Mê Loạn Tình Dục – Tiếp Tục Siêu Phẩm ( FULL END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mê Loạn Tình Dục – Tiếp Tục Siêu Phẩm ( FULL END )

Tác Giả:

Thể Loại: ,

Lượt Xem: 698 Lượt Xem

Chương 15, 16:

Trong phòng bếp, nồi canh hầm đã mấy giờ, độ lửa vừa đủ, cho muối vào nồi, quấy vài cái, Trình Tuyết múc một chút nếm thử, lại chỉnh lửa cho nồi canh gà hương vị hoàn hảo.

Mỉm cười, bộ dáng đoan chính thanh nhã, không nhìn ra khuôn mặt kích động buổi sáng.

Trình Tuyết tắt lửa, múc canh ra bát bưng ra bàn ăn. Trên bàn ăn toàn những món ăn sắc hương đều đủ, tất cả đều là những món Lý Thiên Hạo thích ăn.

Nàng vừa lòng nhìn thành quá mình tạo ra.

Thầm nghĩ trong lòng hắn, nàng có thể làm một người vợ tốt, Lý Thiên Hạo dù có tình nhân ở bên ngoài, nhưng ai cũng không thể so với nàng chăm sóc hắn, chỉ có gia đình mới là nơi cuối cùng mà nam nhân muốn sống.

Nếu có tiểu tam tuyệt đối không thành văn đề, nàng còn chưa có già, còn có thể sinh cháu trai cho Lý gia, hơn nữa hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, nếu không được, bọn họ có thể thử phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm, nàng có thể…..

Lý Thiên Hạo vội vàng cùng Lý Kiều vụng trộm một hồi, thân thể dù chưa đủ thỏa mãn, nhưng tâm hồn hai người chưa bao giờ hòa hợp đến như vậy.

Cùng Lý Kiều sửa sang lại một chút, từ gara đến biệt thự chỉ có một đoạn ngắn, Lý Kiều cố ý giữ khoảng cách với Lý Thiên Hạo, thế nhưng nam nhân phía trước dường như cố ý bước đi thật chậm.

Lý Thiên Hạo quay đầu lại, nhíu mày mỉm cười nhìn liếc mắt nhìn nàng một cái, tiểu yêu tinh hôm nay hoàn toàn chủ động, hắn thực sự rất vui vẻ.

Lý Kiều trừng mắt liếc lại hắn một cái, một bên chân như muốn nhũn cả ra.

Hỗn hợp làm tình trắng cùng với d*m thủy theo bước chân nàng đi mà chảy ra, chất lỏng sền sệt dính ở đáy quần lót làm cho cô vô cùng không thoải mái.

Nhưng nam nhân này lại làm như không có chuyện gì xảy ra, trừ bỏ âu phục hơi nhăn tí síu, nhìn vẫn là một bộ dạng thành thục đoan chính.

Lý Kiều đuổi theo, ở sau lưng hắn nhéo một phen, thực hiện được lại bày ra bộ dáng đắc ý, nhanh chóng chạy lên tiến vào nhà trước.

“Mẹ, con đã trở về.” Lý Kiều thu lại bộ dáng tươi cười đối với Trình Tuyết đang đứng ở cửa nhà tiếp đón, ở chỗ tủ đổi giày rồi phóng lên tầng.

May mắn Trình Tuyết ngồi ở sô pha chỉ hừ một tiếng, vẫn chưa có nhìn cô.

Lý Kiều chạy nhanh bước chân lên tầng, cô hiện tại mặt đỏ tai hồng không nói, còn có bộ váy đồng phục nhân nhún, bộ dạng này nếu Trình Tuyết nhìn thấy không biết sẽ xảy ra ra chuyện gì, huống chi còn có Lý Thiên Hạo theo sát nàng tiến vào nhà.

Lý Kiều lên tầng xong, Lý Thiên Hạo cũng đồng thời tiến vào nhà. Thấy là Lý Thiên Hạo trở về, trên mặt Trình Tuyết lập tức hiện ra nụ cười ôn nhu, bước nhanh đến cửa tiếp nhận cặp tài liệu của hắn, âm thanh mềm mại dịu dàng nói: “Hôm nay công ty bề bộn nhiều việc sao? Em có nấu canh gà cho anh bồi bổ tinh thần đây.”

Lý Thiên Hạo một bên tháo caravat, tùy ý nói: “Ừm, cảm ơn.”

Trình Tuyết tươi cười bỗng nhiên khựng lại một chút, sau đó lại làm như không có chuyện gì tựa vào vai hắn, ôn nhu nói: “Anh lên thay quần áo trước đi.”

Lý Thiên Hạo cũng không có để ý đến phản ứng của nàng, bước nhanh lên tầng.

Nam nhân sẽ không mẫn cảm giống như nữ nhân, huống chi trong lòng Lý Thiên Hạo bây giờ toàn bị độc chiếm bởi hình ảnh Lý Kiều, làm gì còn có tâm trí để ý đến tâm tình của Trình Tuyết chứ.

Đợi cho Lý Thiên Hạo lên tầng, Trình Tuyết rốt cuộc không chống đỡ nổi cảm xúc, cố ý trang điểm cũng không thể che đậy được đáy mắt tiều tụy mệt mỏi.

Khoé miệng lại như trước vẫn mỉm cười, tựa như trong lòng thống khổ cùng giãy dụa tất cả đều không tồn tại.

Lý Thiên Hạo sau khi về nhà có thói quen tiến vào thư phòng để cất tài liệu công ty, rồi mới trở về phòng ngủ thay quần áo.

Bình thường trong nhà, dì giúp việc sau khi vệ sinh thư phòng đều sẽ kéo rèm cùng với cửa số sát đất lại, bởi vị sợ trời mưa gió bất cứ lúc nào, làm ướt đến đồ đạc bên trong phòng.

Vừa mới tiến vào thư phòng, đối với một nơi quen thuộc như vậy, Lý Thiên Hạo đã cảm thấy có gì đó khác thường.

Hắn đem cặp tài liệu đặt trên bàn làm việc, đi đến cửa số sát đất. Cửa sổ sát đất vẫn giống như tối hôm qua. Lý Thiên Hạo suy nghĩ, đi lại xem xét trong phòng, vẫn chưa phát hiện chỗ nào bất thường.

Lại quay trở lại ngồi trên ghế, Lý Thiên Hạo cảm thấy có khả năng hắn suy nghĩ quá nhiều, bởi vì chuyện tình với Lý Kiều, trong nhà không khỏi cần thận hơn vài phần, huống chỉ thư phòng còn được xem là chỗ trọng yếu của hắn.

Đứng dậy chuẩn bị trở về phòng ngủ, khóe mắt hắn xẹt qua nơi nào đó, bước chân dừng lại một chút

Nhìn thùng rác không có vứt rác, vẫn y nguyên đống khăn giấy tối qua hắn cùng Lý Kiều sử dụng khi làm tình xong. Đây không phải là do quên không dọn dẹp, khẳng định không phải là dì giúp việc quên dọn dẹp, mà là Trình Tuyết…

Mọi người đều là người trưởng thành, Trình Tuyết tất nhiên sẽ biết khăn tay sử dụng cho việc gì, hoá ra hôm nay đối với hắn ôn nhu có thừa là như vậy.

Lý Thiên Hạo gõ gõ tay xuống bàn, hắn không thể tùy ý đi đối chấp cùng với Trình Tuyết, cầm lấy di động trên bàn, bấm một dãy số đi ra ngoài ban công nói chuyện.

Lý Thiên Hạo còn chưa có xuống tầng, Trình Tuyết đứng ngồi không yên lại lên tầng tìm hắn. Chẳng lẽ biểu hiện hôm nay của nàng chưa đủ? Hay Lý Thiên Hạo lại muốn trốn tránh nàng?

Tầng hai thực sự im lặng, Trình Tuyết không xác đình được Lý Thiên Hạo ở thư phòng hay phòng ngủ, trước tiên vẫn là tiến tới phòng ngủ. Trong phòng không người, ngay cả phòng tắm cũng im ắng.

Lý Thiên Hạo không ở phòng ngủ, thì chính là ở thư phòng. Trình Tuyết nhất thời hốt hoảng, hôm nay nàng quên dọn thùng rác, lúc ấy nàng đối với chuyện của Lý Thiên Hạo quá mức khiếp sợ, hoài nghi bấy lâu dần dần được chứng thực, nàng làm sao còn có thể trấn định được chứ.

“Đinh”, di động trên bàn trang điểm bỗng nhiên vang lên, phá vỡ suy nghĩ của Trình Tuyết.

Trình Tuyết mở di động ra, hóa ra là Tiểu Vũ nhắn tin, chàng trai này bám riết không buông, lời nhắn lo lắng cùng tình cảm dường như làm lòng nàng cảm thấy ấm áp hơn, đáy lòng Trình Tuyết nhất thời mềm mại, nhiều ngày trôi qua đây là lần đầu tiên nàng nhắn tin trả lời hắn.

Bên ngoài là ánh tịch dương, gió lạnh quất vào mặt, làm làn váy của Lý Kiều tung bay, sau khi tắm xong men theo ban công đi tới thư phòng.

Lý Thiên Hạo vừa nói chuyện điện thoại xong, thả lỏng người dựa vào ghế, phát hiện Lý Kiều đi tới, đứng dậy đi qua chỗ cô.

“Làm sao vậy?” Lý Thiên Hạo đứng sát Lý Kiều, một bên ngửi hương thơm cơ thể của con gái sau khi tắm rửa xong, một bên vòng tay ôm cô trở về phòng ngủ của cô.

Lý Kiều không nói gì có chút nghi hoặc nhìn hắn, vì sao không ở trong thư phòng nói chuyện?

Ánh mắt của cô mọng nước sáng ngời, trong suốt, không khó để hắn phát hiện ra nghi hoặc của cô.

Đầu Lý Thiên Hạo cúi xuống, ở trên mặt của cô hôn hôn. Nam nhân ôn nhu sủng nịch cô, Lý Kiều nhất thời sa vào trong đó, nhận hết mọi dịu dàng từ hắn.

Lý Thiên Hạo dừng động tác, không trả lời cô, ngược lại nói: “Đại khái mấy ngày này, ba cùng mẹ của con muốn chấm dứt chuyện tình cảm, con không cần phải lo lắng, tất cả cứ như bình thường.”

Chuyện của hắn cùng Trình Tuyết, không cần phải để cho Lý Kiều bận tâm.

Lý Kiều dời tầm mắt, trong lòng ẩn ẩn lo lắng, cô hiểu được ý của Lý Thiên Hạo, nhưng không biết Trình Tuyết sẽ có phản ứng như thế nào, cô lại cái gì cũng không thế làm được.

Đôi mắt lóe lên ánh nước, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lý Thiên Hạo, nam nhân này một mình gánh vác hết mọi chuyện, luôn luôn bảo vệ cô vô lo vô nghĩ trong vòng tay của hắn.

“Tốt”. Cô cũng phải làm cho hắn yên tâm. Trấn an Lý Kiều xong, Lý Thiên Hạo mới xuyên qua ban công trở lại thư phòng, sau đó trở lại phòng ngủ.

Trong phòng ngủ, lúc Lý Thiên Hạo vào, Trình Tuyết ngây ra vài giây, sau đó mới lấy lại tinh thần đi qua: “Vì sao ở trong thư phòng lâu như vậy, ăn cơm xong trước rồi lại làm việc.”

“Ừ, để tôi tắm cái đã.” Không nghĩ tới Trình Tuyết lại đợi trong phòng ngủ, Lý Thiên Hạo lấy quần áo ở nhà, để lại cho Trình Tuyết một bóng lưng lạnh lùng rồi quay vào phòng tắm.

Trình Tuyết đứng tại chỗ, độ ấm trong phòng dường như cũng biến mất theo bóng lưng của Lý Thiên Hạo, không khí trong trẻo nhưng lại xuất hiện một cỗ lạnh lùng đến tê người.

Ở trong phòng làm người ta hít thở không thông, mà nàng cũng không vui, Trình Tuyết nhanh chóng bước chân ra khỏi phòng xuống tầng.

Trên bàn cơm, đại khái là đã rất lâu rồi cả nhà mới cùng nhau ăn cơm. Trình Tuyết chỉ chăm chăm gắp đồ ăn cho Lý Thiên Hạo, đối với Lý Kiều lại chẳng thèm quan tâm.

“Mẹ lần trước gọi điện thoại về nhà, nói mùa đông bên này có vẻ thoải mái, mẹ tính mùa đông năm nay về bên này ở.” Nếu Lý Thiên Hạo có tiểu tam ở bên ngoài, đây chính là cơ hội tốt nhất, mẹ chồng là chiến hữu quan trọng của nàng.

Trình Tuyết nói không phải là toàn bộ sự thật, chỉ có mình nàng đưa ra quyết định này, còn chưa có thương lượng qua với Lý mẹ, nàng nghĩ nàng có biện pháp khiến cho mẹ chồng qua đây ở, khẳng định không có vấn đề gì.

Trình Tuyết quên mất là mẹ chồng nàng càng chờ mong nàng và Lý Thiên Hạo phát sinh mâu thuẫn, ai bảo Trình Tuyết không sinh được cháu trai cho nhà họ!

“Ừ, em an bài mọi chuyện là được rồi.” Hắn vô cùng hiểu tính tình mẹ của mình, Trình Tuyết nói dối càng không được lưu loát, hắn cũng không định vạch trần nàng. Suy nghĩ qua là biết Trình Tuyết đã bắt đầu hành động rồi.

Trong lòng càng kiên định với mục tiêu đã chọn, Lý Thiên Hạo tiếp tục ăn cơm.

Lý Kiều nhìn qua không hiểu tâm tư của hai người, chỉ hiểu rằng cô nhìn thấy bộ dáng ôn nhu của Trình Tuyết đối với Lý Thiên Hạo, trong lòng chua xót vô cùng. Ăn cơm giống như là đang nhai sáp, liền buông bát: “Con lên tầng trước”.

Trình Tuyết không để ý nhiều lắm, ngược lại Lý Thiên Hạo đối với bóng lưng của tiểu Kiều nhi trầm ngâm suy nghĩ.

“Ông xã, anh uống nhiều canh gà vào, bồi bổ cơ thể.” Trình Tuyết thay Lý Thiên Hạo múc thêm canh gà đưa qua cho hắn uống.

Lý Thiên Hạo nâng tay tiếp được: “Kiều Kiều chuẩn bị có cuộc thi, em cũng làm điểm tâm bồi bổ cho con đi.” Giọng nói trầm ổn nhưng lại lộ ra một tia trách cứ.

“Tôi lên thư phòng.” Uống cạn bát canh, liền đứng dậy đi.

Trình Tuyết bị động tác dứt khoát của Lý Thiên Hạo làm sửng sốt ngẩn người ra, nàng lại làm sai gì sao? Lý Kiều cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, muốn nàng chăm sóc cái gì nữa? Hắn vì sao không quan tâm vợ hắn một chút.

Mấy tháng nay lạnh lùng cùng với trận kích thích sáng nay làm cho trái tim Trình Tuyết chua xót, giờ phút này lại càng đau đớn giống như bị Lý Thiên Hạo bổ xuống mấy đạo.

Trong lòng đau đớn cùng tức giận, Trình Tuyết cũng theo sau lưng Lý Thiên Hạo lên tầng.

Thừa dịp Lý Thiên Hạo chưa khóa cửa thư phòng, lập tức nàng liền đi vào, khóa cửa lại.

Trong lòng phẫn nộ cùng với ủy khuất làm cho hai hàng lệ dưng dưng, đối với Lý Thiên Hạo đang ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc trực tiếp lên án: “Anh rốt cuộc muốn như thế nào? Vì sao không quan tâm đến em? Em làm như vậy còn chưa đủ hay sao? Vẫn là em tâm nóng áp mông lạnh? Lý Thiên Hạo?Anh nói đi!”

“Nói cái gì?” nam nhân buông tư liệu trên tay, ánh mắt lạnh như băng, nhìn nữ nhân phía trước đang điên cuồng trách móc hắn tựa như không quen biết.

Mười mấy năm hôn nhân, đây là lần đầu tiên Trình Tuyết đối với Lý Thiên Hạo khóc rống lên như vậy.

Sau khi hét ra phẫn nộ trong lòng, nàng mới chú ý tới tính tình cứng rắn của Lý Thiên Hạo, nàng làm như vậy có thể chọc giận hắn a.

Trình Tuyết cúi đầu, mắt liếc nhìn Lý Thiên Hạo, chạm phải ánh mắt lạnh như băng của hắn liền cả kinh.

Thân mình run run, rời tầm mắt, nước mắt lại rơi xuống, âm thanh ủy khuất nhuyễn xuống nói: “Chẳng phải là vì mấy tháng qua, anh đối với em lạnh lùng thản nhiên, anh cho là em nghĩ như thế nào?”

“Em muốn nghĩ đến cái gì thì nghĩ đi, có thể đi ra ngoài được chưa?” Lý Thiên Hạo rốt cuộc rời tầm mắt, chuyên chú nhìn tài liệu trong tay, không tiếng động hạ lệnh tiễn khách.

“Anh…” Trình Tuyết nhất thời không nói được gì, chính mình khó chịu, khóc nghẹn ngào ra khỏi thư phòng.