Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )

Chương 197

Tâm 1 tay nâng chân Xoan, 1 tay bợ lấy mông nàng rồi cứ thế hẩy cặc từ dưới lên. Xoan cứ há hốc mồm ra thở, con cặc to nong hết lồn Xoan ra. Vách lồn nàng không có chỗ nào là không tiếp xúc với cặc nó. Con cặc nó cứ thun thút đâm vào lồn Xoan, nước lồn Xoan bắt đầu chảy ra mỗi khi con cặc nó thụt ra ngoài. Một vệt nước lồn từ lồn Xoan chảy qua đùi xuống chân và thấm vào cát. Nó cứ chảy mãi, khi lồn nàng càng nhễu nước ra nhiều hơn khi cặc thằng Tâm cứ đút liên tục vào lồn nàng.

Cảm nhận cái lồn Xoan đang co bóp chặt cặc nó, Tâm giảm dần tốc độ. Nó địt chầm chậm, làm Xoan thấy khó chịu vì cơn sướng bị cắt. Nhưng Xoan chưa kịp phản ứng thì con cặc nó chợt tăng tốc, địt phầm phập vào lồn Xoan. Xoan nhíu người, tay ôm chặt phía cổ nó. Chân nàng kiễng lên đón nhận cặc nó cho dễ hơn.

– aaa….Tâm ơi….nhanh thế…..ôi…..sướng quá…..lâu quá rồi……aaaaa…..aaaaaa….
– Em cũng sướng quá. Lồn chị sao bóp chặt thế. Em muốn xuất mất.
– Xuất đi… aaaa….bắn hết vào lồn chị đi….aaaaa…chị đang đến ngày…. cho chị đứa con của em đi…aaa….Tâm ơi….sướng quá….sướng quá…..anh ơi……aaaaaaaaaa….

Tâm đang địt phầm phập vào lồn Xoan, nó cũng định bắn hết vào lồn chị. Mà nghe chị nói nó hoảng quá. Nó gồng người để cố níu không xuất tinh. Nó dập thật mạnh liên tục trong lồn Xoan, rồi rút phựt ra. Tí nữa là không kìm được. Con cặc cứu giật giật như muốn xuất.

Xoan rên lên 1 tiếng thật to khi cặc nó rút ra khỏi lồn nàng. Xoan khuỵu người xuống cát, cái lồn cứ giật giật liên tục. Sướng kinh khủng, càng ngày nó địt càng giỏi thì phải.

Tâm đi ra vòi nước, nước lạnh xối vào làm chim nó mát lạnh. Cơn buồn xuất tinh mất dần. Nó vẩy vẩy con chim rồi đi ra xốc Xoan lên. Xoan vẫn chưa tỉnh táo hẳn sau cơn sướng đầu tiên, nhưng nó cứ đẩy nàng ra đống gạch. Nó bắt Xoan chống tay vào đống gạch, 2 chân dang rộng ra. Cái mông to bè của XOan bị nó bắt vểnh lên, làm cái lồn Xoan lộ ra như chờ đợi nó. Ọt, con chim nó lại nhồi vào trong lồn Xoan. Xoan cong người lên như không chịu được cảm giác sướng kinh khủng đó

Cái lồn Xoan ấm quá, con cặc mát lạnh của nó được hâm nóng nhanh chóng trong cái lồn đó. Tâm địt Xoan từ từ, con cặc cứ cắm sâu vào lồn Xoan rồi lại rút ra. Xoan rũ rượi như chết trôi, đầu cứ gục xuống mặc kệ nó địt. Giờ chỉ có tay chân nàng giữ cơ thể không ngã, chứ người Xoan đã nhũn hết ra rồi. Mỗi lần chim nó nong sâu đụng vào cổ tử cung nàng là Xoan lại bủn rủn hết cả người. Nàng biết nếu nó dập liên tục thì nàng gục luôn mất.

Nhưng nó cứ cù cưa mãi như thế. Nó muốn Xoan có một đêm đáng nhớ không quên được nó. Với lại, nó biết nếu địt nhanh thì nó cũng xuất mất. Con chim bao lâu nay không ngâm trong lồn gái, giờ gặp cái lồn hầm hập ngày rụng trứng, không xuất mới lạ.

Đầu cặc nó cuối cùng cũng báo hiệu cho Tâm biết không cố được nữa. Nó vỗ mạnh lên mông Xoan rồi bắt đầu thúc ngựa phi nước đại. Con cặc cứ dập phành phạch vào cái lồn Xoan. Xoan bấu chặt 10 đầu ngón tay vào đống gạch. Nàng gào lên từng đợt liên hồi như heo bị chọc tiết. Cùng lúc con cặc nó rút ra, là Xoan khụy người xuống. Nàng cũng đến điểm cuối cùng của sự chịu đựng. Đêm nay thế là đủ. Xoan muốn đi ngủ ngay lập tức.

Con cặc bị kiềm hãm bao lâu của nó rút ra khỏi lồn Xoan, bắn những phát đại bác từng đợt từng đợt tinh trùng bay cao hơn 1m bay qua đống gạch. Nó cuối cùng cũng kịp rút cặc ra. Không thì….

Nó và Xoan không biết, nhưng dòng tinh trùng của nó bắn qua đống gạch đã rơi vào đầu một người ngồi đó nghe lén. Đó là Hà. Hà đang mơ ngủ thì Xoan gọi ra cùng Xoan giặt quần áo. Hà định mặc kệ con bạn, nhưng cuối cùng cũng bò được dậy. Nhìn ông chồng nát rượu đang quàng cánh tay vào người mình, Hà đẩy mạnh ra không quên bồi cho 1 cú đá. Suốt ngày rượu, làm việc xong là lại ăn nhâu. Nhưng đàn ông xứ này nó thế. Kiếm được tiền nhiều khi chỉ nhậu nhẹt, không biết đỡ đần vợ con.

Hà đi ra đến gần chỗ Xoan giặt đồ thì thấy thằng Tâm đứng đó. Hà cười, đang định trêu ông chủ trẻ đêm hôm đi đâu mới về. Chợt Hà thấy thằng Tâm ôm Xoan. Xoan rũ người ra như bún khi bị nó hôn hít. Hà chợt đặt tay lên môi mình. Từ hồi lấy nhau đến giờ, hôn môi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Từ khi có con thì hình như chồng nàng cũng không hôn nàng. Mà nàng cũng không thích, cái miệng toàn mùi rượu và thuốc lào. Hà nhìn cô bạn, mà chưa hiểu rõ sao Xoan có thể đê mê với những nụ hôn như thế. Hà liếm môi mình, nàng cũng muốn được hôn như thế, dù chỉ một lần trong đời.

Khi thằng Tâm địt Xoan, Hà rón rén lại gần đó. Nàng trốn đằng sau đống gạch. Ở đây đủ gần, để Hà nhìn cận cảnh mà không ai biết. Những tiếng rên rỉ của Xoan như đập vào tai nàng, lên thẳng não bộ nàng. Hà khẽ khép chặt hai chân lại, cái lồn Hà cũng như ri rỉ nước ra thì phải. Hà nhìn thằng Tâm địt Xoan, cái cách nó địt, rồi cái của nợ kinh khủng của nó. Chưa bao giờ Hà biết người ta có thể địt nhau như thế. Hà chỉ nằm dưới và chồng nằm trên. Hồi cho con bú thì có thêm trò chồng nàng nhét vào từ đằng sau, thế là hết. Chứ không phải đứng địt nhau như thế này. Rồi cái của nợ của nó nữa. Nó mà nhét vào lồn mình thì có mà rách lồn ra mất. Nói vậy nhưng Hà vẫn dán mắt vào con cặc thằng Tâm. Hà há hôc mồm, nước dãi chảy xuống cằm mà Hà không để ý.

Hai cái người kia làm thật dai sức. Tưởng đã xong rồi giờ lại lôi nhau ra đống gạch. Hà chỉ cách họ cái đống gạch, có 5-60cm thôi. Nghe tiếng rên rỉ của Xoan, Hà thèm thuồng muốn nhìn lén, nhưng không biết làm sao. Chả nhẽ thò đầu đứng lên để họ biết. Rồi khi thằng Tâm lên cao trào, cái tiếng hai bộ phận phành phạch vào nhau làm Hà nóng hết cả người. Hà run rẩy khi nghe tiếng rên như lợn của Xoan. Một dòng dịch nhớt chợt rơi vào đầu Hà, vào mặt Hà. Hà sờ vào mặt, cái mùi này… là mùi cặc.. của thằng Tâm. Hà dùng ngón tay lau chúng đi. Nhưng không phải bôi đi đâu, hay chùi vào đâu. Hà cho ngón tay đầy tinh dịch của thằng Tâm vào mồm mút. Hà chợt đỏ mặt, cười khẽ. Mình cũng thật dâm.

Tâm bực mình quá. Nó nhìn hơn 10 người đang làm việc mà thấy chán. Cái chán nản không chỉ nó cảm thấy mà ai cũng vậy. Cả cái khách sạn to thế này, đã gần chục tầng mà chỉ có hơn chục người làm, cần gì cũng thiếu người. Chú nó điều bớt thợ đi không nói nó biết. Nó gọi thì chú kêu đang đi café với khách, bảo về nói sau. Nhưng chú cũng gài thêm câu là nơi khác đang cần tiến độ. Thế nơi nào chả cần tiến độ. Cái khách sạn to thế này có hơn chục người làm suốt 1 tuần oải quá. Nó bỏ việc, xách xe ra đi tìm chú. Nó biết chú hay đi 1 quán café quen gần tòa nhà hành chính đang xây.

Tâm đến nơi thì không thấy chú. Nó đi vào khu công ty nó nhận thầu chỗ tòa nhà hành chính thành phố. Nó cũng không thấy chú, thợ thì vẫn làm việc đều đều. Nó định đi ra ngoài thì thấy có gì đó là lạ. Nó không biết rõ là gì, nhưng mang máng thấy có gì không đúng. Tâm đi ra, nhưng nó đi một vòng quanh tòa nhà đang xây dở. Nó quay lại, và nó phát hiện ra cái gì không đúng. Chủng loại thép dựng, thép buộc và cả xi măng đều khác so với hợp đồng. Nó vội gọi cho anh Thà, chủ mối xây dựng nó hay lấy hàng khảo giá. Tất cả đều rẻ hơn chủng loại trong hợp đồng.

Không ổn, chú nó đang làm gì thế này. Nó gọi thì chú không nghe máy. Nó chạy ra ngoài, định vác xe đi tìm chú. Nó bỗng thấy chú đang cười với 1 chủ thầu phụ khác. Nó chưa kịp đi đến nơi thì thấy một người trèo lên xe chú. Lại là cái cô Huệ. Chú vẫn không dứt với cô ta, còn đeo cô ta vào tận đây. Nó chưa kịp bực mình thì lại thấy 1 cô gái trẻ khác, mặt đầy phấn tóc nâu trèo lên phía sau. Cái gì thế này, không chấp nhận nổi nữa. Giờ là lúc nào mà còn đi chơi gái. Nó thì quần quật suốt ngày, còn chú nó kêu đi gặp bạn, gặp đối tác nhưng lại đi chơi gái, còn làm bánh mì kép xúc xích.

Nó vác xe phi ra, đúng lúc chú vừa đi. Nó chặn ngay đầu xe chú lại. Mặt nó hầm hầm nhìn 2 người sau lưng chú, rồi nhìn chú. Chú hơi giật mình, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại:

– Chú Khá, nói chuyện với cháu một lúc.

Nó và chú ra một góc công trường vắng vẻ. Chú nói trước khi nó kịp mở lời:

– Chuyện không như cháu nghĩ đâu. Chú chở cô Huệ và bạn đi gặp đối tác. Ông ta là bạn của cô Huệ.
– Cháu không quan tâm đến chuyện đó. Cháu nói với chú rồi, đừng làm gì để thím buồn. Thím vẫn ở nhà đợi chú đấy. Còn nữa, số sắt thép xi măng chủng loại khác ở chỗ này là sao. Cháu cũng không để ý mấy khách sạn mình đang xây thì thế nào.
– À… thì chất lượng cũng thế mà giá rẻ hơn nên chú lấy. Mà cũng mới thôi. Chú nghĩ không sao cả.
– Không được. Công ty chúng ta mới khởi đầu, còn chưa tạo được tiếng tăm gì. Nhất là công trình ở tòa nhà trung tâm. Nếu hoàn thành tốt chúng ta có thể dựa vào đó để thêm lý lịch khi cạnh tranh thầu với các công ty khác. Cháu hỏi rồi, xi măng thép chú lấy loại đó chất lượng kém hơn. Giờ nếu ai phát hiện thì chúng ta làm sao làm ăn được tiếp, chưa kể nếu bị bắt đập ra làm lại hay bồi thường tiến độ. Chúng ta phá sản ngay lập tức.
– Mày sao cứ phải sợ. Chú làm mấy cái này bao năm sao chú không biết. Mà có phải riêng mình chú đâu, quanh đấy ai cũng làm cả, có phải tất cả đâu, thi thoảng thôi. Chất lượng nói chung không ảnh hưởng, mình có thể ăn ra thêm một ít.
– Không được chú ạ, cháu thấy không ổn. Chú cho dừng ngay đi, cái gì khắc phục được thì mình phải khắc phục ngay, thiệt hại chút cũng được.
– Thế phải từ từ. Chú vừa mới đặt thêm một đợt thép xi măng nữa rồi. Hết đợt này thì thôi.
– Chú… chú làm thế không được. Chú hủy đơn đi chú.
– Chú trả người ta nửa tiền rồi, giờ mà trả là mất tiền. Mày cứ để yên đó, có gì mà sợ.
– Chú ơi… làm thế không bền đâu. Có gì xảy ra, chú cháu mình mang tiếng thì thôi. CÒn có công trình của bạn cháu, công trình chú Tiến kiếm hộ. Cháu không đồng ý làm thế.
– Mày… tao có là chú mày nữa không. Tao nói không sao là không sao.
– Chú là chú của cháu. Nhưng đây là làm ăn. Cháu cũng có nửa vốn ở đây.
– Cái đéo gì mà nửa vốn. Không có tao mày có được thêm 4-5 hợp đồng liền không. Từ đây đến sang năm không lo thiếu việc. Mày vẫn còn non lắm. Cứ im đi để chú mày làm. Trứng khôn hơn vịt.
– Cháu vẫn không đồng ý việc đó đâu.
– Nói với mày bằng thừa. Tao nói mày nghe nhé. Cái công trình lão Tiến kiếm cho, tao cũng phải hạ giá với thằng chủ, nếu không còn lâu mới kiếm được. Còn cái khách sạn bạn mày, tao thấy cái con đó mấy lần đi bar với mấy lão già. Trông nó cười cợt với mấy lão như cave. Mà nhắc cave, cái con mụ Sương mày ngăn tao. Tao thấy đàn bà trong này muốn làm ăn chắc đều nhờ cái khoản đó. Con bạn mày chắc cũng thế. Mày có sơ múi gì với nó không mà giờ tiền nó chưa đưa 1 cắc. Rồi đến lúc ý mày liệu mà trả tiền công nhân. Chú không trả hộ mày đâu.
– Chú, chú không nên xúc phạm người khác thế. Cháu chỉ biết chú chơi cave, chứ người cháu quen chưa ai là cave cả. Bạn cháu cháu đảm bảo, có gì cháu tự trả tiền lương công nhân. Còn dì Sương, không có dì cháu cũng không đặt chân được ở đây. Chú làm cháu thất vọng quá. Cháu cứ nghĩ chú vào đây sẽ bớt lăng nhăng để thím đỡ buồn. Nhưng vào đây chú càng thay đổi.
– Mày không phải dạy khôn tao. Còn trẻ thì cứ nhìn xem người có kinh nghiệm hơn làm đi. Thế thôi.
– Thế ý chú là sao. Chú không đồng ý khắc phục như cháu nói.
– Không, tao làm theo cách của tao. Tao trong ngành này gần 20 năm, mày tuổi gì.
– Vậy cháu nghĩ cháu và chú nên tách ra. Cháu không hợp cách làm như thế.
– Mày nghĩ mày đủ lông cánh để bay rồi hả. Được, tách ra. Tao cần gì mày. Thế nhưng phải phân chia rạch ròi.
– Cái công trình của chị Ngọc cháu tiếp tục làm. Mấy cái kia chú kiếm thì chú tự làm, cháu không đòi hỏi gì cả. Còn công trình trung tâm và của chú Tiến kiếm cho nữa thôi.
– Tao muốn nhận công trình trung tâm. Thợ bên tao làm gần một nửa rồi, tâm huyết cũng vào đó. Mà tiền ứng mua các thứ toàn tao bỏ là chính. Công trình thằng Tiến giới thiệu mày làm nốt.
– Được, cứ vậy đi. Công ty cứ để tên chú, vì cháu không cần cũng làm tốt được.
– Được. Đó cũng là điểm tao đang muốn nói. Tí tao về bảo kế toán tính toán thêm