CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60

Tác Giả:

Lượt Xem: 2685 Lượt Xem

Bạn….

Khi viết tới cái đoạn này,thằng tú ngập ngừng các bạn ạ

Nó đang suy ngĩ sẽ sáng tác ra một cuộc làm tình lịch sử gữa 3 người trong cái đêm giá rét, cái đêm sương muối thấm đẫm mặt sân, ở trong kia, căn nhà yên tĩnh làng quê.

ở đó có những con người dung dị

nhưng lại mang vẻ đẹp mộc mạc, chân tình , họ sống bằng cảm súc thật..để tới mãi tận hôm nay nó vẫn reo lên như khúc nhạc trong tâm hồn của những người còn sống

Để những ai . đã từng đi qua năm tháng cùng thời cảm nhận, ngày ấy họ đã đi và đến thế nào, trăn trở những gì , vất vả và cả những khổ đau mà mỗi người gặp phải ..trên đường đời sóng gió

Họ

Cô câm

Dì thắm

Cô hồng

Có thể, có bác nào đó sẽ buồn

Nhưng sự thật mãi luôn là như vậy

………

Vâng..tôi kể

Nó bắt đầu từ cái hôm nay, cái hôm mà thời đại công ngệ đang thống trị con người

mọi cái thật giả, biến hóa khôn lường

cũng là từ thằng ất

Nó mở ra cái clíp….hoạt cảnh là lời của một cô gái tuổi đã sồn sồn….chắc chị làm clíp toptop đề vui. Giọng chị dứt khoát, dỏng đảnh, chúa ngoa…

Tại sao đàn ông có nhiều đàn bà thì gọi là đào hoa, tại sao phụ nữ có nhiều đàn ông lại gọi là lăng loàn

Chả biết thằng ất mở thế nào..

cái điện thoại của nó để âm thanh nho nhỏ.cứ phát đi phát lại đoạn clip.một bà chị đã li dị chồng đi ngang dừng lại xem

Chị vỗ tay cười há há

Cầm cái điện thoại của thằng ất sang dãy gế ngồi của mấy chị phụ nữ..họ xem..cười ngiêng ngả

Hai chữ lăng loàn đã lâu lắm rồi ..hôm nay trở lại nó cứ làm tôi nhấp nhổm ngĩ về hai chữ lăng loàn

Ngĩ về cuộc đời của bà bình và của dì thắm của tôi

Họ ra sao , ai lăng loàn nhỉ

Nó làm tôi nhớ lại

Về cái phút chết chìm trong cái ngã ba cô câm , nửa thân dưới bay lên trời cao …rồi rơi xuống đất

Ai đó bảo phụ nữ thật là khó hiểu

Đúng

Mấy phút trước dì thắm cứ bảo, dì mút song thì tú ấy cho cô

Cô nằm ở cái chăn bên kia vẫn thức theo dõi tiếng động bên này

để khi cái đầu thằng tú ló ra, cô kẹp cho một phát, ngiến chặt hai đùi tí tôi ngộp thở

Khi dì thắm rung lên theo nhịp phụt…

Mân mân , xoa xoa một lát cái chăn xô lệch, lào xào, dì chui ra khỏi cái chăn

cô câm cũng rất nhanh kéo cái chăn bông đậy cái mông cô lại

dì thắm cười hì hì

ngủ tú há

dì cứ trần truồng ôm tôi , chìm nhanh vào giấc ngủ thật nhanh

mệt

cơn phê ngây ngất sóng tình, men rươụ lâng lâng tôi chìm rất nhanh vào giấc ngủ

để tới canh 4

con gà trống ngoài kia đập cánh vỗ lên như cái đồng hồ đúng nhịp

dì thắm bảo

tú ra gường ngoài đi..không mẹ dậy

tôi ôm cái chăn ra cái gường ngoài lạnh ngắt

cứ ngĩ đêm qua đã có truyện gì…

hì hì…tưởng dì hiền

vậy mà

dì ơi…dì gê gớm thật

mấy ngày sau dì không sang nữa. Cô câm vẫn vậy

im lặng vào ra đôi lúc cảm giác buồn buồn

buổi trưa , sau một tuần cái đêm ngày bốc mộ gữa đông

tôi thấy bà tôi bảo

mẹ nhẫn này

u bảo gì ạ

cả tuần nay u thấy cái tâm nó cứ buồn buồn, hôm qua u hỏi nó

nó bảo..gần cuối tháng một này là ngày giỗ mẹ nó

quê tôi âm lịch sau tháng 10 cứ gọi là một, chạp, giêng, hai

sao hả u

nó muốn về bên nhà để làm giỗ mẹ nó , mà từ đây về nhà nó suýt soát 50 cây số, bụng nó đang như vậy đi xe đạp thế nào được, đường đi chỉ có đoạn xuống chợ trò bên huyện là phẳng , còn lại toàn đường đồi lại phải qua đò, nhỡ nó ngã xe thì khổ

mẹ tôi thở dài…

u bảo này hay cho thằng tú mang đồ cũng giỗ mẹ nó sang nhà cho anh trai nó làm thay

coi như con gái về nhà chồng, ở xa, gặp hoàn cảnh…không về được

mẹ tôi bảo đạp xe thì được nhưng thằng tú đi một mình con không yên tâm u ạ

à hay u nói cái thắm đi cùng, hồi này dì ấy cũng chẳng làm gì, suốt ngày sang đây cười nói với cái tâm. Nge cũng tâm đầu hợp ý

chiều tối, mưa bay lất phất..

ngày nắng , tối lạnh, thời tiết đỏng đảnh như cô gái ẩm ương

dì thắm sang

bà tôi gọi dì thắm với cô câm vào nhà…

tiếng cười dì thắm vang ra..

hí hí

đi

cháu và thằng tú tiện thể gé thăm nhà bạn…

bà mợ hôm sau gặp tôi bảo

tú này, dì cháu mày đi cho khuây khỏa nhớ về kể chuyện bà nge

chuyện gì ạ

à bà thấy dì mày bảo , tiện đường thăm bạn trai của nó ..

nhớ đấy có gì kể bà nge nhé…bà sốt ruột lắm rồi , lâu rồi mới thấy dì mày vui ..

dì mày làm sao thì bà yên tâm thế nào được

…..

Gà , gạo nếp , bánh gai với chục thẻ hương đủ cả. Bà tôi gói gém thật kỹ sản vật giỗ mẹ cô câm cảm xúc chân thành

Bà bảo .chị ấy bên nhà vắn số mất đi giờ nhà mình thêm người , coi như được của

Tôi nge bà tôi kể

Ngĩ , bà tôi đâu biết..

Tôi có cô câm đẹp nhất trong lòng

Sáng tinh sương , tôi khoác cái túi, ngồi sau dì đạp xe qua con đường làng se se lạnh

con đường làng tĩnh lặng, xanh mướt ruộng rau thơm ngọt mảnh đất của làng

Tú lát qua gần tới huyện tú đạp nhẹ

Vâng

Con đường rải đá , vài đoạn đổ bê tông ,cái xe phượng hoàng xích hộp mới tinh của nhà ông cậu dì cháu băng băng lao nhanh về phố huyện

Hơn 9h sáng

Chợ trò

phố huyện giáp ranh hai tỉnh đây rồi

Tôi thấy dì rất vui

gì hả cu trẻ

Hí hí

Dì có âm mưu gì à

Lát cháu sẽ biết

Cái phố huyện hôm nay không phải ngày phiên chợ chỉ có lác đác người mua, kẻ bán

Vài cửa hàng may đo quần áo , hàng rau, tạp hóa , bên kia hàng gạo ..bên này bách hóa buổi sáng thưa thớt bóng người

Dì dắt xe tôi lẵng nhẵng theo sau

Ăn phở tú nhé

Vâng

Ngon dì nhỉ .

Thong thả.dì mua mấy ổ bánh mỳ..bước qua bên kia..hàng gạo vài bóng người mua

Lát sau dì vẫy tôi qua, tiếng dì lả lơi

Nhà em nhiều gạo lắm

Anh con trai khoảng 26 tuổi cũng cao to vạm vỡ , lông mày rậm đáng mặt đàn ông

Nhà e ở đâu

Hí hí, ở làng…..

Nói qua nói lại lát dì rút ra cái phong bì thư, dán kín

Đây là địa chỉ nhà em anh cường ạ

Phiên chợ sau em mang gạo ra, hôm nay coi như làm quen

Hí hí..

dì cười ánh mắt nhì lẳng lơ

Hẹn anh phiên chợ sau chị em em mang gạo ra nhá..

Dì dẫn tôi qua bên kia đường..

Dì bảo đạp nhanh đi tú

Tới đường rẽ

tôi hối hả..lâu lâu dì ngoảnh lại phía sau

Thôi chậm đi…hí hí

Hôm nay cháu dì khỏe nhỉ

À ..

Mà ấy ấy chưa vậy

Dì này. Cháu sợ bằng chết, dì lại cứ đùa

Ưm..

tôi tưởng ấy rồi

Cháu chả dám

ừm..

ngoan biết đâu nge lời dì thưởng

Bánh xe quay mải miết.đường về làng cô câm chỉ là con đường đất đỏ lượn quanh những khoảng đồi.chân ruộng đã gặt lúa mùa

vài nương sắn sắp vào ngày thu hoạch…khoảng rừng thưa thớt

bỗng đâu cái bảng bên đường khô khốc hiện ra

hai chữ

dốc thông

dì bảo .

.dừng xe đi tú

hai dì cháu dắt xe lên đỉnh dốc.cánh đồng trước mặt bao la, man mác cảnh sắc thanh bình

vài cánh cò trắng bay ngang

dì cứ nhìn mấy gốc cây thông bên đường nhìn ngó rồi dì dựa vào gốc cây thông nhìn tôi cười khúc khích

dì cười gì thế

bí mật

thế đi hay ngỉ

cháu dắt xe lên trên đỉnh đồi kia đi..

hai dì cháu lên gần tới đỉnh đồi cách xa con đường , vài bụi cây sim bụi cây hoa mua..khô cằn, nhưng nhũng cánh hoa mua buổi trưa nắng lên thật đẹp

cái bờ cỏ khô rạp xuống

dì cháu yên lặng ngồi nhìn xuống cánh đồng

dì cầm cái bình nhựa mở nắp..uống một hơi

tú uống đi

dạ

không ngờ, chẳng ngĩ lại có cái phút thế này. Chỉ là cảm xúc đầu đời

tôi yên lặng

cháu có biết cái gốc thông nãy dì dựa dưới kia không

ở đây nhiều gốc thông quá , gốc nào chả giống nhau

tôi cười

cái gốc thông đó là nơi thằng cường hiếp cái tâm đó

sao dì biết

hí hí..

mấy đêm ngủ với cái tâm dì hỏi kỹ lắm.cái cây thông đó có hai ngọn, gốc bị đốt cháy , cái tâm nhớ mãi, sao nó quên được cái kỷ niệm buồn

thế có phải là cái lão con trai hồi nãy…

đúng rồi

dì hay nhỉ

truyện

dì mày đã ra đời rồi mà

đã trải qua dì mày biết đám con trai ngĩ gì, muốn gì

hí hí..

thế dì đưa cái bì thư …tính viết thư tình thay cho cô câm hả

đời nào

.tao cho nó phải sống dở, chết dở

tú biết không chỉ dòng chữ thôi

mấy phút thôi cái lúc cô vợ sắp cưới của nó ra hỏi dì…

ai đấy

nó vội dấu lá thư đi

dì viết cái gì thế

tao viết..

anh đã hiếp chị gái tôi hồi cuối tháng 6 năm nay, ở dốc thông làm chị gái tôi có chửa , phải bỏ nhà đi lang thang phiêu bạt..cả đời này anh sẽ không được yên, tôi sẽ báo chính quyền thưa anh bất kể lúc nào.

Tôi ngồi nge dì nói rùng hết cả mình

Yên lặng

Dì mơ màng nhìn ra xa..bỗng dì ngả lưng lên bờ cỏ , gối dầu lên khoảng đùi tôi, úp cái nón vải lên mặt..khuôn ngực dì vồng lên

Dì tôi..dì gê gớm thế..

tủm tỉm

Tình yêu là tự nguyện, không ai được áp đặt cảm xúc tình yêu

Dì buồn à

lần này dì ngĩ rồi.chắc dì quay lại với người yêu của dì tú ạ

sao dì ngĩ vậy

hôm trước anh ấy gửi thư cho dì, bảo.không quên được dì

hí hí..chắc lại

bí quyết của dì mà lại

hí hí

tối hôm đó thích không

có..

ai chả thích , căng hết cả hai đùi…nhiều thế , làm dì nuốt không kịp

lần đầu à

ừ mấy lần trước cháu thấy nó tự ra..lúc mơ

mà mơ ai thế

cháu chả nhờ lúc ấy ngủ say..mơ..tỉnh dậy thấy ướt hết cả quần

dì hỏi này ..

mấy hôm dì không sang

ấy cái tâm chưa

dì nói gê quá, sao cháu dám

ngày đi học dì được xem truyền hình các nước , họ tổ chức thi hoa hậu, cái tâm nhà mình có mà ăn đứt mấy con kia…nếu có đi thi khuôn mặt cái tâm , dáng nó,chiều cao , làn da..chắc hoa hậu ..cầm chắc

cũng tội , chỉ vì nó câm, nên thiệt thòi

dì thương nó là vì vậy

tú…

đêm ấy lúc máu lên dì ấy cho cháu

về nhà dì cứ có cảm giác ..

cảm giác gì ạ

dì giống kẻ lăng loàn

lăng loàn…

bất giác tôi ngĩ lại truyện bà bình

mẹ thằng tuấn ở làng

cái bà góa chồng , dáng cao, da trắng hai mắt lẳng lơ, đi cứ đong đưa lắc lư cái mông chắc nịch

bà chửi câu truyện mất gà , ất rau gê quá

bà bình cũng là bị làng đồn thổi là kẻ lăng loàn

dì tôi giờ,

dì đang gối đầu lên đùi tôi

trên ngọn đồi , đỉnh cái dốc thông

chuyện của cô câm, chuyện của bà bình, chuyện của dì..trộn vào nhau , mỗi một cuộc đời

đời người , ai cũng bắt đầu từ thời con gái

dì…

gì hả tú

ngày xưa thằng tuấn ngịch ngợm lắm nó , trộm dưa, trổm ổi, cam quýt..khắp cả làng mình..

hì hì

nhưng giờ lớn lên nó cũng ra dáng đàn ông rồi

cao to vạm vỡ

mẹ nó cũng bị làng bảo là kẻ khát tình

nhưng bà ấy bảo

bảo sao

chính chuyên chết cũng ra ma, lẳng lơ khi chết cũng ra ngoài đồng

hí hí

à dì hiểu rồi…

đúng nó cũng có lúc phần nào giống ý của gì..tại sao mình phải khổ , phải hànhbản thân mình phải lo âu , giam hãm đời mình..cứ suốt ngày buồn rầu..trong khi ngoài kia cuộc đời vẫn đang rộng mở nhiều cái vui tú nhỉ

hay..bữa nào dì thưởng

hí hí

hồi trước mỗi lần nge bà bình chửi..cháu về hỏi bà

bà ơi sao bà bình chửi tục tĩu , lăng loàn mà đàn ông cứ lăng xăng quanh bà ấy

bà cháu bảo

cọn ạ

bà ấy chửi , la to khắp làng..để che đậy cái yếu đuối bên trong bà ấy đấy

sao bà nói vậy

con còn nhỏ có nhiều điều chưa hiểu được ..đời bà ấy chết chồng khi còn trẻ, khi cái sự sinh nở vẫn còn, bà ấy khát đứa con, khát đàn ông

thì nó cũng chỉ là nhu cầu bản năng…

cũng cầu mong đứa con để sau này nhờ cậy

chứ con biết không cả mấy đứa con của bà bình đều một tay bà đỡ

những lúc một mình cô đơn , vượt cạn cửa tử , cửa sinh

nhà bên bà ấy chả ai đoái hoài vì cho là bà ấy lăng loàn

Mấy đứa con gái thì nhỏ chỉ hơn 10 tuổi, bà phải vừa đỡ đẻ vừa chăm sóc cho bà ấy sau sinh đấy cháu ạ

Lúc ấy bà ấy bà ấy nắm tay bà khóc

Chị đừng bỏ em..đời này em không quên công của chị

Dì nge tôi kể..

cảm giác dì cũng ngẹn lòng

Bất ngờ…dì vít cổ tôi

Đặt vào má nụ hôn …

Thật nhẹ

Nhà mình may mắn có Bá làm bà Mụ

Lại có thằng cu thóc cháu ,đẹp trai thế này

Hí hí

Mày kể làm gì lại thích lăng loàn

Iu thế

Hí hí

Lăng loàn cũng đáng iu tú nhỉ

Thế mà thằng người iu dì .lúc nó sướng nó bảo dì là dâm tặc

Há há

Dì mà gặp lại nó lần này dì cho nó chết…

Ha ha

Nắm bàn tay tôi đặt lên ngực dì

Dì hỏi thích không

Hì hì

tôi chỉ cười

Dì ngồi bật dậy cấu vào đùi tôi một phát

đi thôi cu , không trễ đò

Con đường trải dài theo những cánh đồng , men theo rìa làng, chạy sát ven sông, xanh mướt những rặng tre , cũng những cánh đồng rau vàng ánh

Mùa hoa cải nở

bến đò ngang đây rôi

Qua bên kia làng cô câm ở đó

Làng xáo

Bà ơi . cho cháu hỏi nhà chị tâm bị câm ấy ạ

Thế chị em cô ở đâu tới ạ

À ..cô câm gửi đồ cúng mẹ..đàm giỗ sắp đến rồi

Cháu vào nhà bà đi..bà kể truyện này

Dạ

Tôi cùng dì vào căn nà cách nhà cô câm mấy căn

Bà tên là lãnh..

Tình quê ấm áp, đơn sơ ,những căn nhà ngói cổ nép ở góc vườn bê cạnh cái ao

Bà bảo chị em cháu rửa mặt mũi đi, quá trưa rồi bà nấu chút thức ăn, cơm bà còn nhiều lắm

Dì bảo, chị em cháu có bánh mì rồi bà ạ

ừ ..vậy ăn đi..uống nước lát bà gọi thằng Nẫm sang, chứ cháu sang nhà gặp cái con răng vẩu ấy cho ngứa mắt làm gì , làng này có ai ưa nó đâu, chỉ vì nó ăn ở ác sao con bé ấy lại về xin cho nó ra khỏi nhà giam chứ

rền rĩ..

tôi và dì cứ tủm tỉm cười

bên 2 cái võng đung đưa gữa hai cây cột nhà

dì và tôi..nge bà kể

cái con câm là con của bà vợ sau

mẹ thằng nẫm mất , năm ấy ông bố nó xuống dưới phố làm thuê..gặp mẹ nó, cũng đẹp lắm

yêu thương nhau dắt nhau về làng này..cũng làm ngề hàng xáo cháu ạ

mãi gần chục năm mới đẻ được con bé..nó chẳng may lại bị câm

nó đẹp nhất làng này..

khổ chả hiểu sao hai ông bà lại bỏ nó ra đi cháu ạ

cái thằng anh thì đần , nhu nhược..sợ con vợ, đã đanh đá lại hô

cũng vì sợ con bé ở lại mất mảnh đất bố mẹ chia cho lúc còn sống

vậy mà…

xáo xào suốt ngày..

đời có mắt đấy cháu ạ

dì nói với ông anh cô câm ..

trước lúc ra về

chị em nhà cháu chỉ mang những thứ này về cúng mẹ theo ý nguyện của cái tâm, anh sắp mâm cúng khấn mẹ cha giúp nó..

à em nói nhỏ này, sức khỏe em gái anh không được tốt, nên không về được

anh đã kí giấy tờ cho bá em nhận giúp em rồi, từ nay bất kể sau này , có ai đến đây hỏi em tâm đang làm gì , ở đâu

anh không được nói cho họ biết nhá

………..

Bà lãnh bảo giờ ra về chị em cháu đừng đi theo đường cũ nữa…đi tắt qua làng ….gần hơn nhiều các cháu ạ

Chiều muộn , gió lặng

Dì, cháu

Thong thả ra về..cái kỷ niệm chuyến đi vẫn còn in mãi trong lòng,

Lâu lâu dì ngồi sau xe..cấu tôi một phát

Ê cu…hôm nào lăng loàn nhé

Chả dám

Há há

{ còn }