CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2417 Lượt Xem

Bạn …

Khi viết tới những con chữ này, thằng tú cứ lẩm bẩm..

xin lỗi, xin lỗi ông…rồi nó tự vả vào mồm, ngồi thẩn cả người ra

Nó cứ ngĩ biết thế chả kể ra câu truyện này

Giờ, lỡ kể ra rồi

lại ngồi ngĩ ngợi, rồi phải xin lỗi ông, ông Đàm đấy các bạn ạ

Vâng

nó bắt đầu bằng cái ý ngĩ cứ lẩn khuất trong đầu mấy ngày trời kể từ sau cái ngày giá lạnh thấy ông với cô cháu gái

ông ấy là dâm tặc…há há

ông ấy đa tửu hại tâm , đa dâm tổn thọ

hí hí

đủ cả, mọi cái cứ đổ về ông ấy, nhưng ông ấy lại bảo do hoàn cảnh thôi mà…

ông ấy cứ cười cười và bảo là như vậy

ngày ấy

cái ngày mà tôi sang nhà ông thấy cái xe cô cháu gái

cái hôm đông chí rét đến cắt thịt, cắt da, cái ngày mà tôi đã kể về cái lò nấu rượu của cô hồng

cái đêm mà dì bảo ngủ chung…hì hì

rồi cả tuần cô câm buồn vì nhớ tới ngày giỗ mẹ..

thì ra con chim có tổ, cái cây có gốc

mạch nước có ngọn có nguồn , dù có xa cách bao nhiêu ngày giỗ mẹ cô vẫn âm thầm tưởng nhớ

để rồi tôi và dì có chuyến đi như thế , về tới quê cô, làng xáo bình dị thân thương

cái hôm ấy trở về, mệt vì đường xa, nhưng cả dì và tôi đều trong lòng nhẹ nhõm

dì thì có phần thỏa..cái bực

cái tức với thằng hàng gạo hiếp cô

tôi hiểu về thời nhỏ của cô

để cho cái đêm hôm ấy..trên cái phản ở trong buồng…cô câm với dì cứ lâu lâu lại cười ré lên

cô câm vui lắm

ngôn ngữ , cảm xúc cô và dì thể hiện , vẫn là cây bút và ánh mắt dịu hiền.

Tôi mệt thiếp đi, hai chân mỏi rời vì cả ngày đạp xe

Thoảngtrong giấc ngủ nhớ tới ông đàm

Kệ ..kệ ông

cứ sang là thấy ấy, chả buồn nhớ lại

…….

buổi học tan trường chiều nay gió nhẹ

cái lạnh bâng khuâng cảm xúc đang tuổi dậy thì

à

lại chạy xe về ngõ nhà ông đàm

xem ông ấy có gì với ai không,

không biết ai đó thế nào, nhưng tôi vẫn cứ tò mò về ông đàm lắm

ồ, cửa trước

có anh bưu điện nhà ở cuối làng dựng xe trước cửa

thùng giấy thật to..trên phooc ba ga

cánh cửa hai bên đóng kín

anh gõ mấy lần…

ông đàm ơi..

im lặng

á à, chết rồi …chắc ông lại đang ấy rồi

anh bưu điện bảo, cái thùng đồ này không phải là thùng đồ chuyển phát tới tận nhà, người nhà phải sang bưu cục lấy, nhưng ông đàm là mối quen , nên hôm nay anh tiện đường anh chuyển luôn về nhà

nãy giờ gõ cửa mãi không thấy ông ấy đâu

thùng gì vậy anh

mọi bữa anh chuyển toàn là thuốc bắc hàng bán của ông ấy

hôm kia và hôm nay hai thùng này gi là quần áo

à….tôi hiểu

tôi bảo anh đợi ở đây đi, em chay ra cổng phía sau xem thế nào , rồi em mở cửa

em là thế nào với ông

em là cháu ông ạ

ừ nhanh lên em, trời sắp tối rồi

tôi lao cái xe đạp theo con đường , vòng ra phía bờ ruộng , để tới cái cổng phía sau

á à

chắc giờ lại đang ấy ai rồi , sướng quá , ngã quay lơ ra đây mà..rồi ngủ không biết gì nữa

chết với ông..hôm nay lại cô cháu dâu hay ..ai đây nhỉ

trời mùa đông sắp đến 5h chiều , cái khoảng vườn phía sau có mấy bụi tre um tùm, bầu trời khu vườn như thẫm lại

chỉ có tiếng con cu gáy vẫn uể oải hót trong cái lồng phủ choàng tấm vải

gù gù ..cù cù khi thấy bóng người

bên hông nhà chẳng thấy cái xe đạp nào

tôi lặng lẽ mở cửa sau

bếp núc lạnh tanh..

ơ…sao thế này

ông đàm đi đâu nhỉ

nhìn vào cái buồng ông đàm vẫn ngủ, một đống chăn to sụ

trùm kín hết cả người ông

hơi ngại , nhỡ đâu , trong cái chăn kia ông đang ôm cô cháu nào

ông đàm ơi

…..

Ơ..ơ..tiếng ông nhỏ lắm giống tiếng mèo hen bên đống tro bếp mùa đông giá lạnh

Tôi vào lật cái chăn bông

Cả người ông đàm ướt đẫm mồ hôi, ông đang nằm co như con tôm luộc

Ông, ông làm sao thế

Ông..sốt, mấy hôm nay rồi, sao hôm nay mới sang

Tại….tôi ngập ngừng

Ông đang sốt trán ướt đẫm mồ hôi, bỗng ông bật cười

Ông đàm ho sù sụ, rũ rượi , tiếng ho của ông đàm như khàn , như đang mắc cái gì trong cổ…

ông vỗ đầu tôi bảo

Ông biết rồi..

Cha bố anh, tôi ra thấy hai can rượu là tôi hiểu rồi

Ông cười hiền hòa. Vô tư, nhưng vẫn phảng phất sự khổ đau khi ông ốm , một mình xoay sở

Ai bảo…ông ham hố

Tôi mới nói đến câu ấy, ông cười như sằng sặc, vừa ho rũ rượi…

Ông bảo ông có muốn vậy đâu

Tôi sờ trán ông..nóng

Chết rồi chợt nhớ ngày xưa lúc tôi bị sốt bà tôi đã làm những gì

Ông nằm xuống đi, đừng đắp chăn nữa , cháu lấy cho ông cái khăn dấp nước nóng đắp lên chán nhá

Rất nhanh tôi lấy cái khăn thấm nước lau cổ, rồi để lên trán ông

Ông ơi chú bưu điện đằng trước gọi ông nãy giờ ra ký thùng bưu điện gửi

Ò cháu ra kí và nhận đi. Thùng đồ vợ chồng thằng đạo gửi cho con bé câm đó

Tôi mở cửa trước nhận thùng đồ

Hỏi ông ăn uống và uống thuốc thế nào

Trưa nay ông sốt chả nấu được cơm cháu ạ

Ông

giờ ông nằm ngỉ cháu về nói bà ngoại nấu cháo cho ông và mang thuốc cảm sang nhé

ông nói nhỏ, mệt mỏi, mang cho ông mấy cái lồng chim vào nhà, rồi chở thùng đồ về cho con bé câm

tôi mở cửa trước đốt đèn trong nhà..rồi băng băng chạy xe, trên ấy có thùng quần áo của vợ chồng anh đạo tặng

bà ơi

ông đàm sốt nặng lắm , từ trưa tới giờ chưa ăn và uống thuốc gì…

bà tôi hỏi…thế ông sốt cao không

có, trán ông nóng lắm

mẹ nhẫn nấu cháo đi con, băm thịt vào, để u ra hái nắm tía tô với ít hành , lát thằng tú mang sang cho ông ăn rồi cho ông uống thuốc

khổ ông ở có một mình

tú này ông ấy là người tử tế, biết yêu thương và luôn ngĩ đến mọi người, chỉ có , lâu lâu có điều ong tiếng ve

nhưng thôi kệ chuyện riêng của người ta cháu ạ

vâng ạ

tôi bảo vợ anh đạo gửi thùng đồ nữa cho cô câm bà ạ..

ừ lát cháu mang cháo sang rồi xin ông mang về cho chị

à này , nếu cháu sang mà ông không khỏi sốt thì ngủ lại với ông, nhỡ đêm hôm ông có truyện gì thì còn có người kêu cháu ạ

những lúc như thế này tôi mới hiểu, ở đây vẫn còn tràn đầy cảm súc yêu thương

ông đàm , bà bình , cái nửa bên kia ..họ bảo

dâm tặc , lăng loàn.

Cái nửa bên này vẫn là những người yếu lòng dung dị

Căn nhà ông tối nay cũng lạ

Chả có tiếng rên , tiếng phì phạch phồn thực hôm nào

Chỉ có tiếng họ, sù sụ..tĩnh lặng căn nhà

Tôi vừa múc cháo cho ông

Vùa cười tủm tỉm

Cha bố anh…cười đểu ông à

Hì hì

Cho ông chết…ai bảo rét đại hàn lại cởi quần ra..

Ông đàm nge tới câu này…cháo ông đang nuốt…

Ông ho, văng ra .

.ông ôm tôi vào lòng như tri kỷ

cái tối , cái đêm hôm ấy ….

câu truyện ông đàm đến nay mới là một tí

chỉ là một góc đời ông

ông từ hôm đó đến nay, ông với cô hồng

hì hì

ông bảo . ông lừa lừa mãi mới được một lần hôm ấy

à …

sao cháu lại chở lên hai can rượu

tôi bảo hôm ấy cháu lên xem có đồ vợ anh đạo gửi về chưa…cháu thấy ông ấy ấy trong buồng,

rồi cháu ra về gặp bà mợ cháu bảo gé nhà cô hồng lấy cho bà lít rượu

cô hồng bảo cháu trông cho nồi rượu , để cô chở rượu lên đây

cháu ngĩ cô lên …thì ..có mà ông chết

ông lại cười sặc sụa

ôi cháu tôi…

giỏi ..đàn ông phải thế

ai lại chỉ thằng nằm trong đống rơm tú nhỉ

há há

bố anh, bữa nào ông sắp xếp cho…hì hì

con trai dậy thì phải khai mở nó mới thông khí huyết

hì hì

hồi này ông cũng yếu rồi mà mấy đứacháu ông cứ đòi…làm ông cũng mệt

hí hí, lại tiêng cười dâm tặc của ông

không hiểu sao từ hôm đó tới giờ nị hồng toàn tránh ông…mang rượu lên là bỏ đi về ngay

kêu vào nhà không vào nữa

hì hì..

.cháu chả biết

ông ơi bà cháu bảo . hôm nay ngủ đây với ông

hì hì..ông ăn cháo tỉnh người lại rồi…lát cháu về đi..chở thùng đồ về cho con bé câm nó mừng

ông đàm uống thuốc

tôi ra nhóm lên bếp lủa..

ông hỏi cháu ăn cơm chưa

nãy cháu vội mang cháo sang cho ông chưa ăn ông ạ

vậy cháu về đi, ông không sao đâu, ông một mình quen rồi

tú này, những lúc như thế này mới thấy tình người là quý giá, của cải chỉ là vô thường cháu ạ

tôi đạp xe trong đêm tĩnh ặng , trên con đường làng bóng tối phủ tràn

ngày và đêm làng tôi vẫn phảng phất đâu đây hương lúa , hương hoa , mùi ngô nếp nướng bay ra từ những căn nhà

đêm tĩnh lặng, không biết giờ này cô câm và dì tôi đang làm gì nhỉ

cái thùng đồ đặt xuống nền nhà..

dì thắm mở ra

dì thắm ồ lên

tâm ơi nhiều đồ đẹp quá

lát thử đồ đi..mày có chửa mà mặc đồ này của mấy chị trên phố thì khêu gợi lắm

( còn )