Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )

Tác Giả:

Lượt Xem: 2750 Lượt Xem

Chương 156

Thằng Tâm đang đứng trong nhà vệ sinh, chờ con chim nó hạ nhiệt. Chợt cái cửa nhà vệ sinh mở ra. Đó là do lỗi của Tâm, nó chốt nhẹ cửa. Cái cửa do lâu ngày nên cũng sệ xuống, làm cái chốt khó chốt được. Tâm kéo chốt nhưng nó cũng chỉ gá chốt vào lỗ. CHính vì vậy khi Sương dùng tay ấn vào cửa làm điểm tựa, chốt bung ra. Nàng ngã nhào theo cửa mở, và lao vào thằng Tâm trong cánh cửa. Tâm theo phản xạ nó đưa tay ra đỡ Sương. Sương theo bản năng bám chặt vào người Tâm. Nàng đang định mở miệng cười vì tí ngã thì chợt im miệng. Con cặc thằng Tâm đang cách mặt nàng có vài cm, dựng đứng lên trời đầy hấp dẫn. Cái đầu khấc đỏ, bóng loáng. Thân cặc to bè ra 2 bên, những sợi gân xanh to chạy chằng chịt thân cặc. Sương thấy miệng mình khô khốc. Nàng không phải chưa nhìn thấy chim nó, nhưng lần này khác. Lần này nó không ngất như lần trước, và con chim nó có vẻ to hơn lần trước. Con chim giật giật như đang nhận ra giống cái trước mắt. Sương thấy rịn trong lồn mình dường như vừa chảy ra cái gì đó vào quần lót.

Dì có sao không.
Không, không… dì không sao. Con đang đi vệ sinh à.
Không…. à vâng. Dì đợi con mặc quần đã.

Con chim vẫn to và chưa xìu xuống. Tâm cực chẳng đã, nó đành cố nhét con chim vào quần. Nó đóng cúc và kéo khóa lên, chợt nó á lên một tiếng, mặt nhăn nhó vì đau.

Con sao thế.
Ai… con….
Làm sao, có gì phải ngại.
Con lỡ kéo khóa, nó kéo vào da chim rồi.

Sương trợn mắt nhìn nó. Nàng thấy có vẻ nó đau thật, Sương che miệng cười cho không ra tiếng. Thằng Tâm thấy thế cố gỡ ra nhưng không được. Nó lúng túng chả biết làm sao. Sương nhìn biểu hiện tội nghiệp của nó, nàng bỗng chợt nói mà chính ra không nên nói:

Con bỏ tay ra, để dì xem sao.

Sương quỳ xuống, hai bàn tay thon dài khẽ mở cúc quần nó ra. Con chim như được xổ lồng bật ra ngoài. Thằng Tâm á lên một tiếng vì da chim vẫn vướng vào khóa kéo. Những ngón tay thon nhỏ khẽ cầm vào cái khóa kéo. Sương cẩn thận tách dần cái khóa ra khỏi cái quần đùi. Chọn đúng thời điểm nàng phựt 1 cái, thằng Tâm a lên một tiếng nhỏ, con chim đã được giải thoát khỏi cái khóa. Sương vẫn chưa dừng lại, nàng kéo cái quần đùi xuống, con cặc giật giật như muốn chạm vào mặt nàng. Nếu thằng Tâm không phải có quan hệ khá đặc biệt với nàng, không phải con gái nàng có vẻ ưng nó, thì giờ nàng đã muốn ngậm cái khúc thịt nóng này vào mồm rồi.

Cây thịt lớn bị rách 1 miếng da khá to, tạo thành một vệt rách dài. Sương tay cầm con chim to của nó ngắm nghía, rồi nàng buông chim ra chạy ra ngoài phòng tắm. Tâm chưa kịp hiểu gì thì Sương đã quay lại với một lọ thuốc mỡ. Sương cầm con chim Tâm, ngón tay nàng bôi đều quanh chỗ bị xước. Con chim thằng Tâm cứ giật giật trong tay nàng. Sương buồn cười, nàng bóp một cái:

Ái…
Chừa chưa, chim gì cứ thích quậy, để yên dì bôi cho nhanh.

Cuối cùng cũng bôi xong. Sương cũng tiếc rẻ con chim to này, nhưng nó không phải dành cho nàng. Sương vỗ vỗ vào đầu khấc như vỗ đầu trẻ con:

Xong rồi, chui vào quần mau.
Chui vào gì hả mẹ.

Sương tái mặt, nàng mải bôi thuốc không nghe thấy con gái đến. Nó mà biết mình đang cầm chim thằng Tâm, thì còn có gì mà giải thích. Nó cũng làm sao thích thằng bé được nữa. Sương vội đứng dậy, cầm chim thằng Tâm kéo ngay ra sau cánh cửa. Nàng đẩy cửa chặt lại.

Mẹ, Tâm đâu hả mẹ.
À… Tâm nó đang ở trong này với mẹ.
Trong nhà vệ sinh á?
À… ờ… nó đang sửa cái chốt nhà vệ sinh hộ mẹ. Cái chốt càng ngày càng khó đóng.
Đúng rồi đấy. Hôm nọ con phải nâng lên mãi mới đóng được.
Con ra ngoài ngồi cho đỡ mỏi. Mẹ ra ngay đây.
Sửa không được thì tí sửa. Không cơm canh sắp nguội rồi mẹ.
Ừ, xong ngay đây.

Tiếng THảo Nguyên lò cò xa dần, Sương thở phào nhẹ nhõm. Giờ nàng mới chợt nhớ tay mình vẫn cầm con chim thằng bé, thật to, cứng và nóng. Sương bỏ chim nó ra, khẽ bảo:

Con ra sau nhé. Dì ra trước.
Đợi lát nữa được không dì. Của con chắc lâu nữa nó mới xẹp.
Sao của con cứ to thế nhỉ. Con có bị rối loạn cương dương không.
Không, của con bình thường mà. Do… tay dì cứ cầm vào…

Sương cười khúc khích. Nàng chợt cầm con chim nó sóc sóc vài cái. Tâm ư lên một tiếng vì thích. Sương đánh yêu một cái vào cái đầu khấc đang gật gù.

Đi ngủ đi, gật với chả gù.

Nói xong nàng quay mông đi ra ngoài. Đến khi thằng Tâm ra đến nơi, cơm canh đã dọn sẵn. Dì bình thường như không có chuyện gì, giới thiệu từng món rồi gắp cho nó. Thảo Nguyên ngượng ngùng gắp cho nó món thịt ngâm do chính nàng làm. Cả hai làm nó ăn xong mà no nặc nè. Nhờ thế mà mâm cỗ gần hết.

Tâm dù no nhưng vẫn ngồi dậy phụ dì dọn dẹp. Dì không cho nhưng nó cứ nhào vào. Rồi nó tranh rửa bát luôn với dì. Dì tủm tỉm nhìn Thảo Nguyên hất hàm. Thảo Nguyên bĩu môi phản ứng lại mẹ. Nhưng nàng vẫn không dời mắt khỏi thằng Tâm. Cái dáng nó đứng rửa bát với cái tạp dề của nàng may như in đậm vào nàng, đến mãi sau này thi thoảng nàng vẫn nhớ tới.