Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Vòng Xoáy Nghiệt Ngã – Update Chương 9

Tác Giả:

Lượt Xem: 701 Lượt Xem

Được sự hối thúc của tôi cô Phương liên tục sục lên xuống, sau đó còn cúi đầu tới gần mở miệng ra nhổ một bãi nước miếng lên trên đầu khấc của tôi để cho tay cô dễ dàng trơn trượt hơn càng làm tôi tê rần sung sướng.

– A.. Con thấy thích quá cô…

– Hứ ông chỉ giỏi cái miệng, việc này cô giúp con, con người được kể cho ai nghe chưa kể cả mẹ con hay thằng Vũ con cô nếu con nói chuyện này ra cô giận con luôn, từ nay sẽ cấm con đến nhà cô nữa.

– Dạ con sẽ không kể cho ai hết cô yên tâm ạ

Tôi sợ cô Phương giận với cấm tôi tới nhà nên nhanh chóng gật đầu đồng ý, trong khi đó cô Phương vẫn sục chim tôi hai má cô đỏ rần, tôi còn đang tận hưởng cái sung sướng nữa vời thì bất giác chưa kịp chuẩn bị tâm lý chống đỡ cao thì đã bị cô cúi đầu xuống há to mồm ra ngậm con cặc tôi vào. Tôi như bị điện giật rùng mình lên.

Con chim tôi bị bao bọc bởi cái miệng ẩm ướt của cô sướng không thể tả nổi từng tế bào như chảy dọc sống lưng tôi rồi phát tán ra cả thân thể tôi giống như con lăng quăng vặn vẹo qua lại, tay để lên đầu cô muốn đẩy đầu cô ra một chút để tạm dừng. Chờ tôi thích ứng.

Nhưng cô Phương không cho, cô cứ ghì chặt đầu mình xuống dùng đầu lưỡi của mình khấy đều cái đầu khấc của tôi, sau đó còn chọc vào lỗ tiểu nữa tôi chịu không nổi sự bá đạo của cô nên đã xuất tinh ra ồ ạt, cô Phương ngậm chặt chim của tôi cho tinh tôi bắn đầy trong họng nhiều đến nỗi cô sặc và nhả chim tôi ra tinh trùng chảy xuống cằm, cô Phương đưa tay để lên miệng rồi nhả tinh trùng tôi ra.

Cô nhìn tôi như không tin được đây là tác phẩm của một đứa 13 tuổi vậy, sau đó cô lấy khăn ra lau hết tinh trùng trên miệng và tay của mình, còn lau cho chim của tôi, cô Phương bảo tôi mặc quần vào lại, rồi nhắc nhở tôi lần nữa không được kể chuyện này cho ai tôi gật đầu lia lịa và móc nghéo với cô.

Tôi thỏa mãn xong thì ra về, cầm trên tay vẫn là hộp mô hình robot về đến nhà thấy mẹ đang nấu ăn, ba thì cũng về rồi ông ngồi đọc báo còn anh Phong thì ở trong phòng làm gì đó tôi không rõ vì anh đóng cửa

Tôi đem hộp đồ chơi để trên bàn trong phòng mình, nằm ngửa ra nệm với vẻ mặt vui sướng không ngờ là khi được cô Phương dùng miệng lấy chất độc ra lại sướng như vậy mà nghĩ lại, anh Phong cũng được mẹ làm thì có nghĩa anh Phong cũng rất sướng nếu như ngày nào cũng bị sưng lên thì sướng biết bao nhỉ sẽ có cớ để nhờ cô Phương hay mẹ giúp. Ahihihi. Nghĩ thầm trong lòng chưa vui sướng được bao lâu là có tiếng mẹ cất lên.

– Phong, Thiên ra ăn cơm cô nấu xong đồ rồi.

– Dạ Mẹ.

– Vâng cô.

Tôi và anh ở trong phòng đều cất tiếng đồng thanh rồi đi ra, ngồi vào bàn nhìn trên bàn là đầy đủ món ngon tâm tình tôi lại tốt tôi ăn nhiều lắm. Ba thấy tôi vui vẻ khác lạ với mấy ngày thường thì ông thắc mắc hỏi.

– Nay có gì vui à, sau con vừa ăn vừa cười thế Thiên.

– Dạ có ạ.

– Có gì kể mẹ nghe.

– Là con được cô Phương mẹ thằng Vũ làm…..

Ấy chết nói ra tới đây tôi sực nhớ lại lời hứa với cô không kể ra cho ai biết chuyện cô giúp tôi lấy độc ra, may mà tôi kịp thời sửa sai ngậm miệng lại đúng lúc.

– Cô Phương à, giúp con làm gì.

Mẹ nhìn tôi hỏi.

– À.. À cô … Cô… Cô

Tôi ấp úng, ba thấy lạ càng bực giọng hơi gằn lên.

– Giúp gì sao không nói, đàn ông đàn an thì phải mạnh dạn lên.

Tôi nghe ba gằn giọng quýnh quá nói đại

– Dạ là giúp con sửa con robot ạ, con đem con robot mẹ mới mua cho đem qua nhà kiếm thằng Vũ… Mà.. Mà lỡ làm rơi xuống hư con sợ mẹ mắng nhưng cô Phương đã giúp con sửa lại.

– Cái thằng có thể cũng ấp a, ấp úng.

Ba nói xong liền ăn cơm tiếp. Mẹ phì cười.

– Mẹ không mắng đâu, thôi tập chung ăn đi.

– Dạ.

Tôi ăn xong, tối ngồi trên bàn học anh Phong ngồi bên cạnh chỉ bài, ôn lại cho tôi một số kiến thức cơ bản để tránh bị quên, tôi tiếp thu rất nhanh cách dạy của anh Phong cũng dễ hiểu khoảng chừng 45 phút thì dạy kèm kết thúc. Anh Phong thu xếp đồ về phòng mình nằm đọc sách mẹ và ba thì xem thời sự trước đại sảnh còn tôi thì nằm trong phòng với bộ đồ chơi mô hình robot đưa con robot lượn qua lượn lại trước mặt. Lúc này từ bên ngoài có tiếng khàn khàn cất lớn.

– Có ai ở nhà không, Thanh ơi, Tuyết ơi…

Là của một người đàn ông tôi nghe giọng rất quen, hình nhừa của lão Tân đúng rồi. Tôi chạy ra thấy lão đứng trước cổng mẹ cũng đi ra cùng.

Đọc full LH zalo : 0934788663