Vợ Bạn Làm Người Mẫu Ảnh – Truyện SEX Ngoại Tình 2023 – Update Chương 24

Chương 1

Hắn tên Thành, con của một đại gia tầm trung đất Sài Thành. Ba mẹ hắn người gốc Huế, vào Nam sau năm 75 cùng với một gia đình khác.

Nhờ có năng khiếu ăn nói cùng với đầu óc nhanh nhẹn, họ đã lập được một cơ ngơi ổn định. Công ty ba mẹ hắn thuộc dạng nhập và phân phối các mặt hàng từ các nước khác. Do chỉ phân phối mà không có sản xuất nên mức độ cũng chỉ tầm trung, ông Dũng và bà Lệ, ba mẹ hắn, cũng cảm thấy như vậy là đủ rồi. Thường thường người ta mở rộng thêm công ty sẽ phải mang bà con thân thích vào công ty làm vì ít nhất là tin tưởng và đặc biệt là đỡ sợ người ngoài vào làm một thời gian rồi nghỉ việc và lấy luôn khách hàng đi. Ông Dũng và bà Lệ thì chỉ có mỗi thằng Thành là con trai duy nhất, mà thằng này thuộc dạng thông minh nhưng lười biếng, phải nói là lười chảy thây ra, thành ra ông bà đành giữ mức độ công ty phát triển ổn định chứ không muốn làm lớn lên. Tại vì làm lớn lên nữa rồi đến già, bán thì tiếc, mà không bán thì lại không an tâm giao công ty cho thằng quỷ lười này.

An ủi duy nhất của hai ông bà là thằng này được cái gia đình có điều kiện nhưng lại không ăn chơi đàn đúm như mấy thằng công tử con nhà giàu, kiểu phá gia chi tử, ăn uống hút hít phá phách các kiểu. Thằng Thành chuyên đời đi học về là ôm cái máy chơi game. Được nhờ cái tính thông minh nên cuối cùng cũng tốt nghiệp đại học. Hắn lúc đầu mới tốt nghiệp thì cũng hăng hái, bà Lệ thương con nên bàn với chồng là để nó làm việc trong công ty luôn, chứ ai đời có công ty vô làm chủ cho sướng chứ qua công ty khác làm thợ chi cho cực. Ông Dũng cũng đồng ý với vợ, cho thằng Thành vào làm nhân viên tạm một thời gian cho quen việc với quen đồng nghiệp trước rồi mới cất nhắc lên sau, con cái thì con cái chứ đùng một phát vào làm chức to thì có mà loạn.

Tuy nhiên, dù sao hắn cũng là công tử của ông bà chủ, lại là con một, có ai dám giao việc cho hắn. Nào là “anh ngồi chơi, việc nhẹ em làm loáng phát xong.” Hắn được vài hôm đầu hăng hái xong thì bắt đầu gật gà gật gù, rồi lấy máy của công ty cài game chơi, rồi xong thì thôi ở nhà con mẹ nó luôn cho rồi. Chơi game trên công ty thì thôi thà ngồi nhà chơi cho sướng, khỏi phải tốn công xách xe chạy tới chạy lui rách việc. Ba mẹ hắn rầy mãi nhưng cũng không thể lôi hắn ra ngoài được. “Con với chả cái,” càm ràm thêm vài câu rồi ông Dũng đóng mạnh cái cửa.

Nói thêm về ông Dũng bà Lệ, hai người dắt dìu nhau vào đến Sài Gòn năm 1976 khi thằng Thành mới 4 tuổi. Lúc mới vào, ông Dũng bằng tiền tích cóp trước đó, mua được một chiếc xe xích lô đạp chở khách. Trai trẻ chí hướng lớn, cộng thêm tài ăn nói và nhớ nhiều, ông được rất nhiều khách thương mến. Một lần, khi đang đạp chở một ông khách du lịch người Nhật Bản, vừa chở vừa tán gẫu, ông khách nhanh nhạy nhận biết khả năng giao tiếp của ông Dũng cũng như tiềm năng khách hàng ở Việt Nam, mới quyết định giúp ông Dũng mở một cửa hàng nhỏ để phân phối sản phẩm mà ông khách hiện đang làm người phân phối. Nắm lấy cơ hội ngàn vàng, hai vợ chồng ông Dũng sớm hôm lao đầu vào công việc kinh doanh. Bà Lệ lo về sổ sách, ông Dũng thì nắng mưa dãi dầu đi chào hàng. Cũng vì thế mà hai ông bà không thể nghĩ đến chuyện có thêm đứa thứ hai. Rồi chuyện sung sướng giao thoa của hai vợ chồng từ đó cũng vơi bớt.

Cho đến tận tối nay…