Làm tình với bác giúp việc có họ xa – Update Phần 8

(Phần 8)
Sáng hôm sau khi tôi tỉnh dậy thì bác đã đi làm từ bao giờ. Do là thứ Bẩy nên tôi được nghỉ, cũng do trận mệt đêm qua nên tôi dậy đã muộn. Nhìn xung quanh tôi nhận ra đang nằm trong phòng của bác, trên chiếc giường bác nằm hàng ngày.

Kéo chiếc chăn trên người ra tôi mới nhận ra mình vẫn đang nude toàn thân. Chắc bác đã đắp chăn cho tôi vì nhớ ra sau khi làm tình với bác xong bác gối tay tôi và tôi thiếp đi khi cả hai đều không mặc gì. Nghĩ tới sự ân cần quan tâm tuy là hành động rất nhỏ nhặt như vậy nhưng lại làm tôi cảm giác nâng nâng. Thoáng qua một cảm giác hạnh phúc, bác giường như đã là người đàn bà của tôi. Tôi cảm giác mình đang yêu, đang có một người yêu bên cạnh. Tất cả mọi thứ như thay đổi hoàn toàn, không còn là cảm giác sống chung với một người bác với sự quan tâm chăm sóc của một người lớn với trẻ nhỏ; thay vào đó tôi nghĩ bác là người yêu, là bạn tình hay thậm chí là vợ mình. Chỉ thoáng qua suy nghĩ ấy, cảm giác ấy nhưng nhiều xáo trộn đáng yêu đã xảy ra trong tâm trí tôi.

Cảm giác vừa uể oải vừa khoan khoái, tôi bước xuống giường đi ra khu bếp chung. Vừa là bếp vừa là phòng khách vừa là chỗ để xe chung, một không gian. Trên chiếc bàn mà hai bác cháu hay ngồi ăn tối với nhau là một gói xôi, đặt trên chiếc đĩa. Vậy là trước khi đi bác đã mua xôi đem về cho tôi. Tôi cầm gói xôi lên hít hà, gói xôi cũng đã nguội bớt, chỉ còn chút hơi ấm ít ỏi. Tôi tranh thủ vào vệ sinh cá nhân rồi ra thưởng thức bữa sáng của mình.

Ở nhà một mình thật chán vào lúc này, đặc biệt khi nghĩ về chuyện tối qua với bác. Tôi thèm được làm tình với bác ngay lúc đó, con cặc tôi lại cứng lên. Bình thường mọi cuối tuần là tôi sẽ lướt qua bài vở xong rồi nếu ko có kèo chơi bời gì với đám bạn thì lại lướt web, chơi game, và xem séc quay tay. Nay tôi lại không muốn xem séc quay tay vì tối qua tôi đã thỏa mãn, và niềm hứng thú của tôi giờ thực tế hơn nhiều. Tôi đã có bác Liên là bạn tình của tôi, tôi sẽ lại được đụ bác nên tôi không cần phải xem sex quay tay làm gì nữa. À, mà chắc gì tôi đã được đụ bác lần nào nữa nhỉ, nhỡ chuyện tối qua chỉ là nhất thời. Tối nay khi hai bác cháu gặp nhau thì sẽ thế nào đây. Tôi sẽ ôm bác vào lòng, hôn bác như người yêu và bế bác vào giường, lột đồ bác ra, bú mút vào đụ bác một trận sướng chim hay sao. Ôi chả lẽ lại có chuyện dễ dàng thế sao.

Nghĩ ngợi vẩn vơ chán, tôi quyết định đi ra ngoài hít thở không khí để có cho mình những suy nghĩ tươi mới hơn. Và tìm câu trả lời cho câu hỏi, làm thế nào để đụ bác tiếp?

Đi qua quán nhà bà Thêm, tôi mua lon bò húc, tôi quyết định sẽ đi ra khu công viên gần đó kiếm chiếc ghế đá ngồi. Bà Thêm, gọi là bà nhưng có lẽ chắc chỉ tầm sáu mươi tuổi hoặc chưa tới. Bà Thêm thì nhìn gương mặt có tuổi nhưng dáng dấp da dẻ lại không phải già lắm với độ tuổi và sắc mặt của bà. Bà Thêm người đậm, da trắng, ít nhăn nheo, và khá nhanh và nom vẫn còn khỏe mạnh. Bà Thêm có hai người con gái đều đi lấy chồng cả, chồng bà cũng đã mất được vài năm. Thi thoảng hai đứa con gái đưa cháu đến chơi với bà vào dịp cuối tuần. Thỉnh thoảng bà cũng đóng cửa hàng vài hôm để đến nhà các con bà trông cháu hộ các con của mình, thường lúc ấy bọn trẻ ốm sốt, bố mẹ chúng đi làm không ai trông thì bà sẽ đến chăm.
– Bà ơi, cho cháu lon bò húc
– Ờ cháu lấy đi – bà vừa nói vừa từ trong nhà như đang dở việc gì đi ra – sao hôm qua hai bác cháu mày uống khỏe thế.
– À vâng, cháu mua để đó thôi chứ cháu đã uống hết đâu (thực ra là còn 1 chai). Bác cháu sắp được nhận làm chính thức bà ạ, hai bác cháu liên hoan ăn mừng chút cho phấn khởi bà ạ.
– Cái Liên nó có uống nhiều không, sáng bà thấy bác mày đi qua xong mua xôi cho mày, thấy vui và tươi tắn phấn khởi lắm.
– À có, bác cháu cũng uống được 1 chai, còn lại là cháu uống :D
– Uh, có chuyện vui có khác thấy nó thần thái vui vẻ phấn khởi lắm – bà vừa nhìn tôi vừa thăm dò với ánh mắt làm tôi lạ lẫm.
– Vâng, bác cháu lên đây xin được việc cũng khó, chỗ đấy môi trường làm việc cũng tốt. Mà được vào làm chính thức thì cũng mừng lắm bà ạ.
– Uh phải rồi, thế vào làm chính thức nó có phải đi trực đêm nhiều hơn không.
– À cháu cũng không biết bà ạ, nhưng mà chắc cũng vẫn vậy thôi, cháu đoán thế. Thôi cháu xin nhá, cháu gửi tiền bà.
– Uh bà xin.

(còn tiếp)