TUỔI ĐỘNG CỠN (Truyện dài)
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: TUỔI ĐỘNG CỠN (Truyện dài)
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: doc truyen, truyen nguoi lon
Lượt Xem: 6954 Lượt Xem
Phần 1
Tính ra năm nay tôi mới được 17 tuổi, thế nhưng ai nhìn cũng bảo tôi già cấc già câng. Sở dĩ tôi bị tai tiếng như thế, có lẽ vì tôi đã được gọi là đàn bà từ khi mới 12, và kể từ đó bao nét hồn nhiên trong tôi đều mất sạch.
Mẹ tôi là người đầu tiên chê trách tôi nhiều nhất. Thấy bộ ngực tôi đồ sộ và thường nhâng nháo đánh trần, chẳng lót liếc gì cả, bà chửi toáng lên : mẹ kiếp, vú mới vê chành dành ra như ổ mối, tao truyền đời cho mày, không khéo giữ, con trai nó đè ra bú bóp, mút mát thì bể mẹ nó hết vốn.
Tôi dửng dưng trước lời mẹ, có khi còn ngầm than : mẹ xưa và cổ hủ quá. Tôi nhớ lại mẹ thường kể lể : ngày xưa bọn tao dấu ngực như mèo dấu cứt. Hễ nhu nhú một tí là lo lấy vải nén chặt, để tuềnh toàng như mày, các cụ tế cho. Có đâu như bọn mày ngày nay, mới tí tuổi đã lù lù thấy sợ.
Tôi nhí nhảnh đùa mẹ : thế lo cất giữ như mẹ rồi có thoát được việc nó xổ tếu ra không ? Mẹ giẩu môi lên vớt vát : cha con mẹ mày, trứng mà đòi khôn hơn vịt. Tao giữ là bổn phận phải giữ, kiêng dè để cánh con giai khỏi nhìn vào, còn chuyện lấy chồng là do các cụ định đoạt với nhau từ hồi nảo hồi nào ai mà biết.
Tôi phá lên cười nhỏn nhoẻn, mẹ lại mắng té tát : sư mày, cứ hềnh hệch ra thế, có ngày chúng đè cho thì giãy đành đạch, chổng mông lên mà gào. Nói nào ngay, dạo đó vú tôi to thật, nhìn ngang nhìn dọc chúng cứ bè bè ra tựa mâm xôi, có ngằn có lớp, ú ụ thật kinh.
Vào lớp tôi cố rón ra rón rén, khốn nỗi càng giữ chúng lại càng phản kháng kịch liệt. Mỗi bước chân tôi đi, chúng nhúng nha nhúng nhính như đưa võng. Bọn trai đang đứng “ tám “ cũng phải nín thở trố mắt ra nhìn. Có đứa bỗng dưng nghẹn tắc cổ, phải ngáp ngáp lấy hơi, liếm môi liếm mép, thèm ra mặt.
Bạn bè vẫn thường trêu tôi : giời ạ, chính bọn tao cũng muốn lăn đùng vì cặp đèn pha của mi đó nhỏ. Bố khỉ, ăn của gì mà chúng sưng vều lên thế ! Miệng nói mà các bàn tay chúng quơ quơ, tôi hoảng né tránh, chạy tán loạn.
Còn nói gì mấy anh giai nhà ta. Tay nào cũng ra điều nghiêm nghị mà gặp tôi là đều nhìn muốn rớt ngươi ra, có tay còn lập cập vấp chân, vat ay, ngã bổ xoài ra đất. Tôi được thể càng trêu chọc các bạn. Tôi lẳng người rung rung cho hai vú xập xình và kháo lên ra rít : giời ạ, sao mà chúng nặng nề làm mình muốn khụm người xuống.
Vừa nói tôi vừa ưỡn tếu cặp kèn tây lên, lắc huyên thuyên, anh nào anh nấy khờ khạo, nuốt nước bọt ừng ực. Tôi hí hửng với trò khiêu khích của mình, giả vờ liếc xéo một anh trong khi nháy nhó với một anh khác hẹn hò : tan học, chớ hộ em về nhà tí nhé !
Tôi có tiếng là chúa gây sự ở trường. Anh nào cũng tưởng bở nghĩ là nắm được tôi đến nơi nên nhìn nhau ghen tuông dữ dội. Có tay ngông nghênh đề nghị : em đừng tơ lơ mơ với thằng cà lơ đó, chúng chỉ rình để lợi dụng em thôi, chỉ có anh nghiêm túc yêu em, thằng nào làng xàng anh uých bỏ mẹ.
Tôi tán vào : có thế chứ, vậy mới gọi là người bảo vệ cho em. Cu cậu hí hửng ra trò, tưởng bở, ghé nghiêng người gạ gẫm tôi : bữa nào cho anh nghía một tẹo và chưa chi anh đã nuốt vội nuốt vàng cục dãi vừa ứa ra, sợ nó vãi ra quanh mồm thì chuế.
Tôi ung dung chân sáo như thế ở nhà đến trường. Mẹ càng lo sốt vó lên chỉ sợ con gái nhẹ dạ bị thằng nào nói ngon nói ngọt phễnh cho một bụng rồi đánh bài “ anh không còn yêu em nữa “ thì tiêu đời quả bom chứa trong nhà của mẹ đi.