Giáo Viên Yoga Quyến Rũ – Update Chap 379

Chapter 132: Nấu cơm​

Thẩm Hạo cười cười, nói, "Không thành vấn đề, có điều kiện hay yêu cầu gì, cậu cứ đưa ra, mọi chuyện còn lại, cứ để cho người anh em này lo. "

“Cũng không có quá nhiều điều kiện, chỉ cần hoàn cảnh tốt một chút, vị trí phồn hoa một chút, nếu có thể tới gần trung tâm thành phố là tốt nhất. "

“Về phần nhà, nói như thế nào nhỉ, tôi cũng không yêu cầu cao, giá cả phù hợp, vị trí, không quá tệ là được. "

Thẩm Hạo gật gật đầu,"Được, tôi nhớ kỹ, sẽ lưu ý lại cho cậu, có căn nào phù hợp sẽ lập tức thông báo cho cậu. ""

“Vẫn là dựa vào bạn thân là tốt nhất, đến, cụng ly một cái nào. "

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, uống bốn năm chai bia, đột nhiên điện thoại di động trong túi rung lên một hồi.

Thẩm Hạo móc ra xem, là Lý Hoa gửi tin nhắn tới, hỏi hắn xem tình hình tiến triển như thế nào.

Suy nghĩ một chút, Thẩm Hạo không trả lời lại.

Tiến triển như thế nào, trước tiên phải đến biệt thự xem thái độ của Hạ Tiểu Vũ như thế nào, mới có thể quyết định.

Nếu Hạ Tiểu Vũ vẫn chưa suy nghĩ kỹ, vậy chỉ có thể cứ như vậy mà dây dưa kéo dài.

Thấy đồ đã ăn không sai biệt lắm, Thẩm Hạo mượn lý do đi toilet định lén thanh toán hóa đơn, lại bị nhân viên phục vụ thông báo Ngô Kiệt đã thanh toán trước.

Điều này làm cho Thẩm Hạo không khỏi sinh lòng bội phục Ngô Kiệt, thật lâu không gặp, giống như biến thành một người khác, làm cái gì cũng chú ý đến mọi mặt.

Sau đó hai người tán gẫu một lát, liền mỗi người tự mình rời đi, Thẩm Hạo trực tiếp chạy tới biệt thự.

Sau khi đi tới biệt thự, Thẩm Hạo không bấm chuông cửa, mà trực tiếp lấy chìa khóa ra mở cửa đi vào, nhất thời một cỗ hương vị mì tôm nhào tới trước mặt.

Chỉ thấy Hạ Tiểu Vũ mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, bận rộn trong phòng bếp.

Tuy rằng chỉ là một bóng lưng, nhưng ánh mặt trời vừa vặn từ cửa sổ phòng bếp chiếu vào, chiếu lên người nàng.

Vải ngủ là loại vải mỏng, mặc dù không trong suốt, nhưng bị ánh mặt trời chiếu rọi, có chút mông lung.

Một thân thể mềm mại đường cong kinh người, cứ như vậy như ẩn như hiện xuất hiện trong tầm mắt Thẩm Hạo.

"Này, ban ngày nhốt mình trong nhà nấu mì gói ăn, thật sự cũng chỉ có cô. "

Thanh âm đột nhiên vang lên từ phía sau khiến Hạ Tiểu Vũ hoảng sợ, đũa trong tay nhất thời rơi xuống đất.

Xoay người lại, chỉ thấy nam nhân khiến nàng chán ghét kia, đang cười hì hì nhìn nàng, ánh mắt vẫn làm càn như trước, không hề thu liễm chút nào.

"Cậu vào từ khi nào? Cậu đến đây làm gì?"

Thấy Hạ Tiểu Vũ vẻ mặt đề phòng cảnh giác, Thẩm Hạo nhất thời vui vẻ,"Tôi nói này, chồng cô chính là đem căn biệt thự này cho hai người chúng ta dùng, nơi này cũng có thể xem là nhà của tôi, tôi lại không thể đến sao?"

"Về phần tôi đến từ khi nào. Rất quan trọng sao?" Nói xong, Thẩm Hạo khịt khịt mũi,"Đừng nói là ngày nào cô cũng ăn mì gói đấy nhé."

Thấy Thẩm Hạo không có ý nghĩ động tay động chân với nàng, Hạ Tiểu Vũ ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra vẻ mặt ủy khuất.

"Tôi, tôi không biết nấu ăn."

Cái gì, một thiếu phu kết hôn nhiều năm như vậy lại không biết nấu cơm, đây thật đúng là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, trách không được tính tình lại lớn như vậy.

Nghĩ tới đây, Thẩm Hạo linh cơ vừa động.

Nữ nhân này ngay cả cơm cũng không biết nấu, mỗi ngày đều ăn mì gói, nếu không, ta nấu cho nàng một bữa cơm, chẳng những có thể gia tăng hảo cảm, còn có thể gia tăng một ít tình cảm.

Vì thế không nói hai lời, chạy tới tắt gas, đồng thời đem mì tôm vừa nấu đổ vào trong thùng rác.