Vận Đỏ – Siêu Phẩm Đầy Kích Thích ( Update Phần 35 END )

Phần 8: Người cũ và người mới

– Ăn từ từ thôi… Nghẹn bây giờ…

Về đến nhà mới phát hiện ra bụng mình đã đói meo. Ở nhà đã ăn trước. Hai bác đi nghỉ. Chị Vy liền dọn cơm cho tôi ăn. Chị thì ngồi kế bên chống cằm nhìn, thỉnh thoảng chị lại dùng ngón tay gạt hạt cơm nào đó dính trên khoé miệng tôi.

“Reng… Reng…” – Chợt có tiếng chuông cửa reo vang.

– Ai mà đến giữa trưa thật là… – Chị càu nhàu đứng dậy ra mở cửa.

Tôi vẫn tiếp tục ăn, ngẩng đầu lên cũng không một lần. “Chỉ có khách của bác Dũng, bạn chị Vi hoặc ai đó nhìn nhầm nhà… Còn khách của tôi thì tuyệt đối không có. Ở đây thì có ai tìm tôi chứ ?!”
[]

– Tuấn Phong… Có người tìm… – Chị Vi gọi từ ngoài vào, giọng chị cộc lốc lạ lùng.

– Ai chứ ?! – Tôi không cho là đúng, còn gắp miếng sườn kho bỏ vào miệng nhai rau ráu.

– Là… Bạn… gái… Yến… Trâm.

Giọng chị Vi chua loét kéo dài, lọt vào tai tôi lại như sấm rền xé ngang bầu trời. Suýt chút nữa nuốt luôn miếng xương sườn, tôi vội nhổ ra. Không thể sai được. Tôi chưa hề nói cho chị Vi về Yến Trâm. Tôi vội vàng lau tay, chạy vội ra ngoài.

– Yến Trâm…

Không tin được vào mắt mình. Yến Trâm bằng xương bằng thịt thật sự đứng bên cạnh chị Thuỳ Vi. Nàng vẫn xinh đẹp rạng rỡ như vậy. Quần jean, áo thun gọn gàng, chiếc ba lô nhỏ đeo trên vai… Đôi mắt nàng đỏ hoe nhìn tôi kềm nén. []

– Sao lên đây không báo anh đi đón ? Em vô nhà đi…

Tôi bước đến, tháo chiếc ba lô cho nàng, đưa Yến Trâm vào nhà. Chị Vi tần ngần nhìn theo. Mười giây sau, tôi lại lao ra, đóng cửa. Rồi xoa xoa lưng chị Vi, giả lả nói:

– Em mời chị vào nhà… Vào nhà nha…

– Xì… Nhà của tôi, không cần mời. – Thuỳ Vi gạt tay tôi, ưỡn ngực đi thẳng.

Bữa cơm của tôi lại thêm một chén một đũa, nhưng người ngồi xem vẫn là một. Yến Trâm vừa xuống bến xe liền ngồi taxi vào thẳng đây, cũng chưa kịp ăn gì.

– Em ăn đi… tự nhiên tự nhiên đi ! – Tôi gắp cho Yến Trâm ít đồ ăn, nói.

Yến Trâm có vẻ thiếu tự nhiên, cứ bẽn lẽn gắp từng nhúm cơm nhỏ mà ăn. Thấy vậy mấy lần nhìn qua Thuỳ Vi nháy nháy mắt rồi nhìn lên lầu mà chị cứ trơ trơ như không hiểu, tôi đành bỏ cuộc.

– Em ở Sài Gòn được mấy ngày ?! Chắc thứ Hai em phải đi học phải không ? – Tôi hỏi.

– Em… Em…

Yến Trâm ấp úng, ánh mắt đỏ hoe nhìn tôi rồi cúi đầu, nước mắt bắt đầu rơi vào chén cơm. []

– Sao vậy ?! Đừng khóc mà… – Tôi sốt sắng nắm tay Yến Trâm. – Có gì cứ nói… Chị Vi như chị ruột anh vậy mà…

– Hừ… Chị ruột gì hả ?! – Thuỳ Vi làu bàu

Bộ dạng ấp úng của Yến Trâm làm lòng tôi thấy nao nao lo lắng. Tôi chợt nghĩ đến lần cuối cùng tôi và Yến Trâm ân ái với nhau. Mấy lượt liên tục tôi đều xuất tinh trong nàng… Hôm nay nhẩm tính cũng được hơn hai tháng. Không phải chứ ?! Mồ hôi bắt đầu rịn ướt trán tôi. []

– Em… không đi học nữa… – Yến Trâm gạt nước mắt, hai tay rụt về lại như vô ý đặt ngang bụng.

Tim tôi như ngừng đập. Thôi rồi… Kiếp chim lợn của mình đúng thật gian nan ah. Vừa xuất sư xuống núi, huơ ngang một kiếm đầu tiên, kiếm gãy ngang… Còn Vân Nhu của tôi phải làm sao ? Còn chị Vi của tôi phải làm sao ?! Còn cô Ngọc Nhi tôi…

Như bắt đúng đài, Thuỳ Vi nhấc ghế ngồi xuống bên cạnh Yến Trâm, hỏi:

– Sao… vậy ? Sao em nghỉ học ?

– Em… tại em… – Yến Trâm ấp úng.

– Không cần nói nữa. Chị biết rồi. Đi lấy chồng, đúng không ?! Thời buổi này còn có kiểu ép con gái nghỉ học lấy chồng sớm sao ? – Thuỳ Vi nghiến răng bất bình.

– Ah không… Thật ra… tại… – Yến Trâm phân bua.

– Không phải lấy chồng sao ? Vậy… Oh. Đừng nói là… – Thuỳ Vi chợt đưa tay sờ bụng Yến Trâm.

– Chị sao vậy ?! – Yến Trâm ngượng ngùng che bụng.

– Là thằng nào ?! – Thuỳ Vi túm tay Yến Trâm hỏi, chợt bừng tỉnh quay qua nhìn tôi, miệng há hốc…

Tôi sắp điên với bà chị bất đắc dĩ này thì ánh mắt thẩm phán của chị ta lại chuyển qua khiến tôi rùng mình. Tôi muốn phủ nhận nhưng cổ họng cứ cứng lại, đắng chát. Dù lên Sài Gòn đã hai tháng, nhưng tôi hiểu Yến Trâm, trong lòng nàng vẫn chỉ có tôi. Vậy thì… Tôi gần như sắp khóc, khó khăn gật đầu nói:

– Đúng… là…

– Mai em phải về… tuần sau em đi Mỹ. – Yến Trâm bật thốt.

Không biết nên diễn tả bộ dạng của chúng tôi lúc đó thế nào. Thuỳ Vi che mặt, lầm bầm gì đó một mình. Còn tôi thì sững người, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau túa ra ướt đẫm như đái dầm. Câu trả lời của Yến Trâm là lý do ít cơ sở suy đoán nhất mà chúng tôi có thể nghĩ tới… Hú hồn. Kiếp chim lợn của tôi vẫn có thể tiêu dao khoái hoạt ah.

– Mẹ nói để ba em bảo lãnh em qua đó học… sẽ tốt hơn. – Yến Trâm cúi thấp đầu nói.

Thuỳ Vi có hiểu có không. Nhưng tôi là người hiểu trọn vẹn câu chuyện gia đình của Yến Trâm. Ba Yến Trâm là thuỷ thủ tàu viễn dương. Hơn 10 năm trước, trên một chuyến tàu ông không quay về nữa. Ba Yến Trâm tìm được một người phụ nữ kết hôn và định cư ở Mỹ. Nhưng sau nhiều năm sinh sống ở nước ngoài, ba Trâm và người phụ nữ kia không sinh được con. Hai năm trước ông quay về Việt Nam, bắt đầu nối lại quan hệ với vợ cũ và con. Tôi không muốn bình luận về trách nhiệm một người chồng, người cha của ba Yến Trâm, nhưng đây quả thật là một cơ hội tốt cho nàng. Du học là ước mơ của bao nhiêu người, tôi cũng không ngoại lệ. Dù nhà tôi điều kiện dư giả, nhưng ba tôi đã có chí hướng khác cho tôi.

– Không sao. Như vậy rất tốt… Sau học hành rảnh rỗi thì về thăm anh. – Tôi trấn an Yến Trâm.

Nhìn Yến Trâm tôi chợt nhớ mình phải sắp xếp chỗ ở cho nàng. Dù có muốn trăm ngàn lần, tôi cũng không thể để nàng ngủ trong phòng mình, như vậy rất không phải phép với hai Bác.

– Em ăn đi. Rồi anh chở em tìm một khách sạn ở tạm mấy ngày… – Tôi nói.

– Em no rồi. Đi liền cũng được. – Yến Trâm ngoan ngoãn nói.

– Khách sạn ?! – Chị Vi sau giây phút ngỡ ngàng, liền bừng tỉnh. – Ah… Không cần Khách sạn đâu… Phòng chị rộng lắm. Cứ ở đây ngủ với chị cho vui…

Tôi chưng hửng nhìn chị Vi niềm nở một cách lạ thường. Chợt hiểu ra, tôi giở khóc giở cười. Làm gì có loại lòng tốt nào để tình địch ngủ chung giường chứ ?! Chẳng qua chị ngăn ngừa khả năng tôi đi vào khách sạn rồi ngủ lại với Yến Trâm. Phải biết rằng bác Dũng, ngoài chuyện học hành, còn lại đều khá dễ dãi với tôi.

– Không cần đâu… Mắc công làm phiền chị học bài. – Dù biết khó thay đổi tình thế, tôi vẫn cố vớt vát.

– Không phiền. Chị không học một ngày cũng không rớt được. – Chị xua xua tay nói gấp.

– Em thấy… nếu chị Vi nói vậy… có khi em ở đây còn tốt hơn. – Yến Trâm nhìn tôi nói. – Em sợ ngủ khách sạn một mình lắm…

“Con nhỏ khờ này… Ai để em ngủ một mình chứ ?!” Mặt tôi đen lại, rất muốn bóp cổ một ai đó… bóp… bóp cho nó lè lưỡi ra.

– Em đi xe chắc mệt rồi… Đi… lên phòng chị tắm rồi nghỉ ngơi nha…

Thuỳ Vi khoát tay Yến Trâm kéo đi, bước lên cầu thang còn không quên quay lại làm mặt quỷ trêu chọc tôi.

————————++++++++++++————————-

Tối hôm đó để chiêu đãi Yến Trâm, tôi mời cả hai bác cả nhà đi ăn. Bác Dũng và bác gái không thích ăn uống bên ngoài nên từ chối tham gia. Thế là chỉ có tôi và hai cô gái đi với nhau.

Không cần phải đoán. Thuỳ Vi không để tôi chở Yến Trâm, mà xung phong lái xe đưa Yến Trâm đi dạo phố. Tôi lại trở thành một thằng công tử cua gái chạy xe kè kè theo hai người.

Đường Nguyễn Tri Phương: một cái lẩu xiên nhúng, ba ly chè Thái… Đường Lê Hồng Phong: hai đĩa vú dê nướng, sáu chai bia… Ba đứa ăn no bụng liền tính chuyện đi xem phim, nhưng hết vé. Thế là về nhà sớm.

Tắm rửa xong, lật qua vài trang sách, rồi tôi chỉ biết nằm nhìn trần nhà mà thở dài. Không nghĩ đến có một ngày tôi phải ‘treo mỏ’ nín nhịn khi chỉ bên kia vách tường là hai món ‘khoái khẩu’ tươi ngon chảy nước. Lại nghĩ đến Yến Trâm sắp đi xa không biết năm tháng nào mới gặp lại tôi thấy lòng nao nao mất mát. Để nàng sớm thích nghi yên ổn học tập nơi đất khách, có lẽ cách tốt nhất là tôi ngừng gieo rắt hạt giống tình ái vào tâm trí nàng. Lại thở dài, tôi quyết định nhắm mắt ngủ.

“Cộc, cộc…”

Thời gian không biết bao lâu. Từ giấc ngủ mơ màng tôi tỉnh lại.

– Ai ?!

– Chị… mở cửa nhanh.

Vừa mở cửa tôi liền gặp ngay bộ dáng thò thụt của chị Vi. Chị nhìn dáo dác xuống lầu, rồi xua xua tay với tôi:

– Qua kia đi… Tối nay chị ngủ đây… Mà mai phải dậy sớm đổi lại nha…

– Chị… – Tôi đứng phổng tại chỗ, ngơ ngác.

– Thôi được rồi… Đừng giả bộ áy náy… Chị biết điều mà. Chị không muốn làm kì đà cản mũi đâu… Hì hì…

Chị Thuỳ Vi nhìn tôi nhe răng cười, nhưng nụ cười giả tạo đó tôi mới gặp lần đầu. Chị quay đi tránh ánh mắt tôi, xua xua tay như đuổi tà, rồi bước vào phòng đóng cửa lại. Tôi hơi thẫn thờ một chút, rồi bước qua phòng chị.

Phòng chị trống trơn. Cửa phòng tắm đóng chặt. Tôi có thể nghe được tiếng nước rào rào bên trong. Lợi dụng lúc Yến Trâm đang tắm, chị Vi đã dành cho nàng một món quà bất ngờ.

Thở dài tôi nằm xuống giường. Kì lạ, trong lòng tôi lại không có chút cảm giác háo hức vì sắp được ôm ấp Yến Trâm. Nhìn lên vách tường, những tấm hình Kitty cũng kém vui u ám hơn thường ngày. Tôi chợt thấy thấm thía câu người ta nói, hạnh phúc không thể đạt được bằng cách hy sinh hạnh phúc của một người khác.

“Cạch….” – Cửa phòng tắm bật mở.

– Anh… – Yến Trâm tròn mắt nhìn tôi.

Yến Trâm hơi bối rối kéo chiếc khăn tắm đang quấn ngang người lên cao che đi hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp. Nàng nhìn quanh, hỏi:

– Chị Vi đâu ?!

– Chị Vi ngủ phòng anh, anh thì ngủ đây… – Tôi kéo nàng ngồi xuống mép giường.

– Anh này… Anh lại nói gì với chị Vi… Em thấy kì lắm… – Yến Trâm hơi đỏ mặt, lí nhí.

Ôm Yến Trâm vào lòng, hít mùi tóc ướt thơm ngát của nàng, tôi hỏi:

– Anh không nói gì… Muốn đổi phòng là chị Vi tự đề nghị mà… Ở với anh đêm nay em không vui sao ?!

– Anh còn hỏi. – Yến Trâm cúi đầu, đỏ mặt nói. – Anh biết em… nhớ anh mà…

– Lại đây với anh… Để anh xem dạo này em có mập lên không nè…

Tôi mỉm cười, nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc khăn tắm của Yến Trâm. Để nàng trần truồng nằm xuống chân mình, hai bầu vú căng tròn ưỡn lên làm tôi ngộp thở…

– Em không có mập… Em…

Tôi cắt ngang lời nói của nàng bằng một nụ hôn. Lưỡi tôi cuốn lấy nàng… Một mùi vị thân thương quen thuộc làm tôi rung động. Tay tôi đặt lên ngực nàng, mơn trớn hai bầu vú mềm mại mát rượi của nàng.

– Uwmmm… Em nhớ anh lắm…

– Anh cũng nhớ em…

Môi hai đứa dính chặt vào nhau. Ngọn lửa hừng hực khao khát bùng lên mãnh liệt. Đặt Yến Trâm xuống giường, tôi đứng trên giường vừa cởi áo vừa say mê chiêm ngưỡng cơ thể loã lồ tuyệt đẹp của nàng. Qua hai tháng, dường như Yến Trâm đẹp hơn rất nhiều… Hai bầu vú nảy nở căng tròn, hai chiếc núm đỏ hồng đã gom nhỏ xinh xắn hơn, còn vùng mu của nàng đã nhiều lông hơn xoè đều như một nhánh thông xinh đẹp… Tôi thấy đũng quần thật chật chội khó chịu, đưa tay lên định kéo quần…
[]

Chợt ánh mắt đảo qua đầu giường, tôi sững người dừng lại. Ngay đầu giường, sát đầu Yến Trâm là một con Kitty nhỏ màu hồng. Con kitty này là con chị Vi yêu thích nhất… Chị còn nói với tôi, chị không ngủ được nếu không có nó bên cạnh. Đêm nay chị có ngủ được không ?!

– Sao vậy anh ?! – Yến Trâm hỏi.

– Anh… – Tôi thở dài, để nguyên quần short, nằm xuống bên nàng, không biết phải nói gì.

– Anh… đang sợ chị Vi buồn phải không ?! – Yến Trâm choàng tay qua cổ tôi hỏi.

– Buồn gì ?! – Tôi sửng người nhìn nàng.

– Phì… Anh làm như em là con nít không bằng… Chị Vi với anh… mới nhìn đã biết không bình thường rồi. – Yến Trâm nháy mắt tinh nghịch. []

Tôi mồm chữ o một lúc cũng không biết nói gì. Con gái quả nhiên là loại động vật đáng sợ. Tôi ấp úng hỏi:

– Rồi em có…

– Hì hì… Em không ghen đâu… Dù sao em cũng sắp đi xa… – Giọng nàng buồn bã, nói nhỏ. – Có người chăm sóc anh, em cũng yên tâm hơn…

– Yến Trâm… Mỹ dù xa cũng ở trên địa cầu mà… em làm như mình sắp lên sao Hoả không bằng. – Tôi trêu chọc nàng.

Yến Trâm phì cười. Nàng vuốt ve gương mặt tôi, nói nhỏ:

– Bây giờ anh có hai lựa chọn… yêu em rồi về phòng kia với chị Vi… hoặc… cũng không cần yêu em…

Tôi chợt đặt tay lên môi nàng, ngăn nàng nói. Tôi đã có một quyết định táo bạo làm cả người hừng hực phấn khích. Tôi bất ngờ bế xốc Yến Trâm lên, bước thẳng đến cửa phòng. []

– Anh làm gì vậy ?? Trời ơi… Bỏ em xuống. – Yến Trâm hoảng hốt gắt lên.

– Anh muốn đêm nay không có chia cắt, không một người nào phải buồn…- Tôi nói.

Đến trước cánh cửa đang đóng, tôi không chút chần chừ hất cả cơ thể Yến Trâm lên vai, vặn cửa bước ra ngoài.

– Anh… Trời ơi…

Yến Trâm rít khẽ. Cơ thể nàng không một mảnh vải, vắt vẻo trên vai tôi, cặp mông no tròn và cả nơi thầm kín nhất cứ tênh hênh trần trụi đưa thẳng về phía trước. []

– Anh bỏ em xuống đi… Anh Phong…

– Suỵt, nhỏ tiếng. Bác anh nghe thấy bây giờ.

Nghe tôi đe doạ, Yến Trâm im thin thít, tay cố rướn ra sau che đi chỗ xấu hổ kia, rồi mặc tôi mang đi. Đến trước cửa phòng ngủ của mình, tôi đưa tay gõ thật khẽ.

– Phong… Em…

Gần như ngay tức khắc cánh cửa bật mở. Thuỳ Vi như chờ sẵn từ lúc nào. Hai mắt chị đỏ hoe nhìn tôi rồi nhìn thứ lù lù trắng nõn trên vai tôi mà miệng há hốc… Tôi bước ngay vào phòng đóng cửa lại, đặt Yến Trâm mặt mũi đỏ bừng xuống giường, hôn nàng một cái thay lời cảm ơn. Yến Trâm vơ vội tấm chăn trùm lấy cơ thể, xấu hổ đến mức không dám nhìn chị Vi.

– Hai người… Làm cái gì ?! – Thuỳ Vi mặt đỏ ửng, rồi chuyển qua giận dữ. – Muốn đổi phòng hay là muốn trêu chọc tôi ?!

Tôi mỉm cười đứng lên kéo chị đến bên người. Chị Vi còn vùng vằng giận dữ chợt cứng người thản thốt khi tôi cúi xuống hôn lên môi chị.

– Tuấn Phong… Em làm gì vậy ?! – Chị Vi đỏ mặt đẩy tôi ra gắt lên.

– Chuyện chúng ta Yến Trâm đã biết. Vì thế đêm nay bọn em sẽ không bỏ chị lẻ loi một mình…

Thuỳ Vi nhìn tôi, lại nhìn qua Yến Trâm, mặt đỏ bừng bối rối. Ngồi xuống giường, tôi kéo Thuỳ Vi đến ngồi lên đùi mình. Tay tôi nhẹ nhàng cởi nút áo của chị, chị ngăn lại mặt đã đỏ đến mang tai, lí nhí nói:

– Phong… đừng… chuyện này… thật sự là… kì cục lắm… Chị không muốn…

– Em… cũng thấy rất kì…

Bên cạnh, Yến Trâm trùm chăn kín mít chỉ lộ ra gương mặt đỏ bừng, cũng gật gật đầu hùa theo. []

Tôi nhăn mày, xem ra tôi đã suy nghĩ quá đơn giản. Sự việc không hề giống phim ảnh ah… Sẽ không có cảnh hai cô gái tự thoát y, ngoan ngoãn quỳ gối cùng le lưỡi liếm mút một cái dương vật đàn ông. Sẽ không có cảnh người đàn ông nằm dài trên giường tận hưởng cả cơ thể tắm rửa bằng hai cái lưỡi nhỏ xinh… Thực tế khác khá xa ah. Dù cả hai người đều từng có quan hệ thể xác với tôi, dù hai người đều nhìn nhận lẫn nhau, nhưng để cùng lúc kéo cả hai người lên một chiếc giường là một chuyện hoàn toàn khác.

Phải chăng tôi cần một bước đệm ?!

– Haizz… Thôi được rồi. Em chỉ muốn ba đứa mình ôm nhau ngủ đêm nay thôi. Được không ? – Tôi bắt đầu thoả hiệp.

– Chỉ ngủ thôi đúng không? – Thuỳ Vi nghi ngờ.

– Ừ… mà Yến Trâm không có quần áo… Hai đứa mình nên công bằng một chút ah…

– Lại nữa rồi… Quên đi…

Năm phút sau,

Tôi nhắm mắt giả vờ ngủ mà miệng cứ cười toe toét như đang ngao du tiên cảnh. Tấm chăn đắp ngang ngực, gối lên ngực tôi trái phải là hai gương mặt xinh đẹp còn ửng đỏ vì ngượng. Dưới lớp chăn, áp sát vào người tôi là hai cơ thể con gái trần truồng mềm mại mê người. Tay trái tay phải hai bên cùng vuốt ve làn da mịn màng của hai người con gái khác nhau. Bên trái bên phải êm ái hai bộ ngực sữa căng tròn của hai người khác nhau… Đây là cảm giác nhất dạ đế vương mà tất cả đàn ông mong muốn ah. Dương vật tôi dựng đứng đội cả lớn chăn lên như dựng lều nhọn hoắt. Chỉ là… vậy cũng chưa đủ ah. []

Tôi hơi ngẩng đầu thì thào một câu vào tai Yến Trâm. Nàng vẫn nhắm mắt như không nghe được, nhưng bên gò má tự động đỏ lên… Bên dưới chăn, thật chậm một bàn tay nhỏ nhắn tiến đến trung tâm. Dương vật chợt truyền đến cảm giác khoan khoái dễ chịu làm tôi muốn rên rỉ. Bàn tay nhỏ nhắn của Yến Trâm thật mềm mại, dịu mát ah… Nàng vuốt vuốt dọc thân dương vật tôi, mân mê đùa nghịch quanh đầu nấm làm tôi có chút vặn vẹo kềm nén không nổi. Tay trái tôi dưới lớp chăn vuốt ve bờ eo nhỏ nhắn của chị Vi, rồi chậm rãi vuốt ngược lên trên. Chị Vi im thin thít như đã ngủ, cánh tay trên ngực khẽ nới lỏng cho tôi vượt qua. Wah… Bàn tay tôi như chạm vào một ngọn đồi thần tiên… Mịn màng, mềm mại sướng rêm cả người. Tôi lim dim mân mê bầu vú Thuỳ Vi, dương vật tôi lại được Yến Trâm chăm sóc… Cảm giác lén lút này làm tôi thích thú muốn rên rỉ. []

Ngay lúc này, từ phía bên trái một bàn tay khác chậm rãi tiến đến khu vực trung tâm…

– A…

– A…

Thuỳ Vi và Yến Trâm gần như cùng lúc hô lên, tay vừa muốn rụt lại thì tôi đã tóm chặt hai người.

– Thứ này chỉ có một ah… Hai người đều muốn sờ… Vậy sờ chung đi nha…

– Không…

– Buông tay…

– Không sao mà… Đừng ngại.

Dường như chạm tay vào dương vật to lớn của tôi làm Thuỳ Vi và Yến Trâm động tình. Hai bàn tay sau vài giây e ngại lại không tiếp tục rụt lại, mà nhẹ nhàng vuốt ve dương vật tôi. Cảm giác nhột nhạt buồn buồn từ gốc bìu dái đến tận ngọn nấm làm khúc thịt của tôi nở lớn đến hết mức. Tôi hít hà sung sướng, cúi đầu hôn lên gương mặt xinh đẹp đỏ hồng của Yến Trâm. Lại quay qua trái đón lấy đôi môi hé mở khao khát của Thuỳ Vi. Lưỡi tôi cuốn lấy lưỡi chị đến say mê… Tay phải tôi kéo cả người Yến Trâm lên, kéo mặt nàng sát vào… rời chị Vi, tôi liền chuyển qua trám kín lấy đôi môi nàng… Chị Vi và Yến Trâm nằm sấp ép nửa người lên tngực tôi, tấm chăn tuột xuống dần lộ ra ba cơ thể trần truồng… hai bàn tay không ngừng vuốt ve dương vật dựng đứng của tôi. Hai đôi môi hé mở mọng nước khao khát đón lấy tôi… []

Hai bàn tôi vòng xuống dưới, xoa nắn hai cặp mông căng tròn mát rượi của chị Vi và Yến Trâm… Kéo cơ thể hai nàng lên cao… Miệng tôi bắt đầu cuộc hành trình leo núi đầy gian nan… Thuỳ Vi và Yến Trâm thở hổn hển, chống tay ngực ưỡn ra để cả người tôi trùng xuống. Mẹ ơi, sát mặt tôi là bốn bầu vú căng tròn mơn mởn đung đưa. Hai cánh tay tôi choàng ngang ôm ghì lấy hai nàng… kéo sát. Mặt tôi vùi vào giữa bốn khối thịt mềm mại mát rượi, hít hà say mê… Miệng tôi há lớn, chiếc lưỡi tham lam liếm láp ngon lành…

– Em… hư quá… – Thuỳ Vi cắn môi rít khẽ nhìn tôi ngậm mút hai núm vú đỏ hồng xinh đẹp của chị.

– Ư… – Yến Trâm rên khẽ, vặn vẹo người để đưa bông hoa đỏ xinh xắn của nàng vào miệng tôi.

Hai tay tôi luồn xuống, xoa nắn hai bờ mông tròn trịa của hai nàng, hai bạn tay lần lượt chui vào giữa khe mông, tiến vào vùng nhầy nhụa ướt đẫm. []

– Uwmmm…

Yến Trâm rên khẽ, cúi xuống hôn rít lấy môi tôi. Bàn tay tôi bên dưới không ngừng mơn trớn hai mép âm hộ trơn nhẫy của nàng. Chị Thuỳ Vi mặt đỏ ửng động tình, lùi người xuống cuối giường.

– Ah…

Một cảm giác ấm áp bao trùm lấy đầu dương vật làm tôi rên rỉ khoan khoái. Thuỳ Vi gò má ửng đỏ, đôi môi say mê mở lớn không ngừng nuốt lấy dương vật tôi. Wah, sướng không tả nổi. []

Cả căn phòng tràn ngập mùi tình ái. Âm thanh rên rỉ của Yến Trâm hoà cùng tiếng nhóp nhép của bàn tay tôi đùa nghịch âm hộ nàng. Dương vật tôi ướt đẫm căng bóng trong miệng Thuỳ Vi, chị như chiếm được món yêu thích độc quyền tận tình chăm sóc nó.

– Chị… chị trước… được không ?! – Thuỳ Vi sắc mặt ửng đỏ, tay còn chưa rời khỏi dương vật tôi, nhìn Yến Trâm lí nhí hỏi.

– Ư… Dạ… – Yến Trâm che mặt, gật gật đầu.

Thuỳ Vi liếm đôi môi đỏ mọng, ánh mắt đã mê ly không thể kềm nén. Chị nhỏm dậy, quỳ một gối qua người tôi… Cầm lấy dương vật tôi cọ cọ nhẹ vào cửa mình ẩm ướt, đôi môi hé mở thổn thức…

– Hai người… không được nhìn… mà… uwmmm… – Chị rên khẽ, cả người chìm xuống.

– Ah… – Tôi hít hà sung sướng, tay mân mê xoa bóp cặp vú của Yến Trâm, tay còn lại vẫn nhoè nhoẹt xoay trở giữa hai mép âm hộ nàng.

Tôi nhìn qua chiêm ngưỡng cơ thể loã lồ nhúng nhảy và ánh mắt mê dại của Thuỳ Vi. Chị đỏ mặt chồm lên, tay che lên mặt tôi. []

– Đừng… nhìn mà… Uwmmm… – Chị nhấp nhổm hổn hển.

– Không sao… – Tôi le lưỡi liếm vào kẽ tay chị, thì thào. – Chị đẹp lắm…

– Chị… ư… chị… thấy… xấu… hổ… lắm… Ư… – Nhìn tôi say mê mút ngón tay chị, gương mặt chị còn đỏ hơn.

– Là em tập hư chị… Ah… Là lỗi của em…

– Ư… Làm sao… chị… tìm… được… ai… hư… như em chứ ?! Ôi… chị thích quá…

Bên cạnh, Yến Trâm cả cơ thể trần truồng co rút, kẹp chặt lấy cánh tay tôi giữa hai chân nàng. Nàng áp mặt lên ngực tôi, hôn lên làn da đen bóng mạnh khoẻ của tôi. Tôi quay qua kéo Yến Trâm lên, đặt lên môi nàng một nụ hôn:

– Em ngồi lên đây nha… – Tôi vỗ vỗ ngực mình.

– Em…

Yến Trâm hiểu ý tôi, mặt liền đỏ bừng vì ngượng. Ngượng thì ngượng, nhưng nàng không phản đối. Quỳ gối thẳng người dậy, Yến Trâm gác chân qua người tôi. Cặp mông tròn trịa đặt lên ngực tôi. Tay nàng chống ra sau, đầu gần chạm vào bụng Thuỳ Vi phía sau. Cặp đùi thon dài ngượng ngùng mở rộng để phần âm hộ đỏ hồng đưa đến miệng tôi. Không chút chần chừ, bợ lấy mông Yến Trâm, miệng tôi ngậm kín lấy hai mép môi ẩm ướt của nàng.

– Uwmmm… Ôi…

Yến Trâm nhắm mắt há hốc bật rên lớn. Lưỡi tôi tìm đường chui vào hai mép thịt nhỏ xinh của nàng. Một hương vị phụ nữ nồng nàn làm tôi mê luyến. Lưỡi tôi đánh vào sâu hơn như muốn nhớ mãi mùi cơ thể của Yến Trâm.

– Uwmmm… Phong ơi…

Thuỳ Vi bắt đầu rên từng tiếng dài. Hai tay chị vô thức tự mân mê xoa bóp hai bầu vú. Những ngón tay chị kẹp lấy hai núm vú se vặn say mê… Đùi chị kẹp tôi thật chặt… Tôi như nghe được cả tiếng xương mình kẽo kẹt… Chị nhấp nhổm chậm dần, rồi giữ cứng tôi sâu bên trong. []

– Uwmmm…

– Ah….

Đang chìm đắm giữa hai đùi Yến Trâm, tôi cũng phải mở miệng thở dốc. Vài giây vừa rồi tôi suýt nữa xuất tinh. Cả dương vật tôi tràn ngập trong dòng nước ấm áp từ trong người Thuỳ Vi. Lỏng dần lỏng dần, dương vật tôi được giải thoát khi chị ngã người xuống giữa hai chân tôi. Tôi thở hổn hển lấy hơi, vỗ vỗ mông Yến Trâm, ra hiệu.

Tôi đặt Yến Trâm quỳ gối trên giường. Tôi đứng bên cạnh giường ngừng vài giây chiêm ngưỡng cảnh tượng khó quên trước mắt. Yến Trâm ở tư thế này thật khêu gợi đến cùng cực làm mũi tôi xót xót như muốn phun máu. Lưng nàng cong ỏng như không xương. Bờ eo nhỏ nhắn uốn lượn nở rộng tôn lên cặp mông tròn trịa đến khó tin. Giữa khe mông là hai mép âm hộ đỏ ửng khao khát chờ đợi…

– Ư… Anh làm gì vậy ?! – Yến Trâm che mặt gắt khẽ.

– Tới đây… Tới đây…

Tôi áp sát phía sau nàng. Cầm dương vật căng bóng ướt đẫm chèn vào giữa hai mép âm hộ nàng, thúc mạnh.

– Ôi… Uwmmm…

Yến Trâm chống tay trên nệm há hốc rên rỉ khi tôi lấp kín người nàng từ phía sau. Bóp chặt bờ eo nhỏ của nàng, tôi bắt đầu nhịp nhàng ra vào. Âm đạo của Yến Trâm vốn đã chật chội, tư thế này càng bóp chặt hơn. Bên trong của nàng và khúc thịt tôi như bị ép cứng hoà tan vào nhau… Cảm giác sung sướng thật khó tả bằng lời.

“Chát…”

– Ai ui…

Bờ mông căng bóng của Yến Trâm in rõ dấu tay tôi đỏ ửng. Mông nàng rất tròn ah !

– Đau không ?!

– Không… mà… đừng…

“Chát”

– Ai ui… Anh…

Yến Trâm thở dốc vừa túm chặt bàn tay hư hỏng của tôi không ngừng phát mông nàng. Nàng hơi thẳng lưng ngoái lại, đôi môi đỏ hồng khao khát tìm đến môi tôi. Tôi vươn tay đón lấy hai bầu vú căng tròn xoa nắn. Vừa hít hà ra vô đều đều…

– Uwmmm… Nhanh lên em… Em thích quá…

Yến Trâm rũ người áp mặt trên giường. Tay nàng bấu chặt lấy tấm drap, vò nát nó… Tôi nghiến răng thúc nhanh, thúc nhanh…

– Ôi… Ôi… Em sướng quá… Anh ơi…

Yến Trâm vùi mặt vào tấm chăn, khóc nấc từng tiếng. Nàng đưa tay giữ chân tôi, để tôi giữ nguyên trong người nàng. Khoái cảm của Yến Trâm khá nhanh so với Thuỳ Vi… Một dòng nước ấm tuôn trào bao trùm lấy dương vật tôi. Tôi muốn thả lỏng người xuất tinh, chợt nhớ đến cơn ác mộng khó quên trưa nay. Tôi gấp rút lùi lại. Dương vật tôi căng cứng như một quả bom sắp nổ tung đếm ngược từng giây… Vừa vuốt, vừa dũ dũ đầu dương vật lên cặp mông căng bóng của Yến Trâm… Chợt một bàn tay nhỏ nhắn từ bên cạnh đưa tới… Chị Thuỳ Vi gương mặt ửng hồng cầm lấy dương vật tôi vuốt vuốt thật nhanh… []

– Chị… em sắp ra… – Tôi gấp đến không thở nổi.

– Ra đi… Cho chị… hư một chút…

Chị thì thào yếu ớt, chợt cúi xuống dùng đôi môi nhỏ trùm kín lấy dương vật tôi. Nút mạnh.

– Ah…

Tôi rùng mình liên tục. Cơn sướng khoái như sóng thần ồ ạt tuôn trào. Chị Vi nhắm mắt, hai gò má ửng đỏ đón nhận trọn vẹn từng đợt tinh trùng nóng hổi của tôi bắn sâu vào miệng chị. Cuống họng chị dịch chuyển lên xuống không ngừng…

Tôi ngã người xuống giường, kéo cơ thể trần truồng của Thuỳ Vi và Yến Trâm ôm cứng hai bên. Cơn sướng âm ỉ làm mí mắt tôi nặng trĩu…

Hai phút sau,

– Em muốn tắm…

– Chị… muốn súc miệng…

– À ha… Vậy ba đứa mình vừa tắm vừa súc miệng nha…