BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Tác Giả:

Lượt Xem: 731 Lượt Xem

Chương 9: [Khả Uyên] Với Bố Chồng [Phú Qúy] Lần Đầu Biết Bí Mật Của Nhau (03)

Hai người, bố chồng – nàng dâu bở ngở nhìn nhau ngại ngùng e thẹn, đặc biệt nhất là Khả Uyên, bởi chính cô là người chủ mưu ra tình huống này, dẫu rằng tình huống có con gián to ấy là ngoài ý muốn. Còn về phần ông Phú Qúy bố chông của Khả Uyên thì lâng lâng trong người vì cảm giác mới lạ, bởi vì từ lúc ở phòng khám thú cưng đến giờ thì ông ấy luôn được hưởng lợi từ đặc ân của người phụ nữ trẻ xinh đẹp hai mươi bốn tuổi này. Cô ấy luôn tạo cái cơ hội ngàn năm có một để cho bàn tay của ông bố chồng mặc súc khám phá trên cơ thể, tuy bàn tay của ông Phú Qúy có sờ soạng vuốt ve nhưng chỉ dừng lại ở phạm vi che chắn bởi lớp vải quần áo, còn có cả sự ngăn cách éo le chỉ có hai người trong cuộc mới hiểu được. Nhìn nhau được một vài phút thì ông Phú Qúy lên tiếng:

-Thôi bố con mình đừng có nhìn nhau nữa? Muốn thì trò chớp mắt đá long nheo thì về nhà nha! Bây giờ thì chúng ta đi vào trong tiệm phở “Family-Computer” thôi nào? HiHiHi…

-Dạ vâng ạ! HiHiHi…

Khả Uyên gật đầu cúi mặt vâng dạ thì cũng hớn hở cười tươi như hoa đua sắc thắm giữa vườn xuân, bởi vì không phải chỉ có mỗi bố chồng cô mới lần đầu có cảm xúc lâng lâng phiêu lãng với người khác phái, mà chính bản thân của người phụ nữ trẻ như cô cũng vậy chứ chẳng có khác gì. Cô ấy bắt đầu có hành động rất gần gũi với ông Phú Qúy, nên mới câu tay ông bố chồng mình mà tình tứ bước ra khỏi nhà vệ sinh rồi đi vô trong cái quán ăn. Khi bố chồng – nàng dâu đi vô tới sảnh của quán ăn thì hai người hơi ngờ ngợi cùng lên tiếng, bởi vì:

“Uả? Sao hôm nay tiệm phở này nó vắng tanh thế nhỉ???”​

Cả hai cùng lên tiếng rồi cùng cười, sau đó thì ông Phú Qúy ghẹo Khả Uyên mà nói:

-… “HiHiHi”….

-Con có biết tại sao cái tiệm phở “Family-Computer” này nó vắng tanh như chùa bà đanh không vậy nè? HiHiHi…

-Ưm… Con cũng không biết nữa. Nhưng tại sao nó lại vắng thế bố chồng của con nhỉ? HiHiHi…

Ông Phú Qúy muốn ghẹo thêm nữa để cho Khả Uyên được vui vẻ và cười nhiều hơn chứ không có ý gì xấu, nên ông ta nói giọng trổ tài ba hoa xỏ lá:

-Sở dĩ hôm nay quán ăn nó vắng là do bố… Bố đã đặt chỗ trước rồi đó, bởi bố muốn dành tặng sự yên tĩnh riêng cho con dâu của bố nè! Coi như đây là ngày đầu bố chồng – nàng dâu thân mật cởi mở nói chuyện bên nhau, chứ không còn có chiến tranh lạnh như lúc trước đó nữa nha Khả Uyên? HI Hi Hi….

-Dạ! Bố chồng con giờ đây khéo ăn nói rồi đó nha? Hi Hi Hi… Hihihi…

Cả hai cùng nói đối đáp rồi cùng cười tươi, bởi Khả Uyên cũng biết ông Phú Qúy bố chồng cô chọc ghẹo mà thôi. Còn về phần ông Phú Qúy cũng vậy, ông cũng hớn hở mà tấu hài dí dỏm để mua vui cho nàng dâu xinh tươi ngọt nước, mong sao con bé đừng có buồn rầu vì mình là ông bố chồng nghiện rượu nữa. Thật ra ông ấy không có phải là người nghiện rượu bia gì cả mà là người đàn ông phong độ chân chính với các chị em phụ nữ, ông chỉ có thích dung nước lọc với uống nước trà đàm đạo nói chuyện phiếm mà thôi. Do ông ta không muốn ở chung với con trai và cả con dâu ông, nên ông ấy cứ giả đò say xỉn bét lè nhè rồi còn vòi vĩnh xin tiền nàng dâu, chứ thật ra thì ông ta mua rượu bia về rồi pha loãng chúng với nhau, sau đó ông ấy mới tưới lên người mình và cứ như vậy mà diễn một kịch bản của mình sáng tác và biên soạn. Hai người đều cười tươi được vài giây thì bà chủ quán ăn đi ra hỏi ông Phú Qúy:

-Uả? Hai vợ chồng có chuyện gì vui sao mà cười tươi vậy? Không lẻ người vợ trẻ đẹp của ông anh sắp có bầu hả? Ha Ha Ha..

-Ơ… Bà chị này! Nói chuyện gì đâu không vậy! Bà chị có biết đây là ai không…? Hươ… Haizz…

-…. “?????”…..

Khả Uyên thì chẳng hiểu chuyện gì nên cô cứ đứng im lặng ngơ ngác nhìn bố chồng mình trả lời bà chủ quán ăn, bởi cô cũng muốn thử xem bố chồng mình phản ứng thế nào với bà chủ tiệm phở “Family-Computer” này. Đột ngột sắc mặt của Khả Uyên tái nhợt nhạt vì câu nói của bà ta:

-Thế đây không phải vợ ah! Vậy cô gái trẻ đẹp này là ai chứ? Hừm… Hừm…

-Ơ… Đây là con dâu của tôi.

-HAHAHA !!! Trời ơi ! Tôi mắc cười quá đi ah ! Có vợ trẻ thì nói đi chứ giấu dím mắc cỡ làm chi vậy ông anh của tôi ơi ! Hahaha…

-Không phải là tôi mắc cỡ đâu ! Mà đây thực sự là con dâu của tôi đó ! Hươ… Haizz…

-Thế thì cô gái trẻ đẹp mà ông yêu thương đòi cưới lúc chị nhà vừa mới mất là ai ? Anh nói là con trai anh nó không chịu có một người mẹ bằng tuổi với vợ mình, nên nó dứt khoát không đồng ý….

-Ơ… Chuyện này…khó nói quá !… Haizz !!!

-Khó nói gì chứ ! Thời buổi bây giờ mấy cha nội việt kiều nó về nước lấy vợ trẻ đầy ra đấy có ai cười chi đâu, với lại mấy tên đó nó xấu trai, gia cảnh thì nghèo nhưng vì sự chênh lệch của đồng tiền ngoại tệ nó mạnh nên ra vẻ phù phiếm thổi phồng bản thân mà thôi. Còn ông anh thì lại khác xa với bọn chúng, ông anh siêng năng nè ! Gia cảnh thì giàu có và còn làm chủ rất nhiều công ty buôn bán nông sản và thực phẩm lúa gạo nữa, sao lại giấu dím con trai con dâu làm gì ? Còn bày vẻ diễn kịch là bố chồng nghiện rượu, rồi xin tiền con dâu, để cho chúng nó khinh khi xem thường mình nữa. Tôi biết ông anh làm vậy để cho con trai với con dâu anh nó bất mãn rồi đuổi ông ra khỏi nhà, sau đó ông anh mới mượn cớ để đến với người vợ trẻ đẹp chứ gì, bởi vì lúc đó thì con trai của anh nó sẽ không còn phản kháng nữa đúng không ? Và còn… Còn…

-THÔI BÀ CHỊ IM CÁI MIỆNG LẠI GIÙM ĐI !!!!…

-…. « ?????? »….

Bà chủ quán ăn nói một lèo tràn lan đại hải phân bua đủ điều nên khiến cho tâm tư ông Phú Qúy nổi cáo mà quát lớn một câu, câu quát lớn của ông khiến cho Khả Uyên với bà ta ngớ ngẩn chẳng hiểu nổi chuyện gì xảy ra thì ông ấy nói tiếp nhưng là câu nhỏ nhẹ hơi xíu đượm buồn :

-Cô gái năm đó đã chết rồi ! Còn chuyện tình thì hãy để chúng theo dĩ vãng đi, đừng có nhắc chuyện lòng với người đã mất. Do tôi lúc đó muốn sống một mình yên tĩnh nên muốn tìm đến men rượu để vơi sầu mà thôi, nhưng khi tôi càng uống rượu bia thì tôi thấy nó càng vô nghĩa. Bởi vì muốn chốn chạy tình yêu mà dùng đến men rượu thì nó sẽ làm cho cơ thể con người ta thêm bạt nhược u mê hơn mà thôi, chứ ở đó mà giải sầu như mấy cha nội nhà văn nhà thơi hay nhạc sĩ họ đồn thổi. Nào là người ta đồn thổi nói lời hoa mỹ tăng bốc chiêu trò, chứ thực sự thì họ nói để nghe chơi chứ chẳng có tác dụng gì. Còn cô gái này là… Ơ ưm…

-Đó thấy chưa ? Vậy mà bảo là không phải vợ chồng nữa chứ ? Không phải vợ chồng mà người ta cảm động ôm hôn ông anh thế này hả ? Hừm.. Hươ…

-Ưm… Ơ ưm a…

-Thôi hai người cứ tự do mà thể hiện cảm xúc đi nhé! Không có ai làm phiền đâu, bởi vì tôi cố tình dành khoảng không gian yên lặng cho ông anh đấy, chứ quán ăn của tôi đông khách lắm đó nha! Hahaha…

Ông Phú Qúy nói chưa tròn câu thì Khả Uyên nhào tới ôm hôn ông, ôi một nụ hôn nồng cháy thắm đượm nên khiến cho bà chủ quán cười ha hả mà đi chỗ khác để nhường lại khoảng lặng cho hai người. Còn chú cún cưng Shiba Inu cũng vậy, tuy nó dang nằm trên vòng tay của ông Phú Qúy nhưng nó cứ lặng im để cho hai người họ hôn nhau thêm dài lâu.

“Trong đây ôi thật lặng
Để hai người ôm nhau
Quán ăn nhưng thật khẻ
Để hai người hôn nhau”