CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )

CHƯƠNG 10
THỤC MIÊN​

Thục Miên ngồi cùng một đám bạn trong một quán nước mát mẻ vui đùa sau một buổi học. Cô không để ý ở cái bàn ngay phía sau lưng có một chàng trai đang thỉnh thoảng nhìn ngó cô qua mấy cành cây rậm lá trang trí cho khung cảnh thêm mát mẻ và ấn tượng của một quán nước vừa hiện đại, vừa đậm nét thiên nhiên nhiều cây lá… Buổi chiều nên quán nước hơi vắng, hình như chỉ có đám bạn bè Thục Miên và cái bàn chàng trai ngồi, còn ngoài ra không có bàn nào có khách nữa. Có lẽ do giờ này người ta lo trở về nhà cơm nước của một buổi chiều tối nên ít có ai vô quán ngồi…
Chàng trai chẳng ai xa lạ mà chính là thằng Hận trở về sau một ngày đi ngoài công trình thu thập một số dữ liệu về báo cáo cho giám đốc. Ngang quán nước nó rẽ vô kiếm một ly nước giải khát trước khi về nhà ăn cơm với mẹ lại tình cờ chỉ sau đó vài phút Thục Miên cùng đám bạn kéo vô… Thằng Hận không lạ gì chị em Thục Mai, Thục Miên vì từ ngày đón Thục Mai từ đài truyền hình về nó đã cố tình tìm hiểu và nhìn ngắm cả hai chị em nhiều lần từ xa nhưng vẫn chưa có dịp lại gần, cũng chưa tìm ra lý do nào để có thể làm quen… Nhất là nó vẫn chưa biết sau lần nó sửng cồ cự nự Thục Mai vì cô đã tỏ vẻ coi nó như người làm thuê cho chính cô, thì tâm tính cô con gái lớn của giám đốc đã có thay đổi ít nhiều… Nó lại cứ ghi nhớ điều đó để sau này phải trị cô ta một trận…
Đám con gái uống xong nước thì hối nhau ra về, một cô nói lớn như để chọc ghẹo cô nào đó trong bọn :
– Đang vui mà hối… Tụi này chưa có bồ, còn mấy đứa có bồ mệt ghê… Phải về lo tắm rửa, làm đẹp tối nay đi…
Tiếng cười vang lên rồi ồn ào không biết ai nói :
– Đi là đi đâu?…
– Ai biết… Uống nước… uống bia… đi bar hay nhà nghỉ… biết được chết liền… Tui có bồ đâu mà biết…
– Nhung… nó nói vậy phải không?…
– Tầm bậy… Mắc gì đi nhà nghỉ… về nhà mình không thích à…
– Úi da… con nhỏ này lì nghe… Vậy là tối nào cũng rủ nhau về nhà, phải không?… Về nhà làm gì?… Khai mau…
– Còn hỏi, về nhà ngủ chớ làm gì?…
– Ê… Nhung… ngủ hay thức cả đêm…
– Ngủ thức gì, mấy người kiếm bồ đi rồi biết…
Tiếng cười, tiếng chọc ghẹo loạn xị lên rồi lắng dần. Thằng Hận nhìn lại trên bàn, nó cau mày vì thấy có một cái điện thoại của cô nào đó bỏ quên. Nó nhanh chân bước ba bước cầm cái điện thoại rồi quay về bàn ngồi… Điện thoại của cô gái nào đó thiệt dễ tính, chẳng cài mật mã hay mật khẩu gì ráo trọi, nó chỉ quẹt ngón tay một cái là màn hình sáng lên… Hình cô gái hiện rõ trên màn hình, không là Thục Miên thì là ai nữa?… Đánh chết thằng Hận cũng khó mà quên khuôn mặt xinh đẹp này… Nó tò mò mở vô phía trong những ứng dụng được cài đặt trong điện thoại… Lướt nhanh qua tập tin hình ảnh rồi nó lại mở tập tin video lên… Mắt nó mở to vì những gì thấy được trong những tập tin đó… Không ngờ cô gái này có khẩu vị coi phim nặng đô dữ vậy… Thoát ra ngoài, nó bấm cho màn hình điện thoại tối thui… Nó xoay xoay cái điện thoại trên tay suy nghĩ một hồi… Rồi, chẳng biết nghĩ ra điều gì, khóe miệng thằng Hận nhếch lên một nụ cười…
…………………………………………………
Ăn cơm cùng mẹ Út Nhàn vừa xong thì trời cũng vừa sụp tối, thằng Hận lên phòng nằm dài chờ đợi cuộc điện thoại mà nó chắc chắn sẽ có… Nó đang bức bối dữ lắm vì đã lâu không được làm tình từ tận dưới quê, khi nó và Thanh Huyền ở bên nhau lần cuối cùng… Nó đặt ra một nguyên tắc trong chuyện quan hệ tình dục là không có chuyện cưỡng ép mà phải là hai bên cùng tự nguyện ham muốn lẫn nhau… Gần đây, nó biết bà giám đốc xinh đẹp đã có vẻ ưa thích nó, nhất là chuyện hai vợ chồng không gần gũi nhau như hồi nào tới giờ, nó biết chỉ cần mạnh dạn hơn là sẽ được đè người phụ nữ xinh đẹp, đầy quyền lực và giàu có ra… nhưng nó không làm vậy, bởi vì kế hoạch của nó đối với riêng người phụ nữ xinh đẹp khiêu gợi đầy hấp dẫn này chưa tới đúng lúc…
Không những chỉ Thục Vy mà cả chị em Thục Mai cũng đều nằm trong kế hoạch trả hận của nó. Cả cái cô nàng đang là nhân tình của Đỗ Lộc, nó cũng đang tìm cách để tới gần… Chuyện nó theo dõi để lấy được chứng cứ ngoại tình của Đỗ Lộc làm lý do để Thục Vy đưa lão ra tòa ly dị là chuyện phụ. Chuyện chính yếu nằm trong đầu của thằng Hận từ bao nhiêu năm nay là sẽ ăn nằm với tất cả những người phụ nữ có quan hệ với lão, kể cả mẹ của lão nếu nó có điều kiện… Nhiều lúc nó cũng giật mình tự hỏi nó có còn là con người khi đặt ra những kế hoạch xảo trá, gian ác và bệnh hoạn như vậy không… nhưng rồi nó tự trấn an mình, nếu Đỗ Lộc không lừa dối mẹ nó thì nó không có trên cõi đời này và mẹ nó không phải chịu khổ tâm, bị gia đình ruồng bỏ, khinh khi, coi như không có suốt hơn hai mươi năm nay… Nó lấy những lý do đó để biện minh cho hành động đã và sắp tới của mình…
Điều nó không nghĩ là tội lỗi khi vẫn nung nấu cái ước muốn được làm tình với chính mẹ ruột của nó là do chính mẹ nó và cậu Hai đã làm điều đó trước khi nó kịp có ý nghĩ loạn luân với mẹ ruột… Chỉ vì người lớn vạch ra một vết xe đi trước, nó chỉ là chiếc xe nhỏ đi theo đằng sau mà thôi… Muốn trách tội nó trước tiên hãy trách cứ chính những người lớn đi đã… Nó đã phải vất vả giải thích cho Thanh Huyền cái ngày mà cô bắt gặp những cử chỉ và lời nói loạn tình của mẹ nó và cậu Hai, nó đem hết tất cả những gì biết được về cuộc đời mẹ nó, về nguyên nhân nó được sinh ra, về sự cưu mang đùm bọc của cậu Hai với mẹ con nó, về sự đòi hỏi sinh lý của bản chất con người… để nói cho Thanh Huyền hiểu được… Và cuối cùng, để chứng minh cái mà nó kêu là bản năng của con người, nó đã khiêu khích, vuốt ve, hôn hít cô cho tới khi cơn hứng của cô như đốt cháy thân thể… Nó đè cô xuống và đút con cặc ngoại cỡ cứng như sắt nóng của nó vô âm đạo nhầy nhụa dâm thủy của Thanh Huyền… Buổi tối hôm đó, ba lần làm tình với cô, nó làm cho cô được cực khoái bốn lần… Cô không muốn cũng phải tin rằng, chuyện của mẹ nó và cậu Hai chỉ là do bản năng khao khát của con người chớ không phải tội lỗi… Cô mệt nhoài, thỏa mãn trong hạnh phúc và cô tin…
Miên man với bao nhiêu suy nghĩ nó chợt giật mình khi cái điện thoại có vỏ nhựa dẻo màu hồng chợt sáng lên và tiếng nhạc chuông… Số điện thoại gọi tới hiển thị là của Thục Mai, đương nhiên mấy số điện thoại này nó đã thu thập được từ chính mẹ của các cô, nàng đưa số của các cô cho nó với ý định khi cần, nàng sẽ nhờ nó liên lạc với các cô trong chuyện đón đưa đột xuất hay có công việc gì đó… Thậm chí cả số điện thoại của cô nàng nhân tình mà Đỗ Lộc đang dan díu thằng Hận còn có được nữa mà… Nó nhẹ nhàng mở điện thoại áp lên tai, đằng kia có tiếng thở dồn rồi một tiếng nói trong trẻo rõ ràng bật lên :
“Alô…”
“Alô, tôi nghe… xin lỗi là ai gọi vô máy này vậy?”
“A… ưm… Xin lỗi anh, em là chủ nhân của cái điện thoại mà anh đang cầm… Anh có thể nào làm ơn cho em xin lại được không ạ?…”
“Làm sao chứng minh được em là chủ của cái điện thoại này?… Trước tiên, em cho anh biết em làm rớt cái điện thoại này ở đâu?”
“Dạ không… Em không làm rớt mà là để quên ở một quán nước trên đường… … lúc hơn năm giờ chiều nay…”
“Chính xác… Anh cầm được ở đó… Vì thấy em và các bạn ra về, sợ có người khác lấy mất nên anh mạo muội cất giùm em… Bây giờ em muốn nhận lại thì anh phải gặp em ở đâu?”
“Ô… a… em cảm ơn… cảm ơn anh nhiều lắm… Khoảng mười lăm phút nữa anh ra quán nước… Ưm… quán Mái Tranh ở đường… … Được không, anh?”
“Được chớ, anh đang rảnh mà… A… nhưng mà anh không nhớ mặt em lắm… Làm sao anh nhận ra em?”
“A… Được rồi… Em sẽ mặc một cái áo khoác màu xanh da trời, màu nhẹ thôi… Em cột tóc cũng bằng một sợi dây cùng màu…”
“Ừm… mà nè… em tên gì?”
“Dạ… Em tên Thục Miên… Em cảm ơn anh… Giờ em đi sửa soạn đây, chút xíu nữa mình gặp nhe… Ui, cảm ơn anh gì gì nhiều lắm…”
“Ừ… anh cúp máy đây…”
Thằng Hận nói vậy nhưng vẫn để cái điện thoại trên lỗ tai, loáng thoáng nó nghe được tiếng cười mừng rỡ trong trẻo và tiếng cô nói với ai đó : “May quá… em tìm được điện thoại rồi… Giờ em ra chỗ hẹn người ta cho lại… Chết á… Trong cái điện thoại đó tùm lum tùm la của em…”
Thằng Hận đoán ngay cô đang nói chuyện với Thục Mai… Nó bỏ điện thoại xuống, cười đắc ý…
Mặc đồ xong, nó dặn mẹ nó cứ đi ngủ trước và khóa cửa, khóa cổng đi… Nó sẽ mang chìa khóa theo và lúc về nó sẽ tự mở để không làm mẹ thức giấc… Ngọc Nhàn gật đầu, không biết tối rồi mà nó còn đi đâu. Từ ngày lên ở với nó, đây là lần đầu tiên nó ra ngoài buổi tối…
…………………………………………………
Khi thằng Hận tới quán nước, nó đã nhìn thấy Thục Miên ngồi ở một cái bàn sát khung cửa kính rộng đang nhìn ngó từng người khách đi qua cửa… Cô liên tục nhìn đồng hồ tỏ vẻ rất sốt ruột… Chỉ trong một khoảng thời gian thật ngắn, lúc cô cúi xuống bưng ly nước trái cây uống một ngụm, vừa ngẩng lên đã thấy hình bóng một người con trai ngồi xuống cái ghế đối diện. Anh chàng vừa nhìn cô bằng đôi mắt đen to thẳng thắn, ánh lên trong mắt anh chàng là nét cười với nụ cười mỉm trên môi… Tự nhiên, trong bụng cô run lên… Cô mở to mắt chưa kịp nói thì anh chàng đã cất giọng trầm ấm :
– Em là Thục Miên?…
Hai má cô nóng lên, cô gật nhẹ đầu :
– Dạ, là em… anh là…?
Tiếng cười giòn nhưng ấm áp của thằng Hận vang lên :
– Anh là người đã cầm cái điện thoại của em….
– A… Em cảm ơn anh… Em mời anh uống nước…
“Ừ, cô gái này cũng có ý tứ, không vồ vập đòi cầm cái điện thoại của mình liền, dễ thương… Mà không dễ thương thì cũng khó mà rời khỏi tay thằng Hận này…”
Thằng Hận ra hiệu cho một cô phục vụ nhỏ nhắn tới gọi một ly cacao đường. Nó quay lại bắt đầu hỏi chuyện Thục Miên như chưa hề biết gì về cô. Bị lôi cuốn bởi khuôn mặt ưa nhìn, ánh mắt sáng chân thành và nụ cười như tỏa sáng, Thục Miên cũng như rút ruột nói hết mọi điều cho nó nghe… Buổi tối nên cô không nhận ra đã từng thấy anh chàng này thời gian trước đây, lúc anh chàng chở Thục Mai về nhà, nhưng bây giờ thì chính thằng Hận lại nói ra điều đó, nó muốn thêm một bước nữa để tạo lòng tin nơi cô… Khi nghe thằng Hận xưng tên và nói đã từng tới nhà cô vì đã từng chở Hai Mai về nhà, cô mới giật mình nhớ ra :
– A… Em nhớ rồi, hôm đó em đứng trên lầu nhìn thấy anh nhưng xa quá không rõ mặt, té ra…
Cô chợt nhớ tới mấy câu chọc ghẹo chị mình, tính khí tinh nghịch trỗi lên, cô cười cười :
– Vậy là lâu nay anh Hận có còn hẹn hò… á không… em lộn… anh còn đưa đón chị Hai em nữa không?
Thằng Hận lắc đầu :
– Không. Hôm đó chỉ đột xuất là cô Thục Vy bận tiếp khách nên mới nhờ anh… Ừ, mà anh cũng sợ làm mất lòng chị em lắm… Cổ hăm he đuổi việc anh mà…
Thục Miên cười lớn :
– Không có đâu… Chị Hai em hiền khô à… Chắc tại bữa đó chỉ sợ bị trễ giờ hẹn với bạn nên thiếu bình tĩnh… Ở nhà, em ăn hiếp chỉ thì có…
Tự nhiên, cô nheo mắt, chồm người lên bàn, hất cái cằm nhỏ hỏi nó :
– Anh Hận không dám đón chỉ nữa, nhưng mai mốt em cần anh có dám đón đưa em không?…
Bầu ngực cô áp sát cạnh bàn căng phồng trước mặt thằng Hận làm nó thầm nuốt nước miếng, nếu úp bàn tay lên đó thì cảm giác nhận được là gì… Nó cười :
– Anh luôn sẵn sàng, chỉ sợ làm em mất lòng lại đòi đuổi anh thôi…
Tiếng cười của cả hai hòa nhau như thân thiết lâu ngày… Làm như sực nhớ ra, thằng Hận thò tay rờ khắp túi quần áo rồi nó ra vẻ sững sờ :
– Thôi chết… Sợ em chờ anh lật đật chạy đi, quên mất cái điện thoại của em ở nhà… Giờ sao ta?…
Thấy nó gãi đầu gãi tai rất tội nghiệp, trong bụng Thục Miên đã nhen lên ngọn lửa bực bội nhưng rồi như trời xui đất khiến, cô mỉm cười dễ chịu :
– Không sao đâu… Em nghĩ là… Nếu được, anh chở em về nhà anh lấy rồi em đón taxi về cũng được, lúc nãy em không chạy xe vì trời tối đông xe… Chút em về taxi…
Thằng Hận giả bộ ân hận :
– Anh xin lỗi… Ờ… theo ý em đi… Anh chở Thục Miên về lấy điện thoại rồi anh chở em về cũng được…
Nó kêu phục vụ tới tính tiền chớ không cho cô trả tiền rồi đứng dậy dẫn cô đi theo…
…………………………………………………
Không biết trúng phải bùa mê thuốc lú gì từ thằng Hận, hay vì vẻ ngoài cao lớn, đẹp trai, ăn nói có duyên lôi cuốn, nhất là nụ cười làm xao động linh hồn cô gái trẻ mà khi thằng Hận chở về tới nhà, nó cất xe, khóa cổng rồi nhẹ nhàng mở cửa nắm tay dắt cô vô nhà, đi lên lầu rồi bước vô phòng nó… Thục Miên như say như mê theo nó mà không hề có dấu hiệu e ngại hay khước từ… Kéo một cái ghế bên bàn xuống cho cô ngồi, thằng Hận cầm cái điện thoại của cô để trên bàn lên rồi nó bấm mở tới chỗ cô lưu giữ mấy bộ phim tình cảm nặng, nó mở một phim ra rồi đưa tới trước mặt cô :
– Thục Miên thích coi mấy phim này hả?…
Cô giật mình, mở to mắt nhìn trân trối cái điện thoại của mình… Hai má cô đỏ lên, nóng tới tận hai tai, đôi môi đỏ hồng mấp máy, hơi thở cô dồn lên vì hồi hộp và tới giờ cô mới mắc cỡ vì cái bí mật giấu trong điện thoại đã bị anh chàng moi ra… Cô lắp bắp :
– A… em… em… phim này…
Thằng Hận mỉm cười vuốt nhẹ lên má cô :
– Có sao đâu. Mình thích thì mình coi thôi. Ai cấm cản hay chê cười mình đâu mà em sợ… Anh không có méc lại giám đốc của anh đâu… Nhưng mà, anh hỏi thiệt, lúc coi mấy cái này, cảm giác của Thục Miên ra sao?…
Mặt cô càng đỏ hơn và bất giác hai đùi cô khép chặc lại :
– Ưm… thì em… em… thấy nó cũng… cũng…
Cô không dám nói nữa. Cô cúi mặt xuống không dám nhìn thằng Hận, mặt cô càng lúc càng nóng hơn và trong bụng cô càng run hơn nữa… Cô không biết làm sao thoát khỏi cảnh này… Không lẽ đứng dậy, cầm cái điện thoại rồi bỏ chạy khỏi nhà Hận… Mà cô có biết đường đi xuống lầu đâu… Lúc nãy thằng Hận nắm tay dắt cô lên mà không bật đèn, nó nói sợ ánh đèn làm mẹ nó thức dậy… càng lúc, cô càng run lên không biết phải làm sao…
Bất thình lình, thằng Hận cúi xuống thò tay dưới cằm cô nâng mặt cô lên. Cô chưa kịp phản ứng thì miệng nó đã áp nhẹ lên môi cô, lưỡi nó liếm nhẹ giữa khe môi làm cô vừa nhột vừa nảy ra cảm giác kỳ lạ thinh thích, cô vừa hé mở môi tính nói gí đó thì đầu lưỡi nó đã nhanh nhẹn lọt qua miệng cô, loay hoay tìm kiếm trong khoang miệng thơm mùi trái cây của cô… Một tay thằng Hận đỡ sau gáy cô để cô không tránh đi được, tay kia nó để nhẹ lên một bên ngực cô nắn bóp nhè nhẹ bên ngoài lớp áo và cái nịt vú… Trong cổ họng cô chợt bật lên tiếng rên nhẹ, không biết là cô phản ứng hay đồng tình… Cảm giác của Thục Miên bây giờ là vừa lạ mà vừa thích, lần đầu tiên trong miệng cô có một cái lưỡi con trai đang quấy phá, cô nghe tụi bạn tán láo với nhau đây là “ăn cháo lưỡi”, là nút lưỡi phải không nữa?!… Trong những loại phim mà cô đã coi được chỉ thấy hai cái miệng của họ áp vô nhau, còn bên trong là cái gì nữa thì cô chưa biết… Thì ra, còn phải lùa lưỡi cho nhau nữa mà… Đang không biết làm sao vì thân hình cô chợt run bắn lên, cô run lên vì nhiều cảm xúc lẫn lộn, vừa sợ, vừa thích mà quan trọng hơn là có một cái gì đó lạ lắm đang trỗi lên chạy trong người cô… Hơi nóng đâu đó bừng lên trong bụng làm đầu óc cô như vừa tê dại, dưới bụng cô khó chịu, nhất là bàn tay chàng trai đang thăm dò nắn bóp trên bầu vú trinh nguyên của cô…
Thằng Hận thì đầy tràn kinh nghiệm, biết làm sao cho một đứa con gái thích thú, nó đã có mấy năm tìm hiểu, trải nghiệm trên thân thể xinh đẹp khó quên của Thanh Huyền, bây giờ nó sẽ vận dụng tất cả những gì biết được để làm cho Thục Miên cũng thuận tình với nó… Cái lưỡi nó lui trở ra… Bây giờ nó mới liếm lên từng làn môi mọng của cô gái, nó ngậm mút từng cánh môi thật nhẹ, thỉnh thoảng nó lại lấy răng cà như gió thoảng lên làn môi nhạy cảm của cô… Thân hình mềm mại của Thục Miên cứ run lên từng cơn… Một chặp sau, nó mới nhả môi cô ra rồi quỳ xuống giữa hai chân cô đang run run… Hai tay nó vuốt nhẹ hai bên hông cô, mắt nó nhìn lên mặt cô, nó thầm thì :
– Thục Miên, anh thích em… em có muốn anh làm cho em thích, em sướng không?…
Đã từng coi không biết bao lần những cảnh phim làm tình, cô thừa biết nó sẽ làm cho cô thích, cô sướng là gì… Cô ấp úng :
– Em… Anh… anh Hận… em… em… nhưng em sợ…
Nó lại nở nụ cười khó mà ghét được :
– Đừng sợ… Anh sẽ rất nhẹ nhàng với em… Không như những gì em coi trong phim đâu… Lúc em coi phim cảm giác em ra làm sao?…
Khuôn mặt trắng hồng đỏ lên :
– Em… không biết… kỳ lắm…
Thằng Hận hỏi tới :
– Mấy lúc đó em có… tự làm cho mình sướng không?… Thủ dâm đó…
Mặt Thục Miên không còn có thể đỏ hơn được nữa… Cô nhắm mắt không dám nhìn nó nhưng dưới bụng cô lại quặn lên một luồng hơi nóng nữa, y như những lần coi phim mà cô bắt đầu có cái cơn động tình, dâm thủy tràn ra vậy… Cô nghiêng mặt qua một bên, khuôn ngực căng phập phồng ngay trước mũi thằng Hận, mùi hương thơm con gái phả đầy mũi nó… Nó đưa tay cởi mấy hột nút áo cô đang mặc rồi kê sát mũi vô giữa khe ngực cô, nó hít một hơi thiệt dài…
Không hiểu sao Thục Miên tuyệt nhiên không hề có ý định chống cự, phản kháng… Chỉ có một lý do duy nhất đó là do một thời gian dài tò mò lên internet coi những trang web đen, đọc những truyện sex, coi những phim sex đầy rẫy trong đó, trong thâm tâm cô nảy sinh một ước muốn được một lần trải nghiệm cho biết cảm giác thật của chuyện quan hệ nam nữ nên cái ý định phản kháng trong cô hoàn toàn tê liệt, phản ứng của cô bây giờ chỉ là thuận theo những gì đang xảy ra…
Một lần nữa, thằng Hận rướn người lên để hôn lên miệng cô, lưỡi nó lại chui qua miệng cô tìm kiếm chờ đợi… Lần này Thục Miên ngậm lưỡi nó mấy giây rồi phản ứng tự nhiên làm cô mút nhẹ đầu lưỡi nó… Hai tay thằng Hận thiệt nhanh cởi hết hàng nút áo của cô và thuận tay nó mở luôn cái khóa quần jean cô mặc… Nó luồn hai bàn tay vô trong vạt áo cô vòng ra sau mở khóa cái nịt vú của cô rồi lại vòng ra phía trước ấp lên hai bầu vú con gái căng mềm nắn bóp… Cổ họng cô chợt rung lên từng tiếng rên nho nhỏ… Hai bàn tay thằng Hận không ngưng nghỉ trên hai bầu vú nở căng, trơn láng của cô gái… Cô rùng mình mỗi lần nó túm hai đầu núm vú bằng mấy đầu ngón tay vê vê làm hai viên thịt sưng lên tròn cứng như hai hột đậu nhỏ… Cô bàng hoàng khi từng cảm xúc ngập đầy trong thân thể cô, nó khác xa với những lần cô tự âu yếm mình… Khi lưỡi thằng Hận rút ra thì lưỡi cô mê man như nước miếng hai người đã hóa thành chất keo dính lôi cái lưỡi cô theo qua miệng nó, thằng Hận ngậm cái lưỡi nhỏ mềm, ẩm ướt và âm ấm mút nhẹ từng cái… Hai tay nó lướt lên vai cô đẩy cho cái áo và đôi quai nịt vú rời khỏi đôi vai nhỏ tuột xuống hai cánh tay… Cô cũng xuôi tay xuống cho cái áo và cái nịt vú trắng rời khỏi thân cô… Thằng Hận nút lưỡi cô lâu lắm, lâu tới cái độ cô có cảm giác đầu lưỡi mình tê dại đi nó mời nhả ra…
Môi miệng nó lại lướt xuống liếm trên cái cằm nhọn của cô, lướt xuống vùng cổ thon trắng ngần, cô bị nhột nên cố ngửa đầu ra sau tránh né… Hai tay thằng Hận đỡ hai bầu vú cô nắn nhẹ, vuốt ve… Nó kê mũi vô giữa khe ngực cô hít một hơi thiệt sâu sảng khoái rồi bất ngờ làm cô rùng mình kêu lên một tiếng khi miệng nó hé ra ngậm một núm vú của cô vô cái miệng ấm và ướt… Lưỡi nó liếm trên đầu núm vú đã sưng tròn như hột đậu đỏ làm cô liên tục rùng mình… Nhưng chưa hết, nó mút nhẹ núm vú cô và bú từng ngụm như em bé bú mẹ, bầu vú bên kia vẫn có một bàn tay nắn nhẹ rồi xoa tròn trên đầu núm… Cơn nóng chợt mạnh lên quặn một cơn trong bụng, ép một dòng dâm thủy trào ra ướt đầy âm đạo cô… Thục Miên chưa bao giờ cảm thấy dâm thủy cô trào ra nhiều như vậy… Những lúc coi phim hay đọc truyện, tự mình xoa vuốt, cơn nứng của cô cũng cao độ lắm nhưng dâm thủy cũng chỉ vừa làm đủ ướt âm đạo cho hai ngón tay cô thụt vô mà không làm đau… Còn lần này thì khác hẳn, làm như nguồn mạch dâm thủy trong người cô không bao giờ cạn, nó cứ theo những động tác kích tình dâm hứng của thằng Hận mà rỉ rả chảy ra hoài… Cô như không chịu được, ưỡn ngực bật lên một tiếng rên, nửa như van xin, nửa như khuyến khích thằng Hận :
– Ui… anh Hận ơi… ưm…
Thằng Hận cứ im lặng, nó đang chú tâm vô việc khêu gợi, kích thích làm sao cho cơn hứng tình của Thục Miên phải được đẩy lên mức độ cao nhất, sao cho sự thèm muốn được làm tình của cô làm mờ mất chút xíu tri giác còn sót lại để cô tự nguyện trao lần đầu tiên cho nó… Vì vậy, miệng nó không ngừng thay phiên bú mút hai vú cô, hai tay nó vuốt xuống hai bên hông cô, luồn mấy ngón tay vô lưng quần jean rồi đẩy xuống… Trong mơ hồ không chủ định, cô cũng thuận theo, hơi nhấc mông cao lên khỏi mặt ghế để nó dễ dàng kéo cả hai cái quần của cô ra khỏi mông… Vừa xoa vuốt trên làn da trơn mịn của đôi chân cô, vừa dùng sức, thằng Hận kéo cả hai cái quần xuống tới cổ chân… Nó lần mò tuột đôi giầy bo ra khỏi chân cô rồi kéo cả hai cái quần cô ra thả rơi xuống nền… Thục Miên như không còn một chút sức lực, cô ngả người dựa ngửa trên ghế, tâm hồn cô mông lung, mờ ảo không còn một chút tỉnh trí nào… Cô thả cho bản năng tự tìm kiếm những xúc cảm mà chàng trai đang quỳ giữa hai chân cô làm gì đó thì làm, miễn sao thân thể cô được thoải mái và những cảm giác nhận được đều là những nỗi tuyệt diệu, thích thú…
Dưới ánh đèn sáng trong phòng, thân thể cô như sáng lên trắng hồng, xinh đẹp và dễ thương như một tạo tác hoàn mỹ không thể chê trách gì được… Hai bầu vú phập phồng nhô lên hạ xuống trong hơi thở tưởng như mệt nhoài của cô… Đôi đùi trắng phau, mịn màng run run không kìm hãm được… Giữa hai chân ngay dưới cái bụng nhỏ, đám cỏ đen lộ một phần mượt mà hấp dẫn…
Thằng Hận vuốt nhẹ hai đùi cô rồi nó kéo hai chân cô mở ra gác lên hai bên vai nó… Nó ngồi hẳn xuống nền, nhích người tới sát giữa háng cô… Âm hộ cô nâng lên cao, hiện ra thật đẹp dưới đôi mắt chiêm ngưỡng của nó… Đám lông mu đen mượt không nhiều nhưng đủ đen nhức mắt nằm trên bờ mu phồng cao. Trải dọc qua hai bên là hai vệt lông đen thưa hơn trên hai múi thịt nở ra vừa phải để vẫn nhìn thấy khe thịt ở giữa hơi hé một chút xíu… Một giọt dâm thủy trong veo đọng phía cuối khe lấp lánh dưới ánh đèn… Cô chợt nẩy nhẹ người khi thằng Hận cúi đầu tới hôn lên đám lông mu, mùi thơm con gái hòa lẫn mùi âm hộ ngây ngây khi động tình tỏa đậm trong hơi thở nó… Con cặc thằng Hận cương cứng nãy giờ chợt giật nhẹ một cái như nhắc nhở nó mau mau làm cái chuyện cần làm…