Phượt Cùng Em Gái Loli ( Update Chương 12 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Phượt Cùng Em Gái Loli ( Update Chương 12 )

Tác Giả:

Lượt Xem: 2042 Lượt Xem

CHƯƠNG 4 (~4)

Con Loan rên lên sau một cú ghì mạnh của anh Khanh, rồi nó gồng hai chân giữ nguyên tư thế đó như anh Khanh nói.
Còn anh Khanh thì đã thả tay, buông hông con nhỏ ra, hạ tay xuống nắm chặt hai gót chân con Loan, anh cong người ngồi dậy, đỡ eo và lưng con nhỏ cho nó ngồi nghiêng xeo xéo, hộ với hạ thể anh thành một gõ chữ V, rồi anh co chân lại, nửa quỳ, người hơi nghiêng ra sau, gối chống xuống mặt tảng đá. Sau đó anh lấy tay ghì chặt mông con nhỏ kéo mạnh tới, đồng thời mu anh nẩy ra trước, xéo xéo lên trên, đẩy cây hàng lên xuống, thốc mạnh vô trong bướm con nhỏ theo tư thế chơi ngồi như này. Con Loan kêu “Á, á” liên hồi, hai tay nó giơ ra nắm chặt hai cái bắp tay khổng lồ của anh Khanh để giữ thăng bằng, trong khi cơ thể bị anh thúc mạnh đến xốc nẩy liên hồi trong lòng anh. Dù anh Khanh chơi bạo lực như vậy nhưng chẳng chịu chút phản kháng nào từ con em họ, mà ngược lại con nhỏ còn phối hợp ấn mông xuống cho bướm ngập xuống cây hàng anh Khanh, như khuyến khích người đàn ông của nó càng nắc mu lên mạnh hơn nữa.
Anh Khanh nẩy mông khí thế với kiểu chơi ngồi trong lòng nhau này được một lúc, chợt anh ngưng lại, nhìn con em họ rồi nói
– Thôi lần này tha cho em đó, anh mà chơi xả giàn thì mai em khỏi có trekking lên dốc nổi luôn.
Nói xong anh bảo con Loan
– Cầm cu anh đi, chặn bớt độ dài lại, tới đoạn nào em thấy thốn quá thì bóp mạnh để anh biết mà hãm bớt lại nha!
Con nhỏ gật gật với vẻ hơi tiếc nuối. Nãy giờ ngồi trong lòng anh Khanh, dù mông bị anh chì chặt lúc nắc, nhưng chính nó cũng gíp phần phối hợp ấn cái bướm xuống cho con ku anh thúc mạnh vô cổ tử cung, đau đến tê tái, kèm cảm giác sướng như điên. Giờ anh bảo nó kiểm soát độ sâu của con ku, nó biết anh nghĩ cho nó chặng đường băng rừng ngược trở về ngày mai, nên thầm thở dài thò tay xuống giữa hai chân, cầm lấy con ku anh để chặn bớt nó lại. Cây hàng này quá bự so với con nhỏ, nên ngón cái và ngón trỏ nó không khép lại được thành một vòng tròn, mà chỉ cầm đủ có một nửa chu vi con ku của anh Khanh thôi, nhưng nhiêu đó cũng đủ để “ra hiệu” cho anh rồi.
Lần này hai người lại đổi tư thế, không chơi ngồi nữa, mà con Loan được anh Khanh đặt nằm ngửa hẳn xuống mặt đá, tóc xõa ra nhúng hẳn dưới nước suối, trôi theo dòng nước. Anh Khanh quỳ gối thẳng lên, dạng chân nó ra, rồi vịn hai chân nó mà nắc.
Bàn tay con nhỏ thò xuống cầm lấy khúc dương vật chưa vô hết của anh để hạn chế chiều dài như anh nói, và cứ như vậy anh Khanh nắc con nhỏ kêu “phành phạch”. Anh Khanh hì hục trên người con nhỏ không lâu lắm, thì buông hai chân con nhỏ ra, cũng kêu nó bỏ bàn tay đang cầm con ku anh để “giới hạn” chiều sâu, rồi chồm lên chống hai cùi chỏ hai bên người con Loan rồi chu đít nắc liên tục. Có lẽ anh đã bị “kích sữa” đến gia đoạn chót rồi nên anh nắc rất mạnh, và nhấn vô rất sâu khiến cho những tiếng “tạch tạch” vang lên cùng với tiếng thét “á á” hòa lẫn rên rỉ của con nhỏ xé toạc sự yên tĩnh của cả một khoảng rừng đêm, át luôn tiếng suối róc rách vẫn dịu dàng chảy xung quanh hai người.
Sau khoảng một phút hì hục nhấp nhô tốc độ cao trên người con nhỏ, tụi nó thấy anh Khanh có vẻ đang xuất tinh. Hai thằng sinh đôi thấy cơ bắp trên lưng và đùi anh Khanh nổi vồng lên như lực sĩ đi biểu diễn, cả người anh căng cứng ép xuống con nhỏ nằm dưới. Cơ thể mảnh khảnh của con Loan hoàn toàn bị che khuấy bởi bó cơ lưng đang gồng lên như rắn hổ mang của anh Phong, cặp mông “đàn ông” như lời thằng Bo miêu tả lúc trước đang co cứng, đẩy nhóm cơ bắp săn chắc đó nhô ra phía sau thành hai cục to bự, co giật liên hồi. Hơi thở “ồ ồ” rất trầm của anh lúc này nghe giống như tiếng một con bò hoặc con ngựa đực to khỏe đang “thụ tinh” cho đứa em gái bé nhỏ của tụi nó, chứ không phải một ông anh đẹp trai hào hoa như bình thường mà hai thằng Bi-Bo vẫn biết. Cảnh tượng anh anh Khanh gồng người “bơm” vô con Loan dưới trăng này nhìn rất hoang dã, rừng rú, lại … rất hòa hợp với khung cảnh suối và rừng chung quanh, nhất là bên trong cơ thể hai người cũng đang có những dòng chất lỏng di chuyển từ nơi có áp suất cao sang nơi có áp suất thấp, nhưng không hề khoan thai róc rách như dòng suối xung quanh, mà là phún trào ra từng tia mãnh liệt, bắn vọt ra từng cơn như thác lũ. Âm đạo con Loan co thắt mạnh mẽ, bóp chặt lấy dương vật khủng đang “nhả sữa” ra trong đó. Cảm giác sâu trong bụng dưới đau rát kèm sức nóng đang tích tụ khiến con nhỏ bật ra những tiếng rên rỉ đầy khoái trá, kéo dài mãi cho đến khi con ku anh Khanh ngừng giật giật mới thôi.
Thế là cảnh giao phối dưới ánh trăng đã đến hồi kết thúc trước hai cặp mắt mở to của cặp sinh đôi núp dưới tảng đá. Từ đầu tới cuối được chứng kiến cảnh anh Khanh “nhảy đực” con Loan, hai thằng Bi-Bo cứ như là được đi vào một thế giới khác, được nhìn thấy một sở thích tình dục khác hoàn toàn cách tụi nó chơi con Loan. Nếu hai thằng ku chơi con nhỏ đầy nâng niu, rồi phần nào để ý đến phản ứng của con nhỏ, thì anh Khanh chơi con nhỏ như chơi một con búp bê đồ chơi, dập nắc mãnh liệt, và phần lớn anh chỉ mong muốn “thu hoạch” khoái cảm càng mạnh, càng nhiều càng tốt, gần như tận dụng lợi thế chênh lệch kích thước giữa cơ thể của anh và của con em họ để mang lại khoái cảm tối đa cho mình. Anh giống như một con ngựa đực đầy sung mãn, sẵn sàng đi giao phối hết con cái này tới con cái khác mà chẳng quan tâm lắm đến cảm nhận của đám bạn tình, vì bản chất cơ thể cường tráng của anh, và nhất là được anh “giao phối” đã là hạnh phúc, là một sự kích thích trọn vẹn, là một full package, là thần sex đối với giống cái rồi, nên anh có thể thẳng ku nắc vô mà chẳng cần lăn tăng gì nhiều. Và thể hiện của con Loan từ nãy tới giờ cũng hoàn toàn chứng minh cho điều đó. Anh mạnh bạo, nó đau, nó rên, nhưng khi anh bảo nó tự giới hạn, kiểm soát chiều sâu con ku anh, nó lại thở dài tiếc nuối, cứ như nó cảm thấy anh không muốn “yêu” nó trọn vẹn vậy. Đối với hai thằng nhóc mới lớn đang rình coi thì đây thực sự là cú “knock out” dứt điểm của anh Khanh với tụi nó. Những ưu điểm trước kia mà anh hơn tụi nó như học hành, hay chiều cao, chiều dài cây hàng, vẻ đẹp trai, nhà giàu có, mấy cái đó biết đâu sau này lớn lên tụi nó cũng có thể chạm được một góc áo những gì mà anh đã làm được bây giờ. Nhưng cái cách chơi con nhỏ “thẳng ku”, bạo lực như chơi một con búp bê đồ chơi mà vẫn hào hoa phong nhã như anh, vẫn khiến cho đứa con gái nứng điên lên, sướng điên lên, từ một con bé nhí nhảnh mà trở thành như một con thú chỉ còn biết có bản năng gốc, tụi nó biết mình chẳng bao giờ làm được giống anh. Cái đó thuộc về phạm trù khí chất của từng người rồi, từ lúc cha sinh mẹ đẻ ra thì ông trời đã cho người ta như vậy, muốn bắt chước? Mơ đi! Một khi đã xác định không phải tranh đua với anh Khanh nữa, tự nhiên hai đứa thấy … nhẹ nhõm như vừa dỡ một khối đá nặng nề ra khỏi người. Nghe có vẻ nghịch lý, nhưng thực sự hai thằng đã gạch anh Khanh ra khỏi danh sách “đối thủ cạnh tranh”, hay GATO gì luôn rồi. Anh bây giờ chỉ đơn giản là một ông anh vậy thôi. Tụi nó sau này có lẽ sẽ có đối thủ cạnh tranh khác được đặt vào tầm ngắm, nhưng anh Khanh thì đã không còn trong danh sách đó nữa, anh hơn tụi nó quá xa, tụi nó chỉ biết nhìn lên và ngưỡng mộ thôi.

Ở giữa suối, anh Khanh đang thở phì phò, nhổm đít lên rút dương vật ra, và nắm tay con Loan nói
– Về ngủ thôi em!
Con nhỏ khá hụt hẫng. Ngay trước đó vài giây, âm hộ nó còn được con ku khủng của anh nong vô chật cứng, lúc này giữa hai chân nó hoàn toàn là một khoảng hở trống không, cảm giác mất mát và trống trải thật khó mà lấp đầy. Nó loạn choạng đứng lên nhưng bỗng rụt tay lại, nói nhanh
– Em mắc đau bụng muốn xả ra quá, anh đợi em chút nha!
Anh Khanh vội bịt mũi nói lớn
– Cái gì? Đi ị cũng bắt anh đứng đợi nữa. Thôi thôi em tự túc đi rồi về, anh về lều trước đây. Hic hic
Nói xong anh vội vàng cúi xuống xách “cái quần” lên, móc trong đó ra cuộn giấy vệ sinh để xuống một bên tảng đá, và chai nước suối nhỏ thứ 2 cũng được đặt cạnh bên. Xong xuôi anh sải bước qua những tảng đá kế bên đang hiện lên rõ mồn một dưới ánh trăng mà đi về phía lều, đi luôn ở giữa suối chứ không vòng lên bờ như lúc đi ra đây nữa. Đúng chất chơi xong là kéo quần lên đi thẳng, rất là … thần thái.
Hai thằng nhóc há miệng ra quên cả ngậm lại. Tụi nó cũng thấy cái mà hồi nãy tưởng là quần anh Khanh vắt lên vai lúc đi ra suối, thực ra là cái túi để đồ bơi mà tụi nó hay mang theo để đi bơi, đi biển, trong đó ngoài chứa quần áo để thay còn có thể đựng đồ tắm như dầu gội, xà bông, giấy vệ sinh. Và khi anh Khanh chỉ đi ra đây với một cái áo thun và cái túi trên vai, thì hiển nhiên anh đã thả rông chẳng mặc quần từ hồi còn trong lều rồi.
Tụi nó cũng nể ông anh Khanh này quá sức, đêm hôm mà chỉ mặc mỗi cái áo, chả thèm mặc quần, lại cứ tồng ngồng đi giữa rừng chả sợ “thằng nhỏ” cảm lạnh sổ mũi gì hết. Chắc anh ỷ lại nó “to con” hơn người ta nên cũng lì lợm trước sương gió trong rừng như vầy. Hoặc có lẽ vì chỗ này cách mép hồ nước cũng không xa, ban đêm lại càng biệt lập nên mọi người đều có cảm giác an toàn. Nên lúc này anh Khanh cứ băng băng đi về lều, để con Loan lại một mình mà chẳng thấy có vẻ lo lắng gì hết.
Còn lại một mình ở giữa suối, con nhỏ ngồi xổm xuống, trần truồng quay mặt ra mép nước, rặn đái. Một dòng nước tiểu nho nhỏ bắn ra xa, kèm với mớ chất nhờn nặng hơn cũng ùn ra thành một cục bên dưới lỗ tiểu, nhiễu xuống giữa háng con nhỏ, xuống dưới cục đá tạo thành từng bệt nhớt chồng chất. Anh Khanh lúc nãy xuất tinh chắc là nhiều nên con nhỏ rặn mấy lượt cũng được mấy búi tinh dịch to đùng chồng chất lên nhau thành một bãi nhớt to. Cái âm đạo nó thậm chí địt toẹt toẹt ra mấy lần, tinh dịch trào ra hết đợt này tới đợt khác cứ như được sinh ra ngay từ trong bướm chứ không phải bị anh Khanh “bơm” vào đó.
Tiểu xong con Loan vẫn ngồi đó, đưa tay xoa xoa hột le bằng tinh dịch tuôn ra từ lỗ âm đạo. Thì ra con nhỏ mắc nứng chứ nào có mắc đi nặng gì đâu. Tới bây giờ nó vẫn thấy mắc cỡ khi thủ dâm trước mặt đàn ông con trai, tật này của em gái mình hai thằng Bi-Bo rất rành. Nên khi tụi nó thấy con nhỏ ngồi xuống xoay bướm về phía tụi nó, thay vì ngồi đưa mông, tụi nó cũng phần nào đoán được rồi.
Giờ đây thấy con em ngồi thủ dâm, ngón tay xoa như điên lên cái hột le, mắt nhắm chặt lại, hai thằng Bi-Bo thấy không đợi được nữa. Nhìn bóng dáng cao to tồng ngồng của anh Khanh đã khuất hẳn sau tảng đá, chỗ cắm trại, đi về phía cái lều khuất trong bóng tối của cay rừng, thằng Bo nhẹ nhàng đứng lên, kéo theo cả thằng Bi. Hai đứa con trai cao gần mét chín sải bốn cái chân dài phóng qua những tảng đá, chỉ cần vài bước nhảy là tới sát bên con Loan.
Con nhỏ đang ngồi lại thủ dâm, nghe có tiếng chân ở kế bên, tưởng anh Khanh quay lại nên mở mắt ra đứng dậy với vẻ mặt đầy mắc cỡ.
Dưới bóng trăng vằng vặc trải thảm trên những tảng đá và phản chiếu từ dưới suối lên, hai người mới xuất hiện này nào phải anh Khanh, mà là anh Bi và Bo của nó chứ ai.
Con Loan giật mình
– Í! Anh Bi, anh Bo! Hai anh ra đây chi vậy?
Thằng Bo nhăn răng ra cười
– Tụi anh thấy hết chuyện em với anh Khanh rồi.
Con nhỏ hơi khựng lại, ra vẻ lúng túng, rồi ngượng ngùng không biết nói gì. Nó chưa từng chính thức thừa nhận chuyện của nó với anh Khanh bao giờ hết, sợ hai này này ghen. Nên với vẻ mặt đầy mắc cỡ, nó cứ đứng đó, hai tay đan chặt vào nhau. Con nhỏ đang cảm giác tay chân mình thừa thãi chẳng biết giấu vô đâu thì thằng Bo đã kéo lấy tay nó, kéo thân hình trần truồng của nó sát lại bên mình, rồi ôm chầm lấy con nhỏ. Con Loan run rẩy nhè nhẹ, cảm giác như con nít phạm lỗi bị bắt tại trận nhưng không không bị phạt, mà lại còn được an ủi vỗ về.
Con nhỏ không biết nói sao, chỉ tự nhiên ứa nước mắt ra. Một con bé tinh nghịch pha chút lì lợm là thế, có sở thích mạnh bạo là thế, lúc nãy bị anh Khanh dập khúc hàng khủng gần hết cây vô bướm cả chục phút mà vẫn chỉ nghiến răng chịu đựng, giờ đây chỉ với một cái ôm rất tình cảm của anh Bo, con nhỏ lại khóc. Nó ôm anh Bo khóc ngon lành mà không hiểu tại sao. Vì đau chăng? Cái âm hộ nó vẫn còn rát buốt đó, nhưng không phải vì bị đau mà nó khóc. Vì bị hai anh “bắt gặp” mà lại không trách cứ gì nó? Cái này có gì đâu mà trách cứ, mấy anh cũng y chang anh Khanh thôi, nào có hơn gì. Vì không hiểu nên con nhỏ cứ ôm anh Bo mà khóc ngon lành, nước mắt nước mũi trào rs ướt hết ngực áo anh Bo luôn, nhưng con nhỏ thấy mình càng khóc thì càng dễ chịu, nên nó … mặc kệ áo anh Bo bụ ướt, cứ áo mặt vio ngực anh Bo mà “huhuhu…”
Thằng Bi đứng xớ rớ bên cạnh, tới phiên nó cảm thấy tay chân lúng ta lúng túng không biết phải làm gì cho đúng. Bình thường nó có những sở thích “khác lạ” với mấy cái quần xi líp của con nhỏ, nhưng nhìn chung vẫn là một đứa con trai bình thường, sức đề kháng của nó với tiếng khóc của con gái thì luôn luôn cực kỳ yếu ớt, như cây non trong gió bão vậy. Giờ nghe con nhỏ khóc nó còn lúng túng và lính quýnh hơn lần đầu tiên làm đàn ông nữa.
Thằng Bo thì ngược lại hoàn toàn với thằng anh sinh đôi của nó, không lúng túng, cũng chẳng nói gì, cứ để mặc cho con nhỏ khóc. Một tay nó vòng qua sau lưng con nhò, chốt ve cái lưng thon và mịn màng, vuốt lên cái gáy thon thon và cao cao, vuốt xuống cặp mông tròn căng mọng như hai trái đào của conn hỏ đang bềnh ra sau đầy kích thích. Nó còn thò tay lòn xuống sờ… hột đậu trong cái đường chẽ của con em họ nữa.
Thế là ngay trên tảng đá giữa dòng suối, con em cứ khóc ngon lành, thằng anh cứ một tay vuốt ve cơ thể con nhỏ, một tay thì sờ hột le cũng… ngon lành. Cảnh tréo ngoe này lại mang đến hiệu quả bất ngờ. Con nhỏ bỗng đạt cực khoái khi còn chưa có nín khóc. Nếu nói về tình dục học, con gái rất dễ lên đỉnh sau cơ giận dữ (mà giảng hòa lại được), hoặc sau một cơn xúc động mạnh, tốt nhất có kèm khóc lóc như vừa rồi, máu sẹo dồn nhiều xuống cùng chậu, gián tiếp giúp các cơ quan vùng sinh dục căng phồng lên. Nên con nhỏ vô tình thỏa một trong hai điều kiện trên, lại được thằng Bo kích thích liên tục trên “tử huyệt” từ nãy tới giờ, thế là nó cứ thế … lên đỉnh thôi.
Nó vừa nấc, vừa thở gấp, vừa ép mạnh cái mu vào ngón tay anh Bo, lúc lắc mông để cọ xát cái hột le vô ngón tay anh nó ở mọi góc độ và mãnh liệt hơn anh Bo đang sờ nó.
Thằng Bo chẳng từ chối chuyện tốt này, nó di động ngón tay co vào duỗi ra nhanh như chớp, ma sát liên tục lên cái hột le đã sưng phồng và căng tròn lên của con nhỏ.
Và rồi con nhỏ cực khoái tràn trề trong tư thế đứng, cả người con Loan run rẩy trong còng tay thằng Bo. Thằng ku biết rõ điều đó khi nó cảm thấy một dòng nước ấm nho nhỏ xịt ra từ giữa hai mép bướm. Chơi nhau suốt 3 tháng qua, nhiều lần chứng kiến con nhỏ són tiểu khi lên đỉnh nên thằng Bo chẳng ngạc nhiên gì cả. Một tay ôm lưng con em, đỡ lấy thân hình đang gồng cứng của con nhỏ, tay kia di động liên tục trên hột le con bé, cho tới khi con nhỏ ém mạnh mu vào bàn tay, và ra hiệu dừng lại nó mới thôi nhúc nhích ngón tay.
Bọng đái con nhỏ vừa xả xong lúc anh Khanh “xong việc”, nên bây giờ nước tiểu chẳng són ra được bao nhiêu, chỉ có tã dụng làm “kim chỉ nam” cho anh Bo nhận biết nó vừa mới đạt cực khoái thực sự. Nó đứng áp chặt vào người thằng anh họ một lúc rồi hối hả lùi ra sau. Hai tay vòng qua nắm lấy lưng quần thằng anh tuột xuống dưới, rồi tự ngồi bệt luôn xuống mặt đá, lưng hơi ngửa ra sau, hai chân dạng ra, miệng hối thúc
– Nhanh đi anh Bo. Em muốn lắm!
Thằng Bo biết con gái ngay sau lên đỉnh thường rất muốn có cái gì đó lèn vô bên trong âm đạo để lấp “khoảng trống”, để âm đạo có cái gì đó mà siết lại, để cái bướm “nắm chặt lấy” thì cực khoái mới trọn vẹn. Biết vậy nên thằng Bo chẳng phí một giây nào, hoàn toàn phối hợp nằm đè lên con em, dương vật đã được con em tự lòn tay xuống cầm lấy, dẫn vào vị trí. Thằng nhóc chỉ việc đẩy mông tới trước là quy đầu đã chui vào cơ thể con nhỏ. Bó cơ vòng âm đạo luôn luôn thắt bót đó như một cọng dây thun dầy vừa siết vừa trượt từ quy đầu, theo chiều dài của dương vật, trượt theo thân ku, rồi ra sau nữa, tiến dần về phía gốc con ku thằng Bo. Cái bó cơ thắt chặt đó trượt tới đâu, con ku thằng Bo “biết” đến đó. Cảm giác vô cùng đặc trưng và tuyệt vời không gì thay thế được đó khiến thằng con trai mười bảy bẻ gãy sừng trâu vội cong lưng nắc ku lia lịa vào âm đạo đứa em gái mười tuổi.
Đêm lạnh, rừng vắng, sao thưa, trăng cũng sắp tàn, hai anh em chơi nhau nhiệt tình ngay trên cục đá giữa lòng suối.
Thân hình thằng Bo nhấp nhô không ngừng nghỉ, dương vật nó xóc mạnh, tông những cú rung động hết cả cái tử cung đang co giật trong cơn cực khoái của con em. Đẩy cơn cực khoái đang đi ngang của con em nhảy vọt lên một nấc thang mới.
Con Loan sung sướng vô bờ bến, nó sướng đến phát nghiện, đã bao lần nó đạt cực khoái tuyệt vời như vầy với hai anh Bi-Bo mà ít khi được với người nào khác. Anh Bo luôn biết cách làm cho nó sướng điên lên dù thời gian hai anh không kéo dài được lâu như người khác. Dù sao… vẫn còn một ông anh giống y chang đang đứng bên cạnh làm bảo hiểm, nên cho dù ngay cả với anh Bo mà nó không được sướng, thì sẽ có anh Bi vô tiếp tục công cuộc “phịch” tiếp sức của 3 anh em nó.
Con nhỏ sung sướng choàng tay ôm chặt lấy tấm lưng rộng của anh Bo, trong cơn cực khoái, nó không kìm được ngóc đầu lên cắn chặt hai hàm răng của mình vào đầu vai anh Bo, như muốn có thêm một “điểm kết nối da thịt” với ông anh họ ruột thịt.
Thằng Bo cũng đã nắc đến tê ku, nó vừa rùng mình bắn ra dòng tinh khí đầu tiên vào người con em thì chợt thấy vai mình đau điếng, thì ra là con nhỏ đang cắn mình!
Trong cơn cực khoái kèm đau điếng, thằng Bo không nói nên lời.
Thằng Bi đứng bên cạnh ngó thấy thì há miệng cười khổ, thầm nghĩ
– Cứ vô rừng thì ai cũng hóa thú hết hả trời?! Nãy ông Khanh chơi con nhỏ như thú bự nhảy đực con non mà còn bạo lực hơn nhảy đực thú cái trưởng thành, giờ con nhỏ lại cắn thằng Bo như thú dữ xé mồi. Lát nữa về lều không biết thằng ku có nổi thú tánh gào rú gì không, hic hic.
Tinh dịch thằng Bo tuôn ồ ạt vô bướm con em. Đang cực khoái nên nó đành cắn răng tận hưởng và cả chịu đựng. Vừa đau cũng vừa sướng trộn lẫn lại với nhau, thằng Bo trải qua cơn cực khoái kỳ lạ, lần đầu tiên trong đời. Hai cảm xúc trái ngược đó chẳng những không triệt tiêu nhau, mà còn cộng hưởng, đẩy cơn cực khoái lên một tầm cao mới mà nó chưa từng biết tới, nhưng có lẽ con em họ của nó đã cảm giác qua màn nhảy đực đầy bạo lực với nah Khanh lúc nãy. Nhưng đất cả những điều đó thawfng Bo đfukhongcó tời gian để suy xét. Thằng nhóc đang bận xuất tinh đến nghiện. Tinh dịch sau cả ngày dồn sức trekking, leo đồi, xuống dốc, nhảy đá, băng rừng, tinh hoa trai 17 bẻ gãy sừng trâu của nó như tích tụ hết vào trong mớ tinh dịch này, từ lỗ sáo quy đầu đang nở to của nó bắn không ngừng nghỉ vào người con nhỏ.
Và khi đã bơm đến giọt tinh dịch cuối cùng vào sâu giữa hai chân con em, thằng Bo mới rùng mình một cái thật dài, rồi há bệnh thở hổn hển, kèm rên rỉ
– Đau quá, hic hic… Phù phù… đừng cắn anh nữa, hic hic
Con Loan nghe vậy mới chịu nhả vai anh Bo ra, cổ nó mỏi nhừ vì phải ngóc lên … cắn anh trong vài phút vừa qua. Nó ngửa đầu ra đất, mặc kệ cho dòng suối cuốn mái tóc dài của mình trôi đi. Dưới âm đạo nó cảm giác được “bồi lấp”, được “nén chặt”, và đặc biệt là cảm giác nóng rực từ tinh dịch của anh Bo khiến cho tử cung của nó nóng lên lần thứ 2, cũng là cơn cực khoái lần thứ 2 liên tiếp.
Nhưng con Loan làm gì có thời gian yên tĩnh để tận hưởng cơn cực khoái này chứ. Vì ngay lúc này anh Bo đã buông nó ra, chống tay nhổm dậy, để cho một ông anh cũng giống y chang như vậy, kể cả kích thước con ku đang đút vô bướm nó thay thế.
Và liên tiếp ngay sau đó là những cú dập nắc liên tu bất tận “tấn công” cái bướm đang co giật trong cơn cực khoái của nó khiến con nhỏ nhỏ có vẻ như “thất thủ”, không còn manh giáp, nhưng thực tế thì ngược lại hoàn toàn. Những cú nắc mãnh liệt của anh Bi càng đẩy con nhỏ “bay” cao hơn trong cơn sướng khoái. Trong đời nó chưa từng hưởng được cực khoái đúp như vầy bao giờ. Những cú dập đầy bạo lực và hối hả của anh Bi như đổ thêm dầu vào lửa, thổi bùng ham muốn bên trong cơ thể nhỏ bé của con nhỏ thăng hoa mãnh liệt.
Con nhỏ run rẩy ôm anh Bi trong hạnh phúc và khoái lạc tuyệt đỉnh. Cơ thể nó rung lắc liên hồi theo những cú nắc như điên của anh Bi. Chỉ với hai ông anh họ sinh dôi này nó mới có những cơn khoái lạc liên tiếp và mãnh liệt như vậy. Tận sâu trong thâm tâm, nó tự thấy mình thích anh Khanh ở vẻ ngoài đẹp trai cao to, và cách chơi mạnh bạo, mới mẻ, chứ con nhỏ gần như chưa đạt cực khoái khi giao hợp với anh Khanh lần nào, chỉ thấy sướng khi anh sờ bướm nó, khi anh chơi nó bằng con ku mà mỗi lần nhét vào đều hiên nó đau vì bị nong dãn nhưng cũng kích thích nó rất mạnh cũng vì kích cỡ đó. Điều này chưa ai từng hỏi nó, và nó cũng không nói cho ai biết. Một con bé 10 tuổi như nó chưa từng ý thức về nhu cầu phải được đối xử “ngang hàng” trong lúc sex với mấy anh lớn, những người cao to đến mức mà khi nói chuyện nó vẫn phải ngước lên nhìn đến mỏi cổ. Tư tưởng con nít phải nghe lời người lớn, và làm em phải vâng lời các anh chị vẫn còn in dấu sâu đậm trong tâm trí non nớt của người đàn bà sắp bước qua tuổi thứ 10, ngay sau chuyến đi phượt này.
Thằng Bi “vào nhanh-ra nhanh”, nhưng nhờ vậy mà những cơn phún trào tinh dịch nóng rực vô trong tử cung đang co giật của con Loan đã “ghi bàn” tuyệt đối với con em họ.
Lúc nó xuất tinh cũng là lúc con em họ quơ quào hết chân tay bé nhỏ lên ôm siết lấy thân mình của nó, kể cả cái âm hộ chật chội kia cũng co rút, siết dương vật của nó cứng ngắc, đẩy cơn cực khoái của thằng nhóc kéo dài ra hơn bao giờ hết…
Hai anh em siết chặt lấy nhau nằm trên tảng đá giữa suối, dòng nước vẫn chảy róc rách mặc cho hai đứa hoạt động nhộn nhịp lúc nãy hay đã dừng hẳn lại trong lúc này. Mớ tóc mây của con nhỏ lan tỏa ra trong dòng suối, như chảy mãi về xuôi, có điều trăng lúc này đã mờ nên hai thằng con trai không được thưởng thức cảnh tượng tuyệt đẹp đó.
Hai đứa “đứng hình” chừng 1 phút thì thằng Bi há miệng ra thở phì phò, mồ hôi tuôn nhỏ giọt rớt xuống người con em bất chấp cái lạnh khi nhiệt độ đang giảm dần chung quanh.
Thằng Bo đứng cạnh bên nói
– Thôi về đi mấy đứa, đêm tối nằm giữa rừng như vầy không tốt đâu.
– Không tốt cho sức khỏe sinh sản hả anh Bo? Hí hí
– Ờ ờ. Nó đó. Hihi. Em cũng biết rõ ghê ha, haha…
Thế là thằng Bi đứng dậy, kéo con Loan đứng lên theo. Con nhỏ cúi xuống đưa tay khoác nước suối tính rửa âm hộ thì thằng Bi đưa tay bịt bướm con nhỏ cản lại. Xong rồi nó với tay cầm lấy chai nước uống mà anh Khanh bỏ lại lúc nãy, mở nắp ra và trút nước rửa bướm và háng cho con em thật cẩn thận như sợi làm đau con nhỏ. Chỗ này dính đầy tinh dịch và bước tiểu con nhỏ són ra lúc cực khoái nên phải rửa bằng nước sạch, chứ nước trong suối ngoài rừng chưa chắc đã sạch, nó không muốn con em mình nhiễm bệnh.
Xong xuôi hết mọi thứ, hai đứa mới mặc đồ vô, con Loan lúc ra đẩy chí có áo váy, không có quần sịp nên thằng Bi thở dài thường tương. Thằng Bo chọc
– Mày tính sưu tập thêm một cái xi líp của nó nữa hả?! Một đống ở nhà chưa đã sao? Hơ hơ…
– Ờ. Anh Bi nha. Em xém chút nữa hết quần xi líp để mặc luôn. May mà anh Khanh chở em đi mua mấy cái giống y vậy để mặc đó, hihi…
– Mấy đứa làm tao xấu hổ quá, huhu…
Ba đứa vừa cười giỡn vừa dắt tay nhau lửng thửng đi về phía lều mình. Bóng trăng lúc này đã nghiêng nghiêng trên bầu trời, một phần đã bắt đầu khuất sau các dãy núi lờ mờ ở phía xa.
Về đến bãi cắm trại, hai thằng song sinh dừng lại trước lều mình, im lặng vẫy vẫy tay về phía con Loan đang đi một mình về lều của nó và anh Khanh.
Hai thằng cảm giác quyến luyến con nhỏ lắm, nên thay vì mở cửa lều chui vô, tụi nó nhìn nhau một cái, rồi quay ra len lén leo lên tảng đá, đi theo con nhỏ một đoạn về phía cái lều. Tụi nó chơi trò du kích, đi một đoạn rồi núp vô một bụi cây gần đó, ngó bóng lưng con em họ bước vô trong cái lều. Cái lều này dựng ở chỗ tối, tối hơn hai cái lều ở sát mép hồ nước nhiều, nhưng cũng chỉ cách bụi cây của hai đứa tầm vài mét thôi nên cũng không gọi là không thể thấy gì.
Khi con nhỏ vừa bước vô trong lều, rồi còn chưa kéo cửa lều đóng lại, tụi nó nghe tiếng anh Khanh
– Có rửa đít sạch chưa cưng? Anh có để lại chai nước với chai sữa tắm khô đó, Hí hí
– Anh kiểm tra thì biết hà, hì hì
– Thôi khỏi, nằm trong lều kín này mà còn mùi là lát anh biết ngay.
– Khỏi cần lát nữa. Cho anh kiểm tra luôn nè, nè nè, hí hí…
Có tiếng la “oái oái” nho nhỏ của anh Khanh bên trong lều như anh đang bị ai bịt miệng, hoặc … ngồi lên miệng, rồi tiếng con nhỏ cười khúc khích, rồi có tiếng rên nho nhỏ như mèo grừ grừ trong một vài phút, tiếng chùn chụt như có cái gì đó được bú mút, tiếng thở mạnh phù phù… Lát sau thì chẳng còn nghe ai nói gì nữa, nhưng thay vào đó là một tiếng “huỵch” rõ to như ai đó bị vật ngửa ra sàn lều, rồi tiếng anh Khanh thở phì phò, tiếng “tạch tạch… bạch bạch… nhóp nhép….” rất “đặc trưng” vang lên, tiếng con Loan kêu lên đầy đau đớn nhưng cũng đầy kích thích y như lúc tụi nó thấy anh chơi con nhỏ ngay giữa suối. Cái lều cũng rung bần bật theo từng nhịp thở “hực hực” dồn dập của anh Khanh ngày một nhanh…
Và rồi tiếng anh Khanh như nghiến răng gầm gừ, hơi thở anh nặng nhọc kêu “phì phò” như bò kéo xe trên đoạn đường dốc dài, cái lều rung bần bật như chính nó đang rùng mình… trong khoái lạc…
Rồi sau đó là tiếng anh Khanh thở ra một hơi dài đầy khoái trá…
Rồi sau đó … chẳng có gì sau đó nữa.
Cái lều đã hoàn toàn yên tĩnh, không gian hoàn toàn yên tĩnh, trăng xế trên cao cũng đã tàn, chỉ còn lại tiếng côn trùng nỉ non trong sương, trên nền tiếng thác chảy không ngừng nghỉ ở sau lưng hai thằng nhóc.
Hai thằng sinh đôi cảm thấy có chút buồn bực, vì con nhỏ vừa mới “vui vẻ” cùng tụi nó ngoài suối xong, giờ mới về lều đã nổi “thú tính” với anh Khanh, cùng anh bày một màn nóng bỏng mà hai đứa có căng mắt ra cũng không thấy rõ được như hồi ngoài suối nữa. Hai đứa cũng cảm thấy mất mát khi tụi nó không được là người nằm kế bên con Loan tối nay, cùng nhau ôm con em nằm ngủ môt giấc thật ấm cúng tới sáng, mà thực ra đó chỉ là thứ yếu, vì kể cả ở nhà cũng như đi phượt, làm gì tụi nó có được diễm phúc đó chứ. Cái chính là đến tận bây giờ tụi nó mới hiểu thấu cảm giác bị share con nhỏ cho người khác một cách thụ động. Cảm giác đó khác hẳn, và đắng chát hơn rất nhiều tưởng tượng về chơi some của hai đứa. Thì ra đây là chơi some, hoặc ít nhất là “hậu vị” của trò chơi này. Có lẽ tụi nó cũng không thấy gì nếu như sau cuộc chơi con nhỏ lại thu mình vào giữa hai thằng để nằm ngủ, thay vì giờ đây nó đang nằm trong tay anh con trai khác.
Cảm giác có chút mất mát lẫn bực bội, nghĩ lại hai đứa vừa đưa con nhỏ lên đỉnh ở ngoài suối xong, thì về tới lều con nhỏ lại nứng và “dâng hiến” cơ thể nóng bỏng của nó cho anh Khanh ngay lập tức, vụ này giống như công anh xúc tép nuôi hàu, giờ con hàu vừa múp thì để thằng khác… vắt chanh rắc muối tiêu vô rồi ăn mất.
Rình từ hồi ngoài suối cho tới bây giờ trong này, hai thằng ku bắt đầu thấm lạnh, sương lúc này đột ngột buông xuống ướt tóc của tụi nó. Không còn việc gì của mình ở đây nữa, tụi nó nhóm chân rón rén lui về lều của mình. Ra tới tảng đá to, tụi nó ngoái lại nhìn cái lều nơi em gái và anh Khanh vừa làm tình xong. Hai người đó có lẽ đã ngủ rồi, hoặc cũng có thể đang ôm ấp vuốt ve nhau, như đang vuốt tay lên vết thương còn mới toanh trong lòng hai đứa sinh đôi vậy. Thằng Bo đưa tay lên sờ vết cắn trên vai, nó suýt không kìm được mà rên lên, chỗ đó vẫn rát, con nhỏ cắn ác quá. Cũng may chưa đứt da chảy máu.
Hai thằng Bi-Bo quay lại lều của mình, mở khóa kéo chui vô trong, cất điện thoại vô trong cái túi may treo bên cạnh lều để khỏi bị cấn lúc nằm. Mỗi đứa gối đầu lên cái gối hơi êm ái, nằm nghe tiếng côn trùng kêu thêm một lúc nữa rồi nhắm mắt ngủ.
Giấc ngủ của hai đứa chấm dứt lúc 4 giờ sáng. Cả hai đứa đều giật mình thức dậy mà chẳng cần báo thức gì cả. Gần nửa năm chạy điền kinh buổi sáng đã lập trình cho đồng hồ sinh học của hai đứa thói quen dậy sớm rồi. Bên ngoài lều trời vẫn tối đen, sương giăng trắng xóa nên khi thằng Bo thò đầu ra thì cứ trầm trồ xuýt xoa
– Xám xịt luôn nè Bi! Lạnh vãi đái! Hí hí
– Đâu? Ờ ha. Xám xịt, mù mịt luôn! Sao trên này dễ có sương ghê. Dưới Sài Gòn bữa nào có sương sớm là y như rằng lại được lên báo.
– ‘Sài Gòn chìm trong sương mù bất thường’, có phải mày muốn nói tới mấy tựa báo đại loại vậy không? Haha
– Nó đó. Tao đọc phát ngán luôn.
– Ngán thì đừng đọc, lên Thiên Địa đọc nhiều thứ bổ ích hơn, haha
– Hahaha… mới sáng sớm mà đã cứng rồi hả mậy?
– Tao sao có thể mềm được. Cứng như đá mới là bản lĩnh đàn ông thời nay. Có cái cần như cậy đi câu cá sấu kiểu Úc còn được nữa là, haha..
– Xời. Làm như mình mày vậy. Anh đây cũng cứng ngắc nè, hè hè.
– Mấy đứa có cái gì cứng mà vui vậy?
– Ủa. Anh Nha… Anh Khanh?!!!
– Hay anh Nhàn? Sao giọng lạ quá?
– Hay … ma da hỏi mày đó.
– Bà mịa. Đừng làm tao teo hết nha.
– Ai hỏi tụi em vậy?
– Anh đây.
– Anh Khanh hả?
– Chứ ai.
– Ủa. Lều anh Nhàn mà sao anh qua đó?
– Chết cha! Chắc hai anh tối qua giao thông rồi phải không?! Hic hic…
– Chắc hết chai dầu ăn rồi!
– ‘Giao thông’ …cái đầu hai đứa thì có! Hừ hừ! Nhàn nửa đêm nó đổi chỗ với anh. Kêu thác ồn quá ngủ không được, hè hè.
– Ủa. Vậy thì con Loan…
– Nó ngủ lều cũ. Con nít mà. Chỗ nào trống cứ nhét nó vô là xong. Hè hè.
– !!!
– Hai đứa sao không ngủ tiếp mà dậy sớm quá vậy?
– Quen giấc rồi anh ơi, cứ tới giờ này hổng ngủ được nữa.
– Ờ. Dậy làm nóng người luôn đi. Chứ ngồi im vầy lạnh lắm.
– Ok. Tụi em cũng tính vậy.
Thế là hai thằng mở cửa lều chui ra ngoài. Cái lạnh buốt của núi rừng trong sương sớm có thi vị riêng của nó. Đặc biệt là tiếng thác đổ vẫn ngày đêm không ngừng nghỉ khiến hai đứa phấn khích hít mấy hơi không khí tràn đầy mùi hương cây cỏ, rêu, và nước suối. Cái này đúng nghĩa đi đổi gió đây. Ở thành phố làm gì có những mùi hương và cảm giá lạnh đặc biệt như vầy, sương mù cỡ này thì lại càng chỉ có trong mơ.
Anh Khanh cũng đã chui ra khỏi lều, anh mặc một cái áo thun ba lỗ trắng ở bên trên như hồi ngoài suối, còn bên dưới chỉ có một cái boxer bằng thun xám lông chuột đậm bó sát hạ thể cuồn cuộn của anh. Hai thằng nhóc dù là dân Sài Gòn nhưng tối qua đi ngủ đều mặc đủ quần áo, không có “Tây” cỡ như anh Khanh lúc này, tụi nó thấy anh mới là dân Sài Gòn còn mình thì như ở dưới tỉnh mới lên á.
Thằng Bo cũng muốn thể hiện, nó cởi cái áo đang mặc ra, còn chưa kịp khởi động đã hắt xì liên tục mấy cái làm thằng Bi cười ha há
– Mày hả bưởi! Thích thể hiện nè con! Haha
– Grừ…. Ít ra tao dám cởi áo thử độ lạnh, mày thì sao? Hè hè…
– Cởi thì cởi có gì ghê gớm! … Hắt xì…
– Hahaha…
– Phù phù…. Thôi mặc áo vô đi mấy đứa. Không quen mà phơi ra như vậy thì coi chừng cảm lạnh đó.
– Grừ… Lạnh vãi.
– Khởi động rồi jump swat đi là hết lạnh ngay.
– Ờ ờ.
Hai thằng vẫn nhất quyết không mặc lại áo, mà vo thành một cục rồi ném vô trong lều. Sau đó tụi nó làm các bài khởi động theo anh Khanh. Và sau khi nhảy mười mấy cái jump swat của set đầu, cả đám đứng lại thở hồng hộc, cảm giác cơ thể dần dần nóng lên một chút rồi, cái lạnh chưa gì đã bắt đầu bị đẩy ra bên ngoài.
Thế là 3 anh em cứ tập đủ thứ bài, hai thằng Bi-Bo nể anh Khanh lắm. Anh biết rất nhiều bài tập từ bụng, mông, đùi, ngực, eo… có thể tập mà không cần tạ, biết gì anh đều chỉ tụi nó hết để mấy anh em cùng tập. Ba anh em tập dưới sương hơn 45 phút thì đã đổ mồ hôi đầm đìa. Thằng Bo khoan khoái nói
– Công nhận trời lạnh tập sướng thiệt ta ơi!
– Ngoài lạnh mà trong nóng ha, quá phê!
– Ờ. Hèn gì thiên hạ giờ đi phượt rầm rộ luôn. Thì ra là để tập thể dục trong rừng như vầy.
– Phụt, haha… Mày có cần cường điệu và khiên cưỡng dữ vậy hông?
– Trời còn chưa sáng nữa, cường điệu chút xíu cho vui nhà vui cửa thì có sao, haha…
Anh Khanh vừa tập xong thì chui nửa người vô lều lấy điện thoại, bấm bấm gì đó, xong anh quay ra nói
– Làm nóng người rồi xuống bơi một chút không mấy đứa?
– Trời đất! Lạnh teo luôn anh ơi!
– Lạnh vầy sao xuống nước cho nổi?!
– Vậy mà xuống được rồi là thấy đã lắm. Nước lạnh cắt da nhưng quen rồi càng phê hơn đó. Dám hông? Hehe…
– Bịnh gì cữ?! Chơi không Bi?
– Ok con dê! Mày dám bơi thì tao dám xuống à. Mà tối thui sao thấy đường bơi?
– Nhờ cái này nè!
– Oh, đèn pin của anh Nhàn.
– Ờ. Treo lên cây làm điểm mốc, với rọi thêm một cái này nữa ở mép nước thẳng qua bên kia, lúc bơi mình cứ dựa vô ánh sáng của hai cái đèn này thôi.
– Wow! Cảm giác lạ đây. Tắm hồ nước đá trước bình minh! Vô lều lấy kiếng bơi đi Bo.
– Rồi, đợi tao chút.
– Anh Khanh … À à, anh đeo kiếng bơi vô cổ rồi hả? Hì hì…
Vài phút sau tiếng anh Khanh gọi với vô lều
– Xong chưa mấy đứa?!
– Xong.
– Em cũng xong.
Cả đám đứng ra mép hồ, anh Khanh kêu lên
– Xuất phát nha!
– Ok!
Thế là 3 thanh niên nhảy ùm xuống nước, vừa bơi được vài sải thì cả đám ngoác miệng ra hú hét
– Hú hú
– Trời ơi lạnh quá!
– Nhiệt độ này cỡ bao nhiêu vậy anh Khanh?
– Cỡ 3 centimet.
– Hahaha… Chính xác.
– Em sợ còn ngắn hơn.
– Haha. Có cần lấy nhíp gắp ra không?
– Thôi khỏi, để tự nhiên vậy đi anh.
– Hahaha… Bơi tiếp đi mấy đứa. Đừng dừng lại lạnh lắm!
– Ok. Anh đi trước đi. Tụi em bơi theo sau.
Thế là cả đám bơi ầm ầm qua bờ bên kia. Anh Khanh cao to bự con hơn nhưng thân hình anh cũng cơ bắp hơn, nặng và cản nước nhiều hơn hai thằng nhóc chuyên chơi môn điền kinh, nên dù xuất phát trước nhưng anh lại tới bờ bên kia sau hai đứa. Cả đám bám vách đá bên kia hồ và thở nước phì phò, anh Khanh hỏi
– Thấy sao hai đứa? Còn lạnh không?
– Không hết hẳn, nhưng đỡ rồi. Grừ… Cảm giác cắt da cắt thịt phê thiệt đó, như đang tâm hồ nước đá. Hú hú…
– Sao xưa giờ mình không biết vụ này ta?! Mai mốt anh dắt tụi em đi phượt nhiều hơn đi, haha…
– Ờ. Khoái phượt rồi đúng không? Thôi, bơi ngược lại đi mấy đứa, đừng dừng lại lâu quá hạ thân nhiệt đó.
Thế là cả 3 người lại bơi ngược trở về. Sau đó vòng qua vòng lại dưới hồ thêm mấy lần nữa rồi mới lên bờ.
Bước lên bờ, hai thằng Bi Bo lấy hai cái khăn để sẵn trước cửa lều lên lau người, rồi nhìn lên trên bầu trời đã dần hừng sáng. Sương cũng đã tan bớt, nhưng sương ở dưới mặt hồ vẫn còn bay là là nhìn cực kỳ ảo diệu. Vừa lau người xong, tụi nó thấy anh Khanh lấy điện thoại ra chụp cảnh mặt hồ phủ sương thì khoái quá chạy lại coi anh Khanh chụp, xong thằng Bi rên lên tiếc rẻ
– Phải chi có máy của anh Nhàn chụp thì ngon ha. Điện thoại chụp thua xa.
– Có máy của anh Nhàn ở đây nè, hì hì.
– Ủa?! Anh Nhàn! Làm em hết hồn à! Hihi…
– Xong rồi hả mậy?
– Ờ. Tranh thủ chụp hình thôi. Đi phượt thức khuya dậy sớm cũng chỉ để chụp mấy khoảnh khắc này.
Hai thằng Bi-Bo đang lấy đồ khô ra thay nên không để ý đến câu nói có vẻ “trật chìa” của anh Khanh.
Anh Nhàn nói xong thì mở tripod ra, chống xuống, rồi gắn máy chụp hình lên, hướng ống kính về một bên thác và lấy trọn mặt hồ đang có một màn sương mỏng lảng vảng trên mặt như một cô gái đẹp e ấp đang che cái khăn voan lên cơ thể trần trụi, mờ ảo.
Cả đám thay đồ khô xong thì bu vô coi anh Nhàn chụp hình. Lát sau con Loan tấp tễnh đi ra, anh Nhàn lôi nó vô chụp hình luôn, thế là con nhỏ hí hửng làm nàng thơ cho anh sáng tác, váy ngắn của nó ló cặp đùi dài thẳng tắp lại càng hợp với màn sương mông lung trên mặt hồ. Cái hồ và con suối này nằm lõm xuống giữa vùng đồi núi, nên kể cả khi trời sáng nhưng ánh mặt trời vẫn chưa trực tiếp rọi xuống thì sương vẫn còn giăng giăng, khi chụp vô ảnh lại cực kỳ ảo diệu, nhờ vậy cả đám lại có những màn chụp đơn, chụp đôi, chụp nhóm theo chủ đề các cặp anh em, chụp toàn thể 5 người…
Khi mặt trời xuất hiện trực tiếp ở trên cao thì sương cũng tan hết. Cả đám chia nhau ra đi vệ sinh, đánh răng rửa mặt, đốt lửa nấu ăn.
Anh Nhàn lấy mấy cái ống tre đã cưa sẵn tối qua ra, lấy hai túi nếp đã ngâm nở ra trút vô trong mấy cái ống, rồi sau đó bứt mớ lá cây tươi mọc gần bờ suối cuộn lại thành một cục, bịt kín đoạn hở của ống tre làm cái nút, và bỏ các ống tre vô giữa đống lửa đang cháy bừng bừng.
Một lúc sau lửa đã cháy hết, còn lại than hồng thì anh Nhàn mới kêu tụi nhóc lấy xiên tre ra xiên mớ thịt đã nướng chín thừa lại tối qua, gác trên than hồng để nướng sơ lại.
Khi anh Nhàn khều 4 ống tre cháy đen trong bếp ra, con Loan nhìn mà lo lắng
– Còn ăn được không anh? Em thấy giống cục than luôn rồi.
– Được chớ. Chỉ cháy lớp vỏ thôi, bên trong xôi chín hết rồi. Như mấy trái sầu riêng hôm qua đó.
– À à.
Cả đám nhìn anh Nhàn thành thạo chẻ lớp vỏ tre cháy bên ngoài, chừa lại một lớp vỏ trắng mỏng chưa cháy tới bên trong. Hai đứa Bi-Bo kêu lên
– Này y như cơm lam trên Ban Mê Thuột nè.
– Ờ ha. Y chang luôn. Quá đã, há há…
– Khà khà… Thì cơm nếp nấu ống tre như vầy là cơm lam chứ gì nữa mà y chang.
– Ờ ha. Anh thông cảm. Sáng sớm máy móc trong đầu nó chưa có nhớt bôi trơn, hì hì…
Vừa nói thằng Bo vừa liếc liếc thằng Bi. Ngay lập tức thằng anh sinh đôi của nó “bắt” ngay cái keyword. Tụi nó len lén liếc liếc xuống hạ thể con em tìm “nhớt”. Và không để ý thì thôi, chứ khi đã chú ý thì cả hai thằng giật mình khi thấy cái quần sịp của con nhỏ lấp ló sau tà váy ngắn đã ướt mem cả một bệt to tướng ngay chính giữa đáy quần!
Hai đứa kín đáo liếc anh Nhàn, rồi nhìn qua con em họ, và gần như cùng lúc nhìn nhau, và hiểu suy nghĩ trong đầu của nhau ngay lập tức mà không cần ngôn ngữ gì thêm. Đứa nào cũng gần như khẳng định anh Nhàn đêm qua cũng “nhúng chàm” con nhỏ rồi. Chứ cái lý do “thác đổ ồn quá ngủ không được”, đến phải đổi chỗ cho anh Khanh giữa đêm thì kể cho con nít còn hổng tin nổi, nói chi là hai thằng nhóc 17 bẻ gãy sừng trâu này. Mà thực ra có vẻ hai anh lớn cũng chả muốn giấu hay lấp liếm gì cả, kiểu như đưa đại ra một lý do nào đó, ai muốn hiểu đúng, hiểu sai, hiểu lệch kiểu gì thì hiểu, miễn ai cũng biết là người kia biết tỏng hết là được rồi.
Sự âm thầm ăn ý giữa 4 thanh niên thật vi diệu, dù chẳng ai nhắc tới điều gì nhưng gần như cái nhìn của từng người về nhau có vẻ đã khác trước.
Hai thằng Bi Bo thực ra còn chưa biết hết, lúc tụi nó đang bi bô, oang oang với nhau lúc vừa mới ngủ dậy, thì trong lều gần đó anh Khanh đã gọi điện “bắn tin” cho anh Nhàn dậy rồi. Và anh Nhàn nghe máy xong, cúp máy, rồi bấm điện thoại nhắn lại một tin ngắn gọn cho anh Khanh: “Cản địa dùm!”. Nên từ hồi 4 giờ sáng anh đã có thời gian đè con Loan ra chơi lần nữa, rồi lần nữa, và sau khi xuất vào con nhỏ lần thứ 3 xong anh mới ngồi dậy mặc đồ vào thật nhanh, vác máy chụp hình mở lều đi ra, để con nhỏ vẫn còn đang thở hổn hển nằm lại trong lều thêm một lúc. Phải đến năm hay mười phút sau con nhỏ mới ngồi dậy nổi, mặc quần áo vô rồi ra chụp hình với mọi người. Suốt thời gian anh Nhàn hành sự, anh Khanh đã làm rất tốt màn “cản địa” của mình, anh hết kéo hai thằng nhóc ngây thơ ra ngoài để khởi động, tập thể dục suốt 45 phút, rồi sau đó thấy anh Nhàn chưa xong, anh Khanh thậm chí khích tướng tụi nó nhảy ùm xuống hồ bơi gần một tiếng mới lên bờ. Hai thằng Bi-Bo cứ tưởng là ai-cũng-biết-nhau-hết-rồi, nhưng thực ra tụi nó chỉ biết một phần sự thật, và gần như tụi nó vẫn ở trong tầm thao túng của hai thanh niên tuổi đôi mươi kia.
So với hai anh lớn thì tụi nó “vẫn còn non và xanh lắm”.