Khát khao tội lỗi( NTR) – Update Chap 51 – END

Chương 11

Buổi sáng hôm nay, Ngân lên trường với một chiếc váy zip công sở ngắn ngang đùi cùng chiếc áo sơ mi trắng. Đôi chân dài mướt mát không tỳ vết khiến mỗi bước đi của cô lại thu hút vô số ánh nhìn của học sinh và đồng nghiệp. Mở cửa phòng hiệu trưởng, cô nàng bước vào ngồi xuống ghế.
Thầy Nguyên ngồi đối diện trên bàn làm việc, mắt liếc cái quần lót e ấp ẩn hiện lộ ra giữa hai đùi Ngân.
– Chiều mai em đi cùng anh tham dự cuộc họp hội đồng hiệu trưởng cấp thành phố nhé. Anh đã xếp sắp người dạy hộ em rồi. Đi cùng còn có Bằng.
Vừa nghe thấy cái tên Bằng, Ngân không khỏi giấu được sự bực tức. Đây đã là lần thứ 4 cô được sếp cho đi công tác cùng hắn. Thầy Nguyên cũng nhận ra sự khó chịu của cô đành lập tức phân bua:
– Cuộc họp có sự góp mặt của các sếp trên Sở nên anh cần Bằng, thương thảo một số dự án nâng cấp khuôn viên trường. Kỹ năng giao tiếp của Bằng khá tốt. Vậy, em cố gắng nhé.
Bị đuổi khéo, Ngân đứng lên ra khỏi phòng. Cặp mông to ngúng nguẩy in hằn rõ hai đường chữ V của chiếc quần lót làm ông thầy hiệu trưởng nuốt nước bọt.

***

Buổi tối, chỉ có hai mẹ con Ngân ở nhà. Vũ đã đi công tác được 10 ngày. Dạo gần đây, không hiểu tại sao chồng nàng rất ít khi gọi về hỏi thăm hai mẹ con như những lần đi công tác trước. Chuyện chăn gối của hai người tính từ khi Vũ có được phương thuốc quý, mặc dù tần suất không nhiều nhưng vẫn chưa thể coi là lạnh nhạt được. Nhưng cũng kể từ ngày ấy, cô cảm giác có gì đó khác lạ nơi chồng mình mà rõ ràng là gì thì cô cũng không biết.
Với lấy điện thoại, Ngân gọi hỏi thăm chồng.
Vũ nhanh chóng bắt máy.
– Alo vợ à, nay anh mới đi nghiệm thu công trình rồi đi tiệc cùng các anh em. Lu bu nên quên cả gọi cho vợ.
Ngân nhăn mặt hơi lạ, vì thậm chí cô còn chưa hỏi gì mà chồng đã nói lý do rồi.
– Vậy à, tưởng anh đi lâu quên vợ con rồi chứ.
– Haha, hôm nay nhỡ. Cũng tại nghĩ xem nên mua quà gì về cho vợ nên mới thế.
– Em chỉ cần anh về với em thôi. Quà cáp gì cơ chứ. Thôi anh mệt thì nghỉ đi nhé em không làm phiền nữa.
Đang tính cúp máy, chợt Ngân nghe thấy một giọng phụ nữ be bé trong điện thoại của Vũ vọng ra “ Nhanh lên đi anh.”
– Ủa em tưởng anh về rồi, vẫn đang chỗ nhậu hử? Em nghe có giọng ai đó.
– Anh về rồi mà, đang nghỉ trong phòng một mình nè. Chắc là tiếng phục vụ phòng vừa mang đồ ăn đêm cho anh thôi.
– Vâng, anh nghỉ ngơi đi nhé.
Với linh tính của phụ nữ, Ngân cảm thấy chắc chắn có điều gì đó không ổn.
Nhưng nàng quyết định tin tưởng vào người chồng mình yêu quý, không nghĩ nhiều nữa rồi ngủ sớm để ngày mai đi làm.

***

7h tối tại nhà hàng Golden Lake.
Ngân đi song song với Bằng, phía trước là thầy Nguyên. Cả ba cùng bước vào sảnh nhà hàng. Hôm nay Ngân mặc bộ váy cúp ngực gợi cảm dài đến đầu gối. Khe ngực trắng sâu hun hút như hố đen hút trọn các ánh mắt. Tiếng xì xào lại phát ra ở mỗi nơi nàng đi qua. Tối nay, cô sẽ chính là tâm điểm của bữa tiệc.
Sau khi mọi người ổn định, giám đốc Sở giáo dục thành phố lên phát biểu khai mạc bữa tiệc.
Bữa tiệc bắt đầu. Thầy Nguyên và Bằng đang đứng phía xa bên cạnh ông giám đốc Sở nói chuyện gì đó. Trong khi một mình Ngân đứng bơ vơ cạnh bàn tiệc.
Rất nhanh sau đó, những lão đầu hói bụng phệ mang trên mình bộ vest đắt tiền tiến tới vây quanh Ngân làm quen. Những cặp mắt hau háu nhìn dán vào cơ thể cô như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Chào em, anh là hiệu trưởng trường A. Em là…
– Vâng. Em là Ngân. Giáo viên bộ môn sinh học kiêm thư ký hiệu trưởng trường X.
– Ồ, nhìn em trẻ quá. Anh mời em một ly nhé.
– Ui em xin lỗi, em không uống được rượu. Anh thông cảm cho em.
– Rượu vang này nhẹ mà. Không say đâu, uống cùng anh một ly thôi.
– Đúng đó, uống cùng mỗi anh một ly. Một hớp nhỏ thôi.
– Đấy đấy, em uống được đó chứ. Haha…
Ngân bị choáng ngợp, không nghĩ rằng nhiều người lại vây quanh thi nhau chúc rượu mình đến vậy. Mới chỉ uống được vài ly nhỏ thôi mà cô đã cảm giác hai má mình như nóng lên, đầu chếnh choáng. Làn da trắng trẻo mềm mại ở đôi vai trần đã bị bàn tay của ai đó nắm lấy vuốt ve.
Đang chưa biết phải làm sao thì Bằng từ đâu đến nhanh chóng gạt đám đông ra, vừa đáp đỡ lời cho Ngân vừa dìu cô nàng sang chỗ vắng người. Quay lại nhìn Bằng, đây có lẽ là lần hiếm hoi cô không ghét bỏ hắn.
Đứng tựa vào bàn nghỉ ngơi, đầu cô đau nhức quay cuồng, ong lên vì tiếng nói cười ồn ào. Rõ là không uống được rượu mà cứ bị ép. Bỗng nhiên có tiếng đàn ông sát bên tai:
– Uống đi cho tỉnh rượu.
Bằng đưa cốc nước gừng nóng cho Ngân. Cô đã quá mệt mỏi để có thể để ý thấy nụ cười nhếch mép nham hiểm của gã, cánh tay nhanh chóng đón lấy rồi uống ngay không chút phòng bị.
– Thầy hiệu trưởng nói rằng việc chúng ta đã xong, có thể về. Anh đưa em về nhé.
– Ư…Ừmm. Ngân mơ hồ đáp. Cô dần cảm thấy cơ thể như mất hết sức lực.
Bằng thỏa mãn ôm vào lòng mình cơ thể của cô nàng gợi cảm nhất bữa tiệc, dìu ra phía cửa. Sau lưng là vô vàn ánh mắt hình viên đạn ganh ghét. Duy chỉ có một người đứng dõi theo đăm chiêu, trán nhăn lại dưới mái tóc hoa râm vẻ không cam chịu, dường như còn đang toan tính điều gì đó?
Dìu Ngân vào taxi, Bằng bảo tài xế lái xe đến nhà nghỉ gần nhất. Rồi quay sang ngắm nhìn khuôn mặt đang ửng hồng, phần vú lộ ra phập phồng theo từng nhịp thở, cặp đùi mướt mát. Gã khẽ mỉm cười.

***
Quẳng Ngân vẫn đang mê mệt lên giường trong căn phòng khách sạn đã thuê từ trước, rồi thò tay ra phía sau kéo khóa váy, gã lột chiếc váy mà cô đang mặc ra. Cơ thể múp máp vệ nữ giờ đây chỉ còn bộ đồ lót ren không hề có chút tác dụng che chắn nào. Bằng hấp tấp cởi áo của mình rồi lao đến nằm đè lên cơ thể mà hắn đã ham muốn từ lâu.
Chậm rãi đưa mũi hít lấy mùi đàn bà nồng nặc, hắn thè lưỡi liếm từ cổ, vành tai rồi khắp khuôn mặt Ngân. Khẽ bóp cho miệng Ngân hơi hé ra rồi cho lưỡi vào bên trong mà khoắng, nút trọn cặp môi đỏ mọng thơm tho. Nước miếng chảy thành dòng nhểu xuống dưới gối. Đôi tay cũng bận rộn nhào nặn không ngừng nghỉ cặp vú to mềm mại trong chiếc chiếc áo lót.
Hôn chán chê, hắn lật úp cô lại. Cặp mông to tròn núng nính hiện ra làm hắn phải xuýt xoa.
“ Chu choa, quần lót ren này gợi cảm quá, con đĩ này dâm đấy. Hôm nay tao phải địt mày đến chết mới được”.
Liền sau đó gã úp mặt vào cặp mông đít của Ngân hít hà liếm láp, tay vỗ đen đét làm phần da mông mềm mại dần đỏ ửng. Cặc hắn đã cương cứng lên hết cỡ bị ép chặt trong chiếc quần âu.
Khó chịu, Bằng đứng dậy đang định cởi ra thì bất chợt cửa phòng bật mở. Là thầy Nguyên.
Hóa ra, Thầy hiệu trưởng đã bắt xe ôm bí mật đi theo chiếc taxi chở Bằng và Ngân từ lúc 2 người họ rời đi khỏi bữa tiệc.
Nấp từ xa theo dõi thấy Bằng đưa Ngân đi vào nhà nghỉ, lão mở điện thoại báo công an rồi chạy đến quầy tiếp tân hỏi số phòng mà hai người vừa dìu nhau vào.
Nhưng mụ chủ nhất quyết không nói với lý do “ không thể tiết lộ thông tin khách hàng”. Lão ngoảnh ra phía bên thấy mấy em gái ngành ngồi chờ khách rồi quay lại gằn lên:
– Thằng chó kia chuốc say rồi tính hiếp vợ tôi. Đưa chìa khóa phòng đây không tôi báo công an đến thì các người đừng mơ làm ăn nữa.
Con mụ chủ bực tức nhưng lại rén bởi giờ đang là thời điểm các em đào kiếm tiền. Nếu công an xuất hiện sẽ lằng nhằng nên đành đưa chìa khóa phòng cho ông già kia rồi nhắm mắt làm ngơ.
Lấy được chìa khóa, ông liền chạy một mạch mấy tầng cầu thang, trong đầu chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng giải thoát cho nữ nhân viên yêu quý của mình khỏi tên sở khanh biến thái.
Mở toang cánh cửa phòng, đập vào mắt ông là thân thể trần trụi của Ngân trong bộ đồ lót đang nằm sấp trên giường phơi bày cặp mông to lớn nõn nà. Bên trái là tên sở khanh Bằng đang lúi húi cởi quần.
Chẳng nghĩ ngợi nhiều, lão lấy hết sức lực của một ông già gần 60 tuổi, lao vào Bằng đánh đấm chửi bới loạn xạ. Bằng bất ngờ không chút phòng bị, quay lại đã thấy lão hiệu trưởng lao đến đẩy mình ngã đập đầu xuống nền gạch đau điếng, máu me túa ra.
Cơn cuồng nộ trong hắn ùn ùn dâng lên. Kế hoạch đã đi đến bước cuối cùng, con mồi cũng đã phơi hàng đợi thịt thế nhưng điều mà hắn không ngờ tới – lão hiệu trưởng nhu nhược nhát gan, tham sống sợ chết lại có thể dám đập vỡ hết tất cả.
Đứng lên vuốt mái tóc bết máu sang một bên, Bằng trở về bản chất điên dại của mình, lừ lừ tiến đến lão hiệu trưởng đang thở hồng hộc vì mệt.
Một đấm, thầy hiệu trưởng ngã sõng soài.
Một sút, thầy hiệu trưởng ôm bụng đau đớn.
Hắn dồn hết sự phẫn nỗ vào những cú sút cú đánh. Ông thầy già chỉ biết lao đến ôm chặt tên cục súc chịu đựng đau đớn chờ công an đến. Bằng vung hai tay lên rồi đạp vào bụng thầy Nguyên làm ông ngã lui về phía sau, đập lưng vào chiếc kệ để tivi. Cả chiếc kệ và cái tivi to tướng rớt xuống đè lên phần đùi của ông.
– AAA…. Tiếng hét lên đau đớn của thầy hiệu trưởng.
Bằng hằm hằm tiến lại gần chỗ thầy Nguyên nằm. Bỗng nhiên “ Bộp”.
Cơ thể to lớn của Bằng đổ vật xuống, phía sau là Ngân với lọ hoa đã vỡ tan trên tay.
Vốn dĩ tiếng ồn ào gây ra bởi vụ oánh lộn đã làm cô đã tỉnh lại nhưng tác dụng thuốc mê vẫn còn khiến cơ thể nặng trịch không sao động đậy được. Chỉ đến khi tiếng hét chói tai của thầy hiệu trưởng vang lên mới thực sự đánh thức cô.
Ngay lập tức với lấy lọ hoa để bàn, Ngân nhắm mắt phang thật mạnh vào gáy Bằng. Rồi chạy đến đỡ lấy thầy hiệu trưởng đang nằm vật vã đau đớn, ôm lấy ông và kéo ra khỏi mớ hỗn độn. Mặc dù cơn đau từ đùi vẫn truyền đến mãnh liệt, thế nhưng khi được cơ thể trần trụi của mỹ nhân trong bộ đồ lót ôm lấy, mặt áp vào cặp ngực mềm mại đàn hồi, thì như thể có liều thuốc giảm đau. Ông mê man rồi ngất lịm đi miệng nhoẻn cười mãn nguyện.
Công an đến vừa lúc Ngân mặc vừa lại đồ xong, cô lập tức kể lại mọi chuyện. Hai đồng chí công an lập tức bắt giam Bằng, còn Ngân và thầy Nguyên được đưa đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe ngay trong đêm.