là chuyện nhỏ…
Sau khi thực hiện xong, Hạnh Vi đứng dậy và đưa mảnh giấy nhiệm vụ ra trước mặt, nàng đồng thời tự nói: "DONE!"
*BÍP*
Một tiếng bíp phát ra từ chiếc kính nàng đang đeo báo hiệu Hạnh Vi đã thành công kiếm về cho mình điểm số đầu tiên.
-"Yeah"
Hạnh Vi vui mừng reo lên, nàng cảm thấy có phần thích thú với cuộc chơi này rồi… dù chỉ là thử thách nhỏ đầu tiên, nhưng khi hoàn thành được nó cũng làm Hạnh Vi thấy vui sướng.
Nàng tiếp tục đi vào sâu bên trong hòn đảo, vừa đi Hạnh Vi vừa để ý liếc mắt nhìn khắp nơi…
…
Khi Hạnh Vi đi được khoảng 100m kể từ bãi biển, nàng lại nhìn thấy một chiếc rương màu xanh khác. Nhanh như chớp nàng nhanh chóng tiếp cận và mở chiếc rương ra, bên trong lại là một mảnh giấy khác:
-"Hãy bỏ đi một món đồ trong balo của bạn." – 2 sao.
Hạnh Vi đọc xong thì thốt lên: "Ặc, thử thách gì kỳ vậy."
Nhưng rồi nàng cũng nhanh chóng mở balo ra kiểm tra thử, từ lúc nhận nó từ tay người đàn ông ban tổ chức Hạnh Vi cũng chưa mở ra xem thử có gì trong đó, chỉ biết là nó cũng hơi nặng nặng.
Và khi nàng kiểm tra sơ qua thì bên trong này có 5 chai nước suối loại 500ml, 3 phần đồ ăn được đóng gói kỹ càng… Hạnh Vi trầm ngâm tự suy nghĩ:
-"Bỏ cái nào đây? Mình có 3 phần thức ăn cho 3 buổi, 5 chai nước suối dùng cho cả ngày… Nếu bỏ đồ ăn thì chỉ còn 2 buổi, lỡ đói thì không biết làm sao… nhưng bỏ nước thì cũng nguy hiểm, trên đảo hoang này không biết có nguồn nước sạch nào khác không? Nhịn ăn 1 bữa không sao chứ mà khát nước thì sẽ không còn sức để đi cả ngày."
Nhưng suy nghĩ là vậy… cuối cùng Hạnh Vi lại chọn bỏ lại 1 chai nước…
Nàng làm xong thì đưa mảnh giấy ra trước mặt và nói: "DONE."
*BÍP*
Hạnh Vi nhìn chai nước suối mà nàng bỏ lại thở dài tiếc nuối rồi sau đó lại tiếp tục đi tìm những thử thách…
Nàng đi được một lúc thì đến một khu rừng, canh xanh ở đây khá rậm rạp nhưng lại có một lối đi riêng hiện lên khá rõ. Hạnh Vi leo lối con đường mòn đó mà tiếp tục đi sâu vào trong…
Đi được một lúc, Hạnh Vi để ý thấy trên một cành cây to có một chiếc một màu xanh, nàng vừa vui vừa lo… vui vì tìm thấy thêm 1 thử thách, lo vì nàng phải leo lên cái cây đó để lấy chiếc rương xuống.
Nhưng rồi sau một hồi cố gắng, cuối cùng Hạnh Vi cũng thành công lấy được chiếc rương, nàng mở nó ra và xem thử thách bên trong:
-"Hãy làm quen một người dân trên đảo và trao cho người đó một cái ôm chào hỏi." – 3 sao.
-"Khó vậy sao!"- Hạnh Vi tự thốt lên khi nhìn thấy thử thách.
Nàng nhìn xung quanh một lượt, ở đây chỉ có cây cỏ um tùm, làm gì có ai để nàng làm quen… Hạnh Vi lúc này lấy một chai nước trong balo ra và uống một ngụm, nàng tự nhủ sẽ để dành nhiệm vụ này lại và làm sau…
Sau đó, Hạnh Vi tiếp tục hành trình "đi tìm thử thách" của mình, nàng sau đó cũng kiếm được thêm vài nhiệm vụ 1 sao và đơn giản hoàn thành chúng…
Cho đến khi Hạnh Vi đi đến được một bờ suối nhỏ, nàng nhìn thấy trên một tảng đá là một chiếc rương màu đỏ. Hạnh Vi lập tức tiến cận chiếc rương và trong lòng dâng lên một suy nghĩ trái chiều:
-"Chiếc rương đỏ, có nghĩa đây là thử thách RISKY!
Đây vừa là cơ hội để mình tăng thêm 6 điểm… nhưng nếu không cẩn thận cũng sẽ làm mình bị mất đi 3 điểm."
Nàng phân vân không biết có nên mở chiếc rương hay không. Nàng không biết hiện tại các thí sinh khác đang có bao nhiêu điểm, nếu tham lam mở chiếc rương đỏ này mà không làm được nhiệm vụ trong đó thì coi như uổng công sức nãy giờ…
Nghĩ đến đó Hạnh Vi quyết định không mở rương, nhưng nàng cũng nhìn quanh một lượt con suối nhỏ, nàng ráng ghi nhớ địa điểm này trong đầu để nếu tới lúc cần thì có thể quay lại đây mở chiếc rương.
…
Sau đó Hạnh Vi tiếp tục di chuyển…
Nàng cứ đi cho đến khi trời bắt đầu nắng hơn báo hiệu buổi trưa đã đến. Hạnh Vi nhìn thẳng lên đỉnh đầu xuyên qua những tản lá cây um tùm và thấy mặt trời đã đứng bóng. Nàng tìm một nơi nghỉ ngơi và lấy phần thức ăn ra dùng…
Hạnh Vi mở phần bánh ngọt được đóng gói kèm với những gia vị nhiều màu sắc, nàng từ từ thưởng thức bữa trưa đạm bạc của mình… nhưng khi ăn vào nàng lại thấy ngon hơn mình tưởng.
Đang ung dung ăn uống nghỉ ngơi, Hạnh Vi bất chợt nghe tiếng rì rào của những tiếng lá cây va chạm vào nhau…
*Xì xào…* – *Rột roạt*
Hạnh Vi lập tức xoay người một vòng liếc mắt để ý mọi thứ xung quanh, linh cảm mách bảo cho nàng biết có thứ gì đó đang ở quanh mình…
-"Anybody there? I am Vivian… if you are one of the models, please come out!" – Hạnh Vi nói lớn thông báo sự có mặt của mình cũng như hỏi thăm nếu người đang có mặt ở đây là một trong những người mẫu.
Bỗng nhiên lúc này tiếng lá cây va vào nhau lại vang lên… nhưng âm thanh đó cũng ngày một xa hơn…
Hạnh Vi nghe thấy và đoán chắc là có người ở đây, nhưng có vẻ như người này sau khi nghe nàng nói đã bỏ đi. Linh tính mách bảo thế nào Hạnh Vi lại quyết định đi theo hướng âm thanh lá cây đang phát ra đó…
-"Wait, someone there?" – Hạnh Vi vừa nói vừa chạy theo…
Khi chạy theo ra khỏi những bụi cây um tùm, bóng dáng người bí ẩn cũng dẫn lộ diện trước mặt Hạnh Vi.
Nàng mở to mắt ngạc nhiên thốt lên: "CHERYL?"
Trước mắt nàng không ai khác chính là cô bạn người Singapore, nàng ta sau khi xuất phát ở một nơi cách chỗ Hạnh Vi không xa cũng đã di chuyển dần vào bên trong đảo để tìm kiếm thử thách… và trong giây phút Hạnh Vi đang ngồi ăn trưa thì Cheryl tình cờ phát hiện ra nàng, chỉ có điều do vẫn giận cô bạn nên Cheryl đã bỏ đi chứ không lộ diện.
Cheryl từ từ quay lại sau câu gọi của Hạnh Vi… nhưng rồi cũng lại quay mặt bỏ đi không nói một lời.
-"Cheryl, đợi đã!"
Hạnh Vi nói rồi lập tức đuổi theo cô bạn, nhưng nàng phát hiện ra có gì đó không đúng lắm… Cheryl không hề mang theo balo như nàng?
Hạnh Vi nhanh chóng tiếp cận cô bạn rồi đứng chặn trước mặt, nàng liên tục nói lời xin lỗi:
-"Cheryl, bạn nghe mình giải thích một lần đi được không?
Lần trước mình thật sự không hề cố tình chơi xấu bạn, mình chỉ là… không lường trước được bạn sẽ giận đến vậy…"
Đáp lại lời nói của Hạnh Vi, Cheryl vẫn làm mặt lạnh, nàng ta một lần nữa quay mặt tính bỏ đi.
Lúc này Hạnh Vi mới níu tay cô bạn lại và hỏi:
-"Được rồi, nếu bạn không muốn nghe mình nói cũng được, nhưng… hình như mình không thấy balo của bạn? Bạn đã ăn uống gì chưa?" – Hạnh Vi vì lo cho Cheryl nên hỏi thăm tình hình.
Cheryl khi nghe Hạnh Vi nhắc tới cái balo mới khựng người lại… nàng ta tỏ ra lo lắng, nhưng có vẻ cũng không muốn nói gì với Hạnh Vi.
Hạnh Vi nhìn thấy nét mặt của cô bạn thì biết có chuyện gì đó đã xảy ra, nàng liền đặt thêm câu hỏi:
-"Có chuyện gì sao Cheryl?
Bạn giận mình về cuộc thi lần trước sao cũng được, nhưng đó đã là quá khứ rồi. Cuộc thi lần này quan trọng hơn, bạn phải để mình giúp bạn."
Cheryl dù vẫn giận Hạnh Vi nhưng nàng ta cũng không muốn bị thua cuộc ở cuộc thi này, sau khi nghe Vi nói, Cheryl lúc này mới mở lời:
-"Mình bị mất balo rồi."
-"Cái gì? sao có thể mất được?" – Hạnh Vi tỏ ra hoảng hốt, điều nàng lo lắng nãy giờ cũng đã thành hiện thực.
-"Mình bị… người khác chơi xấu." – Cheryl nói tiếp, nàng ta lúc này đã chịu ngồi xuống một tảng đá lớn.
-"Bị chơi xấu sao? Bạn có thể kể lại cho mình biết chuyện gì đã xảy ra không?"
Cheryl nhìn Hạnh Vi, nàng ta lúc này có thể thấy được vẻ thành khẩn từ đôi mắt của nàng… Cheryl từ từ kể lại:
-"Là Elise…
Lúc sáng mình có vô tình gặp được cô ta khi đang đi tìm thử thách. Mình thì không có ý định đi chung vì thử thách thì có hạn, đi chung hai người tìm được thì lại mất công giành nhau… Nhưng Elise cứ lẽo đẽo theo sau và nói là đi hai người thì dễ giúp đỡ lẫn nhau hơn, còn thử thách thì sẽ giành cho Cheryl lấy trước, cô ta sẽ lấy cái tiếp theo…
Cheryl sau đó cũng tin tưởng vì cô ta thật sự đã nhường vài thử thách cho mình, cứ thế cả hai đi cùng với nhau được một đoạn thì Cheryl cảm thấy muốn đi vệ sinh. Nhân tiện nhà vệ sinh được ban tổ chức setup cũng có sẵn ở đó, vậy là Cheryl tin tưởng để cái balo lại ở ngoài và một mình đi vào trong đóng cửa lại…
Nhưng khi Cheryl quay ra thì cả Elise lẫn cái balo đã biến mất… Lúc này Cheryl mới biết cô ta đã cố tình chơi xấu mình, cướp đi cái balo chứa thức ăn và nước uống…"
Hạnh Vi nghe xong thì nổi giận đùng đùng, nàng thật sự căm ghét cô người mẫu Elise này. Lần trước là ra tay với nàng, giờ đây lại chơi xấu Cheryl.
Nhưng rồi khi nàng nhìn lại cô bạn đang buồn bã và có phần đuối sức do chưa được ăn uống gì thì Hạnh Vi cũng tạm gác chuyện Elise sang một bên mà ra tay giúp đỡ cô bạn.
Hạnh Vi lấy trong balo ra 1 phần thức ăn khác và một chai nước suối đưa cho Cheryl:
-"Bạn cầm lấy và dùng đi nhé."
Lúc này cô bạn người Singapore tỏ ra vô cùng cảm động, nàng ta không nghĩ Hạnh Vi sẽ đưa thức ăn cho mình vì trên đảo này thức ăn và nước uống là những điều quan trọng nhất…
-"Nhưng mà… nếu Vivian đưa cho mình thì cậu sẽ không có để dùng…" – Cheryl ấp úng nói
-"Hì, bạn đừng lo, mình vẫn còn 1 phần thức ăn và hơn 2 chai nước suối nữa mà… Bạn cứ việc dùng để lấy lại sức mà tiếp tục thi đấu đi nè." – Hạnh Vi đặt phần thức ăn và nước vào tay cô bạn, nàng thật sự lo cho Cheryl.
Cheryl thì cảm động không nói nên lời… nàng ta cả tháng nay vẫn giận Hạnh Vi, nghĩ rằng nàng chỉ giả vờ tốt bụng rồi tìm cách chơi xấu. Nhưng giờ đây thì Cheryl thật sự hiểu ra ai là bạn ai là thù. Nước mắt Cheryl tuông ra, nàng cầm phần thức ăn từ tay Hạnh Vi rồi sau đó ôm chầm lấy cô bạn.
-"Cheryl cảm ơn Vivian… Cheryl xin lỗi… Cheryl đã không tin tưởng, không nghe Vivian giải thích… Huhu, Cheryl xin lỗi…" – Cheryl vừa ôm Hạnh Vi vừa khóc
-"Không sao đâu mà, Vivian cũng có lỗi trong chuyện này mà." – Hạnh Vi an ủi cô bạn…
Hạnh Vi cảm động xém chút không kìm được cảm xúc của mình, nhưng nàng cũng vui mừng vì cuối cùng cũng hòa giải được với Cheryl.
Sau đó cả hai cùng ngồi xuống ăn uống cho bữa trưa, lúc này Cheryl mới nghe Hạnh Vi giải thích lý do tại sao ở phần thi trước nàng ta lại phải trả lời nhiều câu hỏi có phần nhạy cảm của Hạnh Vi như vậy.
Hạnh Vi kể lại những gì mình đã trãi qua kể từ khi lấy chồng là Thế Bảo, những lần nàng "xém bị" và "bị" rơi vào hoàn cảnh phải "quan hệ" với người đàn ông khác… và những câu hỏi có phần nhạy cảm ở phần thi trước làm cho Hạnh Vi không thoải mái, nàng không muốn hoặc không thể trả lời được những câu hỏi đó nên đã vô tình đẩy nó qua cho Cheryl.
Cheryl nghe xong cũng cảm thấy thương cho cô bạn, nàng ta ngưỡng mộ nhan sắc của Hạnh Vi nhưng không ngờ phía sau vẻ đẹp hoàn hảo đó lại chứa đựng nhiều bí mật "kinh khủng" tới vậy.
-"Bạn thật sự đã phải trải qua những chuyện đó sao? mình thật sự không ngờ tới… nếu mình biết trước thì đã không giận bạn như vậy rồi. Mình xin lỗi Vivian nhé." – Cheryl nói
-"Không sao mà, những chuyện này cũng rất khó nói… Nhưng quan trọng là giờ đây giữa chúng ta đã không còn hiểu lầm nữa. Điều đó mới quan trọng hơn." – Hạnh Vi cười tươi nói với cô bạn.
Sau khi biết được Hạnh Vi đích thị là đồng minh của mình, Cheryl lúc này mới tiết lộ thêm 1 bí mật cho Hạnh Vi biết:
-"Vivian nè, mình có một chuyện này muốn kể với bạn"
-"Chuyện gì vậy Cheryl?"
-"Thật ra lúc mình đi vệ sinh và bị Elise lấy mất balo… cũng có thể coi là trong cái rủi có cái may. Khi ở trong buồng vệ sinh đó, mình vô tình phát hiện được một bảng điện tử thể hiện ra điểm số của tất cả các thí sinh đang có trong cuộc thi." – Cheryl nói và tỏ ra vô cùng nghiêm túc
-"Thật sao? Trong nhà vệ sinh có thông tin về điểm số của mọi người?" – Hạnh Vi tỏ ra vô cùng bất ngờ, nếu đây là sự thật thì có thể coi là một lợi thế lớn.
-"Phải. Mình cũng có thử kiểm tra một số nhà vệ sinh khác sau đó và đúng là chỗ nào cũng có bảng điểm.
Có vẻ như đây là sắp xếp từ đầu từ ban tổ chức nhưng họ lại giấu đi để các thí sinh tự phát hiện. Nếu như ai không đi vệ sinh sẽ không biết về việc này."
-"Vậy đó sẽ là lợi thế lớn, chúng ta nên đi kiểm tra thử xem bây giờ những người khác có bao nhiêu điểm rồi!" – Hạnh Vi đề nghị với Cheryl.
-"Được, khi nãy mình có đi ngang qua 1 cái ở gần đây. Chúng ta hãy đến đó kiểm tra thử" – Cheryl nói
-"Ok đi thôi."
Hạnh Vi nhanh chóng cất lại balo và đi theo Cheryl.
Khi đến trước 1 buồng vệ sinh, Cheryl định mở cửa bước vào thì Hạnh Vi liền ngăng lại và hỏi trước:
-"Khoan đã, để chắc ăn các bản điểm thể hiện đúng điểm số ở thời điểm hiện tại, thì tụi mình nên tự nói ra điểm của nhau trước rồi sau đó mới vào trong coi. Nếu 2 con số mà giống nhau thì chứng minh bảng điện tử thể hiện điểm chính xác."
-"Hihi, được rồi, vậy Cheryl nói trước. Mình đang có 8 điểm." – Cheryl thông báo điểm cho Hạnh Vi.
-"Woa, dữ vậy sao? Vivian mới chỉ có 6 điểm thôi… nhưng còn một thử thách 3 điểm chưa thực hiện." – Hạnh Vi cảm thấy Cheryl giỏi thật, không có đồ ăn nước uống mà nàng ta đã kiếm được 8 điểm rồi.
-"Vậy bây giờ mình vào trong kiểm tra nhé."
-"Ok Cheryl."
Nói rồi cả hai mở cửa buồng vệ sinh ra, buồng vệ sinh này khá nhỏ chỉ có thể vào được mỗi lần 1 người. Cheryl để Hạnh Vi vào trước cho nàng tận mắt kiểm tra bảng điểm. Khi Hạnh Vi nhìn vào bảng điện tử, nàng há hốc mồm kinh ngạc:
-Lalita – 13 điểm
-Elise – 13 điểm
-Chloe – 10 điểm
-Cheryl – 8 điểm
-Sophia – 8 điểm
-Vivian – 6 điểm
Điểm số trên bảng điện tử quả đúng là đang thể hiện điểm số hiện có của từng thí sinh, và Hạnh Vi đang là người xếp chót.
-"Chết rồi Cheryl ơi, mình đang đứng chót bảng rồi." – Hạnh Vi tỏ ra lo lắng nói.
-"Không sao mà Vivian, thời gian vẫn còn, bạn cứ tiếp tục cố gắng thì sẽ được mà." – Cheryl an ủi cô bạn
-"Hix, mình cứ tưởng là hay lắm rồi, ai ngờ đâu những người khác còn hay hơn…"
-"Hihi, Vivian giỏi mà, lại đẹp nữa… mình tin bạn sẽ lật ngược tình thế."
-"Cảm ơn Cheryl…"
-"Mình nghĩ chúng ta cũng phải mau chóng tiếp tục đi tìm thử thách thôi, không thể tiếp tục nghỉ ngơi được nữa." – Cheryl nói
-"Đúng vậy, chúng ta tiếp tục thôi nào."
Lúc này Cheryl tỏ ra bịnh rịnh nói:
-"Nhưng mà, có vẻ như Cheryl phải chia tay Vivian ở đây thôi, chúng ta phải tách nhau ra để đi tìm thử thách… nếu đi chung thì cả hai sẽ cùng tiêu mất."
Hạnh Vi cũng nhận ra được điều này, tách nhau ra thì cơ hội tìm được thử thách cũng cao hơn. Đi chung tuy là vui nhưng lại sẽ phải khó xử khi thử thách chỉ có một mà lại có tới hai người muốn lấy… nàng sau đó cũng chấp nhận chia tay Cheryl.
-"Mình hiểu mà… vậy có lẽ chúng ta lại phải chia tay ở đây rồi.
Vivian chúc Cheryl tìm thấy nhiều thử thách nhé… và hẹn gặp lại bạn vào ngày hôm sau."
-"Cảm ơn Vivian nè, được gặp lại bạn và giải quyết được hiểu lầm làm mình vui lắm…
Bạn phải cố gắng tăng điểm cho bản thân nhé, tụi mình sẽ cùng nhau tiếp tục thi đấu ở cuộc thi lần tới nè, hihi"
Hai cô nàng ôm nhau thật chặt trước khi đường ai nấy đi, ngoài ra trước khi đi Hạnh Vi còn đưa thêm cho Cheryl 1 chai nước nữa…
…
Sau khi chia tay Cheryl,
Hạnh Vi lập tức nhớ lại cái rương màu đỏ nàng đã tìm thấy ở dòng suối, nàng tức tốc quay đầu đi về nơi đó.
Mất tầm hơn 10 phút để mò mẫm nhớ lại đường, cuối cùng Hạnh Vi cũng quay lại được nơi chiếc rương đỏ đang được đặt. Chiếc rương vẫn còn nguyên vẹn, chưa có ai phát hiện ra nó. Hạnh Vi nhanh chóng tiến lại gần, nàng vui mừng mở chiếc rương ra mà không còn chần chừ như lần trước:
-"Hãy thay trang phục trên người bằng 1 trong những bộ bikini đã được giấu sẵn trên đảo.
Ghi chú: Thời gian thực hiện là 3 tiếng" – 6 sao.
-"What the fuck!" – Hạnh Vi thốt lên khi đọc xong thử thách.
Nàng thầm nghĩ, kiếm được thử thách đã khó, nay thử thách lại đòi kiếm thêm một thứ khác… Đã vậy nó còn là bikini. Không lẽ nàng phải mặc bikini cả ngày trên đảo sao…
-"Chết thật, bây giờ phải làm sao đây… Không làm thì bị trừ điểm, làm thì phải bận bikini cả ngày… mà thật ra chưa chắc tìm được bikini để bận nữa…"
Hạnh Vi tự nói với bản thân mình, nàng hối hận vì đã mở chiếc rương này ra. Nhưng giờ không còn cách nào khác là phải cố gắng thực hiện nó thôi.
Không suy nghĩ nhiều, Hạnh Vi lập tức tiếp tục đi kiếm thử thách và đồng thời để mắt nếu phát hiện ra một bộ bikini nào đó…
…
Sau tầm 2 tiếng đồng hồ, Hạnh Vi đi đến được 1 bờ biển khác, trên đường đến đây nàng cũng thực hiện được hai thử thách 1 điểm, 1 thử thách 2 điểm khác. Tổng cộng tạm thời nàng đã được 10 điểm, nhưng khi kiểm tra buồng vệ sinh Hạnh Vi phát hiện các thí sinh khác cũng đã tăng điểm, so ra nàng vẫn đứng cuối bảng xếp hạng…
Nàng ngồi xuống thất vọng với bản thân… nếu 1 tiếng nữa mà không kiếm được bộ bikini nào thì lại phải bị trừ thêm 3 điểm… lúc đó thì chỉ có nước thua thôi…
Và trong giây phút thất vọng đó, Hạnh Vi nhìn thấy ở phía bãi biển xa xa… một hình bóng người đàn ông với nước da hơi ngâm đang mò mẫm gì đó ở ngoài kia.
Hạnh Vi đoán rằng có thể đây là người dân sống trên đảo này, nàng nhớ lại mình vẫn còn một thử thách 3 điểm chưa thực hiện liên quan đến người dân trên đảo… Ngay lập tức Hạnh Vi ngồi dậy lao người đến chỗ người đàn ông kia…
Người đàn ông mà Hạnh Vi thấy từ xa thật ra là một cậu thanh niên tuổi đôi mươi người Philippines, cậu ta hằng ngày đi mò cua bắt ốc để đem về làm bữa ăn cho gia đình… Hôm nay cũng như mọi ngày, cậu ta đang đi dọc bờ biển để tìm kiếm bất cứ thứ gì ăn được.
Đang lò mò bắt một con cua, bỗng cậu thanh niên giật mình khi nhìn thấy một người phụ nữ từ đâu đang chạy đến vị trí của mình… và khi người phụ nữ kia chỉ còn cách cậu vài chục bước chân thì cậu trai trẻ tỏ ra choáng ngợt trước vẻ đẹp tựa thiên thần của người đó.
-"Hello, My name is Vivian, I’m doing some missions on this island… Would you please help me something…" – Hạnh Vi khi bước lại gần chàng trai liền lên tiếng chào hỏi bằng tiếng Anh.
Nhưng đáp lại, chàng trai người Philippines vẫn cứ ngơ ra đó, cậu ta lo nhìn nàng mà quên luôn mọi thứ xung quanh.
Lúc này Hạnh Vi một lần nữa nhắc lại câu nói và giơ tay qua lại trước mặt. Chàng trai sau khi thấy những động tác lạ của người đẹp thì cũng tỉnh táo trở lại… Nhưng cậu ta lại không hiểu những gì Hạnh Vi đang nói, cậu ta chỉ biết vài từ tiếng Anh nên câu nói của Hạnh Vi cậu ta nghe nhưng chỉ hiểu 1/3 trong đó.
-"Name?… name is Rain…" – cậu trai bập bẹ như muốn nói tên Mình.
Hạnh Vi nhìn điệu bộ và lời nói của cậu trai cũng hiểu ra vấn đề, đúng là trên đảo này thì để kiếm người biết tiếng Anh cũng khó… Nhưng rồi Hạnh Vi không quá quan tâm điều đó, điều nàng đang muốn là nhờ cậu trai này giúp mình hoàn thành nhiệm vụ. Nàng chỉ cần làm quen và ôm cậu ta 1 cái là sẽ xong.
Lúc này, Hạnh Vi suy nghĩ trong đầu và tiếp tục nói:
-"A… May I hug you?" – Nàng vừa nói vừa đưa tay làm động tác ôm…
Nhưng cậu trai thì không hiểu được như vậy, cậu ta lại hiểu lầm là Hạnh Vi muốn lấy đi hết những gì cậu ta kiếm được nãy giờ nên đã lắc đầu lia lịa và nói:
-"No… Noooooo"
-"What? NO? Just a hug?" – Hạnh Vi thì không hiểu là cậu ta đang không hiểu mình nên vẫn cứ ra hiệu như vậy.
Sau một hồi 2 bên không hiểu nhau, lúc này cậu trai quyết định quay đầu bỏ đi trong sợ hãi…
Hạnh Vi thì hoảng hốt không hiểu mình đã làm gì để cậu trai quyết định "quay xe". Nàng lập tức chạy đến chặn trước mặt cậu ta và nói:
-"Sorry… I am friendly… I am not doing anything to you. Calm down. Please!"
Cậu trai lúc này nghe thấy từ friend cũng bớt phần sợ hãi, cậu ta lấp bấp nói lại:
-"Friend?"
-"Yes, Friend!" – Thấy cậu trai có vẻ hiểu từ này Hạnh Vi liền lập lại.
Sau đó nàng cần thận tiến tới và đưa tay ra làm dấu hiệu muốn bắt.
Chàng trai cũng hiểu bắt tay là một cử chỉ thân thiện, cậu ta phần nào bớt sợ hãi và cũng đưa tay về hướng Hạnh Vi… Hai bàn tay từ từ chạm vào nhau, làn da mịn màng trắng nõn của Hạnh Vi làm cậu thanh niên thấy dễ chịu…
Nhân cơ hội này, Hạnh Vi từ từ áp sát toàn bộ cơ thể, nàng muốn trao cho cậu trai một cái ôm để hoàn thành nhiệm vụ luôn.
Và khi 2 thân thể ôm sát vào nhau, bộ ngực căn tròn sau lớp áo mỏng của Hạnh Vi phần nào làm cho cậu trai cảm thấy "ngột ngạt". Đời trai 21 của cậu chưa từng được ôm gái bao giờ, chứ nói chi là một nữ thần xinh đẹp như Hạnh Vi.
Và rồi khoảnh khắc đẹp nhất đời của cậu trai cũng trôi qua, Hạnh Vi sau khi thành công thực hiện ý đồ đã nhanh chóng buông lỏng cậu trai, nàng sau đó cũng lấy tờ giấy nhiệm vụ ra để trước mặt và nói "DONE!"
*BÍP*
-"Yesss" – Hạnh Vi thốt lên vui sướng.
Còn cậu trai tên Rain thì chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra…
Sau khi thành công hoàn thành nhiệm vụ 3 điểm, Hạnh Vi quay sang chào tạm biệt cậu trai trẻ, nhưng rồi khi cậu ta bước đi… Hạnh Vi như nhìn thấy được cái gì đó từ trong chiếc túi đeo chéo của cậu… một thứ màu vàng vàng, 2 mảnh…
-"Wait!" – Hạnh Vi lại thốt lên thật lớn và chạy ra chặn đầu cậu thanh niên 1 lần nữa.
Lần này cậu Rain không còn bất ngờ nữa vì khi nãy được ôm Hạnh Vi trong lòng cũng thấy khoai khoái… cậu ta đứng đó nhìn Hạnh Vi tỏ vẻ khó hiểu.
Hạnh Vi đứng trước mặt, chỉ tay vào trong chiếc túi đeo chéo của Rain và nói:
-"Can I see this." – Nàng vừa nói vừa chỉ tay vào mắt như muốn ra hiệu.
Cậu Rain lần này hiểu ngay và lập tức lôi ra trong túi một bộ bikini màu vàng…
-"Chính nó rồi!" – Hạnh Vi thầm nghĩ, nàng chắc chắn đây là một trong những bộ bikini mà ban tổ chức đã bố trí sẵn, nàng chỉ không biết bằng cách nào mà Rain có được nó thôi…
Hạnh Vi đưa tay làm dấu hiệu xin mượn bộ bikini từ tay Rain… nhưng khi còn chưa biết động tác của mình có làm Rain hiểu ra không thì cậu trai đã đưa luôn bộ bikini cho nàng và nói: "Gift"
-"Really? You give it to me?" – Hạnh Vi vô cùng ngạc nhiên hỏi lại dù rằng biết cậu ta cũng không hiểu.
Đáp lại cậu Rain chỉ nở một nụ cười thân thiện.
Chuyện là trên đường đi mò cua bắt ốc, cậu Rain vô tình nhìn thấy bộ bikini của ai được treo trên một cái cây gần bãi biển, cậu tò mò cầm xuống coi rồi tiện tay cho luôn vào túi dù biết là không xài được… cậu hy vọng có thể bán được nó nếu có cơ hội vào đất liền, nhưng giờ gặp được một cô gái xinh đẹp nên cậu tặng luôn khỏi nói nhiều.
Hạnh Vi cầm bộ bikini trên tay mà tỏ ra mừng rỡ… Nhưng rồi sự mừng rỡ đó cũng nhanh chóng vụt tắt khi nàng nhận ra quanh đây không hề có chỗ cho nàng thay đồ… mặt trời thì bắt đầu nằm về phía bên kia của hòn đảo. Nếu đi vào trong rừng để kiếm buồng vệ sinh nàng sợ sẽ bị lạc luôn trong đó, vì trời tối trong rừng sẽ rất khó để xác định phương hướng.
Đắn đo một hồi nàng nhìn lại cậu trai Rain và nảy ra một ý nghĩ: "Cậu trai này chắc chắn phải ở gần đây nên mới đi mò cua chỗ này, hay là nhờ cậu ta đưa về nhà rồi xin một chỗ thay đồ."
Nghĩ là làm, Hạnh Vi lại một lần nữa hua tay múa chân trước mặt Rain và nói:
-"May I go with you to your home?"
Cậu Rain một lần nữa không hiểu gì nhưng may cho Hạnh Vi là cậu ta bắt được keyword là từ "Home". Cậu ta biết từ này… và rồi đáp lại:
-"Home? … Yes Home?" – Cậu Rain cũng chỉ chỉ tay nói bập bẹ từ Home với Hạnh Vi.
-"Yes, Home! I want to go to your home!" – Hạnh Vi vừa cười vừa nói.
Cậu trai thì gật đầu lia lịa rồi bắt đầu dẫn đường cho Hạnh Vi… cậu ta cũng không hiểu lắm nhưng phần nào cũng muốn đưa người đẹp về nhà nên cứ thế mà dắt nàng đi…
…
Sau tầm 30 phút đi bộ, Hạnh Vi theo chân Rain tới được một ngôi nhà nhỏ nằm cạnh bìa rừng.
Trời lúc này cũng bắt đầu ui ui tối do ở trên đảo hoang không có đèn.
Cậu Rain sau khi đưa Hạnh Vi về nhà thì liền lên tiếng nói gì đó mà Hạnh Vi không hiểu được, nhưng chỉ sau vài tiếng gọi của cậu ta…
… một ông lão và một bà lão từ đâu trong ngôi nhà nhỏ bước ra chào đón.
Rain nhanh chóng tiến đến chỗ 2 người già và đưa cho họ cái giỏ cua ốc mà anh đã bắt được từ chiều, sau đó anh quay lại chỉ vào Hạnh Vi và nói gì đó… Chỉ biết là sau khi nghe xong những gì Rain nói, 2 ông bà lão tỏ ra vui vẻ tiến đến nắm tay Hạnh Vi dắt nàng vào nhà.
Hạnh Vi dù không biết chuyện gì đang diễn ra nhưng nàng cảm nhận được sự thân thiện và hiếu khách của 2 ông bà cụ, nàng vì thế cũng đi theo vào bên trong…
Trong căn nhà nhỏ làm bằng gỗ và lá dừa cũng rất đơn giản, chỉ có một chiếc bàn lớn đã cũ kỹ được đặt giữa nhà, Hạnh Vi được ông bà cụ mời ngồi ở đó rồi họ đi rót nước mời nàng…
Lúc này cậu Rain cũng tiến đến ngồi bên cạnh và mời nước Hạnh Vi, nàng mỉm cười thân thiện rồi vui vẻ uống cùng… Một cuộc trò chuyện mà không ai hiểu ai nói gì diễn ra giữa 4 người, hai già hai trẻ…
Sau cùng Hạnh Vi hiểu ra, 2 người này là cha mẹ của Rain, gia đình họ sống ở đây đã từ rất lâu, mỗi ngày Rain đều đi săn bắt hái lượm quanh đảo để kiếm cơm cho gia đình và thỉnh thoảng trao đổi hàng hóa với những hộ khác trên đảo.
Và sau một hồi trò chuyện cùng gia đình Rain, Hạnh Vi lúc này cảm nhận được nàng đang cạn kiệt thời gian để thực hiện thử thách bận đồ bikini, nàng phải thay nó vào ngay nếu không sẽ không kịp mất.
Hạnh Vi mạnh dạng đứng dậy trước mặt 3 người và nói:
-"Do you have toilet here? I want to use toilet"
-"Toilet? Yes… Toilet here!" – Rain một lần nữa bắt được keyword và hiểu ý Hạnh Vi.
Cậu trai nhanh chóng đứng dậy và đưa Hạnh Vi đi ra trước cửa, cậu ta chỉ vào một căn nhà gỗ sụp xệ ở xa xa và nói:
-"Toilet!"
-"Thanks" – Hạnh Vi vui mừng đáp lại.
Nàng nhanh chóng cầm bộ bikini tiến đến đó, trước khi mở cửa bước vào trong nàng còn nhìn lại để đảm bảo Rain không đi theo mình. Khi đã thấy mọi chuyện ổn thỏa, Hạnh Vi mở cửa đi vào trong thay đồ…
…
*BÍP*
Âm thanh vang lên báo hiệu Hạnh Vi đã hoàn thành nhiệm vụ RISKY, nàng được thêm 6 điểm. Nhưng nàng cũng phải mặc bộ bikini tới tận sáng mai mới được thay ra…
…
… Sau tầm 20 phút kể từ lúc Hạnh Vi đi vào toilet,
Trong ngôi nhà của gia đình Rain, 2 ông bà cụ đang dọn cơm nước ra để chào mừng vị khách quý.
Và rồi trong giây phút cả 3 người đang ngồi trên bàn ăn để mong chờ sự quay lại của Hạnh Vi thì…
… từ phía cánh cửa ra vào, một thân hình nuột nà, trắng trẽo với số đo 3 vòng chuẩn không cần chỉnh đang mang trên mình một bộ bikini màu vàng trông cực kỳ sexy và hấp dẫn xuất hiện.
Cả 3 người là Rain, ba Rain và mẹ Rain đều há hốc mồm, mắt trợn trắng nhìn vào Hạnh Vi đứng trước cửa với bộ dạng e thẹn, xấu hổ.
Nàng lấy tay cố gắng che đi những chỗ da thịt mình bị lộ ra do chiếc bikini 2 mảnh không thể cover được hết… Nàng từ từ bước vào trong và mở miệng nói:
-"I am… so sorry. Please don’t look at me like that."
Cả 3 người bên này méo hiểu cô nàng xinh đẹp mà sexy kia nói cái gì, họ cũng méo hiểu sao tự nhiên cô nàng này lại thay ra cho mình một bộ đồ bikini như vậy… Rain và ba của cậu thì không nói đi, là đàn ông nên họ nhìn Hạnh Vi mà nước miếng như muốn chảy ra nhưng còn mẹ cậu Rain thì có phần tỏ ra ngượng ngùng…
Nhưng trong giây phút Hạnh Vi tưởng rằng mình sẽ bị mắng và thậm chí có khi bị đuổi ra khỏi nhà thì đột nhiên cả 3 người trong nhà Rain đều cùng cười lên: "Hô hô hô" … rồi họ còn vỗ tay khen ngợi vẻ đẹp của Hạnh Vi…
Thì ra lúc này cả 3 đang hiểu lầm là Hạnh Vi muốn đi tắm biển, vì từ nhà họ đi ra bãi biễn cũng gần.
Họ sau đó vui vẻ mời Hạnh Vi ngồi xuống cùng ăn bữa cơm gia đình. Nàng thì cũng không biết tại sao họ không thắc mắc lý do nàng thay bộ bikini này, nàng chỉ nghĩ là họ hiếu khách…
Ngồi xuống bữa ăn đạm bạc, Hạnh Vi lấy trong balo ra thêm 1 phần bánh đã được chuẩn bị sẵn từ ban tổ chức để mời mọi người. Ai ăn xong cũng tấm tắc khen ngon vì quanh năm suốt tháng họ chỉ toàn ăn đồ rừng đồ biển, ít khi được thưởng thức những thức ăn nhanh lạ như vậy.
Bữa ăn diễn ra vui vẻ, những cuộc trò chuyện diễn ra miễn cưỡng vì "bất đồng ngôn ngữ", nhưng Hạnh Vi vẫn cảm thấy ấm áp lạ thường.
Và đang trong lúc ăn cơm, bỗng nhiên Hạnh Vi để ý trong một góc nhà của cậu Rain… Một chiếc rương màu đỏ nằm ngay ở đó.
Hạnh Vi lập tức quên đi bữa ăn, nàng ngồi dậy áp sát chiếc rương rồi cầm nó lên hỏi 3 người trong gia đình:
-"This one? Where do you get it?"
Nhưng một lần nữa không ai hiểu gì, tuy nhiên cậu Rain lúc này lại cười cười, cậu ta một lần nữa nói:
-"Gift"
Căn bản là do cậu ta đã mở nó ra coi rồi và thấy chỉ có một mảnh giấy ghi những chữ ngoằn nghèo bên trong. Giờ đây nghĩ là người đẹp thích chiếc rương nên cậu ta tặng luôn cho nàng.
Về phần Hạnh Vi, nàng vì quá vui mừng nên chạy lại hôn vào má cậu Rain 1 cái tỏ lòng cảm ơn. Hành động có phần táo bạo của Hạnh Vi làm 2 ông bà cụ vui lòng… 2 người còn nghĩ Hạnh Vi là bạn gái cậu Rain dắt về ra mắt.
Nhưng rồi sau giây phút vui mừng quá lố, Hạnh Vi bỗng khựng người lại… vì chiếc rương này màu đỏ, có nghĩa là nó khá risky. Nếu chơi liều mở nó ra mà trúng thử thách khó nhằn là tiêu luôn… Nhưng rồi khi Hạnh Vi nhớ lại cả buổi chiều nay nàng không làm thêm được bất cứ nhiệm vụ nào, nếu cứ để tình hình hiện tại thì khả năng nàng đứng cuối bảng là rất cao… Giờ chỉ còn các liều ăn nhiều thôi.
Hạnh Vi sau đó hồi hộp… nàng từ từ mở chiếc rương đỏ ra…
-"Hãy ngủ lại qua đêm ở nhà một người dân trên đảo."
Đó chính là thử thách RISKY của Hạnh Vi. Nàng đọc xong thì không biết nên vui hay buồn… mọi điều kiện để hoàn thành thử thách đều có đủ ở đây, nàng chỉ việc năn nỉ cậu Rain cho phép nàng ngủ lại là xong…
… Nhưng khi nhìn quanh căn nhà, nàng thấy chỉ có 2 chiếc giường lớn. Nàng đoán 1 trong số đó là của vợ chồng ông bà cụ, 1 là của cậu Rain… nếu nàng xin ở lại thì không biết sẽ nằm đâu…
Thấy Hạnh Vi đâm chiêu suy nghĩ, cậu Rain bỗng vỗ vai nhắc nàng tiếp tục dùng bữa. Hạnh Vi bị gọi bất ngờ cũng cười trừ đáp trả… Rồi sau đó nàng mở miệng hỏi xin 1 ân huệ:
-"Sorry everyone, I know that I am bothering you guys a lot, but I still have one more request to ask…
May I stay here tonight? I really don’t know anywhere to go."
Lần này Rain 1 lần nữa không hiểu gì nhưng cậu lại bắt keyword rất nhanh…
-"Stay?.. Here?" – Rain vừa nói sắc mặt vừa vui mừng thấy rõ.
-"Yes. Stay here!" – Hạnh Vi gật đầu xác nhận, nàng cũng không hiểu bằng một cách thần kỳ nào đó mà Rain hiểu câu nói dài ngoằn của mình.
-"OK" – Rain đáp lại, anh vui vẻ đồng ý.
Sau đó Rain quay sang nói gì đó với ba mẹ anh bằng tiếng Pinoy ^^. Hai ông bà nghe xong cũng nở một nụ cười khoái chí, họ nhanh chóng đứng dậy đi vào chiếc giường bên trong mà dọn dẹp.
Hạnh Vi bị bất ngờ với những gì ông bạ cụ làm, nàng nghĩ họ quá hiếu khách mà không hiểu rằng thật ra họ tưởng nàng và Rain là một cặp… họ chỉ đang chuẩn bị giường chiếu cho con trai họ sắp được tận hưởng đêm "động phòng" đầu tiên trong đời…
…