Khát khao tội lỗi( NTR) – Update Chap 51 – END

CHƯƠNG 49

Mùa đông năm nay kéo đến sớm hơn dự kiến, dù thời tiết vẫn chưa quá lạnh nhưng những cơn gió heo may cứ thổi xào xạc cuốn theo đám lá cây khô quắt càng khiến cho cảnh tượng làng quê thêm đìu hiu heo hút.

Mỗi ngày cứ đều đặn 5 rưỡi chiều, Tùng lại đến nhà người anh trong xóm để đi nhờ xe tới công ty. Cậu làm việc cực kỳ chăm chỉ và cố gắng, cộng thêm vẻ ngoài ưa nhìn, ăn nói lại lễ phép, sống biết trước biết sau nên được ai nấy trong công ty vô cùng quý mến.
Nhất là vị giám đốc, người cũng có đứa con tầm tuổi Tùng.
Hôm nay, ông trực tiếp gọi Tùng lên văn phòng của mình và tận tay trao tiền lương. Ông còn hỏi cậu rằng động lực ở đâu mà cậu lại cố gắng đến vậy, trong khi bạn bè cùng trang lứa đều vẫn còn đang đi học.
Tùng không giấu diếm hay xấu hổ mà kể luôn về hoàn cảnh khó khăn, về người bố bị bệnh tật và còn nhấn mạnh rằng bản thân không muốn mẹ, cũng chính là người cậu yêu thương nhất phải làm việc vất vả. Cậu muốn làm trụ cột gánh vác lo toan gia đình.
Nghe xong lời giãi bày chân thật, vị giám đốc càng thêm cảm phục và có phần hơi xấu hổ khi nghĩ tới đứa con trai suốt ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng của mình. Ông lấy thêm một chút tiền nữa để vào phong bì đưa cho Tùng, và còn dặn cậu hãy nghỉ buổi làm ngày hôm nay, từ hôm sau đổi làm việc sang ca sáng cho đỡ vất vả.
Tùng mừng rơn, nét mặt rạng rỡ. Cậu đứng lên cúi người cảm ơn rối rít vị giám đốc rồi trở về. Trong lòng khấp khởi mừng vui như tết.
Cầm theo số tiền lớn ấy, Tùng liền đi ra cửa hàng quần áo mua ngay cho bố mẹ mỗi người một chiếc áo len dày và xịn bởi mùa đông cũng đã đến gần, sau đó bắt xe về nhà. Trong đầu không ngừng tự vẽ ra cảnh tượng gia đình đầm ấm cười nói quây quần bên nhau.

Về gần tới cổng làng, từ đằng xa đã trông thấy ánh điện sáng trưng và tiếng hát, tiếng hò reo vang lên rộn ràng.
“ Đúng rồi, hôm nay là ngày khánh thành nhà văn hóa xóm.”
Tùng chợt nhớ ra bởi hôm nọ nghe loáng thoáng mẹ bảo rằng, hội phụ nữ có tổ chức tiết mục văn nghệ và mời mẹ tham gia. Chính cậu còn động viên mẹ nên đi bởi không muốn mẹ cứ lủi thủi một mình buồn chán.
Nghĩ vậy, Tùng rẽ luôn về phía nhà văn hóa chứ không vòng về nhà nữa.
Đường làng hôm nay cũng nhộn nhịp hơn dù trời đã tối đen, người lớn thì đi xem văn nghệ còn lũ trẻ cứ từng tốp đùa nhau chơi nú tìm cười phá lên.
Đến nơi thì mọi người cũng đã tụ tập rất đông, Tùng cố chen vào tìm được một chỗ và nhìn lên sân khấu.
Kia rồi… Cậu mỉm cười và tự hào khi thấy mẹ mình dường như nổi bật lên giữa một nhóm các cô trong xóm cùng đội múa.
Mẹ thật rạng rỡ và xinh đẹp trong bộ áo dài trắng, cũng đã rất lâu rồi cậu không thấy mẹ như vậy. Hai má mẹ đỏ phây phây, đôi môi tô phớt chút son đỏ thắm khẽ chu lên cất giọng hát trong trẻo còn đôi mắt lúng liếng nhìn xuống phía khán giả như muốn hớp hồn mọi gã đàn ông có mặt ở đó. Cặp vú căng mọng được bọc trong cái áo lót dày in hằn lên dưới lớp vải áo dài mỏng, mỗi khi mẹ xoay người hay thực hiện động tác múa thì cặp vú ấy lại rung rinh nẩy như lò xo. Phía dưới là đôi chân dài, bờ mông cong được cái quần ôm sát lấy.
Tùng nghe thấy loáng thoáng những lời bình phẩm tục tĩu về mẹ mình như trước đây. Cũng đúng thôi, chắc chắn mọi gã ở đây từ già tới trẻ, từ chưa vợ đến đã có con đều đang chăm chú dồn vào mẹ cậu mà ngắm nghía và tưởng tượng. Đến chính cậu còn như thế.

Tiết mục văn nghệ cuối cùng cũng đã kết thúc để thay bằng bài phát biểu của trưởng thôn.
Mẹ lùi ra đằng sau rạp, Tùng cũng vội lách ra khỏi đám đông và vòng về phía đó. Thấy mẹ và các cô đi vào trong gian nhà dùng làm nơi thay đồ, Tùng nán lại chỗ bụi cây chờ đợi. Đến khi mọi người mở cửa đi ra hết rồi vẫn không thấy mẹ đâu, nghĩ thầm chắc mẹ vẫn đang thay đồ. Trong đầu cậu liền nảy ra một ý tưởng, miệng nhoẻn cười phen này sẽ làm cho mẹ bất ngờ.
Đang định lách ra khỏi đám cây để đi về phía gian nhà đó thì bất chợt Tùng thấy trong bóng tối tự dưng xuất hiện một gã đàn ông thân hình ục ịch, lão ta lén lút nhìn trước ngó sau rồi khẽ khàng mở cửa đi vào bên trong.
“ Là… lão Thiện. Chết tiệt….lão định làm gì mẹ mình thế?”.
Tùng lao vội về phía đó, đang định đạp cửa xông vào thì bỗng nghe thấy tiếng cười từ bên trong phát ra. Cậu sững lại, nhìn qua khe cửa sổ.
Bên trong, mẹ và lão ta đang đứng sát rạt vào nhau, cả hai đang thì thầm cười nói điều gì đó mà cậu không thể nghe thấy. Một lúc sau thì hai người đi ra, lão Thiện còn đưa tay xoa lên cặp mông căng của mẹ. Cứ ngỡ rằng mẹ sẽ phản ứng lại với hành động thô thiển đó nhưng không, mẹ cứ mặc kệ thậm chí còn quay lại cười cười.
Tùng điên tiết, nấp vào một góc tối dõi theo hình bóng hai người kia đi ra ngoài đường và lên xe ô tô phóng đi.
Trông có vẻ như chiếc xe đi về phía nhà mình nên Tùng dần dịu lại. Quãng thời gian tiếp xúc với môi trường làm việc công ty, cậu cũng chứng kiến không ít những chuyện lùm xùm giữa sếp và thư ký hay cấp trên cấp dưới nên tư tưởng cũng thoải mái.
Hơn hết, Tùng tin mẹ và cho rằng hành động của mẹ vừa rồi cũng chỉ là vì bất đắc dĩ chứ lão già lùn tịt bụng phệ xấu xí đó không bao giờ có cửa để so sánh với mình, một chàng trai khỏe mạnh ngời ngời. Mẹ chỉ yêu mỗi mình mình mà thôi.
Nhưng cậu đã lầm….lầm rất nhiều!!

Tùng lững thững trở về nhà, trong lòng vẫn y nguyên sự khấp khởi về món quà mình đã mua cho bố và mẹ.
Đến cổng, nhìn vào trong nhà thấy vẫn tối đen như mực.
“ Quái… mẹ đi ô tô chắc phải về được một lúc rồi mà…sao..??”
Cậu chạy đến mở cửa và bật điện lên, chỉ thấy mỗi mình bố đang ngồi lủi thủi một mình trong bóng tối, cơm canh bát đĩa vung vãi khắp nhà.
Trong lòng Tùng chợt như có một tiếng động vang lên, cậu bàng hoàng vùng chạy sang phía xưởng may bên cạnh trước ánh mắt ngơ ngác của Vũ.
Kia rồi… chiếc ô tô nằm im lìm cạnh cánh cổng sắt to lớn đã bị khóa kín. Qua những khe cửa, cậu trông thấy rõ tia ánh đèn chiếu ra từ bên trong khu xưởng sản xuất im lìm.
Không còn nghi ngờ gì nữa, vậy là mẹ đã vào trong đó cùng lão già chó chết. Vậy mà đã có lúc cậu còn nghĩ rằng lão ta là người tốt.
Tùng vòng sang bên cái hẻm giữa nhà mình và xưởng may, trèo lên một cái cây cao rồi lách qua hàng rào kẽm ở phía trên bờ tường. Mất khá nhiều thời gian và khó khăn nhưng cuối cùng cậu cũng bấu được một tay vào thành ban công tầng hai. Dồn sức vào hai cánh tay đu người lên, căn phòng điều hành cũng là nơi phát ra nguồn sáng đã ở ngay trước mặt.
Tùng nín thở, tim đập thình thịch lại gần cửa sổ bằng kính, ghé một phần mắt nhìn vào trong.
– Kh…ông…không thể nào…M….ẹ…
Mặt Tùng tái nhợt đi như không còn một giọt máu, môi mấp máy không nên câu. Bên trong kia, không chỉ có mẹ và lão Thiện như cậu vẫn nghĩ, mà còn có thêm hai gã đàn ông lạ hoắc nữa.
Tất cả đều trần truồng, Thiện rắn và một gã thì đứng xung quanh sờ mó còn mẹ thì đang ngồi lên cơ thể của một tên khác mà nhấp nhổm, ngúng nguẩy cho con cặc của gã ta ra vào liên tục nơi thầm kín. Mẹ ôm lấy hắn ta ép cặp vú to tròn dính chặt vào bộ ngực vạm vỡ y như khi làm tình với cậu. Tấm kính cách âm tuy dày nhưng cũng không thể ngăn được tiếng rên la thoát ra từ đôi môi cong cớn đầy dâm đãng.
Cơn lửa phẫn nộ cứ thế ùn ùn kéo tới, Tùng nghiến răng ken két, nắm tay thành hình nắm đấm.
“ Lũ chó chết…tao sẽ giết hết chúng mày.”

***

Buổi sáng ngày định mệnh ấy.
Thiện rắn ngồi trong phòng làm việc, nhìn chằm chằm vào túi quà chứa đầy tiền $ mà lão đã sắp đặt gửi tới gã trưởng phòng thanh tra Sở tài nguyên và môi trường. Số tiền không hề ít một chút nào nhưng vẫn bị trả lại, thậm chí tay trưởng phòng đó còn nói bóng gió rằng cô thư ký của lão khá xinh đẹp và mặn mà. Vậy là hắn ngắm được Ngân mất rồi.
Thiện rắn dù không muốn chia sẻ người tình ngon nghẻ của mình một chút nào nhưng sự đã thành, chẳng còn cách nào khác. Chợt lão nghĩ tới cái buổi tối trên sân thượng mấy hôm trước, chính Ngân cũng đã đồng ý với việc này.
Thiện rắn đành nhấc điện thoại lên và một cuộc trao đổi nhanh chóng diễn ra trong êm thấm.

Tối nay, sau khi hoàn thành tiết mục văn nghệ ở nhà văn hóa, Ngân được Thiện rắn tới chở về xưởng may để tiếp đãi hai gã thanh tra Sở môi trường.
Ngân tự tin mở cửa bước vào, nhìn về phía hai người đàn ông to cao khỏe mạnh cùng lão Thiện bên bàn tiệc. Vẫn bộ áo dài trắng truyền thống, nàng hơi cúi mặt vẻ e ấp thẹn thùng đi tới. Mái tóc dài ngang lưng đen ánh xõa ra càng khiến nàng như một cô gái của miền thôn quê dịu dàng hiền hậu.
Cường và Thắng uống rượu đã ngà ngà say, lại bị vẻ đẹp xao xuyến của người đàn bà chuốc thêm, thành ra hai gã cứ ngẩn ra mà ngắm nhìn.
– Em ngồi đây được chứ?
Ngân hỏi.
Cường giật mình bừng tỉnh, đứng lên kéo chiếc ghế ra cho Ngân ngồi. Sau đó gã cũng ngồi xuống bên cạnh, ra hiệu cho Thắng rót rượu.
Ngân vội xua tay từ chối:
– Ôi.. em không uống được rượu đâu. Các anh cứ tự nhiên đi.
– Không sao.. uống cho vui thôi mà.
Cầm chén rượu đầy ằng ặc trên tay, Ngân ái ngại nhấp môi một chút rồi bỏ xuống nhưng lại bị Cường chặn lại, nàng đành phải cố uống hết. Thắng bên cạnh thoăn thoắt rót tiếp.
Cứ thế 1 ly, 2 ly, 3 ly… Ngân chẳng biết mình đã uống bao nhiêu nữa. Mặt nàng đỏ bừng lên nóng rát, xung quanh tiếng nói cười trò chuyện của ba gã đàn ông cũng không còn rõ ràng.
– Uống nữa nhé, rượu này thấy ông sếp em khoe là rượu bổ… uống đi nào.. hahaha..
– Vâng…
Ngửa cổ tu một hơi hết, Ngân đã say thực sự.
Rượu ngấm dần, nàng bắt đầu cảm thấy cơ thể bức bối khó chịu nhưng đồng thời cũng tràn đầy năng lượng và thật kỳ lạ… nàng thấy nứng quá.
“Mấy gã kia cho mình uống thứ gì vậy?”
Cô cố gắng nheo mắt nhìn về phía bình rượu đã gần cạn trước mặt, chỉ thấy hình như trong đó còn có thứ gì khác giống như… dương vật.
“ Mình say quá rồi”.
Chiếc áo dài bó chặt chật ních vào cơ thể giờ đây thật vướng víu khó chịu.
Ngân chống tay vào bàn đứng dậy:
– Mọi người cứ uống tiếp đi, em đi tắm.
Nói rồi nàng cứ thế lảo đảo đi về phía nhà tắm. Búi tóc lên cao sau đó xả nước lên người cho làn nước mát lạnh tỏa đi khắp châu thân. Bộ áo dài mỏng bị nước làm ướt dính chặt vào làn da trắng trẻo, đồ lót bên trong cũng lồ lộ ra hết.
Ngân từ từ gỡ cúc áo, cởi quần, sau đó là tới cái áo ngực và quần lót.
Cả thân hình nảy nở như một tòa thiên nhiên tuyệt diệu đã hoàn toàn phơi bày trần trụi. Mát quá, thoải mái quá. Ngân đứng nhắm mắt cảm nhận sự khoan khoái một lúc rồi đưa hai bàn tay lướt đi trên những phần da thịt mềm mại, miết lên bầu vú căng tràn và cặp mông cong vồng gợi cảm.
Lúc đi vào, Ngân chẳng thèm đóng cửa phòng tắm thế nên những hành động của cô đều được ba gã đàn ông ngồi bên ngoài nhìn không bỏ xót một khoảnh khắc nào. Ba cặp mắt mở to trợn trừng như muốn lòi tròng mắt ra ngoài.
Cường và Thắng buông đũa buông chén quay hẳn người về phía phòng tắm mà xem, mồm há hốc thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt khan. Đến cả Thiện rắn, người đã làm tình với cô quá nhiều lần thế mà cũng không khỏi bứt rứt.
Đây mới thực sự là màn biểu diễn có một không hai tuyệt vời nhất của buổi tối hôm nay.

Sau khi tắm xong xuôi, dù đầu óc vẫn lâng lâng nhưng cơ thể thì đã dịu đi đôi chút, Ngân trở ra ngoài. Vô tình trông thấy biểu cảm trên khuôn mặt của những gã đàn ông kia, nàng khẽ nở nụ cười kiêu hãnh.
Cường và Thắng nhìn thấy người đẹp trần truồng đi vào, không chịu nổi nữa nhổm dậy định chạy tới thì bị Ngân xua xua tay:
– Ấy chết!! Mấy anh cứ bình tĩnh, để em thay đồ xong đã.
Thế là hai gã lại đành ngồi xuống chờ đợi, mắt vẫn dán chặt vào cái eo thon và cặp mông đẫy đà.
Ngân cũng không vừa, đôi mắt nàng lúng liếng tinh quái liếc về phía bàn tiệc rồi đi tới mở cái tủ quần áo nhỏ, lấy ra một bộ nội y màu đen mới toanh cực kỳ gợi dục. Nàng chọn màu đen cũng bởi nó luôn mang đến sự quyến rũ và sexy khó cưỡng, người đối diện chắc chắn sẽ bị thu hút bởi sự quyền lực và ma mị bí ẩn. Quá hợp cho buổi tối hôm nay.
Bộ nội y được thiết kế để phô bày ra tất cả những gì gợi cảm nhất của một người phụ nữ. Cái áo lót chỉ độc phần gọng ở dưới chân ngực, có tác dụng nâng bầu vú của Ngân vốn đã căng tròn nay lại càng thêm ngạo nghễ. Chiếc quần lót ren in hoa văn thì ôm chặt vào bờ mông cong ngoại cỡ. Đặc biệt phần đũng phía trước đáng lẽ ra phải che đi nơi thầm kín của nàng, nhưng không, nơi đó chỉ có một nhúm vải hình tam giác bé xíu mỏng tang làm cho hai múi thịt mum múp không một cọng lông cứ lúc ẩn lúc hiện vô cùng tức mắt.
Ngân đeo đôi tất lưới mắt cáo và đi thêm đôi giày cao gót cũng màu đen, sau đó từ từ đứng dậy đi về phía bàn tiệc.

Ba gã đàn ông kia thầm xuýt xoa không ngớt. Vừa mới nãy thôi người phụ nữ này còn trong bộ áo dài e ấp vẻ thục nữ thôn quê, thế mà giờ đây đã biến hóa thành một nữ thần tình dục thực thụ. Mọi đường nét trên cơ thể nơi nào cũng toát lên một vẻ sexy đến không thể cưỡng nổi.
Ngân đi tới trước mặt Thiện rắn trước tiên, nàng đặt lên trán lão một nụ hôn rồi lại đi sang bên phía Cường. Cơ thể vạm vỡ trong chiếc áo sơ mi và khuôn mặt sáng sủa, toát lên vẻ lãnh đạo của Cường làm nàng hơi nhớ về Tiến. Từ phía sau, nàng ôm chầm lấy gã. Bầu vú trĩu nặng mềm mại đè lên bờ vai rắn chắc, nàng lè lưỡi lướt qua trên vành tai gã đồng thời vươn cánh tay của mình vuốt lấy khuôn mặt của Thắng đang ngồi đối diện.
Cả ba bị Ngân xoay mòng mòng, cứ ngồi đực mặt như thể đã mất hết lý trí.