SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239
Tác Giả: boss1111
Danh Mục: Bú Cu, Gái Xinh, Phá Trinh, Sinh Viên, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Thể Loại: gái xinh, Lạng Mạn, truyện dài
Lượt Xem: 9483 Lượt Xem
“Ăn ngon thì ăn thêm nữa đi. Dù gì một mình anh ăn cũng không hết đâu.”
“Được…. Không em không khách sáo đâu nha.”
Kiều Thu ăn đến quên cả trời đất, mấy ngày nay ăn cơm tiệm phải gọi là ngán không chịu được. Ngồi than thở với Phương một hồi lại được mời sang nhà ăn cơm. Thế là nàng chẳng quãng đường xá xa xôi chạy một mạch đến hơn ba cây số tới thẳng nhà làm Phương vô cùng bất ngờ.
Kiều Thu chăm chỉ luyện tập vô cùng, đối với nàng ba cây số chẳng là bao. Chỉ là đổ thêm một chút mồ hôi mà thôi.
“Giữa trưa nắng mà em lại dám chạy sang đây. Quả thật chẳng ai như em đâu.” Phương chống tay lên bàn, ngắm nhìn cô nàng đang miệt mài ăn.
“Anh thử nghĩ xem, chạy ba cây số không tốn một đồng nào mà còn được ăn sang xịn hơn nhà hàng, xem như ba cây đó em tập thể dục một buổi đi.” Kiều Thu ngừng một hơi, nói xong lại tiếp tục ăn. Một bửa cơm ngon như thế này dù bắt nàng chạy thêm một vòng nữa cũng có thể được.
Hôm nay tay nghề Phương lại nâng cao thêm một chút, mấy ngày này rảnh rỗi qua nhà hàng chỉ bảo những người trong bếp làm nó lại thành thục thêm nhiều món.
Từ ngày được nó chỉ dạy, nhà hàng cũng dần bắt lại được vài khách. Với tình hình này chỉ trong thời gian ngắn thôi thì nhà hàng có thể tạo ra lợi nhuận rồi. Bếp nấu ăn ngày một ngon thì rất nhanh thôi mọi người sẽ truyền tai nhau mà tới.
“Mà sao anh lại nấu ăn ngon tới như vậy nha. Còn ngon hơn đầu bếp khách sạn năm sao nữa đó.” Kiều Thu ăn xong khẽ lau miệng, nàng lại cảm thán vô cùng.
“Em từng ăn ở khách sạn năm sao hay gì mà lại biết anh nấu ăn ngon hơn?” Phương vừa dọn dẹp chén dĩa trên bàn, hỏi ngược lại nàng.
“Em đoán vậy….” Kiều Thu trả lời, cho dù nàng từng ăn ở khách sạn năm sao cũng chẳng dám nói cho Phương biết đâu.
“Mà em học trường nào thế? Lần trước anh quên hỏi?” Phương lại hỏi tiếp.
“Em học trường phía Nam, khoa giáo dục thể chất.” Kiều Thu đáp.
“Ăn uống như vậy rồi có sức lực đâu mà học?” Phương quay sang, nhớ lại lần trước nàng vẫn còn ăn mì gói.
“Mà chân đã khỏi chưa mà chạy bộ sang đây rồi?” Phương vẫn hỏi tiếp.
“Sao anh quan tâm em thế?” không trả lời câu hỏi của Phương mà Kiêu Thu hỏi ngược lại Phương. Đôi mắt mở to long lanh nhìn Phương bằng ánh mắt mong chờ: “Không phải…. anh thích em chứ?”
Phương đang dọn dẹp, chợt ánh mắt kia nhìn nó làm nó nổi cả da gà. Hơn nữa cái giọng nói vừa ngọt ngào kia suýt làm nó ngất đi vì lên máu.
“Thôi ăn xong rồi về đi….” Phương không một chút thương tình thẳng tay đuổi khách.
Cái cô gái này thật suy nghĩ quá nhiều rồi, chỉ là ăn một hai bửa cơm thôi mà suy nghĩ đến mức độ đó rồi.
“Anh không thích thì thôi…. Làm sao mà lại nhẫn tâm đuổi em đi như thế.” Kiều Thu bĩu môi, nàng lại không muốn đi bởi vì bây giờ đang là giữa trưa: “Em cứ thích ở lại đó làm gì em?”
Hơn nữa ở đây vừa có máy lạnh, vừa được xem tivi thoải mái đến vậy thì làm sao nàng có thể bỏ lỡ cơ hội này được chứ. Mặt dày ở lại chơi còn hơn về căn phòng trọ vừa tù túng vừa nóng nực kia.
Phương lúc này cảm thấy đây không phải là nhà của mình nữa rồi: “Thôi tự nhiên đi nhé. Anh làm công việc một chút.” Phương lại nói, sau đó bước vào phòng để lại Kiều Thu trong phòng khách một mình.
Cô nàng muốn ở lại thì cứ tự nhiên, nó không ích kỷ đuổi nàng ra vì rõ ràng bên ngoài đang nắng khá to. Hơn nữa nàng lại còn chạy bộ sang nữa chứ, nó cũng biết thương hoa tiếc ngọc một chút. Bởi nên Phương để nàng lại ngoài kia cho nàng thoải mái.
Nó vừa vào phòng định mở máy xem tình hình chứng khoán ra sao rồi, cửa phòng vừa đóng lại thì nó lại nghe âm thanh hệ thống vang lên.
“Ting. Đủ điều kiện nâng cấp kỹ năng nấu ăn lên mức 2, xác nhận nâng cấp.”
“Xác nhận.”
“Ting. Chúc mừng bạn nâng cấp kỹ năng nấu ăn lên mức 2. Bạn nhận được phần quà may mắn, xác nhận mở.”
“Mở”
“Ting. Chúc mừng bạn nhận được 10% cổ phần tập toàn khai thác đá quý Hữu Thiên.”
Ngay sau khi âm thanh hệ thống vang lên, nó liền ngồi không vững.
Giá trị của một công ty có thể vài tỷ hay vài chục vài trăm tỷ. Nhưng giá trị của một tập đoàn không hề nhỏ, giá trị tính bằng USD.
Ngay lập tức mở máy lên dò tìm trên mạng, nó một lần nữa sốc nặng. Không ngờ lần nâng cấp kỹ năng này của nó lại mang về số tiền khủng khiếp tới như thế.
Tập đoàn Hữu Thiên vốn hóa lên tới hơn ba triệu USD, tính ra ngót nghét bảy ngàn tỷ đồng. Mười phần trăm cổ phần đó chính là bao nhiêu, đó chính là bảy trăm tỷ đồng.
Tuy con số này chỉ nằm trong cổ phần, nếu muốn lấy ra phải bán hết cổ phiếu mới lấy ra được số vốn bảy trăm tỷ đồng kia.
Phương cũng vừa đọc xong thông tin, tập đoàn Hữu Thiên trong thời gian qua liên tục không khai thác được đá quý để chế tác. Một công ty chuyên khai thác mà lại không khai thác được nghe qua có vẻ rất vô lý.
Nhưng sâu xa bên trong có vô số vấn đề cần giải quyết, có phải thật sự khai thác không được hay không? Hay không có được mỏ tốt để khai thác? Hay là máy móc khai thác có vấn đề trục trặc.
Chỉ cần dùng cái đầu để suy nghĩ thôi đủ biết vấn đề bên trong đó bao la tới chừng nào. Phương vừa trầm ngâm không biết có trong tay số cổ phần này lại chính là chuyện tốt hay xấu nữa.
“Trước mắt âm thầm theo dõi mới được. Tuy hệ thống cho cổ phần nhưng không cho biết rõ nội tình bên trong thì khó mà giải quyết được. Nếu như bây giờ đứng ra lãnh làm cổ đông chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.”
Phương suy nghĩ lại sau đó đưa ra quyết định, bây giờ nó vẫn chưa có gì là đảm bảo thì không nên ra mặt sớm. Nhỡ nay có chuyện gì mất luôn cả chì lẫn chài thì khổ.
Sau khi tìm hiểu các thông tin trên mạng thì nó lại quay sang vấn đề chính. Hôm nay chính là ngày thứ tư giao dịch cổ phiếu rồi, chưa phải là ngày quyết định nhưng cũng cần theo dõi xem tình hình có giống như hệ thống cung cấp hay không.
Theo dõi xong thông tin, Phương đã nắm phần lớn tình hình của tập đoàn nọ. Trước đó do bị đối thủ cạnh tranh về vấn đề vận chuyển nên không thể làm ăn được.
Trong những ngày gần đây do tình hình chiến sự, mà xui rủi sao công ty đối thủ lại nằm trong khu vực chiến sự, do bị phong tỏa nên không thể thực hiện các chuyến vận chuyển.
Từ đó tập đoàn nọ đã đánh vào ngay lúc này, kéo hết các mối làm ăn lớn từ bên kia sang đầu tư vào tập đoàn họ. Từ đó số vốn từ lâu đi ngang nay một mực đốt nến.
Phương đã bắt được từ tận đáy với giá vô cùng nhỏ, nay sau khi nến được thắp lên thì con số đã tăng đến ba lần. Mà khi đạt đỉnh thì Phương chủ trương bán hết số cổ phiếu kia để đầu tư sang một công ty khác có tiềm năng cao hơn.
Sau khi nắm rõ tình hình ngày hôm nay, Phương lấy lại tinh thần ngay lập tức. Số vốn bây giờ đã tăng gấp ba lần, một khởi đầu không thể tốt hơn được nữa.
…
“Ngủ rồi à.” Phương bước ra phòng khách, nhìn qua nhìn lại thì phát hiện Kiều Thu đang nằm co chân trên sô pha ngủ.
Máy lạnh trong phòng khách hiệu suất cao vô cùng, một không gian lớn như thế này mà nó có thể làm cho mát mẻ như trong một căn phòng ngủ.
Thấy cô nàng đang say giấc nồng thì Phương không nỡ gọi này dậy, lấy cái chăn mỏng đắp lên người nàng rồi sau đó nó cũng vào phòng ngả lưng.
Kiều Thu cảm nhận được lớp chăn mỏng được phủ lên người, đôi môi nàng khẽ cong lên hạnh phúc rồi sau đó lại ngủ tiếp.