Truyện Sex Rên Rỉ
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Truyện Sex Rên Rỉ
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: ren ri, truyen sex, truyen sex co that
Lượt Xem: 1219 Lượt Xem
Chào đồng dâm. Có nhiều bạn thoả mãn bằng cách xem hình, xem clip. Nhưng đôi khi tôi thoả mãn bằng cách đọc truyện. Vì khi đọc truyện tôi có thể cảm nhận được tôi như là nhân vật chính của truyện vậy.
Hôm nay 30-4, nó gắn liền với 1 ngày kỷ niệm mà có thể tôi sẽ không quên. Nên hôm nay tôi ngồi đây viết câu chuyện này để nhớ về nó, và cũng có thể là làm 1 serial nếu tôi còn cảm hứng. Viết chuyện là cảm hứng chứ ko có cảm xúc khó viết lắm các bạn à.
Câu truyện sau đây của tôi là câu chuyện có thật, tất nhiên tôi có thêm 1 số tình tiết để câu truyện thêm phần sinh động. Văn không hay nên có gì anh em đừng chê cười.
Chuyện xảy ra vào quá khứ, cách đây 4 năm. Khi tôi còn là anh sinh viên năm 3 của 1 trường đại học miền nam. Khi ây tôi cũng trải qua 1 vài mối tình nhỏ lẻ, yêu được 1-2 tháng thì chán chia tay. Tôi cũng chẳng hiểu tôi muốn gì, chắc chỉ có tình dục. Vì tôi quen thì tôi đòi, nhưng cũng chỉ mần thịt được có 2 cô. Her, còn lại đều nói tôi đểu. Thôi mặt dày chịu.
Hồi đó có lần tôi đi xuống nhà thằng bạn ở miền tây, nhà nó ở tỉnh trà vinh. Bây giờ đang là thành phố Trà Vinh rồi. Nói chung cái thành phố này cũng gắn với tôi khá nhiều kỷ niệm. Sáng đó 5h, nhóm gồm 4 thằng, 2 chiếc xe, cùng nhau xuất phát. Đường đi hồi đó còn mới làm cái đường cao tốc nên khúc làm đường thì khá bụi.
Đi hết đoạn Long an thì quẹo qua cầu Rạch miễu, xuôi theo cầu rạch miễu thì đến phà gì đó mà giờ bến tre xây thành cầu rồi. sau đó đến phà Cổ Chiên, vừa qua phà đi thêm 30km nữa thì đến tp Trà Vinh. Đường đi cũng khá xa nhưng vì đi chung xe nên thay nhau lái và cũng thấy đường ko xa. Đi chơi mà xa gì. Nhà nó nằm ngay phía gần bưu điện của thị xã trà vinh(Giờ là tp trà vinh), nằm bên cạnh 1 con sông nhỏ (Éo nhớ con sông gì).
Đến nơi cũng gần 8h sáng, làm cái bánh canh gì đó quên rồi ngày gần cổng chào. Rồi cả đám về nhà nó đi tắm rửa. Sau đó nghỉ ngơi đến chiều, rồi bắt đầu đi chơi. Nói thật là ở đó ko có gì chơi, chỉ đi ăn, cafe là chính. Quan trọng là thư thái, ko khí trong lành nên ae ai cũng thấy thoải mái.
Theo lịch thì ở chơi 2 ngày, 2 đêm. Đến sáng sớm ngày thứ 3 thì lên đường về lại SG.
– Ê mày, chiều nay đi đâu? – Tôi hỏi
– Có quán cafe nào mà có mấy em gái xinh xinh không mày? – Thằng Luân đưa ra gợi ý. Luân là thằng khá nhỏ con, tầm 1m57, nhưng được cái mồm khá dẻo. Nó tự hào khoe với đám tụi tôi là đã từng mần thịt vài em, trong đó có 1 nhỏ khá hót của khoa kế toán năm nhất. Còn thật hay không chỉ nó biết.
– Ở đây cafe gái nhà lành thôi mày à, nhưng cũng có vài quán có mấy bé dễ thương. – Thằng Hưng đáp. Hưng là thằng quê ở trà vinh.
– Được đó mày. – Thằng Khoa mập kêu lên với sự đồng ý. Sau đó nó bồi thêm, tao nghe nói gái miền tây xinh lắm.
– Mẹ cái thằng, mày cũng là người miền tây mà ( tôi nghỉ trong lòng). Vì thằng Khoa mập quê ở đồng tháp, còn tôi là quên ở Miền trung.
Thằng Hưng dẫn tụi tôi đến cái quán cafe mà theo nó là có 3 em tiếp viên khá xinh. Nhưng thật ra là chỉ có 2 em.
– Đmm, quán gì có 2 con, mà 1 con thì ko có gì nổi trội, còn 1 con nổi trội đang ngồi đùa vui với 1 thằng giống là khách quen hoặc người yêu nó tới chơi. Thế thi tán mẹ gì. – Thằng Luân mồm mép phàn nàn.
– Tao đâu biết, cách đây cũng 4 tháng rồi tao đâu biết quán nó đổi nhân viên. – Thằng Hưng thì thào.
Kẹt nổi em tiếp viên xinh thì vẫn ngồi chém gió với zai, còn em xấu thì cứ tiếp 4 thằng tụi tôi. Haizzzz. Thôi thì lấy bộ bài ngồi chém. Xong thì cả đám cũng về nhà nó. Mẹ nó khá hiếu khách, trước khi bà đi ngủ còn chuẩn bị đồ ăn khuya để có gì tụi tôi đói thì lấy mà ăn. Cả đám trải chiếu ra ngay phòng khách, mắc màn và ngủ ngon lành đến sáng.
Hồi đó tôi có thói quen là hay dậy sớm. Chạy bộ là công việc mỗi ngày của tôi nên tuy xương tôi nhỏ nhưng được cái là thân người cũng có da có thịt nhìn khá khỏe khắn, cộng thêm đôi mắt kính nên trông tôi khá tri thức. Người ta hay gọi là nhìn được.
Tôi đã nắm được đường ra bờ sông, địa cái đường bờ sông là cũng biết là để dậy tập thể dục, nên sáng tôi ra ngoài đó hít không khí. Mẹ của thằng Hưng cũng dậy khá sớm, nhưng bà không tập thể dục mà là đi bỏ hàng. Bà bỏ vãi, quần áo gì đó tôi cũng không rõ, chỉ biết khi bà dậy thì tôi cũng dậy theo vì thấy có ánh đèn.
Sáng ở quê thật mát mẻ, tôi hít không khí trong lành, nhìn ra bờ bên kia sông, 2 bên bờ sông có thể nhìn thấy nhau. Mấy người đang chạy tập thể dục còn tôi thì ko có giầy nên đi dạo thôi. Bình thường là quất đôi giầy chạy ầm ầm rồi.
Đi qua, đi lại, đứng nhìn đông tây thì phát hiện 1 cô bé. Quần sọt, áo thun 3 lỗ, đôi giầy thể dục màu hồng, tóc cột đuôi gà. Ôi, nhìn nữ tính và sao mà lung linh thế nhỉ. E đang đứng nghỉ sau khi chạy thể dục, nhìn mồ hôi vã ướt hết cả mang tai và áo. Muốn làm quen thật, nhìn xinh phết, mà không biết làm sao làm quen được.
Tôi đứng nhìn em. còn em thì nhìn đông tây như tôi lúc nảy. Bất giác em nhìn lại tôi. Ôi mẹ ơi, tôi như 1 cô gái e thẹn, vôi quay mặt chổ khác. Xong cũng liếc xem e còn nhìn không thì thấy e hết nhìn rồi, thế là tôi lại nhìn em. Rồi 1 lần nữa e nhìn lại tôi, lần này thì không trốn được nên để đó luôn. Người ta bảo, 4 mắt nhìn nhau trào máu họng. Tôi không biết 6 mắt nhìn nhau thế nào chứ tôi thấy e nhìn lại tôi thì tôi nỡ nụ cười. Nó như là 1 phản xạ, cũng như 1 câu nói chào em, anh có thể làm bạn với em được không? Bất ngờ e cũng cười chào tôi! – Điều đó có nghĩa là được anh à, anh cứ tới đây bắt chuyện đi và e sẽ cho anh số phone chúng ta cùng nhau tìm hiểu. Cái này tôi nghĩ thôi chứ có gì đâu, chỉ là nhìn nhau cười. sau đó thôi, tôi và em vẫn nhìn đông nhìn tây tiếp.
5 giây … 10 giây … Tôi hít hết không khí vào ***g ngực, vẻ mặt đầy căng thẳng và quyết định bước qua. Lúc đó tôi nghỉ dù sao cũng ở lại chổ này hết hôm nay, qua làm quen em nó, bị từ chối hay gì cũng ko sao vì mình đâu có ở đây. Nghĩ vậy thôi chứ tim cũng đập thình thịch. Tôi bước tới em và đứng cạnh em.
– Em ở đây hả? – Tôi hỏi.
Nói thật với các bạn chứ các bạn có thấy tôi vô duyện không? Em không ở đây chẳng lẽ e ở chổ khác rồi tới đây tập thể dục rồi lại về chổ khác? Vớ vẫn. Mà sao lúc đó tôi ko để ý, chỉ biết là tôi mong e cười và trả lời tôi thôi.
– Không anh ơi, em ở xa lắm. – Em trả lời.
– Xa là ở đâu em? – Tôi hỏi tiếp
– Xa là ở cái hẻm bên kia kìa anh? – Em chỉ tay qua bên kia bờ sông.
– Từ bên đó qua bên này xa lắm hả em? – Tôi hỏi.
– Ủa, anh không biết bên đó à? – Em ngạc nhiên
– Không. Anh ở sài gòn xuống nhà bạn dưới này chơi mà. Nên a đâu biết đi chổ nào qua đó đâu.
– À. A chạy qua bên kia rồi qua cái cầu là tới bên kia sông rồi. – Em chỉ tay.
– Vậy à, em có biết ở đây có chổ nào bán đồ ăn ngon không? – Thật ra tôi chỉ việc hỏi thằng bạn tôi thôi, nhưng tôi muốn làm quen em nên tôi bắt đầu gợi chuyện.
– Anh thích ăn món gì?
– Theo em thì món gì dưới này ngon nhất. – Tôi hỏi ngược lại em
– Mì xào. Em hay ăn món đó mỗi khi ngán cơm. – Em trả lời
– Vậy mì xào chổ nào bán ngon vậy em? – tôi hỏi tiếp
– Anh hỏi bạn anh nhà hàng Uyên Ương. Nếu tối không có đám cưới thì họ sẽ bán mì xào. – Em trả lời và có vẻ bắt đầu xem giờ.
– Em chuẩn bị về à? – Tôi hỏi sau khi thấy e xem giờ trên đt.
– Dạ, em phải về để còn mua đồ ăn sáng cho ba, sau đó đi chợ nữa. – Em trả lời.
– À ờ … – Tôi định xin số em nhưng sao thấy khó quá.
E cũng đứng thêm 1 tí rồi xem giờ thêm 1 lần nữa.
– Vậy thôi e về nha anh. – Em nói.
– À ờ … – Tôi lại muốn nói là, em ơi anh có thể xin số phone em được không. Nhưng sao khó mở miệng ghê.
– Bye anh nha, tối ăn mì xào ngon miệng.
Rồi em bước đi trong khi tôi nhìn theo em, con tim đập liên hồi khi muốn xin số em. Em đi được vài bước thì tôi cất tiếng kêu:
– Em gì ơi.
Em quay lại với vẻ mặt có gì không anh?
– Anh xin số phone em được không?