BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20

Tác Giả:

Lượt Xem: 750 Lượt Xem

Chương 13: Mưa Đầu Mùa Giúp [Bố chồng – Nàng dâu] Thêm Gần Gũi (02)​

Khả Uyên mắc cở lên thêm nữa khi mà cô biết ông bố chồng Phú Quý của mình ghẹo tiếp, khuôn mặt xinh đẹp của cô giờ đây nó ửng hông như là trái mận chín, gò má thì hây hây ngày nào giờ thì nó đỏ rực lên một màu đỏ thắm trông thật đáng yêu. Cô ấy mỉm cười nhìn ông bố chồng đầy tình tứ biết là bao, ôi cái ánh mắt “Biết nói – Biết cười” của nàng dâu nhìn sao mà ma mị làm sao, ánh mắt đó nó khiến cho lòng ông bố chồng Phú Quý thêm xao động bồi hồi khó tả nổi.

Lúc này thì ông bố chồng đẹp trai phong độ mới cảm nhận được rõ ràng cái tình ý của Khả Uyên con dâu ông thể hiện bằng qua cái ánh mắt ấy, nên ông biết rằng mình đang làm gì và ứng xử ra làm sao với tình cảnh hiện tại của hai người đang ở trong một chiếc xe ô tô bản tải đang chở đong đầy tình yêu thương. Ông bố chồng muốn nói điều gì với nàng dâu thì trời bắt đầu đổ mưa ngâu, sau đó cơn mưa ngâu này nó chuyển sang cơn mưa dầm dề dai dẳng không ngớt hạt, bởi mưa bong bóng mà kèm theo giông tố nữa thì ôi thôi biết bao giờ tạnh cho được. Ông Phú Quý ngơ ngác nhìn ra khung cửa kính xe ô tô thì Khả Uyên lên tiếng:

-Bố nè! Hay mình chạy xe qua phía công viên đối diện bên đường đậu chờ cho bớt mưa rồi hả về bố nhé? Chứ mưa thì quá trời to, tầm nhìn thì không thấy rõ được nên lái xe không an toàn đâu, với lại đậu xe bên lề đường này thì cũng rất là nguy hiểm lắm ạ?
-Oh! Quả nhiên con dâu dễ thương của bố hiểu chuyện à nha! Ha Ha Ha…
-Xí! Qua bên công viên đậu chờ bớt mưa giông thì về chứ con không có cho bố ôm hôn nữa đâu nha! Đừng có ở đó mà mơ ah? Hihihi…
-Eh! Sao kì ạ? Nhưng nếu lỡ con chủ động ôm hôn bố trước thì tính sao ta? Ha Ha Ha…
-Ơ… Bố này, ưm… Kì quá à! Hihihi…

Ông Phú Quý ghẹo Khả Uyên xong thì cũng lái xe đến cái nút giao để quay trở xe ô tô của mình qua đường phía bên kia, sau đó thì ông ấy mới đánh vô lăng xe ô tô bán tải chạy vô trong phía công viên cây xanh đang réo rắc xào xạc lá vàng rơi bởi bị cơn mưa đầu mùa kèm theo giông bão. Khi xe ô tô chạy tới chỗ gần một người phụ nữ cỡ tuổi ông Phú Quý bán bánh mì thì ông ấy cho xe dừng lại, sau đó ông ta với tay ra phía ghế lái ở đằng sau lấy một cây dù thật to rồi cầm trên tay loay hoay sắp bước xuống xe. Khả Uyên chẳng hiểu chuyện gì sau mà bố chồng mình định làm vậy, nhưng cô chưa nói vội mà xem coi bố chồng mình sẽ làm điều gì đó tiếp theo. Lúc này thì khuôn mặt xinh đẹp của Khả Uyên chưng hửng đầy vẻ bất ngờ, bởi vì những lời bà chủ quán ăn “Family-Computer” nói lúc nãy là hoàn toàn chính xác 100% luôn. Cô thấy khuôn mặt điển trai của bố chồng mình với ánh mắt rất chăm chú của ông ta nhìn vô phía góc tủ, sau đó Khả Uyên thấy ông Phú Quý từ từ kéo cái ngăn tủ ấy ra thì giật bắn người nhưng kịp che cái miệng xinh xắn lại mà thầm thì:

“WOW! Sau bố chồng mình nhiều tiền thế này nhỉ? Mình cứ nghĩ có tiền là có chứ nào ngờ quá trời đi luôn à! Huơ… Bố ơi! Bố xấu quá đó nhoa! Giàu như vậy mà còn bày đặt giả đò xin tiền nàng dâu cơ chứ? Haizz..”

Bây giờ thì Khả Uyên mới hiểu rõ ngọn ngành rằng bố chồng mình thật sự không tầm thường và không hề bê bết như vợ chồng cô ấy nghĩ, sau đó Khả Uyên tiếp tục đưa cái ánh mắt thẩn thờ nhìn về phía ngăn kéo của tủ nơi mà bàn tay ông bố chồng của cô đang ở đó và lấy ra một cái ví da dầy cộp. Cô thấy ông ấy mở dây kéo của cái ví ra thì cả xấp tiền mệnh giá 500.000 VND nó chi chít trong cái ví da mập ú ù vì đầy ấp tiền tươi. Khả Uyên thấy bố chồng mình chỉ rút ra bốn tờ tiền mệnh giá 500.000 VND mà thôi, sau đó ông ta cầm cây dù và mở cửa xe đi ra ngoài nhưng không hề kéo dây kéo của chiếc ví da đựng tiền lại và kể cả cái ngăn tủ cũng không luôn. Cô đưa ánh mắt của mình nhìn từ trong xe theo bước đi của ông bố chồng mình bên ngoài, cô thấy hình bóng của ông Phú Quý hơi mờ nhạt vì trời mưa rất to, dẫu rằng trên kính xe ô tô có hai cái cần gạt nước nhưng nhìn thì không được rõ ràng cho lắm.

Khả Uyên đưa một ngón tay lên miệng mình cắn kiểu làm duyên mà người phụ nữ nào họ cũng hay sử dụng đến cứ mỗi khi muốn suy nghĩ điều gì, cô thấy dáng vốc cao một mét chín(1m9) của ông bố chồng đang đứng cạnh một người phụ nữ bán bánh mì. Một tay bố chồng cô thì cầm cây dù còn một tay thì cầm bốn tờ tiền mệnh giá 500.0000 VND trị giá là hai triệu đồng chẵn(2.000.000 VND), sau đó cô ấy thấy ông bố chồng mỉm cười hiền rồi nói lời gì đó với người phụ nữ bán bánh mì kia. Khả Uyên tự hỏi:

“Bố chồng mình định mua bánh mì hay là mua tình duyên mà đứng đó nói chuyện lâu thế nhỉ? Sau mà mình nhìn thấy ánh mắt của bố kìa! Sao mà tình tứ ghê vậy ta? Huơ… Sao mình lại ghen tị thế này? Thật là… Haizz…”

Tầm khoảng năm phút(5 phút) sau thì ông Phú Quý mới đi về lại chỗ xe ô tô còn người phụ nữ bán bánh mì cũng đi về lại nơi mà bà ta mới đến, Khả Uyên chưa vội nhìn bố chồng mình mà cô lại dõi mắt theo người phụ nữ bán bánh mì. Bởi vì Khả Uyên thấy bà ta rất là vui sướng hớn hở, chắc gặp phải khách sộp là ông bố chồng mình đây. Khả Uyên đang dõi mắt nhìn xa xăm thì ông bố chồng lên tiếng làm cô nhoẻn miệng cười quay lại nhìn ông ta:

-Con nhìn gì mà dõi mắt về xa xăm thế kia nhỉ? Hay là đang ghen hả? Hihihi…
-Xí! Ai mà ghen cơ chứ! Hihihi…
-Oh! Thế à! Vậy thì chắc do bố hiểu nhầm lẫn. Hihihi…
-… “???”…

Khả Uyên im lặng nhưng thầm nghĩ:

“Ơ cái ông bố chồng của mình hay ghê nhỉ? Vậy mà cũng đoán ra được tâm tư của mình luôn mới hay cơ chứ! Mà đúng là bố chồng mình nói đúng chứ nhầm lẫn cái giống gì? Huơ…”

Ông Phú Quý gấp cây dù lại và để cho nó ở sau ghế lái, sau đó ông ấy mới nói với Khả Uyên:

-Khả Uyên nè?
-Dzạ!….
-Ăn bánh mì kem đi cho đỡ đói. Chứ mưa như vầy thì biết bao giờ mới bớt ngớt hạt. Đợi về tới nhà thì bụng sẽ đói meo luôn đó nha? Hi Hi Hi…
-Dzạ!…. Ơ… Sao mà bố mua nhiều thế cơ ạ?…. Hưm… Huơ…
-Oh! Do bố mua giúp cho họ luôn mà! Bởi vì trời mưa thì to mà bánh mì kem thì chỉ bán vào lúc nắng ấm, nên bố mới mua hết luôn để cho người ta còn về nhà chăm sóc chồng con nữa. Hi Hi Hi.. Nếu ăn không hết thì mình để về nhà ăn có sao đâu nà? Hi Hi…
-Dzạ! Bố chồng con tốt tính quá đi! Vậy mà lúc trước con lại nghĩ xấu về bố thế này… Hihihi…