NGÀY HÔM QUA…ĐÃ TỪNG – MY MEMORIES – Update Phần 115

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: NGÀY HÔM QUA…ĐÃ TỪNG – MY MEMORIES – Update Phần 115

Tác Giả:

Thể Loại: ,

Lượt Xem: 3413 Lượt Xem

Cuộc sống đã khó khăn lắm rồi chị Thủy còn rước thêm rắc rối cho nó nửa, không biết gây nghiệp gì để giờ khổ thế này. Bà chị nó cứ cười suốt từ lúc ra khỏi nhà cho tới quán làm nó vừa bực vừa lo ngai ngái. Tống chị Thủy xuống gần quán bar xong nó nhanh chóng phóng xe mất hút, sợ bị chị Quỳnh Chi bắt tại trận thì chết, nó chắc chắn không đơn giản chỉ có chị Chi thôi đâu, nó còn nghe mùi nguy hiểm của bà cô Nguyệt nửa, mấy cô gái này tụ tập đủ mặt như vậy có đánh chết nó cũng không tin chị Nguyệt không quen chị Quỳnh Chi. Xời tính lừa nó chị Nguyệt chưa về để úp nó chứ gì, tốt nhất mấy hôm nay nên tránh xa quán bar, nhà chị Thủy hoặc chị Nguyệt cho chắc ăn. Không phải chỉ lỡ chém gió tán tỉnh mấy hôm, rủ rê đi chụp hình quên trả hình, với vụ lỡ chụp ngay lúc áo chị Quỳnh Chi bị tuột thấy xíu ngực thôi sao, mắc gì săn kiếm nó dữ vậy không biết. Hình lộ ngực thì xóa rồi, còn bộ hình kia đúng là nó thấy củ chuối quá không dám giao hình, hôm đó máy của nó bị điên chụp 10 tấm out nét hết 8, vậy mà cái hình chụp lúc áo chị tuột thì lại rõ nét mới nhục…haizz mạnh miệng rủ nữ thần trong lòng đi chụp hình lại còn chụp thấy ngực người ta thì tính ra không mặt mũi nào gặp lại chị ấy, giờ vụ này mà tới tai chị Nguyệt nửa chắc nhảy sông SG cũng không rửa hết tội.

Vừa chạy xe vừa nghĩ ngợi linh tinh trong đầu nên qua tới nhà Cycy lúc nào không hay, nhìn kỹ lại mới để ý quá trời người đang nhìn nó bằng đủ loại ánh mắt khác thường, có người tò mò, có người thích thú nhưng cũng có người lộ ra vẻ khó chịu. Nhà Cycy nằm trong một con hẻm cụt khá bình thường, chắc pô xe nó hơi lớn nên gây sự chú ý không cần thiết, nó dừng xe lại trước cổng nhà em cười cười chắp hờ tay lại ra dấu xin lỗi vì gây ồn ào xong gõ cổng nhà Cycy. Nhanh chóng Cycy đang mặc đồ ở nhà chạy ra mở cổng, em vẫn chưa make up xong, áo thun đơn giản, quần ngắn cũn khiến cơ thể em bớt phần nóng bỏng so với lúc đi diễn nhưng mang lại cảm giác xinh đẹp quyến rũ theo một cách dễ gần hơn. Sân nhà Cycy không lớn lắm, ngôi nhà cũng bình thường lại nằm cuối hẻm cụt nên khá yên tĩnh, cổng nhà màu xanh hai bên là hàng rào dâm bụt, vài chậu lan treo trên tường đung đưa khoe sắc, có 4-5 cái lồng chim hót líu loa, hai con chó nhà màu vàng chạy loanh quanh sủa vài tiếng, trên cổng nhà con mèo xám nằm ưỡn người lười biếng…mọi thứ đều rất bình dân hài hòa với nhau khiến chiếc moto màu đen to nặng của nó trở nên lạc lỏng đến chính nó cũng thấy ngứa mắt.

  • Anh kiếm nhà khó hông?
  • Không em, địa chỉ cũng dễ. Em sửa soạn chưa xong hả?
  • Dạ hihi còn sớm nè. Vô nhà chờ em xíu ha.
  • Ờ ờ xe để đây được chưa, có chắn chỗ hàng xóm ra vô không?
  • Hì nhà em cuối hẻm chắn ai nửa nè.

Nó bật cười gãi đầu mấy cái treo nón theo Cycy vô nhà, hai con chó chạy ào lại khiến nó hơi biến sắc nhưng vẫn đi vô bình thường, Cycy không nói gì nó mới đi thôi chứ em mà nói câu huyền thoại “vô đi anh chó nhà em hiền lắm” thì nó đừng ngoài đường cho chắc ăn. Ngoài hai con chó còn có một đứa nhỏ tầm 4-5 tuổi chạy lon ton ra ôm lấy chân dài của Cycy tò mò nhìn nó.

Hihi Bi thưa anh đi Bi. Em trai em đó anh Mon, ở nhà kêu Bi.

Nó vui vẻ ngồi xuống rút một ly trà sữa trong túi ra giơ giơ trước mắt thằng nhỏ tủm tỉm cười

  • Thưa anh rể đi nhóc, anh cho ly trà sữa. Đâu thưa anh rể thiệt lớn coi,
  • Xưa ăn gể!

Thằng nhóc tuy nhỏ coi bộ lanh lợi, nó vừa dứt lời liền cười hiha ngoan ngoãn cúi đầu hô lớn bằng cái giọng ngọng con nít.

  • Ấy được đó em vợ, cho ly bự nhất liền. haha
  • Anh Monnnnn ghẹo em hoài nha…ba em nghe bắt rể thiệt khỏi chạy nha.
  • Tau nghe rồi mày!

Nó giật mình nhìn vô cửa nhà qua hai chân Cycy liền thấy người đàn ông da ngâm tóc màu muối tiêu nhưng mặt không quá già đang tươi cười đi ra, trên tay còn cầm một cái chén sứ hình như đồ ăn choc him. Nó vội vàng đứng lên gãi gãi đầu mấy cái cuối đầu, mới vô nhà chưa gì chọc ghẹo con gái người ta thì cũng hơi ngượng.

  • Dạ con chào chú.
  • Bạn con Cy hả, kêu ba vợ, chú cháu gì mậy?
  • Ơ…dạ…
  • Baaaaa mệt nghen.
  • Mệt gì mậy, thằng Bi kêu anh rể thì kêu tau ba vợ đúng rồi.
  • Trời ơi ảnh chọc con chớ bộ.
  • Ấy không có chọc à cô nương, anh nói thiệt!
  • Mệt anh Mon nha em méc chị Thủy giờ.
  • Ê con nhỏ kia, không có ăn hiếp con rể tau nha mậy, đi vô kêu má mày dọn cơm nhanh!
  • Baaa
  • Nhanh lên!

Ba Cycy bật cười vỗ lên đầu Cycy đẩy em đi vô nhà xong quay qua vỗ vai nó tươi cười.

  • Chà thằng này được, mới vô chơi lần đầu đòi hốt con gái tau mậy?
  • Dạ mới thấy biết chú vui tính liền, con giỡn theo cho vui, mà chú gả Cycy thiệt con cũng chịu à.
  • Haha ngon lành. Mày gốc miền Tây phải hông?
  • Dạ phải chú. Con mới lên đây đi học.
  • Hèn chi coi bộ mạnh dạn vui tính đó con. Mầy vậy được, đừng có như mấy thằng bạn trước con Cy, đầu xanh đầu đỏ vô nhà tau bày đặt khúm núp rụt rè nhìn hông có vừa mắt. Ngồi chơi mậy! Biết chơi chim không?
  • À dạ cái này con không biết.
  • Ờ tau quên, lo đi học đi làm tuổi này sao biết chơi chim. Haha
  • Dạ chắc phải chờ cỡ tuổi chú con mới chơi chim được quá.

Nó nhịn cười vì nghĩ linh tinh chữ chơi chim trong đầu, hình như ba Cycy cũng hiểu gì đó nên cười ha hả vỗ vai nó một cái thiệt mạnh để chén đồ ăn cho chim lên hàng rào sau nó kéo vai nó lại ghế đá ngồi.

  • Ngồi chơi đợi chút con Cy nó dọn cơm ăn luôn với tau rồi đi đâu đi.
  • Dạ mời cơm dân miền Tây không có mời lơi nha chú.
  • Haha nảy con Cy nói mày qua rước nó đi chơi tau dặn bả nấu cơm ngon lành, ăn thoải mái con. Mày tên Mon phải không? Tên gì ngộ mậy?
  • À dạ tại đó giờ ai cũng kêu Mon thành ra riết con không để ý tên thiệt nửa luôn chú, giống em Cycy đó chú.
  • Haha
  • À quên chú uống miếng nước chú, nảy đi không biết mua gì con mua đại mấy ly nước ép đầu đường…
  • Thôi dẹp ba cái đồ quỷ này đi Mon, Bi đem nước vô đưa má mày uống hết nè Bi, kêu chị hai mày lấy mấy lon bia ra cho ba.

Nghe xong nó hơi chột dạ trong bụng, chưa gì bị nhậu là nằm đây luôn khỏi đi chương trình à, chém gió hơi nhiệt tình quá rồi. Chưa kịp nói gì thì Cycy ở trong nhà đang cầm mâm đồ ăn đi ra nhăn mặt.

  • Ba! Ảnh hông biết nhậu đâu, đừng có rủ ảnh nhậu, chút ảnh đi làm nửa đó.
  • Im! Để tau làm mấy lon với con rể tau mầy, đàn ông con trai sao không biết nhậu được.
  • Ông làm như ai cũng thèm nhậu như ông hả ông già mắc dịch, ai cho nhậu? Thằng nhỏ mới ngồi chưa nóng đít dụ thằng nhỏ nhậu, bởi hỏi sao mấy thằng bạn con Cy chạy mất dép hết, lớn chồng ngồng ế sưng ế xỉa.

Tiếng một người phụ nữ khá êm tai vang lên sau lưng Cycy, trên tay cầm theo một nồi cơm điện.

  • Thằng này được mắt, để tụi tui uống mấy lon…
  • Dẹp! Giờ muốn nhậu hông tui làm thịt mấy con chim của ông cho nhậu ok!
  • Thôi thôi tui sợ bà quá, để lần sau nhậu cũng được nha Mon.
  • À dạ dạ chú.

Cycy bỉu môi cười khúc khích, nó cũng ráng nhịn cười gật đầu, khi ngẩn mặt lên liền nhìn thấy mẹ Cycy tươi cười ngồi xuống kế bên Cycy, mẹ em khá trẻ, giờ thì nó hiểu sao Cycy mặt đẹp dáng cao rồi đó, mặt thừa hưởng của mẹ, dáng thì chắc di truyền từ ba em.

  • Dạ con chào cô.
  • Mon phải hông, ngồi ăn miếng cơm rồi đi đâu thì đi con, kệ bà ổng.
  • Dạ vậy con không khách sáo nha cô.
  • Nấu cả đống đồ ăn rồi khách sáo là ăn đập hết hai đứa nghen Mon.

Mẹ em cười vui vẻ để nồi cơm điện xuống bàn, Cycy vui vẻ ngồi bên cạnh nó xới cơm, đồ ăn đúng là nhiều thiệt, tô canh chua cá to đùng, sườn kho mặn, chả lụa dưa chua, thịt bò xào khổ qua, gà chiên nước mắm…Nó nhìn mâm cơm sau đó liếc liếc Cycy cười.

  • Cái này mà em nói ăn tạm chút xíu đó hả? Em nói cô kiểu gì để nấu quá trời đồ ăn vậy cô nương.
  • Hihi thì đồ ăn bình thường quê mùa mà, cho anh Mon ăn tạm đúng rồi.
  • Nè! Tui cũng dân dưới quê mới lên nha.
  • Uhm hen em quên hihi
  • Con nhỏ nói khùng điên không mậy? Thôi kệ nó ăn nhiệt tình nghen Mon. Nghe con Cy nói chút hai đứa đi chương trình ca nhạc gì hả?
  • Dạ phải đó cô, tính dẫn Cycy theo chơi sẵn giới thiệu nhóm Cycy cho ông sếp con có gì sau có chương trình nào được để nhóm em ấy diễn.
  • Ừ! Coi ráng giúp em nó. Con Cy gắp đồ ăn cho anh mậy, ăn ít ít thôi riết mập thây ra nhảy nhót gì.
  • Má chưa gì bênh người ngoài rồi nghen!
  • Ăn cho dữ làm được gì nên thân đâu kêu tau bênh mày? Ham ăn ham nhậu làm biếng chảy thây y chan ba mày, tích sự gì đâu.
  • Cái gì bà già? Liên quan gì tới tui?
  • Con gái cưng của ông sao hông liên quan ông, hai ba con vô tích sự y chan nhau.
  • Ờ vô tích sự mà lọt được hai đứa nha má mày?

Ba mẹ Cycy vừa ăn vừa cãi nhau sôi nổi, Cycy cười khúc khích kéo tay nó kê sát miệng nói nhỏ.

  • Hihi anh Mon lo ăn đi kệ hai người đó, suốt ngày gây lộn hà.
  • Ờ ờ…coi bộ nhà em vui ha.
  • Nhức đầu muốn chết lun đó. Hihi anh Mon đoán ba mẹ em nhiu tuổi.
  • Thôi em nói luôn đi.
  • Hì ba em 45, mẹ em mới 39 nè.
  • Chà hèn gì mẹ vợ trẻ thiệt, nhìn với em như hai chị em.
  • Xía…mạnh miệng dữ vô, rùi cái bị bắt rể thiệt có người chạy trốn em nghen
  • Làm gì chạy…ai chạy? Không thấy vô tuốt nhà được nhận con rể liền đây hả, mai mốt hết bỏ anh theo trai đẹp rồi nha em.
  • Hihi giỏi nói lại em ghi âm cho chị Thủy nghe nè.
  • À thôi…để ăn xong nói. Ăn cơm ăn cơm…

Bửa cơm chiều nhà Cycy rộn ràng vui vẻ, ba mẹ em vừa dễ vừa vui tính khiến nó cũng thoải mái nói chuyện nhiều hơn, ăn uống đến no căng bụng. Ăn xong mẹ em dọn dẹp, Cycy vô phòng chuẩn bị thay quần áo, còn nó dẫn thằng Bi và ba em ra sân ngồi vừa uống nước vừa nói chuyện, đương nhiên ba em giờ toàn tập trung vô con xe moto của nó, đàn ông con trai với nhau, dù có cách xa thế hệ nhưng đề tài xe cộ thường vẫn dễ nói hơn. Ngồi chơi khoản nửa tiếng Cycy mới đi ra, hôm nay cô nàng mặc một chiếc quần da đen bóng, giày boot cũng màu đen, áo thun trắng hở bụng, áo khoác nâu giống màu tóc em, đôi môi rực rỡ đỏ hơn chai sting khiến nó nhìn có một chút say sưa, dáng người em thật sự rất đẹp, toát lên vẻ năng động, quyến rũ của một cô nàng dancer. Tính riêng về hình thể chắc Cycy nhỉnh hơn những cô gái nó từng quen, nếu so được chắc chỉ có chị Quỳnh Chi, à mà tự nhiên cứ nghĩ tới chị Quỳnh Chi hoài vậy nhỉ, haizzz nhắc tới nữ thần trong lòng thì lại rầu tới thúi ruột.

[Chị Phương không được nhắc đến ở câu chuyện này, bởi vì Chị…đơn giản không phải để so sánh]

  • Mặc vầy được hông anh?
  • Đẹp mà em, hỏi lạ.
  • Hì…hông hỏi mất công có người nói em ăn mặc hở hang hông cho em đi chơi chung hihi.
  • Ơ…
  • Cái tính khó của anh Mon, ai cũng biết hết trơn rùi hihi.
  • Làm gì có, dặn rồi đừng có nghe mấy bà cô kia đồn bậy về anh.
  • Pleeee

Nó lắc đầu cười tăng ga hòa vào dòng xe đông đúc của buổi tan tầm, sau lưng Cycy kê đầu lên vai nó vui vẻ nói chuyện, nó nhận ra hôm nay cô nàng rất khác những lần gặp nhau trước đây.

Chương trình hôm nay là đêm chung kết một cuộc thi sắc đẹp tuổi teen nhỏ do một nhãn hàng trang sức hợp tác với công ty nó tổ chức ở khu du lịch Suối Tiên. Ít khi nào nó đi ra tuốt ngoài này nên chạy khá lâu mới đến nơi, bất giác cảm thấy thành phố rộng lớn thật. Có bảng tên ban tổ chức nên nó được phép chạy xe thẳng vô khu vực sân khấu luôn, lúc này xe của đài truyền hình, báo chí, truyền thông đậu đầy khu vực để xe riêng, không thiếu moto hay siêu xe nên bé cà phê cũng kém đi phần chú ý. Nhìn thấy vài khuôn mặt quen thuộc là nhân viên công ty nó nhanh chóng kéo tay Cycy đi lại gần chào hỏi mọi người, giới thiệu Cycy thì khỏi vì ở đây cũng không thiếu mấy bạn nữ xinh đẹp, hơn nửa đi làm chương trình hầu như từ trước đến giờ nó đều có con gái đi cùng nên cũng chẳng ai để ý nhiều tới Cycy. Thực ra nó thích nhất lảng vảng khu vực chuẩn bị của mấy bạn dancer hơn khu vực ca sĩ nghệ sĩ, hình như có vài người quen, Cycy vui vẻ chào hỏi nói chuyện, nó dặn em chỗ kiếm được nó rồi đi thẳng lại khu vực chính của ban tổ chức, ông Ben đang ngồi bàn bạc với đạo diễn chương trình, có cả ông giám đốc phòng marketing của công ty kia. Chào hỏi xong xuôi nó cũng ngồi xuống tham gia công việc. Kịch bản chương trình của nó nên chỉ có nó mới nắm rõ nhất khiến mấy đại ca bàn bạc nói chuyện với nó hết cái này tới cái kia khiến cổ họng nó khô khốc vì phải nói nhiều. Thoát được mấy ông sếp nó vừa định đứng dậy đi tìm Cycy thì đã thấy em đang ngồi ngoan ngoãn trên ghế gần đó, tay còn cầm sẵn hai chai nước suối. Nó cười cười tiến lại gần nhận nước suối tu một hơi gần hết chai nước, quẹt miệng cười với Cycy.

  • Sao chờ lâu chán không em?
  • Hì theo anh đi làm chứ phải theo chơi đâu chán anh. Mệt dữ hen.
  • Ờ coi vậy không mệt bằng mấy bạn làm hậu trường.
  • Hihi
  • Đi anh dẫn em đi chơi xíu, còn cỡ tiếng mới bắt đầu.
  • Dạ

Nói rồi nó kéo tay em đi loanh quanh nhìn ngó máy móc, sân khấu, đi luôn vô khu vực hội trường bên trong nơi tập trung tất cả các bạn nữ tham gia thi thố, có cả ca sĩ, nghệ sĩ nổi tiếng. Nói chuyện chào hỏi đùa giỡn đến khi mệt nhoài nó mới kéo tay em đi ra ngoài ngồi xuống sau lưng ông đạo diễn chương trình, ở trung tâm, xung quanh máy móc đủ thứ khiến không khí cũng nóng hơn nhiều lần. Cycy không biết kiếm đâu ra cái quạt giấy ngồi bên cạnh thi thoảng phe phẩy cho cả hai, miệng cười nhẹ đưa mắt nhìn quanh.

  • Ngồi đây nóng lắm, máy móc không thôi, em chịu không nổi thì nói anh kiếm chỗ khác cho ngồi nha.
  • Hihi em có yếu tới vậy đâu nè. Tự nhiên đi chung ngồi riêng chi.
  • À ờ…

Nó bật cười vỗ vỗ má Cycy mấy cái rồi nhóm người nói chuyện với ông đạo diễn. Cuối cùng chương trình cũng bắt đầu, ông đạo diễn bắt nó xuống ngồi kế bên, Cycy cũng kéo cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh. Trên sân khấu chương trình sôi động diễn ra với không khí cuồng nhiệt, đầy ắp tiếng vỗ tay reo hò của khán giả, các phần thi biểu diễn của các cô nàng xinh đẹp rực rỡ lẽ ra theo bình thường nó sẽ say sưa ngắm, chỉ là vai trò của mình khiến nó chỉ có thể thưởng thức chương trình qua màn hình nhỏ trước mặt ông đạo diễn, màu sắc cũng không có gì hấp dẫn. Tất cả những gì lung linh rực rỡ nhất đều dành cho những người bên trên sân khấu, trái ngược lại là sự vất vả mệt nhoài một cách lặng lẽ của những người đằng sau sân khấu, đằng sau máy quay. Những hình ảnh đối lập đó lặp đi lặp lại với bao nhiêu event, chương trình cộng thêm nhìn thấy, trãi qua vài chuyện cao ngạo của vài sao số nào đó khiến nó trở nên chai sạn, có một chút lạnh lùng và bài xích với người nổi tiếng, chỉ là một chút ích kỷ của một người bình thường thôi. Có nhiều khi vài người xung quanh đều hâm mộ, thích thú vì nó được làm việc với người đẹp, người nổi tiếng nhưng nó cũng chỉ cười nhạt, giống như chương trình lần này làm việc với rất nhiều bạn thí sinh xinh đẹp nhưng thái độ của nó khá nhạt, ngoài công việc nó thậm chí còn chẳng thèm trả lời tin nhắn hay nói chuyện bên lề khác với mấy cô nàng. Thực ra cũng chính vì cái tính kỳ cục này của nó càng làm ông Ben thích giao việc cho nó hơn, chẳng có cô nàng nào dễ dàng đi cửa sau thông qua nó để giành giải cao hay mưu lợi chút gì đó đặc biệt hơn. Người khác trong công ty đều vui vẻ, nâng niu các cô nàng nhất là mấy thanh niên con trai, nó thì ngược lại chẳng thèm trả lời tin nhắn, nói chuyện riêng với bất cứ ai dù là sao số đến nổi ông Ben cũng bực mình phán xanh rờn “thằng này nó chảnh còn hơn người nổi tiếng”. Có lần đi ăn tiệc nó được một cô nàng ca sĩ hơi nổi đặc biệt rủ lại ngồi ăn chung bàn nó từ chối cái rụp đi ra sau ngồi gặm bánh mỳ với mấy người trong công ty, cô ấy phát hiện méc ông Ben sợ nó ngại, ai dè ông Ben nói quất luôn “thằng đó nó chảnh chó không thèm ngồi với em chớ không phải ngại đâu”, khiến cô nàng sau này gặp nó là liếc xéo bằng nửa con mắt. Kể ra vụ này bây giờ là tại cô nàng đó vẫn đang hát trên sân khấu và dùng đúng ánh mắt sắc lẹm dành cho nó khiến ông đạo diễn ngồi bên cạnh cũng nhíu mày lầm bầm.

Đm cắn lộn thuốc ha gì hát trợn trừng con mắt muốn đuổi khách hả gì?

Nó ngồi kế bên suýt phì cười nhưng ngay lập tức nghiêm mặt lại dời mắt qua Cycy để nén cười. Thực ra nó hơi không thích cô nàng kia chỉ tại đợt làm chương trình đó nó vô tình thấy cô nàng hét lên với một bạn make up, quăng luôn túi đồ nghề của bạn ấy. Sau đó nó cũng dùng thái độ hời hợt làm việc với cô nàng, nếu không phải ông Ben quen cô nàng thì nó cũng chẳng thèm đưa cô nàng vô danh sách ca sĩ nên book, mà càng ghét nhau thì càng bị đụng mặt nhiều hơn, mắc cái gì mấy bài tủ của cô nàng lại toàn khá hợp với phong cách tổ chức event của công ty nó mới chết.

  • Ủa anh chị hồi nảy phải ca sĩ Vy hông?
  • Ờ nó đó.
  • Sao chỉ hát mặt nhăn nhăn kỳ dzạ ta?
  • À chắc tới tháng à nhầm chắc người ta phiêu theo nhạc đó.
  • Hihi ăn với nói. Mà em thấy phiêu gì ngộ ta?
  • Ờ có khi nhép sai lời người ta bị sượng đó.
  • Nói gì kỳ cục hihi người ta nghe chửi chết giờ.
  • Đánh còn không sợ, chửi là cái gì hê hê. Nói chứ anh giỡn đó, ca sĩ mà, chắc nay đi nhiều show giờ chờ lên diễn lâu nên mệt, thường hát gần cuối mệt lắm đó em, giờ cũng trễ rồi sao trời nay nóng dữ ta.

Nó đứng nhịp nhịp chân tu một ngụm cà phê mới mua giọng tưng tửng, lúc này sân khấu đang biểu diễn tiết mục hài trong lúc chờ kết quả chung kết.

  • Nói ai hát nhép?
  • Nói bà ca sĩ nảy…

Ấy giọng này không phải Cycy, nó chột dạ dời mắt khỏi ly cà phê ngẩn mặt lên, xuất hiện trước mắt nó là đôi boot màu trắng, cặp đùi thon giấu bên trong tất lưới, váy ngắn màu xanh da trời cách điệu bởi những họa tiết màu trắng, khe ngực sâu hun hút, đôi môi màu đỏ cong vênh kiêu kỳ cùng đôi mắt lấp lánh kim tuyến nhưng đang rực lửa nhìn mình. “Thấy mịe rồi! Sao bả xuống đây vậy trời”. Nó than khổ trong lòng, mặt vẫn hững hờ chữa thẹn, bên cạnh Cycy còn đang nghiêng người tròn xoe mắt.

  • Nói ai đâu.
  • Nói rõ ràng coi, ai hát nhép hả? Con ca sĩ này con ca sĩ kia là sao? Đàn ông con trai muốn gì nói thẳng mặt nè.
  • Ơ tui nói chuyện với bạn tui liên quan gì chị?
  • Sao hông liên quan? Nói xấu tui hông liên quan gì hả?
  • Ê không có nhắc tên chị nha.
  • Cần gì nhắc, bà ca sĩ nảy là nói tui chứ ai?
  • Nảy giờ cả chục người hát nhé.
  • Đàn ông cho đáng mặt đàn ông, dám làm dám nhận. Tôi sẽ nói anh Ben biết vấn đề này. Chương trình bên em tổ chức, em là người nắm rõ, tôi hát nhép em đưa ra bằng chứng đi, chưa từng thấy ai nói vậy với người được công ty mình mời.
  • Mệt quá! Méc gì méc đi! Nói giỡn xíu với bạn cũng làm quá.
  • Tôi hông phải chỗ để em giỡn, tôi có tên tuổi đàn hoàng, em chỉ là…
  • Chỉ là thằng làm công ok!

Nó bực mình kéo tay Cycy đi sang chỗ khác, ngồi giữa đống máy móc nóng nực cả buổi khiến đầu nó cũng căng thẳng hơn, giọng cũng khá gắt.

  • Nè! Em đứng lại nói chuyện rõ ràng với tôi. Ai cho em đi!
  • Nói cái gì nửa? Ok tui nói sai lỗi của tui, tui xin lỗi. Muốn nói ai đó nói, tui không rảnh quan tâm.
  • Anh…bình tĩnh xíu anh!
  • Đi chỗ khác chơi em, ở đây không vừa mắt.
  • Ai hông vừa mắt hả? Đứng lại! Bửa nay em phải nói rõ ràng cho tôi.
  • Nói cái gì. Tui xin lỗi rồi, tui còn việc khác, giờ chị muốn gì nửa?
  • Tôi muốn kêu anh Ben lại ba mặt một lời, tôi muốn em phải giải thích…
  • Không cần! Chị muốn nói anh Ben thì tự nói một mình chị được rồi, tui không có gì giải thích hết. Lỗi tui tui nhận vậy nha.
  • Em!!! Em phải ở đây, mất công có chuyện gì em đổ tôi nói một chiều hại em.
  • Không quan tâm!

Nó cười khẩy nắm lấy tay Cycy vừa định kéo đi thì ông đạo diễn đã đi lại bên cạnh, mặt nhăn nheo đưa mắt lướt qua nó và cô nàng Tina.

  • Cái gì um sùm vậy hai đứa?
  • Dạ đang gây lộn một chiều thôi anh Bảy.
  • Cái gì?
  • Nè có anh Bảy đây nè, chị nói chuyện một chiều cho anh Bảy nghe, khỏi cần tới anh Ben ha.
  • Chuyện gì đây Vy, bửa nay tại sao hát sao mặt căng thẳng vậy em, kêu xuống hỏi chuyện chưa gì gây lộn rồi…vụ gì nói anh nghe. (thì ra anh Bảy kêu cô nàng xuống để hỏi vụ hát mặt căng)
  • Đó méc đi ha, nói một chiều vô! Em đi tè cái nha anh Bảy.
  • Ê khoan…cái thằng thiệt là!

Nói rồi nó cười khẩy kéo tay Cycy đi chỗ khác, mặc kệ phía sau cô nàng Vy muốn nói gì thì nói, xời cùng lắm bị đuổi thôi chứ gì. Nói vậy chứ bụng cũng hơi nhột, kiểu này lại phải kiếm việc khác rồi, đúng là cái miệng hại cái thân, dám nói linh tinh ca sĩ người ta.

  • Anh đó nghe cũng nóng tính quá chừng. Có gì từ từ nói nhẹ nhàng với chỉ. Giờ chỉ méc sếp anh rùi sao.
  • Trăng sao gì…hờ cùng lắm bị đuổi.
  • Hic rùi giờ sao, hay mình lại xin lỗi đàn hoàng cho yên chuyện.
  • Xin lỗi rồi đó thôi.
  • Xin lỗi kiểu anh ai thèm chịu
  • Không chịu làm gì anh, mình nói giỡn cũng làm quá. Con gái đúng là trùm làm quá.
  • Hihi anh đó nghen, bình thường thấy nhẹ nhàng với con gái lắm mà. Dịu dàng nói đàn hoàng xíu chỉ bỏ qua liền mà. Tại anh nóng quá chi.
  • Nhẹ nhàng tùy người em, anh không thích bà đó cho lắm. Với lại mình đã nói mình nói giỡn rồi, xin lỗi cũng xin lỗi rồi. Nói lý với con gái…anh không có hứng.
  • Pleee nè nè…em cũng là con gái nghen.
  • Em khác, em cục cưng của anh mờ.
  • Xí xí hông thèm…ai anh cũng nói cục cưng.
  • Haha nhưng cưng em nhất.
  • Dẻo miệng thấy ghê luôn. Hihi mệt hông đánh trống lảng nè, giờ lo vụ giảng hòa với chị Vy đi nè, lở sếp anh xử tội rùi sao.
  • Xử thì chịu chứ sao. Thôi kiếm gì uống cho mát, quên ly cà phê mới mua chổ bà Vy rồi.
  • Khoan anh…
  • Đi…đừng có lo, cái gì tới nó tới. Đi…nhanh lên, mua đền cho anh ly cà phê khác cái coi.
  • Gì…tự nhiên bắt em đền.
  • Ơ thì nói giỡn với em nên bị người ta chửi đó. Em không đền chứ ai đền.
  • Hông dám đâu! Ai bỉu anh nói linh tinh ráng chịu, khỏi đổ thừa em
  • Đổ thừa mạnh là khác, tại em hết nha, đi mua cà phê cho anh nhanh lên, không thì lấy thân ra đền cho anh.
  • Hông!
  • Đi nhanh….
  • Hihi hông mà….nè….từ từ…nhột em hihi

Nó kéo tay Cycy đi ra quầy cà phê di động mua một ly cà phê đá thơm phức ngồi nhâm nhi, Cycy thì uống nước ép dâu mặt vẫn có một chút lo lắng đứng ngồi không yên làm nó phải kéo em ngồi lên đùi nó nói vài câu trêu chọc đánh lạc hướng em. Ngồi trò chuyện vui vẻ thêm một chút thì tiếng nhạc hiệu chương trình lại vang lên, hình như đã tới giờ có kết quả chung kết. Nó nhanh chóng kéo tay Cycy đi trở lại chỗ cũ. Ông anh Bảy đạo diễn đang ngồi chăm chú nhìn vô màn hình, tay cầm bộ đàm điều khiển chương trình. Thấy nó đi vô ổng nhướng mày vỗ cái bốp lên đầu nó.

  • Tau tưởng mày trốn luôn chớ. Đm tự nhiên tài lanh gây lộn với con nhỏ chi vậy?
  • Gì…bả xuống la em trước chứ bộ.
  • Tào lao, ai mượn mày la nó chi? Có gì nói nhẹ nhàng la con nhỏ chi tội nghiệp
  • Ơ…em chỉ mới….
  • Mày thiệt tình, không biết thông cảm cho con gái người ta gì hết, nó mới hết bệnh hát hơi đuối, la nó chi tội nó. Nhắc nhở được rồi.

Nó ngẩn người nhìn ông đạo diễn, có cái gì đó không đúng lắm ở đây.

  • Ủa hình như hơi sai sai gì đó nè, bả nói gì với anh vậy?
  • Nó kêu mày la nó vụ mặt hơi căng, cái thằng….tau biết mày lo chương trình sơ xuất nhưng mà nói chuyện cũng nhẹ nhàng chút xíu, để tau nhắc cũng được mày la nó làm chi, mịe phút cuối hư chương trình thằng Ben nó cạo đầu tau với mày nha Mon.
  • Ơ….ủa ủa bộ chỉ nói vậy thôi hả anh?
  • Chớ mày chọc ghẹo gì nó nửa hả?
  • À không không…không có chọc ghẹo gì hết.
  • Thôi bớt tào lao, cuối buổi tính.
  • ….
  • Alo alo! Bên trong ok chưa, con Vy nghỉ khóc chưa, make up lại nhanh. Thằng Tí canh MC tuyên bố kết quả chờ khói lên kéo cái bục con Vy đứng hát qua bên phải liền, thấp người xuống nhanh cái chân lên nghe chưa. Máy 2 chuẩn bị lia cận cảnh thí sinh, máy 1….

Ông anh Bảy vỗ đầu nó thêm một cái thiệt mạnh tiếp tục cầm bộ đàm chỉ huy, nó chưng hửng nhìn chằm chằm vô màn hình rồi lại nheo mắt nhìn xuống sân khấu, đầu có một chút khó hiểu, bà cô kia tính làm gì nhỉ, vậy mà không méc tội mình. Chà…coi bộ chờ kiếm ông Ben xử tội nó đây mà. Nghĩ vậy nó bỉu môi mặc kệ không thèm quan tâm.

……………………………

Bế mạc chương trình xong, trong lúc khán giả ra về thì đội ngũ hậu trường, nhân viên công ty bắt đầu thu dọn máy móc, đồ nghề các kiểu tập kết ra xe tải. Nó và Cycy cũng xắn tay vào phụ giúp mọi người, mọi thứ cơ bản xong xuôi cũng hơn mười hai giờ đêm, mọi người đều mệt nhoài, nó cũng không kém gì ngồi thở hồng hộc, người ngượm mồ hôi bụi đất đầy mình, cơ mà Cycy thì vẫn sạch sẽ cứ như thời tiết oi bức này chẳng ảnh hưởng gì tới em vậy. Nhìn cô nàng thơm ngát bên cạnh nó chỉ thấy ngứa răng muốn cắn em một cái xem người em làm bằng gì sao không thấy đổ mồ hôi. Bà cô này họ rắn chắc luôn. Ngồi thở thêm khoản nửa tiếng ông Ben mới ra lệnh mọi người di chuyển ra nhà hàng ăn tiệc, lúc này nó vẫn ngồi im thưởng thức cái không khí yên tĩnh, nhìn ngắm mấy anh công nhân thu dọn hiện trường, vì chỉ thuê địa điểm đêm nay nên các anh vẫn phải nhanh chóng tháo rời sân khấu, dọn dẹp đèn đuốc máy móc bàn ghế ngay trong đêm. Đang ngồi nghĩ linh tinh thì ông Ben đi lại gần vỗ cái bốp lên đầu nó trừng mắt.

  • Giờ còn ngồi đó chọc gái mậy? Đi ra nhà hàng nhanh lên!
  • Đang mệt ngồi nghỉ xíu anh.
  • Đi nhanh ra ngoải đón khách.
  • Gì khách nào nửa?
  • Trời đất ơi khách bên kia, có mấy đứa lãnh giải cũng đi nửa chứ khách nào. Tau coi công chuyện chút ra sau, đi ra đó trước tiếp khách cho đàn hoàng biết chưa. Gái đẹp không đó mày.
  • Ấy thôi anh sếp anh tiếp đi mắc gì kêu em.
  • Muốn lãnh lương không?
  • Ờ rồi đi thì đi, làm dữ.

Nói rồi nó phủi mông đứng dậy kéo tay Cycy đi ra lấy xe chạy ù ra nhà hàng, đây là một nhà hàng khá rộng rải không quá xa Suối Tiên, đường sạch sẽ, cây xanh nhiều khiến tâm trạng nó cũng thoải mái hơn. Anh chị em nhân viên công ty cũng đã có mặt khá đông đủ, bà phó giám đốc công ty cũng có mặt, mang tiếng phó chứ chạy việc đủ thứ cho ông sếp có khi còn nhiều hơn nó. Chưa kịp bước vô cổng bà chị đã chạy ra chặn đường nó, miệng lanh lảnh cười tủm tỉm.

  • Trời ơi đi đâu nảy giờ chị kiếm muốn chết hả Mon?
  • Ờ em kẹt phụ anh Ben.
  • Bớt xạo, ông Ben mới gọi chị đây nha.
  • Ơ…
  • Mệt quá lấy xe chạy qua cổng Suối Tiên đón khách qua đây nhanh lên, đi với thằng Chiến, hai thằng hai xe.
  • Gì xe em chở được có một người thôi.
  • Lấy xe công ty ông ơi.
  • Xe công ty em đâu có biết lái.
  • Trời ơi quên, cưng lái xe ông Ben, thằng Chiến lái xe công ty.
  • Sao tự nhiên bắt em đi, biết nhiêu người không kêu.
  • Anh Ben kêu cưng đón chớ hông phải chị kêu nha, đi nhanh lên!
  • Ơ…

Bà chị quăng chìa khóa xe cho nó rồi đi ngược vô nhà hàng, cái tướng chạy đúng bà thu tiền góp ngoài chợ chứ không phải phó giám đốc công ty giải trí. Nó nhìn nhìn theo lắc đầu cười rồi quay qua nhìn Cycy lắc đầu ra dấu bó tay.

  • Em kiếm chỗ ngồi chơi nha, anh đi đón khách về liền.
  • Dạ đi từ từ nghen anh, ngoài này đường xe lớn nhiều lắm đó.
  • Ừ ừ!

Xe ông Ben đang đậu ngoài đường, ông anh Chiến cũng đang đứng bên cạnh chiếc limosin màu đen của công ty chờ nó. Vẫy tay một cái ra dấu nó leo vô xe lái đi trước, đã lái xe yếu còn bắt đi đón khách, ông nội kia cũng ít có rảnh hán lắm. Thực ra nó cũng hay phải đi đón khách ăn chơi, chỉ là thường thì nó đi theo xe anh Chiến lái vì nói gì thì nói khách đặc biệt của công ty ngoài ông Ben hay chị Loan ra có lẽ nó là người thứ ba đi đón mới phù hợp. Qua đến cổng khu du lịch đã thấy một nhóm người ăn mặc xinh đẹp, sang trọng đứng chờ, nó bước ra ngoài phủi phủi quần áo vài cái, xịt ké chai nước hoa của ông Ben để trong xe xong mới đi lại phía nhóm khách của công ty bắt tay chào hỏi ông Nhàn, là giám đốc marketing của nhãn hàng kia.

  • Em đi hai xe, anh Nhàn sắp xếp khách dùm em nha.
  • Ok em. Xe Mon đi được năm người, em chở ca sĩ diễn viên nha. Còn mấy bạn dự thi để cậu Chiến đón.
  • Dạ sao cũng được. Anh đi luôn không?
  • Anh vô giải quyết công việc với Ben qua sau, đưa mấy bạn qua trước em tiếp dùm anh nha.
  • Dạ anh!

Ông Nhàn vỗ vỗ vai nó vài cái rồi xoay lưng đi lại nhóm khách nói vài câu, sau đó các cô nàng thí sinh dự thi như đàn bươm bướm rực rỡ nói nói cười cười đi nhanh về xe limosin, chỉ có 3-4 người chắc là diễn viên ca sĩ theo chân ông Nhàn tiến về phía nó. Cũng không nhìn kỹ là ai, nó chậm rãi mở cửa xe, 1 diễn viên nam và hai cô gái xinh đẹp là ca sĩ khá có tiếng bước vào xe, ba người này cũng có biết mặt nó nên rất vui vẻ chào hỏi. Hình như còn một người sẽ ngồi ghế trước, nó mải đóng cửa ghế sau nên không kịp để ý cô ấy đã bước vào xe. Nhanh chóng nó chạy vòng sang ghế phụ giành đóng cửa cho đúng phép lịch sự. “Ấy đôi giày này quen quá”. Nó giật mình khi nhìn thấy đôi boot trắng và đôi chân thon dài, tất lưới màu đen càng tôn lên sự quyến rũ, gợi cảm của chủ nhân. Ngẩn mắt nhìn lên người thì suýt cắn đầu lưỡi, mặt nó tối sầm lại. Thì ra là chị ấy. Bắt gặp ánh mắt nửa cười nửa như lửa của cô nàng, nó giật thót trong bụng một cái cười khan đóng sầm cửa lại. Không phải chứ, ông nội Ben này chơi nó hay sao nè. Nó thở dài khó chịu đi vòng sang ghế lái, trước khi vào xe ráng hít sâu một hơi rồi nặng ra nụ cười công nghiệp mới bước vô xe. Bụng hết rủa thầm ông Ben tới chị Loan, không quên rủa luôn mấy ông bà ca sĩ diễn viên chung xe, toàn người nổi tiếng mà, quản lý trợ lý gì đâu hết rồi sao không thấy đưa rước mà phải chờ tới nó chứ. Nó chỉ nói vài câu hỏi thăm với ba người ngồi sau, còn bà cô bên cạnh nó thi hành chính sách lơ luôn cho chắc ăn.

Xe dừng trước nhà hàng, bên trong mọi người ngồi tụm năm tụm ba chờ khách. Nó mở cửa xe mời anh chị ngồi ghế sau ra ngoài, nhân viên công ty nó liền vui vẻ tiến lại gần chào hỏi, trò chuyện vui vẻ, đương nhiên không thiếu tiết mục xin chụp hình vì dù sao xe nó cũng chở người nổi tiếng. Thực ra thái độ nhiệt tình này cũng là một phần do quy định mềm của công ty, đối với khách là người nổi tiếng anh chị em công ty cũng phải thể hiện phần nào bày ra cho khách cảm nhận sự quan trọng và độ nổi tiếng của họ, tất nhiên không phải quá cuồng nhiệt, ồn ào như fan của họ. Nhân viên công ty thì vừa phải nhưng nhân viên của nhà hàng thì khỏi phải nói, thiếu điều nhàu vô xé luôn quần áo ba người họ khiến nó cũng suýt quên mất còn một người cũng là ca sĩ còn ngồi trên xe. Nó thở dài vỗ đầu một cái tự trách, làm gì làm tuy cô nàng không thể so với ba người kia nhưng dù sao cũng là ca sĩ, tiếp đón kiểu này nó cũng hơi tự thấy xấu hổ. Liền chạy nhanh qua mở cửa, giọng cũng dịu đi trông thấy.

Xin lỗi chị Vy, cửa sau kẹt chút. Tới rồi chị vào quán đi. Mọi người đang mong lắm đó.

Cô nàng vẫn im lặng, mắt long lanh nhìn nó chằm chằm, hốc mắt cô nàng hình như có một chút đỏ, nó hơi nhột trong bụng.

“Gì nửa đây, ánh mắt này là sao, tính hành hạ lương tâm nhau bằng ánh mắt à, mình đâu cố ý chứ”

Không dám! Tôi chỉ là ca sĩ bình thường thui!

“Ái chà còn khịa nó được thì tốt rồi, tưởng chị sẽ khóc nhè chứ”. Nó nửa cười nửa khóc trong bụng nghĩ thầm. Mặt ráng nặng nụ cười “ngành” nó gãi đầu đưa tay ra dấu mời. Cô nàng mím môi liếc nhìn nó hồi lâu mới chịu bước khỏi xe. Thực ra cô nàng cũng chỉ là một ca sĩ trẻ mới có chút tiếng gần đây, được giới thiệu tham gia vài show chương trình của công ty, ông Ben cũng có ấn tượng tốt, nếu cô nàng đi đúng đường hoặc có thêm sự đầu tư, ông Ben đánh giá cô nàng rất có tiềm năng. Cơ mà ai giới thiệu cô nàng hợp tác với công ty thì nó quên mất không nhớ được. Mà thôi tự nhiên nghĩ nhiều quá làm gì, nó ngẩn mặt lên nhìn theo dáng xinh đẹp cô nàng đang đi vô trong, chỉ là so với ba người kia hình ảnh cô nàng cũng thua kém về mặt nổi tiếng. Chắc lương tâm nó cắn rứt nên vội đu lên cửa xe cho cao, bấm manh vô chìa khóa nháy đèn mấy cái mục đích gây chú ý, đèn chớp sáng choang mấy cái khiến nhiều người bên trong sân nhà hàng nhìn ra trong đó có bà chị Loan, ngay lập tức nó nhảy hai ba cái vẫy tay như khỉ, một tay chỉ chỉ về phía cô nàng ca sĩ trẻ đang tiến vô trong, bà chị Loan nheo mắt nhìn mấy cái liền hiểu ra phần nào. Ngay lập tức chị Loan đi nhanh về phía cô nàng, trên đường đi kín đáo kéo tay vài người nhân viên công ty nó sau đó cả nhóm người tươi cười vui vẻ chạy lại vây quanh cô nàng ca sĩ miệng nói nói cười cười. Nó thở phào nhẹ nhõm, mấy cái người này cũng chưa tới nổi ấm đầu như nó, không uổng công ông Ben trả lương. Chợt nó nhìn thấy cô nàng quay phắt đầu nhìn nó, ngay lập tức nó tạo dáng cool ngầu dựa lưng vô xe làm mặt lạnh huýt sáo vu vơ. “Lo chụp hình ký tên làm người nổi tiếng đi, nhìn tui làm gì”. Nhìn không bao lâu cô nàng cũng bị vài nhân viên nhà hàng nhận ra, trong đó xen lẩn vài người công ty nó khiến cô nàng cũng trở nên bận rộn nói cười, nó thả lỏng người lắc đầu thở dài ngồi lên đầu x echo tay vào túi quần ngắm nhìn đường phố về đêm. Chợt có tiếng cười khúc khích, mùi hương con gái nhẹ nhàng bên tai.

  • Cũng tinh tế quá hen, chuộc lỗi với người ta hả anh?
  • Haha!

Nó mĩm cười nhún vai, tay ôm lấy eo Cycy kéo sát vào người, mắt nhìn lên những ngọn đèn đường lấp lánh phía xa.

  • Cho anh điếu thuốc!
  • Dạ!

Cycy mĩm cười móc từ ví ra gói thuốc nhỏ nó gửi em giữ từ sớm, châm lửa đưa thuốc lên miệng nó, mắt long lanh chu miệng thổi phù phù những làn khói trắng.

  • Hình như anh ghét chị Vy lắm sao hồi tối gắt với người ta dữ dzạ. Nảy em hỏi mọi người, thấy chị Vy cũng dễ gần mà ta.
  • Haha có một chút ấn tượng không tốt. Mà thôi người là ca sĩ, người là nhân viên bình thường, có gì mà ghét hay không.
  • Anh đó nghen, người ta con gái dễ thương muốn chết, dám nạt nộ ăn hiếp người ta.
  • Nè nè…anh ăn hiếp hồi nào?
  • Em thấy rõ ràng anh sai trước, còn nói cọc lốc với người ta.
  • Ơ…giờ sao…em phe người ngoài kể tội anh phải không?
  • Hihi thấy sao nói vậy hà. Anh Mon xấu tính!
  • Vậy thôi đứng xích ra đi, đừng đứng gần người xấu nha em.
  • Pleee xua em chút hông ai uống phụ đâu ha.
  • Ây xời…tui dư sức kiếm em khác ngồi chung nhá.
  • Hứ!….kiếm đi em méc chị Thủy.
  • Không sợ nha.
  • Vậy em méc chị Nguyệt…hihi
  • Em được lắm! Uổng công tui cưng chiều em!
  • Hihi

Cycy và nó đều bật cười, khói thuốc vờn quanh người, đèn đường lấp lánh soi sáng bóng đêm, phố vắng thi thoảng rộn lên tiếng cười đùa, hai người công nhân quét rác chậm chạp ngang qua, chợt nó lại mĩm cười, hai thế giới khác nhau, để nặng trong lòng làm chi cho thêm nhọc.

Nghĩ ngợi vài phút xong điếu thuốc nó cũng thôi không quan tâm chi tới cô nàng ca sĩ nửa, kéo tay Cycy đi vào nhà hàng phụ chị Loan tiếp đãi khách, đồ ăn dọn ra mọi người vừa ăn uống vừa trò chuyện vui vẻ, nó giành phần tiếp chuyện với mấy bạn gái xinh đẹp tham gia cuộc thi, nhường mấy người nổi tiếng cho chị Loan, tốt nhất cứ cách xa cái bàn đó cho yên chuyện. Khoản nửa tiếng ông Ben đi cùng nhóm người công ty kia qua nhập tiệc. Vì chương trình kết thúc tốt đẹp nên cũng chẳng cần ai phát biểu hay lời đao to búa lớn gì, mọi người vui vẻ ăn nhậu, hát hò, có mấy sếp lớn ở đây nó cũng không cần tiếp chuyện ai nửa, an phận ăn uống nói chuyện với Cycy, tất nhiên thi thoảng cũng có vài người phía công ty kia đi qua mời nó, có Cycy vừa xinh đẹp vừa khéo léo giao tiếp nên việc nó không uống bia rượu nhiều cũng không ai phật lòng. Càng về khuya không khí càng nóng bỏng, sôi động tiết mục quan trọng nhất cũng bắt đầu diễn ra song song với cuộc vui. Chị Loan kéo một cái bàn trong góc mở laptop ra, có một bà chị nhanh nhẹn làm chung phòng với chị Loan, cứ tới tên ai bà chị đó chạy đi kéo người đó tách khỏi đám đông để nhận tiền lương làm chương trình. Có người lãnh lương xong tiếp tục ở lại chơi, nhưng phần lớn người nhận tiền xong thì chào hỏi vài câu xin phép ra về, số lượng người còn ở lại càng lúc càng ít, tuy nhiên những nhân viên thân thiết chủ chốt của công ty ví dụ như nó, chị Loan, mấy trưởng phòng ban sẽ luôn phải ở lại, chờ khách về hết ông Ben mới chính tay đưa tiền lương thưởng sẵn tiện mấy anh chị em kéo nhau đi chơi tiếp. Nó cũng quen thuộc vụ này rồi nên mặc ai đi lãnh lương thì lãnh, có nôn cũng chỉ đành ngồi hít hà mùi tiền thôi chứ còn lâu mới được cầm.

Mon lại đây mày!

Đang ngồi chém gió với mấy ông anh quay phim thì ông Ben vỗ đầu kéo nó ra ngoài, hai anh em kiếm cái bàn ở góc sân, ông Ben cầm ly bia đưa nó.

  • Uống cái mày, cả buổi trốn hoài.
  • Gì nửa anh? Quân mình cũng hại nhau.
  • Haha uống đi tau xử tội mày.
  • Gì…em tội gì đâu.
  • Uống đeee!

Nó chột dạ trong bụng cầm ly bia còn phân nửa đưa lên miệng uống một hơi hết sạch, ông Ben vỗ đùi cái đét phì phèo thuốc lá.

  • Rồi…xử gì xử đi anh.
  • Haha mày coi làm việc đàn hoàng lại, giao tiếp khéo léo một chút, làm cái nghề này có không bằng lòng cũng phải biết nhịn, biết cười, nói chuyện giao tiếp nhẹ nhàng. Không thích ai cũng phải thích, tau biết tính mày yêu ghét rõ ràng, nhưng mà làm vậy nó ảnh hưởng công việc của mình. Tau thấy mày quen gái cũng khéo lắm mà nói chuyện với con Vy bậy quá mậy?
  • Kiếm tiền trên hết biết chưa? Bớt ngông lại một chút, nhường nhịn người ta chết thằng tây nào đâu. Đợt này làm chương trình ok đó, bên kia cũng khen, chắc năm sau làm tiếp với mình. Cái này tau ghi nhận mày. Thiệt tình…chọc ghẹo con Vy chi cho nó khóc tau mệt lắm biết không thằng ôn.
  • Dạ…cái này lần này em sai, em rút kinh nghiệm.
  • Haha mày coi kiếm dịp nói chuyện đàn hoàng với con Vy, hai đứa có hiểu lầm gì bình tĩnh giải quyết với nhau biết chưa.
  • Dạ anh!
  • Đợt này tau tính mời nó hợp đồng với mình. Giờ tau giao cho mày với con Loan làm việc với nó coi sao. Ký độc quyền hay mức độ nào coi bàn bạc với con Loan.
  • Ấy…cái này…
  • Đi theo con Loan học hỏi cái này cho biết. Sẵn coi giải quyết hiểu lầm với người ta luôn.
  • Òh em biết rồi.
  • Thôi vụ này từ từ tính. Giờ mày kêu gái của mày nảy mày nói ra nói chuyện riêng với tau, nó tên Cy gì hả?
  • À dạ dạ.
  • Kêu nó ra đây nói mấy câu, mày đi vô gặp cha Nhàn chút đi, chắc thằng chả nhờ mày đưa mấy đứa con gái về đó, kêu thằng Chiến lái xe đi nha. Xong quay lại đây anh em cty mình đi tăng hai.
  • Ok anh!

Ông Ben đá đít nó một cái cười ha hả, nó đi tới bên cạnh Cycy xoa xoa eo em cười tươi.

  • Em ra gặp ông Ben nói mấy câu nha, xong vô kiếm chị Loan ngồi chơi, anh theo xe đưa khách về chút quay lại đi chơi tiếp.
  • Đi lâu hông anh?
  • Ờ chắc vòng vòng cỡ một tiếng.
  • Dạ đi nhanh đó, hông có chọc gái nghen.
  • Haha…thôi ra nói mấy câu với ông Ben đi, vụ nhóm em anh có nói rồi, ổng cũng ok nên cứ nói chuyện thoải mái nha, thắc mắc gì hỏi đại ổng.
  • Hihi em biết rùi nè. Anh đi đi, về nhanh đó.

Nó dẫn Cycy ra bàn giới thiệu em lại cho có lệ với ông Ben rồi đi vô tươi cười ngồi xuống bên cạnh ông giám đốc marketing công ty kia, vừa thấy nó ông Nhàn liền cầm ly bia lên vỗ vai nó.

  • Haha chú em trốn tua hoài nhé. Làm cái thiệt đã coi.
  • Dạ em làm cái gì cũng được có mỗi món bia rượu này tập hoài không vô anh.
  • Ok ok không sao, event lần này ngon lành là được. Anh rất cảm ơn em!
  • Dạ công việc mà anh, hên không có sự cố gì.
  • Haha uống cái với anh.
  • Dzô anh!

Nó tươi cười cụng ly với ông Nhân sau đó uống cạn, vừa để ly bia xuống bàn ông Nhân đã kéo vai nó sát vô cười cười, tay cầm một phong bì nhét vô túi nó.

  • Đây bên anh có chút đỉnh gửi riêng cho em mừng công event làm rất tốt. Sau này có việc gì cần, có gì em giúp anh nha. Làm công chuyện vui vẻ, anh em mình còn làm nhiều kèo, cái này không được từ chối ok.
  • Dạ vậy em không khách sáo, cảm ơn anh nha.
  • Ngon lành. Giờ anh bận tiếp khách mời. Em đưa thí sinh về dùm anh nha, Ben nói em rồi hả?
  • Dạ ảnh nói em rồi.
  • Ok giao nhiệm vụ vinh quang cho em đó nha, coi tán được em nào đó tán haha. Thôi đi sớm về sớm anh em mình đi chơi tiếp. Có mấy em ở tỉnh em đưa về khách sạn bửa trước nhé, em nào nhà ở SG Mon đưa mấy ẻm về tận nhà an toàn dùm anh, nhớ giao tận tay ba mẹ mấy em, thiếu em nào là đẻ không kịp đền nha Mon. Haha!
  • Dạ em biết rồi, thôi em đi nha.
  • OK đi đi em!

Nó vui vẻ đi lại khu vực mấy cô nàng thí sinh dự thi đang ồn ào tám chuyện, nhìn thấy bà chị dẫn đoàn quản lý mấy cô nàng mặt mày đỏ lét ôm lon bia gục cái đầu qua một bên ngồi như nằm thì đã hiểu vì sao mấy sếp giao nhiệm vụ đưa mấy cô nàng về cho nó rồi đó.

Alo alo…mấy chị đại ca chú ý giờ lành đã điểm, lên xe về thôi. Alo alo!

Nó tươi cười nói lớn, mấy cô nàng dừng nói chuyện đưa mắt đồng loạt nhìn về phía nó, vài giây tĩnh lặng qua đi, các cô nàng lại như cái chợ ríu ra ríu rích.

  • A anh Mon đẹp trai.
  • Hihi hông về hông về.
  • Kêu lại coi, nói ai chị hả.
  • Chú già nào đây?

Một cái miệng của nó làm sao đấu lại mười mấy cái mỏ oanh yến, mặt mày khổ sở thiếu điều hét lên mấy cô nàng mới chịu đứng dậy.

  • À khoan…ai mới kêu chú già đó, đi bộ về nha.
  • Chú giàaaaa

Các cô gái đồng thanh khiến cả nhà hàng đều nhìn lại nó cười rần, quê độ nó ho khan

  • Thôi thôi chịu thua.
  • Nói sao nghe được tụi em mới về nghen.
  • Đúng đúng, thưa gởi đàn hoàng.
  • Ngoan mấy chụy cưng.
  • ….

Nó hít sâu một hơi nén cái sự bùng cháy trong đầu, mặt ra vẻ đáng thương dịu giọng

Dạ thưa các vợ, mời các vợ ra xe chồng đưa về…

Nói xong nó co giò chạy thẳng ra ngoài, sau lưng mấy cô nàng như ong vỡ tổ kéo tay nhau rượt theo, mợ chơi ngu rồi, nó toát mồ hôi hột chạy ào ra xe.

Anh Chiến anh Chiến chuẩn bị đi anh Chiến.

Nó vừa kéo cửa xe, nguyên đàn ong phía sau đã rượt ra tới, không biết cô nàng nào lên tiếng, nó chỉ nghe giọng lảnh lót vang lên

Xử ổng!

Rồi mặt mũi nó tối sầm, bị mấy cô nàng kéo lên xe.

  • Ấy anh lỡ lời tha cho anh.
  • Mần thịt ổng!
  • Ấy khoan…anh Chiến cứu em…nhột quá, thôi đừng…anh còn zinnnnn

Ông Chiến lắc đầu thở dài cho xe lao vút lên đường, nó đỏ mặt tía tai thở hồng hộc ngồi dựa lưng vào ghế xe nhìn các cô gái vừa lòng hả dạ hành hạ trêu chọc nó đã đời, tiếng cười nói ồn ào khiến tai nó lùng bùng choáng váng. Nhiều vợ nhiệt tình quá cũng không sung sướng gì, nó hí ha hí hửng đứng dậy sửa soạn lại quần áo đâu tóc cho đẹp trai, chỉnh luôn cái băng rô á quân không biết bị đeo ngang ngực hồi nào cười lên tiếng.

  • Thôi thôi không giỡn nửa. Giờ báo địa điểm cho anh Chiến đưa về nè, bắt đầu từ em! Em đó cô bé, nhìn đâu vậy hả?
  • Hihi em về Bình Thạnh
  • Bình Thạnh là là Bình Thạnh nào, địa chỉ ở đâu?
  • Ở đâu còn lâu mới nói!
  • Ok! Cho bà ra chưn cầu ngủ nhá.
  • Hihi thách lun!
  • ….

Con gái mới lớn mà, làm sao nó đối phó nổi, tiếng cười đùa trêu chọc ngang ngược vang lên khắp xe, nó khan cả tiếng cũng không khống chế được tình hình, hết chịu nổi nó quyết định kêu anh Chiến cho xe về khách sạn tập trung của phái công ty bên kia sắp xếp. Xe dừng lại sảnh khách sạn khá lớn ở quận ba, nó vất vả lắm mới bàn giao được hơn phân nửa người cho quản lý khách sạn, chờ mấy cô nàng lên phòng đàn hoàng hết nó mới nói mấy câu dặn quán lý rồi trở r axe. Phần lớn mấy bạn thí sinh ở tỉnh đã xuống xe, chỉ còn lại 6 cô nàng nhà SG. Nó đưa mắt nhìn một lượt thì nhận ra trong số này có cô nàng hoa khôi giải nhất và cô nàng á quân rồi tặc lưỡi, con gái thành phố có khác, chưa được hai mươi tuổi mà xinh đẹp phát ham, chân dài dáng cao, đi chung với mấy cô nàng nó chỉ có xách dép. Xe tiếp tục lăn bánh, khoản nửa tiếng cũng đưa thêm được bốn cô nàng về tận nhà, nó giống như lơ xe mỗi lần tới nhà ai nó cũng phải xuống mở cửa, đưa vô tận nhà chờ gia đình ra mở cửa bàn giao người mới dám quay ra xe. Còn hai cô nàng giải cao nhất nhà cũng xa nhất, cô nàng hoa khôi và cái bà cô Bình Thạnh á quân hỏi hoài không chịu nói địa chỉ, cứ ngồi cười khúc khích nói đủ thứ chuyện trên đời, nó vừa bực mình vừa buồn cười ngồi phịch xuống sàn xe thở dài.

  • Dạ thưa hai bà à quên hai nương nương, trời đã khuya đêm cũng đủ dài, bây giờ làm ơn phun tơ nhả ngọc cho hạ thần biết cái địa chỉ nhà để dời gót ngọc về nhà bàn giao cho phụ mẫu. Giờ này chạy rong ngoài đường chút chắc công an bắt nhốt nguyên đám quá.
  • Hihi nói khùng điên gì dzạ…
  • Á à đang đóng vai thái giám hả chú Mon già.

Nó trợn trừng mắt với bà cô á quân, dám kêu nó bằng chú già hoài, chắc đem bán vô lầu xanh thiệt quá.

  • Này này…kêu chú nửa có tin hiếp xong giết không bà trẻ.
  • Hứ! Em thách!
  • Zzzz

Nó bất lực buông thõng tay, biết khổ thế này hồi nảy có chết cũng không nhận nhiệm vụ này. Hai cô nàng nhìn mặt nó chắc khổ sở đáng thương lắm, cười đùa trêu chọc thêm chút mới chịu nói địa chỉ. Nó với anh Chiến như bắt được vàng thiếu điều hận không nhảy xuống đẩy phụ cho xe chạy nhanh chút thoát khỏi hai cục nợ xinh đẹp này. Đưa bà hoa khôi về nhà xong mới quay ngược về khu Bình Thạnh, cô nàng á quân này tên Linh Lan cũng thiệt rảnh, nói địa chỉ sớm là được về nhà sớm chăn ấm nệm êm rồi, theo xe chạy rong khắp SG giữa đêm không biết chán hay sao đó. Nhà cô nàng nằm trong một khu dân cư mới khá vắng vẻ, anh Chiến dừng xe cách nhà vài chục mét vì lối vào nhà em là một cái hẻm không quá lớn, sợ đường lạ chạy vô khó quay đầu.

  • Tới rồi, xuống xe thôi em, hành anh quá.
  • Hihi biết được đưa người đẹp về vinh hạnh lắm hông, than hoài dzạ chú già?
  • Cái giề…nói ai già hử.
  • Hihi nói chú đó.
  • Kêu chú nửa có tin bắt cóc đem bỏ sông SG không!
  • Pleee thách thách tháchhhhhhh
  • Thằng Mon mày trói nó lại đem vô nhà nhanh dùm tau, buồn ngủ lắm rầu.

Anh Chiến thở dài nói như hét khiến cả nó và cô nàng đều rụt vai le lưỡi, cái ông này thiệt tình, sức chịu đựng kém quá đi chứ.

  • Nghe chưa, xuống anh đưa vô nhà nhanh nè, nhây một hồi ổng trói luôn hai đứa bây giờ.
  • Hihi ăn hiếp em hả, mai em méc anh Nhàn.
  • Mai tau xin nghỉ luôn…đi xuống nhanh! Tau giết hai đứa màyyyyyyyy!

Linh Lan le lưỡi làm mặt xấu với ông Chiến xong mới cười khúc khích đưa tay cho nó dìu xuống xe.

  • Cầm đuôi váy cho bổn cung!
  • Dạ rồi rồi!

Nó thở dài dìu bà cô cứng đầu xuống xe, tay còn lại nhanh chóng ôm cái đuôi váy dài lên người, tay xách túi xách của cô nàng rời khỏi xe.

  • Sao diễn xong không biết thay đồ khác cho khỏe cô nương.
  • Thay kịp mới lạ, được giải phải mặc nguyên đồ diễn chụp hình chứ bộ.
  • Chứ không phải ham ăn sợ thay đồ giành ăn không lại mấy bà cô kia.
  • Hứ! Anh mới ham ăn đó! Vừa già vừa ham ăn!
  • Rồi rồi tui ham ăn được chưa, thôi đi vô nhà nhanh nè khuya lắm rồi.
  • Hứ!
  • Gì nửa hứ hoài!
  • Gấp đuổi em về để đi chơi tiếp chứ gì!
  • Thôi bà giỏi quá, về ngủ chứ chơi bời gì giờ này.
  • Khỏi xạo làm như em hông biết mấy người xíu đi chơi quậy quạng dzạ.
  • Không hề!
  • Hứ! Đi đâu kệ anh. Giờ em xử tội anh nè!

Cô nàng quay qua chu miệng nhìn nó, chống hông ra vẻ giận dữ, nó sững người gãi đầu.

  • Gì nửa?
  • Già mà chảnh quá ha…người ta nhắn tin hông thèm trả lời.
  • Nhắn hồi nào?
  • Nhắn mấy lần luôn nghen.
  • Ờ…ờ….anh không thấy!
  • Hứ! Sợ em nhắn hỏi chuyện đòi mua giải chớ gì? Nhắn hỏi thăm chút cũng hông thèm rep, đồ chảnh chọe!
  • Ấy không có! Haha anh quên đọc thôi, làm gì có chuyện đó. Ủa mà khoan, thế em mua giải thiệt hả?
  • Em đấm phù mỏ anh giờ, người ta xinh đẹp giỏi giang thi công khai minh bạch đàn hoàng nghen.
  • À à…xinh đẹp giỏi giang thì phải giải nhất chứ nhề.

Nó tủm tỉm cười, cô nàng chu miệng nghiến răng quay qua đấm một cái vô hông nó lên giọng.

  • Em đập anh xẹp lép giờ, tại hồi nảy em run trả lời hông hay hoy nha. Đồ hông biết gì hết, em hông giải nhất nhưng anh Nhàn nói cho em hợp đồng quảng cáo bộ sưu tập trang sức mới của công ty ảnh đó nghen.
  • Ghê ta…vậy chúc mừng chúc mừng. Mà nói anh cái này chi?
  • Hừ! Nói cho anh biết, cho khỏi chê em, hùi đó anh chảnh lơ em, giờ anh hối hận chưaaaaaa

Nó nhìn gương mặt vênh lên đắc ý của cô nàng mà suýt phì cười, khẽ lắc đầu hai cái, nó cười nhẹ gật đầu.

  • Rồi rồi…thì hối hận. Em là nhất, cả giang hồ không ai làm lại em được chưa. Ủa rồi tới nhà chưa? Nhà em nhà nào?
  • Đó!

Cô nàng chỉ tay về bên phải, nó giật mình nhìn ra sau lưng, giật thót người một cái. “Ái chà…phú bà”! Không ngờ trong con hẻm bình thường vậy mà có một căn biệt thự to sang chảnh như vậy, nhìn chắc không thua nhà nó đang ở xíu nào. Nó hít một hơi cho bớt ngợp quay qua thì đã thấy gương mặt cô nàng càng đắc ý ra mặt.

  • Ấy nhà ai bự dữ, không biết có gả con gái không, anh ứng cử cái!
  • Hihi quên đi…ai bỉu chảnh với tui, hỏi công chuyện xíu cũng hông thèm trả lời. Hết cơ hội rùi ha anh Mon già!
  • Có thể xem xét nguyện vọng hai không?
  • Hông luôn!
  • Haizz chắc chắn?
  • Chắc!
  • Ờ vậy thôi, chuyện đã vậy còn chi lưu luyến nửa. Kêu phụ huynh ra mở cửa đi rồi đôi mình chia tayyy!
  • Hông biết nịnh xíu níu kéo hả?
  • Hết cơ hội rồi nịnh cái gì mà nịnh. Giờ anh đi nhảy sông đây! Đau buồn quá!
  • Hihi nay mới biết anh Mon cũng chịu lầy ghê ha. A mẹ em ra rùi, em vô nghen. Bái bai!
  • Haha ok em vô nhà đi!

Nó gật đầu đưa cái đuôi váy cho cô nàng tự cầm rồi vui vẻ chào hỏi mẹ cô nàng một câu sau đó mới thở phì một cái xoay lưng đi, sau lưng vẫn nghe tiếng Linh Lan vui vẻ líu loa hình như đang nói mẹ cô nàng biết nó là người ban tổ chức đưa em về.” Phù! Rốt cuộc cũng thoát thân hoàn thành nhiệm vụ – ngáp”.

Ra tới xe đã thấy ông Chiến ngồi bệt xuống lề đường hút thuốc, vừa thấy nó ổng nhún vai lắc đầu quăng cho nó chai nước.

  • Chắc nhức đầu dữ lắm hả mậy?
  • Lỗ tai em còn lùng bùng nè anh.
  • Tau nghe không còn mắc mệt nói gì mày. Thôi làm điếu thuốc cho tỉnh rồi về.
  • Haizzz

Hai anh em ngồi phịch xuống đường thở phì phò thưởng thức cái không khí yên tỉnh yên ổn khi không có mấy bà cô ồn ào kia, chia nhau vài hơi thuốc lá mới ểu oải lên xe trở về.