Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Phần 2

Từ lúc bị bà chị khám phá ra cái sự dậy thì của tôi thì tôi hết còn dung dị nữa. Lần nào gặp bả, tôi cũng khép nép, ỏn ẻn như mấy tay bóng. Tôi đi không tự nhiên, len lén như thằng ăn trộm. Bả phải nhắc nhở tôi : tao có ăn thịt, ăn cá gì đâu mà mày sợ dữ vậy. Tôi được trớn bẻ queo câu nói lên án bả : bởi xưa rày chị thấy tui đâu là chị ngắt, chị véo, chị giựt, chị ký, biểu sao tui hổng sợ.

Như nghe ra, chị thở dài xí xóa : hồi đó mày còn nhỏ thì khác, tao phải lo dạy dỗ để mày hư, má rầy. Còn bây giờ mày lớn rồi, có biểu tao nhéo tao cũng hổng dám. Nói rồi, mặt bả đỏ rần, miệng chúm cha chứm chím cười thấy ghét.

Vô tình tôi xoa xoa chỗ bắp vế non như vừa bị bả nhéo nữa. Bả có vẻ ân hận : thôi tao biết rồi, mày đau nên hận tao. Cho tao xin lỗi được chưa ? Được thể, tôi cà kê dê ngỗng than van : chèn ơi, nhằm chỗ thịt non mà bà nghiến răng nhéo trèo trẹo, tui tưởng có lúc rớt mẹ nó ra rồi chớ. Thử bà để tui nhéo một lần coi có biết đá biết vàng hôn.

Chị lả lướt với tôi : bây giờ mày muốn thường chi tao cũng chịu, chớ mày cằn nhằn thì việc đã qua, tao có lấy lại được đâu. Tôi băn khoăn, đầu óc rối nùi, tôi định bụng gạ gẫm bà thứ gì đây cho khuây khỏa nỗi hận trong tôi, nhưng sao tôi ớn bả quá.

Nói nào ngay, kể từ lần lóng tay tôi đè lên cặp vú của bả, sao tôi mường tượng cái chất êm êm theo ám ảnh tôi hoài. Thậm chí ngủ mê tôi cũng thấy tôi đang mằn mò vú bả nữa. Có điều hổng biết khi tỉnh ra sao, chớ còn đang ngủ tôi thấy tôi nựng cặp vú mà bà hổng la, hổng cự nự gì hết.
Trái lại bả còn nây người lên, đưa cặp vú ra cao cho tôi mằn, tôi bóp mới đã. Tôi bóp chừng nào thì bả rên chừng đó, lúc đầu còn nhi nhoe như con mèo con, sau thì rống lên như mèo khát tình. Tôi thấy bả bíu lấy cánh tay tôi, hổng hất ra mà lại đè sát vô, miệng hít hà còn hơn ăn ớt.

Tôi hứng chí vò vò, tưng tưng, hai cái vú như lọn bột nhồi nhồi trong lòng tay coi bắt đã. Bả mơ mơ màng màng, miệng châu hẩu mở ra, tôi bóp chừng nào bả xìu rơ chừng đó. Tôi mằn nơi bầu, nghe ọp ẹp như bong bóng, chừng thấy hai cái núm nở cứng như sừng trâu, tôi khảy te te bả đã, rùng mình từng chặp.

Tôi nghiệm ra đã chạm trúng cái mạch nứng của bả nên khò khò làm cho hai cái núm nổi hòn như đất sét và a thần phù tôi kê miệng vô bú chụt chụt nghe vui. Bả vẫn để yên cho tôi ngậm, tôi nhay, tôi cắn, tôi tha mà không một chút phản ứng.
Tôi bú rồi còn nút, lia cái đầu lưỡi nhám làm bả kêu rân ri : cha ơi, sao mày làm tao bủn rủn hết tay chưn. Tao tưởng mày cóc chết, ai dè mày bú nút cũng có đường tương chao đó chớ. Rồi bả vít đầu tôi xuống, dí sát cái vú vô, khuyến khích tôi : mày bú sâu vô và nút mạnh cho tao. Tôi say sưa bú, lôi ọc ọc, bả ưỡn mình toa rập và còn xúi tôi dùng tay kia bóp vô cái vú chưa được đụng tới nữa.

Tôi được bú, được măn nên làm hùng hục, tôi cắn nhẹ cái núm, lôi ra thiệt dài rồi thả nghe cái sựt, bả rả rich kêu lên : tao tiếc là mày chỉ có một cái miệng, chớ mày có thêm cái nữa, mày nút một lượt hai vú, chắc tao chết quá.

Tôi sướng tê người nên ra công phục vụ bả tận tình. Bả nhìn tôi âu yếm, xoa tóc tôi nói nựng : ngoan, ngoan, bú giỏi đi cưng. Chị cho đó, em bú, măn chừng nào chán thì thôi. Ai đời, đàn ông con trai bú vú mà bả chờ họ chán thì chắc là chờ đến bất tận, nên tôi ậm ừ nút dài dài.
Mải lo thả hồn suy nghĩ, tôi quên phéng chuyện bả hỏi nên nghe bả nhắc : chớ sao tao hỏi mà mày im thin thít đi. Đó, tao bằng lòng bồi thường cho mày thì muốn gì nói đại, còn làm bộ làm tịch. Tôi ho khan hắng giọng mà điếc câm, bởi tôi mắc cỡ không sao cất thành lời.

Bà chị thấy tôi lúng túng thì hơi gắt : con trai mà nhát, sau này yêu con nhỏ nào lần khân mất mẹ nó đi mới tiếc. Thời buổi này phải làm ào ào, dứt khoát, dây dưa là bị thằng khác cuỗm tay trên đó em.

Nói rồi, bả chờn vờn biểu tôi : thôi, mày lại đây tao chỉ vẽ cho. Chị kéo tôi cái rột lọt vô trước ngực bả rồi ôm lấy tôi đu đưa khăng khít. Tôi hửi mùi đàn bà con gái của bả mà hồn ngất ngây, mụ mị. Nhứt là hai cái vú của bả dập dồn lên xuống cọ quẹt vào thịt da tôi làm tôi nổi lăn tăn.

Bả càng ôm sát tôi hỏi : nè, chị ôm mày trong lòng rồi, đừng hồi hộp nữa, muốn gì cứ nói, chị hổng la đâu. Tôi chạm nhẹ mặt vào ngực chị, hít thấy mùi thơm thơm của lụa là, và dáng mềm mềm của thịt da chị thì lịm nằm im ở đó.
Tôi thấy chị nhỏn nhoẻn cười, ra cái điều thấu rõ tim đen của tôi nên vờ giả lơ, chỉ xiết tôi vào như vô tình vậy. Tôi thụ hưởng vừa mùi hương, vừa dáng thở xập xình mà nghe chao đảo cả tâm hồn. Tôi nép sát vào hai vú xìa đùng đùng như ai dùng con triện ịn lên giấy. Tôi điếng người tiếp nhận sự âu yếm của chị thật lâu. Chị cũng dung dưỡng để tôi làm theo ý muốn.
Một lúc, không biết tình cờ hay cố ý mà tôi xê dịch cái miệng lên một bên vú chị hồi nào hổng hay. Dù chỉ mới khẽ chạm bên ngoài áo, nhưng tôi nhận rõ đầu vú chị cương sưng, tôi giả bộ khô cổ, chép chép môi, đưa đẩy thì cái đầu vú càng nhọn hoắt nhô ra ngoài.

Với cách vô thức, tôi tợp tợp khan vài cái, nào dè chị lại nhấn mặt tôi vô cái vú để tôi dễ chạm tới hơn. Tôi như bị thôi mien nên chúi đầu chúi mũi vầy vò cái vú chị bên ngoài áo. Chị nhúc nha nhúc nhích, người nóng lên dần. Tôi vẫn rúc khề khà vô cái phần mềm nơi ngực chị. Chừng một lát nghe chị kêu : mày làm tao nóng bức quá, để tao cởi hẳn áo ra cho đỡ nực.
Nói rồi, chị kéo xê đầu tôi ra, tự nhiên lần gỡ từng hột nút. Tôi choáng váng mặt mày, đâu ngờ cặp ngực bả đồ sộ như vậy. Cho dù bả đã đeo chúng trong cái yếm đàng hoàng mà những khoảng thịt vẫn lòi ra từng dúm. Lại thêm bà chị thở hổn hển làm cho chúng như muốn xé toạc lụa yếm nhảy vọt ra.

Lần đầu tiên tôi được nhìn khoảng ngực gần để trần và làn da nữ trắng mịn của người nữ, tôi nao nao khó tả. Tôi bất giác kêu lên : ôi, chị có nước da trắng quá. Chị có vẻ hãnh diện, nhưng vẫn càm ràm : tao mà trắng nỗi gì, chẳng qua mày chưa thấy ai nên khen nịnh cho tao khoái. Tôi chống chế : thiệt mà, tui nói thiệt mà.
Chị vặn lại tôi : chớ mày đã thấy ai mà khen tao dữ dội. Tôi bí quá nên nói liều : thì má đó. Chị cười lên rung rúc : thằng quỉ, mày thấy hồi nhỏ xíu biết gì mà bày đặt, giờ mày còn nhớ gì đâu mà so với sánh. Tôi gân cổ giữ nguyên lời phê phán : tui nhớ chớ sao không, tui còn nhớ rành rành vú má đâu có bự như chị đâu.
Chị tôi lầm bầm : cái thằng thiệt hết nước, con trai mà tò mò, chê khen vú người này bự, vú người kia nhỏ, để tao méc má cho mày no đòn mới chừa. Tôi làm bộ sợ co người lại nhưng nhè đúng ngực bà chị mà lăn xả vô.

(Hết Phần 2 … Xin mời đón xem tiếp Phần 3)