BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Tác Giả:

Lượt Xem: 754 Lượt Xem

Chương 15: [Khả Uyên – Phú Quý] Vượt Qua Giới Hạn (01)
Bố chồng Khả Uyên cũng khó chịu trong người khi mà nghe tiếng rên nhỏ nhẹ của con dâu, ông ta giờ đây phấn khích hơn nữa khi mà ông ấy biết rằng Khả Uyên đang cố tình hướng dẫn để cho bàn tay của ông được khám phá đôi bờ mông nhiều hơn. Ông cũng chưa đủ tự tin để mà hành động tiếp, bởi vì ông Phú Quý chưa chắc chắn là nàng dâu xinh đẹp này của ông có thật muốn vậy hay không. Ông suy nghĩ trong đầu nhưng đôi mắt to của ông thì vẫn nhắm nghiền do đang cảm nhận nụ hôn nồng nàn của Khả Uyên:”Con dâu của mình có thật sự muốn làm không vậy nhỉ? Hay là con bé chỉ trêu ghẹo mình chăng? Huơ… Nhưng bản thân mình thì sắp kiềm chế không nổi nữa rồi. Haizz…”Lúc này ông bố chồng mặc kệ là nàng dâu xinh đẹp của mình có thực sự muốn hay là trêu chọc thì không còn quan trọng nữa, bởi vì trong người ông lúc này nó hưng phấn lắm rồi nên ông ấy mới bắt đầu nhích thân thể mình qua bên ghế của Khả Uyên rồi nằm đè nên cơ thể của nàng dâu luôn. Tuy cơ thể của ông bố chồng nằm đè lên cơ thể xinh đẹp của nàng dâu nhưng mà một chân của ông Phú Quý thì vẫn để bên ngoài, do chân ông ấy dài quá nên nó vướng cái cục u ở giữa đó là cái cần số xe ô tô. Còn một chân còn lại của ông ta thì nó thuận tiện hơn không có bị vướng víu gì nhiều, bởi một chân bên này của ông nó gác đè lên một bên phần đùi của Khả Uyên, mà ở nơi đây thì đùi của nàng dâu bé bỏng nó mịn màn hơn bên cái chỗ cần số xe ô tô.Trong khi đó Khả Uyên với ông Phú Quý vẫn đang bấu víu bờ môi dính chặc vào nhau không hề rời khỏi vị trí, cho dù động tác của cả hai người có chút xíu thay đổi nhưng mà bố chồng – nàng dâu vẫn kiên định không có gì là khó khăn hay là rời bỏ mà còn hôn cuồng nhiệt hơn trước. Khả Uyên bây giờ hơi thở dồn dập do hụt hơi thiếu ô xi, bởi vì do cô ấy đang hôn môi với ông Phú Quý và một phần do sức nặng của cơ thể to lớn của ông bố chồng đè lên:-Huơ, huơ, bố ơi! Ưm ưn… Huơ, huơ..
-Huơ, ưm… Gì vậy Khả Uyên? Huơ, ưm…
-Huơ, huơ, ưm… Cơ thể bố nặng…quá! Huơ, ưm…
-… “….”…

Ông bố chồng thấy con dâu xinh đẹp dễ thương của mình thở dốc thì cũng hơi hé bờ môi của nhau ra để cho cả hai lấy thêm khí ô xi, tiện thể bờ môi bố chồng – nàng dâu hé mở thì Khả Uyên tranh thủ gọi tên bố ơi và nói vài lời. Ông Phú Quý cũng vậy, nhưng do cơ thể ông ta nằm trên nên việc thở dốc thì có phần ít tốn hơi hơn Khả Uyên rất nhiều, bởi vì cơ thể bé nhỏ của nàng dâu lại phải làm tấm đệm để đỡ lấy cơ thể của ông bố chồng, nên cô ấy thở dốc và có vẻ hụt hơi rất là nhiều. Ông Phú Quý vốn là người có lòng thương và đặc biệt là người phụ nữ đang nằm dưới thân hình của ông đây, nhanh như chớp ông dùng hai cánh tay khỏe mạnh của mình bế bồng cơ thể của Khả Uyên lên một cách gọn ghẽ. Bởi vì ông đang lợi thế là một bàn tay của ông nó đã nằm ở dưới bờ mông của Khả Uyên trước đó, thế là ông dùng một bàn tay còn lại bấu víu vô bờ vai của nàng dâu rồi thọc sâu nằm dưới tấm lưng của cô ấy, sau đó thì ông Phú Quý bồng bế Khả Uyên lên một cách gọn gàng. Khả Uyên một lần nữa ngạc nhiên với sức mạnh của bố chồng đẹp trai của mình, cô ấy vội vã tranh thủ nói lên lời thầm thì bên tai ông Phú Quý khi mà cả hai đều dứt khỏi nụ hôn:

-Ưm! Bố nè! Sao bố mạnh quá dzạ? Huơ, ưm… Hihihi…
-Oh! Bình thường thôi mà con dâu của bố. Tại vì cơ thể của con nó nhẹ bỗng bồng bong à! Hihihi…
-Ơ, bố này! Ghét quá đi à! Hi Hi “bẹp bẹp”…
-Eh! Sao con lại đánh bố thế này? Hihihi..
-Ai bễu bố ghẹo con làm chi! Hihihi…

Bây giờ thì cơ thể ông bố chồng thì nằm dưới còn cơ thể của nàng dâu thì nằm ở trên, cái tình huống này nó gần giống như khoảng mấy tiếng đồng hồ trước đó khi mà hai bố chồng – nàng dâu còn ở nhà bà bác sĩ thú y. Bởi lúc đó thì Khả Uyên đang sát trùng vết thương thì cũng nằm y như thế này nè, nó có khác ở chỗ là khác nơi và khác chiếc ghế ngồi mà thôi. Do mới đổi tư thế lại nên chưa quen lạ lẫm chỗ hay sao í mà ông Phú Quý với Khả Uyên chưa có hôn mãnh liệt như lúc đầu, mà chỉ là câu trêu chọc qua lại mà thôi. Nhưng ở đời mà, cái gì càng lén lút thì nó càng làm cho con người ta thôi thúc mãnh liệt cái ham muốn tìm ẩn trong con người càng nhiều, thậm chí cái sự thôi thúc ấy nó còn dữ dội gấp trăm lần.

Khả Uyên bây giờ thì mủm mỉm cười tươi tắn chứ không còn thở dốc nữa, bởi khi nãy thì cơ thể của cô nằm dưới nên khó thở chứ còn bây giờ thì nằm trên rồi nên cô ấy thấy thoải mái hẳn đi rất nhiều. Cũng nhờ nằm trên như vầy mà cô mới cảm nhận được cái khúc thịt u to đội lên trong quần của ông Phú Quý bố chồng cô một cách rõ ràng hơn, bởi vì khi nãy thì chưa biết được do một chân của ông bố chồng lúc đó còn để ở ngoài, còn bây giờ thì… Cô suy nghĩ:

“Ơ… Sao mà cậu bé của bố chồng mình nó to tướng thế nhỉ? Nó nổi cộm lên và phình to ra một lúc một nhiều. Hình như cậu bé của bố chồng mình nó đang nhúc nhích trong đó thì phải. Hay là mình ghẹo bố chồng mình nhỉ? Hihihi…”

-Ơ, bố nè?
-Hả? Có gì không con dâu.
-Ưm… Bố đang giấu cái giống gì mà con thấy nó to to và ngoe nguẩy ở trong quần dzạ? Hihihi…
-Ơ… Chuyện này… Ơ haizz…
-Chuyện này… Là sao vậy bố? Ơ… Bố ơi! Nó càng nhúc nhích và phình to lên nữa kìa! Hi Hi Hi…
-Eh! Con dám ghẹo bố nha! Coi này! Bố thọc lét con náy Sợ chưa? Hihihi…
-Ơ, bố ơi! Con nhột quá! Hihihi.. Đừng thọc lét con nữa… Hi Hi… Con nhột lắm… Hihihi…

Ông Phú Quý nghe Khả Uyên nói nhột thì ông ấy lập tức dừng lại liền, bởi vì ông ấy rất mến yêu cô con dâu này. Cái mến yêu nó có hai nghĩa riêng biệt, mến yêu thứ nhất là tình cảm bố chồng – nàng dâu thông thường, còn cái mến yêu thứ hai là thứ tình cảm bố chồng – nàng dâu trên giường ơ không phải mà là tình cảm riêng tư giữa hai người mà thôi. Ông Phú Quý đến thời điểm này thì biết rất rõ là Khả Uyên có tình ý với ông nên cô ấy mới ghẹo ghẹ mơn mởn như vậy, nhưng do ở đây là cái công viên cây xanh nên rất nguy hiểm cho cả bố chồng – nàng dâu, bởi vậy cho nên ông ta mới kiềm nén lại cái cảm xúc lại không cho nó dâng trào lên mà thôi. Dẫu rằng trời đang mưa giông mà người thì vắng tanh nhưng đời sống xã hội thì ai biết được cái chữ ngờ, rồi tai tiếng rùm beng chỉ có nước cả hai cùng đi biệt tích ẩn cư trên núi. Do đây là mối tình thầm kín của hai người, bố chồng – nàng dâu nên phải thận trọng và luôn giữ bí mật xuống tận nguyệt sâu cũng chẳng hề một trong hai dám hở môi bao giờ.

Bây giờ thì con cu trong quần của ông Phú Quý nó ngoe nguẩy mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, một phần là do nó đang tiếp giáp với cái mu bướm của nàng dâu Khả Uyên của ông, và một phần còn lại là do cơ thể bé bỏng của cô con dâu trẻ xinh đẹp cứ lắc lư qua lại hoài nên tạo cho con cu với cái mu bướm ma sát vào nhau liên tục. Lúc nãy thì Khả Uyên còn đùa giỡn hớm hỉnh, nhưng bây giờ thì cô ấy bắt đầu cảm nhận được sự tiếp xúc giữa cái mu bướm mình với con cu to tướng của bố chồng nên làm cho cô râm ran trong người và đầu óc dần dà trở nên mụ mị đi.

Khả Uyên có một thói quen là hễ mỗi khi cơ thể râm ran và đầu óc thì mụ mị, là y như rằng cô lại tìm đến bờ môi của ông Phú Quý bố chồng mình mà hôn ngấu nghiến. Ông Phú Quý chưa chuẩn bị tâm lý với hành động này của nàng dâu nên ông ú a ú ớ trong miệng, do ông tưởng hôm nay diễn biến thế này là quá đủ rồi chứ nếu mà diễn sâu quá thì sẽ dễ bại lộ lúc đó sẽ không hay ho gì. Tầm qua vài giây nụ hôn nồng nàn của Khả Uyên chủ động trao cho thì ông ta mới bắt đầu hòa nhịp theo và hôn đáp trả lại cô con dâu bé nhỏ, ông lấy hai bàn tay của mình vuốt ve cơ thể của Khả Uyên như vuốt ve trong gió. Trong đó có một bàn tay thì ông vuốt ve tâm lưng thon của Khả Uyên, còn một bàn tay thì ông vuốt ve nơi nguy hiểm nhưng kích thích hơn đó là hai cái bờ mông của cô con dâu. Ban đầu thì chỉ có vuốt ve nhẹ nhàng tha thướt nhưng dần dà thì xoa bóp nắn nót, sau đó thì cả hai người tình bí mật đã cùng thổi lên một ngọn lửa đó là ngọn lửa tình yêu của riêng hai người mà thôi.

Lúc này là thời điểm mà Khả Uyên thấy hưng phấn nhất, bởi những gì mà cô ấy chủ động với bố chồng mình là đã nói lên tất cả rồi, hai bàn tay của cô cũng vuốt ve cơ thể ông bố chồng một lúc một mạnh dần và nụ hôn cô ấy trao cho ông Phú Quý thì cũng vậy. Khả Uyên hưng phấn đến nổi cô ấy chủ động đưa đầu lưỡi của mình qua bên miệng ông bô chồng và tìm kiếm đầu lưỡi của ông ta mà câu lại vào nhau, cô rên ưm ựm trong miệng mình và ông bố chồng của cô thì cũng vậy chứ không có khác gì.

Ông bố chồng giờ đây thì cảm thấy kích thích và hưng phấn mãnh liệt bởi tác động của Khả Uyên tạo ra trên cơ thể mình, nên ông ấy muốn làm một việc gì đó để đáp trả ơn nghĩa của nàng dâu bằng cách. Ông đưa bàn tay xoa bóp ở bờ mông mây mẩy của Khả Uyên, ông thụt lùi lại chỗ mí quần Jeen:

-… “Bựt… Bựt… Bựt”…
-A… Ưm nư… Bố!… Ưm..
-… “Sột soạt, sột soạt”….

Do Khả Uyên mặc quần jeen bó sát loại co giãn mà chất liệu vải thì khá là mỏng nên khi bàn tay của ông bố chồng thọc sâu bàn tay vô trong đó không được, bởi chiếc quần co giãn như một sợi dây thun vậy nên bàn tay của ông Phú Quý cứ nắm mí quần lên thì lại dứt rời ra bắn vào da thịt mịn màng của Khả Uyên nghe “Bựt… Bựt… Bựt” liên tục, nên cô ấy mới “A… Ưm” mà gọi thầm tiếng bố.