CƯỚI VỢ VỀ LÀM MẸ

CHAP 6: NÓ CĂNG CỨNG QUÁ RỒI

Nếu coi là búp bê, thì bác là con búp bê khó chịu nhất trên đời này. Lan Thanh chỉ dám thầm nghĩ, với những gì mà ông Quang thể hiện trước nay thì đó là nhận xét đúng.

Tuy nhiên, nàng vẫn phải làm hết trách nhiệm và lương tâm của mình, phải nhanh chóng làm sạch người ông Quang và mặc đồ lại kẻo bị nhiễm lạnh.

Nàng lấy khăn bông thấm nước ấm và vắt cho ráo nước, bắt đầu lau phần cơ thể phía trên. Đây là phần dễ dàng, chỉ trong mấy phút là Thanh đã hoàn thành.

Nàng vừa vắt khăn vừa liếc sang nhìn vào hạ bộ của ông Quang, cái dương vật to lớn kia vẫn chĩa thẳng lên đầy ngạo nghễ, nửa như cầu xin, nửa thách nàng dám đụng vào.

Thanh lại dùng cách cũ, lau từ dưới bàn chân lên phần bắp chân, đùi và quanh hông. Nhưng khi đến gần, nàng thoáng nghe được cái mùi ngai ngái vừa quen vừa lạ xộc vào mũi. Dĩ nhiên với một người đã có chồng, nàng biết đó là mùi gì.

Nhưng mùi này nồng đậm hơn hẳn, ban đầu nàng hơi khó chịu nhưng một lúc sau lại bị lôi cuốn kì lạ. Nó không hẳn là mùi hôi vì cả ngày chưa vệ sinh, mà nó bao hàm trong đó là mùi mồ hôi, mùi tinh trùng dính lại và cả mùi của con đực. Nghĩ đến đây, Thanh nhớ lại những lần ở quê đi ngoài đường hay có người chở mấy con heo đực giống, còn gọi là heo nọc, chạy lướt qua. Thứ mùi đặc trưng đó chính là mùi của con đực.

So với mùi của heo đực, mùi của con người nhẹ nhàng hơn nhiều, và so với mùi của ông Quang thì mùi chồng nàng lại giống như một cơn gió thoảng qua. Nhưng làm sao vậy nhỉ, nàng lại so sánh giữa ông Quang và chồng mình, điều này là phản xạ hay chỉ là thói quen đong đếm của người phụ nữ?

Ông Quang nhắm mắt nằm đó nhưng đầu óc rất thanh tỉnh, nhưng pha chút căng thẳng vì thấy Thanh cứ lau lên lau xuống hai chân mình mà không chịu rẽ vào ngã ba. Cứ cái đà này ông không lạnh chết thì cũng bị lột da mà quy tiên thôi.

– Cô Thanh! Ông gọi một cách nhỏ nhẹ, khác hẳn thường ngày.

– Dạ! Sao vậy bác? Thanh dừng lau chân cho ông Quang, ngẩng đầu lên hỏi.

– Thật là phiền cho cô, nhưng cô có thể nào… Ông Quang ngắt quãng câu nói, tim đập hơi nhanh.

– Bác cứ căn dặn ạ!

– Cô có thể nào…lau giúp tôi phần… đùi bên trong không, chỗ đó cả ngày không tắm rửa nên hơi dơ. Ông Quang không hiểu sao mình lại ấp a ấp úng xong thì nói chệch sang một hướng, không đi thẳng vào cái cần nói.

– Dạ… Thanh im lặng tầm vài giây mới trả lời và gật đầu.

– Dạ bác có thể dang rộng chân ra một chút không ạ? Bác khép lại con khó vệ sinh lắm ạ!

Ông Quang nghe vậy lật đật làm theo, nhìn kĩ một chút thì chân ông hơi run khi nhẹ nhàng dang ra hai bên. Lúc này Thanh ở bên dưới lại càng nhìn rõ hơn ở phía trong. Dù đã tự nói không được để ý quá nhiều nhưng hình như sự tò mò làm nàng quên mất.

Khi hai chân ông Quang dang rộng ra là lúc lộ rõ hai hòn bi to lớn như trứng gà bên dưới. Do dương vật ông đang cương hết cỡ nên phần da bên ngoài hai hòn bi cũng săn lại, màu đen sẫm và sần sùi như vỏ hạt óc chó.

Nàng cầm cái khăn bắt đầu lau bên trong đùi, bắt đầu từ đùi bên phải nơi gần nhất, lau từ đầu gối lên tới háng và ngược lại. Khi tới đùi bên trái, vì xa hơn một chút và ông Quang đã dang chân hơi rộng làm Thanh phải cúi người xuống.

Có thể do quá chú ý đến phần đùi nên khi lau từ đầu gối lên, cánh tay nàng vô tình chạm vào dương vật của ông Quang. Một cảm giác nóng ấm truyền vào tay Thanh, như kiểu nàng vừa đụng trúng một củ khoai lang nướng sắp nguội.

“Sao ấm quá vậy?” Thanh tự hỏi trong lòng.

Nàng không dám nghĩ nhiều mà lúng túng quay lại lau thêm lần nữa bên đùi trái. Lúc này ông Quang đã mở mắt ra nhìn từng động tác của nàng, ông hỏi mỉm cười khi thấy thái độ Thanh lúc chạm vào dương vật. So với nàng, cảm giác của ông mềm mịn và mát mẻ hơn nhiều. Đã từ lâu không chạm vào phụ nữ, ông tưởng những cảm giác sung mãn hồi xưa đã không còn, nhưng không phải.

Khi thấy Thanh vừa lau xong hai bên đùi trong, ông thở dài một cái, nhìn Thanh và nói.

– Cảm ơn cô Thanh!

– Không có gì đâu ạ, đây là trách nhiệm của con mà!

– Nhưng bắt cô phải lau người cho một ông già như tôi, đúng là thiệt thòi cho cô rồi. Tự nhiên lúc này ông Quang tỏ ra rất lịch thiệp và biết suy nghĩ cho người khác.

– Dạ bác đừng nói vậy, dù sao đây cũng là công việc và con sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhất có thể.

‘Tốt nhất có thể? Vậy thì để xem cô tốt đến mức nào?’ Ông Quang thầm nghĩ.

– Nhưng mà… Đôi mắt của ông hơi liếc nàng, xẹt qua một tia ranh ma.

– Sao ạ, bác có cần gì cứ nói cho con.

– Nhưng mà tôi vẫn còn…một chỗ chưa sạch sẽ. Nói xong, ông khẽ nhìn xuống cái dương vật đang cứng của mình, không hiểu sao đến giờ này nó vẫn chưa hạ nhiệt.

– À… Thanh cũng sớm đoán được điều này, dĩ nhiên không ai lau người cho bệnh nhân mà chừa lại một chỗ. Nhưng khi thấy ông Quang nói giảm nói tránh, Thanh lại cảm thấy có chút cảm thông. Một người bình thường khó ưa đến đâu thì những lúc bệnh hoạn cũng phải yếu mềm đôi chút.

– Ý bác là chỗ này phải không? Thanh nói xong thì nhìn thẳng vào dương vật, cái mùi giống đực đó vẫn xộc vào mũi cô.

– Đúng…đúng rồi! Ông Quang hơi ngập ngừng, nhưng đây là sự ngập ngừng có tính toán.

Thấy ông có vẻ khó nói, Thanh cũng không dám hỏi nhiều, dường như nàng đã chuẩn bị tâm lý xong xuôi. Thanh quay sang nhìn ông Quang, khẽ gật đầu:

– Để con lau giúp bác, nhưng nếu lỡ con đụng vào chỗ nào đau quá, bác cứ lên tiếng nha! Nàng cẩn thận dặn dò, vì nơi đó có rất nhiều vùng da nhạy cảm.

Thanh hít một hơi thật sâu và cầm cái khăn ôm lấy thân dương vật vì nàng không biết phải bắt đầu từ đâu. Nàng định cầm khăn làm tấm ngăn cách giữa tay và dương vật nhưng sớm nhận ra một điểm không hay là rất khó để di chuyển lên xuống, khăn rất dễ tuột ra.

‘Phải làm gì bây giờ? Không lẽ…’ Nàng tự nhủ, nếu muốn nhanh và sạch sẽ, chỉ còn cách một tay cầm lấy nó, một tay lau. Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn.

Thời gian càng qua đi, Thanh càng không thể chần chừ, nàng lại hít một hơi thật sâu, mặt hơi ửng đỏ, đưa tay trái lên cầm nhẹ vào thân dương vật. Đây là lần đầu tiên nàng cầm dương vật của một người đàn ông khác ngoài Huy.

Cảm giác đầu tiên là vô cùng ấm nóng, cảm giác chỉ thêm vài độ nữa là đủ để sưởi ấm bàn tay nàng. Mặt Thanh dần đỏ, hơi thở mạnh hơn vì rõ ràng nàng đang hồi hộp. Ông Quang khẽ nhìn nàng, chứng kiến biểu cảm đó khiến ông cảm thấy đắc ý.

Thanh dùng khăn lau từ dưới lên sẵn tiện lau thêm lần nữa ở vùng háng, vốn là nơi dơ nhất tại khu vực này. Bàn tay Thanh nhẹ nhàng lau đến đâu, ông Quang cảm thấy tê rần đến đó, không hề có một động tác dung tục nhưng rõ ràng ông cảm nhận được cái sướng đang tăng dần đều.

Thanh đang cẩn thận lau hai hòn bi thì nghe thấy tiếng của ông Quang:

– Xin lỗi cô Thanh, đã làm cô khó xử rồi! Chỗ đó của tôi đang hơi căng cứng, cô dùng khăn nhẹ nhàng một chút là được rồi.

– Dạ…. con biết rồi! Thanh trả lời, mặt và tay vẫn chăm chú với công việc.

Ông Quang biết rõ phần da bên ngoài hai hòn dái, ngoại trừ dùng lưỡi liếm có thể mạnh một chút, thì nếu dùng tay chỉ nên nhẹ nhàng mơn man một chút là sướng lắm rồi. Dùng tay mà mạnh hơn thì ông lại cảm thấy đau, đúng là hàng lớn thì cũng có nỗi khổ của hàng lớn.

Thanh lau xong hai hòn dái và liếc nhìn lên trên, khuôn mặt của ông Quang vẫn đang khá thoải mái, đôi mắt nhắm lại như đang ngủ. Nàng không hề biết mỗi cử động của nàng đều được ông theo sát, chỉ khi nàng quay lên thì ông mới nhắm mắt lại.

Dường như được mơn trớn vùng dái khiến ông Quang kích thích nhiều, trên đầu khấc lúc này bắt đầu tiết ra dịch nhờn trong suốt, càng lúc càng phình to ra và chuẩn bị chảy xuống. Thanh thấy vậy tiện tay cầm khăn lông chạm vào đầu khấc để thấm chất nhờn.

Nhưng do đột ngột, đầu khấc đang căng bị những sợi lông trên khăn chạm trúng, một vài sợi còn xuyên vào cái lỗ trên đầu khấc làm ông Quang giật mình, rên một tiếng: “Axxx!”

– Bác…bác có sao không ạ?

– Không sao, không sao, chỉ là hơi…

– Bác có sao cứ nói ạ, con xin lỗi vì đã lỡ tay. Thanh thực sự nghĩ mình vừa làm ông ấy đau.

– Chỉ là hơi…kích thích một chút, cô cứ làm bình thường đi. Có lẽ do da tôi quá nhạy cảm.

Thanh nghe nói vậy chỉ biết im lặng làm cho xong. Một tay nàng vịn ở phần gốc dương vật, tay kia cầm khăn lau nhẹ nhàng cho đến phần đầu khấc. Nước nhờn ở đó vẫn rỉ ra đều đặn, nhưng Thanh đã có kinh nghiệm, nàng không vội vàng mà dùng khăn giấy ướt chuẩn bị sẵn.

Nàng sắp lau vào đầu khấc, tự nhiên lúc này hơi hồi hộp, bàn tay nàng nắm lấy dương vật cũng siết hơn một chút. ‘Nó cứng quá’, nàng thật sự nể độ bền bỉ của cái thứ đen thui này, nếu là Huy chắc nó đã ỉu xìu từ trước khi nàng bắt đầu lau.

Lần này so sánh với Huy, Thanh không cảm thấy e ngại nhiều nữa, bản thân nàng cũng không hiểu vì sao. Nàng vẫn thương chồng nhưng khách quan mà nói, cái dương vật trước mặt đúng là như rồng như hổ. Nàng chỉ biết ước rằng Huy có thể sở hữu một cái tương tự, ít nhất cũng không sớm đầu hàng mỗi khi lâm trận.

Thanh không dùng khăn bông mà lấy khăn giấy ướt cẩn thận lau vào đầu khấc của ông Quang, nàng để ý thấy người ông khẽ run lên khi nàng chạm vào đầu khấc, chắc là ông lại nhạy cảm rồi.

– Đau quá! Ông Quang khẽ kêu lên như đang rên rỉ.

– Bác có sao không ạ, bác đau ở đâu? Thanh giật mình quay lại hỏi.

– Đau ở chỗ đó, chỗ cô vừa lau, nó đang bị căng ra, tôi đau quá! Không biết có phải ông diễn sâu quá hay không, nhưng nét mặt đau đớn không lẫn vào đâu được.

– Con xin lỗi, con làm mạnh quá nên bác đau phải không?

– Không phải do cô, nó đau, đau kiểu khác!

– Là kiểu gì ạ, để con gọi bác sĩ nha! Thanh ngây người, nghĩ lúc này gọi bác sĩ là tốt nhất.

– Không cần đâu, cái này là đau vì căng cứng… Ông Quang tỏ vẻ khổ sở, nhưng Thanh chưa biết đau vì căng cứng là như thế nào.

Lúc này ông Quang nằm đó, nhìn thẳng vào mắt cô, nói tha thiết:

– Nếu cô không ngại, tôi sẽ nói cho cô nghe, nhưng cô không được xem thường tôi.

Thanh ngẩn ngơ ‘giờ phút này còn sợ xấu hổ sao?’, nhưng xem ra nàng buộc phải nghe cho đến cùng.

– Bác đừng ngại, con nghe đây!

MỜI CÁC BÁC ĐÓN ĐỌC CHAP 7 VỚI TIÊU ĐỀ TẠM LÀ ‘BẮN TÙM LUM’
Mình viết xong thấy dài quá nên chia làm 2 chap đọc cho dễ
Cảm ơn các bác đã đọc nha!