Lỡ loạn luân với con gái thất lạc – Update Chap 21

CHAP 4: Ngày 10/2/2023 & hồi tưởng (tiếp)​

Có lẽ cuộc đời nó trêu ngươi mình vậy đó. Anh A yêu cô B, cô B yêu anh C, anh C thích chị D, chị D lại thích anh A. Người mình thích thì chẳng thích mình mà người mình ko có tình cảm thì tình cờ lại dính vào mình: mẹ con bé.

Thực sự mình chưa từng yêu em. Kể cả đó là người đầu tiên mình phá trinh. Mình ko thích em cũng như sợ cái trách nhiệm với em, nhưng mình dùng em như công cụ giải tỏa tình dục và nỗi khát khao cô bạn T khi ấy.

Hôm đầu là kỳ nghỉ hè hết năm 2 đại học mình về quê đi chơi với lũ bạn xã bên, gặp buổi tối hôm hội làng rồi chơi chung với cả lũ bạn em. Hè, ko phải học, việc quê cũng chẳng quá nhọc, hôm nào cũng tụ tập lúc trời nhá nhem cho đến tối. Mình thường ngủ đến trưa, chiều chiều đi đá bóng, đi chơi, rồi đêm về lại đem nỗi nhớ nhung T cùng mấy tờ giấy in truyện sex được gấp kín để trong balo mà quay tay…

Nhóm mình chơi có người của xã mình và xã em, mười mấy người, cũng có đôi có cặp cả, có cả 1 cặp đã cưới, còn lại vài đứa single nên thường có đi đâu chở nhau thì mình hay bị ghép đôi với em nó hoặc các đôi tách ra thì thi thoảng mình với em lại đi riêng với nhau như đưa em về chẳng hạn. Nhóm đi chơi thì cuối tuần thì có thể đi xa xa, còn ngày thường chỉ là đi dạo đàn đúm trên đê, lúc chơi trò chơi, xem chiếu bóng, lúc chỉ là mỗi đôi chia nhau ra từng góc mà rúc rích, còn bọn single thì ngồi nói chuyện vu vơ.

Em thấp… da ngăm… ko xinh… chẳng đẹp… mặc quần áo kiểu cũ… trông quê quê ko ra 1 chút gợi cảm… nhà cũng khó khăn… nếu như ít đi 1 vài yếu tố có lẽ đã có anh trai làng rước sau khi bỏ học từ năm lớp 9 rồi… mà nếu chuyện khác thế… có lẽ con bé sẽ chẳng ra đời…

Nhà em nó làm nông và làm nghề (nghề gì xin phép ko chia sẻ ạ lộ mất). Năm ấy em 17. Mình 19. Dù gì cũng là con trai và con gái đang tuổi lớn, mình bắt đầu cảm nhận được có thể “take advantage of” em – 1 kiểu lợi dụng hay tiến tới ấy dù mình ko thích đâu, chỉ nứng và muốn lợi dụng để quấy rối tình dục em và thỏa mãn bản thân thôi chứ trong lòng mình khi đó toàn nghĩ đến T.

Đôi khi chở em trên xe đạp, em cạ vú vào lưng mình. Nứng. Thấy dễ dễ rồi thì mình bắt đầu tính toán, trên đường về có 1 khu lâm trường trồng cây thử nghiệm, có tường gạch bao quanh, có 1 góc tường gạch bị đổ chỉ cao tầm mấy chục cm. Mình từng trèo thử vào trong đó, đoạn sát tường bằng phẳng, kín đáo.

Tháng 8… 7h tối… trăng khuyết… đưa em về… như mọi khi bước đi song song… bỗng mình nắm tay em dắt vào hướng đó… chưa bao giờ nắm tay… em vẫn để nguyên đi theo mình kéo… Dắt em đi đâu thế? em hỏi… mình dừng lại ghé vào tai em… Cho anh nhé!… rồi mình lại kéo… em ko trả lời nhưng vẫn bước theo…

Trèo qua tường em đứng chờ còn mình vào trong bẻ mấy tàu lá chuối dát xuống dưới.

Kéo em nằm xuống… mình đè lên… mình hôn… em đáp trả… vạch áo em lên… vạch luôn áo lót… bóp vú… bú… tụt quần… lồn em ướt… chim mình cũng ướt… tim đập thình thịch… mình đút vào trong em… á… em đau… hơi cấn lại… mình kệ… rút ra… đút vào… á… em đẩy ra… mình kệ… gạt tay em… lại rút… lại đẩy lần 3… qua chỗ cấn rồi… em ôm miệng… nước mắt chảy… mình đẩy vào… lồn em nuốt trọn… tay nhào trên vú em… mình nhấp…

Sau lần đó mấy tối em ko ra chơi. Mình sợ. Rồi hơn tuần sau thì lại thấy em ra. Em bảo em đau nhưng mẹ hỏi thì nói dối là ngã đau chân nằm trên giường cả tuần.

==

Phá trinh em vào tháng 8 thì các tháng sau đó cứ về quê lại hẹn em rồi lại chịch. Mỗi lần về mình đều mua bao. Dùng ko hết thì thôi. Dùng hết bao thì chơi trần. Suốt 6 tháng. Cũng bắn vào trong em không ít lần. Chẳng có thuốc. Chỉ dừng lại khi em đến ngày. Chẳng để lại hậu quả nào suốt thời gian đó.

Mình chưa bao giờ nói yêu em, em cũng chưa từng nói yêu mình. Nhưng em chưa bao giờ từ chối khi mình kéo em vào đòi hỏi. Từ bờ đê… bụi chuối… cái chòi canh người ta bỏ hoang… đám cỏ lau bên bờ sông… cả nhà nghỉ trên huyện… khu đồi vắng trên đường đi chơi… nhà mình… nhà em… ko hiểu sao mình và em chưa từng bị phát hiện.

Em chẳng hề đòi hỏi dù cũng đôi khi mình mua quà thành phố về cho em, thực ra do mình thấy cứ chịch hoài nó hơi trơ trẽn. Mình cũng ko hẳn thấy em yêu mình, cũng ko thấy nhớ nhưng hỏi han hay ghen tuông hờn giận, mình về quê em cũng ko vồ vập, nhưng cũng chủ động sang gặp mình kiểu cứ lượn qua lượn lại cho đến khi mình chủ động đòi chịch.

Mình với em như kiểu FWB ấy, mình thì khi bắt đầu gạ gẫm thì mình khá nhiệt nhưng sau khi xuất tinh thì mình lại cứ lạnh lùng với em. Mấy lần em đòi làm cái nữa thì mình đều ko có hứng. Em có vẻ thất vọng nhưng lần sau lại hưởng ứng kiểu như thế.

Mình nhớ khi đó em cũng ko có nhiều bạn vì em nghỉ học từ lớp 9. Em chơi cùng nhóm mình vì có em bạn thân cùng xã chơi chung. Em này thì khi đó lấy chồng rồi, chồng nó cũng chơi chung nhóm mình luôn. Mình thì có thằng bạn rủ cùng xã em rủ vào. Thằng bạn hồi đó cũng single nhưng nó tia 1 em khác nên thành ra mình với em bị ghép với nhau.

Mình chịch em lần cuối hôm mùng mấy tết năm đó trước ngày về HN học. Hôm đó ko dùng bao nhưng chịch trước tết thì vẫn có bao nhé. Qua tháng sau về thì được tin nhà em chuyển vào Tây Nguyên rồi. Em đi cũng ko báo hay nhắn nhủ gì mình luôn.

Mình ko day dứt gì mối quan hệ với em cả cho đến khi biết con bé là con em. Mới thấy có khi em đã phải trải qua 1 quãng đường vất vả lắm. Nhưng mình lại thấy may các bác ạ. Nếu như mình biết em có bầu năm đó thì có lẽ con bé sẽ ko được ra đời rồi.

Mình có mấy quan điểm sống:

1 là tái ông thất mã, 1 chuyện chưa thấy kết cục thế nào chưa thể biết là may hay rủi. Nếu mình biết mẹ con bé có bầu. Chắc chắn con bé sẽ ko được ra đời, tuổi trẻ bồng bột, mình vẫn đang đi học, ko tình cảm. Vậy có khi mẹ con bé đi khi đó lại là định mệnh để con bé được sinh ra.

2 là mặc kệ người đời, con người vốn có muôn mặt. Kể cả mình. Tốt với người này, xấu với người khác, ko thể cân bằng. Ai tốt với mình thì mình mặc định đó là người tốt. Còn ai xấu với mình thì mình sẽ ko chơi nữa. Mình ko hại ai và cũng chẳng muốn ai hại mình. Trên đời có người bảo mình là người tốt. Ok. Có người bảo mình là người xấu. Cũng ok. Mình sống cuộc đời mình hạnh phúc và chăm lo cho những người mình quan tâm hạnh phúc thôi ạ.

3. khi chia tay mới biết ai tốt ai xấu. Cái này thấm lắm ạ. Bộ mặt của 1 con người sẽ ko bao giờ lộ ra cho đến khi chia tay đâu. Tình yêu cũng thế. Công việc cũng thế. Văn hóa chia tay quyết định người đó là ai ạ.

Thôi mình xin phép kết thúc hôm nay tại đây ạ. Mình đi mua quà cho con bé đã.