Chuyện Tình Mùa Lũ – Siêu Phẩm ( Update Chap 45C Hết )

Chương 12: Hotel New World

– “Anh cho em thuê một phòng đến sáng mai được không ạ? Cô em say lắm rồi không đi được nữa anh ạ”, Nghĩa không còn cách nào khác là phải đưa cô Cẩm Tú vào trong khách sạn ở ven đường, cậu nói với một anh lễ tân mặc bộ đồng phục kiểu áo vest cổ tầu mầu nâu nhạt.

Anh chàng lễ tân nhìn thấy một người phụ nữ mềm oặt ở lưng người đặt phòng, nhìn cái dáng vẻ quê mùa qua cách ăn mặc của cậu ta, anh thực sự không hiểu nổi tình huống đặt phòng này là như thế nào nữa. Trong cái nghề làm lễ tân của anh chuyện gì cũng có thể gặp, nào thì đôi trai gái vào đây thuê nhà nghỉ phập nhau (cái này là nhiều nhất), nào là ông này bà nọ thuê phòng phang nhau, nào là cọc lệch trai già – gái trẻ; gái già – trai trẻ thuê phòng bem nhau. Nhưng chưa từng bao giờ gặp cảnh một anh chàng nhà quê không còn gì để nói, xem nào, anh ta mặc một cái áo khoác kiểu trấn thủ bộ đội dầy cộp, chiếc quần làm bằng chất liệu giống như bao tải gai, mùa đông nhưng vẫn để trân trần đi đôi dép tổ ong. Còn người phụ nữ mặc dù đang ngủ li bì trên lưng anh ta nhưng nhìn qua cũng biết đó là một người đàn bà cực kỳ xinh đẹp, mái tóc vẫn bồng bềnh, áo khoác lông vũ, quần vải bó và đôi giầy hàng hiệu, còn ngoài kia thì dựng chiếc xe Spacy sang trọng.

Ném cái ánh mắt có chút nghi ngờ về phía Nghĩa, anh ta nghi vấn đây giống như một vụ chuốc thuốc mê rồi trộm đồ cũng nên, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy có cái gì đó không đúng, khuôn mặt nhà quê của Nghĩa nhìn kiểu gì cũng không giống với kẻ gian. Thôi đằng tặc lưỡi cho thuê phòng, nhưng ta khôn vãi ra:

– Có đúng đây là cô em không? Cô bị làm sao?

Nghĩa sốc lại Cẩm Tú trên lưng vì bị tuột xuống một tí, hai tay cậu bấu vào hai bên bẹn đùi cô cho khỏi trượt xuống:

– Cô em say rượu, uống ở cái quán gần đây, đến đây thì không đi được nữa.

Mùi rượu thực sự là vẫn còn phả ra cả một vùng chỗ quầy lễ tân này, anh ta bớt nghi ngờ hơn một chút, dù sao thì có người thuê phòng là tốt rồi, còn chuyện gì xảy ra trong phòng thì quan tâm làm gì cho mệt chứ:

– Chỉ còn 1 phòng đơn trên tầng 6 thôi, giá qua đêm 300 nghìn, em để lại chứng minh thư và thanh toán tiền phòng trước.

Nghĩa thực ra chẳng biết giá nhà nghỉ như thế nào vì cậu chưa từng đến những nơi như thế này, nhưng cậu há hốc mồm vì giá thuê một đêm ở đây đúng bằng tiền thuê phòng trọ của cậu 1 tháng. Ở đằng sau lưng của anh lễ tân có một tấm biển quảng cáo tên nhà nghỉ, Nghĩa cũng nhìn thấy, Hotel New World, nhưng ở dưới còn có thêm 3 ngôi sao nữa, cái này thì Nghĩa không hiểu đây là khách sạn 3 sao, đắt như vậy là phải.

Cậu gồng người cúi thấp xuống để cô Cẩm Tú yên vị tại lưng mình rồi thò tay vào túi quần móc ra một cái ví rẻ tiền bằng vải, lấy chứng minh thư và 300 nghìn đưa cho anh lễ tân. Cậu cũng không thắc mắc phòng đơn là gì và có loại phòng gì khác không? Mục đích của cậu chỉ là kiếm cho cô Cẩm Tú một chỗ ngủ qua đêm mà thôi.

Anh chàng lễ tân sau một hồi ghi vào sổ khách đến thuê phòng rồi đút tiền vào trong ngăn kéo, bình thường anh ta không được phép thu tiền trước của khách, nhưng như đã nói ở trên, cặp đôi thuê phòng ngày hôm nay nhìn có nhất nhiều điểm khả khi nên anh ta cứ phòng xa thu tiền trước cho chắc ăn. Anh ta đưa cho Nghĩa một cái chìa khóa, trên đó có ghi: Phòng 609.

– Chìa khóa đây em, bao ở ……………….. à mà thôi. Thang máy ở đằng kia.

Theo thói quen anh ta định chỉ cho khách chỗ để bao cao su ở cái tapluy đầu giường, nhưng lại nhớ ra được luôn là cặp khách này đến đây thuê phòng không phải để địt như lệ thường.

– Anh bấm thang hộ em, em đang cõng cô. À, em nhờ anh dắt hộ em cái xe máy vào trong nhé.

Đúng là khách sạn hạng sao có khác, thang máy sang trọng chạy êm ru lên tầng 6, chỉ có mình Nghĩa ở trong thang máy với cô Cẩm Tú ở trên lưng, trong thang máy có gương nên Nghĩa nhìn thấy thấp thoáng khuôn mặt của cô, cô ngủ vật nhưng trông cô thật xinh đẹp, thật quý phái, mùi nước hoa lạ ở tóc cô đã bớt đi nhiều vì bị mùi rượu lấn át, còn bầu vú của cô mặc dù qua lớp áo khoác của cô rồi của Nghĩa nữa nhưng lưng Nghĩa vẫn cảm nhận được một chút gì đó êm êm.

Đến phòng 609, thực ra chính xác số phòng phải là 69 vì nó là phòng số 9 ở trên tầng 6, nhưng có lẽ người ta thích đọc tên phòng theo kiểu ba chữ số nên ghép số 0 chẳng có ý nghĩ gì ở giữa.

Lạch cạch mở chìa khóa một lúc thì cũng vào đến trong phòng, điện đã sáng trưng tự khi nào, tiếng điều hòa o o o phát ra. Trước khi vào bên phía trong có giường ngủ phải đi qua một đoạn hành lang nhỏ, ở đó có cửa nhà vệ sinh. Vào trong phòng, Nghĩa chỉ nhìn thấy độc một cái giường rất rộng, ga trải giường trắng tinh, 2 chiếc gối mầu xanh dương, chăn cũng được gấp gọn gàng trải đều một nửa giường. Ngoài giường, trong phòng còn có một chiếc tivi khá to được gắn trên tường, ở phía dưới cái tivi là một cái bàn gỗ hình vuông nhỏ nhỏ có đặt mấy chai nước lọc và 2 cái cốc thủy tinh, hai chiếc ghế bằng gỗ có đệm bằng da ở hai bên. Bên cạnh giường có một chiếc tủ nho nhỏ, ở bên trên đặt một chiếc đèn lồng ngủ, bên cạnh là một cái điện thoại để bàn. Cửa sổ trong phòng rất rộng được chiếc rèm mầu cát cháy phủ kín. Trần nhà là các tấm thạch cao, khoảng chục bóng đèn nhỏ sáng quắc được lắp trên các tấm này. Ngoài ra còn có một chiếc điều hòa đang sáng đèn phả ra luồng khí ấm áp và một chiếc tủ lạnh mini đặt ở cạnh chiếc tủ quần áo.

Nghĩa nghé lưng mình xuống mép giường rồi hơi ngả người ra đằng sau một chút để cô Cẩm Tú nằm xuống giường. Hai chân cô vẫn lõng thõng xuống đất, đầu ngoắt về một bên. Nghĩa phải trèo hẳn lên giường rồi một tay đợ cổ, một tay luồn xuống hai đùi cô rồi nhấc từng chút một để cô nằm ở chính giữa giường, đầu kề lên gối cẩn thận. Cô vẫn hoàn toàn không biết gì.

Xong xuôi đâu đó, Nghĩa mới đắp cái chăn phủ lên người cô, đây là mùa đông nên lẽ dĩ nhiên là phải đắp chăn rồi, nhưng Nghĩa không để ý, điều hòa đang tỏa hơi ấm rồi còn đâu. Cậu xuống khỏi giường rồi đi một vòng khắp căn phòng, kéo rèm ra để nhìn cảnh vật, cậu nhìn thấy ở xa là cầu Chương Dương, gần hơn một chút là cầu Long Biên. Đã tầm 9 giờ tối rồi nên cũng không còn nhìn rõ nữa. Kéo rèm lại cậu đi về phía nhà vệ sinh, bật điện ở bên ngoài rồi ngó vào. Chà chà, toàn đồ xịn, bồn cầu, bồn rửa mặt có một tấm kính soi lớn ở phía bên trên, còn có cả một chiếc bồn tắm nữa. Tất cả cả thiết bị đều vô cùng sạch sẽ và sang trọng. Nghĩa trầm trồ:

– Ở đây toàn đồ xịn thế này, chẳng trách tiền thuê phòng đắt thế.

Thấy nóng nóng, Nghĩa cởi chiếc áo khoác ra rồi treo vào trong cái móc ở tủ, sau đó cậu ngồi xuống mép giường, lúc này cô Cẩm Tú đang ngủ say, trông cô thật an nhiên, Nghĩa thở dài:

– Kể ra cuộc đời cô cũng khổ thật, tưởng sướng nhưng không phải thế.

Rồi Nghĩa ngắm khuôn mặt của cô, còn các bộ phận khác trên người cậu muốn ngắm cũng chẳng được vì chăn đã phủ kín rồi còn đâu. Cậu cũng chẳng dám ghé lưng mà nằm xuống, cứ chong chong như vậy mà thức canh chừng cô thôi.

Chiếc đồng hồ trên bàn cứ tích tắc tích tắc không ngừng, thời gian cứ thế trôi đi, trôi đi, bây giờ đã là 12 giờ đêm, Nghĩa buồn ngủ ríu cả mắt lại nên từ từ gục xuống, co hẳn chân lên giường nằm ở sát mép, cậu tránh chạm vào cô.

Nhưng vừa đặt xuống thì ở bên cạnh, chiếc chăn mỏng trên người cô Cẩm Tú bung ra, kèm với đó là tiếng cô:

– Ọe!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nghĩa giật mình vội bật dậy luôn rồi nhảy xuống giường với tay lên vai cô kéo ra ngoài mép giường, Cẩm Tú nằm úp sấp người xuống, đầu thò ra ngoài mép giường muốn nôn nhưng chỉ ọe khan vì trong người có thứ gì đã được nôn hết ở vệ đường mất rồi. Mái tóc bồng bềnh rủ xuống nhìn thật man dại, hình như Cẩm Tú đã tỉnh tỉnh một chút chứ không còn li bì như vừa rồi:

– Nước!!!!!!!!!! Nước!!!!!!!!!!!!!!!!

Nghĩa nhanh tay rót một cốc nước vào ly thủy tinh rồi ghé sát vào miệng cho cô uống, uống rượu vào khát nước hay sao í, Cẩm Tú ực ực một lèo hết cốc nước rồi nằm bật ngửa ra giữa giường, hai chân, hai tay đập đập xuống tỏ vẻ rất khó chịu, đôi mắt vẫn đóng chặt nhưng khuôn miệng thì hấp háy hỏi:

– Đây là đâu? Đây là đâu?

Nghĩa lại gần cô, cậu ghé mông vào mép để ngồi trên giường cạnh cô, cậu trả lời thành thật:

– Là khách sạn cô ạ. Cô say quá không đi được nên cháu đưa cô vào đây.

Hai chân hai tay Cẩm Tú vẫn cứ đập thình thịch xuống đệm, người say trong người rất bứt rứt khó chịu, Cẩm Tú lải nhải rồi tự mình thò tay xuống kéo cái khóa áo khoác:

– Nóng! Nóng quá!!!!!

Quả đúng là nóng thật, nhưng Nghĩa không biết cách chỉnh cho điều hòa nhiệt độ bớt nóng, đến như cậu đã cởi áo khoác, bên trong chỉ còn mỗi cái áo vải mỏng mỏng thôi mà cũng vẫn thấy nóng bức, mặc dù trời đang là mùa đông.

Thấy cô hì hục cởi áo khoác mãi không được, Nghĩa đành giúp một tay, phải mất một lúc mới cởi xong chiếc áo khoác ngoài, bên trong cô Cẩm Tú vẫn mặc một chiếc áo len mỏng mầu nâu nhạt. Khi chiếc áo khoác ngoài được cởi ra, Nghĩa nhìn thấy rõ bộ ngực cô phập phồng, còn ở bên dưới, chiếc quần dài bằng vải bó sát làm Nghĩa nhìn thấy một vùng mu bướm nổi cộm lên. Bất giác dưới háng Nghĩa động đậy, một con quái vật bị đánh thức.

Chiếc áo khoác ngoài được cởi xong, Cẩm Tú vẫn nhắm nghiền mắt vì không mở nổi, đầu óc quay cuồng, toàn thân uể oải khó nhọc muốn ngồi dậy mà không xong. Thấy cô cứ uốn éo muốn ngồi dậy mà không được, Nghĩa lo lắng ân cần bảo:

– Cô vẫn còn mệt, cứ nằm nghỉ đi cô.

Nhưng trái với lời khuyên của Nghĩa, Cẩm Tú cứ thế vùng dậy, cô hé hé mở mắt ra một chút để nhìn rõ cảnh vật xung quanh mình, ánh đèn sáng đập vào mắt cô làm cô phải hấp háy mấy lần mới quen, Nghĩa không dám tắt điện vì ngộ nhỡ không nhìn thấy thì gì thì không biết đường nào mà chăm sóc cho cô.

Đặt được một chân xuống giường, Cẩm Tú quơ quơ hai tay như muốn tìm một điểm tựa nào đó:

– Cô buồn …….. đái.

Lúc này, Cẩm Tú cũng chẳng còn đủ sức mà dùng một từ hoa mĩ hơn như là đi vệ sinh, đi tiểu, cô dùng một từ thô tục nhất theo bản năng và đúng nghĩa nhất là “đái”.

Loạng choạng xuýt nữa thì ngã, Nghĩa vội sốc vào hai nách cô rồi chầm chậm rìu cô ra, người Cẩm Tú mềm mềm oặt oặt chỉ trực ngã, từ giường ngủ ra đến phòng vệ sinh chỉ độ vài ba mét thôi nhưng khó nhọc lắm hai cô cháu mới lê ra được đến cửa. Bàn tay Nghĩa có dịp được bám vào vùng chân của đôi vú, nùng nũng ra một cách rõ ràng càng làm cho cậu bé ở dưới cứng thêm một chút nữa. Không dám nghĩ đến chuyện bậy bạ với cô Cẩm Tú nhưng thực sự Nghĩa cũng không biết làm cách nào, hoàn cảnh này, con người này, thân thể này làm cậu có muốn cũng không thể kiểm soát nổi bản thân.

Đến cửa thì Nghĩa bảo cô:

– Cô vào đi, nhà vệ sinh đây rồi.

Cẩm Tú chắc là vẫn có chút tỉnh táo, cô chắc chắn biết người đã ở cùng phòng mình từ nãy đến giờ là ai, còn ai vào đây, chính là Nghĩa, người có cái dương vật to lớn mà một lần cô đã tận mục sở thị, người có cái dương vật nằm dưới mông cô ở trên chiếc xe máy của mình. Nghĩa là đàn ông, không lẽ để cậu ta vào trong xem mình đái, ấy thế nên, Cẩm Tú không nói năng gì, chỉ gật đầu nhè nhẹ rồi tự mình đi vào.

Ánh điện nhà vệ sinh bên trong sáng quắc, cửa được làm bằng kính mờ, Nghĩa đóng cửa rồi nhưng không thể kiềm chế được ánh mắt mình cứ nhìn vào trong đó vì cái bóng mờ mờ của cô Cẩm Tú ở bên trong in ra đủ để Nghĩa biết cô đang làm gì.

Hình như cô đang gục mặt vào trong bồn cầu thì phải, Nghĩa còn nghe vọng ra tiếng “ọe”, có lẽ là cô đang nôn khan ở trong đó.

Rồi cô đứng dậy, kìa hành động của cái bóng kia chắc chắn là cô đang cởi cúc quần, tiếng “roẹt, roẹt, roẹt” chia làm mấy lần mới hết, chứng tỏ cô có nhọc lắm mới kéo được cái khóa.

Người cô cúi gập xuống chính là lúc cô đang tụt cái quần vải bó sát cặp chân xuống.

Cô lại đứng thẳng người lên, rồi lại gập người xuống giống động tác lúc vừa nãy, đúng rồi, cô đang cởi luôn cả quần lót. Đàn bà đái phải vậy chứ, không như đàn ông chỉ cần kéo khóa quần rồi móc con cu ra là xong, đàn bà muốn đái thì dù có mặc chục cái quần cũng phải tuột ra bằng hết. Nghĩ đến đây, bất giác Nghĩa thò thay xuống háng mình, dương vật đã căng cứng hết cỡ khi trong đầu cậu là sự tưởng tượng ra hành động của cô Cẩm Tú, người đàn bà lớn tuổi mà mình ngày đêm nghĩ đến đang ở trong kia, chỉ cách mình có một vài mét đang cởi truồng. Không biết cái bướm của cô như thế nào, có nhiều lông, hột le có to, lỗ bướm có đỏ đỏ mở cái miệng ra, rồi cả lỗ hậu môn có thâm thâm giãn nở giống của chị Mận không?

Tiếng “xè xè xè xè …………… tong tong tong tong” cắt ngang suy nghĩ của Nghĩa, tiếng nước đái từ cửa bướm phọt ra bên ngoài tạo thành tiếng “xè xè”, còn tiếng “tong tong” là do nước đái chạm vào nước ở trong bồn cầu. Tiếng “xè xè, tong tong” lúc đầu thành một tràng liên tùng tục là đợt đái đầu tiên, đợt ra nhiều nước nhất, rồi tiếp sau đó tiếng “xè xè, tong tong” lại ngắt quãng thành những tiếng ngắn dần và cuối cùng chỉ còn độc tiếng một tiếng “xè” kết hợp với một tiếng “tong”. Với đầu óc đang hoàn toàn không trong sáng của mình, đôi mắt thì nhìn như muốn xuyên thủng vào lớp kính mờ của cửa, chỉ nghe tiếng không thôi mà có cảm giác như Nghĩa đang được xem trực tiếp cô Cẩm Tú đái.

Khi tiếng nước đái dừng hẳn, Nghĩa thấy cô đứng dậy nhưng không cúi xuống kéo quần lên giống như thông lệ mà cô cứ đứng đấy và lắc lư, hình như tay cô đưa ra đằng sau chống vào tường để cho khỏi ngã thì phải, tư thế này nhìn cô thật kích thích, tay chống đồng thời làm ngực cô và háng cô vươn ra đằng trước, cấp độ nứng của Nghĩa lại tăng thêm một bậc, giống như lúc cậu nhìn trộm chị Mận và anh Cung địt nhau.

Đến vài phút vẫn cứ yên như vậy không động đậy làm Nghĩa bắt đầu lo lắng, cậu lên tiếng gọi từ ngoài cửa:

– Cô ơi, cô có làm sao không?

Không thấy cô Cẩm Tú trả lời, Nghĩa vẫn nhìn chằm chằm vào bóng của cô để xem có gì nguy hiểm không.

Rồi bất ngờ Nghĩa nghe thấy tiếng “Bịch” kèm theo một tiếng “á” vang ra, bóng của cô sóng soài xuống đất. Nghĩa biết chắc là cô đã ngã ở bên trong. Cậu hốt:

– Cô ơi, cô bị làm sao vậy?

Vẫn không có tiếng trả lời của cô Cẩm Tú, Nghĩa chẳng thèm nghĩ đến tình trạng của cô lúc này như thế nào, cứu người mới là quan trọng, trước khi đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào, cậu nói gài để sau này nếu cô có nhớ ra cũng khỏi trách mình: “Cô ơi cháu vào nhé?”, là câu hỏi nhưng không cần câu trả lời.

Cánh cửa bung mở, đập vào mắt Nghĩa có lẽ là hình ảnh đẹp nhất mà Nghĩa từng thấy trong cuộc đời mình. Cẩm Tú nằm ngửa trên sàn nhà vệ sinh bóng loáng, mái tóc bồng bềnh che nửa khuôn mặt, cái áo len mỏng vẫn còn nguyên trên người, nhưng từ thắt lưng trở xuống thì sexy vô cùng, chiếc quần dài dồn một cục ở hai gót chân, chiếc quần lót mầu trắng tinh cuộn lại thành một sợi dây to bằng ngón tay cái ở đúng hai đầu gối, toàn bộ lồn Cẩm Tú ở trước mắt Nghĩa.

Hãy khoan kể chi tiết cảm nhận của Nghĩa, bởi lúc này cậu không có đủ thời giờ và suy nghĩ để cảm nhận. Nghĩa thấy cô nằm dưới đất, đầu lắc bên nọ bên kia, chân thì co lên rồi duỗi ra, tay thì đập đập quờ quờ lung tung thì lo lắng tưởng cô ngã xuống đầu bị làm sao. Việc trước tiên là phải đưa cô vào trong giường đã. Ngay lập tức, một tay Nghĩa luồn xuống cổ, một tay còn lại luồn xuống mông, cái tay trên cổ thì không có cảm giác mấy, nhưng cái tay dưới mông mới đáng nói, cảm nhận đầu tiên chính là sự mịn màng, cảm nhận thứ 2 chính là thịt, thịt mông, nần nẫn trong tay Nghĩa. Một tay Nghĩa gần như là bấu vào một bên mông, còn bên mông kia thì nằm hoàn toàn trên cổ tay.

Không khó để Nghĩa nâng cô lên rồi tiến bước nhanh về giường, Cẩm Tú trên tay Nghĩa, gần như trần truồng.

———-

Thủy Tiên cứ đi ra đi vào ở hành lang, đã 12 giờ đêm rồi mà vẫn chưa thấy mẹ về, bao nhiêu năm nay chưa bao giờ cô thấy mẹ đi đâu muộn như thế này chưa về. Thỉnh thoảng hãn hữu lắm có việc gì đó thì chỉ độ 8 – 9 giờ tối là về đến nhà rồi. Gọi vào điện thoại di động thì không liên lạc được.

Ánh đèn ở hành lang vàng vọt tỏa ra không xua đi hết được bóng đêm của mùa đông. Cô lo mẹ gặp chuyện gì đó bất thường, nhưng trong đầu cô cũng có một câu hỏi không thể giải đáp được, đó là mẹ có đi cùng Nghĩa, tên làm vườn đáng ghét kia không? Xe đạp của hắn vẫn dựng ở góc sân kia, rất có khả năng mẹ đã đi cùng với hắn ta. Vậy hai người đi đâu? Làm gì? mà giờ này vẫn chưa chịu về.

Trời rét căm căm nhưng Thủy Tiên vẫn không chịu vào nhà, cảm xúc trong cô lúc này thật là hỗn độn. Cô lo mẹ gặp chuyện gì đó nhưng đồng thời cũng len lóm một cảm giác bứt rứt khó chịu vô cùng. Nếu thực sự mẹ và Nghĩa đi cùng nhau thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Là con gái tuổi mười bảy, cái tuổi dậy thì mơn mởn, lại là người thành phố nên sự hiểu biết cũng có chứ không phải là không. Cô biết mẹ mình mới độ tuổi 40, cái tuổi vẫn còn nhu cầu sinh lý như bao người bình thường khác, mẹ lại sống cô đơn một mình cả chục năm nay. Còn tên làm vườn đáng ghét ấy, nếu không tính mấy bộ đồ hắn mặc thì cũng có thể nói là rất đẹp trai, nam tính, dáng người thì cao, bắp tay bắp chân thì cuồn cuộn, khuôn ngực thì lực lưỡng như tập thể hình. Còn cái điệu bộ ăn nói thì chầm chậm, trầm tĩnh, lại biết ân cần quan tâm đến người khác. Rất có thể mẹ vì thiếu thốn tình cảm rồi làm liều tìm đến hắn ta, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra. Đối với hắn thì sao, hắn thế nào cũng là con trai, gặp gái nạ dòng như mẹ thể nào chẳng có ham muốn gì đó, hắn có mất gì đâu, được này nọ với mẹ rồi có khi còn được mẹ cho tiền cũng nên.

Cứ thế những suy nghĩ tiêu cực cứ lách nách nổ lên trong đầu Thủy Tiên, có lẽ lúc này cô chưa thể biết được, đó chính là một biểu hiện lúc ban đầu của ghen tuông. Bởi nếu không phải là ghen thì tại sao lại vậy. Giả sử đặt một giả thiết, nếu trong mắt Thủy Tiên, Nghĩa chỉ là con số 0 tròn trĩnh, trong trường hợp mẹ có cặp kè để giải tỏa nhu cầu tình dục đi chăng nữa thì Thủy Tiên sẽ như thế nào? Cô thậm chí còn mừng cho mẹ nữa là đằng khác. Bởi cô biết, đến chính bản thân cô, tuổi dậy thì còn đang dang dở nhưng cũng có nhiều lúc muốn thử cảm giác làm tình nó như thế nào, nhiều lúc cũng muốn cầm thử trong lòng bàn tay một cái dương vật nóng hổi của đàn ông rồi đưa vào miệng xem nó như thế nào. Nhiều lúc cũng muốn biết cảm giác làm tình nó ra làm sao? Có sướng giống như mấy đứa bạn miêu tả hay không? hay chúng nó chỉ bốc phét để kéo mình vào cuộc chơi giống như chúng nó.

“Tên đáng ghét kia, hắn đã vài lần an ủi mình, còn khuyên mình phải thế này thế nọ. Kể ra hắn nói cũng đúng và mình cũng nghe lời hắn và từ dạo đó mối quan hệ với mẹ đã thay đổi hẳn rồi. Hắn còn dậy mình trồng cây, dậy mình chăm hoa tỉa cành. Ơ mà cái giọng ồm ồm mới vỡ quê quê của hắn sao mình nghe lại êm êm lỗ tai thế không biết, mình biết hắn kể ra cũng là kẻ chính trực và tự trọng. Mấy lần mình định cho hắn thứ này thứ nọ như là để trả công việc hắn hướng dẫn mình trồng hoa mà hắn nhất định không chịu nhận, có lẽ hắn sợ mang phải cái tiếng là lợi dụng con nhà giầu. Còn chưa kể hắn đã nhìn thấy vú mình, tất nhiên không phải nhìn trực tiếp nhưng cũng là nhìn thấy hết hình dạng. Nhắc lại chuyện này mình vẫn tức anh ách nên đây này, mình quyết tâm giữ thân thể mình và chỉ dâng hiến cho người mà mình sẽ lấy làm chồng. Đằng này bao năm gìn giữ vậy mà chỉ trong một phút lơ đễnh đã để hắn dòm thấy hết. Nghĩ mà ghét. Không lẽ mình ………… thích hắn? Không thể nào. Không thể nào. Hắn là đồ …………. đáng ghét”.

Bình thường Thủy Tiên cũng không nghĩ về Nghĩa nhiều như thế. Nhưng trong lúc này, không hiểu sao trong đầu cô lại chỉ nghĩ về hắn mà thôi. Bởi trong gara, chiếc xe Spacy của mẹ không có, còn ở góc sân, chiếc xe đạp thồ có buộc một bộ dụng cụ cuốc xẻng vẫn dựng ở đó.

—————-

Đặt Cẩm Tú xuống giường rồi Nghĩa ngồi xuống luôn bên cạnh, Cẩm Tú vẫn giẫy giẫy một cách nhẹ nhàng giống như kiểu người ta bứt rức trong người. Cô đạp đạp hai chân vào nhau và vô tình đánh trượt cái quần dài rời hẳn khỏi chân. Chỉ còn cái quần lót vẫn quấn lại ở giữa hai đầu gối. Rồi sự giẫy dụa giảm dần, giảm dần ……….. rồi hết hẳn. Chỉ còn lại tiếng thở đều đều từ trên lỗ mũi, có lẽ Cẩm Tú lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ, rượu ơi là rượu.

Nghĩa nhìn trân trân vào vùng kín đáo nhất của trên cơ thể của một người đàn bà. Vùng háng. Ánh điện sáng trưng từ trên trần rọi xuống đủ để Nghĩa nhìn thấy từng sợi lông tơ ở ống đồng. Cô Cẩm Tú, người chủ của mình, người đàn bà bằng tuổi mẹ mình, xinh đẹp, giầu sang đang nằm ngửa duỗi thẳng hai chân. Trên người vẫn mặc chiếc áo len, bộ ngực vùm lên phập phồng theo nhịp thở. Toàn bộ thắt lưng, háng đến đôi bàn chân chỉ có duy nhất một chiếc quần lót xoắn tít lại nối hai đầu gối. Nghĩa đấu tranh tư tưởng giữa việc cứ để nguyên hiện trường hay là lấy cái chăn phủ lên che đi cái thân ở truồng. Rồi cậu lại nhìn lên cái điều hòa vẫn đang tỏa hơi ấm đến nóng nực treo trên tường. Cậu quyết định “có thế nào để thế ấy” với cái lý do hết sức là vô lý “có đắp cho cô thì cũng bị cô đạp ra mà thôi”.

(Cu Zũng tôi biết, lúc này các độc giả của tôi muốn tôi miêu tả cảm nhận của Nghĩa, Ừ thì tôi sẽ miêu tả thôi, đương nhiên rồi. Nhưng dám cá là các bạn đều muốn tôi miêu tả từ trên thắt lưng xuống, phải không nào? Thích thì chiều thôi.)

Bàn chân.

Đầu tiên, Nghĩa đưa ánh mắt mình xuống đôi bàn chân, bàn chân của cô sao nhỏ nhắn giống như là chân của cô Tấm trong chuyện cổ tích Việt Nam, giống như đôi chân của nàng Lọ Lem trong truyện cổ tích nước ngoài. Trắng muốt, thon thon, ngón cái chỉ to hơn các ngón còn lại có một chút xíu, móng chân được sơn một thứ mầu nhàn nhạt gọi lại cho có. Các móng chân cũng được cắt tỉa một các cầu kỳ, để hơi hơi dài dài giống như là móng vuốt của loài mèo. Lòng bàn chân đầy đặn có mầu hồng hồng của máu. Gót chân vuốt gọn lại với nhau, không một nếp gấp, không một nếp nhăn mà người ta thường dùng bằng một danh từ, gót chân sen.

Bắp chân.

Từ cổ chân lên đến đầu gối dài thượt với cái bụng chân săn săn chứ không nhễu, các sợi lông tơ ti ti mà phải nhìn kỹ mới thấy.

Đầu gối.

Chiếc quần lót xoắn mầu trắng không đủ để che đi cái đầu gối không một vết trai sạn nào dù là nhỏ, không lộ xương đầu gối mà thịt phủ lên hết làm nó trông giống như một điểm nhấn của đôi chân.

Đùi.

Cao hơn một chút là phần đùi, trắng muốt là cảm nhận đầu tiên của Nghĩa. Hai chân nằm xuống nhưng hai đùi không ép sát lại với nhau bởi đùi cô không to lắm mà chỉ vừa vặn thon thon. Phần bên sườn của đùi, những mạch máu mầu đỏ, mầu xanh nhỏ nhỏ xinh xinh chạy dọc, chạy ngang như tô điểm cho cặp đùi săn và gọn này.

Hông.

Phần hông chỗ nối chân và thắt lưng có lồi lên một vòng xương chậu như một chiếc vòng ôm lấy phần trung tâm háng. Nhìn một lèo từ trên thắt lưng xuống tận gót nhân để thấy được tổng thể, chân Cẩm Tú dài thượt, trắng phau, săn chắc, gọn gàng.

Mu.

Điểm nhấn của toàn bộ thân dưới chính là mu lồn nếu nhìn chính diện trong tư thế duỗi chân này. Mu lồn Cẩm Tú là một vùng rộng kéo từ điểm cuối cùng của hai chân rồi vòng lên đến tận thắt lưng giống như một triền đồi thoai thoải nhưng phần đỉnh tự nhiên lại nhô hẳn cao lên cỡ độ một bàn tay. Đỉnh đồi ấy như được người ta cố tình đắp thêm thịt để nuôi dưỡng chùm lông lồn.

Lông lồn.

Trên mu lồn khum khum vồng lên ấy, lông không mọc rậm mà mọc lưa thưa đều đều ra toàn bộ phần mu, trải từ đỉnh xuống bên dưới rồi mọc lan ra hai bên xương chậu. Nếu nhìn đơn giản thì cả một vùng trước từ thắt lưng xuống đều có lông lồn. Lông mọc lan rộng nhưng không nhiều, các sợi lông cũng không dài mà ngắn khoảng 2 – 3 cm rồi xoăn tít cuốn thành nhiều vòng tròn khác nhau. Mầu lông thì đen nhánh, đen giống như là được người ta nhuộm. Vì lông mọc thưa nên Nghĩa tập trung vào một vài sợi thì còn trông rõ được từng lỗ chân lông. Nhìn tổng hòa còn thấy được toàn bộ vùng da mu, cũng như đùi và các bộ phận khác, phần da mu này trắng tinh, lông thì mầu đen tương phản, hai mầu đối lập ấy vậy mà khi kết hợp lại với nhau lại hài hòa đến mê hoặc như vậy.

Môi lớn.

Hai đùi cô không to nên khi duỗi thẳng chân vẫn còn một khe hở đủ để đưa một bàn tay theo chiều dọc vào. Nghĩa chưa nhìn rõ được lồn cô như thế nào, chỉ thấy hai mép lớn của lồn mầu hồng hồng úp chạm vào nhau để che đi toàn bộ cấu tạo chi tiết bên trong. Trên mặt hai mép thịt ấy tuyệt không thấy một sợi lông nào, chỉ thấy những đốm đỏ li ti giống như là đụn máu. “Ước gì được nhìn thấy bên trong nhỉ?”, Nghĩa mong muốn như vậy những biết chắc là khó mà thành được, bởi cô đang ngủ li bì chẳng thấy cựa quậy gì cả. Ôi nhưng xem kìa, cái này người ta gọi là cầu được ước thấy, trời không phụ lòng người, có lòng thành ắt trời thương. Cô Cẩm Tú lại giẫy đôi chân làm cái quần lót tụt xuống tận bụng chân. Rồi quẫy đạp thế nào mà hai đầu gối cô mở rộng ra hai bên nhưng hai gót chân thì chạm vào nhau, chiếc quần lót ở bụng hai chân căng ra như muốn rách.

Hột le.

Toàn bộ cấu hình lồn của Cẩm Tú hiện ra rõ nét dưới ánh điện sáng trưng. Nghĩa nghiêng nghiêng đầu để cho mình tư thế nhìn thuận lợi. Hết phần lông trên mu là điểm nối giữa hai cái môi lớn, điểm nối này hơi xoắn lại với nhau để ôm lấy hột le. Đầu hột le nhỏ xíu mầu hồng máu lòi ra, động động như muốn thụt vào rồi lại thòi ra một cách nhè nhẹ, có lẽ nó bị nhịp thở trên ngực tác động.

Lỗ tiểu.

Dưới hột le còn một khoảng thịt đỏ loáng nước cỡ khoảng nửa phân nữa mới đến một cái lỗ nhỏ xíu như một hạt gạo. Nghĩa biết đây chính là lỗ tiểu. Lỗ tiểu nhỏ lắm lại không lồi ra hay thụt vào để người ta dễ dàng nhận biết, nó bị nước làm loáng chi che mờ nên phải để ý kĩ mới thấy.

Môi nhỏ.

Hai lớp thịt mầu hồng nhỏ hình vòng cung giống như hai hạt điều úp ngược vào nhau tạo thành cái môi nhỏ che đi lỗ lồn ở bên trong. Mặc dù chúng úp vào nhau nhưng vẫn không thể che kín hoàn toàn cái lỗ lồn, Nghĩa không nhìn thấy gì ở bên lỗ lồn vì cơ bản nó không tạo thành lỗ ở trong trạng thái này, đặc biệt là đối với Cẩm Tú, người đã 10 năm rồi không quan hệ tình dục, có lẽ âm đạo đã co lại theo thời gian giống như là gái còn trinh.

Ngắm đến đây, mồm Nghĩa khô ran, môi cũng khô theo làm cậu phải thè lưỡi ra liếm môi một cái, rồi như một kẻ đói khát lâu ngày nhìn thấy mâm cỗ nóng hổi bày trên bàn, Nghĩa nuốt nước bọt đánh “ực” một cái. Tiếng nuốt nước bọt lấn át cả tiếng điều hòa ro ro, nhưng có lẽ nó cũng làm đánh thức người nào đó đang ngủ say. Bởi tiếng nói vang lên lúc này làm Nghĩa giật mình, tim đập loạn xạ giống như kẻ trộm bị gia chủ bắt quả tang:

– NGHĨA!!!!!!!!!!!!!!!!

Tiếng nói vang lên trong cái không gian căng cứng chật hẹp này như một tiếng sét, tim Nghĩa như nhảy ra khỏi lồng ngực, theo phản xạ cậu quay mặt lên phía trên, nơi phát ra tiếng nói, Cẩm Tú nhìn Nghĩa chằm chằm, nhìn vào khuôn mặt đang tái nhợt của Nghĩa, nhưng trên khuôn mặt của Cẩm Tú không có nét gì là giận giữ của kẻ vừa bị người khác dòm trộm, chỉ thấy khuôn mặt ấy đỏ lựng, ánh mắt không mở to mà he hé dìu dịu lúng liếng đưa tình, cánh mũi phập phùng cùng một chiếc môi bị hai hàm răng nhai nhai.

Hai con người ấy nhìn nhau một hồi lâu không nói gì, bởi thực ra trong giờ phút này cả hai đều không ai dám nói gì cả, nói gì cũng bằng thừa, nói gì cũng là ngụy biện. Tình chàng ý thiếp cả hai đều đã đọc được trong mắt đối phương, cả hai ánh mắt ấy đều hau háu nhìn vào đối phương như chỉ chờ phát súng hiệu lệnh là xông lên tấn công ăn thịt đối thủ. Hai đôi mắt của hai con thú, một con hổ cái và một con hổ đực trong mùa động dục, trong mùa giao phối. Hai đối mắt của hai con người thèm khát, một người là một chàng thanh niên tuổi mười tám đôi mươi hừng hực nhựa sống, một kẻ là một phụ nữ tuổi mặn mà, tuổi chín muồi nhất của người đàn bà bị bỏ đói lâu ngày. Hai sóng mắt ấy gặp nhau, như chắp nối vào nhau, như cộng hưởng để nâng đỡ nhau, để cùng rìu nhau vào một thế giới mới, đúng với cái tên khách sạn nơi họ đang trú chân, New World. Cuối cùng Nghĩa lắp ba lắp bắp:

– Cháu ………… cháu …………………………

Một bàn tay nhỏ xinh vội đặt lên miệng Nghĩa để bịt không cho Nghĩa nói thêm câu gì nữa, lúc này mọi lời nói đều bằng thừa. Cẩm Tú đã ngồi dậy từ khi nào, bàn tay cô ốp lên đôi môi dày mọng của Nghĩa rồi miệng cô thôi không cắn môi nữa mà phát ra một giọng nói êm ái, nhu mì như của một cô Hồ li chín đuôi, hấp dẫn, mê hoặc, dụ mị:

– Đừng nói gì hết.

Rồi khi bàn tay rời khỏi môi để thay thế bằng một đôi môi khác. Môi Cẩm Tú như đớp vào môi của Nghĩa. Sự việc xẩy ra quá nhanh, quá nguy hiểm, Nghĩa không còn cách nào phản kháng mà thực ra cũng không muốn phản kháng.

– “Uhm uhm uhm”, hai đôi môi dính chặt lại với nhau, quấn lấy nhau, xoắn lấy nhau. Cả hai cùng mở to miệng để hai cái lưỡi lùa sang nhau rồi như hai người bạn lâu ngày mới gặp lại đẩy đưa, dồn nhau, vần vũ nhau.

Trong đầu Cẩm Tú vang lên câu nói: “Ngọt quá!, ngon quá”. Còn trong đầu Nghĩa thì lại nói: “Mềm quá!, ướt quá!”. Cả hai đê mê nhắm tịt mắt để tận hưởng nụ hôn này, nụ hôn của ướt át, của thèm khát, của khát khao.

Rồi chính Cẩm Tú kéo Nghĩa nằm xuống dưới giường khi hai cái môi vẫn dính chặt lấy nhau, chiếc quần lót khi nãy vẫn còn ở trên bụng chân giờ đã rời khỏi người Cẩm Tú lúc nào không hay. Vừa hôn, Cẩm Tú vừa cởi từng nút áo trên người Nghĩa, từng cúc từng cúc một, đến cái cúc cuối cùng thì thân thể trai tráng vạm vỡ lộ ra vì không bị che đậy nữa, bàn tay búp măng trắng muốt có móng vuốt của Cẩm Tú ngay lập tức úp trọn lên một bên ngực Nghĩa, chính giữa lòng bàn tay đặt tay đặt trên cái đầu tí nhỏ rồi xoa xoa thành một vòng tròn. Nụ hôn vẫn không rời.

Rồi đến khoảng ngực bên này cũng được Cẩm Tú xoa một cách nhẹ nhàng, cái nhẹ nhàng ở bàn tay thôi nhưng thực sự có tác động cực lớn đối với Nghĩa, nó làm cho cậu kích thích khôn cùng, cảm giác được vuốt ve, được mơn trớn, được chăm sóc từ một người đàn bà đẹp quả không gì có thể so sánh được.

Rồi đến cái bụng săn chắc với các lớp cơ được xếp thành 6 múi vồng lên cũng được bàn tay ấy xoa xoa, một ngón tay còn lạc nhịp chọc vào lỗ rốn sâu hun hút rồi ngoáy ngoáy làm Nghĩa có cảm giác buồn buồn thinh thích.

Rời môi Nghĩa ra, Cẩm Tú nhìn vào khuôn mặt Nghĩa một lần nữa, đôi môi hấp háy nhè nhẹ phả ra thứ mùi hấp dẫn dẫn chưa từng có, giọng nói Cẩm Tú trong gian phòng này như là thứ giọng êm ái nhất, mời gọi nhất:

– Nghĩa đã từng thế này bao giờ chưa?

Nghĩa ngay lập tức lắc đầu, quả đúng đây là lần đầu tiên Nghĩa được làm như thế này, nói rộng hơn, nói xa hơn theo đúng chu trình tưởng tượng thì Nghĩa chưa địt nhau bao giờ. Kiến thức về tình dục thì có do được học từ những lần nhìn trộm chị Mận, nhưng thực hành, đưa lý thuyết về với thực tế thì chưa bao giờ làm.

Gái nạ dòng gặp trai tơ, Cẩm Tú tin chắc lời nói của Nghĩa là thật, biết Nghĩa cũng được vài tháng rồi, cô biết Nghĩa là một người thật thà. Vậy là Nghĩa vẫn còn tơ, chỉ nghĩ đến đây thôi là Cẩm Tú thoáng rùng mình vì cơn nứng đã âm ỉ cả quãng đời vừa qua, được hun đúc thêm lúc cô cắn răng vờ ngủ để mình truồng cho Nghĩa nhìn những bộ phận nhạy cảm nhất thân thể được phát tiết. Suýt chút nữa thì cô đạt cực khoái vì âm đạo vừa mới co bóp một hồi, nước nhỏ thành giọt rơi xuống đệm.

Thêm một nụ hôn vào môi thật ngắn nữa rồi Cẩm Tú chủ động rê môi lên khắp khuôn mặt của Nghĩa, liếm khắp mặt Nghĩa, liếm sang cả hai bên tai, hai hàm răng còn xiên xiết nhay nhay vào vành tai làm Nghĩa rùng mình rên hư hử. Không một centimet vuông nào trên khuôn mặt Nghĩa không được thấm ướt nước bọt của Cẩm Tú. Cẩm Tú liếm giống như bò mẹ liếm bò con lúc vừa mới đẻ ra.

Rồi Cẩm Tú liếm đến cổ, liếm vòng quanh cổ, liếm xuống đến tận gáy. Sau đó cô trườn người hẳn lên người Nghĩa, bụng cô đang úp lên cái dương vật căng cứng của Nghĩa ở trong quần làm bụng cồm cộm. Tất nhiên cô muốn lắm được ngay lập tức sở hữu cái dương vật ấy, nhưng cô kìm nén đợi lát nữa. Bởi cô muốn thật từ từ, thật chậm dãi đưa Nghĩa đến với cảm giác thực sự của tình dục, đó là mơn trớn, là đê mê, là cọ sát đến thèm khát rồi cuối cùng mới thăng hoa. Chứ nếu chỉ đơn giản là lột quần ra rồi đút buồi vào lồn dập cho xuất tinh thì cô không xứng là người từng trải. Cô muốn Nghĩa nhớ, nhớ đến già, nhớ đến chết, nhớ mãi mãi lần làm tình đầu tiên này.

Chính tay Cẩm Tú cởi chiếc áo sơ mi mỏng duy nhất trên người ra, lúc này toàn bộ thân người phía trên của Nghĩa lộ ra, bờ vai, bắp tay, khuôn ngực, vòng eo của Nghĩa trong mắt Cẩm Tú không khác gì một nam thần, một tài tử điện ảnh bên hollywood. Nếu có ai đó đang ngó trộm vào căn phòng này thì sẽ thấy một cảnh tượng vô cùng sexy, sexy hơn tất thảy các bộ phim sex nào. Trên chiếc giường rộng mét tám có ga trải giường trắng phau có một chàng trai trẻ đang nằm ngửa mình trần, quần dài, hai tay buông thõng dưới giường, đầu gối cao nhìn xuống bên dưới. Ở trên mình chàng trai là một người ở truồng, mặc áo len dài đang nằm úp sấp xuống liếm từng mảng thịt trên ngực chàng trai.

Cứ nhẹ nhàng, từng chút một cần mẫn chăm chỉ, Cẩm Tú dùng đầu lưỡi mình rê lên rê xuống, rê ngang rê dọc khắp người Nghĩa, hai ngón tay cô không ngừng vê vê đầu ti bé xíu, thỉnh thoảng ngón tay ấy còn đưa lên tai rồi chọc hẳn vào trong lỗ tai, ngón tay chọc vào rồi rút ra khỏi lỗ tai, giống như động tác buồi địt vào lỗ lồn.

Nghĩa cũng đủ thông minh để nằm im hưởng thụ cảm giác mới mẻ lần đầu tiên trong đời này, cậu con nhà lao động, từ bé không quen sống hưởng thụ, với lại trong kiến thức tình dục góp nhặt được của mình thì cái phần liếm này thường là anh Cung liếm cho chị Mận, còn chị Mận có liếm thì cũng chỉ là liếm buồi, chứ không có kiểu liếm khắp người như của cô Cẩm Tú đang làm cho mình. Thấy cô mải mê làm như vậy, Nghĩa chợt nhận ra một chân lý mà cậu đã đọc được ở đâu đó, “hạnh phúc của phụ nữ là được phục vụ người đàn ông của mình”.

Khi cả thân trên của Nghĩa đã được chăm sóc đầy đủ, kỹ lưỡng, Cẩm Tú tự cho phép mình đi tìm kiếm vùng đất mới hơn, lạ hơn và kỳ diệu hơn. Cô trườn người xuống thấp để bầu vú tì xuống đệm chỗ giữa hai chân Nghĩa, lúc này đầu cô đã ở trên dương vật. Cô nuốt nước bọt một cái, dùng một tay vén mái tóc bồng bềnh ra đằng sau để trước mắt mình không bị che chắn cái gì, một tay cô từ từ giơ từ trên cao rồi hạ xuống háng Nghĩa, dương vật Nghĩa mặc dù vẫn ở trong quần nhưng nó cộm lên nhìn rõ hình thù nằm xuôi xuống chân, có cảm giác nó như một cái chân thứ 3 mọc ở giữa hai cái chân còn lại.

– “Ôi, to quá”, đó là cảm nhận của Cẩm Tú khi lòng bàn tay đặt lên trên thân dương vật, mặc dù vẫn còn cách mấy lớp vải nhưng hơi ấm của dương vật như tỏa từ bên trong xuyên qua vải thấm vào lòng bàn tay Cẩm Tú.

Cô vuốt ve dọc theo chiều dài của dương vật từ đầu đến cuối, chắc nó phải dài lắm vì Cẩm Tú đưa một lúc mới hết chiều dài, không giống như với tưởng tưởng của cô, rằng buồi đàn ông chỉ một nắm tay là ôm trọn từ gốc lên đến đầu rồi.

Không thể kiềm tỏa được cơn tò mò hơn nữa, Cẩm Tú khát khao muốn được nhìn thật rõ, thật gần và được cầm vào cái dương vật mà một lần cô đã choáng váng khi nhìn từ trên cửa sổ tầng 2 xuống. Cô tháo cúc áo rồi tháo khóa quần xuống, kéo mạnh một cái làm quần xuống tụt xuống tận ngang đùi, vì buồi đang nằm xuôi xuống nên không bị vướng.

Dương vật không bị quần chèn ép nữa, nó tự do nẩy tưng lên chọc thẳng lên trần nhà như một chiếc cột chống dựng đứng. Hùng dũng, hiên ngang, hoành tráng.

– “Ối trời ơi!”, Cẩm Tú không dám thò tay mà cầm cái dương vật này, mồm cô chỉ cách dương vật có độ mươi centimet, cô đưa tay lên bịt cái miệng đang há ngoác ra vì kinh ngạc của mình. Lần trước nhìn từ xa cô đã choáng váng vì nó quá to rồi, nhưng nay nó ở ngay trước mắt mình, trông nó còn to hơn, nói không ngoa nó to đúng bằng cổ tay cô chứ không kém một tẹo nào. Đặc biệt hơn cả, nó trắng lắm, trắng như đúng da đùi của Nghĩa chứ không đen giống như đa số buồi đàn ông. Đầu khấc nhòn nhọn, tù tù chứ không bung nở giống kiểu thông thường. Cẩm Tú ước lượng độ dài tính từ gốc lên đến ngọn chắc cỡ độ một gang tay của cô. Còn hai bìu giái thì to như hai cái chén hoa hồng, da bìu săn tít lại nhìn rõ hình thù hai hòn giái ở bên trong. Lông buồi Nghĩa rậm rạp mọc từ trên mu lan xuống dưới gốc buồi rồi lác đác một vài sợi lông to đùng, xoăn tít mọc tràn lên trên đến giữa thân buồi mới dừng lại.

Mùi nồng đậm đặc trưng từ dương vật hắt ra phả vào mũi Cẩm Tú, cô hít một hơi thật căng lồng ngực. Cái mùi con đực này vừa nãy ở trên người còn nhàn nhạt, giờ xuống đây mới đậm làm sao, nó kích thích, nó như một liều thuốc kích dục trực diện tác động vào Cẩm Tú.

Chuyển từ ngạc nhiên, tò mò, đến hưng phấn kích thích. Cẩm Tú từ từ thò tay cầm vào cái dương vật, cô chạm vào một cái rồi lại rụt ra luôn như sợ nó cắn, rồi đến lần thứ 2 cô mới dám ôm trọn dương vật, rồi cô lại rụt tay ra luôn vì dương vật nóng hổi như phải bỏng, cũng cái tay vừa nắm dương vật ấy cô đưa sang cổ tay mình và thầm ước lượng là nó to ngang nhau.

Lần thứ 3 Cẩm Tú chạm vào dương vật là khi cô giang rộng bàn tay để đo gang, ôi trời ơi, 1 gang tay của Cẩm Tú còn không hết. Cô biết chắc độ dài gang tay mình là 18 cm, còn thừa một đoạn nhỏ như thế này, vậy không lẽ cái dương vật này dài những 20 phân. Khuôn mặt Cẩm Tú hiện lên nét lo sợ nào đó, lồn cô vừa giật giật một cái, có lẽ cô sợ với kích thước như vậy thì không biết có đút vừa với lồn của mình không nữa.

Đo xong, Cẩm Tú bắt đầu sóc lọ, cô tuốt lên tuốt xuống dương vật, vừa tuốt vừa ngắm cho thỏa, có lẽ cô đã say mê, hình thù cái buồi trong tay cô đã in hằn trong não cô mất rồi, có lẽ cả đời cô sẽ không bao giờ quên được cái dương vật này. Nó thực sự rất khủng bố, nếu ai mà đã từng được cái buồi này chọc vào lồn, đảm bảo từ đó trở đi sẽ không bao giờ có hứng thú với một cái buồi nào khác. Chắc chắn là vậy. Cẩm Tú phân vân không biết có nên dừng lại không, bởi cô biết nếu một lần xa lồn vào đây, chắc chắn sẽ bị lệ thuộc vào nó, sẽ bị nó điều khiển đến chết mới hết.

Nước bọt cứ tiết ra bởi thèm thuồng vì một giọt nước óng ánh đùng đục từ lỗ sáo rỉ ra do động tác sóc lọ tạo thành, đó là tinh tương, có tác dụng bôi trơn cho hoạt động tình dục. Không kiềm chế được, Cẩm Tú nhu nhú cái lưỡi ra khỏi đôi môi rồi từ từ đưa đầu mình vào sát lại buồi, đầu lưỡi nhọn vừa chạm vào đầu lỗ sáo để tóm lấy giọt tinh tương ấy, lưỡi thu về, đầu rụt ra xa, giọt tinh tương không đứt mà bị kéo thành sợi.

– “Sụp”, Cẩm Tú hút một hơi thật mạnh, cả sợi tinh tương ấy đứt hẳn khỏi lỗ sáo và mất hút trong khoang miệng Cẩm Tú. Cô dậm dậm lưỡi để cảm nhận vị, tinh tương không có vị ngọt, không có vị chua vị đắng hay vị chát, chỉ có cảm giác man mát, ngầy ngậy, nhờ nhợ đọng lại ở lưỡi. Cô nuốt hết. Thứ tinh túy đầu tiên trong cơ thể Nghĩa là tinh tương đã được Cẩm Tú nuốt trọn vào trong bụng. Cẩm Tú lại nhớ mãi cái vị này.

Tiếp sau đó, Cẩm Tú chúm môi mình lại rồi hạ xuống đầu khất, cô đặt một nụ hôn nhẹ nhàng, tình cảm chan chứa lên đúng lỗ sáo. Cô không làm mạnh bởi có lẽ cô đã tôn thờ cái dương vật này mất rồi, cô sẽ coi nó như một vị thần ngự trị trong trái tim và trong cuộc sống của mình.

Nụ hôn đầu đã xong, cô hé môi mình to hơn rồi từ từ đưa từng chút từng chút một cái buồi vào trong miệng, to hơn một chút rồi há ngoác ra hết cỡ vì càng đi vào sâu cái buồi càng to ra. Đến khi không thể sâu hơn được nữa vì đầu dương vật đã chạm vào cuống họng thì một bên má của Cẩm Tú đã in hình dương vật. Nhưng sâu hết cỡ thì dương vật mới chỉ khuất trong miệng chưa được một nửa. Mắt Cẩm Tú mở to trông vô cùng khổ sở, nhìn giống như là một con rắn hổ mang đang nuốt một con vật to gấp mấy lần thân mình.

Nghĩa lần đầu tiên được mút buồi, cậu không ngờ cảm giác được mút buồi nó lại sướng như vậy, thể nào anh Cung mỗi lần được chị Mận mút đều sướng rung lên như thế, có lần chị mút mạnh quá làm anh bắn tinh luôn trong miệng chị. Cậu rên lên bằng cách gọi tên:

– Cô Cẩm Tú ..…………. ư ư ư ………….

Cẩm Tú ngẩng mặt lên nhìn Nghĩa, trong miệng cô vẫn đầy một mồm dương vật, dương vật đã chiếm hết diện tích khoang miệng, chỉ còn chừa lại một khoảng trống quá nhỏ để cái lưỡi quẫy quẫy đạp đạp quấn quấn vào một bên thân dương vật. Còn răng thì cũng đã tì sát vào da dương vật, chỉ cần nhả cơ miệng ra một tí thì hai hàm rằng co lại như là đang cắn buồi.

Trong tình dục, người ta có một khái niệm đấy là khẩu dâm, tức là hành động người nam dùng dương vật địt vào miệng người nữ. Nhưng trong khẩu dâm thì dương vật quá to sẽ không thích bằng dương vật có độ to vừa phải. Bởi vì nếu buồi quá to sẽ làm miệng bị há to rất nhanh gây ra cảm giác mỏi miệng, khó thở và nghẹn. Còn nếu buồi có kích thước vừa phải, miệng không phải mở to mà lại có thể đút hết buồi vào miệng, đút từ đầu khất xuống đến tận gốc.

Ở trường hợp của Nghĩa, tất nhiên khẩu dâm là không ổn về mặt lâu dài rồi, Cẩm Tú cũng làm nhưng chỉ là làm cho có, cho biết như là một trải nghiệm mới của cuộc đời mà thôi. Cô chỉ vài lần thụt ra thụt vào trong miệng thôi mà nước mắt đã chảy ra vì nghẹn, vì khó thở và mỏi miệng rồi. Cô mút một cái thật mạnh vào đầu khất rồi rút hẳn ra, một tiếng “pực’ vang lên.

Nhưng chưa dừng màn khẩu dâm ở đó, không mút được lâu thì Cẩm Tú dồn sang liếm. Cô có biệt tài cũng như là sở thích liếm. Cái lưỡi cô thè ra rồi từng chút từng chút một liếm từ trên xuống dưới, liếm từng mảng lông giái, rồi liếm xuống hai bìu giái, liếm tràn xuống cả lỗ đít, liếm lan sang bên vùng bẹn của Nghĩa. Liếm cũng có nhiều kiểu liếm, không chỉ đơn giản là thè lưỡi ra rồi rê rê từ chỗ này sang chỗ kia, Cẩm Tú lúc thì dùng bản rộng của lưỡi để liếm, lúc thì chỉ dùng mỗi phần đầu nhọn của lưỡi để liếm, lúc thì cô kết hợp giữa cả môi và lưỡi để vừa liếm vừa cắn vào thịt. Tất cả phối hợp hài các kiểu lại với nhau cho phù hợp với từng vùng liếm, liếm ở đầu khất thì một kiểu, liếm ở đám lông thì một kiểu, còn ở bìu giái thì vừa liếm vừa cắn bằng môi mới thú, còn vùng bẹn thì dùng bản rộng của lưỡi để liếm đúng như kiểu chó uống nước.

– Nằm sấp xuống đi Nghĩa.

Lời nói nhẹ nhàng của Cẩm Tú vậy thôi nhưng Nghĩa nghe như đó là mệnh lệnh của một nữ hoàng, cậu lập tức xoay người nằm úp sấp xuống giường, đầu nghiêng về một bên nhìn ra phía cửa phòng. Chiếc buồi cứng ngắc phải để xuôi xuống bên dưới, giờ đên nếu nhìn từ khe mông Nghĩa xuống thì thấy đây đúng là một cái chân thứ ba.

Lúc Nghĩa nằm úp xuống cũng là lúc Cẩm Tú lột bỏ chiếc áo len và áo lót, điều hòa mặc dù tỏa ra thứ hơi nóng giữa mùa đông nhưng đó không phải là lý do cô cởi áo. Cái nóng từ bên trong người mới làm cô thực sự nóng. Hai bầu vú được tự do nẩy tưng lên một cái rồi rung động một lúc mới dừng lại. Bầu vú Cẩm Tú to lắm, trắng phóc nhìn như hai quả bưởi Diễn đang gắn lên ngực, mặc dù to như vậy nhưng hai bầu vú chỉ trĩu xuống một chút chứ không bị chảy xệ như đa số đàn bà trạc tuổi. Có lẽ cơ địa của mỗi người đều là do trời ban cho cả, hoặc cũng có thể do cái bầu vú này ngoài nuôi con cũng ít bị tác động nên vẫn giữ được dáng giống như thiếu nữ mới lớn cũng nên. Trên mỗi vú có một điểm nhấn, đấy chính là núm vú. Cái núm vú không thâm nhưng cũng không hồng, nó có mầu nâu nhàn nhạt, một đoạn thịt núm to dài bằng nửa đốt ngón tay kiêu hãnh vươn thẳng về phía trước, trên núm vú là li ti các nốt nhỏ chính là các đầu của tia sữa. Bầu vú trắng ngần giống với mầu da của bụng và các vùng khác thân thể Cẩm Tú.

Khi Cẩm Tú đã trần truồng thì mới có cái nhìn tổng thể. Khuôn mặt xinh đẹp cao sang đậm chất gái Hà Thành cổ thì như đã nói ở trước, mái tóc bồng bềnh kiểu Tây càng làm cho khuôn mặt ấy cuốn hút. Làn da trắng như trứng gà bóc từ trán xuống đến tận gót chân. Chiếc cổ đầy đặn thon dài. Hai bờ vai lẳn không nhìn thấy xương vai. Cặp vú to đẹp nùng nũng ngự trị nơi ngực. Bụng săn chắc không có một chút mỡ thừa, không một nếp ngấn. Hông nở sang hai bên. Mông căng đét vun đầy là điểm đầu tiên của một cặp chân dài thườn thượt. Cẩm Tú là một người đàn bà đẹp, quyến rũ ở từng chi tiết nhỏ nhất trên thân thể.

Lúc này Cẩm Tú và cả Nghĩa nữa, cả hai đều đã trần truồng, trên người hai người chỉ còn thịt, còn da, còn lông, còn tóc mà thôi. Cẩm Tú nằm úp mình lên lưng trần, cô muốn toàn bộ thân trên của mình được áp vào tấm lưng rộng của Nghĩa.

Cẩm Tú nhận được bầu vú mềm mại của Cẩm Tú đang áp vào lưng mình, Nghĩa có ngoảnh lại một chút, cậu chưa nhìn được rõ nhưng thoáng thấy chiếc áo len của cô đã được lột ra rồi, vậy là cô đã trần truồng giống như mình. Không kiềm chế nổi, Nghĩa run lên vì quá sướng, cái cảm giác da thịt đàn ông – đàn bà ép vào nhau, lan tỏa sang nhau tạo ra vô vàn kích thích.

Cậu cố ngoảnh cổ ra phía đằng sau nhưng không được vì sức nặng từ trên lưng do cả người Cẩm Tú đã ở cả đấy, liền sau đó là cảm giác tê tê ở gáy. Cẩm Tú lại dùng lưỡi liếm gáy sau đó liếm dần xuống lưng. Khắp lưng của Nghĩa đều ướt do nước bọt của Cẩm Tú.

Rồi Cẩm Tú xoay người lại nằm ngược trên lưng Nghĩa, lúc cái lồn đã ẩm ướt cọ vào gáy Nghĩa thì cũng là lúc miệng của Cẩm Tú ở trên mông, cô đang miệt mài liếm hai bên mông cho Nghĩa, có lẽ cô không muốn một mảng da thịt nào trên người Nghĩa là không được cô liếm. Đó có phải là một hành động của loài vật không nhỉ? Đó chính là đánh dấu lãnh thổ. Cô muốn nước bọt của cô chính là một thứ bùa tình để khẳng định những chỗ da thịt ấy đã có chủ, không một kẻ nào được đụng vào.

Ở tư thế này, nếu nhìn vào thì cũng kích thích vô cùng, cái đầu của Nghĩa như mọc ra từ mông Cẩm Tú.

Mỗi động tác gục gặc đầu là đi kèm với đó là một cái gúc gắc mông, làm như vậy để lồn Cẩm Tú cọ vào gáy Nghĩa, nước lồn ra nhiều lắm, vì lồn đang ở gần tai nên Nghĩa còn nghe rõ tiếng “nhóp nhép” do va chạm giữa lồn và gáy, nước lồn ở trên gáy chắc nhiều quá nên đã lan cả xuống bên dưới cổ họng Nghĩa.

Nửa tiếng đồng hồ đã trôi qua chỉ dành cho liếm và mút. Cẩm Tú cảm thấy đã đủ, cô từ từ nhấc lồn mình khỏi gáy Nghĩa, một dòng dâm thủy từ gáy nối với lồn dài ra một đoạn rồi mới đứt, ở trên gáy Nghĩa là trắng xóa những bọt nước li ti, có lẽ nước lồn được cọ đã tạo thành những bóng nước như vậy.

Cẩm Tú nằm xuống bên cạnh Nghĩa như một người vợ hiền, cô nằm nghiêng giống như Nghĩa, hai người đối diện nhau, mặt đối mặt, ngực đối vú, lồn đối buồi. Tất cả cùng khẽ chạm vào nhau. Nhìn Nghĩa trìu mến, Cẩm Tú nói thật nhẹ:

– Nghĩa có thích không?

Tiếng nói như mê của cô sao mà ngọt ngào thế, Nghĩa gật đầu nhẹ như để trả lời.

Môi Cẩm Tú lại dịt sát vào môi Nghĩa, lại thêm một nụ hôn ngọt ngào và ướt át. Nhả môi ra, Cẩm Tú lại rỉ thêm:

– Đến lượt Nghĩa rồi.

Nói xong Cẩm Tú cầm tay Nghĩa rồi đặt lên vú mình.

— Hết chương 12 —​