Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Tác Giả:

Lượt Xem: 306 Lượt Xem

Lão Tân cầm trên tay một hộp quà, ăn mặc trong luộm thuộm quần jean ống loe, áo sơ mi xám bên bỏ thùng, bên vạt kia thì lại không bỏ, mẹ tôi thấy lão đứng trước cửa thì ra mở.

– Anh Tân à, anh qua nhà em giờ này có chuyện gì không.

– À, là như này, hôm bữa anh có đặt mua chú Thanh mấy bao gạo á, mà chú Thanh không lấy tiền anh, Chú bảo hàng xóm nên mấy bao gạo đó không đáng tiền quan trọng là tình làng nghĩa xóm, anh nghe xong cảm động lắm nên hôm nay qua đây có mang theo một ít quà bánh biếu chú Thanh và em coi như mấy bao gạo hôm trước chú tặng anh.

Lão Tân bữa trước đúng là có mua bên nhà tôi mấy bao gạo, mà ba tôi thì làm ăn lớn thường thì xuất khẩu vài tạ đến tấn cho nên mấy bao gạo đó cũng không đáng bao nhiêu ba cứ thế đem tặng lão Tân, Lão Tân vừa nói ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào khe vú của mẹ tôi, mẹ tôi biết được đưa tay lên che giả vờ như ngứa ở chỗ đấy gãi gãi mục đích là đang ám chỉ nói khéo lão đừng nhìn.

– Vâng, cảm ơn, quà cáp gì cho phiền nhà em tặng anh đâu cần báo đáp trả ơn lại đâu.

– Ầy… Cô Tuyết nói thế không được, tính anh là vậy, giúp anh dù là một hạt cát thì anh vẫn nhớ ơn.

– Vâng, nếu anh nói thế thì em xin nhận. Còn bây giờ….

Mẹ nhìn lão sau đó nhìn ra ngoài ánh mắt mang vẻ xem thường như muốn đuổi khéo lão, mẹ cũng chả khác gì tôi rất ghét lão, lão Tân 40 tuổi đầu rồi mà chả ra dáng người đàn ông trưởng thành suốt ngày cứ đi ve vãn gái trong xóm, bởi vậy mẹ cực kì ghét lão nhưng vì là nhà có gia thế có ăn có học đàng hoàng nên mẹ chỉ đành tìm cách lãng trách hoặc đuổi khéo lão chứ không nói thẳng mặt.

– Bây giờ à, Bây giờ anh xin vào uống chén trà nói chuyện với chú Thanh được không.

– Nhà em nay nhiều việc, rất mệt đã đi ngủ từ sớm anh thông cảm nhé.

– Ây, chưa gì đã ngủ rồi à…. Thôi thì để mai hoặc mốt gì cũng được, anh cũng có thứ muốn cho chú Thanh xem.

– Thứ gì anh.

Mẹ thắc mắc hỏi.

– À là cái này nè.

Lão tân móc từ túi quần ra chiếc điện thoại 24 bàn phím của lão ấn ấn gì đó rồi đưa ra trước mặt mẹ xem, khi mẹ xem bà như giật mình hoảng hốt vội lui về phía sau, vẻ mặt tỏ ra lo sợ.

– Cái này… Cái này… Vì sao anh.. Anh có.

– Hehhe, chỉ là tình cờ thôi, buổi chiều qua nhà em tìm chú Thanh nào ngờ bắt gặp được giờ em tính sao đây, hay là anh đưa cho chú Thanh xem nhé, không biết chú ấy thấy vợ mình lăng loàng như vậy sẽ ra sao.

– Anh…

Mẹ thất thần cúi đầu suy nghĩ gì đó sau đó lại ngước lên nhìn lão.

– Xin anh đừng đưa cho chồng em, em xin anh, anh muốn sao cũng được, hay anh cần tiền em sẽ đưa anh, anh muốn bao nhiêu.

– Hehhê, tiền thì anh không thiếu, anh cũng có cơ ngơi đàng hoàng mà em, chỉ là……

Lão Tân lại đưa ra con mắt đê hèn nhìn mẹ, tôi đứng bên cạnh chả hiểu hai người nói gì.

– Chỉ là sao, anh nói đi.

Mẹ gấp gáp.

– Em cùng thằng đó làm sướng nhỉ, anh cũng muốn được như vậy, em cho anh 1 lần đi anh hứa video này anh sẽ xóa.

– Anh…… Khốn nạn

Mẹ giận dữ, từ bộ mặt sợ hãi chuyển qua tức giận.

– Hehe nếu em đã nói vậy thì anh hết cách… Chú Thanh ơi…

Lão gọi to, mẹ nhanh chóng chạy tới đưa tay bịt mồm lão, lão Tân lợi dụng tình huống đó nắm tay mẹ hít hà liên tục, mẹ tởn lợm vội rút tay ra.

– Sao, như nào.

– Được rồi, nhưng anh phải cho tôi thời gian suy nghĩ.

– Dù sao thì bên cạnh tôi còn có con của tôi.

Lão Tân nhìn qua tôi, nhếch miệng cười đểu cáng rồi gật đầu.

– Được thôi, nhưng giới hạn chỉ ngày mai thôi nhé, chậm hơn là anh gửi cho chồng em đó.. Hehehêh… Anh về đây.

Lão nắm tay mẹ đưa món quà xong quay đầu ra về, để mẹ bơ vơ đứng đó nhìn.