Bé Nỵ – Update Chap 36

hôm nay trời âm u…đã gần trưa mà trời ko có một giọt nắng… cu Dũng ngồi nhai miếng kẹo đậu phộng rồi hóp vài ngụm trà… a Trầm ngâm suy nghĩ ko biết sẽ nói chuyện với con Thảo ntn…
Con Thảo từ trong nhà tắm bước ra… mái tóc rối bù… gương mặt phờ phạc… nó đi đến chỗ cu Dũng , vừa ngồi xuống vừa chải lại mái tóc rối , cả hai người im lặng một lúc… rồi cu Dũng bắt đầu lên tiếng
…. Chuyện tối qua… con Nỵ nó đã biết hết rồi… giờ nó đang rất buồn ,rất giận con và chú chắc giờ chú phải đưa con về nhà… đợi khi nào con Nỵ hết giận , rồi con lại qua chơi tiếp đc ko Thảo ….
cu Dũng vừa nói vừa cầm lấy cây lược chải đầu cho con Thảo … a vuốt ve mái tóc dài óng mượt… mùi thơm của dầu gọi thoang thoảng, a đưa mặt vào mái tóc con bé rồi hít hà mùi hương như liếng tiết
Con Thảo có vẻ chẳng chút lo lắng gì … nó vẫn thản nhiên như chưa có chuyện gì sảy ra…
…. Dạ .. con biết tính con Nỵ mà .. nó giận ko lâu đâu
Con Thảo lại nói tiếp
…. Bộ chú ko có trách nhiệm gì với con hả … chú làm vậy với con xong rồi chú muốn đuổi con hả …
Cu Dũng nghe con Thảo hỏi thì bất ngờ.. a lúng túng trả lời
…. Chú …ko có như vậy… chú …
Cu Dũng ko biết phải nói sao … a cứ ấp úng…
Con Thảo lại lên tiếng …
…. Con biết mà … đàn ông chỉ muốn qua đường thôi … con đã trao cái quý giá nhất của con cho chú út.. xong rồi ông ta cũng lạnh nhạt với con… bây giờ đến chú .. con cứ nghĩ sẽ tìm đc bù đắp từ sự mất mát kia… nhưng rồi chú cũng xua đuổi con … con biết chú là một người tốt .. là một người ba tuyệt vời… con Nỵ nó rất may mắn khi có chú … con rất muốn đc như con Nỵ… nhưng con biết là chắc chắn sẽ ko đc như vậy… sau chuyện này con mới nhận ra một điều… là con Nỵ quan trọng ntn với chú … con ko muốn xen vào để mà tình cảm cha con của chú rạn nứt nữa … con vô lấy quần áo .. chú chở con về dùm nha …
Những lời lạnh lùng của con Thảo , khiến cu Dũng nặng nề, Rối bời … a ko ngờ mình là người làm con bé tổn thương đến như vậy.. lương tâm a bổng dưng dày vò…
Trên đường đi… Con Thảo và cu Dũng ko ai nói với ai một tiếng nào … trên con đường bao phủ một bầu không khí nặng nề… u ám

Thời gian cứ theo quy luật của nó mà trôi qua… vắng đi một thời gian, mới đó mà kỳ nghỉ hè cũng đã hết … nhà nhà điều lo lắng sắm sửa hành trang cho con em mình cắp sách đến trường… cu Dũng cũng vậy … mọi thứ gần như đã chuẩn bị xong ,năm nay con Nỵ lên cấp ba, ngôi trường cũng xa hơn … trang phục cũng khác hơn …mọi thứ đều phải sắm sửa lại từ đầu… đối với a cũng hơi khó khăn một chút.. nhưng vì con Nỵ a sẽ làm tất cả.. dù khó khăn đến đâu….

Hôm nay là ngày tựu trường … con Nỵ mặc chiếc áo dài trắng trong rất ra dáng một thiếu nữ, mới đó mà đã 16 tuổi rồi … con Nỵ bây giờ người nó nhon hơn trước .. có vẻ nó cũng cao hơn một chút nữa… da dẻ cũng trắng hơn , cơ thể cũng nảy nở hơn trước … thấy con Nỵ ngày càng xinh đẹp cu Dũng rất vui mừng… con Nỵ có ngày hôm nay , đều một tay cu Dũng chăm sóc.. nên nó càng ngày càng thấy thương ba nó nhiều hơn…..
Trên chiếc xe máy cũ… cu Dũng đang chở con Nỵ đến trường …ngôi trường mới tinh với con Nỵ… nó bỡ ngỡ như mới lần đầu tiên đi học …nó ko biết có còn gặp lại những người bạn cũ của nó ko nữa …
…. Ê Nỵ…. Tao nè …
Một tiếng nói quen thuộc.. từ từ bước đến… một dáng người cũng rất quen thuộc…
…. Dạ Con chào chú Dũng …
Gương mặt nở nụ cười tươi đẹp…con Thảo niềm nở chào hỏi cu Dũng , khiến bao nặng nề trong người a lâu nay như đc gỡ bỏ xuống hết … con Thảo từ xa bước đến, tay bắt, mặt mừng với con Nỵ… con Nỵ cũng vui vẻ khi gặp lại con Thảo … hai đứa nó ôm nhau như chưa có chuyện gì sảy ra….đúng như con Thảo nói … con Nỵ nó ko có giận ai đc lâu cả… nhìn hai đứa nhỏ vẫn thân thiết như ngày nào.. khiến cu Dũng cũng mừng vui rơi nước mắt….
hôm nay con Thảo cũng đc mẹ đưa đến… cô Vy mua hai ly nước mía đi đến đưa cho hai đứa nhỏ.. rồi cũng cười chào hỏi cu Dũng…. Cu Dũng thấy cô Vy a lại ngại ngùng.. lúng túng gật đầu chào lại .. mà ko biết nói gì…
Tiếng loa thông báo của thầy hiệu trưởng vang lên…
…. Mời các e học sinh tập trung vào sân trường , để chuẩn bị làm lễ khai giảng năm học mới…
Con Nỵ và con Thảo chào tạm biệt hai người lớn rồi nắm tay nhau tung tăng đi vào trong…
Cu Dũng đi ra tìm chỗ đậu xe.. định ngồi đó đợi thì cô Vy cũng đi đến …
…. A Dũng định ngồi đây đợi hả … chắc khoản vài tiếng đó … hay mình tìm quán cà phê nào vô uống rồi ngồi đợi đi anh …
Cu Dũng vẫn e ngại , cứ ậm ừ… thì cô Vy lại nói
…. Thôi a Dũng chở e luôn đi … xe e gởi trong kia rồi …
Vừa nói xong cô Vy đã ngồi luôn lên chiếc xe củ của cu Dũng … tay cô Vy đặt vào bên hông người cu Dũng, khiến cu Dũng giật mình.. lấp bấp hỏi
…. Mình .. mình đi đâu cô Vy…
…. A cứ chạy cặp bờ kè coi có quán nào thì mình vô uống …
Cu Dũng chạy từ từ…. Con đường bờ kè cặp con sông chạy dài hơn hai cây số… dọc đường là những quán cà phê tấp nập người vô ra … vì là buổi sáng không khí rất nhộn nhịp…trờ xui khiến ntn, đang chạy một đoạn thì kéo mây ,đổ cơn mưa rào bất chợt …. Cu Dũng vội tấp vào một quán cà phê bên kia đường phía trong bờ kè lại … quán cà phê có hơn 10 cái chồi lá …bên ngoài lại ko có cổng rào … cũng có vài người giống cu Dũng mà vô đó núp mưa …. Quán hình như chưa mở cửa… nên ko thấy ai ra mở nước gì cả .. phía trong quày thì thấy đóng cửa kín mít…. Cu Dũng có gọi vài tiếng .. thì có một người trú mưa cho biết .. quán này đã nghỉ bán , vì bị người ta lấy mặt bằng lại … xui xẻo ntn mà vô cái quán ko còn hoạt động nữa … trời càng lúc càng mưa lớn… vài người trú mưa lúc nảy , cũng vội mặc áo mưa vô mà đi , chắc hộ đang đi làm việc nên tranh thủ dầm mưa đi luôn vì sợ trễ…. Giờ chỉ còn lại cu Dũng và cô Vy… hai người đang đứng bên trong cái một cái chồi…do đã lâu ngày chiếc chồi mụt nát dột ước hết .. hai người họ phải chạy vào bên trong tìm một cái chồi khác mà núp …. Hên sao có một cái chồi đang vẫn còn sáng đèn , chắc là do người ta mở lên để đó cho bớt âm u… trong chồi có một cái võng… mái lá lụp xụp… nhìn ra bên ngoài ko thấy gì … hai người đứng lấy áo lau mấy giọt nước mưa dính trên mặt …
…. Xui xẻo quá ha a Dũng … ko biết tụi nhỏ có làm lễ đc ko …
Cu Dũng cũng trả lời theo cô Vy
…. Ừ .. xui thiệt .. ngày đầu tiên tựu trường mà đã bị mắc mưa rồi … lúc sáng đi thấy âm u tôi cũng nghi nghi… mưa như vậy biết khi nào tạnh nữa … bên kia có cái võng cô Vy ngồi đi cho đỡ mỏi chân…
Cô Vy nhìn xung quanh căn chồi …. Cái chồi khá kín , mưa lớn vậy mà ko tạt vào miếng nào … dưới nền có rất nhiều mảnh giấy vệ sinh đã sử dụng rồi …đặc biệt là có rất nhiều vỏ bao cao su và những chiếc bao cao su đã qua sử dụng… có cái còn rất mới , có cái đã mụt rã từ khi nào…. Cô Vy vừa đi đến cái võng vừa lấy chân vén vén …. Vừa đặc mông lên chiếc võng , cô Vy thấy cái gì mềm mềm.. rồi cái gì ước ước chảy ra.. cô giật mình ngồi dậy thì có một cái bao cao su đang nằm trên đó … một thứ nước sền sệt chảy ra từ chiếc bao dính lên quần của cô Vy … tàn cuộc của trận chiến của ai đó chắc vừa mới đêm qua … nên chiếc bao vẫn còn rất mới và thứ bên trong chắc chắn là tinh trùng vẫn còn rất sệt và nhiều … cô Vy hốt hoảng nói
…. Trời ơi ai để cái thứ này trên đây vậy nè .. gớm quá… nó dính lên quần e rồi a Dũng …
Cu Dũng đi lại quan sát..a lấy tay hất cái võng vài cái chiếc bao văng ra ngoài… cu Dũng chợt nghĩ… ( cái đó nó bắn đầy mặt , bắn vô miệng luôn còn ko gớm , mới dính có một chút mà làm thấy ghê .. ) a cười thầm trong bụng… rồi nói ..
…. Cô Vy hứng nước mưa rửa rửa lên đỡ đi . Để nó hôi …
…. Khiếp thật … đâu mà nhiều vậy ko biết … còn nhiều hơn của a
Câu nói bất ngờ của cô Vy khiến cu Dũng ngượng đỏ cả mặt… cô Vy biết mình lở trớn nên cũng đỏ mặt ngượng ngùng theo …