Mê Loạn Tình Dục – Tiếp Tục Siêu Phẩm ( FULL END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mê Loạn Tình Dục – Tiếp Tục Siêu Phẩm ( FULL END )
Tác Giả: ducdat_idco
Danh Mục: Loạn Luân, Loli, Truyện Sex Người Lớn
Lượt Xem: 791 Lượt Xem
Chương 27, 28:
Trước mắt là một tòa cao ốc cao chót vót, ngoại trừ khi còn bé đã tới vài lần, Lý Kiều đã rất lâu rồi chưa tới công ty của Lý thiên Hạo. Trước kia Là Lý Thiên Hạo không đề cập tới, Trình Tuyết cũng không muốn nàng quấy rối baba.
Bây giờ nàng đứng ở dưới tầng, trực tiếp đối diện với thực lực của Lý Thiên Hạo, nội tâm nàng chấn động không thôi. Lý Thiên Hạo so với nàng suy nghĩ còn lợi hại hơn.
Lý Kiều hôm nay mặc áo lông màu đen, phía dưới là chiếc váy lông cừu Scotland màu đỏ, phối hợp với một đôi giày da cừu, trẻ tuổi xinh đẹp mà không mất đi phong thái học sinh tri thức. Nhưng lúc này so với tây trang cùng giày da OL khắp nơi trong đại sảnh công ty lại vô cùng đột ngột.
Mấy nữ nhân viên ở bàn lễ tân đã sớm chú ý tới Lý Kiều, hết cách rồi, Lý Kiều ngoại trừ bộ quần áo học sinh đáng chú ý thì dung mạo xinh đẹp mềm mại của nàng lại càng thêm nổi bật
Hơn nữa nữ nhân luôn dễ dàng chú ý tới những người con gái xinh đẹp, huống hồ Lý Kiều so với các nàng còn đẹp hơn.
Lý Kiều đi vào trong đại sảnh, sau khi nhìn xung quanh liền đi tới bàn lễ tân.
“Xin hỏi, chị có thể giúp gì cho em?” Nữ nhân viên lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp nói.
“Em muốn tìm tổng tài của các chị, Lý Thiên Hạo” Lý Kiều không muốn gọi Lý Thiên Hạo là baba. Nữ nhân viên lễ tân vừa nghe thấy tên tổng tài, ánh mắt âm thầm tìm tòi nghiên cứu Lý Kiều.
Nàng một mặc quần áo học sinh không giống như là khách hàng hay lui tới, trong lòng thầm nghĩ Lý Kiều sẽ không phải là nữ nhân đến câu dẫn Lý Thiên Hạo đi, chậc chậc, bây giờ ngay cả học sinh cũng đều muốn cùng các nàng cướp cơ hội.
“Xin hỏi có hẹn trước không?” Nữ nhân viên lễ tân hỏi.
“Ây…..Không có” Lúc này Lý Kiều mới nghĩ đến làm gì có công ty nào dễ vào, vội vã đến đây, nàng cũng quên mất nói với Lý Thiên Hạo một tiếng. Sờ túi sách định lấy điện thoại ra gọi cho Lý Thiên Hạo.
Nữ nhân viên lễ tân đối diện còn nói: “Xin em hẹn trước rồi trở lại đi……,Thật là làm như công ty chúng tôi mèo chó đều có thể thấy tổng tài a” Nửa câu sau cô ta còn cố ý nói chậm lại một chút nhưng cũng đủ để Lý Kiều nghe rõ ràng.
Lý Kiều không khỏi nhíu mày, khuôn mặt hiện lên chút hờn giận, lễ tân ở công ty nhà mình không chuyên nghiệp thật sự là mất mặt, hơn nữa đừng tưởng rằng nàng không nhìn ra tia đố kị trong mắt họ.
Nữ nhân viên lễ tân vừa nhìn thấy Lý Kiều dáng vẻ kiều diễm như đóa hoa liền đố kị không ngớt, biểu tình càng thêm khinh miệt.
Lý Kiều thấy vậy mím môi không nói. Nàng chưa từng gặp qua tình huống này, nhưng sự giáo dưỡng tốt đẹp làm nàng khinh thường phải lên tiếng khiển trách đối phương.
Chỉ thấy Lý Kiều lấy điện thoại di động ra, ở trước mặt nhân viên lễ tân bấm số điện thoại.
Lúc này ở phòng họp tầng 98, bởi vì một hạng mục dự tính không quá khả quan lắm, thậm chí vượt ra khỏi kì hạn kế hoạch, một đám quản lí cấp cao mặt đầy mồ hôi lạnh trước áp suất không khí lạnh lẽo như mặt hồ đóng băng của tổng tài.
Lý Thiên Hạo khi tức giận sẽ không nóng nảy lên tiếng, khuôn mặt tuấn tú tỏa ra khí lạnh lẽo,toả không khí lạnh ra chung quanh đủ làm bọn hắn kinh hồn lạc phách.
Mọi người ở đây đều sắp không chịu đựng nổi không khí trầm mặc như lăng trì thì bỗng nhiên trên mặt bàn bộ mẫu giới hạn VERTU rung lên.
Lý Thiên Hạo cầm điện thoại nhìn thoáng qua, bắn ra tia ánh mắt lạnh lùng nhìn quanh mọi người, trầm thấp nói: ” Hội nghị hôm nay đến đây thôi, cho các người một ngày.”
Tiêu sái đứng dậy đi ra khỏi phòng họp, mọi người đều nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Lý Thiên Hạo nhận điện thoại, cả người khí thế băng lãnh sắc bén nãy giờ lại ôn nhu ấm áp giống như mùa xuân vậy: ” Cục cưng, sao thế?”
Lý Văn Hạo mềm giọng nói, nếu như nhân viên công ty mà nghe được giọng nói của hắn tại thời khắc này nhất định sẽ ngạc nhiên mà kính rơi đầy đất. Đây thực sự là tổng tài băng lãnh của bọn họ à?
Nghe được Lý Kiều nói, Lý Thiên Hạo yên lặng, luồng hơi ấm áp quanh thân tựa như giảm đi vài độ, liên lụy tới Hà thư kí bên cạnh rùng mình một cái, Hà thư kí ngẩng đầu nghi ngờ nhìn lỗ thông hơi, bên kia Lý Thiên Hạo đã nhanh chân đi tới thang máy chuyên dụng, xuống tầng.
Lý Kiều không hề nghĩ tới sẽ bị đối xử như vậy ở công ty Lý Thiên Hạo, nữ nhân viên lễ tân trước mặt này thật là quá phận.
Cô ta thấy Lý Kiều không rời đi, cho là nàng dự định chết cũng không đi, đang định ngấm ngầm hạ người nói với Lý Kiều chút lời khó nghe, mấy người xung quanh toàn bộ bịt tai không nghe giả vờ người không có làm sao mà ngồi hóng chuyện.
Đáng tiếc Lý Kiều vốn không có hứng thú với cãi nhau, huống chi nàng đang ở chính công ty nhà mình, không sợ mình sẽ ủy khuất.
Nữ nhân viên lễ tân nói một tràng dài cũng không thấy Lý Kiều phản bác, chỉ đứng ôm ngực, khóe miệng khẽ nhếch, toát ra một cỗ thần bí lãnh ý.
Nhất thời khiến nữ nhân viên lễ tân kinh sợ, nàng ta vô ý thức dừng lại, phục hồi lại tinh thần, đến mức càng thêm bốc hỏa, nàng ta đường đường là chủ nhiệm bộ lễ tân lại bị một tiểu nữ sinh dọa đến kinh sợ, thật là đáng chê cười.
Cô ta hướng bảo an vẫy vẫy tay, hất cao đầu lên với Lý Kiều mỉm cười đắc ý, đôi môi tô son đỏ rực há miệng to giống như cái chậu máu diễu võ giương oai.
Lý Kiều nhìn nhân viên lễ tân làm vẻ ta đây, thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Đôi mắt quét xa xa thấy Lý Thiên Hạo vừa mới bước ra từ thang máy chuyên dụng, đang đi tới, càng không cần nàng tự động thủ.
Lý Thiên Hạo đi tới, Nữ nhân viên lễ tân đưa lưng về phía này nên không nhìn thấy Lý Thiên Hạo, thêm nữa cô ta cất tiếng bén nhọn chói tai phân bố, cho nên câu nói gọi nhân viên bảo an đánh đuổi Lý Kiều nghèo kiết xác hủ lậu quấy rầy nhân viên đều rơi vào trong tai của hắn.
Bảo bối của chính mình ở công ty nhà mình bị đuổi, chỉ là nghe thôi cũng có thể dấy lên lửa giận của hắn.
Nhân viên bảo an chưa đi tới, Lý Thiên Hạo đi tới trước, thân hình cao to anh tuấn nếu không phải tản ra khí lạnh âm u thì tất nhiên sẽ làm mê đảo một đám lớn nữ nhân trong đại sảnh, vậy mà hiện tại có thể hù dọa một đám lớn nữ nhân, đương nhiên nhân viên lễ tân hoa dung thất sắc là người đầu tiên.
“Tổng…Tổng tài?” Cô ta hai hàm răng run cầm cập, cúi đầu tránh đi ánh hung ác nham hiểm của Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo liếc nữ nhân viên một cái, lạnh lùng nói:” Cô bị sa thải”
Lập tức kéo tay Lý Kiều đi tới thang máy chuyên dụng.
Trong thang máy, Lý Thiên Hạo đem Lý Kiều ôm vào trong ngực hoàn toàn không còn khí thế cứng rắn lạnh lẽo ban nãy, cười nhạt, khuôn mặt tuấn tú nhìn Lý Kiều đến xuất thần:”Kiều Kiều không phải đến trường sao?” Lý Kiều dễ dàng nhận thấy lòng hắn giọng nói tràn đầy ôn nhu.
Một lúc lâu sau, Lý Kiều lấy lại tinh thần, cau mũi một cái, biểu thị sự kháng nghị Lý Thiên Hạo dùng mĩ nam kế. Lúc trước bị nhân viên lễ tân quấy nhiễu nàng quên mất đến tìm hắn vì chuyện của Trình Tuyết.
“…….”
Nhưng nhìn Lý Thiên Hạo cười trước mắt, lời đến khóe miệng rốt cuộc không nói nên lời, chuyện này ảnh hưởng lớn đến tự ái của nam nhân, nàng nói ra sẽ không làm tổn thương đến hắn chứ?
Đang lúc Lý Kiều do dự, Lý Thiên Hạo ôm nàng ra khỏi thang máy, thậm chí phòng làm việc nàng cũng không phản ứng kịp.
Phòng làm việc cả tổng tài ở tầng 38, một nửa diện tích trừ bỏ có phòng tiếp khách, sô pha ở khu ngoài còn lại chưa một gian phòng nghỉ, lắp đặt thiết bị theo phong cách hào phóng ổn trọng Châu Âu cổ điển, một bên mặt tường là giá sách gỗ ngay ngắn còn một mặt là bức tường thủy tinh, có thể nhìn thấy toàn bộ quang cảnh bên ngoài.
Lý Thiên Hạo ôm Lý Kiều ngồi lên ghế làm việc, người đàn ông này lại bắt đầu có tâm cơ gì đây. Cố ý tránh đi nhưng Lý Kiều tránh cũng không có chỗ tránh chỉ có thể ngồi lên đùi của hắn.
Lý Kiều hờn dỗi xoay thắt lưng kháng nghị, sô pha lớn như vậy mà hắn kéo nàng ngồi ở đây,đừng tưởng rằng nàng không biết ý đồ của hắn.
Lý Thiên Hạo nhìn nàng thấp giọng cười ra tiếng. Lý Kiều trừng lớn đôi mắt đẹp, cảm thấy hắn khi dễ nàng còn cười vui vẻ như vậy, mình phải cho hắn chút dạy dỗ mới được.
Đầu óc nàng nóng lên, hai tay ôm chầm lấy cổ Lý Thiên Hạo hướng tới đôi môi mỏng đẹp mắt mà gặm cắn.
Con ngươi Lý Thiên Hạo lập tức biến hóa, miếng ăn đưa đến miệng mà không ăn, thì thật không thể nói nổi.
Một tay đè láy sau gáy của Lý Kiều, thừa dịp Lý Kiều giật mình khẽ nhếch đôi môi lưỡi mềm mại của hắn liền quấn lấy tiến quân thần tốc.
“Ưm….Ừ…” Lại bị khi dễ Lý Kiều không dám tin, trừng mắt nhìn Lý Thiên Hạo, hết lần này đến lần khác nàng không thể phản khác lại sức lực của hắn, kề sát lồng ngực cứng rắn to lớn của hắn, thậm chí còn cách áo lông của Lý Kiều mà đè ép hai vú của nàng.
Một phen vô lực giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Kiều đỏ ửng, hô hấp bất ổn bị Lý Thiên Hạo điên cuồng liếm mút dưới sự kích thích, thân thể mềm mại mềm nhũn ngồi phịch ở trong lòng Lý Thiên Hạo.
Một lúc lâu sau, Lý Kiều cảm thấy mình sẽ chết vì thiếu không khí thì Lý Thiên Hạo rốt cuộc cũng tha cho cô.
” Đều đã hôn nhiều lần như vậy, sao lại còn không biết cách thở? ” Lý Thiên Hạo tựa đầu vào cổ nàng nhẹ giọng nói, bởi vì động tình mà giọng nói hắn có hơi khàn khàn dụ hoặc làm cả người Lý Kiều lần thứ hai mềm nhũn.
Lý Kiều khẽ hừ một tiếng, quay đầu không thèm nhìn khuôn mặt đắc ý của hắn, cười đẹp như vậy cố tình muốn mê hoặc nàng, thật ghê tởm!
Lý Kiều cuối cùng cũng không địch lại được nam nhân trời sinh kĩ xảo cướp đoạt, lại một lần nữa bị hàng phục.
Lý Thiên Hạo hai tay cũng không hề nhàn rỗi, thành thạo kéo khóa áo lông, hai tay lần mò vào trong nội y của Lý Kiều mà vuốt ve.
Bàn tay to lần theo sống lưng Lý Kiều di chuyển theo một đường thẳng hướng lên phía trên, ngón tay linh hoạt từng chút một tháo móc khóa cởi ra áo ngực của Lý Kiều.
Bên trong phòng làm việc tràn đầy không khí ấm áp, sẽ không khiến cho Lý Kiều bị cảm lạnh.
Thế nhưng Lý Kiều lại cả kinh, hơi thở đầy tính xâm lược của hắn không khỏi làm cho lòng nàng run run.
Sau đó lại nhớ ra đây là phòng làm việc, có thể sẽ có người đến, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại cự tuyệt Lý Thiên Hạo tiếp tục hôn môi.
“Không cần…..Baba…. đây là phòng làm việc đấy!” Lý Kiều vội vàng nói.
Lý Thiên Hạo cởi áo lông của nàng xuống, khăn quàng cổ của nàng từ lúc vào cửa đã cởi xuống để một bên, đem áo lông đặt ở trên mặt bàn: ” Đã khóa cửa.”
Lý Thiên Hạo mỉm cười nói lộ ra hàm ý giảo hoạt, dáng vẻ tươi cười hết sức chói mắt. Lý Kiều mặt càng đỏ hơn, bị tên sắc lang này làm cho tức giận.
Hắn cũng không để ý tiểu nữ nhân làm ra tính tình trẻ con, gặm cắn lên đầu v*, áo lót đã bị cởi, chỉ cách một lớp áo lông mà cắn mút viên hạt đậu nhỏ.
Lý Kiều ngửa đầu thở dốc, lộ ra cái cổ thon dài trắng ngần, ở sâu trong bụng dưới lại dấy lên một cỗ lửa nóng quen thuộc.
Bị Lý Thiên Hạo nhiều lần dạy dỗ, đối với chuyện làm tình nàng cũng không xa lạ gì, thẳng tay ôm lấy cổ Lý Thiên Hạo, thẳng lưng dán chặt vào người hắn.
Áo của nàng là áo cổ thấp chữ V, lúc này cổ áo đã bị hắn kéo xuống, lộ ra cặp vú mềm mại, bầu ngực rất tròn, tạo thành một đường rãnh thật sâu, ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của Lý thiên Hạo.
Tựa như bị bỏ đói mấy ngày, hốc mắt phát hỏa, một ngụm liền ngậm mút lấy vú bên phải của Lý Kiều.
“A….” Lý Kiều hơi mở mắt nhìn Lý Thiên Hạo giống như trẻ con mà hút sữa trong vú mình, không khỏi rên rỉ ra tiếng.
Huyệt nhỏ chảy ra mật dịch ướt đẫm quần lót nhỏ, cách lớp quần lót mỏng manh đè chặt vào côn thịt cương cứng của hắn.
Lý Thiên Hạo cảm thấy một trận sảng khoái, vùi đầu vào vú của Lý Kiều, không thể tự kiềm chế, bàn tay to thon dài di chuyển xuống dưới đẩy ra váy của Lý Kiều, đưa bàn tay vào trong bóp chắt lấy mông thịt vạn phần có dãn, ngón tay hắn khe khẽ ở đáy quần lót chọc chọc khiêu khích, hưởng thụ huyệt nhỏ ướt át của Lý Kiều
Lý Kiều ban đầu giãy dụa nhưng dần dần cũng đón ý hùa theo ngón tay của Lý Thiên Hạo, hoa nguyệt ngứa ngáy rất cần được an ủi.
Trải qua nhiều lần dạy dỗ, Lý Kiều đã hoàn toàn tiếp nhận Lý Thiên Hạo, không còn như lần đầu thân mật đầy ngượng ngùng, còn đối với Lý Thiên Hạo cũng dần dần buông ra dục vọng của mình.
Lý Thiên Hạo đột nhiên đưa tay ra, nắm lấy eo thon nhỏ của Lý Kiều, nâng lưng của nàng lên đem nàng đặt lên trên mặt bàn có áo lông.
Nàng quần áo đã cởi một nửa, lộ ra xương quai xanh lồi lõm tinh xảo, cùng với bầu ngực lớn trắng noãn nổi bật trên bàn công tác màu đen.
Nữ nhân bị tình dục xâm chiếm, duỗi đôi mắt phong tình xinh đẹp nhìn Lý Thiên Hạo, đôi môi anh đào hồng nhuận khẽ nhếch lên thở nhẹ. Cảnh tượng này giống như đang ở trên bàn rượu thịnh yến thưởng thức mĩ vị.
Hô hấp Lý thiên Hạo cứng lại, côn thịt dưới bụng càng thêm căng cứng phồng lớn một lòng, lửa nóng kêu gào giải thoát.
Tháo thắt lưng, kéo quần xuống, liền lộ rõ côn thịt đang nhô lên căng phồng trong quần lót như một hòn núi nhỏ.
Ánh mắt Lý Kiều vừa vặn nhìn thấy không khỏi cắn răng, thở nhẹ, dù đã chạm quá rất nhiều lần, nhưng đối với hắn nàng vẫn còn mơ hồ sợ hãi, vừa thương lại vừa sợ.
Lý Thiên Hạo đắc ý nhìn phản ứng của con gái, cực kì thỏa mãn tính tự hào của nam nhân.
Cởi xuống quần lót của Lý Kiều, bàn tay to lớn thoáng dùng sức để tách ra hai bắp đùi trắng noãn của cô, vịn tại mặt bàn,lộ ra hoa môi đang ngượng ngùng sợ hãi, cánh hoa mềm mại phấn hồng hoàn mĩ.
Lý Thiên Hạo móc côn thịt của bản thân ra, đầu quy nặng nề đụng phải hoa tâm một cái, thỏa mãn nghe được tiếng kinh hô của Lý Kiều. ” Bảo bối! Thích không?…” Hắn xấu xa nói.
“Hừ…Không thích” Không muốn làm cho hắn đắc ý, Lý Kiều quay đầu hừ nhẹ.
“Thật sao? Nói dối muốn bị trừng phạt hả.” Hắn tiếp tục ôn nhu mê hoặc. Lý Thiên Hạo cúi đầu là có thể nhìn thấy hoa huyệt hút hắn thật chặt kia, cười thầm Lý Kiều tính tình trẻ con.
Lý Kiều không để ý đến khiêu khích của Lý Thiên Hạo, một bên cắn răng âm thầm hận bản thân mình đối với mị lực của hắn không có cách nào chống cự lại được, cảm thấy phản ứng của mình hết sức khó xử.
Kéo ngón tay của Lý Kiều ra, nửa người trên của Lý Thiên Hạo đều đặt trên người Lý Kiều, cứng rắn cùng mềm mại tiếp xúc không có khoảng cách, truyền tới lửa nóng, hắn thỏa mãn nhẹ giọng than thở: “Thực sự không vui sao?”
côn thịt cực đại chứa đầy năng lượng của hắn theo lời nói của hắn chuyển bị đâm vào hoa tâm Lý Kiều, đầu quy thậm chí tìm được lối vào căng mịn, ở miệng huyệt chậm rãi ma sát.
Tiểu huyệt thỏa mãn tràn đầy bất chợt có cảm giác hư không, Lý Kiều khó chịu xoay thắt lưng kháng nghị, “Đáng ghét….” Đôi mắt đẹp trừng Lý Thiên Hạo
“Có yêu ba hay không hả?” Hắn ha hả cười nói
“Ừm….Yêu…” Nàng nói nhỏ như muỗi vậy.
“Yêu người nào?” côn th*t cứng rắn chống đỡ ở bên ngoài hoa nguyệt.
“Yêu….Yêu ba a…..” Nàng thân thể càng mềm hơn.
” Kia ta là ai?….” Hô hấp hắn có đôi chút bất ổn.
” Ừm…Người là ba ba…..Cho con….” Nàng lấy tay sờ xoạng lồng ngực trần cường tráng của hắn.
“Ngoan.”Hắn vừa dứt lời ngồi dậy, cái mông liền co rụt lại, côn thịt đang chống đỡ bên ngoài hoa nguyệt đang cố gắng mở ra tầng tầng lớp lớp thịt môi, đâm thật sâu vào huyệt đạo ở sâu bên trong.
Hai người cùng rên lên cảm thán một tiếng. Chỗ giao hợp phát ra âm thanh va chạm của hai thân thể nóng rực.
“Oh, Cục cưng….con thật đẹp…” côn thịt bên dưới của Lý Thiên Hạo sưng cứng đang hết sức hưởng thụ, tiểu huyệt nhỏ của con gái hắn dù đã trải qua nhiều lần quan hệ nhưng mỗi lần tiến vào đều căng chặt như xử nữ vậy, bên trong hoa huyệt tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang hút chặt lấy côn thịt hắn, hoa tâm ở chỗ sâu nhất tỏa ra hương vị ngọt ngào, mật dịch chảy qua quy đầu hắn thật sảng khoái, hắn chẳng bao giờ có thể cảm thụ được sự sung sướng ấy ở nơi khác.
Hô hấp của Lý Kiều cũng bất ổn, hoa huyệt bị nhồi đầy, khó chịu sau cơn đau, cảm giác ngứa ngáy đang dần bùng lên, đầu lông mày mị hoặc mà nhìn Lý Thiên Hạo cầu hoan nói:”…Ừ…Ba ba, ba ba… Người mẫu chuyển động chuyển động….”
Lý Thiên Hạo thuận theo yêu cầu của mĩ nhân, nắm lấy eo nhỏ của Lý Kiều, dùng sức ở thắt lưng, côn thịt thô to ra sức húc mạnh ở trong tiểu huyệt, mỗi một lần càng thêm mãnh liệt đánh vào hoa tâm đâm đến tận tử cung.
Hai mép hoa môi của con gái cũng theo sự ra vào của hắn mà mút chặt lấy côn th*t, gây cho Lý Kiều vui vẻ cực lớn.
“Giỏi quá…Bên trong cục cưng thật chặt…Mau hút ba xuất tinh đi..a” Lý Văn Hạo thở dốc nói, bàn tay to xoa bóp mông thịt, đem hai chân của nàng tách ra, hai người càng *** mãnh liệt hơn.
Lý Kiều toát ra mồ hôi, sợi tóc xốc xếch ẩm ướt che đi nửa khuôn mặt, môi đỏ mọng dính mấy sợi tóc càng thêm vẻ hồng nhuận bắt mắt, càng ra sức rên rỉ dâm đãng: “A….Baba…..Đau…..”
đầu v* Kiều Kiều đột nhiên bị hắn dùng sức bấm một cái, nhũ thịt nhạy cảm truyền đến cảm giác kích thích cùng đau đớn, Lý Kiều không khỏi rên rỉ cầu xin tha thứ.
Trên dưới cơ thể đều đồng thời chịu đựng kích thích to lớn, da thịt toàn thân Lý Kiều lộ ra màu sắc phấn hồng, tình cảm mãnh liệt, lí chí của nàng dần phân tán, không còn rụt rè, buông thả bản thân mình chịu đựng nam nhân chiếm đoạt.
Lý Thiên Hạo cũng là không thể khống chế được ở trong mật huyệt mềm mại của con gái co rúm, ở trên bàn làm việc *** con gái mình quả thật là vô cùng kích thích, dục vọng so với bình thường càng không khống chế được.
“Tiểu yêu tinh…Người nào đang thao con?” Hắn ngậm chặt quầng vú, càn rỡ nói.
“Ừm….A…..Ừ…” Lý Kiều rên rỉ bị Lý Thiên Hạo làm cho gián đoạn, nghe được hắn đùa giỡn, vô ý thức phối hợp nói:” Ba ba….Là ba, ba…..A….Thao con…”
côn th*t vừa to vừa sưng cứng đang ra sức mài lấy huyệt nhỏ của nàng, Lý Kiểu chỉ có thể không ngừng chìm nổi trong sắc dục.
Bàn chân của nàng vịn tại mép bàn đã cực kỳ yếu đuối, Lý Thiên Hạo rút ra côn th*t vẫn cương cứng dựng đứng như cũ, đem Lý Kiều trở mình, hướng nàng ghé vào mặt bàn, một chân chống xuống đất, một chân bị tách ra đặt ở trên bàn, đem cặp mông mật đào đầy đặn đối diện với hắn.
Hắn lần thứ hai đem mông thịt tách ra, lộ ra dâm huyệt càng thêm dâm mị, đỡ lấy côn thịt của chính mình hướng theo dâm dịch động tình của con gái mà đâm vào.
Cái tư thế nào tựa hồ khiến cho hai người càng thêm kích thích đến một cấp độ mới, Lý Thiên Hạo nhịn không được rên rỉ thành tiếng, tiểu huyệt càng thêm kẹp chặt lấy côn thịt to lớn cực đại.
Lý Kiều liên tục rên rỉ: “A….Thật lớn…..Ừ…”.
Lý Thiên Hạo đánh vào mông Lý Kiều, âm thanh “Ba ba ba” rung động lòng người.
“Bảo bối…..Con quá tuyệt vời….” Lý Thiên Hạo một tay đỡ bụng dưới Lý Kiều, một bàn tay lớn bao bọc lấy đầu ngực mà điên cuồng xoa nắn, ngực nàng tràn đầy tay hắn mềm mại như bạch ngọc, xúc cảm gây cho hắn tuyệt vời không thua kém gì bên trong mật huyệt ấm áp lầy lội kia.
Lý Kiều nửa chống thân trên, phía dưới đang bị Lý Thiên Hạo đâm loạn, nhìn vú của mình trong tay hắn không ngừng bị bóp đến biến dạng, viên đậu đỏ ở trong bàn tay to ma sát, càng khiến nàng thêm động sắc dục.
“Ba ba thật là giỏi…..Thật to….A…Cố sức….” Không biết có phải vì Trình tuyết ngoại tình hay không dường như Lý Kiều đã bỏ xuống được cố kị trong lòng, nàng lúc này đối với Lý Thiên Hạo là hoàn toàn tiếp nhận, ngay cả những từ ngữ trước kia kiên trì không nói cũng đơn giản hô lên.
Lý Kiều chủ động mân mê kiều mông hòa đón côn thịt thô cứng khiến Lý Thiên Hạo hết sức hài lòng.
Không biết qua bao lâu, hắn mới phun trào tinh hoa, ôm con gái đã ngất đi tiến vào phòng nghỉ.