Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Tác Giả:

Lượt Xem: 300 Lượt Xem

Haizzz, chả hiểu dạo này làm gì mà hay bị vu khống oan thế nhỉ 🙂 có 1 thằng nó bảo mình tải truyện người khác về đăng lên đây mình éo hiểu sao nó nói được luôn, nếu mà nó cảm thấy đủ tự tin nói như vậy cứ ib số zalo phía dưới nhắn tin cho mình, nói thử web nào mà đăng truyện trước mình mà bảo mình tải truyện đăng lên nói thật đủ bản lĩnh cap kèo không, trong vòng 5 tháng mình không đăng truyện đố web nào nó đăng tiếp các chương sau lên, hoặc ngược lại mình đăng trước chap 8 này lên giải thích, đố web nào nó đăng nhanh hơn bên mình đấy, lớn rồi bạn, chứ có phải còn nhỏ đâu ăn không được thì phá à, thất đức lắm suy nghĩ lại đi nhé.

*********

VP Gà Lôi

Đến chiều khi tôi tỉnh dậy mở cửa ra khỏi phòng thì có thấy mẹ đang ngồi ở đại sảnh, bên cạnh là có anh Phong hai người rất tình tứ chỉ trỏ đủ thứ trong cuốn tạp chí mẹ cầm trên tay, mẹ phát hiện ra tôi và cất giọng.

– Thiên, ngủ dậy rồi à.

– Dạ vâng..

– Lại đây..

Tôi đi đến, mẹ cầm cái hộp để trên bàn đưa cho tôi, tôi nhìn vào hình dán đại diện trên hộp thì sáng mắt ra, vẻ mặt vui như trồng lúa được mùa.

– Wow…. Là mô hình robot mẹ mua cho con à.

– Ừ, mẹ mua cho con đó.

– Con cảm ơn.

Tôi cầm hộp đồ chơi robot bên tay phải, tay trái choàng qua vai ôm mẹ, mẹ phì cười rồi nói

– Cái này là mẹ mua tặng con, nhưng con phải hứa với mẹ một điều, nếu con hứa từ nay về sau mẹ sẽ mua nhiều đồ chơi cho con

– Được được ạ.. Mẹ nói đi.

Tôi hớn hở chờ mẹ nói ra.

– Là như này, chuyện của mẹ và anh Phong khi trưa trong phòng toilet con không được kể cho ba con nghe chưa.

– Không kể cho ba á vì sao vậy, mẹ làm việc tốt mà.

– Không được, mẹ nói con phải nghe hiểu chưa giờ ba đang bận cho việc làm ở xưởng nếu con nói cho ba, thì ba sẽ lo lắng và không thể làm việc được ba không làm việc được thì lấy đâu ra tiền để đưa cho mẹ, mua đồ ăn ngon và robot cho con chơi.

– À… Thì ra vậy, con hiểu rồi mẹ yên tâm đi.

– Ừ ngon.

– Thế giờ con xin phép mẹ cho con qua nhà bạn chơi nha, con khoe robot mới cho nó thèm chơi.

– Phì… Cái thằng này, bày đặt có đồ chơi mới là đem ra khoe, thôi đi đâu thì đi nhớ đúng 5h30 là về nghe chưa, mẹ không thấy là mẹ đánh đòn đấy.

– Dạ.

Tôi chạy một mạch ra khỏi nhà, chạy qua nhà thằng Vũ, lúc chạy qua cũng có chạy ngang qua nhà lão Tân, thấy cổng đóng kín không có ai, chỉ có một mình lão ngồi ở bậc tam cấp trước nhà, xoa xoa chỗ trán hơi bầm tím, miệng thì lèm bà lèm bèm hình như là đang chửi ai đó, khi lão thấy tôi ngang qua lão liền bật dậy gọi tôi lại.

– Ê… Thiên, con đi đâu đó.

– Dạ.

Tôi bị lão Tân gọi lại, cũng sợ một chút không biết chuyện hồi trưa lão có phát hiện ra tôi hay không, sao giờ lại gọi tôi vào.

– Đi đâu đó.

– Dạ con đi quà nhà thằng Vũ chơi, mẹ mới mua robot cho con.

– À… Vậy à, thế mẹ con có ở nhà không.

– Có ạ.

Lúc lão Tân hỏi mẹ tôi mắt lão sáng rực lên, tôi để ý miệng lão như chảy ít nước bọt ra mép vậy.

– Mẹ ở nhà một mình à.

– Không, mẹ ở nhà với anh Phong.

– Anh Phong ??… Anh Phong là thằng nào.

– Anh Phong là học sinh của mẹ, mới chuyển đến ở chung nhà với con.

– À, vậy giờ mẹ ở nhà với anh Phong.

– Đúng vậy, thôi con đi đây.

– Ừ…

Lão Tân nghe mẹ đang ở nhà với anh Phong lão liền nhíu mày, trong cái nhíu mày ấy có mang theo sự hoài nghi lẫn đan xen tiếc nuốt.

– Mẹ nó, đâu ra thằng chó này vậy phải qua xem thử mới được.

Lúc lão thì thầm, tôi xoay người lại vẫn nghe thấy rõ, sau đó tôi đi thẳng một mạch ra nhà lão, nhưng không đi quá xa mà đi đến một đoạn khuất bóng liền rẻ sang bên phải núp vào bụi cây, nhìn ra ngoài khoảng 5 phút sau lão Tân cũng đi ra, lão cầm trên tay một hộp đó không rõ.

Tôi chờ lão đi rồi, mới bám theo sau, đáng lẽ mục đích ban đầu là tôi phải qua nhà thằng Vũ chơi, nhưng do câu nói thì thầm cuối cùng của lão tôi mới tò mò muốn xem thử lão làm gì nên mới quyết định hoãn việc qua nhà thằng Vũ để bám theo lão.

Lão Tân đứng trước cổng nhà tôi, lão dòm vào nhưng không thấy ai cả chỉ thấy trước mắt mình là cổng trước mở toang hoang lão cứ thế bước vào còn tôi thì bám theo sau, sực nhớ ra là do lúc nãy mình đi ra vội qua nhà thằng Vũ quá mà quên khóa chốt lại

Đi theo lão Tân vào, người tôi nhỏ nữa nên dễ dàng đu qua chỗ này, bám qua chỗ nọ như con sóc mà lão không hề hay biết. Khi lão đứng trước bậc tam cấp nhà tôi lão không thấy ai trong nhà, thế là lão quyết định ý nghĩ táo bạo đi thẳng vào trong.

Lão vừa đi vừa cẩn thận nhìn ngắm xung quanh, cũng không vội cất tiếng gọi nhưng âm thanh rất nhỏ dường như chỉ lí nhí trong miệng, lão đi đến Phòng gần nhất ở đại sảnh bất ngờ lão khửng lại.

Đứng im một chỗ nhìn vào, đó là phòng của mẹ rất nhanh lão lấy ra một cái điện thoại 24 bàn phím đưa cao lên, tôi nghĩ là lão đang quay phim hay chụp ảnh gì đó, còn tay còn lại đưa xuống đủng quần của mình chà lên xuống, một lúc sau lão Tân móc cả con cặc của mình ra sục.