CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2415 Lượt Xem

Hơn 8h tối

Buổi tối ở quê, mùa đông lạ lắm . hình như nhà ai cũng lo chuẩn bị cơm cháo từ khoảng 5h

khi gà lục tục lên chuồng, để bữa ăn diễn ra trong những căn bếp nhỏ đỡ đi cái lạnh

Bà ngoại vẫn ngồi trong bếp, chầm chậm đẩy vài que củi vào cho ngọn lửa ấm lên

Tú , ông đàm thế nào rồi

Hì hì

Ông khỏe rồi bà ạ, ông ăn hết nửa chỗ cháo bà múc sang , còn một nủa ông bảo gần khuya ông ăn nữa

Tú này

Dạ

Nước tắm của con chị tâm đã đun đổ vào hai cái phích nước rồi , lát con sách ra mà tắm bà đang đun thêm ấm nữa , con tắm đi kẻo lạnh, bà hâm canh lạnh rồi vào ăn cơm

Bên kia cái nhà ngang , tiếng dì thắm với cô câm vẫn cứ vang lên. Dì thắm cười to như được mùa

Bà tôi bảo , đúng là trời đẻ , trời sinh .

một đứa mất con , trầm cảm suốt mấy tháng trời , giờ thấy cái bụng chửa của cái tâm , sờ sịt suốt ngày như bắt được vàng. Dì mày qua được cái đận này mới đứng đầu, đứng số

Thế đứng đầu, đứng số là gì hả bà

À đấy là ngườ xưa cứ vận vào những điều tổng kết trong cuộc sống ấy mà, giả sử như dì mày tuổi con gà , thì hợp với tuổi nào đó, rồi số phận dì thắm mày phải đi qua cái đận này thì mới suôn sẻ phần đời còn lại

Thế cháu tuổi con gì hả bà

Hì hì

con là con mèo đẻ buổi trưa , chiều hai chín tết .ngày đó là ngày tết nhà ai chả có cá , thịt, cơm canh

Hì hì . vậy là cháu đẻ vào cái giờ no đủ hả bà

ừ thì duy tâm họ suy đoán là thế , nhưng mèo mà lười thì cũng có mà chết đói

một ngày bao nhiêu bụi bặm. Bữa cơm tuy muộn nhưng cảm giác thanh bình

bà vẫn ngồi bên , thủ thỉ truyện trò , ở bà những gì đã trải qua nó như pho sách truyền lại cho tôi những điều chưa hiểu

tôi chợt nhớ..

bà ơi

gì hả con

sao hồi chiều cháu nge bà nói ..ông đàm là người tử tế

tử tế là cái gì vậy hả bà

bà ngoại trầm ngâm thật lâu, cảm giác lòng bà như lắng xuống

lát sau bà bảo

con đi học cô giáo dạy cái gì đó là khái niệm

ngĩa là một quan điểm, một cách ngĩ, chỉ một hành động hay lời nói , việc làm hay một vấn đề nào đó

tử tế

nge thì nó mơ hồ nhưng người ta phải làm , phải ngĩ , phải sống cả đời mới được người đời nhìn nhận cháu ạ

cháu chả bết được đâu, ngày xưa lúc nhỏ nhà ông đàm cũng ngèo lắm , bố mẹ mất sớm, phải đi làm thuê cho người ta hơn chục năm trời rồi ông ấy mới về làng, cái thời ấy vợ chồng lấy nhau toàn dạm hỏi

ông ấy về làng sống ở căn nhà cũ của cha mẹ. Cũng đơn giản bình dân, cái phận ông ấy mất mẹ mất cha, nhà chỉ có hai chị em

người chị gái thì gia đình bên chồng cũng chẳng khá giả. người ta chê giống như lấy ông ấy không có tương lai gì .

nên dạm hỏi mấy chỗ chả ai chịu cháu ạ.

Mãi mấy năm sau mẹ thằng đạo chịu lấy ông

làng cứ ngĩ ông ngèo..nhưng ông ấy khiêm tốn và không vội khoe khoang, sống giản đơn để xem cuộc đời cư sử thế nào

sau này khi lấy mẹ thằng đạo. Ông mua căn nhà đang ở bây giờ , gần mặt đường, đầu làng mở ra nhà thuốc, buôn bán phát triển lắm cháu ạ, ông chữa bệnh rất giỏi , bắt mạch kê đơn đúng lắm

tiếng lánh đồn xa. Nhà thuốc ông chỉ ở đầu làng nhưng người ta đi mấy chục cây số đến nhà ông ấy đấy cháu ạ

cháu biết không, nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn không có con , nhờ ông bắt mạch kê đơn, cắt thuốc có con cái đầy đủ đấy

có những nhà gặp khó khăn khi bị bệnh ông vẫn tận tình cứu chữa mà không lấy tiền công và tiền thuốc bao giờ, bề ngoài ông hòa đồng , đơn giản vậy thôi chứ ông ấy rất có tâm và sâu sắc lắm

bà , cháu lên nhà ông thấy nhà ông nhiều sách lắm bà ạ

ừ ..người làm ngề thuốc , nhất là thuốc nam , thuốc bắc phải có tâm với ngề, phải biết chia sẻ thì ông trời mới phù hộ cho làm ngề cháu ạ

cái ây gọi là căn số ấy cháu ạ

ơ..bà

gì hả cháu

thế bà đỡ đẻ , gọi là tây y, thế sao bà làm mãi đến tận giờ . vậy gọi là gì hả bà

à với ai thì bà chẳng biết. Với bà là cái ngiệp

ngiệp thì gọi là vất vả , sao bà chả ngỉ đi

cha bố nhà anh

ở đời ai đã mang cái ngiệp vào người có muốn gỡ ra cũng không gỡ ra được

bà hỏi cháu nhá, ở trên đời này con người dù ở thời nào vẫn chỉ có hai chữ sinh ra và chết đi

chết đi thì đàn ông có thể làm được, khi mang đi chôn

sinh ra thì đàn ông ở làng mấy ai làm bà đỡ đẻ

giờ bà cũng yếu rồi , may quá nhờ có cái tâm , con bé ấy chắc cũng có căn với ngề này , nên nó chả nề hà bẩn thỉu

À bà bảo này, cái tâm đúng là trời cho nó đấy cháu , cái tai nó thính lắm. Bà chỉ dạy mấy lần mà nó nge tim thai rất giỏi , bắt mạch chính xác lắm

Bà thế sao bà biết chuyện của ông đàm nhiều vậy

Ngày xưa lúc ông ấy về làng. Suốt ngày sang nhà mình chơi với cụ ngoại con

sao ông đàm lại hay qua nhà mình hả bà

Vì cụ ngoại con ngày xưa đi học chữ nho và chữ nôm . mà ông đàm khi về làng chở theo cả xe bò toàn là sách ngề thuốc và sách kich dịch..nên cụ ngoai con mê sách của ông ấy lắm

Thế lúc ấy bà lấy ông ngoại chưa

À ..lúc đó bà với ông ngoại con lấy nhau rồi

Thôi, con rửa mặt mũi rồi học bài đi

để bà nhân thể tay rửa mấy cái bát

mẹ con ngủ rồi hay sao ấy

à tú này

dạ

sáng mai con dậy sớm chút. Mang cơm với cháo sang cho ông đàm cũng thăm ông xem sao nhá

bà dậy sớm nấu nướng chút thức ăn cho ông .cháu ạ

9h tối..

Mặt sân lào xào mấy lá mít khô gió đêm rơi xuống , tiếng loạch xoạch của bà ngoại cũng im dần. không gian như lắng lại, chỉ có những người có niềm vui đang thức

Khi tôi bước sang cái nhà ngang , trong kia trên cái phản dì với cô câm vẫn xoàng chân nói cười

từng sấp quần áo , tã lót mũ đội đầu của trẻ sơ sinh..góc kia mấy cái bình để cho trẻ bú

vài cái áo nhìn thật lạ. màu sắc thì cái trắng , cái hồng , mỏng manh như cánh bướm tàu

Hí hí ..dì cầm lên cái áo, hửi hửi rồi ấp vào khuôn ngực..

Đúng là , con gái thời nào vẫn thế, mê mẩn cái thứ đời bảo hai chữ . thời trang

Hí hí..

dì ướm ướm cái áo có hai cái dây vào ngực của cô , dì bảo cái này rất hợp với mày . giờ mày mặc cái áo này nằm ra gường thì con trai có mà lác mắt

Tôi im lặng , ngiêng đầu cảm nhận

niềm vui như đứa trẻ của mấy cô gái không chồng

dì với cô

Ôi con gái , đàn bà ..thời nào chả vậy

lặng lẽ buông mùng , khép cửa

im lặng cảm nhận cảm xúc tình người . ngoài này tôi đã tắt đèn, khoảng sáng trong kia

dì và cô vẫn vô tư cười nói

bỗng dì đứng dậy cởi ra cái áo

ôi…khuôn ngực tràn đầy

từ ngoài cái gường chỉ thấy dáng dì ở phía sau lưng . chắc hai người đang mải mê. không biết tôi đã lên gường

cái áo hai dây dì tròng lên đầu , thả xuống

cúi mình khom lưng dì cởi, cái quần tuột nhanh hai chân thẳng tắp trắng hồng

mả bố cái thằng nào may cái váy này để làm gì

nó ngắn chỉ đến nửa đùi..

dì suay hai vòng , túm túm cái viền ép váo mông, đứng trước mặt cô , dì hẩy hẩy cái hông như người tát nước…

hí hí..kiểu cười dâm tặc

cô câm ánh mắt cứ sáng rực lên

dâm chưa..

hí hí

dì vuốt vuốt tay xuống hai đùi, ý như muốn bảo trắng chưa

cô câm cười ngặt ngẽo

cái phút dì dạng hai chân rồi ngồi xổm xuống, nhắp nhắp , chắc dì muốn bảo đây là cái thế đóng cọc buộc trâu..

cô câm bỗng chỉ tay ra phía cái gian ngoài

dì hiểu ra..

chắc bản tính hay đùa , hay cơn điên của dì bốc lên tới ngọn

xuay cái mông trở lại, ngoảnh mặt ra cái khoảng sáng cửa buồng , dì hơi ưỡn cổ lên hai tay vuốt tóc xoay xuay như biểu diễn

cái động tác đóng cái cọc trâu.giờ ai nhìn cũng như chảy máu..

a a hư hư

dì vui như đang thể hiện động tác lăng loàn

khoảng cách, ánh nhìn chỉ thấy sáng nhờ, lấp ló ở kia cái ngã ba miếng vải trắng mong manh

đội lên, hẩy ra..cái mu ba ba to dầy, thật đậm

cô câm bỗng vươn tay nắm hông dì giật lại

dì ngã ngồi , dì đặt mông đít xuống gường

hai chân bất ngờ giơ thẳng lên trời

giống như bà đẻ khi ấy ưỡn ra

hí hí …

bỗng dì ngả đầu nằm ngửa. hai chân chạng ra , hướng ra ngoài cửa

cái đầu dì gối lên đám quần áo trên gường lẫn lộn

dì ấp cái áo của trẻ con ..lên mặt hít hà

chắc dì đang mơ, giấc mơ làm mẹ trẻ con

ngoài này

tim tôi đập nhanh

căng lên nhức nhối

nhớ lại cái câu hôm về dọc đường gió bụi

vừa cười, dì bảo

dì thích lăng loàn

lăng loàn cũng thật đáng yêu. Giờ trong kia

đúng như người yêu

khi sướng bảo dì

là đồ dâm tặc

nhưng tôi lại thích

cái tính tự do, trào lộng của dì

tôi nhắm mắt nhẹ mơ màng

trong kia hai người đang thu dọn đồ vào cái thùng quà tặng

mơ màng trong im lặng

đâu đó hiện ra khoảnh khắc ngày ấy của ông

ông đàm ngày ấy gian nan vất vả thế nào

ông làm gì mà sao lại có ân nhân trao tặng

cô câm ra ngoài rồi vào trong buồng trước

im lặng

thật lâu mới thấy dì lặng lẽ khép cánh cửa ngoài

êm lắm

nhẹ như đang nhón bàn chân

cái mùng phía ngoài , đang có ai kéo lên

hình như..ai đó đang đặt mông lên phía ngoài thành gường . không gian căn nhà

tối …mịt

( còn )