Mê Loạn Tình Dục – Tiếp Tục Siêu Phẩm ( FULL END )

Chương 17, 18:

Nghiêng người lảo đảo trở về phòng ngủ, Trình Tuyết bụm mặt, nước mắt không cam lòng lại chảy xuống.

Khóc một lúc lâu, thanh âm dần dần yếu ớt nức nở, ngẩng đầu nhìn qua kính trên bản trang điểm ngay cả nàng cũng không nhận ra chính mình, làm sao lại thành ra như vậy, nữ nhân trong gương không còn một chút tao nhã tự tin như nàng trước kia.

Nữ nhân trong gương như đang châm chọc nàng, đây tất cả có phải là do nàng tự tìm khổ, năm đó nếu không sử dụng thủ đoạn chiếm Lý Thiên Hạo bên người, không có tình yêu, thậm chí nàng còn bắt buộc hắn đi tới hôn nhân, cho đến hôm nay mới phát hiện hoá ra tất cả chỉ là chê cười châm chọc nàng. Không muốn nghĩ nhiều nữa,Trình Tuyết liền nhanh chóng thay váy, lái xe đi ra ngoài.

Đứng ở ngoài cửa rạp chiếu phim chờ, Tiểu Vũ cúi đầu nhìn di động, không có bất kỳ một tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào, chắc Trình Tuyết sẽ không tới đây.

Trong lòng Tiểu Vũ dâng lên chút phiền chán, hắn chủ động với Trình Tuyết nhiều như vậy, thật vất vả mới hẹn được nàng đi xem phim. Thế nhưng đã qua giờ hẹn lâu như vậy còn chưa thấy Trình Tuyết đến.

Trong mối quan hện này, hắn là người bị động, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến khả năng Trình Tuyết lỡ hẹn, hắn liền hạ quyết tâm cắt đứt mối quan hệ này với nàng.

Hắn cứ nghĩ đến khả năng như vậy, trong lòng lai không nhịn được xấu hổ và giận dữ, hắn còn chưa lấy được lợi lộc gì từ trên người Trình Tuyết, hắn còn chưa có thỏa mãn đâu, không được, trò chơi này chỉ có hắn là người quyết định.

Lấy tay che khuất một bên mặt, “lạch cạch” một tiếng, mở bật lửa ra châm điếu thuốc, miệng nam sinh phì phò hút thuốc. Nhìn cái miệng thuần thục phun ra nuốt vào khói thuốc, cùng với bộ dạng tuấn tú của nam sinh thực sự không hợp.

Sắp hút xong một điếu, rốt cuộc hắn cũng thấy người kia ở đó không xa. Tiếu Vũ chân tay thoáng bối rối ném điếu thuốc vào thùng rác, đi qua chỗ người kia.

Trình Tuyết từ xa đã nhìn thấy Tiểu Vũ hút thuốc, không nghĩ nam sinh ngoan ngoãn như hắn cũng biết hút thuốc, giọng nói kinh ngạc: “Cậu sao lại đi hút thuốc?”

Tiếu Vũ cười khổ, bả vai hạ xuống suy sụp, cả người tiều tụy, tiếng nói khô ráo cứng rắn: “Tôi còn tưởng chị không tới…” lại ngẩng lên liếc nhìn Trình Tuyết một cái, nhanh chóng dời tầm mắt.

Trình Tuyết tâm tình cũng không tốt, cũng không an ủi hắn: “Tôi…. không phải đã đến đây rồi sao.” Nói xong, nghiêng thân mình đi qua không muốn nói thêm gì nữa.

Phát hiện tâm tình của Trình Tuyết, Tiếu Vũ liền thu lại biểu tình của mình, kéo tay Trình Tuyết: “Trình tỷ, chúng ta đi vào xem phim thôi.” Ôm chầm lấy thắt lưng Trình Tuyết, đi tới rạp chiếu phim phía sau.

Trình Tuyết tựa đầu vào nam sinh cao hơn nàng một cái đầu, tâm tình dường như tốt lên, hôn nhân không thoải mái, ủy khuất đều được không khí lúc này thổi bay.

“Chị ở đây chờ tôi, tôi đi mua bỏng ngô.” Tiểu Vũ đưa cho nàng hai vé xem phim, chuyển hướng đi đến quầy bán đồ ăn vặt.

Trình Tuyết đêm nay ăn mặc có phần trẻ trung, người ở bên ngoài nhìn vào không hề biết đây là một cặp người yêu chị em.

Rất nhanh Tiểu Vũ đã trở lại, trên tay đang cầm bỏng ngô cùng đồ uống. Đem bỏng ngô bỏ vào trong tay Trình Tuyết: “Cái này ăn rất ngon, chị thử xem.”

Vẻ mặt nam sinh ôn nhu chứa đầy ý cười, so với Lý Thiên Hạo trên người không một chút ấm áp, Trình Tuyết cầm lấy một viên bỏng ngô bỏ vào miệng, ngoại trừ lúc trẻ tuổi, mười mấy năm qua nàng còn chưa có thử qua loại đồ ăn vặt này.

“Ừ, thực ngọt.” Trình Tuyết tươi cười dào dạt, nhìn ánh mắt chờ mong của nam sinh.

Tiểu Vũ lại đưa bàn tay ôm lấy thắt lưng Trình Tuyết, không chút ngại ngần phần eo đẫy đà của nàng.

Thẳng đến khi bộ phim kết thúc hắn cũng chưa buông Trình Tuyết ra, Trình Tuyết cảm thấy hôm nay nàng được nam sinh này săn sóc nhiệt tình.

Hai người ngọt ngào, không phát hiện phía sau có một người đang kinh ngạc nhìn bọn họ…

Đại sảnh rạp chiếu phim rất nhiều người, vừa đúng dịp cuối tuần, rạp chiếu phim như thành địa của các đôi tình nhân, Vương Đình Đình hôm nay cũng cùng bạn trai đi xem phim.

Người đến người đi ở rạp chiếu phim, nhưng chỉ có một cặp đôi kỳ dị thu hút sự chú ý của cô, Vương Đình Đình rón ra rón rén đi ở phía sau hai người theo dõi.

Lắc mình tránh ở một bên biển quảng cáo, ánh mắt không chớp nhìn hai người ở cách đó không xa.

Người kia không phải là mẹ của Lý Kiều sao? Còn nam sinh bên cạnh là ai? Hai người này còn ôm nhau thân mật như vậy…?

Nghi vấn liên tiếp xẹt qua trong đầu, Vương Đình Đình không hổ là bạn tốt, bỏ qua bạn trai đang nghi vấn buồn bực ở bên cạnh, rất nhanh lôi di động ra, chụp mấy tấm ảnh của cặp đôu ngọt ngào kia, thậm chí còn cúi đầu giả vờ người qua đường lại gần chụp cận mặt rõ ràng.

Tình huống quái dị này, vẫn là dùng ảnh xác nhận mới thỏa đáng, thấy chính diện mới xác thực được.

Mở webchat cùng Lý Kiều nói chuyện, gửi ảnh qua cho bạn tốt, lại kèm theo một chuỗi dấu hỏi nghi vấn.

Lý Kiều còn chưa có login, bộ phim bọn họ xem đã bắt đầu chiếu, Vường Đình Đình gửi tin nhắn cho Lý Kiều xong, liền kéo bạn trai đi vào rạp.

Vợ chồng hai người trong lúc cãi nhau, hoặc nói là chỉ có mình Trình Tuyết bùng nổ cảm xúc, nàng nghĩ cũng không thể ngờ tiểu tam chính là người bên cạnh, toàn bộ tranh chấp của họ đều nghe được không thiếu một từ.

Màn đêm buông xuống, đã vào đầu mùa đông, gió lạnh lạnh. Làn váy bị gió thổi loạn, nấp ở ban công là thân ảnh đơn bạc, bị gió lạnh thổi đến run người.

Thật lâu sau, mãi cho đến khi trong sân truyền đến tiếng Trình Tuyết lái xe đi ra ngoài, Lý Kiều mới lấy lại tinh thần, buông cánh môi nãy giờ bị cắn ra, thân thể mềm mại mới động động di chuyển vào bên trong.

Thời gian qua đi, phản ứng của Lý Thiên Hạo cũng quá im lặng đi, Lý Kiều lo lắng, nghiêng cái đầu nhỏ nhắn vụng trộm nhìn vào bên trong thư phòng.

Đôi mắt mọng nước nhộn nhạo ngoài ý muốn đụng phải một đôi mắt đen thâm trầm mang đầy ý cười, Lý Thiên Hạo dựa lưng vào ghế, khóe miệng trêu tức cười cười, mang theo vài phần tà mị giống như đùa giỡn nhìn hành động của Lý Kiều.

Lý Kiều tưởng không bị phát hiện, bị bất ngờ, chớp chớp ánh mất, cái đầu nhỏ liền lui ra ngoài, khuôn mặt trắng nõn liền đỏ ửng.

“Ha ha”. Cô gái nhỏ lấy lòng hướng hắn cười, đối mặt với Trình Tuyết lên án, khuôn mặt này giờ lạnh lùng giờ phút này thế nhưng lại nhộn nhạo lo lắng, ôn nhu nói: “Lại đây.”

Nửa ngày, ngay khi Lý Thiên Hạo cho là con gái nhỏ sẽ lùi bước, ban công lại có động tĩnh.

Lý Kiều cúi đầu xuống, không thấy rõ biểu tình của nàng, chỉ nhìn thấy hai cánh hoa anh đào đỏ chu lên mới biết là cô đang ngượng ngùng a.

Trong thư phòng, ngọn đèn vàng cam ấm áp chiếu vào làn da bên trong lộ ra ở đôi chân khéo léo, giương lên làn váy lộ ra hơn nửa đùi tuyết trắng, lại lộ ra một chút quyến rũ gợi cảm non nớt.

Lý Thiên Hạo vươn tay, đã muốn khẩn cấp hái đóa hoa kiềm diễm này ôm vào trong lòng.

“A…. Eo nhỏ bị tóm lấy, cô gái nhỏ kinh hô một tiếng, mất cân bằng ngã vào trong lồng ngực rộng lớn của nam nhân. Cơ thể nam tính nháy mắt bao quanh cơ thể gợi cảm non mềm.

Lý Thiên Hạo ôm nhuyễn ngọc trong lòng, dán môi lên mái tóc Lý Kiều, hít sâu vài cái.

“Sao lại không mặc áo ấm vào, còn có dép đi trong nhà đâu?” Trong lời nói không dấu được lo lắng, bàn tay ấm áp của nam nhân nhẹ nhàng vuốt ve da thịt lõa lồ. Bàn tay ấm áp làm cho cơ thể Lý Kiều dần dần ấm áp lên.

“Đã quên.” Đầu chôn ở trong lòng nam nhân, Lý Kiều rầu rĩ lên tiếng.

Lý Thiên Hạo cúi đầu nhìn không thấy biểu tình của Lý Kiều, chỉ là vành tại hồng hồng đã bán đứng cảm xúc của cô.

“Đứa ngốc.” Cúi đầu nói. Tiểu Kiều bé bỏng trốn ở chỗ đó, lộ ra làn váy đã sớm tiết lộ cô.

Nghĩ đến, lại là một trận buồn cười. Lý Kiều ngẩng đầu nhìn hắn, cô không biết rằng, đôi mắt nhỏ đơn thuần nhìn Lý Thiên Hạo chính là biểu tình làm nũng, có biết bao nhiêu dụ hoặc hắn.

Vòng tay ôm chặt con gái bảo bối, luyến tiếc nàng ở chỗ kia bị lạnh, Lý Kiều bị ôm chặt bất ngờ kinh hô một tiếng, theo cửa thư phòng đi đến phòng ngủ của cô.

Trong phòng tối tối, kéo rèm cửa số bị gió nhẹ nhàng thổi bay, xa xa có thể thấy được ánh đèn đuốc loé ra.

Đem Lý Kiều đặt ở trên chăn mềm mại thoải mái, Lý Thiên Hạo theo đó nằm sát bên cô, ngăn trở gió lạnh từ cửa số thổi tới.

Một tay chống đầu, ánh mắt như mang theo lửa nóng của Lý Thiên Hạo lưu luyến ở trên bộ ngực phập phồng.

Bầu vú mềm mại đầy đặn chỉ được bao trùm bởi một tầng vải dệt mỏng, đường cong khêu gợi, còn có hai núm vú nhỏ nhú lên.

Con ngươi ôn nhu dần dần thẫm màu, một bộ váy mỏng mảnh như vậy bao trọn cảnh xuân vô hạn, làm hắn không khống chế được trầm luân.

Lửa nóng trắng trợn nhìn chăm chú, làm sao Lý Kiều lại không có cảm giác cho được. Tiếng hít thở ồ ồ của Lý Thiên Hạo làm nàng trở nên càng mẫn cảm, run run hưng phấn.

Lý Kiều vẫn như trước đối với chuyện nam nữ ngượng ngùng không thôi, không dám chủ động, chỉ có thể lấy đôi mắt mọng nước quyến rũ ngây thơ nhìn lại hắn.

Khác với lúc trước cuồng dã, nam nhân lúc này lại tỏ ra vô cùng ôn nhu.

Bàn tay to nâng cằm Lý Kiều lên, hôn lấy đôi môi kiều diễm, cái lưỡi ôn nhu nóng bỏng xâm lược cặp môi thơm, liếm láp cùng quấn quýt lấy môi anh đào.

Lý Kiều vội vàng kéo bỏ quần áo Lý Thiên Hạo, hai tay vô thức dán vào bên trong vòm ngực nóng bỏng của hắn, trong lòng bàn tay dường như hơi ẩm ướt.

Tiếp theo là một màn ôn nhu, Lý Thiên Hạo đè ở trên người Lý Kiều, buông thân thể, hai người liền dính sát vào nhau.

Cơ thể dính sát vào cơ bắp to lớn, còn có chỗ kia của hắn chọc chọc vào nơi mềm mại của cô, trong cơ thể Lý Kiều dâng lên một cô khoái cảm nồng nhiệt.

Phút chốc, Lý Thiên Hạo kéo hai chân của cô ra, xâm nhập vào quần lót ren màu đen huyền bí, ngón tay nhanh chóng tìm đến sào huyệt.

“Ẩm ướt.” Bên tai vang lên âm thanh phóng đãng, Lý Kiều càng thêm mẫn cảm, hạ thân d*m thủy chảy ra càng nhiều, làm ướt đẫm tay của nam nhân.

Lý Kiều mềm nhũn vô lực, hoa môi hút lại hút, dục vọng làm cho lý trí tan vỡ, thân thể cảm giác trống rỗng cần được an ủi.

Lý Thiên Hạo lại cố tình không nóng nảy, hôm nay hắn lại lựa chọn ôn nhu, chọc cho cô khó nhịn mà rên rỉ.

Bàn tay nhỏ bé thâm nhập vào trong quần Lý Thiên Hạo, nhéo nhéo cơ bắp bụng dưới của hắn, hờn dỗi rầm rì vài tiếng tỏ vẻ kháng nghị.

Cảm giác được hơi thở ngọt ngào của Lý Kiều càng làm cho Lý Thiên Hạo dục hóa tăng cao, côn thịt sớm đã phồng lên căng cưng.

Giờ phút này nhận được ám chỉ của Lý Kiều, tất cả ôn như đều quăng hết, vung tay lên, đem váy ngủ đơn bạc của Lý Kiều xé rách, kéo theo một tiếng “xẹt” trong không gian yên tĩnh.

Trong đêm đen, thanh âm xé rách có vẻ thanh thúy, đôi mắt sương mù của Lý Kiều mở to, chống lại đôi mắt đen cuồng dã của Lý Thiên Hạo.

Làn da mềm mại lõa lồ ở trong không khí, hơi lạnh phát qua, lập tức bị da thịt nóng bỏng bao vây.

Lý Thiên Hạo ôm chặt lấy Lấy Kiều, hai bộ phận mẫn cảm lập

tức dính sát lại nhau, Lý Kiều rõ ràng cảm nhận được lửa nóng chọc vào bụng dưới của nàng.

“Nha…” Lý Kiều kêu nhỏ ra tiếng, tình huống này làm cô ngượng ngùng không tả được.

Lý Thiên Hạo vùi đầu xuống, cắn cắn môi Lý Kiều, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, quân quít lấy cái lưỡi mềm mại của cô, một phen triền miên, đến khi Lý Kiều không thở nổi, hắn mới tạm thời thu binh.

Lý Kiều một hồi lâu mới hô hấp lại được, hai tay để ở trong ngực Lý Thiên Hạo, mới vừa rồi Lý Thiên Hạo đã đem quần áo của hắn cởi ra.

Bình thường Lý Thiên Hạo mang một bộ dáng nhã nhặn lịch sự, khi thoát quần áo ra, cơ thể cơ bắp cường tráng, cực kỳ gợi cảm, Lý Kiều nuốt nuốt nước miếng, xoay đầu đi, hai tay theo bản năng nhéo nhéo cơ ngực của hắn.

Toàn thân Lý Thiên Hạo buộc chặt, ngực bị Lý Kiều sờ, dục vọng lập tức tăng vọt, cả người đập thật mạnh trên người Lý Kiều.

Ngậm môi Lý Kiều, hai tay ở trên người cô cao thấp hoạt động.

“Ân…a……..” Lý Kiều vô thức rên rỉ, ở chỗ Lý Thiên Hạo không có âm yếm qua, hai chân tựa theo chân hắn mà cọ xát.

Lý Thiên Hạo khó nhịn, thét lớn một tiếng, tách đùi trắng mịn của Lý Kiều ra, rất nhanh ở chỗ ẩm ướt ấm nóng của Lý Kiều, thêm vài phần lực đạo, nam căn to lớn đâm thẳng vào hoa tâm.

“A…..” thân mình Lý Kiều cong lên, răng nanh cắn môi bật ra tiếng rên rỉ.

Lý Thiên Hạo lập tức dừng động tác dưới thân lại, chờ đợi Lý Kiều tiếp nhận hắn, mỗi khi tiến vào hoa huyệt ẩm ướt nóng bỏng kia, đều cứ như lần đầu tiên khai trai, làm cho hắn khó nhịn được hưng phấn.

Lý Kiều ôm cổ Lý Thiên Hạo, cắn cắn môi của hắn, thỉnh thoảng đưa ra cái lưỡi thơm tho miêu tả theo đường viền môi hắn. Lý Thiên Hạo hưởng thụ sự chủ động của Lý Kiều, đồng thời hạ thân lớn thêm mấy phần.

Hoa tâm ma sát cảm giác trống rỗng, lúc này ôn nhu của Lý Thiên Hạo như gãi ngứa không đúng chỗ, không thể thỏa mãn nhu cầu của cô, Lý Kiều nhếch eo thon đón ý hùa với vật thô to kia, huyệt thịt phấn nộn chặt chẽ mút mát lấy nó.

Lý Thiên Hạo thở ra một hơi, dục vọng bị khêu gợi hoàn toàn bùng nổ.

Hắn kiềm chế hai tay Lý Kiều ở đỉnh đầu cô, ở nơi hoạ huyệt ẩm ướt chặt chẽ kia, côn thịt vùi thật sâu vào bên trong.

Lý Kiều cảm thấy mình như muốn tan ra, khó chịu, hưng phấn, tất cả mọi cảm xúc, trăm vị tạp trần, Lý kiều căn bản là vô tâm lĩnh hội, chỉ có thể từ từ cảm nhận được.

Lý Thiên Hạo đè thấp âm thanh rên rỉ ở cổ họng, bắt đầu một lần lại một lần nghiền nát hoa tâm của Lý Kiều, vĩnh viễn không biết đủ.

Mà Lý Kiều giờ phút này đã bị khoái cảm làm cho đầu hàng, chỉ biết theo Lý Thiên Hạo luật động. Khoái cảm càng ngày càng tăng, Lý Kiều đã có chút không thừa nhận nổi, chỉ vô thức kêu rên: “Ba ba, được rồi, đủ…”

“Cục cưng, còn chưa có đủ đâu…” Lý Thiên Hạo thở hổn hến nói, khẽ nhếch miệng khiến cho hắn nhìn giống như lữ khách trên sa mạc, mà Lý Kiều, chính là dòng cam lộ giữa sa mạc khô nóng, hắn chỉ muốn một hơi ăn toàn bộ vào bụng mới thấy thỏa mãn.

“…..A……”Thật lâu sau, Lý Thiên Hạo phát ra một tiếng gầm thỏa mãn, sau đó đem mặt chôn ở cổ của Lý Kiều, phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, mà Lý Kiều, chỉ thấy trong cơ thể một dòng nóng bóng phun vào tận tử cung, cũng không nhịn nổi hét chói tai, cuối cùng thật mất mặt ngất đi.

Một lúc sau, Lý Thiên Hạo mới khôi phục từ khoái cảm vừa rồi, nhìn qua con gái nhỏ vì cao trào mà ngất đi, hôn qua gương mặt non mềm, lại nhìn giường chiếu chật vật, liền đứng dậy thu dọn lại, sau đó mới nằm ở trên giường, một tay ôm Lý Kiều ở trên giường, hưởng thụ cảm giác sảng khoái này.