CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )

CHƯƠNG 19
HÌNH NHƯ DÌ CŨNG MANG MÁNG THÍCH CON…​

Thời gian làm cho con người thay đổi từ hình vóc cho tới suy nghĩ, nhất là theo chiều hướng an lành, tích cực và vui vẻ. Ngọc An cũng không thoát ra khỏi cái quy luật sống tưởng như bình thường mà thật ra đối với nàng, giống như nằm mơ vậy đó… Gần một tháng trở lại cuộc sống của một nhân viên kế toán trong công ty xây dựng Vĩnh Hằng của Thục Vy, nàng thay da đổi thịt, xinh đẹp hẳn lên. Bây giờ mới lộ ra nàng không khác gì Ngọc Nhàn, khi hai chị em cùng đứng bên nhau thì khó mà nói được ai hơn ai, chỉ có điều khuôn mặt Ngọc An vẫn còn đâu đó những tháng ngày kham khổ, lao động chân tay. Không ai bắt nàng phải làm, nhưng khi tới văn phòng, ngoài chuyện chính phải làm của một kế toán, nàng vẫn lăng xăng quét dọn, sắp xếp bàn ghế cho gọn gàng ngăn nắp… Cái kiểu làm mà vui vẻ của nàng, không ai bắt, chỉ cười mỗi khi có người thắc mắc là cứ để cho nhân viên vệ sinh dọn dẹp… Dần dần, mọi người trong văn phòng đều có thiện cảm với nàng, nhất là Thục Vy, nàng cảm thấy không lầm khi nhận Ngọc An vô làm việc, một phụ nữ chăm chỉ, siêng năng, thông minh và rất có trách nhiệm…
Tự nhiên, một ngày cuối tuần, Thục Vy kêu Ngọc An lên hỏi ý về chuyện nàng muốn đưa hai đứa con gái tới nhà thằng Hận ăn cơm tối, để ba người phụ nữ lớn tuổi có điều kiện chuyện trò gắn kết nhau hơn, để cho thằng Hận với hai đứa con gái của nàng cũng có dịp quen biết nhau nhiều hơn nữa, chớ không chỉ gặp nhau qua những lần nàng nhờ thằng Hận đón đưa Thục Mai, hay ghé nhà lấy đồ đạc, tài liệu này kia cho nàng…
Nghe Ngọc An về nói lại, hai mẹ con Ngọc Nhàn biểu hiện hai thái độ khác nhau…
Ngọc Nhàn rất vui mừng vì có dịp để gặp gỡ và có thêm một lần nữa bày tỏ lòng biết ơn của nàng với Thục Vy. Gần như cuộc sống tốt đẹp của chị em, mẹ con nàng đều do tấm lòng phóng khoáng của Thục Vy dành cho… Đến căn nhà bây giờ không chỉ cho mượn mà Thục Vy cũng đã cho làm thủ tục bán lại cho gia đình nàng với giá rẻ không ngờ, lại còn cho trả thành nhiều lần, nên chi sự tri ân của Ngọc Nhàn với Thục Vy không thể nói một lời mà trọn được…
Phần thằng Hận lại lộ vẻ không ưng… Nó sợ cùng một lúc thấy mặt cả ba mẹ con Thục Vy thì nó sẽ mất tự nhiên, nhất là với Thục Mai… Từ cái ngày khó có thể quên giữa nó và Thục Mai, gần hai tháng nay, tuyệt đối cô không nói nửa lời với nó, cho dù cô đã chịu để cho nó đón đưa mỗi khi cần, nhất là trong thời gian chuẩn bị kết thúc đợt thực tập để làm việc chính thức ở đài truyền hình, cô hay đi theo một nhóm phóng viên làm việc thực tế bên ngoài nhiều hơn. Lúc về đường vừa xa vừa tối, bắt buộc cô phải kêu mẹ đón đưa… Hai mẹ con lại cùng một cảm nghĩ giống nhau, hoặc là mẹ đích thân đón, hoặc là nếu mẹ bận, thì phải là thằng Hận, chớ cô không thích ai đón… Mà cũng lạ kỳ, từ lúc lên xe cho tới lúc vô nhà cô không nói với thằng Hận một tiếng nào… Nó chỉ biết chăm chú lái xe và thỉnh thoảng liếc nhìn cô qua gương chiếu hậu rồi thở dài…
Thằng Hận làm sao biết được trong bụng Thục Mai!… Không biết bao nhiêu lần cô chỉ muốn vung tay đập vô người nó cho đã nư rồi cô sẽ… ôm chặc lấy nó… Thời gian trôi qua cũng đủ để cô nhận ra chính mình có cảm tình sâu nặng với thằng Hận, nếu sáng chủ nhật hôm đó thằng Hận không giở trò áp bức cô nằm dưới thân nó thì rồi cũng có ngày cô tự nguyện trao cho nó… Và thời gian cũng vừa đủ để làm nguôi ngoai sự tức giận, dỗi hờn với nó… Còn về phần thân thể cô lại có những thay đổi khác trước… Hồi đó, mỗi khi tắm rửa hay nằm nghỉ ngơi trên giường, đọc sách hay coi phim có những cảnh mùi mẫn nóng bỏng là thế nào cô cũng sẽ đưa tay lên tự xoa vuốt chính mình để rồi cảm giác khoan khoái, thích thú sẽ dẫn dụ cô tới một lần thủ dâm… Còn từ ngày thằng Hận đã âu yếm vuốt ve, hôn hít và bú liếm cho cô… đã đưa được cái vật đàn ông vô người cô, thì cô cảm thấy việc mình tự làm cho chính mình không còn cảm giác thích thú gì nữa… Cô chỉ nhớ lại những cảm xúc tuyệt với mà thằng Hận đã làm trên người cô, trong người cô… Nói gọn lại, cô nhớ nó và chỉ thèm muốn lại được nó sẽ làm những gì nó đã làm trên thân thể xinh đẹp đầy tràn sức tươi trẻ thanh xuân của cô… Nhưng biết đến lúc nào?… Phận cô là con gái, không lẽ cột đi tìm trâu?… Mà chờ nó thì từ bữa đó tới giờ nó cứ im lặng không dám nói gì, làm gì với cô… Có lúc ngồi ở băng ghế sau xe hơi khi nó đưa đón, nhiều lúc cô cũng lén nhìn nó và thầm mong nó sẽ dừng xe lại, nhào xuống băng ghế sau và lại… lần nữa đè cô ra, có lẽ lần này cô sẽ hoàn toàn vui lòng thuận theo ý nó… Nhưng mà, nó có làm gì cô đâu chớ…

***​

Thằng Hận về sớm. Dù trong bụng không ưng nhưng thấy mẹ và dì rất vui vì bữa cơm chiều nay với gia đình, hay nói đúng hơn là ba mẹ con Thục Vy… Nó biết Đỗ Lộc không có ở nhà, chớ nếu lão ở nhà mà Thục Vy cũng rủ đi thì không biết mẹ nó sẽ chịu đựng và hành xử ra sao khi gặp mặt kẻ sở khanh ngày xưa…
Lên phòng nó cởi đồ đi tắm cho mát mẻ, trong bụng nó hơi lạ khi không thấy mẹ và dì Sáu ở đâu… Nhưng nó cũng không để ý lâu… Chỉ mặc độc một cái quần lót, tay nó cầm một cái quần lót sạch khác lơn tơn đi vô phòng tắm trên lầu… Nhà có hai phòng tắm, ở dưới tầng trệt và trên lầu… Ba người trong nhà sử dụng hai cái phòng tắm vô cùng thoải mái, chẳng ai chờ ai… vậy mà…
Thằng Hận lui cui thả dép trên tấm chùi chân ngoài phòng tắm không để ý phía bên trong, khi nó đẩy rộng cánh cửa thì mới giật mình vì có một bóng người đang quay lưng về phía nó… người đó vừa tắm xong đang với tay tính cấm cái khăn lông lớn để lau mình thì tiếng cửa mở làm giật mình… Thân người quay hẳn lại để đôi mắt sáng như điện của thằng Hận chớp ngay cái hình ảnh hấp dẫn đó vô ánh nhìn… Thôi chết, không phải mẹ Út Nhàn mà là dì Sáu An… Nó há miệng mở to mắt nhìn nàng…. Phần Ngọc An cứ tưởng là em gái nên chưa vội phản ứng, thân hình trần truồng còn ướt nước của nàng lồ lộ trước ánh mắt thằng cháu… Tới lúc nhận ra thì nàng mới “Ớ…” lên một tiếng, lật đật chụp cái khăn quấn nhanh vô người… Mặt nàng đỏ lựng :
– Cái thằng… sao không gõ cửa?…
Thằng Hận cười cười, gãi đầu làm như tội nghiệp :
– Ơ… con đâu biết dì ở trong này… Thường thường chỉ có con là hay xài phòng tắm này… Mẹ với dì ở dưới mà… Sao bữa nay… bữa nay…?
Ngọc An mắc cỡ lườm thằng cháu một cái :
– Bữa nay… bữa nay… cái gì?… Vòi sen tắm ở dưới nó bị sao á… nước yếu xìu… dì Sáu mới mò lên đây… Ai mà ngờ… con… con…
Thằng Hận bật cười :
– Thì Sáu cũng coi con như con trai của Sáu đi… mắc cỡ gì… con với mẹ lâu lâu cũng… vô tình… “đụng độ, lộ hàng”… mà…
Ngọc An trợn mắt :
– Cái gì là “đụng độ, lộ hàng”… Bộ con với mẹ con…?…
– Thì ý con là… có hai mẹ con, nhiều khi vô ý cũng thoải mái quá, mát mẻ quá nên thỉnh thoảng gặp… “biến cố”… thấy nhau chớ có gì đâu… người một nhà mà Sáu… Ừm… mà con cũng phải tâm phục khẩu phục, công nhận dì Sáu của con…
Nó bỏ lửng câu nói, câu kéo sự tò mò muôn thuở của phụ nữ… Y như rằng, Ngọc An nhìn nó chăm chăm, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng :
– Dì Sáu con làm sao?…
Nó nheo mắt cười cười :
– Con nói, dì Sáu đừng có la con à nghe…
Nàng hất cằm :
– Nói…
Thằng Hận hít một hơi rồi chắc lưỡi :
– Dì Sáu của con lớn tuổi rồi mà thân hình gọn gàng, xinh đẹp, hấp dẫn lôi cuốn không khác gì thân hình con gái… công nhận… đẹp…
Ngọc An mắc cỡ bước tới vung tay đấm lên ngực thằng thanh niên :
– Xạo tổ… dì Sáu già chác rồi…
Thằng Hận chụp bàn tay nàng, mượn cớ thăm dò :
– Không mà… con nói thiệt tận đáy lòng luôn đó… Dì Sáu vẫn còn tươi trẻ, xinh đẹp… đây nè…
Nó vuốt nhẹ trên làn da nàng từ vai xuống tận bàn tay Ngọc An :
– Vẫn căng láng, mịn màng… Dì Sáu mà giờ lấy chồng là có ông… chết…
Nỗi mắc cỡ vụt cao vì bàn tay nó lướt trên da nàng, Ngọc An lật đật rút bàn tay ra khỏi tay nó và thêm một cái lườm thiệt bén, cho dù trong bụng nàng nao nao vì thầm thích thú trước lời khen nịnh đầm của thằng cháu dẻo miệng :
– Thôi, xạo… Nịnh dì cũng không có được cái gì đâu… Xê ra cho dì đi ra… nhanh…
Nàng lách qua người nó đi ra… nhưng khi chân vừa ra khỏi phòng tắm thì tiếng thằng Hận kêu lên :
– Sáu…
Nàng quay lại để rồi mặt càng đỏ hơn vì nó đang đưa cao bộ đồ lót màu đen mà nàng lật đật quên cầm theo… Thò tay cầm bộ đồ lót nhưng thằng Hận còn dùng dằng chưa thả tay… Đã vậy nó còn thầm thì đủ cho nàng nghe :
– Con nói thiệt… Con mà lớn chút nữa, với nếu không phải là cháu của Sáu… con tìm cách tán Sáu làm người yêu liền…
Nó thả tay ra cho nàng giựt bộ đồ. Khép cánh cửa phòng tắm lại, nó bật cười…
………………………………………
Đang tắm gội nhưng trong đầu thằng Hận không làm sao xua được hình ảnh thân thể xinh đẹp khiêu gợi của Ngọc An ra khỏi đầu nó… Khi nó khen nàng là chính nó khen thật lòng chớ không hề nịnh nọt gì…
Dù không căng mẩy mỡ màng như Ngọc Nhàn và cũng không trắng nõn nà như em gái, có lẽ do một thời gian dài sống và làm lụng cực khổ ờ vùng quê nắng thì như thiêu đốt, mà mưa bão thì cũng không nơi nào kinh khủng hơn… nên làn da Ngọc An vẫn chưa gột rửa được màu ngăm ngăm. Nàng ốm hơn Ngọc Nhàn nhưng chính vì hình dáng đó làm nổi bật ở thân hình nàng là hai bầu vú vẫn săng chắc và cặp mông căng nẩy… Thằng Hận đã chụp gọn vùng hấp dẫn huyền bí đen tuyền giữa đôi chân dì Sáu nó… Mảnh cỏ tam giác chúc đầu xuống dưới làm nó cứ thắc mắc không biết sâu xuống dưới, hình dạng cái âm hộ dì Sáu có đẹp như của mẹ Út Nhàn nó không?…
Vừa trần truồng tắm rửa mà đầu thì cứ nghĩ tới thân hình Ngọc An làm con cặc thằng Hận cứ ngỏng đầu cương lên cứng ngắc, nó lại phải vuốt ve để dịu bớt cơn nứng bất tử… Mà cái dòng càng vuốt ve, xục xục thì lại càng cứng, càng cứ muốn làm thêm… Vậy là, cuối cùng thằng Hận đứng dựa lưng vô phòng tắm thủ dâm, mắt nó nhắm nghiền tưởng tượng tới thân hình trần truồng của dì Sáu nó…
………………………………………
Ngọc An vẫn cứ xao động trong lòng vì những lời như có cánh của thằng cháu dành cho mình… Cái hình ảnh giữa hai chân nó cũng gây tò mò cho nàng khi mắt nàng nhìn xuống bắt gặp một khối u đùn lên dưới quần lót giữa háng nó… Cảm giác được bàn tay âm ấm của nó vuốt nhẹ trên làn da cũng làm nàng rùng mình… Nhất là khi đi ngang qua nó để đi ra ngoài, mùi đàn ông tỏa ra nồng đậm từ người nó làm nàng càng nôn nao hơn…
Đã lâu Ngọc An không gần gũi đàn ông, lâu hơn cả từ trước khi chồng nàng chết… Vì chồng mắc bệnh tim nên sức khỏe không đủ để có thể chịu đựng được những lần chung đụng gần gũi. Vì vậy, nếu tính tới lúc này thì gần như hơn một năm ròng ra, nàng không còn có được cái cảm giác nồng nhiệt, quấn quýt khi được chồng ân ái… Để bây giờ, sau một thời gian ổn định từ trong tâm trí, thân thể thì được ăn uống đầy đủ hơn, Ngọc An như trở lại thời kỳ hạnh phúc nhất khi mới lấy chồng… Cũng có nhiều đêm giật mình thức dậy vì thân thể đòi hỏi nóng bức lạ thường, nàng cứ phải cong người kẹp chặc hai chân mong cho cơn phần khích đột ngột lúc nửa đêm dịu bớt, trong đầu nàng nghĩ lan man… Và y như mọi lần khác, hình ảnh mạnh khỏe, trẻ trung và cuốn hút của thằng cháu trai cứ choán hết tâm trí nàng…
Chiều nay nàng lại bị nó bắt gặp khi đang trần truồng ướt sũng trong phòng tắm, bị cái thân hình nó, cái mùi đàn ông của nó kích động gần như toàn bộ giác quan của nàng… Bụng dưới nàng nóng hâm hấp một cách thiệt khó chịu và nàng cũng biết giữa hai chân nàng, bên trong cái vùng tăm tối đã ẩm ướt chất dịch trơn nhờn… Sực nhớ vẫn còn bộ đồ dơ cởi ra trong phòng tắm, nàng đi qua để coi thử thằng Hận tắm xong chưa để lấy đem xuống nhà dưới ngâm giặt…
Không đi thì thôi, đã đi rồi thì Ngọc An không biết là lần này nàng gặp phải chuyện gì!… Cánh cửa phòng tắm không hiểu là hư chốt cửa hay là thằng Hận đóng không kín vì vô tình hay cố ý… Khe cửa phòng tắm hở ra một chút nhưng cũng đủ để tới lượt Ngọc An nhìn thấy rõ những gì bên trong…
Một thân hình thanh niên cao to trần truồng đang đứng dựa lưng vô tường, một tay để phía sau mông, tay kia đang… cầm con cặc xục đều đều… Ngọc An đưa tay bịt miệng để nén lại tiếng kêu có thể vì giật mình phát ra… Mắt nàng mở to trân trối nhìn chỗ thằng Hận đang cử động… Chưa bao giờ nàng nhìn thấy cái vật của đàn ông nào to dài như của thằng cháu mình, nguyên thân cặc thì nàng không thấy hết, nhưng cái đầu tròn đỏ au thì cứ tới lui theo nhịp thủ dâm của nó… Cổ họng nàng chợt khô đi… Nàng bất chợt có cảm giác căng căng phần bụng dưới vì trong đầu nàng vừa thoáng qua cái cảm giác con cặc thằng Hận đang đâm rút trong âm đạo nóng hực, ươn ướt của nàng… Trái tim nàng chợt đập nhanh vì cảm xúc lẫn lộn giữa sự mắc cỡ, tò mò, ham thích và… thèm muốn… Một bàn tay nàng trong vô thức đưa xuống úp chặc giữa hai chân, bóp mạnh trên phần mu cao vồng… Nàng rùng mình trong cảm giác vừa khó chịu, vừa khoan khoái mà cũng vừa tiêng tiếc…
Bên trong hình như thằng Hận đã thủ dâm tới những giây cuối cùng, tay nó xục mạnh hơn, nó thở mạnh hơn và những lời nó thốt lên trong cơn sướng mới làm Ngọc An giật mình hoảng hốt, nhưng cũng làm nàng cố lắng tai nghe :
– Ô… hưm… đã quá… ô… Sáu ơi… con sướng… con sắp bắn nè… con bắn tinh vô lồn dì đây… ô… lồn dì bóp chặc cặc con nè… sướng quá… a… a… con… bắn… bắn nè… hưm…
Bàn tay nó chợt chậm lại và vuốt cặc tận sát gốc… Đầu cặc nó bắn mạnh một tia nước trắng đục như sữa vọt ra rớt xuống nền phòng tắm… Nó bắn nhiều lắm, từng tia, từng tia một… Ngọc An lại rùng mình thêm mấy lần nữa… Nàng có cảm giác những tia tinh dịch của thằng cháu đang phun thẳng tận đáy âm đạo nàng… Chỉ nhìn thấy có vậy thôi nhưng sâu trong âm đạo nàng cũng vụt co thắt nhè nhẹ mấy lần như cực khoái làm nàng nổi da gà… “Trời đất, nó đang thủ dâm mà lại tưởng tượng là đang làm tình với mình sao?… Thằng nhỏ này…” Không được, nàng phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này không thôi thằng Hân phát hiện thì không biết làm sao, quần áo thì lấy sau vậy…
Nàng quay lưng lật đật đi nhanh về phòng… Thằng Hận hồi tỉnh sau cơn cực khoái bắn tinh, nó mở mắt ra vừa kịp thoáng thấy một bóng người rất nhanh khuất khỏi khung cửa phòng tắm… Nó hơi ngạc nhiên, nhưng rồi như chợt nghĩ ra điều gì, nó mỉm cười có vẻ rất thích ý…

***​

Ba mẹ con Thục Vy tới nhà thằng Hận khi đèn đường vừa sáng. Chị em Ngọc Nhàn tất tả ra đón, tay bắt mặt mừng, vui cười rộn rã. Lần đầu tiên hai nàng gặp được Thục Mai, riêng Ngọc An thì lại lần đầu tiên gặp cả hai chị em, nàng thích thú, trầm trồ vẻ đẹp xinh xắn của hai đứa con gái Thục Vy… Thằng Hận không ra đón khách, nó giả bộ lăng xăng bên bàn cơm, cầm cái chén, xếp đôi đũa cái muỗng… Cho tới khi ba người khách và chị em Ngọc Nhàn bước vô nó mới quay lại giả bộ lúng túng cười chào… Đưa mắt nhìn nhanh Thục Mai nó hơi chùng lòng xuống vì cô nhìn nó vẫn với đôi mắt như người xa lạ, không nở được một nụ cười, khác với Thục Miên nhoẻn miệng cười chào với nó…
Riêng Ngọc An, thỉnh thoảng nàng lại liếc nhìn thật nhanh thằng Hận… Trong đầu nàng lại thấp thoáng hình ảnh của nó trong phòng tắm lúc chiều, và cứ mỗi lần như vậy, cái câu rên rĩ của nó lúc bắn tinh tự sướng kêu réo nàng làm trong bụng nàng lại quặn lên…
Bữa cơm tối dù có kéo dài tới đâu thì cũng kết thúc… Trong bữa cơm, có vẻ tình thân thiết lại được gắn thêm một lớp keo giữa ba người phụ nữ, còn giữa thằng Hận và chị em Thục Mai thì lại như lần đầu tiên gặp mặt, rất ít khi chuyện trò, cho dù Ngọc Nhàn cố tình sắp xếp chỗ ngồi cho nó ngồi giữa hai chị em. Thằng Hận cũng rất nhiệt tình trong việc tiếp hai cô gái, gắp cho cô em món này thì nó cũng gắp cho cô chị món đó như để hai cô không phân bì nhau về cách đối xử của nó… Sự chăm sóc của nó không phải là Thục Vy không để ý, thỉnh thoảng giữa những câu chuyện, nàng lại ngắm nhìn nó với hai cô con gái để rồi cái ý niệm không biết là xấu hay tốt từ lúc đi hội nghị với nó và quấn quýt với nó trên cái giường trong khách sạn, lại xuất hiện trong đầu nàng…
Dưới chân bàn, cái chân của Thục Miên không biết vô tình hay hữu ý, thỉnh thoảng lại đụng nhẹ lên chân thằng Hận, và nó không từ chối những cái đụng chạm đó, đã vậy thỉnh thoảng nó còn lại lén lút thò tay dưới khăn bàn vuốt nhẹ lên cái đùi trơn láng của cô… Nó cũng cố tình đụng chân qua phía Thục Mai, nhưng lần nào cũng vậy, cô lại nhích cái chân ra không cho nó đụng, cho dù vẻ mặt cô rất bình thản coi như không biết gì… Thằng Hận cứ than thầm trong bụng vì cái cách hành xử khó hiểu của cô… Nó đâu biết, trong bụng Thục Mai chỉ cầu sao có một phép lạ xảy ra, ngay lập tức mọi người chung quanh biến mất chỉ còn cô với nó… Cô sẽ quay qua ôm cứng nó, cô sẽ hôn nó và cô sẽ để yên cho nó muốn làm gì cô thì làm… Bởi khi ngồi bên cạnh nó, những hình ảnh và cảm giác trong buổi sáng chủ nhật hôm nào lại ùa về trong cảm nghĩ của cô… Cứ mỗi khi nhìn thấy nó thì trong bụng cô lại run lên vì nôn nao và cô… thích nhìn khuôn mặt “đáng ghét” của nó lắm…
Chỉ tới khi mọi người lục đục đứng dậy rời bàn ăn lên phòng khách uống nước, thằng Hận xua hết mọi người lên, nó giành phần rửa chén, ưu tiên cho phụ nữ… Lúc này, khi đi ngang qua thằng Hận, liếc nhìn thấy không ai để ý, Thục Mai mới thả nhẹ bên lỗ tai nó một câu :
– Tui muốn gặp anh… càng sớm càng tốt… giải quyết cho xong chuyện bữa hổm…
Vậy thôi, cũng đủ làm trong bụng thằng Hận mừng hết biết… Sau đó một mình rửa dọn hết cái đống chén dĩa mà nó không hề biết mệt, không hề thấy khổ cực một chút nào… Không cần biết khi gặp cô thì chuyện lành hay dữ, vui hay buồn, miễn là cô đã chịu mở miệng với nó… Hậu quả ra sao nó đều chịu được hết, ai biểu nó làm thì bây giờ phải ráng mà chịu… Nhưng có điều, muốn gì thì muốn, giết chết nó thì nó cũng sẽ không bao giờ hé môi nói cho chị em cô biết nó là anh cùng cha khác mẹ với hai cô…
Phần Ngọc Nhàn, có lẽ do ngày xưa, Đỗ Lộc đã gây cho nàng một vết thương lòng quá lớn nên khi nàng nghe thằng Hận nói hai đứa con gái xinh đẹp của Thục Vy là em gái của nó và nó cũng đã đè cả hai cô ra mà làm tình rồi thì nàng cũng không ngạc nhiên quá lớn, và có lẽ cũng do thằng Hận đã từng bước làm càn trên thân thể nàng, đã từng cùng nàng hôn nhau, nút lưỡi nhau không biết bao nhiêu lần, chỉ còn bước cuối cùng là hai mẹ con cùng trần truồng trong một cuộc ái ân thân xác mà thôi… nên trong ý thức của nàng, cái từ loạn luân thật sự quá nhẹ nhàng và dễ dàng không cần nhớ tới… Trong một góc tâm tư sâu kín của nàng, nàng mong chờ điều đó, nàng háo hức muốn nhận biết cái cảm giác loạn luân với con trai nó sẽ khác biệt với cảm giác khi loạn luân với anh sẽ có những gì…
Trước khi tạm dứt buổi tối gặp gỡ và ra về, Thục Vy dặn dò thằng Hận :
– Thứ hai con lên công ty coi sắp xếp công việc và giao bớt việc con đang làm bên phòng giám sát cho nhân viên mới tuyển, rồi sau nữa là con chuẩn bị đi với cô để kiểm tra lại lần cuối mấy căn biệt thự đã hoàn tất trước khi bàn giao cho chủ đầu tư nghe… Cô tính giao cho phòng thẩm định nhưng bên đó báo nhiều công trình dồn lại nên họ không có người để phân công… Cô với con làm luôn đi cho chắc ăn…
Thục Miên lau nhau :
– Má, con được nghỉ mấy ngày, cho con đi với… Làm quen công việc, mai mốt ra trường về làm với má…
Thục Vy thoáng giật mình, thiệt sự nàng muốn có những giờ phút riêng tư với thằng Hận, kể cũng lâu rồi, nàng với nó chưa có dịp hòa hợp cùng nhau, từ ngày có thằng Hận bên cạnh, làm như lúc nào trong thân thể nàng cũng sôi trào cuồn cuộn những cơn ham muốn bất chợt, nhất là mỗi khi nhìn thấy nó… Nàng nhìn con gái trợn mắt :
– Tào lao… má với anh Hận đi kiểm tra trong ngày rồi về… con đi làm chi rồi nửa chừng mệt mỏi, khô khan rồi đòi về, ai mà chìu được…
Thục Miên nhăn mũi làm xấu khi nghe mẹ cô khước từ… Cô cũng nói vậy thôi chớ đi theo mà có mẹ cô thì làm sao cô sán tới gần thằng Hận được… Ở nhà cho đỡ bức xúc cho rồi… Chỉ có Thục Mai là im lặng nhưng thỉnh thoảng cô liếc nhìn thằng Hận với ánh mắt thăm dò, có mọi người làm sao thằng Hận biểu lộ tình cảm và ý định của nó được nên nó cứ giả lơ… Chỉ có Ngọc An là để ý thấy mà thôi, trong đầu nàng gợn lên một thắc mắc lạ lùng khi nghĩ về cái quan hệ giữa cháu mình và cô gái xinh đẹp kia…
……………………………………………………
Đêm hôm đó, có nhiều người chưa thể ngủ được vì tâm tư đang nổi lên nhiều điều…
Thằng Hận cứ miên man suy nghĩ về cuộc gặp sắp tới với Thục Mai… Điều gì sau đó sẽ diễn ra?… Nó có nên hé lộ cho cô biết chuyện nó và chị em cô là anh em… Mà nếu vậy thì có lẽ cô sẽ cạch mặt nó luôn, thà không biết thì có thể còn còn có chút miễn cưỡng tha thứ cho việc nó đã làm với cô!?…
Thục Mai cũng đang quay qua quay lại trên giường, cô không biết lúc tối nói với thằng Hận điều đó liệu nó có chủ động tìm gặp cô hay vẫn sẽ im lặng như lâu nay?…
Thục Miên là an lành nhất, cô ngủ thiệt ngon lành với giấc mơ con gái, cô với thằng Hận đang nắm tay nhau đi thiệt vô trong một khu rừng… Hình như cô và nó giống như người tiền sử, trên thân hai đứa chẳng có cái gì che thân, nhìn thấy khúc cây thịt mềm giữa hai chân nó, cô cứ khúc khích cười…
Bên căn phòng rộng của Thục Vy, nàng nằm ngửa với hai tay úp trên vòm mu cao giữa hai chân… Nàng đang lim dim mắt nhớ lại từng cảnh làm tình đã không biết mấy lần xảy ra giữa nàng với thằng Hận… Nàng nhớ lại cái cảm giác căng kín trong âm đạo khi khúc gậy thịt cứng ngắc mà ấm nóng của nó ngập sâu trong âm đạo nàng… Dâm thủy của nàng rỉ ướt cả đáy quần lót, cong hai chân lên tuột cái quần lót ra khỏi người, nàng lật đáy quần lên nhìn, một mảng chất dịch ướt sũng cả đáy quần… Mặt nàng đỏ lên, nàng quăng đại cái quần xuống nền nhà. Nghiêng người kẹp một bàn tay úp trên âm hộ, nàng lim dim mắt trông ngóng tới lúc lại được nằm dưới người chàng thanh niên khỏe mạnh, mong đợi cái cảm giác được đè nặng trên người nhưng thích thú không làm sao nói được…
……………………………………
Ngọc An trằn trọc không thể ngủ được như mọi đêm bởi trong đầu nàng cứ nhớ tới thằng Hận và câu nói rên rĩ của nó khi bắn tinh trong phòng tắm và bao nhiêu nỗi niềm trong suy nghĩ của nàng… “Tại sao nó biết mình là dì nó mà nó vẫn mơ tưởng tới chuyện làm tình với mình?… Nó đã nghĩ như vậy lâu mau rồi, liệu mình còn có nên ở lại đây với mẹ con em gái không?… Mà rời đi thì biết đi đâu?… Mà cũng phải công nhận thằng nhỏ cao lớn đẹp trai và nhất là… cái đồ quỷ giữa hai chân nó, bự kinh khủng luôn…” Nghĩ tới đây, trong bụng nàng tự nhiên giật nhẹ một cái và quặn thắt một cảm giác nửa quen nửa lạ… Cái cảm giác thời gian đầu hai vợ chồng nàng còn thắm thiết mặn nồng, gần như đêm nào nàng và chồng cũng quấn quýt nồng nàn cho tới nửa đêm mới mệt mỏi chìm vô giấc ngủ… “Không lẽ mình cũng có ý thích chuyện thằng Hận sẽ làm với mình sao?… Trời ơi… Hận ơi, hình như dì cũng mang máng… thích con mất rồi… Tội lỗi, sao dì lại có cái suy nghĩ tội lỗi vậy… Hận ơi…”
Ngọc Nhàn cảm thấy hạnh phúc, khoan khoái và đầy vui vẻ sau bữa cơm tối. Nàng không nghĩ là một phụ nữ cao sang, giàu có như Thục Vy lại có thể hạ mình chan hòa cùng gia đình nhân viên của mình, đã vậy còn dắt cả hai đứa con gái theo… Nàng mỉm cười một mình khi nhớ lại vẻ mặt ửng hồng có vẻ mắc cỡ, mất tự nhiên của Thục Miên mỗi khi nàng nhìn cô nháy nháy mắt cười… Cả hai đều hiểu cái ẩn ý trong nụ cười và cái nháy mắt của nàng, thấy tội nghiệp cô gái nên khi ra về, nàng xoa lên lưng cô, thầm thì khi không ai để ý :
– Tự nhiên đi con gái, dì không có cười con đâu… Dì hiểu mà…
Cô quay nhìn nàng mỉm cười hàm ý biết ơn và rất thân thiện. Có lẽ trong hai gia đình thì Ngọc Nhàn và Thục Miên là hai kẻ chìm vô giấc ngủ nhanh nhất…