Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Tấn trò đời (Chương cuối) P2: Trước ngày trọng đại

Thông tin về chuyện cưới xin nhanh chóng được thông báo lại cho cả hai bên gia đình. Vì bố mẹ mình và bố mẹ nuôi nàng đã quá quen biết nhau nên chuyện bàn bạc lễ hỏi, cưới xin được hai bên thống nhất chỉ trong một ngụm trà. Chỉ có chuyện tìm ngày đẹp để tổ chức đám hỏi, đám cưới là hai bà mẹ phải mất công đi hỏi Đông hỏi Tây mà thôi. Về phần cơ quan mình, mọi thứ có rắc rối hơn một chút do mình làm ở trong ngành trọng yếu nên phải xác minh lí lịch nhà vợ hơi lằng nhằng một chút, nhất là khi nàng lại là con nuôi. Nhưng rồi mọi thứ cuối cùng cũng ổn thỏa cả.

Trong thời gian chuẩn bị đám cưới, mình vẫn thỉnh thoảng nhắn tin với Hường để chia sẻ mọi chuyện. Có một thời gian, hai đứa rất hạn chế liên lạc với nhau. Một phần vì em sợ thằng chồng phát hiện sẽ ghen, một phần vì mặc cảm áy náy của em khi không thể đến bên mình. Nhưng kể từ lúc biết mình chuẩn bị lấy vợ, em có vẻ đã bớt áy náy hơn. Mình có hỏi han em ấy chuyện chồng con dạo này ra sao? Cơ mà cuộc sống dường như không tử tế với em cho lắm. Kể từ sau khi em sinh đứa thứ 2, thằng chồng em quay sang lộ rõ bản mặt cô hồn. Chê em đẻ xong xấu, bím rộng, nó công khai bỏ mặc mấy mẹ con ở nhà để đi đàn đúm, rượu chè, chơi gái. Có bao nhiêu tiền kiếm được từ việc lái xe chở hàng, nó nướng hết vào gà chọi, nhậu nhẹt, Karaoke, gái gú… thậm chí nó về nhà con kể luôn cho em nghe rằng lúc hát Karaoke nó với gái chui vào nhà vệ sinh hành sự ra sao. Không những vậy, chơi bời chán chê nó còn rước cả bệnh về cho em, làm em bị viêm cổ tử cung mãn tính. Cứ chữa xong đỡ thì thằng chồng lại làm cho tái bệnh. Cơ mà bắt nó đi chữa thì nó nhất định không nghe. Thành ra hàng tháng nó mới thèm động vào em một lần nhưng cũng khiến em cảm thấy phát tởm.

Bố mẹ chồng em thì khinh con dâu ra mặt, lúc nào cũng coi em như là thứ ăn bám. Lúc em mới bắt đầu tập kinh doanh online, không có vốn nên em phải vay bà mẹ chồng 10 triệu. Đến lúc có việc bà muốn đòi nhưng em không có đủ để trả, bà ta nói em như kiểu là thứ ăn hại, là cái của nợ bám lấy thằng con bà ta vậy. Khi mà gia đình bên nhà chồng em chạy chọt được cho thằng em chồng em sang được bên Nhật làm Tu nghiệp sinh nhưng thực ra là đi làm Cu li nơi xứ người, bà mẹ chồng em càng không thèm coi em ra gì. Hai đứa cháu đích tôn nhà họ tụi nó ốm đau, còi cọc, dặt dẹo mà họ chẳng thèm đoái hoài, hành xử cứ như là không phải cháu họ vậy. Khiến Hường ngoài đi bán hàng còn phải nai lưng ra mà chăm hai đứa nhỏ. Có lúc, trong lúc uất ức em đã gọi bà ta là “mẹ chồng yêu quái” khi nhắn tin với mình. Những khi vậy, mình chỉ biết động viên em cố gắng, nếu việc kinh doanh khá khẩm lên, tự chủ được thu nhập thì em chẳng cần phải bận tâm đến thái độ của hai ông bà kia hay thằng chồng mất nết nữa.

Nếu là ở thành phố, chắc là những vụ kiểu như thế này thì hai bên xác định giải tán sớm. Nhưng ở cái vùng quê đó, với suy nghĩ cổ hủ, cộng thêm cái tâm lý không nghề ngỗng, phải ăn bám nhà chồng khiến Hường cứ quanh quẩn trong cái mớ bòng bong đó không thoát ra được. Khoảng cuối tháng 9, có một hôm Hường nhắn tin cho mình hỏi vay khoảng 5 triệu. Mình hỏi có chuyện gì bởi mình đang chuẩn bị đám cưới, rất kẹt tiền. Im lặng một lúc lâu, em nhắn tin trả lời mình:

– Em cần tiền để đi phá thai.

– Lại đang có đứa thứ 3 à.

– Ukm, bầu gần 2 tháng rồi.

– Nếu không muốn đẻ nữa sao không kêu thằng ck em. Việc gì phải đi vay mượn cho khổ. Hay là sợ nó bắt đẻ nữa vậy?

– Có phải là con nó đâu mà em nói được.

– Tức là sao? Em có bồ?

– Không. Anh đừng nói cho ai biết nhé. Cách đây gần 2 tháng, em bị một lão cùng làm lái xe với thằng ck em hiếp dâm.

– Sao em không nói cho mọi người? Chuyện xảy ra thế nào vậy?

Sau đó Hường nhắn tin kể lại cho mình nghe. Vì tin nhắn khá dài dòng nên mình chỉ tóm gọn nội dung lại là: Thằng chồng em có tham gia vào một nhóm lái xe. Nhóm này ngoài bảo kê cho nhau ra thì còn là hội đàn đúm, nhậu nhẹt, gái gú luôn. Trong nhóm có một lão làm đại ca, sinh năm 77. Trước lão có một bà vk, cơ mà li dị rồi. Để lại cho lão 2 đứa con, đứa con trai 10 tuổi và đứa con gái 3 tuổi. Lão với thằng chồng em có vẻ thân nhau, vì con gái lão chỉ đẻ trước thằng con đầu của em mấy tháng nên lão suốt ngày nói đùa sau này sẽ kết thông gia 2 nhà. Mấy tháng gần đây, em bắt đầu tự đi ship hàng với những đơn hàng gần nhà. Bình thường, em hay nhận được mấy tin nhắn gạ chịch lúc tư vấn bán hàng của đám bá dơ quấy rối, nhất là khi sản phẩm em bán là đủ mọi thứ, trong đó có cả dược phẩm Đông Y bao gồm cả thuốc trị yếu sinh lí. Nhiều gã gặp em đều nói em ngoài đời xinh hơn trong ảnh nhưng em cảm thấy bản thân cũng không phải xinh đẹp gì, chỉ có một chút nét duyên khiến người ta chú ý. Cũng vì vậy mà mỗi khi đi ship hàng, em đều rất cẩn trọng. Thấy đối tượng có vẻ khả nghi là em quay xe về luôn.

Hôm đấy, em nhận được tin nhắn đặt hàng đồ chơi cho con gái của gã kia. Vì là chỗ quen từ trước nên em cũng không đề phòng lắm. Đến nơi, con gái gã ra mở cửa cho em vào. Đưa tiền cho em xong, gã nhờ em lắp ráp hộ món đồ chơi vì lão không rành món này. Thấy con gái lão cũng đang ở nhà nên em yên tâm ngồi lắp món đồ chơi cho con gái lão. Đang loay hoay lắp đồ, thì con bé con cầm cốc nước ra đưa em. Nghĩ là nước con bé đưa thì không vấn đề gì nên em cũng uống một ngụm cùng với nó. Không ngờ là sau khoảng vài phút thì em thấy đầu choáng váng và ngã ra giường mê man. Có lẽ vì chỉ nhấp một ngụm nhỏ nên thuốc không có tác dụng lâu. Khoảng vài phút sau, em mơ màng tỉnh lại khi thấy cơ thể mình lành lạnh và cảm giác sương sướng bên dưới bím. Mở mắt ra, em mới giật mình nhận ra em đang trần truồng nằm trên giường, con bé con đã biến đi đâu không rõ, căn nhà đóng kín hết mọi của nẻo và gã kia thì đang úp mặt lên bím em mà bú liếm.

Hoảng hốt, em cố đẩy đầu hắn ra để gượng dậy mà không được. Cơ thể của em cứ bủn rủn không còn sức sống. Không rõ vì tác dụng của thuốc mê hay vì kể từ lúc lầy chồng đến giờ em không còn được trải nghiệm lại cảm giác bú liếm ấy nữa nên tay chân trở nên đờ đẫn mất hết sức lực. Dù đang bị làm nhục, nhưng cái cảm giác sung sướng khi được vét máng làm Hường mụ mị hết cả đầu óc. Sau khoảng vài phút bú liếm hai mép bím. Biết là em đã tỉnh lại nhưng không thể cưỡng lại được gã, hắn liền từ từ trườn lên mà kê cái con cu to dài có gắn bi ở quanh thân cu lên trên lỗ bím em mà cọ quẹt. Nhìn thấy con cu gắn bi đó, em lại nhớ lại cái con cu của lão Phúc trước đây nên hoảng sợ cố đưa tay đẩy hắn ra, miệng thều thào “Đừng mà… dừng lại…” Nhưng vô ích, mỡ đến miệng mèo thì ai lại thả ra chứ. Sau khi đã khiến cho cái đầu khấc ướt bóng nước nhờn của em, hắn đẩy thẳng một phát lút cán vào trong bím rồi bắt đầu nhấp bành bạch mặc kệ bên dưới em đang nhăn nhó trong đau đớn vì phải chịu đựng sự đâm phá từ con cu gắn hàng của gã.

Theo như em kể thì gã này chơi khỏe hơn thằng chồng của em nhiều. Thằng chồng em chỉ làm được 5-10 phút là cướp cò trong khi gã này cứ thúc vào trong em đến hơn 20 phút mới chịu ra. Vì lão không đeo bao nên khi thấy hắn sắp xuất em liền kêu hắn xuất ra ngoài nhưng hắn cứ thế dập hùng hục khiến em chỉ biết rên la lên chứ không nói được câu nào ra hơi nữa, rồi gã ôm gì lấy em mà tuôn thẳng vào trong bím như thác đổ.

Kiệt sức sau vụ cưỡng hiếp, em nằm thiêm thiếp mê man thì cảm nhận được có vị mặn mặn ở miệng, một cái lưỡi nhơn nhớt nồng nặc mùi thuốc lá tách đôi môi em ra để chui vào trong khoang miệng em ngọ ngậy. Vừa bị hiếp dâm, bị gã đó xuất vào trong, giờ gã lại còn đòi hôn em. Tức giận, Hường dùng toàn bộ số sức lực còn lại để cố đấm vào mặt hắn một cái khiến hắn ngã ngửa ra sau. Trong lòng sẵn sàng cho một trận đấm đá có thể kéo đến.

Có vẻ như cú đấm yếu ớt của em không thấm gì với gã. Xoa xoa lên má như vừa mới bị ăn một cái tát yêu, lão cười ha hả nói:

– Được được, đàn bà phải thế lúc chén mới sướng chứ. Há há… Chứ cái loại chỉ biết nằm rên rồi khóc thút thít là không sướng, không “lên đỉnh” được rồi.

Tức giận, em cố gượng dậy rồi chửi hắn là loại yếu sinh lý. Thứ đàn ông không thể làm phụ nữ sướng chứ đừng nói “lên đỉnh”.

Nghe em kể vậy, mình nhắn tin hỏi:

– Thế sau đó em bỏ về luôn à?

– Làm gì mà được về luôn hả anh. Nghe em nói thế, thế là hắn lại đè em xuống xiên thêm 2 phát nữa. Làm cho đến khi nào em “lên đỉnh” mới chịu thôi. Xong hắn còn bắt em phải nói là “em sướng, em lên đỉnh rồi” mới cho em về.

– Sao em không nói cho mọi người biết, tố cáo hắn đi tù luôn.

– Không được, nhà ck em mà biết, chắc họ đuổi em ra khỏi nhà luôn. Hai ông bà già kia vốn ngứa mắt em lâu rồi, giờ mà vớ được chuyện này họ lại chẳng nhảy cẫng lên ấy chứ. Bố mẹ em cũng mất mặt với hàng xóm láng giềng. – Xong em nhắn tiếp – Với lại nếu hắn kể cho mọi người biết em “lên đỉnh” lúc làm với hắn, chắc em tự tử luôn chứ không còn mặt mũi nào nữa. Đã lâu lắm rồi, kể từ lúc em đẻ đứa thứ 2 em mới lại “lên đỉnh”. Cảm giác lúc ấy nó vừa sướng vừa nhục nhã lắm.

– Ukm. Anh hiểu rồi. Cơ mà sau em không uống thuốc tránh thai hay sao mà dính vậy?

– Em có uống, nhưng mà vẫn dính. Chẳng hiểu được. Có khi mua phải thuốc dởm. Em biết chắc là của gã đó vì từ đó đến giờ thằng ck em mới làm 1 lần ngay trước lúc em phát hiện có bầu. Mà từ lúc đẻ đứa thứ 2 đến giờ nó toàn chủ động xuất ra ngoài. Nên đứa này chắc chắn là của gã.

– Thế 5 triệu liệu có đủ để em phá không?

– Hi, chắc là đủ thôi. Vì em mới đòi được thằng kia 3 triệu.

– Em quay lại bắt đền à?

– Lúc em phát hiện ra mình có bầu, sáng hôm sau em điện cho gã ra quán nước nói chuyện. Nói đừng để đến lúc thằng ck em biết, nó vác dao đến nó xiên thì đừng trách. Gã cũng biết tính các thằng ck em, nên lão cũng không muốn dây dưa ra. Nhưng lão bảo hôm ấy lão làm em 3 phát, thì lão đền 3 triệu. Một phát 1 triệu. Nhưng muốn có tiền em phải cho hắn chén thêm phát nữa.

– Thế là em cũng đồng ý sao?

– Lúc bấy giờ đang rối như tơ vò, em còn nghĩ được gì nữa. Đằng nào cũng đang ễnh ra với hắn rồi. Giờ chỉ muốn có tiền để đi giải quyết nhanh. Thế là em đồng ý theo hắn vào một nhà nghỉ gần đấy rồi làm luôn. Cái lão khốn nạn, vào phòng, em kêu hắn đeo BCS vào thì hắn bảo em đang chửa rồi, đeo làm gì nữa. Thế là lại đè em xuống chơi luôn.

– Haizz, vì 3 triệu mà phải để hắn làm thêm phát nữa. Thật không đáng.

– Làm gì có 1 phát, cả ngày hôm đó hắn làm em 5 phát. 2 phát đầu còn nhẹ nhàng, 3 phát sau xiên luôn. Bỏ cả ăn trưa, làm từ sáng đến tận chập tối em mới về được nhà. Gần chết.

– Trời. Gì mà cứ như kiểu phải mất tiền nên cố chơi cho đáng vậy.

– Anh không biết đám lái xe đâu. Hám gái như ma ý. Lúc hắn mệt, hắn còn bắt em phải trèo lên bụng hắn mà nhún cho hắn sướng. Thằng mất dạy. Lúc làm xong phát thứ 4 em mệt sắp ngất rồi. Hắn hỏi em lên “đỉnh chưa”? Em bảo rồi, giờ để em về. Hắn bảo hay là em với gã cặp bồ đi. Em bảo nếu em muốn cặp bồ thì em có cả tá đối tượng, nhưng em không cần. Thế là hắn bảo vậy thì làm nốt phát cuối, xong xiên thẳng luôn. Làm xong, hắn vứt cho em 3 triệu rồi bỏ về trước, để em nằm lại nhà nghỉ, lúc nào hồi sức thì về sau. Cảm giác giống như một con điếm vừa đi khách vậy.

– Chắc em phải khó khăn mới chịu được chuyện này. Giá mà em bảo anh giúp em từ đầu thì chắc em đã chẳng phải chịu khổ như thế.

– Hi, anh đừng nghĩ vậy. Em đâu thể gặp chuyện gì cũng dựa dẫm vào anh như trước nữa. Mà anh đừng lo em bị ám ảnh gì. Mỗi lần em với ck làm chuyện ấy, thằng ck em cũng làm chẳng khác gì hiếp dâm em. Em quen rồi. Nhưng mà lần này thực sự là em bí quá. Cầm của gã ấy 3 triệu rồi mới thấy chẳng bõ. Em giờ cũng chẳng có tiền nên muốn hỏi vay anh để giải quyết cho xong. Sau này em sẽ trả lại anh.

Nghe xong, mình bảo Hường nhắn tin số tài khoản của em cho mình để mình chuyển tiền. Mặc dù nhà đang có nhiều việc cần tiền nhưng mình vẫn chuyển cho Hường 10 triệu để em giải quyết. Khoảng một lúc sau, mình nhận được tin nhắn của ngân hàng báo Hường vừa chuyển lại cho mình 5 triệu. Em nhắn tin cám ơn mình và nói em đã nợ mình quá nhiều lúc hai đứa con bên nhau, giờ em chỉ cần thêm 5 triệu để đi phá thai. Sau này tích đủ tiền em sẽ trả lại cho mình.

Mấy hôm sau, em giấu nhà chồng lén đi phá thai một mình rồi giả bệnh nằm liệt giường mấy ngày. Sau cùng, vì cơm áo gạo tiền, em lại tiếp tục đi bán hàng và ship hàng cho khách nhưng cảnh giác hơn. Em nói kể từ vụ đó, mỗi khi đi ship hàng lúc nào em cũng mang BCS trong túi để đề phòng nhỡ có đứa nào nó hiếp thì đưa ra cho nó đeo. Con gã kia, sau vụ đó thì thỉnh thoảng vẫn nhắn tin gạ chịch em tiếp, có lần hắn còn gửi ảnh con cu đang dựng đứng của gã cho em rồi nhắn là “nó” nhớ em quá. Em không trả lời mà chặn tin nhắn của hắn luôn giống như những gã khác từng quấy rối em. Nghĩ cùng tội cho em, cuộc sống chẳng biết bao giờ mới khá hơn với em đây.

Đầu tháng 11, sau khi tổ chức xong lễ ăn hỏi, mình cùng cả nhà Linh quyết định về quê của bố mẹ nuôi nàng vừa để mời bà con họ hàng vừa để tiện thể viếng mộ thắp cho ông bà cụ nén nhang. Vì lần này là lần đầu mình ra mắt họ hàng của gia đình nàng nên Linh có vẻ chu đáo lắm, kiểm tra mọi thứ xem đã ổn thỏa hay chưa. Nàng thậm chí còn bắt mình mặc cả bộ quân phục đi để lấy hình ảnh với mọi người trong họ. Ban đầu, mình cứ nghĩ phải lái xe lên vùng rừng núi ấy thì chắc là mất nguyên nửa ngày đường cho mà xem. Cơ mà không ngờ là đường xá về quê nàng giờ khá đẹp, xe chạy bon bon tầm 4 tiếng là đến nơi, hai bên đường tuy không đến mức sẩm uất cơ mà cũng có nhà cửa nối nhau từng đoạn, đèn đường lắp đủ cả. Nàng bảo với mình là kể từ hồi ông cụ mất đến giờ là trên quê nàng cũng thay đổi nhiều, người ta mở đường cao tốc BOT đi cũng nhanh hơn, gần hơn đến mấy chục cây số, dân cư kéo ra dọc đường cũng đông hơn. Nói chung là không còn cảnh đi hết nửa ngày cộng với hai bên đường tối thui toàn rừng với cây như trước nữa.

Về đến căn nhà của ông cụ ở quê. Không còn hình ảnh căn nhà gỗ cổ khang trang như trong cuốn nhật kí mà nàng miêu tả nữa. Sau khi ông cụ mất một thời gian thì bà cô họ bị câm của Linh cũng mất vì ung thư vòm họng, căn nhà được trao lại cho một người họ hàng xa thỉnh thoảng ghé qua trông coi. Không còn hơi người ở thường xuyên, căn nhà xuống cấp cũng nhiều. Bên ngoài vườn, cây cỏ mọc um tùm không còn lối để đi. Căn chòi nơi góc vườn đã sập từ bao giờ. Trên ban công gác mái, mấy lồng chim bỏ không và mấy chậu cây quý thì đã chết héo. Mọi thứ thật tàn tạ. Chẳng thể ngờ nơi đây từng là căn nhà của một trong những gia tộc giàu có nhất vùng, với người ra kẻ vào tấp nập. Và trong căn nhà này, dường như ở mọi ngóc nghách, cũng đều có dấu ấn từng là nơi làm tình của Linh và ông cụ.

Bước đi ngó nghiêng căn nhà, nhìn vào góc nào của căn nhà cũng khiến mình tưởng tượng ra cảnh ông cụ và Linh đang làm tình hăng say ở đó. Nhìn vào tấm phản, mình liền tưởng tượng ra cảnh nàng đang nằm ngửa dạng chân trên đó còn ông cụ thì đang nằm bên trên mà nhấp nhổm phì phò. Nhìn vào cây cột gỗ, mình lại tưởng tượng ra cảnh Linh đang đứng khom lưng chống tay vào cây cột để cho ông cụ dập hùng hục từ đằng sau. Thậm chí nhìn vào bàn thờ tổ tiên, mình cũng tưởng tượng ra cảnh ông cụ và Linh đang trần truồng đứng ôm hôn nhau phía trước, một chân nàng co lên quặp lấy người ông cụ trong khi hạ thể hai người đu đưa va đập vào nhau thúc con cu vào trong bím từng cái chắc nịch như muốn khoe với ông bà tổ tông chuyện dâm loạn của họ vậy. Lắc đầu, mình thầm nghĩ đầu óc mình dạo này tưởng tượng ra lắm thứ bệnh hoạn quá.

Đứng cạnh mình, bố nuôi của nàng thở dài dựng lại mấy món đồ đổ lăn lóc dưới nền nhà trong khi mẹ nuôi của nàng lấy chổi quét dọn. Nhìn mấy cây cột cái vẫn vững chãi sau nhiều đời, bố nàng quay sang lẩm bẩm với mình:

– Chắc là sau này về già, bố với mẹ lại về quê ở thôi con ạ. Lăn lộn cả một đời, giờ quay lại nhìn quê nhà của mình tàn tạ mà lòng thấy áy náy với ông bà tổ tiên quá. Sau này đến đời các con, hai đứa có bán căn nhà này đi cho ai thì cũng là quyền của hai đứa. Còn bây giờ, bố mẹ thực lòng không nỡ…

Nghe bố vợ tương lai nói vậy, mình chỉ im lặng nhìn quanh căn nhà. Cúi xuống giúp sắp xếp lại mấy món đồ dưới đất, bố nuôi nàng bảo mình:

– Chốc nữa bố mẹ đi mời thiệp họ hàng, hai đứa chỉ cần đi cùng đến nhà hai bà trẻ, em gái của ông nội thôi. Mấy người cô chú họ thì chỉ cần hai bác đi là đủ. Con với Linh cứ đi chơi đâu thì đi. Cơ mà đường xá trên này khó đi lắm đấy, hai đứa có đi thì cẩn thận nhé. Giờ hai bác chuẩn bị ra viếng mộ, con với Linh chuẩn bị…

– Lại “bác” rồi, giờ mà vẫn còn chưa quen xưng hô với con rể cho đúng à? – Mẹ nuôi nàng trêu chọc.

Giật mình nhớ ra, bố nuôi nàng cười trừ với mẹ nàng rồi lại tất bật dọn lại nhà cửa. Tầm 15 phút sau, mình và gia đình nàng cùng ra đồng viếng mộ của dòng họ và ông bà cụ. Sau khi ông cụ mất, bố mẹ nuôi nàng đã đưa ông cụ về quê để chôn cất ông cạnh bà cụ. Sau mấy năm vui thú trong hoan lạc cùng người tình trẻ, cuồi cùng ông cụ cũng vẫn phải quay lại với bà cụ. Chỉ có điều, quay lại nhìn Linh đang cầm nén nhang chắp tay khấn trước mộ của hai ông bà, mình tự hỏi nàng đang khấn điều gì với họ và với thân phận gì? Một đứa cháu đến thăm mộ ông bà, hay một cô vợ bé đến thăm mộ người chồng già và bà vợ cả của ông ta? Dù sao thì mình cũng chẳng muốn biết điều đó nữa.

Sau khi đến ra mắt hai bà trẻ, em gái của ông cụ xong. Bố mẹ nàng mượn xe máy của một người họ hàng để tiếp tục đi phát thiệp trong khi mình lái xe cùng nàng đi loanh quanh vùng quê, tận hưởng không khí thanh bình không ồn ào, náo nhiệt như Hà Nội. Trời bắt đầu mưa rả rich. Đi được một lúc, Linh chợt nhớ ra điều gì đó liền quay sang bảo mình:

– Anh rẽ vào đường này đi. Em có mấy món muốn qua cho con em họ tí.

Mình đi theo chỉ đường của nàng đến một chiếc cổng nhỏ nằm ở tít cuối con đường, sát với vách núi. Bước ra xe, mình và Linh chạy ào vào trong nhà xách theo một túi quà. Gặp bà cô họ của nàng đang lúi húi ngoài bếp, Linh cúi đầu chào:

– Con chào cô ạ. Nhà mình vẫn chưa ăn cơm à cô? Hôm nay con có dịp về quê nên qua nhà mình chơi ạ. Thế em nó chưa đi học về hả cô?

Đang lúi húi đun bếp, bà cô họ của nàng quay ra cười đon đả:

– Ô, Linh! Lâu lắm mới thấy con về. Chồng sắp cưới đây hả? To cao dữ ha. Đúng là dân thành phố có khác, con trai mà da trắng trẻo cứ như con gái ấy. Em nó về rồi, đang ở trên nhà ấy. Cô đang bận nấu bếp chút xíu, con cứ lên chơi với em. Lâu lắm rồi hai chị em mới lại có dịp gặp nhau nhỉ. Mà để cô xem chú rể nào. Cán bộ Nhà nước có khác, cô nghe bảo hai đứa bằng tuổi nhau mà tác phong nhìn chững chạc hơn Linh bao nhiêu.

– Vậy nghĩa là do con nhìn già hơn tuổi hay là do Linh nhìn trẻ hơn đây ạ?

Nghe xong, bà cô bật cười khoái chí, hai cái má đỏ hây hây rung lên theo nhịp cười. Mặc dù mình gọi bằng cô, nhưng thực ra bà cô này chỉ hơn mình với Linh vài tuổi. Sinh năm 86-87 gì đó. Cơ mà 17 tuổi đã đi lấy chồng rồi, nhìn cũng thuộc dạng xinh xắn, phồn thực. Chồng cô này đang đi làm trong Nam, cả năm về có vài ngày, thành ra ở nhà bà cô cứ tơn tớn lên thế. Chỉ béo mấy ông hàng xóm.

Mỉm cười chào bà cô, Linh kéo mình chạy lên nhà để gặp con em họ. Đưa tay lên môi ra dấu cho mình im lặng, hai đứa rón rén bước cầu thang lên gác mái, là căn buồng riêng của con bé. Thấy cảnh cửa chỉ khép hờ hững, nàng đẩy cửa mở toang ra rồi nói:

– Ha ha, bất ngờ chưa? Chị qua chơi nè nhóc Linh.

Cánh cửa mở toang ra, con bé Linh “nhỏ” đang loay hoay cởi nốt cái áo ướt sũng nước mưa của nó ra, để lộ ra cái cơ thể mới lớn non mơn mởn của con bé. Chắc con bé vừa lội mưa đi học về.

Nhìn thấy hai đứa mình, con bé bị đứng hình bất động mất một lúc. Chắc nó vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Ban đầu, mình cứ nghĩ cô nhóc Linh “nhỏ” này chỉ là một con bé loắt choắt. Cơ mà sau đó liền sực nhớ ra cái lần Linh và ông cụ làm tình bị con nhỏ bắt gặp là chuyện của 9 năm trước. Sau hơn 9 năm, giờ con bé đang là học sinh lớp 9, cái tuổi vẫn còn đang dậy thì dang dở. Nhìn con bé khá có nét, nếu mà lớn lên sau này chắc cũng xinh xắn chẳng kém nàng Linh “lớn” đang đứng cạnh mình là bao. Hai bầu vú mới nhú như nụ hoa chỉ chờ được tưới tắm để có thể nở bung ra bất cứ lúc nào. Con bé cao tầm 1m55, dáng sau này có vẻ sẽ còn cao nữa. Dù sống ở trên núi nhưng nhìn da dẻ con bé khá đẹp và mịn màng, eo ót đâu ra đấy. Đúng kiểu gái non mới dậy thì, vừa có nét gợi dục vừa có nét trẻ con. Có điều hay là mu bím con bé vẫn còn nhẵn thín, chẳng có một cọng lông nào. Không rõ là do nó thuộc kiểu gái mu bím không có lông hay là do con bé tự tẩy lông nữa.

Đứng đực ra mấy giây, con bé cuối cùng cũng xác định được chuyện gì đang diễn ra, vội hét lên một tiếng rồi nhảy tót lên ghế, hai chân khép lại, có gắng dùng chiếc áo trắng học sinh để che ngực, gương mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt, xấu hổ.

Ngay khi con bé hét lên, Linh cũng nhanh chóng quay ngoắt lại đẩy mình ra khỏi căn buồng rồi đóng sập cửa lại. Đứng ở bên ngoài, mình cũng vẫn có thể nghe thấy tiếng hai cô nàng cười ngặt ngẽo bên trong. Chẳng biết được hai chị em họ đang nói gì với nhau nữa.

Một lúc sau, nàng mở cửa ra và bảo mình cùng nàng xuống nhà trước, cho con bé thay quần áo đã. Nghe vậy, mình cùng nàng lại xuống nhà ngồi chơi. Xuống nhà ngồi được một lúc thình Linh bảo với mình nàng cần vào nhà vệ sinh chút, mình cứ ngồi một mình nghịch điện thoại thì bất ngờ bị con bé vỗ vai từ đằng sau:

– Đại ca…

Ngoảnh mặt lại, con bé đã đứng sau lưng mình từ bao giờ. Cơ mà con bé mặc đồ cứ như thể là không mặc vậy. Chiếc áo 3 lỗ màu hồng dường như chẳng có tác dụng che đậy cơ thể, để lộ ra hai bầu ngực mới nhú không mặc áo lót của con bé ẩn hiện sau lớp vải. Mỗi khi con bé cúi người xuống, mình có thể nhìn thấy rõ hai đầu núm vú hồng hồng như mời gọi của con bé trước mặt. Bên dưới, chiếc quần vải hoa mỏng tang bị cơ thể ướt nước của con bé làm cho dính vào da thịt, để lộ ra từng đường con bên trong. Nhìn từ sau, có thể nhận ra là con bé cũng không mặc cả quần lót. Đúng là hai chị em chí cốt có khác, phong cách ăn mặc chẳng khác nhau là bao.

Chống cằm lên tay, con bé đi vòng quanh mình ngó nghiêng bộ quân phục đang mặc, với tay sờ lên mấy ngôi sao trên cầu vai rồi nói:

– Cũng oách phết đấy chứ. Cơ mà đại ca hơi mập đấy đại ca.

Nhìn cái cách dạn dĩ chẳng biết sợ người lạ là gì của con bé, mình bật cười. ĐI ra phía trước đối diện mình, con bé nhìn thẳng vào mắt mình, dánh đứng nhìn khiêu gợi hết chỗ nói, cứ như thể nó đang khỏa thân trước mặt mình vậy.

– Đại ca, lúc này anh nhìn thấy hết của em rồi… em mất rồi… bắt đền đại ca đấy.

Cúi xuống nhìn con bé, mình hỏi lại:

– Em mất gì? Cơ mà anh đâu chỉ có mình anh thấy thôi đâu, chị Linh cũng thấy mà. Sao chỉ bắt đền anh vậy?

– Chị Linh là chị em. Chị ấy thấy cũng không sao hết. Còn đại ca thì không được. Đại ca thấy rồi thì tức là em mất zin rồi còn gì nữa. Em bắt đền đại ca.

Bật cười, mình trêu con bé:

– Thế anh phải đền gì nào? Cơ mà chỉ nhìn thì đâu có mất zin được nhỉ?

Ngẫm nghĩ giây lát, con bé đáp:

– Đại ca ở trên Hà Nội chắc là đặt gì người ta cũng ship cho đến tận nơi phải không? Em đang muốn kiếm quần áo mới để đi ăn cưới đại ca với chị Linh. Em bảo họ ship về nhà đại ca xong đại ca gửi lên cho em nha.

Bất ngờ với con bé, mình gật đầu:

– Được rồi. Coi như quà gặp mặt tặng em gái vậy.

Nghe xong, con bé cười nhảy cẫng lên vỗ tay, hai bầu vú non rung rinh theo từng cái nhún nhảy. Nghe có tiếng cười nói ở ngoài cổng, mình và con bé ngó ra ngoài. Một ông già tầm hơn 60 đang cười nói với mẹ con bé.

– Mưa vậy mà thầy vẫn qua chơi ạ, con đang nấu sắp xong nồi cơm. Nhà đang có khách nên không tiện chút. Chốc thầy ở lại ăn với mẹ con con ạ.

Ồng già nghe vậy thì gật gù nói lại gì đó. Nói được mấy câu, mẹ con bé quay vào trong bếp. Ông già liền bước theo mẹ con bé. Nhìn sâu vào trong bếp, mình thấy ông già đang nắm tay bà cô kéo vào lòng ông ta rồi cả hai bắt đầu hôn hít cuồng loạn. Quay lại nhìn con bé, mình thấy anh mắt nó nhìn cảnh tượng trên một cách khinh khỉnh đến lạ. Dường như nó đã quá quen với cái cảnh tượng này.

– Ai vậy em?

Con bé quay lại nhìn mình xong lại tiếp tục nhìn vế phía mẹ nó cùng người đàn ông kia:

– Ông Giáo… thầy giáo cũ của mẹ em. Ông ấy dạy mẹ em học cấp 3. Đang học dở thì mẹ em bỏ học lấy bố em. Bố em quanh năm ở trong Nam. Kể từ hồi em còn bé, ông ấy đã qua nhà em chơi suốt rồi.

Nói xong con bé quay trở lại ghế ngồi:

– Đại ca, máy điện thoại của đại ca có vào mạng được không? Cho em mượn xí…

Con bé cố kéo dài giọng nghe cho dễ thương. Không chối được, mình đưa điện thoại cho nó vào mạng. Chắc là lên mạng xem váy áo để đặt đây. Đưa điện thoại cho con bé, mình đi đến chỗ nhà vệ sinh ở tít cuối vườn để hỏi Linh đã xong chưa? Nàng nói nàng không quen dùng nhà vệ sinh ở quê nên hơi lâu chút, kêu mình cứ lên nhà trước nàng theo sau ngay.

Bước lên nhà, mình thấy ông Giáo đang đứng cạnh con bé Linh “nhỏ”, một tay khoác vai con bé, một tay đang dúi vào tay con bé cái gì đó. Con bé vẫn đứng chăm chú nhìn vào điện thoại của mình như không có gì xảy ra. Giúp đồ vào tay nó xong. Ông Giáo đưa tay lên nựng má nó rồi hôn “chụt” lên má nó một cái xong tiếp tục áp miệng vào tai nó mà thủ thỉ. Bàn tay đặt trên má con bé dần dần lần mò xuống ngực trong khi tay kia từ vai con bé trượt dần xuống mông bóp bóp. Nhìn thấy mình đang bước lên, ông Giáo vội vàng buông con bé ra cười gượng gạo. Ngẩng đầu lên thấy mình lại gần, con bé liền chạy lại:

– Đại ca, em trả điện thoại cho đại ca này. Em cám ơn nha.

Nói xong con bé chạy ù xuống bếp phụ mẹ nó. Ngoảng lại nhìn ông Giáo, mình thấy ánh mắt ông ta đang dính theo cặp mông con cớn của con bé ẩn hiện dưới lớp vải quần một cách thòm thèm. Bên dưới, quần ông ta độn lên một cục u to tướng đang giật giật như muốn xé quần mà chui ra. Nhìn cũng có thể đoán ra được độ khủng của cái vật đang ngỏng lên đó. Không biết nếu cái thứ kia mà đâm vào bím con bé con thì liệu nó sống ra sao. Quay lại nhìn mình, ông ta cười hỏn han mấy câu xã giao. Rồi một lần nữa mắt lại sáng rực lên khi nhìn thấy Linh bước vào nhà. Có lẽ ở cái chốn rừng núi này ông ta chẳng có dịp nào được gặp một có tiểu thư thành thị xinh đẹp như vậy. Ánh mắt ông Giáo dán chặt lên từng đường cong của nàng như đang lột từng mảnh vải trên người nàng ra vậy khiến Linh cũng phải thấy ngượng nghịu vì chưa từng phải gặp ánh mắt nào háu háu đến thô thiển như thế.

Nói chuyện thêm một lúc, bà cô mời cả mình và nàng ở lại ăn cơm nhưng hai đứa lấy lí do đã ăn rồi để lên xe ra về. Quay lại nhìn cảnh 3 người đang đứng tiễn chiếc xe. Ông Giáo đứng ở giữa hai người, một tay len lén nắm lấy tay bà cô của Linh, một tay bí mật luồn ra đằng sau mông con bé Linh “nhỏ” mà mò mẫm. Chẳng biết con bé bị ông Giáo mần thịt chưa? Cơ mà nhìn cái kiểu này thì nếu chưa cũng chỉ còn sớm hay muộn con bé cũng sẽ bị ông già này “chén” thôi.

Lái xe về lại căn nhà của ông cụ, mình và Linh ngả người nằm xuống giường đển nghỉ ngơi sau một buổi sáng mệt mỏi. Nhìn lại đồng hồ đã 1h chiều, ngắm nhìn Linh đang nằm lim dim, hai bầu ngực phập phồng theo hơi thở nhè nhẹ. Phần cổ áo lệch sang một bên, để lộ ra phần viền áo lót khiêu gợi mình lại cảm thấy hứng lên bất chợt. Nghĩ đến cảnh chiếc giường này từng là nơi lần đầu ông cụ chiếm đoạt được nàng, cơn ghen khiến cho con cu trong quần của mình độn lên cứng ngắc. Nhẹ nhàng trườn lại bên nàng đặt lên môi một nụ hôn nồng nàn, Linh liền hôn đáp trả lại mình và hai đứa nhanh chóng quấn lấy nhau trên chiếc giường mà nàng đã từng bị ông cụ cưỡng bức. Đừa tay xuống sờ lên con cu bên ngoài lớp vải quần, nàng nheo mắt lườm mình:

– Sáng lái xe thế mà không mệt mà?

– Mệt sao được. Chắc chiều bố mẹ mới về… hay là tranh thủ tí nhỉ? He he

– Hừm… định làm gì con gái nhà người ta hả? Về quê người ta mà vẫn hơi bị to gan đấy nhé.

– Oai, ăn hỏi xong rồi. Giờ thì cứ công khai mà chiến thôi chứ. Hè – Miệng vừa nói, tay mình vừa cởi từng chiếc cúc áo nàng rồi luồn vào trong xoa bóp cặp vú đang căng lên kích thích.

– Hứ, mới ăn hỏi thôi chứ đã cưới đâu mà cứ làm như là thích làm gì thì làm rồi ý. Hi hi

Nói xong, hai đứa lại quyện vào nhau. Từng mảnh vải nhanh chóng tuột ra rơi xuống nền gạch. Sau màn bú liếm dạo đầu cuồng nhiệt, mình ngả nàng nằm ngửa ra rồi nhẹ nhàng đẩy con cu từ từ tách hai mép bím ra mà tiến vào trong lút cán. Sau bao nhiêu năm, căn nhà gỗ lại một lần nữa vang lên những tiếng thở hổn hển, những tiếng rên rỉ động tình của Linh trong sướng khoái. Chỉ khác là lần này, người đang nhấp nhổm hì hục trên cơ thể em không còn là ông cụ nữa mà là mình.

Tuy hứng lên là vậy, nhưng vì đi đường mệt mỏi nên mình cũng chỉ nhấp được 15 phút là phải gồng người tăng tốc để chuẩn bị về đích. Thúc mấy cái cuối như phi nước đại, mình co người định rút ra để xuất lên bụng nàng thì Linh liền đưa tay giữ chặt lấy mông mình, co hai chân thon dài của em lên quắp lấy hông mình, miệng thì thào khe khẽ:

– Bắn vào trong em đi…

Chợt nhớ ra là hai đứa đã ăn hỏi rồi, chỉ còn có hơn nửa tháng nữa là cưới, vậy thì còn phải phòng ngữa gì nữa. Mình liền ôm chặt lấy nàng mà thúc “bành bạch…”. Chẳng mấy chốc, cuối cùng mình cũng đổ gục xuống ngực nàng mà gồng cứng người xuất tinh xối xả vào trong bím nàng. Trườn lên ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đang thở hắt ra từng hơi của Linh, mình biết nàng vẫn chưa đặt “cực khoái”. Như hiểu cảm giác của mình, nàng nhẹ đưa tay vuốt đám mồ hôi trên má mình khẽ nói:

– Không sao đâu anh… em thích lắm…

Biết rằng nàng chỉ an ủi mình, mình cúi xuống hôn nàng thay lời xin lỗi. Ngả người nằm xuống cạnh nàng và cho nàng gối đầu lên tay, hai đứa thủ thỉ tâm sự mấy chuyện vu vơ. Ngẫm nghĩ một lúc, mình hỏi nàng:

– Em nghĩ, nếu cái ấy dài bao nhiêu cm thì là ổn nhất?

Quay lại nhìn mình, Linh hỏi lại:

– Sao anh lại hỏi như vậy?

– Ừm thì… anh… anh nghĩ của anh hơi… so với…

Chồm người lên nhìn thằng vào mắt mình. Nàng vào thẳng vấn đề luôn:

– Anh đã đọc nhật kí của em. Có phải anh đang tự so sánh “của” anh với “của” ông nội phải không?

– Anh không biết nói sao. Anh nghĩ là về khoản sinh lý, anh không được như ông ấy.

Ngả đầu gối lên ngực mình, nàng đưa tay xuống vuốt ve con cu đang ỉu xìu sau khi vừa xuất tinh:

– Cái đó không có ý nghĩa gì cả. Chỉ cần mình có tình cảm với nhau. Mọi thứ như vậy đã là rất tuyệt rồi. Với lại anh cũng đâu có phải là “yếu” đâu mà sợ. Cũng “trâu bò” ra gì ấy chứ. Hi hi…

Nghe nàng nói vậy, dù chẳng biết là thật bao nhiêu phần trăm, cơ mà mình cũng thấy phấn chấn hơn nhiều. Ngẩng đầu nhìn mình, nàng khẽ nói:

– Hôm nay em sẽ trả lời hết cho anh những điều mà anh thắc mắc. Anh còn lăn tăn gì cứ hỏi. Nhưng em chỉ hôm nay thôi. Sau này anh có hỏi em cũng không nói gì nữa.

– Hi, xem ra anh phải tranh thủ chút mới được. – Mình đưa tay vuốt ve hai bầu ngực nàng, thầm suy nghĩ ra câu hỏi – Thế anh hỏi nhé, em nghĩ làm một lần thật lâu hay nhiều lần một đêm thì sướng hơn?

– Thực ra thì làm thành nhiều lần có vẻ hay hơn. Nếu mệt quá thì mình không làm thêm nữa. Chứ như hồi xưa có nhiều đêm em với ông nội làm lâu quá mệt muốn chết luôn. Sáng hôm sau bên dưới đau rát không muốn bước đi luôn.

– À, thế cái lần em “lên đỉnh” nhiều nhất là hôm nào vậy”

– Hôm em sinh nhật 18. Được 5 lần. Ra nhiều quá, ngất lịm luôn. Đó là lần nhiều nhất mà em nhớ được.

– Thế cái lần hai người “làm” lâu nhất?

– Hôm cuối kì nghỉ Tết ở quê năm em học năm nhất. Từ 8h tối đến 1h sáng. Gần 5 tiếng. Còn lần đấy lên đỉnh mấy lần thì em say quá nên không nhớ. Không tính.

– Oai, sao lắm số 5 thế?

– Không biết – Hai đứa cùng bật cười.

– Thế lúc anh xuất vào trong em với lúc ông cụ xuất vào trong em có khác nhau gì không?

– Ừm… Của ông nội có vẻ nhiều hơn và đặc hơn của anh.

– Hả, ông cụ già vậy rồi mà vẫn nhiều với đặc hơn của anh à? Sao có thể…

– Thì ông nội mỗi lần làm chỉ ra có một lần, anh toàn làm 2-3 lần nên lúc ra nó bị loãng hơn rồi. Với lại cái này là do ông có bệnh.

– Bệnh gì vậy?

– Thì có lần em thấy ông nội làm nhiều quá sợ ảnh hưởng sức khỏe, kêu ông đi khám. Hôm khám bác sĩ hỏi han ông em chuyện chăn gối từ trước đến nay xong bảo ông ngày trẻ vốn có nhu cầu tình dục cao, sau này cưới bà nội em thì bà nội lại là người ít ham muốn, thành ra ông phải tiết dục. Để lâu ngày thành ức chế. Sau này vì lí do tâm lý được giải phóng ham muốn thì bộ phận sản sinh hóc môn bị tái khởi động, tiết ra nhiều hóc môn kích thích ham muốn với sản sinh tinh trùng khiến ông nội tuy già rồi nhưng vẫn hừng hực như thanh niên dậy thì. Tinh dịch thì rất nhiều và đặc. Gọi là “loạn chức năng khoái dục” gì đó. Ông bác sĩ dặn ông nội điều tiết lại chuyện chăn gối thì sẽ tốt cho sức khỏe, xong còn trêu ông nội là tinh dịch đặc thế này thì phải cẩn thận kẻo cứ làm nháy là lại có cô chửa luôn đó. Hỏi ông em có muốn đi hiến tinh trùng không? Nghe xong ông vừa mừng lại vừa thở dài. Không hiểu có phải do đời cha ăn mặn đời con khát nước không mà trong khi ông nội cứ hừng hực như thế thì bố em lại không thể có con. Cuối cùng thì gia đình cũng tuyệt tự. Đúng là số mà.

– Haizz, đúng là do số thật. Thế cái hồi em phát hiện ra em có thai với ông cụ, lại còn là con nuôi, em có bị sốc lắm không?

– Cũng sốc thật chứ. Mọi thứ cứ như đảo lộn hết ấy. Tự nhiên em lại thành mẹ kế của bố mẹ mình. Nghĩ thử thôi đã muốn phát điên rồi. Vậy mà em phải trằn trọc với điều đó suốt mấy năm. Nếu ông nội không mất sớm, chắc giờ em đã là mẹ của 3 đứa rồi. Mà với cái kiểu hùng hục của ông nội, có khi đang bầu đứa thứ 4 rồi cũng nên. Chẳng phải tự nhiên em chỉ quên uống thuốc có mấy ngày mà đã dính đâu. Lúc bấy giờ bố mẹ em lại phải quay sang gọi em là mẹ kế, con em sẽ là em cùng cha khác mẹ với bố em. Cái ngày ông mất, em vừa đau khổ, vừa cảm thấy mình được giải thoát.

– Lúc hai người dọn về quê ở với nhau họ hàng có ai biết không?

– Thì cũng có xì xầm nọ kia. Nhưng chẳng ai biết là em đang bầu hết. Chỉ có cái Ly với ông Đực là biết rõ. Cũng may là hồi ấy đang nghỉ hè, có cái Ly ở bên động viên. Không thì chắc em cũng không chịu nổi.

– Con bé ấy khác người phết nhỉ?

– Nó cứ như kiểu bị cuồng ông ngoại nó ý. Cũng chửa phưỡn ra với ông Đực 2 lần rồi, xong lại bị ông Đực bắt phá. Con bé nó còn bảo nếu lần thứ 3 mà có thai với ông Đực, nó sẽ không phá nữa. Cứ thể đẻ rồi làm Single mon. Nó còn quay sang tị nạnh với em nữa chứ. Cứ như là em may mắn lắm ý. Cơ mà nhờ thế mà em mới vượt qua được hồi ấy.

– Ái chà, con bé cũng ghê đấy chứ. Thế mà chưa thấy chị Linh làm gì cảm tạ em nó nhỉ?

– Cảm tạ rồi. Cái hôm mà con bé chuẩn bị về Sài Gòn, nhìn con bé với ông Đực bịn rịn lắm. Thế là em qua nhà ông Đực chơi rồi lén mang cho ông ấy cái chai rượu thuốc mà ông bảo vệ tặng ông nội em xong bảo ông Đực uống đi cho biết. Đêm hôm ấy nằm cạnh ông nội mà em mãi không ngủ được, không biết bên kia thế nào nên tầm 12h đêm lén đi sang nhà ông Đực rồi ngó vào xem thế nào. Lúc em ghé tai vào khe cửa sổ nghe thấy con bé đang rên la như bị cắt tiết ý. Ông Đực thì cứ hùng hục như con trâu luôn. Tầm 15 phút sau thì ông Đực ra. Con bé nó không kịp mặc quần áo mà ở trần tranh thủ lúc ông Đực đang nghỉ chạy ra ngoài để thở thì gặp em đứng bên ngoài. Em hỏi nó thích không? Nó ôm bụng nhăn nhó bảo từ chập tối đến giờ ông Đực làm 4 lần rồi, mỗi lần gần 1 tiếng. Nó sắp ngất rồi đây. Em cười hỏi nó sao ngày xưa ước ông ngoại vừa làm được nhiều, vừa làm được dai cơ mà. Nó nhăn nhó kêu không ngờ lại nhọc đến thế.

– Xong rồi hai đứa ngồi ở bậc thềm. Em tính trêu nó nên đưa tay xuống bóp vào bên dưới của nó. Không ngờ là nó giật mình co bóp phun ra tay em cả một đống luôn. Em đưa lên hỏi nó ông Đực tối nay ra nhiều thế á? Nó bảo là gấp đôi bình thường luôn. Xong nó cầm lấy tay em liếm sạch chỗ đó rồi bảo “của nó”, nó không cho ai hết. Đến sợ con này. Tầm mấy phút sau thì ông Đực từ trong giường gọi nó vào nhà, hỏi đang làm dở lại chạy đi đâu thế? Nó nhăn nhó nói với em là em hại nó rồi. Thế là em trêu có cần em vào đỡ hộ nó mấy hiệp không? Nó liền giãy nảy lên rồi chạy thẳng vào trong nhà đóng cửa luôn. Một lúc sau lại nghe thấy tiếng nó rên oai oái ở trong nhà. Nghĩ lại em vừa buồn cười vừa thấy mình chơi ác quá.

Nói xong nàng cười nghiêng ngả. Có vẻ như trong cái cuộc sống u tối của nàng khi ấy, cũng có những giây phút vui vẻ chẳng thể ngờ được. Ôm lấy nàng, mình đưa tay xuống vuốt ve hai mép bím của nàng:

– Kể ra thì Linh của anh cũng ghế gớm phết đấy chứ nhỉ?

– Hi, người ta ghê từ nhỏ rồi mà. Sau này về là phải gọi người ta là Sếp đấy.

– Hà hà, vâng thưa Sếp. Cơ mà còn câu hỏi cuối em phải nói thật nhé.

– Thì anh cứ hỏi đi. Em đã nói hôm này anh còn gì lăn tăn em sẽ nói hết cho nghe mà.

– Hồi ấy em với ông cụ… có quay phim hay chụp ảnh lại lúc hai người đang làm tình không?

Nghe xong, Linh đánh mắt suy nghĩ một lúc rồi lí nhí:

– Có…

– Vậy à… em còn lưu không?

– Thì em… vẫn để trong điện thoại. Kể cả lúc đổi điện thoại, em cũng chuyển cả file luôn.

– Cho anh xem đi.

Nàng im lặng giây lát rồi thỏ thẻ:

– Không có video, chỉ có ảnh chụp thôi… nhưng anh không được ghen đâu đấy nhé…

Kéo mặt nàng lại hôn lên môi. Mình nhẹ nhàng:

– Anh đã chấp nhận quá khứ rồi, anh sẽ không ghen đâu.

Nghe vậy, Linh với tay cầm lấy cái điện thoại rồi vào một folder nàng giấu rất kĩ và mở một serie ảnh đưa cho mình xem. Ngay ảnh đầu tiên là bức hình ông cụ đang trần truồng đứng ở mép giường, con cu đen đúa gân gốc dựng lên thẳng đứng, hùng dũng. Nhìn con cu gân guốc của ông cụ, tưởng tượng ra cái thứ to lớn kia đã biết bao lần đâm phá bên trong lỗ bím khít rịt của nàng, một cảm giác vừa ghen tị, vừa xót của dâng lên trong lòng. Dù vậy, mình vẫn bình tĩnh xem tiếp.

– Vụ chụp ảnh này là em hay ông cụ để xuất vậy?

– Là ông nội, cơ mà lại xuất phát từ việc em kể chuyện mấy đứa yêu nhau ở trường đại học tự quay phim, chụp ảnh chúng nó quan hệ để làm kỉ niệm. Thế là ông cũng đòi làm theo.

– Chỉ có những tấm này thôi à?

– Không, số này là lần đầu, chụp bằng máy của em. Sau toàn chụp bằng máy của ông nội. Nó… được chôn cùng với ông luôn rồi.

Nghĩ đến cảnh ông cụ được chôn cạnh bà cụ, nhưng vẫn mang theo trong quan tài chiếc điện thoại chứa đầy ảnh nóng của ông cụ và Linh. Không biết dưới suối vàng bà cụ sẽ nghĩ sao đây?

– Chỗ này giống phòng khách sạn nhỉ? Em chụp lúc nào vậy?

– Ở Đà Nẵng năm 2010. Hồi ấy bố em mới trúng thầu một hợp đồng lớn. Thế là cả nhà quyết đinh đi nghỉ một chuyến để bình tâm lại sau những chuyện đã xảy ra năm trước. Cơ mà cuối cùng thì bố mẹ đi chơi một kiểu, em với ông nội đi chơi một kiểu, chẳng kết nối được với nhau gì.

– Trùng hợp thật, mấy hôm nữa, tụi mình cũng đi trăng mật ở Đà Nẵng nhỉ.

– Vâng…

Xem tiếp mấy tấm ảnh, mình có thể thấy được cuộc làm tình điên loạn của nàng và ông cụ hoang dại đến nhường nào. Nhìn gương mặt như mê dại của Linh lúc con cu gân guốc kia đang cắm ngập ở trong bím. Mình tự hỏi, liệu có cách nào để khiến cho nàng trở nên ngây ngất như thế trong lúc làm tình cùng mình không?

Tua lướt nhanh qua một loạt ảnh, nàng nhanh chóng thoát ra khỏi thư mục và cất máy điện thoại đi. Có lẽ nàng sợ mình sẽ nổi cơn ghen hay bắt nàng xóa hết đám ảnh đó đi. Quay lại rúc vào lòng mình, Linh tỏ ra nũng nịu như một đứa bé tìm sự yêu thương. Mỉm cười, mình ôm nàng hôn lên môi say đắm. Con cu bến dưới lại dựng lên hào hứng. Tách hai chân nàng dang ra, mình chèn thân hình vào giữa rồi nhanh chóng đẩy con cu vào trong bím nàng tiếp tục cho hiệp 2. Đang nhấp ầm ầm, cả hai đứa giật bắn lên khi bố mẹ nuôi nàng đẩy cửa phòng bước vào:

– Hai đứa chiều đi chơi được nhiều không con? Ờ ờ hơ…

Bị bắt quả tang, mình và Linh giữ nguyên tư thế không dám nhúc nhích. Bố mẹ nàng thì bối rối giây lát rồi vội đóng cửa lại. Quay lại nhìn mình, gương mặt đang đỏ ửng vì hứng tình của nàng chuyển sang trắng bệch nhăn nhó. Không biết xử lý thế nào, mình cười trừ:

– Chắc là… bố mẹ em không để ý đâu nhỉ… mình ăn hỏi rồi mà… hi hi hi

Dù vậy, nàng vẫn vỗ cho mình một phát vào lưng kêu “đét” một tiếng đau điếng. Gỡ nhau ra, hai đứa vội vàng mặc lại quần áo rồi chạy ra ngoài. Nhìn thấy hai đứa bước ra, mẹ nuôi nàng tươi cười trêu chọc:

– Bố mẹ vừa đi phát xong hết thiệp rồi. Xem ra chiều nay hai đứa “đi chơi” được nhiều nhỉ?

Linh đỏ bừng hai má như quả gấc chín, còn mình chỉ biết đứng gãi đầu gãi tai cười gượng. Bố nuôi nàng tuy có vẻ gia trưởng nhưng cũng phải bật cười lắc đầu rồi giả vờ đọc báo trên Ipad tiếp. Tối hôm đó, không cần để bố mẹ nàng nhắc, hai đứa tự giác tách nhau ra ngủ mỗi đứa một phòng riêng. Sáng hôm sau, cả nhà lại tất bật quay trở về Hà Nội. Còn hơn nửa tháng nữa là đến đám cưới và còn rất nhiều việc nữa phải làm trước mắt.

Bỏ lại vùng quê yên bình đang xa dần phía sau xe. Cả 4 người cùng im lặng với nhưng suy nghĩ riêng của bản thân. Người thì đang hồi tưởng lại quá khứ, người thì đang nghĩ đến tương lai. Dẫu cho cùng, thì những kí ức buồn đau cũng đã trôi qua. Đối với mình và Linh, chỉ có tựa vào nhau mới có thể giúp mình và nàng cùng vượt qua những nỗi ám ảnh oan nghiệt đó. Tối hôm qua, sau khi bố mẹ nuôi nàng đã say giấc, mình có nghe thấy tiếng nàng đang rên rỉ thủ dâm ở phòng bên. Nghĩ rằng lần làm tình thứ hai dang dở khiến nàng vẫn còn bứt rứt, mình rón rén mò sang phòng nàng định kéo nàng đi ra ngoài tìm một chỗ nào đó để “chiến” tiếp. Nhưng khi vừa bước đến cửa phòng nàng, tiếng Linh rên rỉ khe khẽ “ông ơi…” như khiến mình lặng người. Dù nàng không nói, nhưng nỗi nhớ về những đêm làm tình cuồng loạn của nàng và ông cụ vẫn luôn quay cuồng trong tâm trí nàng. Có một bức tường nào đó mang bóng hình của ông cụ vẫn đang chắn giữa mình và nàng khiến cho hai đứa vẫn chưa thể thực sự hòa lại thành một. Nhìn người con gái của mình đang quằn quại trong ham muốn và rên rỉ gọi người đàn ông khác. Mình hiểu rằng để tìm đến hạnh phúc thực sự giữa mình và nàng vẫn con một con đường dài và gian nan phía trước.