Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )

Chương 35: Trời sinh số mệnh là gian phu?

Từ lúc khai cu tới giờ Đức đá đụ nhiều nhưng trong thâm tâm vẫn có khát vọng thầm kín…số là nó quan hệ với nhiều đàn bà nhưng vẫn chưa “chạm tay” được có cái lồn tơ nào…nhiều lúc đến công ty nhìn thấy Yến, Tuyết ,Đức có cãm giác hai người đẹp nầy hình như có ý gì gì đó với mình trong lòng bỗng nhiên cãm thấy khát vọng …Đức nghỉ nếu có dịp cũng phải đụ cho biết chứ…
Trong đầu luôn bị ám ảnh bởi những lời Thủy hù dọa nên Đức hơi chột dạ ,phân vân luôn nghỉ:”không chứ hả? đút vô thôi mà lại có thể làm rách chổ đó?không thể nào đâu?” vì vậy nó ngần ngừ nữa tin nữa ngờ cuối cùng là để bụng nếu có dịp nhất định thử đút vào cho biết… hai cái lồn tơ nhỡn nhơ trước mắt của hai người đẹp Yến và Tuyết…không đụ là phí phạm …trời sẻ phạt đấy.
Buổi sáng bị ”đuổi” khỏi ủy ban nhân dân,Đức ghé nhà hàng đem Thu “xử lý” suốt hai tiếng đồng hồ,nghỉ ngơi một chút rồi chạy đến công ty,lúc nầy cũng đang giờ ăn trưa,mở cửa bước vào thấy Nhung,Yến hai người vừa ăn trưa vừa nói vừa cười hi hi ha ha …cả hai nhìn thấy Đức liền sững sốt…không kịp nuốt thức ăn trong miệng…

-Đức tổng…sao…sao anh lại tới đây?Nhung lắp bắp hỏi…miệng vừa nuốt xuống,Yến cũng trong tình trạng tương tự…cả hai hổ thẹn..thiệt là mất hình tượng mà…nếu biết Đức ghé qua giờ nầy hai nàng nhất định giử hình tượng thục nử chứ không ngốn nghiến ăn uống lại cười hi hi ha ha như mới vừa rồi…
-Thì chị vừa gọi tôi là Đức tổng đó mà…đến công ty của tôi mà…Đức cười cười nhìn hai người đàn bà trước mặt …bỗng nhiên thấy hai người đẹp lạ lùng nha…nhất là chị Nhung nầy…cặp vú hết xãy ha…ụa sao từ trước giờ không thấy điễm nầy vậy? Đức thất kinh vì bỗng nhiên có ý thèm muốn Nhung…từ lúc Nhung vào làm việc cho tới giờ đã một năm mấy rồi ,đây là lần đầu tiên Đức bỗng có ý nghỉ nầy…Đức cãm thấy mình thật là vô đạo đức …chỉ muốn đụ người có chồng…suy nghỉ kỷ thấy chỉ có dì Út là “độc thân” vì đã ly dị…còn lại ai ai cũng có chồng…có phải mình trời sanh số mệnh phải là gian phu?
-Không…không phải là ý này…hôm nay không phải anh đi làm ở Ủy ban?Nhung hỏi..Yến bên cạnh cũng mở mắt to nhìn Đức …gật gật đầu …
-Bị đuổi rồi…Đức “bi phẩn” nói.
-Hả?bị đuổi?Cả hai Nhung và Yến sững sốt nhưng chợt nhìn sắc mặt của Đức tổng liền biết đại khái sắp có người nào đó “đại họa lâm đầu” rồi…vì thế cả hai gập người cười rủ rượi…
-Hả cười cái gì?thiệt là không có đạo đức mà…cười trên sự đau khổ và bất hạnh của người khác…không tốt đâu…Đức “nghiêm nghị” phê bình,chợt nhìn thấy trên bàn của Nhung mấy món ăn vặt liền nói.
-Không chứ hả…buổi trưa mà..ăn như vậy không đủ dinh dưỡng làm sao có sức làm việc…mai mốt người ta nói tui bạc đãi nhân viên của mình nha…
-Chúng tôi là nhân viên nha…không phãi là lãnh đạo…Yến “chẩu” môi ”phản bác”.
-Tội nhiệp chưa…làm như là nghèo lắm vậy…tôi thấy là mấy cô hoặc là đai ét (diet) hoặc là làm được bao nhiêu tiền lấy đi mua mỷ phẫm hết rồi…Đức làm ra vẻ “am tường” sinh hoạt của đàn bà lắm.Thôi được …bửa nay tâm trạng vui vẻ..muốn ăn gì tui mời…
-Đức tổng…hôm nay ngày đầu tiên anh đi làm cho cơ quan nhà nước..anh bị đuổi…sao nói là tâm trạng “vui vẻ”? Yến “ngờ nghệch ngây thơ” hỏi…
-Hahaha…nhiều chuyện…không muốn ăn thì thôi…cám ơn…
-Ăn..sao lại không ăn…mấy thuở mới được Đức tổng mời…con nhỏ nầy mầy đúng là khờ mà…Nhung cười toe toét…nháy nháy mắt một với Yến rồi quay qua nói với Đức:
-Nhưng mà vầy…tui thì phải ngồi đây…khách tới không có tui cũng không tốt lắm…hay là Đức tổng với con Yến đi ăn đi ha…mang về cho tui là được rồi…hoặc là …tui lấy tiền cũng được….Nhung hi hi haha “trắng trợn tống tiền” Đức…thật ra nàng chỉ là nói đùa thôi…chủ yếu là “gài độ” cho Yến với Đức …Cặp mắt sành sỏi của Nhung,nàng thừa hiểu Yến “kết” Đức tổng…trai tơ gái chưa chồng…có gì là không thể?mình ra tay một chút…
Yến nghe Nhung “đẫy” mình đi ăn với Đức tổng lòng rộn lên mắt liếc nhìn Đức mong đợi…vào công ty gần được tháng rồi,ít có dịp tiếp xúc “gần gủi” với “người trong mộng”…bỡi vậy nàng vô cùng khẩn trương,hồi họp…
-hả?dỉ nhiên là không nuốt lời…nhưng bây giờ không được…hay là tối nay ha …bây giờ tui có chuyện phải bàn với Phó Tổng…mà nè ,đây là chuyện tối mật…các cô không được nói với ai là tui đãi mấy cô ăn cơm đó…họ biết được ai cũng bắt tui mời thì tui sẽ bị phá sản …Đức cười hi hi ha ha bắt đầu “ra chiêu” .Đức không ngu…nếu bây giờ đi ra ngoài ăn với một trong hai người nầy,chẵng sơ múi gì được lại sẻ bị Dì Út hoặc Phó tổng kết án “tử hình” nha…
Nếu là tối nay thì khác…Đức âm thầm tính tóan:Nhung có chồng con,dĩ nhiên là sẻ không vì một bửa cơm mà ra ngoài …xác xuất nầy thấp lắm…như vậy cơ hội người đẹp Yến “sô lô” với mình sẽ rất cao…hắc hắc hắc…chừng đó…nghỉ tới đó Đức khoái chí trong bụng,nhưng rồi bãn tánh vốn đa dâm…lại liếc mắt nhìn Nhung…thân hình không tệ..cái miệng thật hấp dẫn…nếu ngậm cặc mình bú…sướng tê tái nha…gái một con trông mòn con cặc…Lan cũng là gái một con đó mà…tuyệt vời biết bao…nói tóm lại… Yến…là lồn tơ…Nhung lồn không tơ nhưng không kém phần hấp dẫn,nếu đụ được cả hai thì còn gì bằng?…hắc hắc hắc…sao lại không?…
Nhung nghe Đức nói tối nay mời nàng và Yến ra ngoài thì do dự tiếc hùi hụi…không được rồi,hôm kia chồng nàng vào nhà thương mổ thận…hai bữa nay nhờ mấy đứa em chồng chăm sóc…tối nay đến lượt nàng,không thể tránh né được…còn Yến trong bụng như mở cờ…Nhung vểnh mồi “chanh chua” nói ra “nổi khổ bất đắt dỉ”của mình…
-Được rồi..được rồi…không cần bất mãn…bữa khác đãi chị là được..vậy đi…rồi quay sang Yến nói:
-tối nay 7 giờ gọi cô nha…
-Dạ được…Yến sung sướng gật đầu…
Chờ Đức khuất bóng sau văn phòng…Nhung tỏ ra “ganh tị”:
-có cơ hội rồi ha…ráng nghe mầy…cua được tới tay đừng quên tao nha mậy…
-Gì…gì chớ…ăn bửa cơm thôi mà…Yến lí nhí “chống chế”.
-Thì lúc đầu là ăn bữa cơm sau đó đi dạo hóng mát…sau đó thì khó biết lắm à…Nhung ra vẻ ‘sành sỏi’…ngừng một chút rồi nói thêm bên tai của Yến như sợ ai nghe thấy:
-Nhở kín miệng đừng nói ai…tao thấy con Tuyết kia cũng có ý với Đức tổng đó…tin tao đi…là đối thủ “nặng ký” đó nha mầy…
-Ừm..em biết rồi…Yến gật đầu..nghỉ đến Tuyết…Yến khoái chí nghỉ là mình đang “đoạt tiên cơ”…trước một bước…
Bước vào văn phòng mình,vì là giờ ăn trưa nên Tâm chắc có lẻ cũng đi ra ngoài ăn uống với đồng nghiệp…Đức ngồi suy nghỉ chiến lược cho tối nay…không nên làm người “phàm phu tục tử” trong lần đầu tiên hẹn hò …hun hít thì có thể nhưng cố ý muốn rờ mó bú liếm thì không nên…làm như vậy dù có được chấm mút chút chút nàng ta cũng sẽ coi thường mình nha…sẽ thấy mình là tên “vô lại” chỉ vì “nhục dục” hắc hắc hắc…dục tốc bất đạt…cua gái cũng giống như nồi thịt kho hầm vậy…hầm càng lâu ăn vào mới thấy càng ngon.
Rồi bổng hình ảnh Nhung hiện lên…trước đây chưa bao giờ để ý,bây giờ thấy rỏ người nầy cũng “ngon”mà…cái miệng,cặp vú…chà chà…nghỉ tới đó cặc trong quần liền rục rịch…đúng lúc Tâm mở cửa bước vào…nàng vừa mới ra ngoài ăn trưa về,nghe Nhung nói Đức đang ở trong văn phòng cũng cãm thấy kỳ oái nhưng mừng rở…cái chuyện Đức làm lon ton hay ông lớn gì cho cơ quan chính phủ không phải là chuyện quan trọng…
Thấy Tâm bước vô…Đức nháy nháy Tâm hiểu ý đưa tay khóa chốt cửa…
-Phó tổng đâu rồi…Đức cẩn thận hỏi…chỉ có Phó tổng là thường hay gỏ cửa khi Đức có mặt tại công ty…
-Hồi sáng này cùng với cô Tuyết và 1 kỷ sư xuống Thốt nốt…đi tham quan công ty nào đó..chiều về…
Chỉ cần biết vậy thôi…Đức liền cười mím chi đưa tay kéo Tâm ngồi lên đùi mình,bắt đầu sờ soạn lọan xạ…Tâm sung sướng đê mê để hai tay thằng cháu tha hồ du hành khắp người mình,bàn tay Đức chạm chổ nào nàng rởn tóc gáy tới đó…mắt liếc thấy đủn quần của nó độn lên một cục,biết thằng cháu muốn chi rồi,Tâm liền kéo khóa quần xuống,đưa tay kéo cái đó ra ngoài vuốt lên vuốt xuống chơi đùa một cách thích thú, hai dì cháu chơi đùa sơ qua bóp lại …hai bàn tay quái ác của nó khiến hơi thở nàng mổi lúc một nặng nề ,chịu không nỗi Tâm trườn người ngồi xuống ngay trước háng,ngậm cặc vào miệng …gục gặc đầu ,những lúc làm như vầy trong văn phòng,nếu đức “phọt” thì Tâm nuốt rồi lấy lưỡi liếm sạch đầu cặc…lần nào cũng vậy.
-Tối mai nha…Đức tới nhà dì ăn cơm…Đức không muốn phọt…nó muốn để dành đạn dược…
Tâm sung sướng gật đầu…ngày mai nó muốn nàng làm cơm…
-Không..không “ra” hả?miệng nhả ra ,tay vẫn còn mân mê..Tâm hỏi nhỏ…
-không…để mai …mai làm lại…Đức cười cười…
-Ừm được….Tâm đứng lên sửa sang lại nịt ngực quần áo chỉnh tề……nguýt nó một cái rồi mặt nghiêm trang bước ra ngoài…Không có Phó tổng,Đức ngồi một chút thấy cũng gần 3 giờ trưa liền ra xe về nhà …

Vừa bước vào nhà Đức chưng hững rồi sa sầm mặt…sao hắn lại ở đây?thì ra cá tên Huy hồi sáng đang nhìn hắn cười thân thiện…trái với nét mặt hách dịch của hắn lúc sáng nay..bây giờ là một nét mặt nịnh nọt rất “đáng tội nghiệp”…như là con chó đang quẫy đuôi trước mặt chủ…Đức đưa mắt nhìn Nhàn,nàng nói nhỏ:
-Hắn chờ con ít nhất nữa ngày ở ngoài…má thất tội nghiệp nên mới cho hắn vào nhà ngồi chờ khoãng tiếng mấy rồi…có gọi di động cho con…sao lại tắt máy vậy?
-À..không có gì…chỉ là không muốn bị quấy rầy trong lúc đang “làm việc” thôi…à ba đâu rồi?
-mấy ngày nay ổng và chú ba con sáng đi chiều tối mới về…

Tuấn và Hùng hiện nay đã xong mọi chuyện ngoài Đà nẵng…trở về Cần thơ liền liên tiếp bận bịu với dự án cao tốc Bắc nam.Hiện nay hai công ty của hai người đã hợp cùng công ty của thằng Đức…với sự điều khiễn của phó tổng Loan…tất cả rất bận rộn …cái nầy Đức biết…nó nhìn về phía Huy đang đứng xớ rớ hất hàm hỏi:
-Anh tới đây làm gì?chổ nầy là nhà tui nha…không phải Ủy ban đâu…
-Cái nầy…cái nầy…chỉ là hiễu lầm thôi…tui biết lổi rồi…tới đây xin chịu phạt..cậu muốn mắng muốn chữi gì cũng được…xin cậu rộng lượng…dơ cao đánh khẻ…Huy vẽ mặt mếu máo…sáng nay hắn bị người chú mắng xối xã vào mặt còn nói cho hắn một tin tức động trời là cái người mà hắn “tống cổ” ra ngoài là cái người mà con chũ tịch tỉnh cũng phải lép vế ngậm bồ hòn làm ngọt…Huy nghe thế thôi thì đã xón đái mấy lần…vì sợ hãi…tuy nhiên là con cháu cán bộ,Huy biết phải làm sao để cứu vãn tình hình…Thế là hắn bỏ công chạy đôn chạy đáo mới dò hỏi được hành tung của Đức ca…hắn cũng đã đến nhà hàng,chờ đợi rồi được Thu chỉ điễm nên tới nhà Đức chờ đợi cuối cùng cũng gặp …Huy mặt chay mày đá…cho dù Đức bắt hắn quỳ xuống hắn cũng không ngần ngại…miễn là có thể giử được cái địa vì hiện tại là tốt rồi…
-Tui không dám đâu…hồi sáng anh oai phong lắm mà…sai người đuỗi tui ra..sao bây giờ lại như vậy…thiệt là khó hiểu nha…Đức mai mĩa…

Nhàn nghe được câu hiểu câu không nhưng nghe nói hồi sáng tên nầy dám cho người đuổi thằng Đức ra khỏi Ủy ban liền trợn mắt lên,hậm hực…hối hận cho thằng khốn nầy vào trong nhà ngồi…ánh mắt nhìn của Nhàn khiến Huy càng phát hoãng…hắn lắp bắp phân bua:
-Không phãi…không phải..là tui không biết Đức ca… nên ngu xuẩn mạo phạm…xin cậu hãy bỏ qua cho tui…Huy mếu máo khóc thật thãm thương…
Thật ra Đức cũng không thù không oán gì với thằng cha nầy…Đức thích thú nhìn hắn mếu máo mà hả dạ…nó nghỉ trong tương lai nó cũng cần mấy tên như vầy để ‘sai vặt’ ở ủy ban,có vài tên như vầy thì cũng tốt…tuy nhiên cũng không vội mà tha cho hắn…bỡi vậy chờ cho Huy thiếu điều muốn quỳ lại nó mới khoát tay hách dịch lên giọng:
-Thôi được rồi…anh về đi…chuyện lần nầy coi như tui bỏ qua cho anh…nếu còn có lần sau…
Đang tuyệt vọng khóc lóc…nghe Đức “tha bỗng” cho mình,Huy cãm thấy như được từ cõi chết trở về…
-không có…không dám..từ nay cậu cần gì cứ dặn dò…cậu nói đi hướng đông Huy tui không dám đi hướng Tây…thấy Đức tha cho mình Huy như trút được gánh nặng liền tỏ ý “dựa dẩm nương nhờ”,là người chuyên nịnh trên đạp dưới,đầu óc hắn hoạt động rất nhanh nhẹn…Đức có thân thế “khũng bố” như vậy,con Chủ tịch tỉnh còn phải nể mặt…người như vậy hắn không bỏ công nịnh nọt thì thiệt là không cần lăn lộn trong quan trường nữa rồi…
Đức thầm tán thưỡng…cái tên nầy thông minh…
-Thôi được rồi..anh về đi…không có chuyện gì nữa…

Huy khúm núm ra về…hắn ngẫm nghỉ mình gây ra họa vậy mà gặp may…mai nầy phải “phục vụ” chu đáo Đức ca cho tốt..tương lai sẽ có tiền đồ vô lượng…nghỉ đến đó liền rút di động ra gọi cho người chú trên tỉnh…

Đức kể sơ lượt cho mẹ..Nhàn nghe xong oán giận:
-sao lại dể dàng tha cho hắn vậy?ít ra cũng…
-hahaha không cần đâu má…thật ra cái thứ người nầy đâu cũng có mà…coi vậy chứ rất hửu dụng nha…chỉ cần cho bọn hắn chút lợi ích thì tha hồ sai khiến…là chuyện tốt cho mình…
-Cũng là con khôn lanh nhất…Nhàn nhìn Đức khen dồi…gần tháng nay Tuấn từ Đà nẵng về khiến nàng và Đức không còn được ngủ chung giường ,phải chờ Tuấn ngủ say mới xuống nhà bếp đụ lén trong đêm…tuy có thỏa mãn nhưng thường là ngắn ngủi chưa đã…hôm nay có dịp nên nhìn Đức với ánh mắt long lanh…Đức nhìn vẽ mặt là biết Nhàn muốn chi rồi…đưa tay lòn vào áo mà sờ bóp cặp vú nây nẫy kia…hành động nầy chẵng khác như tưới xăng vào đám lửa…Nhàn nhanh chóng ngồi hụp xuống hấp tấp kéo phẹc mơ tuya quần xuống,kéo cặc ra ngoài bỏ vào miệng tham lam bú mút…Đức cũng biết ý mẹ mình lắm đấy…kéo cái quần lót mẹ ra ngoài ,đẫy Nhàn nằm lên sàn nhà rồi úp mặt vào…hai mẹ con say sưa chơi trò sáu chín (ngược đầu bú liếm nhau)
Ngày đầu tiên “đi làm” ở Ủy ban là vậy…chẵng có khác biệt gì…cũng là đụ thôi…sáng nay đụ Thu…trưa để dì Út bú cặc.bây giờ Nhàn đang chống hai tay vào tường cho nó nắc từ phía sau…tối nay lại có hẹn hò với Yến…Đức vừa nắc mạnh hai tay tha hồ dày vò cặp vú 38D của mẹ mà cười khoái trá…bất chợt Đức cãm thấy sao mình ngày càng “bệnh hoạn” vì ngay trong lúc nầy nó lại nghỉ phải tìm cách đụ Nhung mới được…rỏ ràng bãn tánh thích làm gian phu mà…còn Yến…phải từ từ…nhất định là phải đụ đấy nhưng không gấp…một kế hoạch cho tối nay đang hình thành trong đầu…

*
* *

Yến không nghỉ mình có dịp vào nhà hàng của khu nghỉ dưỡng Azerai ăn tối…trước kia mong được vào khu nghỉ dưỡng cao cấp nầy làm việc thôi cũng không có cơ hội…bây giờ nàng tới đây dùng cơm tối…Yến cãm thẫy đầu ngẫng lên một chút trước ánh mắt nhìn ao ước của các cô nàng phục vụ…đã từng trãi qua cãm giác như vậy nên nàng hiểu được những nàng nầy đang nghỉ gì,không phải trước kia nàng cũng vậy sao?bất chợt Yến đưa tay nắm chặt bàn tay Đức…

Đức mĩm cười đưa tay nắm chặt bàn tay của người đẹp…nó hiểu Yến đang nghỉ gì…cãm giác “khớp” ai cũng có nếu là lần đầu tiên bước vào khu cao cấp sang trọng nầy…cũng chính vì thế mà nó đưa Yến tới đây…đại đa số con gái thích mặt mủi,thích hãnh diện…
-sao hả?có thích nơi nầy không?Đức dịu dàng hỏi.
-Ừm…Yến cúi mặt…một tiếng “ừm” nhỏ lí nhí trong miệng…
-Đêm nay cô thật đẹp…hình như là hoa hậu của nơi nầy đó nha…tui rất hãnh diện đi cạnh cô nhưng cũng rất sợ.
Đang sung sướng vì những lời tâng bốc của Đức ,Yến chợt ngẩn ra…
-Sợ?anh …sợ..sợ cái gì?
-Còn không phải sao?Cô đẹp như vậy đi với tôi…bạn trai cô nếu thấy được không chừng nỗi điên giết tôi đó nha nên hơi sợ…
Biết Đức “ba hoa” Yến cười khúc khích:
-Cái gì..cái gì bạn trai chứ?anh thiệt là biết nói nhăng nói cuội…
-Hả?đừng nói cho tôi biết là cô chưa có bạn trai đó nha?tôi không tin đâu,người đẹp như cô bão đãm ngàn người theo đuổi…
-Anh không tin thì thôi…Yến cũng hết cách…nói thật mà không tin…Yến bỉu môi .
-vậy…khi nào tuyển bạn trai nhớ nói…tôi tình nguyện làm một trong những người xếp hàng cho cô sai khiến…Đức lại dỡ trò ba hoa tán tỉnh…
-Anh..anh lại nói chơi rồi…biết tên nầy đang ba hoa con chích chòe nhưng Yến vẩn sung sướng đón lấy những lời nịnh bợ kia.
-Vậy có cần “moi tim” ra cho cô coi không?Đức cười cười ghé sát màng tai Yến “rù rì” khiến Yến hai má đỏ ửng không biết vì mắc cở hai vì “rạo rực” vì những lời đường mật của Đức tổng.
Ngay lúc đó một phục vụ nữ mang thực đơn đến đưa cho Đức và Yến mỗi người một tấm.Đức cầm bãn thực đơn nhưng không nhìn…nó mĩm cười với người phục vụ.
-Có món nào ngon giới thiệu cho chúng tôi đi…bất cứ món nào miễn là cô bạn của tôi thích là được…
Người phục vụ nhìn Yến ngưỡng mộ…nỡ nụ cười chuyên nghiệp bắt đầu giới thiệu….Yến nào có nghe được gì..trong đầu óc lúc nầy ngập tràn hạnh phúc…cứ tưỡng là đang sống trong mơ….cho đến lúc người phục vụ nói xong Yến vẩn còn mơ màng ù ù cạc cạc…
-Món nào cũng ngon và hấp dẫn phải không…thôi để anh quyết định nhé…Đức nhẹ nhàng hỏi ý “bạn gái” đồng thời cũng thay đổi cách xưng hô bằng “anh” ngọt xớt…Yến cúi mặt ậm ừ…món nào cũng gật đầu…
-Cho chai rượu đỏ cũa Tây ban Nha…và một ly nước cam…ừm..tạm thời là vậy đi…nếu cần thiết sẽ gọi thêm…
-dạ được…người phục vụ quay lưng bước đi…
-Sao hả?suy nghỉ kỷ chưa?trả lời đi…Đức ỡm ờ…
-trả lời gì?Yến lí nhí hỏi..
-làm bạn gái anh…
-hả?..nói…nói chơi hoài…
-bộ anh giống nói chơi lắm sao hả?Đức nghiêm túc hỏi.

-Sao hả?
-không…không biết…Yến lí nhí…
-Thôi được…không cần trả lời bây giờ…khi nào thấy OK cho anh biết nha…Thấy thời cơ cũng đã chín mùi rồi,đã tới lúc dừng Đức liền lái sang câu chuyện khác khiến Yến cãm thấy mất mát…
Đức chỉ muốn “lửa vừa đủ” là được…hôm nay như vậy đã “đủ lửa”rồi…nó biết Yến ngây thơ,nếu muốn đụ hay sờ bóp nàng hôm nay thì tuyệt đối không thành vấn đề nhưng nó cố dằn lại…mai mốt đi…cho người đẹp có ấn tượng lãng mạng trước cái đã rồi mai mốt mới tuột quần sau…vì vậy trong suốt bửa ăn Đức chỉ nói chuyện cười vui vẽ hòa hợp khiến Yến bớt cãnh giác và cuối cùng thì đưa nàng về…

Không có chuyện gì dung tục…ngoài vài cái hôn phớt nhẹ trên môi…

Không phải là Đức thần thánh gì,lúc gần Yến,Đức cũng nứng cặc lắm đấy,nhiều lúc cũng muốn tiến xa hơn,muốn bóp vú sờ lồn người đẹp Yến…nhưng Đức là người cái đầu quyết định chứ không phãi là con cặc quyết định hành động của mình, tối nay, theo kế hoạch,nó muốn đụ Nhung …không hiểu sao cãm giác muốn đụ đàn bà có chồng làm nó kích thích…nó bấm di động…
-A lô…Nhung đây..ai vậy?giọng Nhung mệt mõi vang lên .
-sao hả?chị vẫn còn ở bệnh viện à?chồng chị thế nào rồi?chị ăn gì chưa? Tôi mua chút đồ đem tới cho chị nha…Đức nhẹ nhàng hỏi.
Nhung sững sốt…nàng không nghỉ là Đức sẻ gọi cho mình vào giờ nầy lại ân cần như vậy…
-Ụa..Đức tổng…sao cậu lại rãnh rang vậy?không đi ăn với Yến à?
-Xong rồi…mới đưa cô ta về…
-sao sớm vậy?tưỡng hai người đi chơi tới khuya mới về…
-Chị lại nghỉ tới đi đâu rồi?Đức nghiêm trang giọng đầy “đạo đức”…ngầm cho Nhung biết nó là người “đàng hoàng” đấy…rồi hỏi :”à nè chị ăn gì chưa?tôi mua đem tới cho chị?đêm nay chị ở bệnh viện à?”
Nhung chưng hững rồi xúc động…không ngờ con người Đức tổng lại có lòng như vậy…
-Không cần đâu..đã có ăn chút ít rồi…
-Chị đêm nay ở lại bệnh viện à?Đức lập lại câu hỏi…
-Không..lát nữa tôi về…
-vậy tôi tới đón chị…chị ở đâu miệt Bình Thùy mà…hơi xa tôi tới chở chị về…
Một lần nữa Nhung lại sững sốt…thái độ của Đức làm nàng thấy cay cay nơi mủi…không ai tốt với nàng như vậy…nhất thời không có phản ứng…không biết nói gì…
-vậy đi nha..hay là tôi tới đón chị bây giờ…tôi ở ngoài bệnh viện..chờ chị…
-ừm..ừm được..cám ơn Đức tổng…
-ơn nghĩa gì..chị nầy…Đức mĩm cười …

Cúp di động xong Nhung hối hả chuẫn bị ra về…chồng nàng đang ngủ mê…ở lại cũng không ích lợi gì…có y tá trực ban,để chút tiền ủy lạo là được…mai sáng trở lại…không thể để Đức chờ được…Lòng hồi hợp xốn xang…không lẻ hắn..hắn để mắt tới mình?Nhung có nghe bóng nghe gió là Đức tổng tuy nhỏ tuổi nhưng nhiều đàn bà lắm..thậm chí có lúc nàng nghi ngờ quan hệ của Đức tổng và Phó tổng Loan…trực giác của nàng giửa hai người có gì gì đó…nhưng đó không phãi chuyện của mình…Nhung học ít lại được Loan nâng đở bấy lâu trong công ty nên đối với Loan rất có thiện cãm,đối với Đức lâu nay Nhung cũng có ít nhiều ước ao…có nhiều đêm đang đụ với chồng mà cứ tưỡng tượng là Đức tỗng…Nhung vô cùng hổ thẹn nhưng cãm giác đó cứ tới hoài….gần đây lại thường hơn…lại có những giấc mơ thấy mình và Đức tổng đang đụ nhau…

Cái tâm lý thầm kín nầy biến chuyển thành cái tâm lý “làm mai” cho Yến…nàng thực sự muốn Yến cua được Đức tổng tới tay…như vậy sẽ có cãm giác như là mình cua được Đức tổng…càng nghỉ Nhung càng ngây người ra…sao…sao…hình như là mình đang ngoại tình trong tư tưỡng vậy…rồi Nhung nghỉ: nếu như vậy..nếu như vậy rủi… rủi lát nữa Đức tổng đưa mình về có khi nào “làm hổn” với mình không…nếu là như vậy mình…mình làm sao?à mà không có đâu…không thể nào…nghỉ như vậy Nhung lại thấy mất mát…
Khi Nhung bước ra cỗng bệnh viện thì thấy Đức đang đậu xe bên đường…nó đưa tay vẫy vẫy…Nhung sung sướng hai má đỏ lên bước qua,lần đầu tiên có xe đón khiến Nhung cãm thấy lâng lâng…
-Cậu thiệt là tới đón tôi,,,không ngờ đấy…Nhung “cố gắng” ra vẻ bình thường như không có gì “đặc biệt”…
-Có gì không được…giờ nầy cũng gần 10 giờ rồi…nhà chị ở Bình thủy…khá xa mà…tuy rằng an ninh không tệ nhưng cũng nên đề phòng…lên xe đi tôi đưa chị đi ăn chút gì rồi đưa chị về…Chị có đói không?muốn ăn gì không?

Đức nói như ra lệnh khiến Nhung thấy trong lòng như được uống mật ngọt….liền cãm thấy đói đói chưa kịp trả lời thì Đức đã nói thêm:
-À ..nghe nói chị có đứa con mà…mấy tuổi rồi?chị đi như vầy…cháu ở với ai?
-à..hỗm rày nó ở bên ngoại…tận mé Thốt nốt…cũng đỡ…
-Vậy chị ở một mình?
-Ừm…bình thường có ông xả….hỗm rày chỉ có mình yên…

Đức trong lòng nở hoa…trong lòng lấy làm kỳ…sao mình lại háo hức muốn đụ người đàn bà nầy như vậy…nó liếc nhìn Nhung…chà cặp ngực “đồ sộ” nha…cái miệng cũng hết xẫy…nhung có nét quê mùa của cô thôn nữ miền nam…bất giác Đức chợt hiểu…là cái nầy…nét chất phát của một người thôn nử miền nam làm Đức nứng cặc muốn đụ…Lan cũng có thể là thôn nử miền nam đấy nhưng đã ít nhiều “biến hóa”…Nhung vẫn còn nét “đậm đà”…chính là cái nầy cho nó cãm giác muốn đụ nàng mãnh liệt…

Đức ghé nhà hàng gọi vài món mang về…tuy nói là vài món nhưng lúc đem ra xe Nhung liền chấn kinh.
-Sao …sao lại mua nhiều vậy..một mình tôi ăn sao hết..cậu thiệt là..phí tiền a…Nhung lầu bầu.
-Ậy không sao mà…để vào tủ lạnh…mai ăn tiếp…Đức cười…
-Nhà…nhà không có tủ lạnh…Nhung lí nhí…tuy là đời sống rất được cãi thiện nhưng nhiều nhà vẫn chưa có tủ lạnh…nghe Nhung nói vậy Đức ngẩn ra…nó quên mất điễm này…
-À..thôi kệ mà lở rồi…ăn xong thì cái gì còn lại …bỏ…Đức hùng hồn nói…
-cậu thiệt là phí phạm..tội chết…mai mốt xuống địa ngục ăn giòi đó nha…Nhung nghe nói thức ăn thừa bỏ nên xót xa…
-Hay là cậu ở lại ăn với chị…Nhung thu hết “dũng khí”nói…
Đức chính là chờ câu nói nầy…
-ừm được…ghé mua mấy lon bia…chị không ngại uống một chút?
-Không…tôi cũng thích uống mà…thỉnh thoãng cùng ông xã uống bia Sàigòn…
-Ậy hôm nay thữ bia ngoại..ngon lắm…bia Heineken nha…Đức đề nghị…
-Chưa..chưa uống bao giờ..đắt lắm…Chúng tôi uống không nổi đâu…Nhung thật thà..
-Vậy thử uống hôm nay ha…
-ừm..được…cậu ra tiền mua tôi ra mạng uống…Nhung cười hi hi.
-Đừng nói bậy…cái gì ra mạng…uống chút chút thôi…
-Cái gì chút chút…đã uống thì uống cho đã…mấy thuở được uống bia “chùa” lại là bia ngoại…
-Chị Nhung à…chị không sợ tôi cho chị uống say rồi lợi dụng sao…Đức “thăm dò”…
-Xì…cậu không phải người như vậy…vã lại cậu mà “chịu” gái già như tui sao?Nhung thấy Đức “cởi mở” nên cũng bắt đầu bạo lên…chẵng biết tại sao khi nói câu đó trong lòng nàng hơi mong đợi…
-Chị mà già sao..tôi thấy chị ngon lành sạch nước cản…đàn ông nhìn thấy chị thèm chãy nước miếng í…
-Ý nói là cậu cũng thèm tôi chãy nước miếng à?Nhung vô ý vui đùa nhưng chợt thấy câu nói của mình có gì không ổn liền ngậm miệng thầm mắng :”mình sao lại như vậy chứ? Đùa quá trớn rồi…”còn đang ngượng ngùng vì câu nói “bừa bãi” của mình thì chiếc xe ngừng lại bên đường…chưa kịp lên tiếng hỏi thì thằng Đức chồm qua hôn lên môi nàng…
….

Bàng hoàng…sững người Nhung chỉ kịp ú ớ trong cổ …lưỡi của thằng Đức cứ “tàn bạo” tấn công …Nhung nghe hơi thở của người đàn ông trẻ tỏa hơi nóng quanh vùng cổ…
-Không phải chãy nước miếng…chị làm Đức điên lên đó…Đức rù rì bên tai Nhung…rồi tiếp tục hôn hít lên mặt mủi nàng…Nhung cãm giác có bàn tay đang len lõi muốn chiếm hửu ngực mình…
-Đừng..đừng mà…Nhung thều thào nhưng thay vì ngừng ..bàn tay kia càng “bạo hơn” len lõi chạm vào vú nàng rồi…Nhung điếng người…rùng mình cố chống chế:
-không được..nơi đây không được…người ta thấy..kỳ lắm…Chị van cậu mà…
-Chị nói rồi đó nha…nơi đây không được..vậy mình đi nơi khác…lúc đó Đức có thể hôn chị rồi…
-Cậu…cậu coi tôi là gì hả???Nhung tấm tức khóc..
-Chị Nhung à..Đức thích chị thật mà nên mới không kìm được mới làm vậy… Đức xin lổi chị…từ nay Đức không làm vậy nữa…Đức hứa với chị…Đức nghiêm túc nhìn Nhung chậm rãi nói.
Nhung lặng thinh…tâm trạng đang bấn loạn,trước đây không phải chỉ có một lần,đã nhiều lần mơ thấy đụ với Đức tổng,vào công ty đôi khi vụng trộm nhìn Đức tổng rồi mơ mộng.Bây giờ cái mà nàng mơ mộng đang trở thành hiện thực…khi nãy Đức hôn môi nàng,hôn cổ nàng rồi lần mò bóp vú khiến Nhung vừa mừng vừa sợ…Nhung biết nàng và Đức không thể nào…như vậy có nên cho Đức chiếm hửu mình?nếu vậy sau nầy sẽ ra sao đây?Nhung biết Đức tổng nầy “lăng nhăng” lắm,hình như có quan hệ với rất nhiều đàn bà,Phó tổng Loan có thể là một ,cái cô nàng Nancy lai lịch “khũng bố” kia là một,cái bà Chủ tịch thành phố kia hình như cũng là một…so với người ta mình kém xa quá…lại còn con Yến kia nữa…nghỉ tới đó Nhung thừ người ra…
-Thôi Đức đưa chị về ha…

-Sao không nói gì vậy…Chị còn giận Đức à?
-không..không có…Nhung lí nhí…
-Vậy nói gì đi…nếu không Đức cho là chị Nhung còn giận Đức đó…Đức cười…
-cậu…sao cậu làm vậy?tiếng nói Nhung như muổi kêu…
-Đức thích chị mà..Đức nói rồi…không phải nhất thời,không phải một ngày một bửa…Đức muốn chị …hoài hoài…Đức muốn chị làm người đàn bà của Đức…thật đó.
-Nhưng..nhưng chị đã có chồng…Nhung lí nhí…
-Đức biết mà…mình vụng trộm với nhau…Đức chăm sóc chị trong bóng tối…Chị cũng canh chừng mọi chuyện cho Đức trong bóng tối…Chị biết đó mà…nay mai chuyện làm ăn và tương lai của Đức sẻ không dừng một chổ…Đức cần người tin cậy của mình…

Nhung nghe câu nói này lòng liền cãm thấy ấm áp lên..thì ra nó muốn mình là người đàn bà của nó,không phải chơi qua 1 hoặc vài lần rồi thôi,phút chốc cái “tâm ma” liền nổi dậy…lại nghỉ tới lúc nãy bàn tay nó chạm vú mình ,hôn mình liền cãm thấy nóng lên,phía dưới có cãm giác ươn ướt…
Đã đụ qua nhiều đàn bà Đức thừa kinh nghiệm để nhận thấy nhất cử nhất động của Nhung đang biến hóa theo chiều hướng tốt đối với mình,nó chắc đến 90 phần trăm bây giờ ôm lấy Nhung sờ mó hun hít như hồi nãy là không thành vấn đề…Đức không vội…Nhung rất nhạy cãm,hấp tấp sẽ làm cho nàng ta có cãm giác xấu đối với mình nhưng bảo đãm tối nay là chắc rồi…sẽ lột được cái quần Nhung ra.

Bản tánh Đức thích đụ đàn bà có chồng,thích làm gian phu nhưng nó không phãi lợi dụng vô tình…đụ cho biết rồi chạy làng…trừ khi người đàn bà ấy muốn rời nó…nếu không nó sẽ không bao giờ “quên trách nhiệm”…đây là ưu điễm của Đức…Nhung làm việc siêng năng,tuy ít học nhưng khả năng học hỏi nhanh chóng vì thông minh…sẽ là một trợ thủ tốt trong tương lai…ậy đó chỉ là sau nầy..bây giờ quan trọng là chịu cho nó đụ ,sau nầy mới tính đến chuyện khác….hắc hắc hắc…
Thấy Đức im lặng lầm lì lái xe….Nhung lí nhí
-Giận à?
-Đâu có..giận cái gì chứ?Đức cười…
-Vậy bây giờ có mua bia uống không?Nhung “bấm bụng” hỏi…
-Dĩ nhiên rồi…nhưng rủi Đức uống bia vào…lọan tính chị đừng giận nha….Đức nháy nhãy mắt cười cười…
-Thằng quỷ cậu…một cái đấm nhẹ trên vai nó….
Bia vẫn uống…nhưng không say rượu bia mà là say tình…Nhung quả thật rơi vào thiên la địa võng của cái bẫy tình Đức bày ra…

Cũng là trên chiếc xe đó…vẫn là trong khu vườn “địa đàng” quen thuộc kia Nhung đang run rẫy trước những nụ hôn nồng cháy của Đức tổng,hai bàn tay Đức tổng thám hiễm khắp nơi trên cơ thể trắng ngần của người đàn bà chưa từng biết mùi vị thật sự của thú vui xác thịt…người nàng như tê liệt khi chiếc lưỡi như con rắn “bò” khắp nơi rồi chui vào cửa động âm u đang lầy lội ,giây phút ấy Nhung không còn biết trời đất là gì nữa…

Rồi thì Nhung dang rộng hai chân đón nhận sự xâm nhập của con cặc lạ…Nhung cau mày …mặt tái xám…cãm giác đau thoáng qua vài giây rồi biến mất…cãm giác sướng điên người tăng dần tăng dần theo những cú lên xuống nhịp nhàng của Đức tổng…không biết từ khi nào hai chân nàng quấu mạnh vào eo nó phối hợp…hai tay nàng cào muốn nát tấm lưng trần trụi đang thấm mồ hôi kia…Đức tổng đụ dai…Nhung chỉ còn nhớ Đức tổng cứ lên xuống đều đặn lâu lắm..mạnh lắm…nhưng cũng rất dịu dàng không thô lổ,hung bạo,vồ dập,cục mịch.Mãi rất lâu sau Nhung mới cám thấy một giòng “suối nóng” tuôn vào người mình…

Đức vẫn không ngừng…vẩn nhịp nhàng nhấp…tiếng nhóp nhép va chạm giửa hai bộ phận sinh dục nghe rõ trong xe…miệng Đức bú liếm đầu ti vú phải,một tay chơi đùa nắn bóp vú phải…hình như không muốn ngừng vậy…cho đến lúc Nhung cãm thấy thở không ra hơi nó mới chịu để nàng yên…nằm qua một bên…Nhung ngước mặt nhìn trời,bàng hoàng không nghỉ đêm nay mình làm chuyện động trời” như vậy…đã gần 11 giờ đêm rồi,khu vườn thật vắng lặng,đêm nay bầu trời tuyệt đẹp,có ánh trăng và đầy sao lấp lánh,tiếng côn trùng kêu rỉ rã tất cả đối với Nhung trước kia rất là tịch mịch,buồn hiu,tẻ nhạt không có gì hấp dẩn nhưng giờ phút nầy Nhung thấy thơ mộng làm sao ấy…
-Chị đang nghỉ gì vậy?Đức vẫn trần truồng,ôm lấy nàng…tay lại không ngừng táy máy,Nhung nhìn thấy “hung khí” kia sừng sững trước mắt…Nhung hết hồn…to gần gấp đôi cái của chồng…Nhung thật không hiểu sao mình có thể chịu được khi cái đó “xâm nhập” vào cơ thể mình…nhưng quả thật khi nãy nàng rất sướng…chợt nhớ mình cũng đang như nhọng,Nhung lấy quần áo mặc vào….
-Đức còn muốn mà…mặc vào làm gì…Đức đưa tay cãn.
-Không …không quen…Nhung lí nhí..nàng quả thật không quen trần truồng như thế này trước mặt Đức mặc dù hai người vừa mới có quan hệ xác thịt…
-Gì chứ?…rồi sẽ quen mà…rồi nói nhỏ bên tai Nhung ,chẵng biết nó rù rì cái gì mà mặt nàng đỏ tới tận mang tai,cúi gầm xuống không dám ngẩn mặt lên…
Đức đẫy Nhung nằm ngửa …hun hít sờ bóp một hồi rồi cầm cặc dí ngay miệng nàng…