Bé Nỵ – Update Chap 36

Những bông hoa mai nở vàng rực trước cửa nhà … người người mặt trên mình những bộ đồ mới tinh … trên bàn thờ đầy ấp những mâm bánh quả , khói hương bay nghi ngút… con Nỵ thắp cây nhang cho cha nó .. rồi cầu mong bình an đến với nó cũng như ba Dũng nó … hôm nay là mồng một Tết… cũng là cái Tết đầu tiên thiếu đi một người là hai Tùng ,nhưng vẫn thật ấm áp và tràn đầy hạnh phúc đối với hai ba con con Nỵ…
Con bé vừa bước qua tuổi 17 … hôm nay nó thật xinh đẹp vì khoác lên người chiếc váy màu hồng do chính tay cu Dũng mua ….nó trang điểm một chút má hồng và tô thêm một chút son … cu Dũng ngồi uống trà mà lòng rạo rực nhìn con bé…
…. Con bé đã lớn thật rồi… đồng nghĩa với việc mình đã già đi … ko biết mình còn có thể lo cho con bé đc bao lâu nữa… ( cu Dũng trầm ngâm suy nghĩ)
Đối với a điều quan trọng nhất bây giờ đó chính là con Nỵ… vì lo cho con bé a cũng quên luôn nhìn lại bản thân mình , những nét chân chim hằn trên gương mặt… mái tóc đã ngã màu muối tiêu….cơ thể cũng không còn cường tráng như trước nữa….

Tết cũng qua … mọi việc lại quay về như cũ.. qua Tết cu Dũng cũng ít việc hơn … a định làm ra nhiều sản phẩm để đưa ra thị trường bán chứ ko chờ người ta đặt rồi mới làm nữa … a lại lao vào công việc , đơn giản chỉ vì muốn tích góp để lo tương lai cho đứa con gái bé nhỏ của a …. Con Nỵ vẫn chuyên tâm ăn học … học lực của con bé cũng khá tốt … bản tính lại hiền lành dể thương… nên thầy cô bạn bè điều rất quý mến….
Những cơn gió đầu tháng hai thổi mạnh …. Một chuyện buồn cách đây một năm khiến cu Dũng chợt nhớ người ae của mình…. Ngày mai là giỗ một năm của cha con Nỵ…. Mọi việc như lau bàn thờ, thay nhang đèn … chưng hoa quả… con Nỵ điều làm hết … sáng hôm sau… cu Dũng ra chợ mua ít thịt .. ít cá về làm mâm cơm… vỏn vẹn đám giỗ chỉ ba con con Nỵ và vài người thân thiết trong xóm có cả mẹ con con Thảo …. Hôm nay ko phải là ngày cuối tuần nên con Nỵ vẫn phải đi học … thắp cho cha nó nén nhang xong … cơm nước xong nó cũng chuẩn bị đi học … hôm nay ba nó có nhờ cô Vy đưa đi ..vì ở nhà bận tiếp khách.. đến chiều cu Dũng mới đi rước … cô Vy có nói đến chiều để cô Vy đón luôn nhưng cu Dũng ko chịu…..
Cu Dũng ở nhà tiếp khách cũng có uống ít rượu.. nên a hơi mệt .. đợi khách về hết a dọn dẹp xong thì ngủ thiếp đi hồi nào ko hay .. đến chiều dường như có tiếng a gọi bên tai .. cu Dũng giật mình dậy ,tiếng chuông điện thoại reo báo thức inh ỏi trong phòng con Nỵ … nhìn đồng hồ thì vừa đúng giờ con Nỵ tan trường … a bước vội chỗ chiếc xe.. bất ngờ vấp phải cái ghế khiến a té nhào lên cái bàn uống nước trà của a … cái bàn bị nghiêng làm cho bộ ấm chén rớt xuống đất bể hết …. Cu Dũng đột nhiên có một cảm giác bất an… a lật đật lên xe chạy một mạch đến trường ….trên đường có rất nhiều học sinh đc cha mẹ đón về … đến trường hầu như học sinh đã về gần hết … cu Dũng đưa mắt một vòng ko thấy con Nỵ đâu …. A điện thoại cho con Thảo .. thì con Thảo nói .. con Nỵ còn ở lại đợi a nên chưa về ….
a chạy qua quán nước bên đường hỏi thăm cũng ko thấy … chợt đối diện xéo xéo bên kia đường có một chiếc xe hơi 4 chổ đang đậu , có một dáng người quen quen .. đang đứng nói chuyện với mấy người trong chiếc xe đó … cu Dũng chạy xe tới coi phải con Nỵ ko …
…. Nỵ … con nói chuyện với ai vậy … đi về con…
Con Nỵ mừng rỡ khi nghe tiếng ba nó .. nó quay người rời đi chợt hai tên thanh niên xăm trổ từ trong chiếc xe đó bước ra … tiếng kêu thất thanh của con Nỵ khiến cu Dũng hốt hoảng…
…. Mấy người làm gì vậy… ba ơi cứu con…
Cu Dũng kéo hết ga chạy đến .. cũng là lúc con Nỵ bị bắt kéo vô chiếc xe đó … rồi chiếc xe lao đi mất tích .. cu Dũng dù cố đuổi theo những do chiếc xe cúp 50 cà tàng của ko thể dí theo đc .. vừa chạy a vừa la thất thanh
…. Bắt cóc.. bà con ơi bắt cóc …
.Mọi người xung quanh ùa ra nghe ngóng… nhưng cũng ko ai làm đc gì … cu Dũng a như mất hồn … nhưng cũng kịp quan sát đc số xe … a lẩm bẩm trong miệng …
…. Nỵ ơi… ba xin lỗi… làm sao đây .. giờ ba phải làm gì đây … số xe .. đúng rồi… số xe .. xx.xxxx
Cu Dũng vội vàng ghé vô quán nước mượn tờ giấy và cây viết để ghi lại số xe … a lật đật chạy vội ra công an tỉnh để trình báo sự việc.. công an cũng ra hiện trường để lấy lời khai của dân và cũng bắt đầu tiến hành điều tra…
Cu Dũng lo lắng như người mất hồn… chạy xe vòng vòng như khùng …tìm con Nỵ
…. Nỵ ơi con đâu rồi…
Trong tuyệt vọng a chạy xe về nhà.. đi đến trước nhà con Thảo … dường như nhớ ra chuyện gì.. a ngừng lại rồi kêu cửa inh ỏi… cô Vy bước ra…
…. Ai mà tối rồi kêu cửa om sòm vậy …
…. Tui nè cô Vy.. ba bé Nỵ nè …. Con Nỵ bị bắt cóc rồi cô Vy ơi …
…. Trời ơi.. sao vậy .. mới chiều còn gặp con bé mà …
…. Tui đến trường đón con bé.. vừa đến thì con Nỵ bị đám côn đồ nào đó bắt bỏ lên xe rồi chạy đi mất ….
…. A vô nhà đi … rồi kể tui nghe ….
cả nhà cô Vy biết tin thì ai cũng la trời …. Con Thảo ko kiềm chế đc đã khóc nức nở…. Riêng cha con Thảo thì bình tỉnh hỏi thăm sự việc một cách cặn kẽ….
cu Dũng kể hết từng chi tiết.. a còn nhớ rất rõ số xe… a biết cha con Thảo làm bên giao thông nên phần nào có thể điều tra đc …. Qua hôm sau với sự quen biết rộng rãi… và có địa vị trong ngành nên ba con Thảo liên hệ với nhiều sở thanh tra khác ở khắp các tỉnh và cũng điều tra đc chiếc xe mà cu Dũng kể hiện đc đăng ký tại một quận trên SG …

(Đang kể cái có việc xin lỗi ae có gì mình kể sau nha )