Truyện Sex Cực Hay 2018 – Cô Nữ Sinh Bé Nhỏ

Phần 1

Cô nữ sinh khoác trên người bộ đồng phục áo trắng, váy caro xanh đi thẳng vào giữa quán ăn, bẽn lẽn tiến lại một bàn nhậu, gật đầu chào với nụ cười tỏa nắng. Từng đôi trai gái đang trò chuyện rôm rả bỗng im bặt. Một anh trong nhóm lên tiếng: “ em tìm ai? Có việc gì”? Trong khi đó, đám con gái thì nhìn chằm chằm với ánh mắt dò xét: “ Con bé là ai? Có chuyện gì? Nó từ hành tinh nào đến mà xinh lung linh, làm lu mờ cả đám con gái nhà ta như vậy? Bất ngờ Phong lên tiếng:

Phong: “ Giới thiệu với mọi người đây là Vy Thư – người yêu của mình.

co-nu-sinh

Tất cả đều tỏ ra nghi ngờ, nghĩ đây là một sự đùa cợt. Nhưng, cô gái nhỏ đã nhanh miệng đáp: “Dạ, em chào các anh chị, em là bạn gái của anh Phong, rất vui khi được gặp mọi người”.

Đến lúc này thì mọi sự đã rõ, ko còn nghi ngờ gì nữa. Thằng Phong đã có bạn gái, lời nguyền độc thân vui tính mà bọn nó giành cho Phong đã bị xóa bỏ. Mấy thằng con trai nuốt nước bọt trước cô nữ sinh bé nhỏ nhưng lung linh, mấy đứa con gái thì bắt đầu tỏ ra khó chịu vì tất cả các cặp mắt của cánh đàn ông đều hướng về phía cô nữ sinh, ko khí buổi liên hoan bắt đầu bị chùng xuống.

Phong nhanh nhẹn đứng dậy, nắm lấy tay Vy Thư tiến về chỗ ngồi của mình, nơi có sẵn một ghế trống. Chẳng ai hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có 3 người là Phong, Vy Thư và tác giả biết được đầu đuôi sự việc. Và câu chuyện bắt đầu từ một buổi sáng chủ nhật định mệnh.

Reng…reng… tiếng chuông điện thoại reo lên khi Phong còn ngáy ngủ. Anh lật đật bật dậy, chụp lấy cái điện thoại. Thì ra là thằng Tùng.

Phong: Alo, có việc gì ko Tùng?

Tùng: ôi, anh chàng độc thân vui tính, ko có người yêu nên giờ này còn ngủ, giờ này tao đã dắt nhười yêu đi ăn sáng uống cà phê về rồi nè.

Phong: hôm nay mệt nên ngủ nướng, chứ thường ngày toàn chở người yêu đi ăn sáng rồi mới đi làm.

Tùng: Cái gì? Người yêu mày là em lusa chứ gì? Sáng sáng tao hay thấy mày chở nó đi ăn sáng, mà công nhận nó ngồi trên yên xe cũng vững thật. Thấy nó nhìn xe cộ qua lại cũng hớn hở phết.

Thằng Tùng vừa nói vừa cười bỡn cợt. Phong muốn đấm thẳng vào mặt nó nhưng thôi, nó nói cũng đúng, mình làm gì có người yêu. Thôi kệ, cứ kể bừa, ai biết được.

Phong: anh ko đùa với mày, thôi, anh đi ăn sáng với người yêu đây.

Tùng: Ô thế à, vậy sẵn tao nói luôn, tối nay lớp mình họp lớp ở quán K3 nhe, đứa nào cũng dắt người yêu theo, mày nhớ dắt em lusa theo nhe. Đúng 6h, ko gặp ko về.

Phong: Ok, tao sẽ dắt người yêu theo.

Nói rồi thằng Tùng cười ha hả và tắt máy. Từ xưa đến nay bọn trai gái trong lớp đều xem thường Phong, do tính nhút nhát nên ko có người yêu. Chưa kể ngày xưa nhà nghèo nên anh cũng chẳng dám hẹn hò với con gái, sợ ko có tiền mua quà bánh. Sau khi học xong, ra trường, công việc cũng trầy trật, bọn nó toàn là con nhà khá giả, có của ăn của để, tụi nó chơi với Phong là để có đứa cho tụi nó so sánh, khoe khoang. Tính Phong thì đơn giản, sau 7 năm phấn đấu, có tài và có tâm nên cũng có vị trí, chỗ đứng trong một tập đoàn nhựa nổi tiếng. Lương tháng gần hai trăm triệu nhưng chỉ ở nhà cấp 4, được cấp xe riêng nhưng ít khi anh đi, chỉ để chở bố mẹ đi ăn cưới, giỗ, khám bệnh. Vậy nên đám bạn chẳng ai biết anh giàu.

Sau khi nhận cuộc gọi của thằng Tùng, Phong ức lắm, bọn này xưa nay nó xem thường anh, giờ phải tìm cách cho tụi nó biết mặt. Suy nghĩ một lúc lâu rồi Phong gọi điện cho một thằng đệ chuyên quản lý PG và làm event.

Phong: alo, Hoàng hả, café tí đi, tao có việc này, mày xem giúp dc tao ko?

Hoàng: Ok, ra quán cũ nhe

2 người gặp nhau ở quán café hay ngồi.

Hoàng: Có việc gì mày?

Phong: ĐM, tao có lũ bạn học chung ngày xưa, mà giờ tao cay nó quá. Nghĩ sao nó nói tao ko có người yêu, toàn chở con Lusa đi ăn sáng. Tụi nó hẹn tối nay đi họp lớp, mà còn mỉa mai, nói tao nhớ dắt em Lusa theo.

Hoàng: ĐM bọn óc lợn, tụi nó dám xem thường mày thì coi như là xem thường tao. Tao với mày thân như anh em, để tao sắp xếp cho hoành tráng luôn.

Phong: Mày có em nào ngon ko? Tao nghe nói dạo này còn làm thêm sex tour nữa à? Cũng hay đó.

Hoàng: Ok, em ngon có mà đầy, mày muốn em thế nào?

Phong: Em nào teen teen, xinh xắn đi

Hoàng: Rồi, có em này teen, xinh lung linh, học lớp 12, mới nghỉ, mới vào đường dây của tao. Do gia đình khó khăn, nó chịu đi tour luôn, mà tao thấy nó thơ ngây chắc chỉ hợp hẹn đi ăn thôi, chứ chịch choạc thì chắc ko nên, mất tiền mà chẳng ra gì. Nhưng đảm bảo gặp là ai cũng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Phong: Ok, vậy mày gọi ra đây đi, teen, ngon thì tao làm một tour sex luôn.

Phong cười nham nhở.

Hoàng: Ok, tao gọi rồi đó, em nó ra thì mày cứ trao đổi, nó đi dạng hẹn hò là 100 Obama một buổi, một ngày 300, nếu có khoản kia là 600 một ngày. Mày muốn gì cứ bàn với em nó.

Một lúc sau, cô bé Hoàng giới thiệu xuất hiện. Một cô gái nhỏ nhắn, trắng, xinh, teen, đúng là yêu ngay cái nhìn đầu tiên. Phong cảm giác như tim mình ngừng đập, phổi ngừng thở vì con bé.

Phong: Chào em, em ngồi đi

Vy Thư: Dạ, em chào anh. Em nghe anh Hoàng giới thiệu anh.

Phong: Ừ, giờ thế này nhé, anh nói thẳng luôn, anh cần dẫn em ra mắt bạn bè anh tối nay.

Vy Thư: Dạ, khoảng mấy giờ thì đi vậy anh?

Phong: 5h, em ở đâu, anh sang đón em.

Vy Thư: Dạ, có gì anh lưu số em, tí em nhắn zalo cho anh. Khi nào đến thì anh gọi em.

Phong: Ok, vậy giờ mình chia tay ở đây, tí về anh sẽ nhắn tin trao đổi thêm. Anh về đây.

Phong đi ra cửa, dắt chiếc xe wave cà tàng nổ máy đi về.

Vy Thư ngồi trao đổi thêm với Hoàng.

Vy Thư: Anh Hoàng ơi, sao em thấy anh này ko đáng tin gì hết?

Hoàng: Ấy, ấy… bậy. Đây là bạn thân của anh, đại gia đó em, do nó quen giản dị vậy rồi, tối nay em sẽ thấy khác, yên tâm đi. Nhưng em nên nhớ, khi em xin vào làm chỗ anh, anh đã nói trước là nếu khách có nhu cầu vấn đề kia thì em phải chiều, em cũng cam kết rồi. Đặc biệt là bạn anh tối nay, em phải làm nó hài lòng, em sẽ ko thiệt đâu. Nếu làm ko tốt thì xong đời với anh.

Vy Thư: Dạ, em biết rồi. Thôi em về đây, cám ơn anh Hoàng

Hoàng: Ừ, anh xem em như em út nên khuyên cái gì tốt cho em. Em đang gặp khó khăn, bạn anh thì tốt tính, đây là tour đầu tiên của em, cố gắng nhé

Vy Thư: Dạ

Nói rồi 2 anh em chia tay ra về. Hoàng ko quên nhắn tin cho Phong: “ Mày yên tâm, thích gì cứ nói em nó, số má của tao thì mấy em ko dám chống đâu.

Về Phong sau khi về đến nhà bắt đầu nhắn tin trò chuyện, hỏi thăm, trao đổi nhân thân với Vy Thư để sao cho tối nay thật giống như người yêu, ko thôi sẽ bại lộ. Sau khi rõ hết nhân thân đối tác cũng như sở thích, sở trường, sở đoản của nhau, Phong kèm theo một câu hỏi cuối cùng

Phong: Tối nay em định mặc đồ gì?

Vy Thư: em định mặc đầm trắng? Anh có ý gì ko?

Phong: anh sợ mấy bộ đầm sẽ làm tăng thêm số tuổi của em, hay là em mặc đồ học sinh đi

Vy Thư: Đồ học sinh ạ? Là váy và sơ mi đó anh. Em sợ người ta nói anh dụ dỗ trẻ con

Phong: Uh, vậy đi, anh thích vậy, anh muốn mọi người xác định đúng tuổi của em.

Vy Thư: Dạ, vậy thì em mặc đồ học sinh.

Hôm nay là một ngày mà theo như suy nghĩ của Phong – anh sẽ cho đám bạn thấy vị trí của anh trong cái xã hội bất ổn này. Anh chọn quần áo thật kỹ. Anh sẽ mặc cái áo sơ mi Body màu hường nhạt 500 US mà mình mua ở Hàn, cùng chiếc quần kaki trắng mà ai nhìn cũng biết hàng nghìn đô, và đôi giày lười phiên bản giới hạn.

Đúng 5h, anh có mặt trước ngõ hẻm nhà Vy Thư. Gọi điện và chờ cô ra. Cô bé học sinh bẽn lẽn bước ra, nhìn loanh quanh như kiếm tìm. Phong ngắm nhìn thật kỹ dáng người và khuôn mặt cô bé. Anh mún ồ lên một tiếng thật to: “ Ôi, con bé xinh quá”. Trong lúc Vy Thư loay hoay, bất ngờ Phong từ trên chiếc Audi Q3, mở cửa bước xuống. Anh nhanh chóng mở cửa bên, mời cô lên xe. Vy Thư giật mình, choáng ngợp trước vẻ điển trai và sang chảnh của Phong. Đúng là người đẹp vì lụa, cô cảm thấy mình nhỏ bé, quê mùa trước anh. Cô ngồi im, hai bàn tay đan ngón vào nhau. Phong đọc được suy nghĩ của Vy Thư, vừa cho x era đường lớn, vội trấn an.

Phong: “ Em xinh quá, anh ước gì đây là cuộc hẹn đúng nghĩa của anh và em.

Vy Thư: Dạ

Con bé ko biết nói gì? Chỉ dạ. Nó cũng rối bời suy nghĩ: “ ước gì đây cũng là cuộc hẹn theo đúng nghĩa của em”. Chiếc xe sụp một cái thật mạnh vì lọt ổ gà. Vy Thư giật mình, thôi suy nghĩ, mộng mơ, trở về thực tại. Đây là cuộc hẹn đầu tiên của nó với một người con trai. Nhưng trớ trêu thay, sau khi tàn cuộc, ai sẽ về nhà nấy, nó sẽ nhận tiền rồi trở về vị trí của mình – như một cô gái gọi. Hai người sẽ chẳng còn gặp nhau. Cuộc đời thật trớ trêu, tàn nhẫn. Nó có bao nhiêu mơ ước, hoài bão. Nhưng rồi cũng bị vùi lấp bởi đồng tiền. Mẹ nó đang cần tiền để chạy thận, em nó cần đi học. Nó nhắm mắt, chấp nhận làm một con đĩ hạng sang. Nghĩ đến đây, mắt nó chợt ướt lệ. Hai dòng nước thanh khiết từ hai khóe mắt tràn xuống, chảy dài trên má. Phong ko hiểu chuyện gì, nhìn thấy con bé như vậy, lòng cũng xốn xang. Anh lấy hết can đảm, với tay, nắm lấy bàn tay con bé, an ủi

Phong: Đừng thế chứ cô bé, tối nay em phải tươi xinh nhất, tạm thời quên hết mọi chuyện làm em ko vui, hay tổn thương đi. Rồi anh sẽ mang lại nụ cười cho em.

Dường như 2 trái tim của 2 con người xa lạ bất ngờ chung một nhịp đập. Bao cay đắng, muộn phiền của cô nữ sinh bé nhỏ giao thoa, truyền dẫn cả vào trái tim Phong. Anh nhận ra ngay đây là người con gái bấy lâu mình tìm kiếm để che chở, bảo vệ. Anh cảm thấy như vậy. Cả con tim và lý trí đều ủng hộ anh.

Riêng Vy Thư, con bé cũng cảm kích trước những lời động viên, an ủi của Phong. Nó cũng nắm chặt tay anh. Cái nắm tay thật chặt, thật chặt. Dường như có một sợi dây vô hình đang kéo 2 người lại gần nhau, như là một định mệnh.

Xe cứ lăn bánh rồi dừng lại trước một quán nhậu đông đúc. Phong đậu xe cẩn thận rồi mở cửa, mời cô bé xuống xe. Một lần nữa, lấy hết can đảm, Phong đưa bàn tay ấm áp của mình, nắm lấy tay cô bé, dắt theo sau. Nhưng đi được mấy bước thì Vy Thư nói khẽ:

Vy Thư: Anh vào trước nhé, em vào nhà vệ sinh sửa soạn lại một tí.

Phong: Ok, em nhanh nhé, anh vào trước, đám bạn anh ngồi ngay góc bên phải. Anh sẽ để sẵn ghế, chờ em.

Nói rồi Vy Thư đi vào nhà vệ sinh, Phong tiến vào chỗ đám bạn. Đám bạn này ngày xưa học chung cấp 3, cả 10 đứa trai gái bây giờ yêu nhau. Cả 5 đôi trai gái đang ngồi ngả ngớn, rôm rả. Phong tiến đến bắt tay chào. Cả đám bất ngờ vì vẻ sang chảnh của Phong hôm nay. Thằng Tùng ngay lập tức trêu to: Ôi Phong ơi, tao nói mày nhớ dắt theo em người yêu Lusa theo mà. Mặc đẹp thế này mà đi 1 mình. Rồi cả đám ùa theo cười như ko nhặt được mồm. Phong lẳng lặng tiến đến 2 chiếc ghế trống mà bọn nó chừa sẵn, ngồi xuống. Anh chưa kịp lên tiếng thì con Hoa – người yêu thằng Tùng tiếp tục

Hoa: Bữa nay cậu còn đi chiếc siêu xe wave ko? Chiếc xe đó coi vậy mà bền hà. Đi cả chục năm rồi ko thấy hư hỏng gì. Thôi ráng kiếm tiền đổi chiếc AB đi cho nó oách. Như vậy dễ kiếm bạn gái hơn.

Vy Thư sau khi chỉnh trang lại nhan sắc, bước ra ngoài thì nghe đám bạn cợt nhã với Phong, cô cảm thấy rất khó chịu. Cả đám người thế kia lại đi ăn hiếp một người hiền lành, chân thành như anh. Cô hiểu được lý do và mục đích, nhiệm vụ của mình hôm nay.

Trong khi cả đám đang cười ra rả thì Vy Thư tiến lại gần. Cô nữ sinh khoác trên người bộ đồng phục áo trắng, váy caro xanh đi thẳng vào giữa quán ăn, bẽn lẽn tiến lại bàn ăn, gật đầu chào với nụ cười tỏa nắng. Từng đôi trai gái đang cười rôm rả bỗng im bặt. Một anh trong nhóm lên tiếng: “ em tìm ai? Có việc gì”? Trong khi đó, đám con gái thì nhìn chằm chằm với ánh mắt dò xét: “ Con bé là ai? Có chuyện gì? Nó từ hành tinh nào đến mà xinh lung linh, làm lu mờ cả đám con gái nhà mình như vậy? Đột nhiên Phong vội lên tiếng:

Phong: “ Giới thiệu với mọi người đây là Vy Thư – người yêu của mình.

Tất cả đều tỏ ra nghi ngờ, tưởng rằng đây là một sự đùa cợt. Nhưng, cô gái nhỏ đã nhanh miệng đáp: “Dạ, em chào các anh chị, em là bạn gái của anh Phong, rất vui khi được gặp mọi người”.

Đến lúc này thì mọi sự đã rõ, ko còn nghi ngờ gì nữa. Phong đã có bạn gái, lời nguyền độc thân vui tính mà bọn nó giành cho Phong đã bị xóa bỏ. Mấy thằng con trai nuốt nước bọt trước cô nữ sinh bé nhỏ nhưng lung linh, mấy đứa con gái thì bắt đầu tỏ ra khó chịu vì tất cả các cặp mắt của cánh đàn ông đều hướng về phía cô nữ sinh, ko khí buổi liên hoan bắt đầu bị chùng xuống.

Phong nhanh nhẹn đứng dậy, nắm lấy tay Vy Thư tiến về chỗ ngồi của mình, nơi còn một ghế trống. Chẳng ai hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có 3 người là Phong, Vy Thư và tác giả biết được đầu đuôi sự việc.

Cả đám dường như vẫn còn nghi hoặc, dò hòi đủ kiểu. Thằng Tùng nhanh miệng hỏi trước

Tùng: Vy Thư, em còn đi học à?

Vy Thư: Dạ, em đang học lớp 12

Tùng: Sao em quen thằng Phong hay thế?

Phong: Mày hỏi lắm thế, tao hay đến nhà Vy Thư sửa máy móc nên cua được.

Tùng: Nghĩ sao vậy mày? Tao nhớ mày làm công nhân bên xưởng nhựa mà?

Phong: Thì đó, xưởng có sản xuất cánh quạt, tao lấy trộm về bán dạo. Một ngày tình cờ đi ngang nhà Vy Thư, đang rao bán thì bố Vy Thư gọi vào thay cánh quạt. Sau khi thay xong, cái cánh quạt của tao thổi ra một luồng gió tình yêu, làm xiêu lòng cô gái nhỏ.

Nghe câu chuyện của Phong, Vy Thư chỉ biết ôm miệng cười. Còn đám bạn thì ko rõ mô tê gì vì một thằng trước giờ làm công nhân mà quen được em nữ sinh ngon đáo để. Phong vẫn hay nói là mình làm công nhân xưởng nhựa, cộng thêm chiếc xe cà tàng nên ko đứa nào biết bao năm qua anh là giám đốc chi nhánh lớn ở Sài Gòn, tập đoàn anh làm có đến 9000 nhân công. Chẳng qua anh quen tính bình dị, chứ tiền bạc anh chả thiếu. Hôm nay đúng là ngày định mệnh, là ngày Phong sẽ đáp trả mọi ánh nhìn dè bỉu của chúng bạn. Là ngày anh phải thay đổi mình để hướng đến một điều gì đó thật ý nghĩa.

Nhìn thấy trên bàn toàn bia Tiger đang khui dở, Phong lớn tiếng hỏi

Phong: Em yêu, em có uống được bia ko? Anh sợ em bị dị ứng sẽ nổi đỏ mặt, thôi anh gọi rượu nhé. Mọi người uống rượu được ko?

Cả đám đồng thanh: Thôi, ba cái rượu chuối hột mà uống gì? Rẻ mà hại gan, đi nhậu mà keo vậy mày?

Phong liền đáp lại: “ Rượu chuối hột mà uống gì? Nói rồi Phong đưa tay vẫy phục vụ?

Phong: Ở đây có rượu Chivas ko em? Chivas 25 đi

Phục vụ: Dạ ở đây em chỉ có Chivas 18 thôi.

Phong: uh, vậy cũng được, em cho anh 4 chai đi. Mọi người ai uống rượu thì uống nhe

Cả đám lác mắc, nhìn chằm chằm về phía Phong. Bọn nó thuộc dạng nhà có của ăn của để, nhưng đứa nào cũng đi làm văn phòng bình thường, gia đình quản lý chặt, cũng ko đến nỗi sang ăn sang sở. Nên khi thấy Phong gọi toàn rượu đắt tiền cũng tỏ ra e ngại. Thằng Tùng liền hỏi

Tùng: Thôi, uống bia đi, chứ rượu đắt quá tốn kém.

Đây là lần đầu tiên Phong thấy tụi nó dè chừng, sợ tốn, mấy lần trước khi tụi nó rủ nhậu, Phong chọn quán lề đường toàn bị tụi nó chê rẻ tiền. Đây là lần đầu tụi nó e dè. Thấy vậy Phong liền trấn an:

Phong: Mọi người vô tư đi, hôm nay mình mời, anh em ta vui vẻ là chính. Sẵn hôm nay mình ra mắt người yêu sau chục năm đơn bóng.

Phong vừa nói vừa nắm lấy tay Vy Thư, Cái nắm tay thật chặt. Con bé ko biết vị trí hiện tại của mình là gì? Ko hiểu nổi cái suy nghĩ trong đầu Phong. Nó đấu tranh tư tưởng dữ dội. Rồi nó nghĩ, đàn ông có tiền thì chỉ chơi bời thôi, tình cảm gì? Yêu thích gì thứ đĩ như nó. Nó lắc lắc đầu rồi lặng lẽ rót rượu và uống. Đám bạn thấy vậy cũng rót rượu, cùng cụng ly oang oang. Sau khi xử hết 4 chai rượu thì tàn cuộc. Vy Thư uống khá nhiều, gục ra bàn, ko đứng nổi. Hôm nay cảm giác của cô thật khó tả? Vừa vui, vừa buồn, vừa tín vừa nghi. Vậy nên cô uống thật nhiều, thật nhiều và say lúc nào chẳng hay. Phong thấy vậy liền gọi nước chanh cho cô bé uống rồi lấy khăn lạnh lau mặt.

Cả đám xúm lại hỏi han: Ui con bé trẻ quá, say mất rồi, chắc phải gọi taxi đưa về. Thằng Tùng và con người yêu vẫn cái tính khinh thường Phong, cả 2 nói rõ to: “ Gọi taxi về đi, chứ cái xe wave cà tàng làm sao đưa cô nữ sinh say khướt về nhà?

Phong vẫn còn tỉnh táo đáp lại: Ko sao, mình đưa em về được. Nói rồi Phong choàng tay qua cổ và chân, bế gọn gàng cô người yêu mới thuê đi ra phía trước. Cả đám nhao nhao đi theo. Đi được 1 đoạn thì Phong dừng lại ngay chiếc xe đen bóng loáng, với tay vào trong túi bấm remote mở cửa xe, nhẹ nhàng đặt cô nữ sinh ngồi gọn gàng trên ghế phụ. Phong ko quên cài dây an toàn cho cô rồi vẫy tay chào đám bạn, đề xe đi ra. Cả đám bạn hôm nay bị đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Chẳng hiểu thế nào mà một thằng cù lần lại có người yêu trẻ, xinh, lại còn có xe xịn, trả tiền nhậu hết gần 20 triệu. Tất cả dường như đang mơ, hay nó là một thằng phù thủy, đi cướp bóc tiền vàng của nàng Bạch Tuyết? Tất cả đều lắc đầu, ko hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Riêng Phong, sau khi rời khỏi quán, anh lái xe đi lòng vòng để Vy Thư ngủ cho tỉnh. Khoảng 1 giờ đồng hồ thì chiếc xe dừng ngay trước con hẻm cũ. Con bé vẫn còn ngủ, một giấc ngủ hồn nhiên, thơ ngây. Phong cảm thấy một sự bình yên đến lạ bên cô gái nhỏ ấy. Một lần nữa, anh lại đặt câu hỏi cô ấy là ai? Từ đâu đến? Mục đích gì? Có phải để cứu rỗi cho sự cô độc trong tâm hồn anh? Những suy nghĩ cứ hiện ra, nối tiếp nhau. Và trong vô thức, bất định, anh cúi đầu, đặt nhẹ một nụ hôn lên môi cô gái nhỏ: “ Anh yêu em, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên”. Chợt cô bé tỉnh giấc. Phong vội vàng chấn chỉnh tư thế.

Vy Thư: ui, em ngủ lâu chưa anh? Em uống nhiều quá

Phong: khoảng 1 tiếng, giờ em tỉnh chưa?

Vy Thư: Dạ đỡ rồi anh

Phong: Em vào nhà được ko?

Vy Thư: Dạ được, vậy thôi chào anh

Phong: tiền thì a sẽ chuyển cho Hoàng nhe

Vy Thư: Dạ, em chào anh.

Nói rồi cô gái nhỏ quay đầu, đi vào con hẻm nhỏ. Phong vẫn đứng dõi theo, nghĩ thầm: “ Chào em, cô gái nhỏ, chúc em ngủ ngoan. Hôn em?

Bóng cô gái nhỏ khuất dần, Phong lên xe, về nhà, lại trở về với cảm giác trống rỗng. Hôm nay là một ngày đặc biệt, là ngày anh lần đầu đặt nụ hôn lên môi một cô gái. Cô gái ấy nhỏ hơn anh 10 tuổi và anh thuê cô ấy làm người yêu của anh.