Vợ Bạn Làm Người Mẫu Ảnh – Truyện SEX Ngoại Tình 2023 – Update Chương 24

Chương 3

Thằng Thành nhờ có bố mẹ chủ quản một công ty, nên lúc vào phỏng vấn đơn giản lắm. Người ta chỉ cần biết hắn có tài sản ở Việt Nam, rõ ràng là hắn sẽ phải quay về tiếp quản cái cơ ngơi của ông bà già. Thành ra người ta cho đi luôn. Ờ tụi bay cứ đi đi, mấy thằng công tử dạng này qua học hành gì, chỉ cần qua rồi mang tiền tiêu xài bên nước tao là được, xong vài năm rồi thì cứ chim cút về nước.

Thằng Thành thì hắn thông minh nhưng lười, thành ra điểm học tập không được tốt, trường ngon ở Cali thì hỏng đầu, may mắn được một trường ở cái tiểu bang ở miền đông nhận. Thế là bay thôi. Ban đầu, ông Dũng phải theo hắn qua để giúp hắn tìm kiếm chỗ ở, mua xe. Ai dè qua đến nơi thì gặp lại thằng Đạt. Thằng Đạt là con của gia đình hồi năm 1976 từ Huế đi cùng gia đình ông Dũng vào Nam, rồi nhờ bà dì đi diện HO qua trước và bảo lãnh gia đình nhà thằng Đạt sang sau. Thằng Đạt cùng tuổi với thằng Thành, hai đứa chơi khá thân. Giữa năm lớp 11 thì thằng Đạt cùng gia đình sang Mỹ định cư. Thằng Đạt học không giỏi, học xong lớp 12 bên này thì chui vào một hãng xưởng rồi làm cho tới tận bây giờ.

Ông Dũng ở lại một tháng, chủ yếu là ăn nhậu với bố mẹ thằng Đạt xong thì vứt bỏ thằng con trời đánh để về lại Việt Nam. Thằng Thành ở chung với thằng Đạt mấy tuần thì bắt đầu dọn ra ở riêng sống cuộc sống mới. Nhờ thằng Đạt kiếm được một mối làm hôn thú giả, thằng Thành sau 4 năm trầm trầy trầm trật thì cũng vào được quốc tịch Mỹ. Rồi được thằng Đạt tư vấn, cuối cùng thằng Thành quyết định sẽ mở một tiệm Nails ở bên này. Ông Dũng bà Lệ nghe tin thằng con trời đánh của mình tu chí làm ăn, lúc đầu hơi bàng hoàng tính bay qua sờ trán coi thằng con mới bị sét đánh hay sao mà đề nghị ông bà đầu tư cho nó tiệm Nails, nhưng rồi nghĩ lại thì mừng rơi nước mắt. Con mẹ nó cuối cùng nó cũng làm mình tự hào. Cho dù có thất bại thì vẫn hơn là thằng Thành ham game ngày nào.

Ông Dũng chờ cho thằng Thành li dị vợ giả xong, đáp ngay cho nó $500,000 đầu tư một tiệm Nails. Chứng minh giấy tờ tiền bạc xong xuôi, thằng Thành bắt tay ngay vào xây dựng tiệm. Ông chủ đất landlord cũng là người Việt, thương tình cho hắn thuê hai gian. Một gian dưới lầu làm tiệm Nails, có cầu thang riêng lên tầng trên. Nói là gian trên làm office nhưng thực ra thì cho thằng Thành ngủ lại trên đấy. Cái này là phạm luật Mỹ nhưng nếu không ai tố cáo thì cảnh sát cũng chẳng biết, mà cũng chẳng ai quan tâm, mất thời giờ, tố cáo cũng chẳng được sơ múi đồng nào.

Thực sự mà nói, thằng Thành bây giờ mới lộ bộ mặt thông minh của hắn. Thường chủ tiệm Nails hay chia chác 4-6 hoặc thợ nhiều khách thì 3-7 tức chủ ăn 4 thợ ăn 6 hoặc chủ ăn 3 thợ ăn 7. Rồi tuỳ thợ muốn tự mang dụng cụ hay dùng dụng cụ của quán để chia lại tỷ lệ, thằng Thành nhờ có tiền bạc hùng hậu trợ thuẫn, nó chia 3-7 mà còn cung cấp cho cả dụng cụ lẫn thuốc nhuộm luôn cho thợ. Thành ra thợ ai cũng yêu quý nó, làm việc cũng ít đấu đá nhau, kiếm đâu ra chủ tiệm mà được chia sướng thế này. Mấy con thợ rãnh rang cũng hay tán dóc nhưng tuyệt đối kín tiếng. Chuyện riêng của ai chỉ người ấy biết. Làm việc đứa nào cũng cẩn thận từng li từng tí, không muốn chỉ vì sơ suất mà mất chỗ ở đây. Khách cũng nhờ thế mà rất hài lòng, một truyền mười, mười truyền trăm để rồi thằng Thành phải xin xỏ để mướn thêm hai gian bên cạnh phía dưới để mở rộng tiệm.

Mở rộng tiệm thì thằng Thành càng đầu tắt mặt tối, hồi tiệm còn nhỏ thì chỉ cần order một chút, tiền lương cũng chỉ mất một buổi là xong, nhưng giờ tiệm rộng hơn, thợ cũng nhiều hơn, phải order dụng cụ, thuốc, móng giả, rồi lương thì đứa xin nửa check nửa tiền mặt để ăn foodstamp (phiếu thực phẩm), housing (hỗ trợ nhà ở cho người nghèo thu nhập thấp), với Medicaid (medic-aid, bảo hiểm y tế công cộng do tiểu bang quản lý), đứa thì xin ăn tiền mặt hết khỏi thuế má mẹ gì luôn đỡ phải suy nghĩ, đâm ra hắn quay như chong chóng. Thẳng cho đến một ngày…..