Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Tác Giả:

Lượt Xem: 724 Lượt Xem

Phần 8

Tưởng rằng bả ngầy tôi một lần đi học lóm ba cái chuyện con trai con gái thì hổng khi nào bà thèm hỏi tôi nữa chớ, ai dè chưa đầy dăm hôm ba bữa bả đã nhong nhóng nhắc tôi : sao mày, hồi này còn học được điều gì mới, kể tao nghe với.

Tôi biết bả khoái nghe ba thứ rờ rờ mó mó, chọt chọt đâm đâm, nhưng để chọc bả tức chơi nên làm như dứt hẳn rồi. Tôi nói : chị đã cấm, nào tui dám len men tới mấy chả để chị khỏ đầu lủng sọ sao. Chị đừng dỗ ngon dỗ ngọt tui rồi dện tui chết ngắc, tội tui lắm, chị à.

Bà chị trề cái môi dài như quốc lộ 1 nói lẫy : phải, tao biết mày ngoan lắm mà, vậy mà xển tao ra là mày mất dạng. Mày hổng ra đua đòi mấy cha nội ngoài đó thì mày đi đâu. Tôi giật thót cả mình, hổng dè bả nắn gân đúng chách, nhưng tôi vẫn gân cổ lên cãi : thì tui ra chơi với mấy nhóc chớ đi đâu. Chơi với tụi nó cho đầu óc thư giãn, đỡ căng thẳng, chớ nghe ba cái chuyện bậy bạ thêm nhức cả đầu.

Bà chị càng bắt nọn tôi : được rồi, để tao kêu mấy thằng tỏn tra hỏi, chúng mà nói hổng khi nào thấy mày ra chơi thì tao lắt giái đó, con. Tôi hoảng quá, ú ớ như ăn vụng bị bắt gặp, đành nói lảng cho rồi : tội nghiệp em mà chị, em thưa thiệt chớ hổng dám qua mặt chị đâu.

Nào ngờ bả đánh một đòn tâm lý quá ư tuyệt chiêu. Bả tốc luôn áo lên, trật một bên vú ra mà nhử : thôi, bỏ chuyện đó đi, tao đền cái món còn đeo nợ với mày, để mày kêu là tao xà lơ xà bát. Tôi mừng chết mẹ mà còn giả tảng : thôi chị lận vú vô cất đi, em hổng dám bú đâu, lỡ chị gạ em lại gần để chị lắt cu em thì chết mất.

Bà chị cười rần rần, mấy ngón tay còn nưng dưới vú bắt rung theo làm cái vú rung rinh, rung rinh thấy đã. Chèn ơi, cái quầng láng với cái núm thon thon bị nhét đè dưới lớp lụa của cái lúp coi lìn lịt dễ ghét làm sao, nó như một lọn chả giò mới chiên giòn, nhìn không cũng ứa thèm.

Chị biết vậy nên nói dỗi : mày hổng ưng để tao cất, chớ để chần vần như vầy, cha nội nào đi ngang thấy nhảy vô xin ngậm một chút, hổng lẽ tao hổng cho. Tôi phải vội sửa sai : để đó cho em, chị; đừng cho cha nội nào đụng vô mà em ăn thua đủ lấy máu chả ngay.

Chị Hai khen tôi : mày biết giữ của đó nghen, vậy mới xứng đáng là em tao chớ. Nói rồi chị nhứ nhứ cái vú trước mặt tôi : nè bú đi cưng cho “ phẻ “. Tôi ập ngay liền, lia cái lưỡi thấm cho đầu vú mềm của chị nằm gon ơ trong họng tôi, bấy giờ tôi mới mút mút. Chị Hai kêu mà khen : thằng chó, mày bú cũng hay ho quá chớ.

Tôi lục xục dưới tà áo của bả, tôi nút bả đã hay sao mà thả luôn vạt áo làm tôi lùm xùm dính ở trỏng bắt ngộp. Tôi phải lấy tay giở nó lên và kéo nút đầu vú chị ra. Cái mùi thơm thơm của lụa nịt vú làm tôi ngất ngây tới bến, tôi tưởng vú bà chị bằng cao su nên lôi kéo và nhằn ướt át trong miệng tôi.
Cái đầu lưỡi nhọn của tôi loằng ngoằng tha đi tha lại trên quầng vú, lại chẻ he cái núm vú ra và tôi rúc như bồ câu gù nhau từng chặp. Chị quíu thằn lằn, ưỡn cao lưng lên làm cái vú ọp ẹp, lăn xà quầng trong miệng. Tôi đớp đầu vú, nút chóc chóc, rồi sẵn đà tôi ốp tay vô măn cái vú để không.
Bà chị nghiến răng kèn kẹt, người nhồi tới nhồi lui, đít nhỏng lên như vịt rũ cánh, tôi liếc cái háng bả xà quây xà quây mà muốn lòn tay vô. Chợt chị hỏi tôi : bây giờ tao để mày bú và măn vọc vú tao rồi thì tao hỏi thiệt mấy cha còn xúi bày cho mày điều chi khác, cứ nói ra đi chị hổng la đánh em đâu.

Chao ơi, sao giọng bả ngọt lùi, khiến tôi mềm lòng mắp máy môi muốn khai ra ráo. Song cũng còn chút e dè, sợ bả nịnh tôi rồi bất ngờ bả ngắt bắp vế non làm rụng bố mớ lông loe ngoe vừa mọc thì bỏ bu. Tôi sững người, nhả vú ra năn nỉ : em nói hết nước hết cái mà chị chưa tin, thôi, em hổng bú nữa, em mệt lắm rồi.

Bây giờ thì chị nạt : tao bắt mày bú, mày có bú hôn. Mày đừng làm kiểu chơi cha, nút măn làm tao nổi hứng rồi bỏ ngang, tao giập cho hết đường lấy vợ đó, em. Tôi nghe ớn quá nên vội bợ liền hai vú bả lấy thế mà hét : để em bú, để em măn, chị đừng đập em.
Thế là tôi nút cái nào cái nấy thiệt mạnh, tôi cắn cái đầu vú nhai như nhai kẹo cao su, còn tay thì vê cái núm vú kia như vê thuốc lào thành cục. Chị hít hà và khen : mày làm đúng bài bản nghe nhỏ. Tôi bèn lật tung luôn bên vú còn bị nhốt trong lúp nịt mà nhún tưng tưng tạo cảm giác hay ho.

Chị Hai như con sâu uốn éo, vầy vò, trơn nhợt. Tôi mạnh bạo nhay nhay cái núm vú khiến bả kêu nho nhỏ : ui, đau, mày đừng cắn chị. Tôi thả lỏng miệng mà nói : đau mới sướng, chị đừng cản để em giúp chị vui mà. Cái nịt vú giờ líu ríu dính toòng teng, tôi măn muốn tróc cái đầu ra mà chị cũng không kêu nữa.

Một lát, chẳng cần xúi, chị cũng tự động cởi nịt vú ra nói để tôi dễ làm việc Tôi lại phải hối chị mở bung luôn cái áo chớ nó vướng víu làm tôi cũng không thấy hay ho. Chị nghe lời ngay giựt mạnh áo, tiếng nút bấm nghe lách cách như ai cắn hột dưa vậy. Tôi ngoạm và bóp bẹp vú chị, mơn tựa rửa ghẻ lên cái núm không bị ngâm, chị gồng mình mà nhận những cú nắn nhón của tôi.

Đợi đến khi thấy chị lơ mơ như lạc hồn lạc vía, tôi cắn nhay đầu vú chị mau lên, chị lướt hẳn tới để cái háng gần tôi sát sạt. Tôi lừng khừng vờ xoa xoa bụng bả, chị xìu xìu ển ển bắt chuồn chuồn. Tôi biết chị sướng nên chúi luôn bàn tay măn vú vừa thả để lòn vô cạp quần chị. Tôi thấy chị giựt nảy mình nhưng rồi cũng im. Tôi mở rộng lòng bàn tay thành nan quạt và xoa đều lên cái quần lót mỏng tanh của chị.

Chị bật ngửa bật nghiêng, hai đầu chưn nhón lên khi bàn tay tôi xoa rần rần như người ta xoa đầu con nít. Lụa sịp của chị mát rượi, nhưng tôi không thấy kích thích và khoái bằng khi tôi làm rối mớ lông dựng đứng của chị bên trong. Tôi nghe chị kêu nho nhỏ : á, á mà không cấm ngăn gì tôi nữa.

Tôi đặt ngón tay giữa mò tìm đúng cái rãnh ở khe háng chị mà vuốt ngược lên một nhát. Tôi thấy chị rị lại, ấn cái háng xuống đè lấy ngón tay tôi. Cha ơi, tôi có thấy sai hôn mà sao cái khe bả ướt nhẹp. Tôi dán lớp lụa sát vào mà day lăn tăn làm bả tựa bị điện giựt, mở banh càng ra hứng. Tôi ịn ngón tay giữ chặt lại, bà chị cà tới cà lui, tôi nút vú thiệt sâu và móc, nghe chách chách trơn hầy ở trỏng.

Bà chị như con gà mắc đẻ, vú bị cắn nút, háng bị giữ đè làm bả lao chao, há mồm há miệng. Tôi vét nạo thêm hai ba cái thì bả loạng choạng muốn bật ngửa. Bả rên inh ỏi : chỗ đó thốn quá, mày làm tao nôn…

Đó, cũng vẫn cái mửng cũ, nứng thì nói toạc ra nứng, còn bày đặt nôn với nao. Tôi nổi ghét nên móc càn móc lụi, nhấn tin tin cho bả hết làm eo. Tôi mò trúng cái cục giẩu ra nên cắn mạnh răng vào vú mà móc cho bả rụng. Y như rằng bả kêu chí chóe : tao nứng quá, nhỏ, tao nứng thiệt, nhớt mẹ nó hết trơn, mày làm bim tao tê luôn một lèo.

Nhưng bả lại chỉ vẽ cho tôi : mày đừng thả tay ra, cứ chỗ đó ịn ịn vô cho tao nhờ. Tôi lùng bùng cả đầu, nên lần xần không biết phải làm sao. Tôi mò mò làm bà chị xàng xê, cái lót trật mẹ sang một bên, ngón tay tôi chạm vô một mớ bầy hầy, vừa mềm, vừa nhớt, vừa quăn queo, vừa lủng lỗ.
Lúc này tôi không chỉ dùng nhứt dương chỉ nữa mà xài luôn mấy ngón, vừa búng, vừa khảy, vừa nhúm, vừa lôi cái ổ sên mà quậy cho chị Hai bể đôn bể đáo. Tôi lúng búng nói cho chị nghe : điều em mới học được là như vầy nè, chị sướng hôn. Chỉ thấy chị gật đầu nhắc lập cập : sướng, tao sướng, tao nứng, chết, chết, cưng ơi.

Chị ôm vít lấy tôi như muốn bế bổng tôi lên mà ca cẩm : tao nứng muốn rớt bim ra, mày ráng làm tao tới luôn đi cho được việc. Tôi bị xoắn xít vì cái húm chị lọc xọc giữa mấy ngón tay (lần đầu tiên tôi mới biết bim chị Hai rõ rệt) nên xiết răng, banh cằm mà vét móc, lết ủi cho chị băng ta lông mới chịu.

(Hết Phần 8 … Xin mời đón xem tiếp Phần 9)