Tình yêu, thù hận và nhục dục – Truyện Hiếp Dâm 2023 – Update Chương 60

Chương 36: Gian gian díu díu – Sáng tác cùng Feelex

Đầu tuần sau,

Thế Bảo rời nhà để đến công ty trong trạng thái vô cùng tự tin và phấn khích, anh biết hôm nay là cơ hội để anh giành lại những gì đã bị tên Cường cướp mất.

Thế Bảo gửi một tin nhắn với nội dung chứa địa chỉ và thời gian diễn ra cuộc họp sáng nay cho một số điện thoại trong danh bạ, đây chính là số điện thoại của Lâm Phong, anh muốn đảm bảo rằng Phong không quên hôm nay anh ta phải xuất hiện cùng Thế Bảo để làm hợp đồng trở thành nhà đầu tư cho dự án mới của công ty anh.

9h30 sáng, Tòa nhà Landmark 81,

Thế Bảo đứng trước cửa công ty liên tục ngó trước ngó sau, rồi sau đó móc điện thoại ra gọi vào số máy của Lâm Phong…

*Tít tít tít* – "Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không thể liên lạc được." – *Tít tít tít*

Thế Bảo nhăn mặt tỏ ra khó xử, anh rõ ràng đã thống nhất với Lâm Phong là cả 2 sẽ có mặt sớm để cùng nhau đi vào phòng họp mà bây giờ vẫn chưa thấy anh ta đâu…

15 phút nữa trôi qua mà Lâm Phong vẫn chưa có mặt. Lúc này Thế Bảo mới thấy tên Quốc Cường cũng đã xuất hiện.

Tên Cường thấy Thế Bảo đứng ngó nghiêng trước cửa mà không vào, hắn liền mở miệng châm chọc:

-"A, cậu Bảo, sắp tới giờ họp rồi sao không mau vào chuẩn bị đi chứ, không phải hôm trước cậu thông báo là đã tìm được nhà đầu tư rồi hay sao?

Sao tôi không thấy ai ở đây hết vậy? Hahaha." -Tên Cường vừa nói vừa giả vờ ngó nghiêng tìm người.

Thế Bảo biết mình đang bị chọc quê, nhưng anh cũng không biết phải phản ứng ra sao… hôm trước anh đã thông báo hôm nay sẽ đưa nhà đầu tư tới ký kết hợp đồng mà giờ này thì vẫn chỉ một thân một mình ở đây.

-"Thôi, làm gì làm nhanh đi nhé, tôi vào trước đây, hehe".

Tên Cường nói rồi mở cửa bước vào công ty…

Thế Bảo sau đó chờ thêm 5 phút nữa và thực hiện các cuộc gọi cuối cùng nhưng vẫn không có kết quả gì nên cũng đành phải một mình đi vào phòng họp.

Vừa bước vào phòng họp của công ty, anh thấy được tên Cường đã ngồi sẵn một bên. Ngoài ra, trong phòng họp còn có vài nhân viên cấp cao khác, đặc biệt là có sự hiện diện của COO công ty, đó là ông Vũ Khắc Tùng, một người Thế Bảo khá là kính nể. Ông ta ở đây có vẻ là để xem xét nhà đầu tư.

Khi thấy Thế Bảo bước vào, tên Cường lập tức lên tiếng:

-"Ơn giởi, anh quản lý cấp cao ưu tú của công ty đây rồi!"

Đáp lại Thế Bảo chỉ im lặng mà bước về phía ông Tùng, anh cúi đầu, bắt tay chào hỏi ông ấy rồi sau đó bắt đầu phần thuyết trình của mình:

-"Xin chào mọi người, như mọi người cũng đã biết buổi họp hôm nay là để chính thức giới thiệu về dự án đầu tư vào lĩnh vực ‘phụ kiện thời trang’ của ECOMGROUP, đây có thể coi là một thử thách mới nhưng đồng thời cũng là cơ hội lớn để ECOMGROUP chúng ta phát triển thêm những lĩnh vực mới trong tương lai sắp tới.

Và cũng vì thế, nên ECOMGROUP chúng ta cần có… nhà đầu tư bên ngoài để có thể giúp phát triển những dự án này một cách bền vững hơn…"

*Bộp bộp bộp bộp*

Lúc này tên Cường bên dưới cắt lời, hắn vỗ tay bồm bộp, nở một nụ cười gian xảo rồi đứng dậy nói:
-"Nói hay lắm, vậy nhà đầu tư của cậu đâu rồi?"

Thế Bảo lúc này chỉ biết đứng im, anh căng thẳng đến mức đỗ mồ hôi hột… anh thốt lên từng từ một:

-"Tôi… tôi…"

-"Tôi gì mà tôi, là anh yếu kém không tìm được nhà đầu tư chứ gì, có một nhiệm vụ đơn giản mà làm cũng không xong, tôi không nghĩ anh còn xứng đáng với chức vị quản lý của mình nữa đâu Bảo à…" – Tên Cường lúc này vênh váo nói, hắn nhân cơ hội này quyết tâm triệt hạ Thế Bảo.

-"Anh… anh rõ ràng là đang cố ý làm khó tôi…" – Thế Bảo tức giận đáp trả tên Cường.

-"Làm khó? như thế nào là làm khó? Công việc của ai người nấy làm, việc của anh được giao anh không làm được lại bảo tôi làm khó anh là thế nào?… nếu anh giỏi thì đã tìm được người đầu tư cho công ty rồi… Hôm qua còn bày đặt thông báo là có nhà đầu tư, hahaha thật ra chỉ là nói LÁO!" – tên Cường biết Thế Bảo đang thất thế nên càng lấn tới.

Lúc này ông Vũ Khắc Tùng mới lên tiếng:
-"Phải đó Bảo, hôm qua cậu nói là sẽ đưa nhà đầu tư đến gặp mặt mà, tôi còn đang mong chờ để được gặp người đó…"

Thế Bảo lúc này nhìn ông Tùng và nói lấp bấp:
-"… Em thật sự có tìm được nhà đầu tư… chỉ là…"

-"Chỉ là nói xạo thôi! Đâu? nhà đầu tư nào đâu? kêu hắn bước ra đây xem nào…" – Tên Cường ngắt lời Thế Bảo, tỏ vẻ khiêu khích.

Và rồi trong giây phút tên Cường đang hả hê đắc thắng đó, cánh cửa phòng họp đột nhiên được mở tung ra, một giọng nói oai nghiêm vang lên từ một chàng trai trẻ:

-"NHÀ ĐẦU TƯ ĐÓ ĐẾN RỒI ĐÂY!"

Tên Cường quay đầu nhìn lại, hai mắt hắn mở to, miệng há hốc nói không thành tiếng: "Hả? Là cậ…u P…Phongg sao?"

Thế Bảo lúc này sắc mặt trở nên mừng rỡ, anh nở một nụ cười thật tươi nhìn thẳng hướng cửa ra vào… nơi Lâm Phong vừa mới xuất hiện ở đó.

Lâm Phong thì bước vào cùng với những người thân cận của mình, anh đi thẳng tới chỗ Thế Bảo rồi nói nhỏ:

-"Xin lỗi, tôi đến hơi trễ."

-"Không sao, vẫn còn kịp, vẫn còn kịp. Anh tới là được rồi." – Thế Bảo đáp

Sau đó, anh quay sang nhìn ông Tùng và giới thiệu về Lâm Phong:
-"Ông Tùng, xin giới thiệu với ông đây chính là nhà đầu tư mà tôi đã nói, cậu Lâm Phong, phó giám đốc công ty WECHOICE."

Ông Tùng lúc này cũng đứng hẳn người dậy để bắt tay với Phong, ông lịch sự chào hỏi:
-"Chào cậu Phong, rất vui được gặp cậu."

-"Chào ông, tôi cũng rất vui khi được có mặt ở đây ngày hôm nay." – Lâm Phong bắt tay chào hỏi ông Tùng.

Còn về phần tên Cường, hắn vẫn chưa tin vào mắt mình người mà Thế Bảo đưa tới hôm nay lại chính là Lâm Phong, người mà thật ra cách đây vài hôm chính hắn ta đã tiếp cận để thuyết phục anh đầu tư vào dự án nhưng lại bị từ chối.

Tên Cường lúc này mới lẽn bẽn tiến lại gần Lâm Phong mà hỏi nhỏ:
-"Cậu Phong… sao hôm trước tôi đề cập chuyện này với cậu mà cậu lại nói không có hứng thú. Rồi hôm nay lại trở thành nhà đầu tư của Thế Bảo là sao?"

Lâm Phong quay lại nhìn tên Cường bằng nửa con mắt và nói:
-"Chuyện tôi đầu tư thứ gì hay có hứng thú lúc nào cũng phải báo cho anh biết hay sao? Hôm trước tôi không thích nhưng hôm nay đổi ý thì đã sao nào?"

-"Dạ, dạ. Tôi xin lỗi, tôi chỉ hỏi vậy thôi chứ không phải là ý kiến gì đâu ạ." – Tên Cường hơi tái mặt khi bị Lâm Phong tỏ thái độ.

Hắn ta lầm lũi lui về chỗ ngồi của mình. Còn Thế Bảo thì được một phen đắc thắng, anh nhìn tên Cường lúc này mà trong lòng thấy hã hê dễ sợ.

Và rồi sau đó quá trình thương thảo giữa Lâm Phong và công ty Thế Bảo diễn ra thuận lợi, Lâm Phong gợi ý cho ECOMGROUP tìm người mẫu để làm đại diện cho nhãn hàng của công ty và anh cũng giới thiệu Hạnh Vi ở MAXYM vào vị trí đó. Ông Tùng sau khi nghe qua cũng đồng ý với idea đó. Hai bên tỏ ra hài lòng khi ký vào hợp đồng đầu tư của nhau.

Sau khi buổi ký hợp đồng kết thúc, Thế Bảo lúc này tỏ ra vui vẻ vì được ông Tùng khen gợi hết lời, ông đề cao Thế Bảo trong một thời gian ngắn mà tìm được một nhà đầu tư lớn để giúp công ty tiếp tục phát triển. Ông hứa sẽ thăng tiến cho anh trong thời gian tới.

Về phần tên Cường, vừa thất bại trong việc hạ bệ Thế Bảo đã vậy còn giúp anh một bước thăng cấp ngang hàng với hắn. Hắn tỏ ra rất cay cú nhưng cũng nhanh chóng nghĩ ra một ý tưởng khác để trả thù Thế Bảo… Hắn ngồi đó nở một nụ cười bí hiểm khi nhìn vào bản giao kèo vừa mới ký kết…

Sau khi mọi chuyện về việc Lâm Phong chính thức trở thành nhà đầu tư cho ECOMGROUP trong lĩnh vực "phụ kiện thời trang" được Thế Bảo kể lại với Hạnh Vi, nàng tỏ ra vô cùng vui sướng, nàng vui vì thấy Thế Bảo đã vui vẻ và lấy lại được vị thế của mình.

-"Hihi, chồng giỏi quá nè. Vợ biết trước sau gì rồi chồng cũng sẽ thành công trở lại thôi." – Hạnh Vi ngồi vào lòng Thế Bảo và nói.

-"Hì hì, thì cũng nhờ có cậu Phong đó giúp đỡ, hay nói đúng hơn là nhờ có vợ quen biết được cậu ta đó. Nếu không thì chồng cũng không biết sẽ bị tên Cường đó chèn ép đến bao giờ."

-"Vậy thì hai vợ chồng mình phải mời anh ta và Mỹ Dung lại một bữa để tỏ lòng cảm ơn nha chồng."

-"À, chuyện đó thì chồng quên kể với vợ. Hôm nay lúc ra về cậu Phong có mời 2 vợ chồng mình cuối tuần này cùng cậu ấy và Mỹ Dung ghé qua biệt bự ở Cần Giờ một chuyến để ăn mừng việc hợp tác giữa hai bên."

-"Vậy sao? Cuối tuần này vợ cũng rảnh…"

-"Vậy để chồng báo lại là hai đứa mình đi được nhé, chồng cũng muốn có một bữa ăn để cảm ơn cậu ta vì đã giúp đỡ."

-"Ok, chồng nè."

Thế Bảo sau đó báo với Lâm Phong, 2 cặp trai tài gái sắc sẽ có một chuyến đi nhẹ về Cần Giờ để party ở biệt thự của Lâm Phong vào cuối tuần.

Sáng thứ 7 cuối tuần.

Hạnh Vi diện cho mình một chiếc váy xếp ly đen kết hợp cùng chiếc áo thun cổ rộng ôm sát cơ thể, nàng trông thật xinh xắn và trẻ trung năng động.
Nàng mang theo cho mình vài bộ bikini vì được Mỹ Dung báo trước là sẽ có tiết mục tắm hồ bơi ở biệt thự của Lâm Phong. Nàng sau đó cùng Thế Bảo đi xuống dưới chung cư để chờ Lâm Phong đến đón, cả bốn người sẽ cùng đi trên một chiếc xe về Cần Giờ.

Sau chừng 5 phút chờ đợi, Thế Bảo thấy từ xa một chiếc Roll-Royce 7 chỗ từ từ tiến đến chỗ mình. Cửa xe mở ra và Mỹ Dung ngồi bên trong gọi 2 vợ chồng nhanh chóng lên xe để xuất phát đi về Cần Giờ.

Ngồi trên xe, Thế Bảo vừa trầm trồ với sự sang trọng của chiếc siêu xe, vừa trò chuyện với vợ và Mỹ Dung, còn Lâm Phong thì là người kim luôn nhiệm vụ làm tài xế cho cả đám.

Mọi người vui vẻ cười đùa suốt hơn 1h30 phút trên xe, và rồi khi đến nơi, cả Thế Bảo, Hạnh Vi và Mỹ Dung đều tỏ ra trầm trồ trước sự nguy nga rộng lớn của căn biệt thự nhà Lâm Phong.

-"Woa, biệt thự nhà anh Phong to quá!" – Hạnh Vi thốt lên khi chiếc Rolls-Royce chạy vào trong sân đậu.

-"Phải đó, chỉ mới ở sân trước thôi mà đã rộng thênh thang vậy rồi, hôm nay tụi mình tha hồ mà quẩy ở đây không chán hihi"

Mỹ Dung nói rồi hướng mắt nhìn vào căn biệt thự rộng lớn của bạn trai, xung quanh căn biệt thự là những khoảng sân vườn rộng lớn được trang trí theo nhiều chủ đề khác nhau từ Á tới Âu, nếu ai không rành mà đi vào đây thì không khác gì lạc vào mê cung.

Sau khi Lâm Phong đỗ xe xong, anh ta đưa tất cả mọi người tiến vào nhà. Một người được thuê trông coi căn biệt thự khi thấy Lâm Phong liền chào hỏi và sau đó nhanh chóng đi ra khỏi cổng trước. Căn biệt thự này bình thường thì không có ai ở, nó chỉ là chỗ để cha con Lâm Phong thỉnh thoảng ghé qua nghỉ ngơi thư giản hoặc tiếp khách cuối tuần thôi.

Sau khi dẫn mọi người vào nhà, Lâm Phong tiếp tục đưa cả đám đi khám phá một vòng quanh dinh thự to lớn của mình. Thế Bảo, Hạnh Vi và Mỹ Dung phải mất hơn 30 phút mới đi được hết 1 nữa chỗ này, khi thấy Mỹ Dung có vẻ thấm mệt cả đám mới quay lại phòng khách nghỉ ngơi.

Lúc này, Mỹ Dung mới giao nhiệm vụ cho mỗi người để tổ chức bữa tiệc nướng tại gia, nàng ta nhờ Lâm Phong đi ra chợ hải sản mua đồ do anh rành địa bàn ở đây nhấtnhưng Lâm Phong lại không biết phải mua gì do là đàn ông con trai ít khi xuống bếp nên phải chở theo Hạnh Vi để nàng giúp anh đi chợ, còn Mỹ Dung vì nói là cảm thấy hơi mệt nên nàng và Thế Bảo sẽ ở lại chuẩn bị dụng cụ nướng sẵn để chờ hai người kia mua đồ về thì có thể mở tiệc liền.

Thế là mỗi người một nhiệm vụ, Lâm Phong lấy chiếc xe máy để sẵn ở biệt thự để tiện bề chở Hạnh Vi đi chợ. Thế Bảo và Mỹ Dung cũng ra khu vực hồ bơi để setup bữa tiệc nướng…

Khi đang cặm cụi tìm đồ trong phòng cùng Thế Bảo, lúc này Mỹ Dung chợt lên tiếng:
-"Anh Bảo, anh thấy anh Phong thế nào?"

Thế Bảo khá bất ngờ vì câu hỏi không đầu không đuôi của Mỹ Dung nhưng anh cũng trả lời lại:
-"Ờ anh thấy cậu ta cũng rất tốt, vừa là đại ca xã hội đen vừa có gia tài giàu có, anh thấy cậu ta rất hợp với em đó."

-"Hihi, ý em không phải vậy… ý em là anh thấy Vi và anh Phong như thế nào?"

-"Sao cơ? Ý em là sao? vợ anh và Phong thì sao?" – Thế Bảo cố tình tỏ ra không hiểu ý Mỹ Dung.

-"Anh lại còn giả vờ không hiểu, ý em là anh nghĩ sao nếu nhân cơ hội này… anh cho anh Phong thử với Vi thì sao? Anh có thích như vậy không?" – Mỹ Dung lúc này đi thẳng vào vấn đề.

Thế Bảo khi nghe Mỹ Dung nói quỵt toẹt ra cũng có phần hơi choáng váng, anh biết Mỹ Dung biết về sở thích NTR của anh và giữa 2 người cũng không có gì để ngại ngùng giấu diếm nhưng đó là chuyện trước đây khi Mỹ Dung chưa quen Lâm Phong, còn bây giờ khi Dung đã có 1 nửa của mình. Anh không nghĩ cô bạn của vợ lại mạnh dạng gợi ý chuyện swing với anh ngay vào lúc này.

-"Chuyện đó… anh nghĩ là không ổn lắm, Phong bây giờ là bạn trai mới của em, anh không nghĩ là Vi sẽ chấp nhận chuyện đó đâu." – Thế Bảo ậm ự nói với Mỹ Dung.

-"Vậy là anh đồng ý? chỉ cần con Vi chịu là anh cũng chịu đúng không?" – Mỹ Dung hỏi tới khi thấy sự chừng chừ trong câu nói của Thế Bảo.

-"… thật ra anh cũng không biết nữa, anh sợ cậu Phong không thích kiểu đó… cậu ta trông có vẻ là người ‘đàn hoàng’"

-"Hihi, vậy là anh không ‘đàn hoàng’ sao?" – Mỹ Dung nói rồi áp sát môi lại gần Thế Bảo.

Nhưng trái với suy nghĩ của Mỹ Dung rằng Thế Bảo sẽ hôn nàng thì lần này Thế Bảo bỗng nhiên xoay người đứng dậy và nói:
-"Không phải, ý anh là… nói tóm lại anh thấy không ổn lắm đâu. Em đừng nhắc về chuyện này nữa."

Sau đó anh lấy một số thứ cần thiết rồi đi ra chỗ hồ bơi, Mỹ Dung ngồi lại một chỗ tỏ ra có phần hụt hẫn, nàng định bụng sẽ làm một cuộc vui cho đôi vợ chồng nhưng có vẻ lần này sẽ khó.

Còn về phần Lâm Phong và Hạnh Vi, hai người đi chừng hơn 15 phút mới tới được chợ hải sản, tại đây có bán đủ loại tôm cua cá ốc trên đời. Cả hai mua một lượng lớn hải sản để mở party rồi sau đó nhanh chóng quay trở lại biệt thự.
Trên đường về, hai người tỏ ra vui vẻ cười nói đủ thứ trên đời, Hạnh Vi tỏ ra thắc mắc là tại sao Lâm Phong không có hình xăm con rồng đen như các thành viên khác trong hội và được anh giải thích rằng vì anh là đại ca, anh không cần những hình xăm đó để có thể được nhận dạng là một member của hội. Cứ thế hai người cứ trò chuyện suốt quảng đường đi mua đồ cùng nhau.

Sau khi Lâm Phong và Hạnh Vi trở về với một bịch hải sản to đùng trong tay, cả bốn người hào hứng cùng bắt tay vào chuẩn bị cho buổi party nướng hấp dẫn.

Đến gần buổi chiều, khi mọi thứ đã được setup xong xuôi, bia rượu và mồi ngon đã có sẵn, tất cả mọi người cùng nhau quây quần và bắt đầu bữa tiệc của mình.

Thế Bảo mời bia Lâm Phong khá nhiều, anh tỏ ý biết ơn những gì Phong đã làm cho mình và Hạnh Vi. Đổi lại Lâm Phong cũng khuyên Thế Bảo không cần phải khách sáo, nếu không nhờ Hạnh Vi cứu anh ta một mạng thì bây giờ có thể anh đã đi chầu diêm vương luôn rồi. Bây giờ tất cả cứ coi nhau như những người bạn, không ai nợ ai điều gì.

Sau một hồi ăn uống no nê, trời cũng bắt đầu ngã tối, Mỹ Dung đề nghị cả nhóm thay đồ đi bơi cho mát. Nàng ta kêu hai chàng trai ở lại đây chờ, còn mình cùng Hạnh Vi sẽ đi thay đồ bikini rồi quay lại sau.

Khi lên tới phòng thay đồ, Hạnh Vi định lấy bộ bikini của mình ra thay thì bị Mỹ Dung cản lại, nàng ta nói:

-"Thôi cất bộ đó vô đi, tao có chuẩn bị cho mày bộ này đẹp hơn nè." – Mỹ Dung nói rồi lấy trong cặp ra một bộ bikini dây màu vàng

Hạnh Vi nhìn bộ bikini mà ngại ngùng đỏ mặt…
-"Trời ơi, bikini gì nhỏ xíu vậy? tao không bận đâu, có anh Phong nhìn thấy kỳ chết." – Nàng nhất quyết từ chối bận bộ bikini từ cô bạn

-"Có gì đâu mà ngại, tao không sợ bạn trai tao nhìn thấy thì mày sợ gì. Bận đại đi, bộ của tao cũng vậy thôi." – Mỹ Dung nói rồi cũng lấy ra bộ bikini giống y chang chỉ khác là nó màu đỏ.

Hạnh Vi nhìn Mỹ Dung từ từ cởi đồ rồi bận vào bộ bikini nhỏ xíu làm tôn lên body gợi cảm của cô nàng cũng làm Hạnh Vi đắn đo suy nghĩ, tuy bộ bikini nhỏ xíu có phần sexy nhưng nó lại rất hợp với dáng người của Mỹ Dung khi bận vào.

-"Nhìn tao đi nè, chỗ nào cần che cũng được che đầy đủ mà, bận lẹ đi không chồng mày đợi đó."
Mỹ Dung thấy Hạnh Vi còn chừng chừ nên hối thúc cô bạn.

-"Uhm… mặc thì mặc, đợi tao chút…" – Sau khi đắn đo một hồi, không muốn làm cô bạn cụt hứng nên Hạnh Vi cũng chấp nhận mặc bộ bikini vàng vào, một phần nàng cũng nghĩ Thế Bảo sẽ thích nó.

Ở ngoài hồ bơi, lúc này hai chàng trai Thế Bảo và Lâm Phong đã nhanh chóng thay cho mình mỗi người 1 chiếc quần short, hai anh chàng ngâm mình xuống nước chờ đợi sự xuất hiện của hai người đẹp.

Và rồi trong giây phút hai thân hình vệ nữ một sắc vàng, một sắc đỏ xuất hiện trước cánh cửa dẫn ra hồ bơi, Lâm Phong mở to mắt há hốc mồm khi được tận mắt chứng kiến full body không được che chắn đầy đủ của Hạnh Vi, trước đây anh cũng lờ mờ thấy được 1 phần thân thể Hạnh Vi khi giải cứu nàng khỏi tay đàn em nhưng lần này được xem một cách công khai nên cảm giác có phần khác biệt hơn hẳn. Còn về Thế Bảo, anh dù đã quen với việc nhìn thấy vợ mình hay Mỹ Dung khỏa thân nhưng cũng không cầm được lòng khi thấy 2 cô nàng kín kín hở hở trong bộ bikini sexy đó.

Lâm Phong ngâm mình cạnh bên Thế Bảo liền mở miệng nói nhỏ với anh:

-"Hạnh Vi của cậu quả là báu vật của tạo hóa đó Bảo à."

-"Haha, cậu cứ quá khen, Mỹ Dung cũng đâu kém phần gì." – Thế Bảo cười cười đáp trả.

-"Hahaha, đúng đúng, hai chúng ta đều là những anh chàng may mắn đúng không nào." – Lâm Phong tỏ ra vô cùng sảng khoái.

Rồi khi hai cô nàng chính thức ngâm mình xuống hồ bơi, Thế Bảo và Lâm Phong ai nấy tự hiểu ngay lập tức bơi đến ôm lấy một nửa của mình.

-"Em đẹp quá, bộ bikini này hợp với em lắm." – Lâm Phong mở lời khen Mỹ Dung

-"Hihi, thì em cố tình mặc cho anh xem mà." – Mỹ Dung đáp

-"Hehe, nhưng hôm nay không chỉ có mình anh được xem đâu à nha." – Lâm Phong nói rồi đá mắt sang Thế Bảo trêu ghẹo, anh không hề biết rằng Thế Bảo đã ‘đi trước anh một bước’, đến cả phiên bản full HD không che của Mỹ Dung anh ta còn thấy rồi chứ nói chi là bikini.

-"Thì anh cũng được xem lại Hạnh Vi đó thôi, hai anh ai cũng có lời mà hihihi." – Mỹ Dung cố tình nói lớn để mọi người đều nghe.

Thế Bảo lúc này quay qua cười trừ, chỉ có Hạnh Vi là hơi ngượng do để ý thấy ánh mắt Lâm Phong cứ liếc nhìn vào phần ngực đầy đặn chỉ được che đậy hững hờ của nàng. Hạnh Vi bỗng cảm thấy quen quen cái khoảnh khắc này, nàng nhớ lại lần cùng Thế Bảo ở buổi pool party tại nhà Harry, chỉ khác là hôm nay nàng không phải 1 mình chống mafia, mà còn có Mỹ Dung ở đây cùng nàng.

Sau một hồi cùng nhau bơi lội, dòng nước mát làm cho tinh thần ai cũng sảng khoái hơn hẳn, lúc này Mỹ Dung chợt hỏi Lâm Phong một câu:
-"Anh nè, giữa em và con Vi anh thấy ai đẹp hơn?"

Lâm Phong bị bất ngờ bởi câu hỏi của người yêu, anh gãi đầu trả lời:
-"Hì hì, em và Vi ai cũng đẹp hết, mỗi người đều có vẻ đẹp của riêng mình… nhưng đương nhiên anh thấy em đẹp hơn rồi vì em lại bạn gái anh mà."

-"Hứ, anh nói dối, anh thấy con Vi đẹp hơn đúng không nào." – Mỹ Dung thẳng thừng nói với Lâm Phong làm cho Hạnh Vi và Thế Bảo cũng cảm thấy có phần khó xử.

-"Không có, anh… anh nói thật mà." – Lâm Phong tỏ ra hơi ấp úng

-"Vậy nếu bây giờ được anh Bảo cho phép, anh có muốn ngắm nhìn toàn bộ cơ thể Hạnh Vi không?" – Mỹ Dung vừa nói vừa với lấy chai bia nốc một hơi.

-"Cái gì?" – Lâm Phong giật mình hỏi lại.

Hạnh Vi khi nghe Mỹ Dung nói cũng hết hồn liền lên tiếng:
-"Cái con quỷ này, xỉn rồi hả mày, nói bậy bạ gì đó." – Nàng cũng đỏ mặt lên vì biết được ý của con bạn hư đốn đang muốn ám chỉ điều gì

Thế Bảo thì gãi đầu đính chính:
-"Chắc là Dung trêu Phong thôi, chứ anh làm gì cho phép chuyện đó xảy ra." – Thế Bảo cũng biết Mỹ Dung đang có ý gì, anh nhớ lại gợi ý trưa nay của cô nàng.

Mỹ Dung thì tỏ ra hơi bực bội, nàng ta đã cố tình gài hàng rồi nhưng cặp vợ chồng này không chịu phối hợp. Cách này không được Mỹ Dung đành chuyển qua cách khác:
-"Hi hi, em xỉn rồi, em nói bậy đó… em xin lỗi bằng một nụ hôn với anh nha."

Nói rồi Mỹ Dung áp sát người trao cho Lâm Phong một nụ hôn trong sự chứng kiến của Thế Bảo và Hạnh Vi.

Lâm Phong sau khi hôn bạn gái cũng tỏ ra ngại ngùng một chút nhưng rồi sau đó cũng nhanh chóng trở nên cool ngầu trở lại.

Đúng lúc này thì Mỹ Dung nói thêm:

-"Hay là mình chơi trò gì đó vui vui nha mọi người!"

-"Lại nữa hả…" – Hạnh Vi lập tức thở dài khi nghe con bạn nói.

-"Haha, anh thì thấy được đó" – Nhưng Thế Bảo thì lại cười lớn và tỏ ra phấn khích với ý kiến của Mỹ Dung.

-"Được thôi, vậy em muốn chơi trò gì?" – Lâm Phong hỏi bạn gái.

Mỹ Dung lúc này mới nở một nụ cười gian xảo và bắt đầu nói về trò chơi của cô nàng:
-"Bây giờ nhân lúc chúng ta đang ở căn biệt thự rộng lớn của anh Phong, hay là mình chơi trò trốn tìm đi.

Nếu ai bị thua thì phải dọn dẹp bãi chiến trường trên kia hihi." – Mỹ Dung nói rồi chỉ vào đống vỏ cua vỏ tôm cùng với vô số đồ ăn thừa và rác thải của bữa party.

Thế Bảo tưởng Mỹ Dung sẽ rủ chơi trò gì kích thích nhưng khi nghe trốn tìm thì anh cũng có phần hụt hẫn, nhưng rồi trong lúc đó Mỹ Dung lại nói tiếp:

-"… nhưng mà trò này mình sẽ chơi theo cặp, lần lượt hai người đầu tiên đi trốn rồi hai người còn lại đi tìm, sau đó thì đổi ngược lại. Đội nào tốn nhiều thời gian hơn để tìm ra đội kia hoặc chịu thua vì không tìm được đội kia thì sẽ phải dọn sạch bãi chiến trường này."

-"À há, cũng được đó. Ở đây tìm có mà đã luôn hehe" – Lâm Phong lên tiếng ủng hộ.

Lúc này Hạnh Vi ôm tay Thế Bảo rồi nhìn Mỹ Dung và nói:
-"Hihi, vậy hai vợ chồng tụi tao đi trốn trước nha."

Nhưng Mỹ Dung lại lắc đầu:
-"No, no… đâu có dễ ăn vậy ngoại. Mày với anh Phong sẽ là một cặp, tao với anh Bảo là một cặp cơ.
Như vậy nó mới hấp dẫn hihi." – Mỹ Dung nói rồi bụm miệng cười.

Lúc này cả Lâm Phong và Thế Bảo đều bất ngờ nhìn nhau… cái idea này của Mỹ Dung có vẻ táo bạo nhưng cũng làm cho cuộc chơi hấp dẫn hơn.

-"Sao nào? Thấy hấp dẫn rồi chưa?" – Mỹ Dung nói với 3 người còn lại.

Hạnh Vi lập tức chống nạnh nói:
-"Tao biết ngay mà… lúc nào cũng lắm trò." – Nhưng nàng cũng nở một nụ cười tươi, đúng là Mỹ Dung lắm trò, nhưng nếu không có cô bạn này thì buổi đi chơi sẽ không được vui như vậy.

Lâm Phong nhìn Thế Bảo dò hỏi:
-"Bảo? Cậu thấy sao? có sẵn sàng cho mượn Hạnh Vi một chút không nào?"

-"Hahaha, gì mà mượn nghe nghiêm trọng vậy Phong, chỉ là một trò chơi thôi mà… với lại Dung cũng về phe tui mà haha" – Đáp lại Thế Bảo cũng tỏ ra sảng khoái với ý tưởng này.

-"Ok, vậy là mọi người đồng ý hết rồi nha. Chúng ta bắt đầu chơi thôi nào." – Mỹ Dung vỗ tay nói lớn khi thấy không có ai phản đối.

Lúc này Hạnh Vi bước ra khỏi hồ bơi, nàng định tìm cho mình một bộ đồ khác để bận vào thì bị Mỹ Dung ngăn lại:
-"Ê ê, đi đâu đó? định thay đồ ra hả? không được đâu, bận bikini vậy chơi mới vui!"

-"Cái gì? Giờ này tối rồi trời lạnh lắm…" – Hạnh Vi than thở, nàng cũng chịu với cô bạn mình.

-"Thì ở đây ai cũng lạnh mà. Lạnh thì kiếm chỗ nào "ấm ấm" mà núp nha hehehe" – Mỹ Dung được dịp trêu cô bạn.

-"Con quỷ cái…" – Hạnh Vi thầm rủa con bạn mình.

Hai chàng trai thì chỉ biết cười trừ, họ cũng chấp nhận với ý kiến bận đồ bơi để chơi trò chơi.

Và sau khi cả bốn người leo lên bờ và lau khô người cho đỡ lạnh, Mỹ Dung và Thế Bảo sẽ là người đi trốn trước, còn Hạnh Vi và Lâm Phong sẽ đi tìm.

-"20"

-"19"

-"18"

-"3"

-"2"

-"1"

-"Bắt đầu bấm giờ và đi tìm nha" – Lâm Phong hô lớn sau khi đếm ngược từ 20 trở về 1.

Anh ta và Hạnh Vi từ trong phòng khách của căn biệt thự bắt đầu việc đi tìm hai người còn lại.

Hai người ban đầu cùng nhau đi chung để lùng sục từng căn phòng bên trong căn biệt thự trước, đi được một hồi thì Lâm Phong lên tiếng:
-"Vi nè, anh nghĩ họ không trốn trong nhà đâu."

-"Sao anh biết? mình còn chưa kiếm hết mấy căn phòng mà?"

-"Em để ý đi, sàn nhà ở đây còn sạch bóng, trong khi hai người đó lúc nãy dù đã lau khô nhưng chắc chắn vẫn còn dính một ít nước trên người. Em thử nhìn lại những chỗ mình đã di qua đi, chổ nào cũng thấm tấm từng giọt nước nhỏ do chúng ta tự để lại… từ đó suy ra hai người kia đang trốn ở bên ngoài."

Hạnh Vi lúc này mới nhìn ra sau rồi lại nhìn phía trước, nàng gật gù đồng ý với suy luận của Lâm Phong.
-"Ừa ha, anh nói em mới để ý… anh suy luận giỏi ghê hihi."

Hạnh Vi bắt 2 tay ra sau, nở 1 nụ cười tươi tỏ ý ngưỡng mộ với Lâm Phong. Tư thế này vô tình làm bộ ngực căng tròn của nàng vốn đã không được che đậy đầy đủ sau bộ bikini nhỏ nhắn nay lại càng ưỡn ra phía trước mời gọi hơn.

Lâm Phong thì được một phen ngắm nhìn người đẹp trong bộ dạng hấp dẫn làm con tim anh bỗng dưng rung động… anh nhớ lại câu hỏi khi nãy của Mỹ Dung – giữa Hạnh Vi và Mỹ Dung ai là người đẹp hơn? – Nếu anh được trả lời lại thì chắc chắn anh sẽ nói đó là Hạnh Vi!

Hạnh Vi như thấy được phản ứng có phần kỳ lạ của Lâm Phong thì liền chỉnh lại tư thế của mình, nàng sau đó cũng nêu ra một idea khác:

-"Anh Phong nè, hai đứa mình đi chung thì cũng không tìm được nhiều chỗ, em nghĩ là chúng ta nên chia nhau ra… mỗi người tìm một chỗ thì sẽ tìm nhanh hơn đó anh."

Lâm Phong khi nghe xong thì có phần không thích idea này lắm, vì một phần anh vẫn muốn đi cùng Hạnh Vi để sẵn tiện ngắm nhìn nàng nhưng suy nghĩ lại thì lời Vi nói rất có lý, anh không thể từ chối được.

-"Ờ… đó cũng là ý kiến hay… Vậy mình chia nhau ra đi kiếm nha." – Lâm Phong ậm ừ đồng ý.

-"Ok anh, vậy em ra phía sân sau, còn anh đi kiếm phía trước nhé"

-"Ok em"

Nói rồi hai người chia nhau ra đi tìm, Lâm Phong đi ra sân trước nhà, Hạnh Vi một lần nữa đi ra sân sau chỗ hồ bơi khi nãy tìm…

Sau một hồi tìm kiếm nhưng cũng không thấy dấu vết của ai… Hạnh Vi có phần nản chí, nàng thấy khuông viên ở đây quá to lớn, cho nàng cả ngày đi tìm có khi còn không thấy chứ nói gì là trong đêm tối như vậy.

Nhưng rồi trong giây phút nản cuộc đó, Hạnh Vi nghe thấy một âm thanh kỳ lạ mà thân quen phát ra từ phía một căn chòi nhỏ nằm cách xa phần sân sau…

Nàng từ từ từng bước nhẹ nhàng tiến tới một bên căn chòi nhỏ… âm thanh kỳ lạ kia ngày một phát ra rõ hơn…

-"Ummmm ummmm"

Hạnh Vi đỏ mặt cả lên, nàng tuy không thấy những gì đang diễn ra bên trong căn chòi nhưng cũng phần nào biết được là Mỹ Dung và chồng nàng đang ở bên trong… và việc họ đang làm bên trong kia nàng cũng phần nào tưởng tượng ra được…

Rồi bỗng nhiên đúng lúc này, từ phía sau lưng Hạnh Vi, Lâm Phong không biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh nàng. Anh ta vỗ vai Hạnh Vi một cái nhẹ…

Hạnh Vi bị giật mình vì trong đêm tối tự nhiên có ai vỗ vai mình một cái, nàng định thét lên trong sợ hãi thì có một bàn tay phía sau lập tức bịch miệng nàng lại… nàng nhìn ra sau thì thấy Lâm Phong đang để 1 ngón tay lên miệng làm dấu hiệu im lặng.

Hạnh Vi trong lòng vơi đi cơn sợ này thì lại dâng lên 1 cơn sợ khác… nàng sợ Lâm Phong sẽ biết chuyện con bạn nàng lén lút "tò tí te" với chồng nàng. Nàng thì không có vấn đề gì vì cũng threesome vài lần rồi nhưng còn Lâm Phong… nàng chưa biết tính cách anh ta như thế nào. Nàng lo lắng sẽ có một chuyện lớn xảy ra…

Nhưng rồi nỗi lo của nàng nhanh chóng qua đi khi Lâm Phong nở một nụ cười bí hiểm. Anh ta từ từ bỏ tay đang bịt miệng Hạnh Vi ra và chỉ chỉ vào bên trong căn chòi nhỏ. Những ngón tay Lâm Phong từ từ chuyển trạng thái từ 3 ngón… thành 2 ngón… và rồi thành 1 ngón…

Và rồi ngay sau đó, Lâm Phong dùng tay vạch mạnh tấm màn che cửa chòi ra, đồng thời mở miệng hô lớn vào bên trong:
-"BẮT ĐƯỢC RỒI !!!!!!!!"

Trong giây phút mà Hạnh Vi tưởng rằng hình ảnh Thế Bảo và Mỹ Dung đang say sưa bú mút hay làm gì đó bậy bạ cho nhau hiện ra thì… KHÔNG. Bên trong căn chòi nhỏ, cả hai người kia chỉ đang ngồi khép nép bụm miệng cười… Mỹ Dung còn tự mình giả bộ rên lên ư ử như là đang ấy ấy với Thế Bảo.

Hai người này trước đó khi ngồi trong căn chòi đã thấy được cái bóng Hạnh Vi xuất hiện từ trước… Thật sự trước đó Mỹ Dung đã chủ động âu yếm và hôn Thế Bảo, anh cũng vì không cưỡng lại được cô bạn vợ xinh đẹp trong một không gian chật hẹp và vắng lặng như vậy nên đã vạch ngực Mỹ Dung ra mà bú mút, trong cơn hứng tình Mỹ Dung vô tình rên lên vài tiếng làm thu hút sự chú ý của Hạnh Vi… nhưng khi cô nàng lẳng lặng tiến đến cạnh ngôi chòi thì bên trong này Mỹ Dung đã phát hiện ra, họ quyết định thay vì làm thiệt thì sẽ giả vờ tạo tiếng rên để chọc Hạnh Vi một phen vì dù gì cũng sắp bị nàng tìm thấy.

Nhưng cũng vì vậy mà Lâm Phong không nghi ngờ gì về "sự gian díu" của cặp đôi này, anh chỉ nghĩ đây là một trò đùa của bạn gái nhằm chọc tức anh và Hạnh Vi thôi.

-"Ok vậy là bắt được cặp đôi gian gian díu díu này rồi nha hahaha" – Lâm Phong nói lớn khi thấy Mỹ Dung vẫn giả vờ rên lên ư ử

-"Hahaha, bắt rồi thì thua thôi." – Thế Bảo lúc này mới chui ra khỏi căn chòi và nói.

Hạnh Vi khi thấy anh chui ra liền trao cho anh ánh mắt hình viên đạn, anh làm nàng muốn thót tim trong phen vừa rồi…

Sau đó cả nhóm quay trở lại phòng khách và coi thời gian, lúc này đồng hồ báo đã gần 20 phút trôi qua kể từ lúc Dung và Bảo đi trốn. Cả nhóm ghi lại thời gian và bắt đầu đổi lượt tìm kiếm.

Hạnh Vi cùng Lâm Phong nhanh chóng đi trốn trong khi Thế Bảo cùng Mỹ Dung đếm ngược ở phòng khách…

-"3"

-"2"

-"1"

-"Bắt đầu nha!"

Từ trong một căn phòng, Hạnh Vi và Lâm Phong nghe thấy tiếng Thế Bảo hô lên… Họ biết cuộc chơi đã chính thức bắt đầu.

Hạnh Vi nghe lời Lâm Phong nên cùng anh trốn vào một căn phòng chứ không đi ra ngoài sân vườn như hai người trước, anh ta nói nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Và đúng như Lâm Phong đã dự đoán, Thế Bảo và Mỹ Dung đã đi tìm họ ở khu vực ngoài sân trước tiên.

Hạnh Vi và Lâm Phong cứ thoải mái mà nghỉ ngơi trong căn phòng sạch sẽ, sáng sủa. Thậm chí từ đây họ có thể phần nào quan sát được nhất cử nhất động của cặp đôi đang đi tìm kiếm kia thông qua chiếc cửa sổ nhỏ.

Và khi gần 15 phút trôi qua, lúc này từ bên trong phòng, Hạnh Vi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đi lại bên ngoài… Đó không ai khác chính là Mỹ Dung, cô nàng cùng Thế Bảo đã chia nhau đi kiếm và giờ đây cô ta đang ở trước cửa phòng…

Lâm Phong khi vừa nghe thấy có động tĩnh bên ngoài, anh liền ra hiệu im lặng rồi dắt tay Hạnh Vi tiến đến một bức tường trong căn phòng. Anh kéo một cuốn sách trên kệ gần đó… và bức tường lúc này bỗng xuất hiện một lối đi bí mật.

Hạnh Vi mở to mắt, há hốc mồm nhưng vẫn ráng không để phát ra tiếng động, nàng vô cùng ngạc nhiên vì điều Lâm Phong vừa làm… thì ra anh chọn căn phòng này là có lý do từ trước…

Nhưng rồi nàng cũng nhanh chóng bước theo Lâm Phong tiến vào sau phía bức tường, khi nàng vừa bước vào thì bức tường bỗng nhiên tự động đóng lại… từ bên trong này có những khe hở nhỏ có thể nhìn ra quan sát thấy được hết cả căn phòng… Hạnh Vi thở phào nhẹ nhõm trong lòng nghĩ là phen này thắng chắc rồi, nàng định quay mặt lại cười với Lâm Phong thì bất chợt lúc này mới phát hiện ra anh ta đang đứng mặt đối mặt với nàng… hai người đang đứng áp sát vào nhau… Hạnh Vi thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp của Lâm Phong lúc này…

Từ phía ngoài bức tường, Mỹ Dung lúc này đã mở cửa bước vào trong. Nàng ta ngó trước ngó sau một lượt căn phòng sang trọng… và rồi khi định đóng cửa đi ra ngoài thì Mỹ Dung dường như phát hiện được một điều gì đó bất thường… tấm khăn trải giường không được ngay ngắn như những căn phòng trước đó mà nàng ta đã kiểm tra, rõ ràng là đã có người đã ngồi lên đó… Mỹ Dung quay người gọi tên Thế Bảo: "ANH BẢO, VÀO ĐÂY VỚI EM."

Bên trong phía bức tường…

Hạnh Vi và cả Lâm Phong đã phát hiện ra sự bất ổn ở ngoài, họ thấy Mỹ Dung liên tục ngó nghiêng và xem xét từng ngóc ngách căn phòng.

Lâm Phong trong không gian chật chội cố gắng đưa tay mình lên làm dấu hiệu im lặng với Hạnh Vi, sau đó anh đưa 5 ngón tay lên ra hiệu là chỉ cần chờ thêm 5 phút nữa thôi là sẽ thắng cuộc. Hạnh Vi cũng gật đầu hiểu ý… nhưng vì không gian trong này quá chật nên cả người nàng lúc này có phần áp sát vào người của Lâm Phong phía trước… mồ hôi nàng bắt đầu chảy ra vì nóng… nàng cảm thấy có gì đó không ổn trong cổ họng… nàng sắp ho lên thành tiếng…

Lâm Phong mặt đối mặt với Hạnh Vi lúc này cũng thấy có sự bất ổn gì đó trên gương mặt xinh đẹp của nàng, Hạnh Vi đang cố gắng kìm nén một điều gì đó… môi nàng cứ nhấp nhỏm, đôi tay bên dưới không tài nào đưa lên bụm miệng được vì đã bị kẹt cứng…

Trong giây phút quan trọng đó, Lâm Phong biết là Hạnh Vi sắp bị ho, anh không suy nghĩ nhiều nữa… anh nhìn vào gương mặt xinh đẹp của nàng và đôi môi đỏ hồng đang từ từ hé mở… anh áp sát đôi môi mình, trao cho nàng một nụ hôn để mong rằng nó sẽ ngăn Hạnh Vi không ho lên thành tiếng.

-"Um" – Âm thanh từ trong cổ họng của Hạnh Vi

Nàng mở to mắt với việc bị Lâm Phong bất ngờ trao cho nụ hôn, nhưng nụ hôn này cũng vừa đúng lúc bịt kín miệng nàng không cho nó phát lên thành một tiếng ho… nàng bất giác hiểu ra tại sao Lâm Phong lại làm vậy. Nhưng rồi… 1 giây trôi qua… 2 giây… rồi 10 giây trôi qua… đôi môi của Lâm Phong và Hạnh Vi vẫn dính chặt vào nhau như thế…

Bên ngoài phòng, Thế Bảo cũng đã xuất hiện.
-"Sao rồi Dung, em thấy có điều gì sao?" – Thế Bảo hỏi

-"Phải, căn phòng này rất khả nghi, em chắc chắn họ đã từng núp ở đây… nhưng em kiểm tra nãy giờ vẫn không thấy ai."

-"Có khi nào họ đi qua phòng khác rồi không?"

-"Cũng có thể… Nhưng em muốn kiếm thêm 1 chút nữa, anh vào lục soát thêm giúp em"

Đó là cuộc đối thoại của Mỹ Dung và Thế Bảo, hai người họ tiếp tục tìm kiếm trong căn phòng. Còn phía trong bức tường… Hạnh Vi bắt đầu thấy cảm giác là lạ… đôi môi đang bị trám kín của nàng từ từ cảm nhận được một vật ấm nóng và nham nhám tìm đường đi vào…

Đó chính là chiếc lưỡi của Lâm Phong, lúc đầu anh chỉ định giúp Hạnh Vi ngăn lại cơn ho thành tiếng… nhưng khi môi chạm môi với nàng, anh đã không kìm chế được bản thân, anh giữ nguyên môi mình ở đó và khi thấy Hạnh Vi cũng không có phản ứng gì thì giờ đây phần con trong anh thôi thúc anh dùng chiếc lưỡi của mình tìm đường khám phá đôi môi đỏ hồng của Hạnh Vi.

Chiếc lưỡi Lâm Phong ngày một mạnh dạng hơn, nó chui rút qua phần miệng của Hạnh Vi và quấn lấy lưỡi nàng… Trong giây phút va chạm đó, Hạnh Vi bất ngờ rút môi mình lại, nàng lắc đầu ra hiệu để Lâm Phong dừng lại… nhưng trái với mong muốn của nàng, Lâm Phong một lần nữa áp sát đôi môi trao cho nàng nụ hôn nồng cháy tiếp theo.

Lần này Lâm Phong mạnh dạng hơn, anh vừa hôn vừa nút lấy môi và lưỡi Hạnh Vi… lúc đầu nàng cũng cương quyết từ chối, nhưng sau vài lần nhấp nhã… Lâm Phong dần cảm nhận được chiếc lưỡi Hạnh Vi cuối cùng cũng ngoan ngoãn mà để yên cho anh liếm mút…

-"Um" – Hạnh Vi rên lên trong cổ họng khi càng ngày nàng càng cảm nhận được chiếc lưỡi điêu luyện của Lâm Phong đi sâu vào trong miệng mình hơn, nàng không muốn làm chuyện có lỗi với chồng sau lưng anh, nhưng… không biết sao lúc này nàng lại để cho Lâm Phong thoải mái hôn chặt lưỡi mình…

Chưa dừng lại ở đó, đang trong tình trạng ăn cháo lưỡi bất đắt dĩ, Hạnh Vi dường như cảm nhận được phía dưới hạ thể mình có một vật gì đó cưng cứng đang chọt vào giữa háng nàng… Đó không gì khác chính là khúc thịt căng cứng của Lâm Phong, anh vì hôn Hạnh Vi quá say đắm nên đã làm cho cơn nứng bên trong mình bộc phát… thằng nhỏ của anh đã không còn giữ được bình tĩnh mà ngóc đầu dậy.

Hạnh Vi lúc này ngoài cảm nhận được cái thứ cương cứng kia đang chọc vào hạ thể nàng, nàng còn cảm nhận được 1 tay của mình bên dưới đang được Lâm Phong nắm lấy và đưa nó dí sát vào cái thứ cương cứng đó.

Trong giây phút bàn tay nàng chạm vào được khúc thịt của Lâm Phong, Hạnh Vi cảm nhận được sự to lớn lạ lùng của nó… nó rất to… to hơn của Thế Bảo là cái chắc… Nhưng nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh, nàng 1 lần nữa rời môi khỏi miệng Lâm Phong và lắc đầu lia lịa.

Đổi lại Lâm Phong chỉ đưa 1 ngón tay lên ra hiệu: "Giúp anh một lần thôi nhé"

Hạnh Vi cũng như có phần hiểu ý, nàng lắc đầu từ chối việc đó, nàng cảm thấy hơi thở mình có phần gấp gáp nhưng nàng không cho phép bản thân làm chuyện này với bạn trai của Mỹ Dung, không cho phép nàng hư đốn sau lưng Thế Bảo.

Nhưng nàng không muốn là 1 chuyện, còn Lâm Phong vẫn cứ nắm lấy tay nàng mà dí sát hạ thể lại là 1 chuyện khác…

Anh ta sau đó còn mạnh dạng cầm tay nàng mà cho vào bên trong chiếc quần bơi của mình… Trong giây phút bàn tay mịn màn của Hạnh Vi chạm được vào khúc thịt to lớn của Lâm Phong, anh cố nén tiếng rên trong họng mình: "Ư"

Hạnh Vi thì cũng bậm môi, nhắm nghiền mắt khi bàn tay nàng bị ép phải chạm vào khúc thịt đó… nàng cảm nhận được sức nóng mãnh liệt phát ra từ dương vật của Lâm Phong… nàng cũng thấy được khúc dương vật này thật sự rất to và dài…

Và rồi trong giây phút mà chính Hạnh Vi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra… nàng đã tự động dùng tay cầm lấy khúc thịt của Lâm Phong… mà sục nhẹ.

-"Ưuuuu"

Lâm Phong cố nén tiếng rên của mình… cơn sướng từ con cặc to lớn được một bạn tay mịn màng của cô nàng xinh đẹp nhất thế gian từ từ sục nhẹ làm anh sung sướng tột cùng…

Bên ngoài phòng, lúc này Thế Bảo và Mỹ Dung cũng bỏ cuộc, họ đóng cửa lại và đi đến chỗ khác tiếp tục tìm kiếm.

Trong giây phút cánh cửa căn phòng vừa đóng lại, Lâm Phong lập tức chạm vào công tắc kiến cho bức tường 1 lần nữa được mở ra…

Không gian rộng lớn thoải mái trở lại, Lâm Phong nắm tay Hạnh Vi nhanh chóng dắt nàng vào nhà tắm của căn phòng.

Anh bế Hạnh Vi ngồi trên thành bồn rửa mặt và trao cho nàng một nụ hôn nồng cháy… hai chiếc lưỡi hòa quyện vào nhau một cách mãnh liệt…

-"Ummmm" – Hạnh Vi lúc này rên lên ư ử thành tiếng.

Bên dưới tay nàng vẫn không ngừng từ từ sục lấy khúc cặc to lớn nóng hổi của Lâm Phong…

Sau một lúc hôn nhau, Lâm Phong bế Hạnh Vi đứng xuống trở lại, anh nói nhỏ vào tai nàng:
-"Em giúp anh một lần thôi nhé."

Hạnh Vi e ngại nhìn vào mắt Lâm Phong… nàng không trả lời lại, chỉ lặng lẽ nhìn xuống khúc thịt to dài đang uy nghi chĩa ra thẳng đứng của anh…

Và rồi Hạnh Vi từ từ quỳ xuống trước khúc thịt to dài đó… nhịp tim nàng tăng lên rõ rệt, lồng ngực nàng phát lên tiếng thình thịch khi trước mắt là một thứ quá đỗi to lớn hấp dẫn…

Hạnh Vi nuốt nướt miếng, từ từ áp sát gương mặt mình tới gần dương vật Lâm Phong. Trong giây phút nàng hé mở bờ môi xinh xắn… định rằng sẽ ngậm lấy cái thứ to dài trước mặt thì…

-"HẾT GIỜ RỒI, RA ĐI PHONG ƠI, VI ƠI, HAI NGƯỜI THẮNG RỒI!"

Tiếng của Thế Bảo phát ra từ phía phòng khách bên dưới như thức tỉnh cơn mê của Hạnh Vi. Nàng nhớ ra chồng mình vẫn đang tìm kiếm nàng ở ngoài kia… nàng không thể ngậm lấy khúc thịt này… dù là nó thật sự hấp dẫn nàng…

Hạnh Vi trong giây phút đó liền đứng dậy, nàng không dám nhìn mặt Lâm Phong một cái, lẳng lặng bước ra khỏi phòng tắm và đi xuống dưới phòng khách.

Lâm Phong trong khoảnh khắc hụt hẫn đó cũng tỏ ra thất vọng, nhưng anh hoàn toàn không muốn ép buộc Hạnh Vi… nếu nàng chấp nhận trao cho anh thì tốt, không thì nhiêu đó cũng đủ làm anh mãn nguyện lắm rồi… Anh cảm thấy có một chút rung động kỳ lạ trong tim mình.

Và rồi cuộc chơi cũng kết thúc, Hạnh Vi và Lâm Phong là người chiến thắng. Thế Bảo và Mỹ Dung phải dọn dẹp bãi chiến trường.

Đêm đó hai vợ chồng ngủ lại trong chính căn phòng khi nãy mà Hạnh Vi đã trốn… nàng có một đêm mặn nồng với Thế Bảo trước khi cả hai cùng nhau trở về nhà vào sáng hôm sau.