Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Tấn trò đời (Chương cuối) Phần kết: Giữ lấy hạnh phúc.

Quay trở lại Hà Nội, mình và Linh bắt đầu cuộc sống của một đôi vợ chồng trẻ. Nàng thực sự rất đảm đang và tháo vát, tính nết cũng chu đáo. Có điều vì hai vợ chồng bằng tuổi, nên nàng cũng tỏ ra không chịu thua kém mình mỗi khi phải quyết định việc gì đó, nhiều khi còn lấn lướt cả mình. Từ cái hồi còn đang chuẩn bị đám cưới, mình có đưa nàng ra quán cà phê mình hay ngồi để uống nước. Nghe hai đứa thảo luận với nhau về việc chuẩn bị đám cưới, lúc mình thanh toán, ông chủ quán đã bảo mình “nghe kiểu này thể nào sau này về con bé nó mới là chồng, còn mày là vợ”, ai ngờ đúng thật. Nhiều lúc nàng rất cứng rắn và ương bướng, nhiều lúc lại rất nũng nịu như mèo con vậy. Nói chung là chỉ cần hiểu được tính nàng để chọn lúc rắn lúc mềm hợp lý là mọi chuyện đều ổn.

Kể từ ngày cưới, có lẽ do cảm giác áy náy từ chuyện cũ nên nàng tỏ ra rất nuông chiều mình, nhất là trong việc ăn uống thoải mái, thành ra mình tăng thêm gần chục cân kể từ lúc cưới đền giờ. Bây giờ thì lại đang bị bắt nhịn ăn để giảm cân. Bố mẹ mình thì kể từ ngày có con dâu mới thì vui nhà vui cửa lên nhiều, nhất là khi nhà thông gia chỉ cách có chưa đến trăm bước chân. Tuần nào hai gia đình cũng giao lưu ăn uống. Dạo này mẹ mình có vẻ hay đi trùng tu lại nhan sắc, hết săm mày, săm môi, làm tóc, đợt rồi lại vừa đi cắt bọng mắt, kéo căng da mặt. Dường như việc trong nhà có một cô con dâu xinh như hoa hậu khiến bà cảm thấy cần phải tân trang lại sắc đẹp, không muốn bị quá lép vế về nhan sắc khi đứng cạnh con dâu. Ôi, phụ nữ…

Về em Hằng, không lâu sau đám cưới của mình, Hằng nhắn tin bảo là đợt này em thấy trong người mệt mỏi nên vừa đi khám, bác sĩ thông báo là em đã có thai được hơn 2 tháng. Chẳng hiểu làm sao mà dính được trong khi em và chồng vẫn dùng các biện pháp an toàn. Mình chúc mừng em và bảo lại em đôi khi có những tỉ lệ sơ xuất nên vẫn có thể có thai dù đã dùng biện pháp kế hoạch. Điều tốt là kể từ lúc phát hiện ra đang có thai, hình bóng ông Đạt “quỷ” cũng không còn ghé thăm em mỗi đêm nữa. Cơ mà lúc đó đến lượt Hằng lại quay sang than vãn về đêm đến nằm một mình trống vắng, sinh lí thiếu thốn, em lại quay ra nhớ cái bóng đó. Ôi, phụ nữ… Khi em có thai được tầm 6 tháng thì anh chồng xin chuyển giao công trình trong Nam cho người khác phụ trách để về lại Hà Nội tiện chăm sóc vợ con.

Giữa tháng 6 rồi em mới sinh thêm một cu nhóc mập ú. Có điều thằng bé thằng bé bị di tật ở một bên chân, bác sĩ nói sau này lớn lên nó sẽ gặp chút khó khăn trong việc đi lại, khi đi sẽ bị tập tễnh, có lẽ phải đợi một năm để thằng bé cứng cáp hơn sẽ cho đi phẫu thuật chỉnh lại. Ngoài ra nó còn có một vêt bớp đỏ lớn trên lưng kéo tận lên đến cổ, nhìn cảm tưởng như là vết bỏng vậy. Còn đứa lớn thì mặt càng ngày càng giống ông Đạt như đúc. Nhìn hai đứa con cứ như thể bị ám bới quá khứ, Hằng thỉnh thoảng lại thở ngắn than dài không biết khi xưa ông Đạt có thù hằn em đến nhường nào mà giờ ám em dữ thế.

Về cái khoản sinh lí, phải nói là sau khi đẻ đứa thứ 2 nhìn em nó đúng chuẩn MILF của mấy cậu phi công. Cơ thể có chút da thịt nhưng vẫn cân đối và nhất là bộ ngực đẫy đà như muốn xé áo để chui ra, nhu cầu sinh lí cũng tăng cao, lúc nào cũng hừng hực. Nghe nói dạo này anh chồng em bắt đầu không chịu nổi nhiệt, phải già vờ đi nhậu, đi trực để trốn trả bài. Hết năm nay là em nó đi làm lại, kiểu này lại không khác gì mỡ treo miệng mèo với mấy anh Buff ở cơ quan. Nhìn bề ngoài thì cặp vợ chồng rất là hạnh phúc cơ mà không biết sau này sẽ thành thế nào nữa đây.

Về em Hường, sau khi mình lấy vợ, em nó cũng hạn chế nhắn tin với mình một thời gian vì không muốn làm ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc của mình. Cơ mà sau một thời gian thì việc không có ai để tâm sự giãi bày khiến em nó gặp nhiều ức chế với thằng chồng, trong khi cái gã Chính thì vẫn thỉnh thoảng lại mò qua gạ chịch. Cuối cùng thì cái dịp sau Tết vừa rồi, một lần thằng chồng em đi hát Karaoke với con người yêu cũ của nó, tụi nó chui vào nhà vệ sinh của quán hát phịch nhau luôn trong đó. Vụ này bị mấy thằng trong nhóm lái xe livestream rồi up lên FB, còn tag cả Hường vào. Giọt nước tràn ly. Tối khua hôm đó, cái gã kia đưa thằng chồng em đang say quắc cần câu về nhà. Bố mẹ chồng em lúc đó đã ngủ say nên chỉ có em ra mở cửa cho mấy gã. Thằng chồng em say đến độ thả nó nằm xuống giường rồi, miệng nó vẫn còn lảm nhảm gọi tên con người yêu cũ, khen con người yêu cũ dáng vẫn còn ngon, hàng vẫn còn “bót” chứ không có nát như của em. Cay với thằng chồng, em để nó nằm đấy xong bỏ ra khỏi phòng thì bị gã kia đi theo bất ngờ bịt miệng rồi kéo vào trong phòng ngủ bỏ không của thằng em chồng em đang đi làm bên Nhật.

Đẩy em ngã xuống giường, hằn liền nằm đè lên em đòi chịch. Nói rằng thằng chồng em nó đã như thế thì em tiếc gì mà phải giữ gìn cho nó. Vốn phải chịu ấm ức mà không thể giãi bày với ai đã lâu, nay lại còn phải nhìn cảnh thằng chồng đi nện người yêu cũ công khai. Trong lúc cay cú, em đã cho thằng đó chịch ngay tại nhà của chồng trong lúc bố mẹ chồng và thăng chồng đang ngủ ở mấy căn phòng bên cạnh.

70623435_387311051954072_8735391076887560192_n.png
(Ảnh chỉ mang tính chất mình họa)​

Tối hôm đó, gã chịch em liền một lèo 2 phát. Sau khi làm xong, hắn lại hỏi em “hay là cặp bồ đi”. Đang trong cơn tuyệt vọng uất hận, em trả lời gã mà chẳng thèm suy nghĩ “cặp bồ thì cặp bồ”. Nghe xong, hắn hí hửng mặc lại quần áo rồi ra về, để em nằm lại đó một mình khóc nghẹn trong nỗi tủi nhục của cuộc sống bế tắc.

70743670_241613493421689_49964638749589504_n.png
(Ảnh chỉ mang tính chất mình họa)​

Hường kể, lúc đó, em ấy chỉ muốn nhảy xuống ao mà chết quách đi cho xong. Nhưng nghĩ đến cảnh hai đứa con ngơ ngác mà không có mẹ, phải sống cùng với một thằng bố như thế, em lại đành cắn răng nuốt nước mắt vào trong mà cố sống mặc kệ cuộc đời ra sao thì ra. Dù gì, thì phẩm hạnh với em cũng là thứ chẳng còn gì để mà giữ nữa.

71172031_422903445028549_4942949858056077312_n.png
(Ảnh chỉ mang tính chất mình họa)​

Sau tối hôm đó, em chấp nhận cặp bồ với gã kia và trở thành món đồ để thỏa mãn nhu cầu tình dục cho hắn. Cứ mỗi tuần 2-3 lần, em lại lấy cớ đi ship hàng để mò qua nhà gã mà cũng với hằn quằn quại đến không thể nhấc nổi chân lên sau mỗi lần làm tình. Mỗi lần như vậy, hắn đều vần vò em ít nhất là 3 phát, không thì bình thường cũng đều phải 4-5 phát. Mấy lần đầu, em kêu hắn đeo BCS vào mà nhất định hắn không chịu, nói hắn chịu đau cấy bi vào cu không phải để đi chịch mà vẫn đeo bao. Cực chẳng đã, em đành để hắn chơi trần rồi về nhà uống thuốc. Ít ra là hắn không mang bệnh tật gì cho em. Sau này em mới biết, hóa ra hắn coi em là “rau sạch” nên mới không thèm đeo bao, chứ nếu đi chơi gái thì hắn cũng cẩn thận lắm. Thỉnh thoảng hắn lại cho em tiền, lúc thì 200k lúc thì 500k tùy vào bữa chở hàng đó hắn kiếm được bao nhiêu. Dường như hắn cũng chỉ cho em cái khoảng tiền mà đáng ra gã sẽ chi để đi chơi gái, hắn chỉ coi em như một loại gái “sạch”, chỉ cần bỏ chút ít ra là được chịch nhân trần 3-4 phát chứ không phải “tàu nhanh” 1 phát xong về như đám gái ngành. Dù vậy, đối với em, ít ra số tiền đó cũng giúp em lo cho lũ nhóc được thêm chút ít. Hường nói, ban đầu em cảm thấy rất sợ hãi và áy náy vì vụ ngoại tình này, nhưng dần dà, ham muốn tình dục trong em được gã đáp ứng, bản thân em cũng dần trở nên buông thả theo nhu cầu nhục dục của hắn lúc nào không hay. Bố mẹ em đã từng khiến em mệt mỏi vì chuyện bồ bịch ông ăn chả bà ăn nem của họ, giờ lại đến lượt em đi lại vào cái vết xe đổ ấy. Đúng là một cái vòng luẩn quẩn của cuộc sống vùng quê suốt bao năm mà vẫn chẳng khá hơn được ấy.

Cặp với gã đó được tầm 2 tháng đến cuối tháng 3 vừa rồi thì trong một lần hắn gọi em qua chỗ hắn. Lần này em với hắn không làm ở nhà hắn mà gặp ở một nhà trọ giá rẻ. Hình như gã vừa chơi đá xong. Vừa thấy em, hắn liền vồ luôn lấy em kéo vật xuống giường mà bắt đầu lột quần áo. Đã quen với cải kiểu vồ vập của hắn, nên em cứ để yên như vậy chiều theo ý gã. Có điều hôm đó hắn chơi đá nên vần em dữ quá, thúc liên tục 3 lần từ 12h trưa đến 5h chiều khiến em mệt muốn tắc thở. Sau 3 phát đó, nhìn hắn lơ mơ như sắp xỉu cơ mà vẫn lái xe đi đánh hàng đêm đó. Tối đó, chiếc xe hắn lái húc thẳng vào đít một chiếc xe trộn bê tông đang đỗ ở mé đường khiến hắn bị nghiền nát luôn trong cabin. Đám tang gã đó, em đã khóc rất nhiều. Mặc dù cặp bồ với hắn, nhưng em lại rất ghét hắn. Chẳng hiểu vì sao lúc hắn chết em lại khóc nhiều đến thế. Vì tình cảm vô hình nảy sinh sau 2 tháng đầu gối tay ấp, vì thương hại cho số phận hẩm hiu của em, hay vì cảm giác buồn tủi khi mất đi một chỗ để dựa vào. Bản thân Hường cũng chẳng hiểu nổi. Em cũng thương hai đứa nhỏ, con của gã đó đã phải chịu cảnh mẹ bỏ đi lấy chồng khác, giờ mất nốt cả bố, phải dọn về ở với ông bà nội đã bắt đầu lẩm cẩm, hai anh em nó phải bao bọc lấy nhau sống qua ngày.

Sau khi gã đó chết được hơn 1 tháng thì Hường bị trễ kinh. Linh tính của người phụ nữ đã 3 lần mang bầu khiến em quyết đinh đi khám ngay lập tức và được báo đã có bầu hơn 1 tháng. Cái ngày cuối em ở bên gã đó, tối đó lúc em định uống thuốc thì nhận được tin gã đó bị tai nạn. Vì quá sững sờ em đã quên cả uống thuốc tránh thai. Không ngờ là sau cái lần đó gã đã lại kịp gieo giống vào bên trong người em một hình hài mới. Ban đầu Hường tính phá cái thai nếu nó là con trai. Dù sao người ta cũng có câu “Tam nam bất phú”, mà cái hội bán hàng online như em thì mê tín lắm. Cơ mà sau này siêu âm thì đó lại là con gái. Cuối cùng em lại quyết định giữ lại đứa bé. Dù sao thì con gái bây giờ cũng có giá lắm, em nói ở chỗ em giờ cứ 10 nhà đẻ thì 7 nhà đẻ con trai, mấy năm nữa kiểu gì cũng thiếu gái cho mà xem.

Nhớ lại thì chẳng phải chỉ riêng chỗ em mà trên Hà Nội cũng chênh lệch trai gái còn nặng hơn. Hồi tháng 4 mình xuống làm công tác điều tra địa bàn mình phụ trách, ông chủ tịch HĐND phường ra tiếp chuyện nói “3 tháng đầu năm 2019, phường có vừa đúng 20 gia đình đi đăng kí khai sinh cho con thì 18 gia đình khai sinh con trai, chỉ có 2 gia đình khai sinh con gái, tình hình này sau này chênh lệch giới tính chết dở.” Thấy gương mặt đứng hình của mình, ông Chủ tịch HĐND vội nói thêm “cơ mà đó là do có nhiều nhà sinh rồi nhưng vẫn chưa đi đăng kí, sắp tới họ đi đăng kí thì tỉ lệ sẽ có thay đổi thôi”. Nói xong thì ông ấy với mình cùng ngồi cười trừ nhưng mà trong lòng của cả hai đều đang méo xệch đi vì lo.

Hiện giờ thì em đang bầu được 6 tháng rồi. Sau khi gã kia chết, em xin vào làm công nhân cho một công ty linh kiện điện tử gần nhà. Dự cũng chỉ làm thêm tháng nữa cho hết 6 tháng hợp đồng là nghỉ ở nhà chờ đẻ. Hôm rồi nhắn tin với em mình có cố hỏi

– Vậy rốt cuộc, nhox lớn nhà em có phải là con anh không vây?

Im lặng một lúc lâu, Hường mới nhắn tin trả lời:

– Có quan trọng gì nữa không? Cũng như con bé em sắp sinh vậy, nó đẻ ra ở nhà ck em thì coi như nó là con của thằng ck em hết.

Tin nhắn lảng tránh như gián tiếp thừa nhận của Hường khiến mình đọc xong chỉ biết thở dài. 3 đứa trẻ em sinh ra có 3 ông bố khác nhau. Nếu ngày mình mới biết em mà có ai đó nói với em điều này chắc em sẽ coi đó là chuyện không tưởng. Từ một cô bé ngây thơ, sống trong một gia đình nông dân bình thường với những mộng mơ như bao cô bé khác, cuối cùng em lại trở thành một người đàn bà chai sạn với đủ mọi khổ ải. Đọc mấy tin nhắn giả vờ yêu đời trên FB, có ai biết là em giờ với thằng ck em coi nhau như người dưng, có ai biết là đứa bé em đang mang trong bụng là con của kẻ đã từng hiếp dâm em… Người ta nói, phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng cũng có lý do của nó.

Về chị Mai, sau đám cưới của mình, mình và chị thỉnh thoảng có liên lạc với nhau qua FB và Zalo. Hè vừa rồi, chị Mai nhắn tin báo cho mình là chị sắp lên Hà Nội gặp đối tác, tiện thể dẫn lũ nhóc nhà chị lên chơi thủ đô cho biết, hôm nào chị lên muốn nhờ mình dẫn lũ nhóc đi thăm quan Hà Nội. Nghe vậy, mình nhận lời với chị luôn.

Tầm cuối tháng 6, chị lên Hà Nội và thuê khách sạn để nghỉ. Vì hai đứa lớn nhà chị lấy lí do có việc không đi được nên chị chỉ dẫn được con bé út tên là Lan lên chơi. Nhìn con bé xinh xắn giống chị như đúc. Sáng hôm đó là thứ 7, mình lái xe ra sân bay đón chị rồi đưa chị với con bé đến khách sạn nhận phòng và đi ăn trưa. Ăn xong, chị nhờ mình đưa con nhóc đi tham quan Hà Nội chơi còn chị phải đi gặp đối tác để bàn chuyện. Nhận lời với chị, chiều hôm đó mình lái ô tô đưa con bé đi lòng vòng Hà Nội thăm thú, ăn vặt. Con bé bề ngoài thì giống chị nhưng tính cách thì chẳng giống tẹo nào, dạn dĩ, bướng bỉnh, nghịch như quỷ. Ngồi trong xe thì nó bật nhạc sàn lên nhún nhảy trên ghế, thả xuống xe là đuổi theo đến khổ. Cơ mà vì con bé cũng tầm tuổi với cái Linh “nhỏ” nên ít ra mình cũng có chút kinh nghiệm với đám gái mới lớn tiểu quỷ này.

Đi với nhau, con bé nhất quyết không gọi mình bằng “chú” vì mình sinh năm 1990 còn nó sinh năm 2003, cách nhau có 13 tuổi. Mặc dù mình gọi mẹ nó bằng chị nhưng nó thì cứ gọi mình bằng “anh”. Mình hỏi con bé sao anh trai với chị nó không đi được thì nó nói:

– Anh hai với chị ba em lên đại học là liền yên đương tùm lum tà la luôn á. Họ không muốn đi Hà Nội vì còn bận đi chơi với người yêu. Chỉ có em là má chưa cho yêu đương thôi.

– Mẹ bảo vậy là nghe lời luôn, không thèm yêu đương ha?

– Hì, em ngoan mà…

Đang ngồi trên xe, con bé hỏi mình có chơi Bigo không? Mình bảo nó có nghe qua nhưng không rõ là gì. Con bé liền lôi điện thoại ra định mở ứng dụng cho mình xem. Cơ mà lúc nó mở điện thoại, trước đó con bé lại đang chạy thư mục “hình ảnh” nên khi màn hình bật lên thì ngay lập tức hiện lên bức ảnh con bé đang chụp tự sướng trong nhà tắm, cơ thể trần truồng trắng nõn làm nổi bật lên hai núm vú hồng hào bé xíu thụt vào trong. Nhìn thấy vậy, con bé vội vàng lướt ngón tay để đẩy hình ảnh đó đi và thoát khỏi thư mục ảnh. Quay lại nhìn mình, con bé cười trừ, hai má đỏ ửng. Mình nhìn nó rồi trêu:

– Ngoan dữ ha. Cẩn thận không mẹ em mà biết là ăn mắng tơi bời đó.

– Hì hì, em chụp chơi thôi ý mà.

– Đừng để mấy cái ảnh đấy trong điện thoại. Nếu điện thoại mà hỏng nặng quá không mở được nữa, đến lúc mang ra hiệu tụi thợ sửa nó moi ra hết đó. Lúc bấy giờ là đầy ảnh trên mạng luôn.

Nghe xong, con bé chỉ gãi đầu gãi tai cười. Cơ mà sau rồi nó vẫn mở cho mình xem Bigo là cái gì, hóa ra là một ứng dụng giao lưu video mà mấy em hotgirl, idol hay dùng để show hàng, hát hò, kiếm tiền qua quà ảo. Con bé lấy máy mình cài cái ứng dụng đó rồi bảo mình follow tài khoản của nó. Mình trêu “thế tức là anh phải xem em show hàng ha?”. Con bé cười phá lên nói không có vụ đó đâu, trên đó nó chỉ nói chuyện, nhảy nhót, hát hò, khoe mặt xinh dáng đẹp thôi. Mình vừa nãy thấy ảnh chụp tự sướng khỏa thân của nó là cực kỳ may mắn đó. Lấy cái cớ đó, nó đòi mình đưa đi chơi tít mít đến chiều tối mới về khách sạn.

Dừng lại ở cửa khách sạn, con bé nhờ mình xách đống đồ vừa mua lên phòng cho nó. Hai đứa vừa đi đến tiền sảnh khách sạn thì từ trong cầu thang máy, chị Mai và ông Mạnh cùng bước ra, cả hai đang cười nói vô cùng thân thiết. Hai má chị ửng hồng đầy sinh khí. Trên cổ chị, một vài vết thâm giống hệt như vết hôn của ông Mạnh ngày xưa ẩn hiện bên dưới chiếc cổ áo. Nhìn thấy mình và con bé Lan, chị giật mình đỏ mặt, miệng lắp bắp mất một lúc.

– Hai… hai đứa về rồi à… chị cứ tưởng hai đứa ăn tối xong mới… mới về… Thế đi chơi Hà Nội vui chứ hả Lan?

– Hi hi, con đi chơi với anh… à nhầm với chú vui lắm ạ. Mà ai đây ạ má?

– À… đây là anh… à ông Mạnh, đối tác làm ăn của má. Má với ông vừa… bàn chuyện làm ăn xong… – xong chị quay sang ông Mạnh – Đây là Lan, con út của em… à của cháu.

– Ồ cô bé dễ thương quá. Chào Q, dạo này hai vợ chồng vẫn khỏe chứ? Vợ đã có gì chưa?

– Dạ, bon cháu vẫn chưa. Hai người chuẩn bị đi đâu à?

– À… chị với ông Mạnh vừa… bàn chuyện xong. Giờ chuẩn bị đi ăn ấy mà. Em với Lan đã ăn gì chưa?

– Dạ, con với chú ăn rồi ạ. Giờ chỉ muốn đi nằm thôi. – con bé quay lại nhìn ông Mạnh chăm chú – Con thấy ông nhìn giống anh hai con dữ ha. Cứ như có họ hàng ý. Hi hi

– Hà hà, biết đâu lại có họ hàng xa cũng nên… – ông Mạnh cười nói đùa với con bé.

– Vậy em mang giùm đồ của con bé lên phòng hộ chị nhé. Chị với ông Mạnh đi một chút, em cứ về trước không cần phải đợi chị đâu nhé.

Gật đầu với chị, mình không nói gì nhìn hai người cùng nhau bước ra khỏi cửa khách sạn và lên một chiếc taxi.

Mang hộ đồ cho con bé lên phòng, vừa mở cửa, con bé chạy vèo vào trong phòng rồi nhảy lên giường nằm dài như kiểu mỏi mệt lắm. Mình vẫn đang loay hoay bỏ đống đồ xuống thì nghe tiếng con bé.

– Sao trong phòng cứ có mùi gì tanh tanh vậy ta… – Nói xong, con bé liền cúi xuống ngửi mùi chăn với gối. – Uây, là mùi ở ga trải giường. Khách sạn gì mà kì quá ha.

Nói xong con bé liền nhấc điện thoai bàn gọi xuống lễ tân. Tiến lại gần giường, mình có thể ngửi thấy thoang thoảng cái mùi ngái ngái, tanh tanh và nồng hơn bình thường rất nhiều của tinh dịch ông Mạnh. Để ý xuống vết bụi dưới đất thì chân giường chắc là vừa bị xê dịch đi khoảng 10cm. Có vẻ như chị với ông vừa trải qua một trận làm tình nghiêng ngả trên chiếc giường này.

Tầm 5 phút sau thì bà nhân viên dọn phòng lên thay lại ga giường và xịt nước khử mùi. Cầm cái ga giường lên, bà nhìn dấu vết hoan lạc để lại trên tấm ga rồi lắc đầu lầm bẩm “hú hí kiểu gì mà tràn dầm dề hết cả ra ga thế này” xong quay lại nhìn mình với con bé bằng ánh mắt khiến con bé cũng phải bất giác đỏ mặt. Sau khi bà nhân viên dọn phòng đi, con bé quay lại kéo áo mình hỏi:

– Anh… có phải người ta tưởng nhầm là mình vừa…

Mình nheo mắt nhìn con bé xong trêu:

– Một nam một nữ ở trong phòng, lại gọi người lên thay ga giường bẩn, người ta lại không tưởng… mới là lạ.

Nghe xong con bé lấy hai tay che mặt, ngồi sụp xuống mép giường đá đá gót chân vào thành giường.

– Á… mắc cỡ quá đi… là người ta không thay ga giường từ trước chứ bộ…

Nhìn con bé vậy, mình cũng phải bật cười. Nhìn lại đồng hồ đã 7h hơn, cũng đã đến lúc phải về. Mình bảo con bé ở lại nghỉ ngơi còn mình về trước thì nó bỗng đứng bật dậy kêu mình chờ chút rồi mở túi lấy đồ chạy vụt vào nhà tắm. Vì nhà tắm của cái khách sạn này thực ra chỉ là một tấm kính mờ gần như trong suốt nên mình có thể nhìn rõ nó đang cởi quần áo bên trong. Cởi cả áo lót, con bé mặc lên người chiếc váy ngủ diêm dúa như váy đầm rồi chạy ra nhảy tót lên giường ngồi. Vẫy mình lại, con bé kêu mình ngồi lên mép giường quay lưng lại phía nó.

– Anh cho em mượn tấm lưng của anh chút na.

Nói xong, con bé ngồi dựa vào lưng mình rồi giơ điện thoại lên chụp tự sướng, tấm ảnh chỉ cho thấy con bé đang mặc váy ngủ trong phòng khách sạn, ngồi tựa vào lưng mình đang quay mặt đi. Quay lại nhìn tấm ành con bé vừa chụp, vì con bé đang cúi xuống nên mình có thể nhìn rõ hai bầu vú mới nhú của nó qua khe hở ở cổ chiếc váy ngủ. Con bé đang up ảnh kèm statut “Lần đầu ra thủ đô chơi đã được gặp soái ca dẫn đi thăm quan.” Kích nút đăng. Con bé quay lại nhìn mình cười.

– Phen này cho anh hai với chị ba em lác mắt ha.

– Thôi đi cô, rồi tí mẹ em về cho ăn đòn tơi bời thì ráng mà ăn cho hết nhé.

Mình dí một ngón tay lên đầu nó xong cười ra về. Trên đường lái xe về, mình đi qua một nhà hàng khá sang trọng. Thấy thấp thoáng bóng chị Mai và ông Mạnh đang ngồi ở một bàn cạnh cửa kính nhìn ra ngoài đường, mình liền tấp xe vào lề để quan sát hai người họ. Cả hai đang nói cười vui vẻ. Sau bao năm, dường như những câu chuyện cười của ông Mạnh vẫn chưa bao giờ thôi hấp dẫn đối với chị. Cắt một miếng bít tết rồi chọc dĩa vào đưa sang cho chị, chị Mai há miệng cắn lấy miếng bít tết từ dĩa của ông Mạnh rồi cả hai cùng cười thích thú.

22 năm đã trôi qua, cuộc sống của mọi người đều đã thay đổi. Ông Mạnh đã không còn là ông lái xe về hưu đi làm xe ôm để giết thời gian nữa, giờ ông cùng với con trai đang làm chủ một kho hàng lớn ở Móng Cái, là một trong những đầu mối cung cấp hàng nhập từ Trung Quốc phân phối ra cả nước. Chị Mai không còn là cô thôn nữ ngơ ngác lên Hà Nội ôn thi Đại học nữa, sau khi cùng nhà chồng vào Sài Gòn, chị đã tham gia cùng chồng điều hành việc kinh doanh của gia đình và giờ đã là một quý bà thành đạt. Và mình không còn là thằng nhóc 7 tuổi nấp sau chiếc tủ nhìn trộm hai người họ rên siết trong ngấy ngất của nhục cảm năm xưa nữa, mình đã trưởng thành, có công việc, có địa vị, có vợ.

Nhưng sau từng đó năm, tình cảnh khi xưa vẫn không thay đổi. Sau bao năm, dường như tình cảm của ông Mạnh và chị Mai vẫn sâu đậm như cái ngày ấy, họ gặp lại nhau, cùng ngồi cạnh nhau cười nói, và mình vẫn là thằng nhóc lặng lẽ nhìn theo họ từ xa. Số phận đã cho họ gặp nhau, rồi đẩy họ ra mỗi người một đầu đất nước, rồi lại cho họ đoàn tụ với nhau như một trò đùa quái ác. Nhìn chị nở nụ cười hạnh phúc khi ông Mạnh đứng dậy tiến lại ngồi cạnh rồi vòng tay ôm lấy eo chị, mình không biết nên trách họ hay nên mừng cho họ nữa đây.

Sáng hôm sau, mình lại qua đưa chị và con bé Lan qua nhà mình chơi nốt ngày Chủ Nhật. Tối hôm ấy, khi đưa chị và con bé ra lại sân bay để về Sài Gòn, mình thấy ông Mạnh đã đứng sẵn ở bên trong sân bay chờ chị. Sau khi check vé xong, mình chủ động dẫn có bé đi xem mấy quầy lưu niệm để chị có thời gian riêng tư nói chuyện với ông Mạnh. Kéo chị vào một góc kín, mình thấy ông Mạnh cúi xuống hôn chị Mai và cả hai lại trao nhau nụ hôn cuồng nhiệt như cái lần đầu của họ ở dưới gốc cây Hồng Xiêm trước đây của nhà mình. Rời khỏi ông Mạnh sau nụ hôn như muốn hút hết hơi thở của nhau. Chị lấy tay gạt nước mắt xong quay lại chỗ mình còn ông Mạnh vẫn đứng im ở trong góc đó. Nhìn hai mắt đỏ hoe của chị, có vẻ như họ vừa có một cuộc chia tay đầy mùi mẫn. Nở nụ cười chào mình, chị dắt tay con bé qua cửa kiểm soát rồi đi vào trong lối dẫn ra máy bay. Nhìn theo chị đến khi khuất hẳn, mình quay lại thì thấy ông Mạnh đã biến mất từ lúc nào. Lái xe về nhà, mình thầm mong dù chuyện gì xảy ra tiếp theo, hi vọng chị sẽ được hạnh phúc.

Về chuyện của bé Ly, cô em gái kết nghĩa thân thiết của Linh. Khoảng 2 tháng sau đám cưới của mình, tối hôm ấy, sau khi dùng cái BCS Đôn Dên vần Linh tơi tả 2 hiệp, mình với nàng nằm ôm nhau hôn hít, sờ soạng, nói chuyện linh tinh thì nàng bảo.

– Cái Ly lại có bầu với ông Đực rồi anh ạ.

– Nhanh dữ nhỉ. Thế nó bầu từ khi nào vậy?

– Được 2 tháng rồi. Đúng cái dịp nó đi ăn cưới tụi mình. Lúc về hai ông cháu nó vào trong khách sạn quần nhau 2 ngày 2 đêm. Xong dính luôn. Nó vừa mới báo cho em sáng nay.

– Con bé này cũng năng suất dữ nhỉ? Thế giờ nó tính sao?

– Nó đang quyết giữ lại đứa bé làm single mom. Nó bảo giờ cái đấy là bình thường, bạn bé nó cũng mấy đứa đang làm mẹ đơn thân rồi.

– Thế ông Đực có ý kiến gì không?

– Ông ấy kêu con bé nó bỏ cái thai đi, em cũng khuyên nó thế. Cơ mà xem chừng con bé nó quyết tâm lắm rồi. Phen này nó quyết đẻ bằng được.

– Bố mẹ nó thì sao?

– Bố mẹ nó đang ở bên Mỹ rồi. Giờ nó như bà hoàng một phương, bố mẹ nó làm gì được chứ. Chỉ biết nó đang chửa chứ có biết nó chửa với ai đâu mà…

– Oai, xem ra lần này ông Đực có thêm đứa để bế rồi…

Một thời gian sau, biết là không thể khuyên nổi con bé bỏ cái thai đi được nữa, ông Đực phải dọn vào trong Sài Gòn ở với con bé để chăm sóc nó. Tiện thể giải quyết nhu cầu sinh lí cho cả hai ông cháu luôn. Đầu tháng 8 vừa rồi, con bé mới sinh được một bé gái xinh xắn, giống mẹ và bố (mà cũng có thể gọi là cụ ngoại) như đúc.

Hiện giờ Ly với ông Đực và con gái của họ đang sống chung với nhau trong một căn hộ chung cư ở quận 1. Bố mẹ con bé chỉ biết là ông ngoại nó dọn về sống với nó để hai ông cháu tiện trông nom nhau và chăm sóc đứa bé mới chào đời. Chắc họ chẳng thể nào ngờ 3 người đó giờ đang là một gia đình nhỏ, bề ngoài vẫn là ông ngoại và cô cháu gái single mom, bên trong là vợ chồng hờ cùng cô con gái nhỏ. Chẳng biết thế nào chứ kiểu nè cái Ly lại không chửa phưỡn ra thêm vài lần nữa mới là lạ.

Về phần con nhóc Linh “nhỏ”, tầm giữa tháng 2 vừa rồi, Linh nói với mình là ông Giáo vừa phải nhập viện vì bị bố con bé Linh phát hiện ra đang tòm tem với bà cô của nàng. Chi tiết là Tết vừa rồi, bố con bé vì muốn gây bất ngờ nên đã về sớm hơn thông báo mấy ngày. Khi bước vào cửa nhà, bố con bé thấy nhà cửa chẳng có ai dù cổng mở. Tiến lại gần buồng ngủ của hai vợ chồng, ông bố con bé nghe thấy có tiếng vợ rên rỉ “Thầy ơi… thúc mạnh nữa đi… sướng quá… mạnh nữa đi thầy… mấy hôm nữa thằng chồng trym bé của em nó về… em lại không được gặp thầy mất một tháng rồi… làm mạnh lên thầy… mạnh nữa…”.

Lao xộc vào trong, bố con bé bắt quả tang ông Giáo đang cắm ngập con cu dài 18cm vào trong bím vợ mình mà thúc lia lịa. Tức giận đến điên cuồng vì cơn ghen, bố con bé lao vào đấm đá ông Giáo một trận ra bã. Ông Giáo hoảng quá chạy ra ngoài thì bị trượt chân ngã từ cái bậc thềm cao gần 1m xuống đất vỡ xương chậu. Mặc dù được đưa đi cấp cứu kịp nhưng mà sau ông Giáo bị ảnh hưởng của ca phẫu thuật nên liệt dương luôn. Bố con bé thì bị tạm giam mất mấy hôm xong thả và phải bồi thường tiền viện phí cho ông Giáo. Sau vụ này là bố mẹ con bé li thân luôn nhưng chưa li hôn.

Linh nghe mấy bà cô của nàng hóng hớt thì ông Giáo vốn là thầy chủ nhiệm của mẹ con bé Linh “nhỏ” hồi bà này còn học cấp 3. Nghe nói là từ thời bà này còn đi học thì hai người này đã tòm tem với nhau rồi. Sau này bà cô của nàng nghỉ học giữa lớp 11 để bỏ đi lấy chồng vì nhỡ có bầu con bé Linh này rồi. Ông Giáo có vẻ vẫn còn luyến tiếc nên một thời gian sau khi bà cô này đẻ con bé Linh, bố con bé vào Nam kiếm việc thì ông này lại mò đến nối lại tình xưa với mẹ con bé. Cho đến một ngày không ngờ lại bị ông chồng bắt tại trận đang trai trên gái dưới, trần truồng không một mảnh vải che thân thì ra nông nỗi này. Mấy bà cô của Linh có vẻ rất nhiệt tình bàn tán, vẽ ra đủ thứ tình tiết trong vụ ngoại tình của mẹ cái Linh “nhỏ” với ông Giáo. Chỉ duy một điều mà các bà không ngờ, đó là ông Giáo vốn đã có ý nhắm hái hoa cả cụm khi thấy con bé Linh càng lớn càng xinh giống mẹ, chỉ chờ ngày con bé đủ 16 tuổi là có “hàng” non để chén. Có điều kế hoạch còn chưa kịp hoàn thành thì đã bị đổ bể.

Sau vụ đó, bố con bé nghỉ việc trong Nam để ở nhà trông nom con bé, bà cô của Linh thì bị đuổi về nhà mẹ đẻ. Sở di hai người họ còn chưa li dị có lẽ cũng là do vẫn còn bị con bé níu kéo. Thực sự thì vụ này nằm ngoài dự kiến của mình. Kể từ sau đám cưới của mình, mình đã tính muốn làm gì đó để giúp con bé. Vì mẹ con bé có gian tình với ông Giáo nên mình không tin tưởng được cho lắm. Xoay sở để lần ra số của bố con bé, mình nhắn tin nặc danh nhằm đánh động cho ông này về chuyện vợ con ở nhà có vấn đề để ông ấy tính chuyện về sớm mà quản lý lại gia đình. Không ngờ là cái hôm ống ấy về nhà bất ngờ lại hốt được một mẻ to thế.

Sau khi con bé học xong lớp 9, bố con bé điện lên cho bố mẹ vợ mình muốn cho con bé lên Hà Nội học cấp 3. Vì ông này mới kiếm được việc mới ở Hà Nội nhưng chưa có nơi ở ổn định nên muốn gửi con bé ở nhờ nhà bác một thời gian. Bố mẹ vợ mình thì từ ngày Linh lấy mình nhà cửa chỉ có hai ông bà cô quạnh nên liền đồng ý cho con bé đên ở cùng. Cuối tháng 8 vừa rồi nó vừa chuyển đến nhà bố mẹ vợ mình ở. Con bé được cho ngủ trong căn phòng cũ của Linh. Đúng là hay thật đấy, Linh “lớn” vừa đi thì Linh “nhỏ” dọn vào. Bố mẹ vợ mình xin cho nó vào học trong trường cũ của Linh, con bé học khá tốt nên cũng tương đối ổn. Sống ở Hà Nội mới được tháng mà con bé có vẻ hòa nhập rất nhanh với cuộc sống trên này. Cũng biết ăn mặc, chải chuốt hệt như một cô tiểu thư Hà Thành chẳng kém gì ai. Với vợ chồng mình, con bé vẫn cợt nhả như vậy. Lần gần đây nhất nó làm mình toát mồ hôi là cách đây nửa tháng.

Hôm ấy, bố mẹ vợ mình điện cho vợ chồng mình qua ăn cúng rằm. Đang ngồi chơi dưới nhà thì con bé đi học về, vừa thấy mình và Linh qua chơi, mắt nó sáng ếnh lên rồi chạy vụt vào trong phòng ngủ của nó. Không biết con bé tính bày trò gì nữa. Ngồi được một lúc thì bố vợ mình kêu lên nhà thờ trên tầng 3 để mang đồ cúng xuống. Sau khi sắp đồ vào mâm mang xuống nhà, ông nhờ mình hóa vàng giúp còn ông ây xuống trước. Đang lúi húi đốt vàng mã trên ban công tầng 3 thì con bé nhảy xồ từ đằng sau vỗ cả hai tay lên lưng mình. Mình quay lại thì con bé cười giơ tay chào cứ như thể nó không làm gì hết ý. Miệng đang ngậm que kẹo mút yêu thích của nó.

– Đại ca… – “Bộp..” một phát vỗ cả hai tay vào lưng – Hì hì, hum ne đại ca qua ăn cúng rằm ha.

– Ừm, anh với chị qua ăn rằm. Mà vỗ người ta hơi đau đấy bé con.

Nhìn kĩ thì mình nhận ra con bé lại đang thả rông. Hai núm vú nhỏ nhỏ xinh xinh độn lên trên lớp vải mỏng manh của chiếc áo. Con bé đang tuổi phát triển, ngực con bé có vẻ đang to ra, núng nính nhìn rất khiêu khích. Hình như con bé rất thích trêu chọc mình kiểu này.

– Hì hì, tại bé quý đại ca mà. Mà sang tháng 10 là sinh nhật bé rùi đóa. Bé sắp tròn 16 tuổi rồi. Đại ca chuẩn bị tặng quà gì cho bé nào?

– À ha… mà sao lại 16? Em đi học muộn mất 1 năm à?

Con bé gật gật. Thảo nào hồi cưới mình con bé nó đã tra cứu thông tin về vụ tuổi được quan hệ theo luật, hóa ra năm nay là nó đủ 16 rồi.

– Hồi xưa mẹ bé mải đi làm nên không kịp cho bé đi học đúng tuổi, phải đi học muộn 1 năm. Bé sinh năm 2003 mà.

– Vậy ha, hồi trước anh cứ tưởng em sinh năm 2004. Thế bé thích quà gì để anh xem nào?

– Hè hè, bé thích son môi. Mấy đứa con gái trên lớp bé đứa nào cũng biết trang điểm, có mỗi em là chưa biết gì hết.

– Cẩn thận kẻo lại mải mê phấn son, học sa sút là bố em cho về quê luôn đó. Mà sao hay ăn mặc cái kiểu “thả rông” vậy hả? Bác gái thấy lại mắng cho bây giờ?

– Hè hè, em chỉ mặc thế này trước mặt đại ca thôi. Chốc xuống nhà bé lại mặc áo lót vào liền.

– Được rồi, ý gì mà lại chỉ mặc vậy trước mặt anh hả? Cứ hơ hớ thế này lên lớp bọn con trai nó lại bâu lấy thì còn học hành gì nữa.

– Hì, kệ tụi nó. Mà trên lớp có một thằng nó thích bé cực kỳ luôn. Nhìn giống hệt đại ca. Bé bảo gì nó cũng làm. Cơ mà nhìn nó cứ ngáo ngáo thế nào ý, lại ít hơn bé 1 tuổi, không có được chính chắn như đại ca.

– Ha ha, thì ngày xưa anh cũng ngáo như nó thôi mà. Phải qua năm tháng người ta mới chính chắn lên được chứ.

Chạy lại giúp mình đốt mấy xấp vàng mã, con bé bỗng quay lại nhìn mình bằng đôi mắt nghiêm trọng.

– Đại ca… em hỏi thật anh nhé.

– Ừm, em cứ hỏi đi.

– Đại ca đang viết truyện sex đúng không?

Đứng hình mất mấy giây, mình quay lại hỏi con bé:

– À… ừ… Sao em biết?

– À thì… bé đang lang thang trên mạng để kiếm truyện ngôn tình đọc thì vô tình kích vào một truyện 18+. Thấy là lạ hay hay, bé đọc thì thấy càng lúc truyện càng có vẻ quen quen, đến khi đại ca cho cả bé vào trong truyện thì bé nhận ra là ngoài đại ca ra không còn ai khác. – Con bé nhả cái kẹo mút ngậm trong miệng ra cầm chĩa vào mình như đang vạch tội.

– À thì… thỉnh thoảng viết chơi giết thời gian ý mà. Hè hè hè…

– Eo, đại ca viết hết mấy cái chuyện kia vào như thế, chị Linh mà đọc được thì đại ca xác định nha.

– Thì anh cũng có viết rõ ai với ai đâu mà. Cơ mà nghe cái vụ “vô tình kích vào” nó cứ hư cấu thế nào ấy nhỉ? Lại lên mạng đọc truyện bậy bạ ý gì?

– Hì hì, thì phải có những người như bé đọc thì mới có động lực cho những người viết như đại ca chứ nhỉ?

– Con gái ai lại đi đọc mấy cái đấy.

– Hứ, con gái thì sao chứ? Con gái cũng có quyền tìm hiểu chứ bộ. Mà cái truyện của anh, bé chỉ vô tình đọc được thôi. Bé là bé thích truyện đam mỹ cơ. He he he

– Oài, còn vụ đó nữa?

– Cơ mà đại ca dám cho cả bé vào truyện của đại ca nhé. Mà đã viết rồi lại còn viết rõ ít nữa. Bé xinh thế này mà chẳng thấy đại ca tả gì cả. Trong khi chị Linh, chị Mai nè, chị Hằng nè, chị Hường nè, chị Ly nè… ai đại ca cũng miêu tả rõ kỹ. Có mỗi bé là đại ca chỉ viết có tí teo.

– Được rồi. Nếu em thích thì anh sẽ cho thêm luôn mấy đoạn về em. Okay.

– Hứ… đại ca tưởng muốn viết gì về bé cũng được chắc. Đoạn nào đại ca viết về bé là không được nói xấu bé đâu đó. Không là bé mách với chị Linh đó.

– Hơ, vậy thì lúc nào anh viết truyện phải gọi bé qua xem à?

– Đúng roài… không là chị Linh sẽ được biết trong 3…2…1… hè hè hè. Cơ mà mấy chuyện đại ca viết là thật à?

– Ừm, có cải biên đi nửa thật nửa bịa, sửa đổi một số thứ.

– Không, ý em là đại ca biết chuyện của chị Linh với ông mà… đại ca vẫn chấp nhận được à?

– Có những thứ phải biết tha thứ và vượt qua bé à.

– Hi, đại ca thật là tốt. Bé ước gì sau này gặp được người như đại ca.

– Mà anh cũng hỏi thật. Vụ của mẹ em với ông Giáo… ông ấy đã làm gì… em…

Con bé quay sang nhìn mình, anh mắt bỗng trở nên buồn buồn.

– Ý đại ca muốn hỏi là lão ấy… “chịch” bé chưa ý hả?

– Ờ thì… ý của anh không định “phũ” như vậy đâu.

– Lão ấy chưa. Bé vẫn còn “zin” đấy. Hay là bé “cho” đại ca nhỉ?

– Anh đang hỏi nghiêm túc đấy. Thế mẹ em có biết chuyện lão ấy lợi dụng em không?

– Mẹ em không biết, em cũng không nói. Mẹ em mê lão ấy lắm. Họ cặp với nhau từ trước cả khi mẹ em lấy bố em. Hồi em còn bé, lão ấy qua nhà em suốt. Rồi khi em được 5 tuổi thì lão ấy dụ em mút cu cho lão. Cứ mỗi lần như vậy thì lão cho em tiền với kẹo. Rồi dạy em mấy cái chuyện chịch choạc, hôn hít, với lão ấy còn liếm bím của em nữa. Mỗi lần lão kêu em bú cu cho lão, lão toàn xuất vào miệng em rồi bắt em nuốt hết. Hơn 10 năm trời, em nuốt không biết là bao nhiêu tinh dịch của lão. Lão cứ nói “nuốt đi, bổ lắm đó, cứ coi như sữa chua ý, nuốt vào xong lớn nhanh để ông còn cho cái miệng khác ăn sữa chua cùng”. Hồi bé em không hiểu ý lão, sau mới biết “cái miệng kia” mà lão bảo là cái “bím” của em. Em ghét cái vị tinh dịch của lão, mỗi lần phải nuốt nó xong là em toàn phải mua kẹo mút ngậm cho hết cái vị ấy đi. Dần dần thành nghiện kẹo mút. Năm em lên lớp 7 thì lão ấy hay bắt em phải nằm lên người lão theo kiểu 69. Em bú cho lão còn lão mút của em. Lão còn khen “bím” em thơm, ngọt nước, mau lớn nhanh cho lão còn được đút cu vào mà dập.

– Bạo miệng quá đấy em gái.

– Hì, thì anh toàn viết thế trong truyện mà.

– Viết trong truyện khác. Nói chuyện bình thường nó khác. Thế sao lão lại để dành đến khi em đủ 16 vậy?

– Lão định chịch em từ hồi em học lớp 8 rồi. Lão ấy lúc nào cũng nói, chỉ cần em cho lão chịch, là lão sẽ dừng quan hệ với mẹ em. Em không muốn lão ấy tiếp tục với mẹ em nữa, nên đồng ý cho lão. Cơ mà của lão ấy to quá, mới cho vào chút xít em đã đau quá hét lên rồi. Lão ấy sợ nhỡ em bị sao lại lộ ra thì hỏng. Mới đợt trước đó cũng mới có lão khác bị bắt vì hiếp một con bé 13 nên lão cũng hãi. Lão quyết định chờ em đủ 16 lão mới “phá”, tuổi đó là đủ tuổi được chịch rồi, nếu nhỡ em có bị sao thì lão ấy cũng không bị kiện tội hiếp dâm trẻ em. Hôm nào lão ấy làm với mẹ em, lão cũng chỉ giả vờ ra thôi. Mẹ em vừa ngủ cái là lão ấy mò lên để bắt em bú cu cho lão ra. Còn lão thì bú vú với liếm bím của em. Thực ra thì bị lão vét máng cũng làm em cảm thấy sướng, cũng muốn thử. Nhưng mà em ghê tởm lão, nếu không phải vì mẹ, em đã chẳng cho lão chạm vào người nữa. Còn lão thì chờ từng ngày để được chịch em. Hồi đầu năm nay, có một lần lão ấy vét máng em làm em sướng quá, ra nước nhiều lắm. Lão lúc bấy giờ chắc cũng thèm lắm rồi, liền ngồi dậy định đút cu vào trong bím em. Lúc bấy giờ cái đầu khấc nó chui gần lọt vào rồi, em cảm giác là nếu lão làm tới nữa, bím em hoàn toàn có thể nuốt hết được con cu của lão. Thế là em vội vàng giãy ra nhất quyết đòi chờ đến khỉ đủ 16 mới cho lão.

– Phù, cũng may là lão bị liệt một chỗ rồi. Nếu để muộn thì…

– Hì, là chỉ còn chưa đến 1 tháng nữa là bé sẽ bị lão ấy “phá zin” nhỉ? Bố em nói hồi bố em ở trong Nam có người nhắn tin cho bố em, kêu bố em phải về sớm. Là đại ca đúng không?

– À ừm… sau cái hôm ở đám cưới anh. Em quên không xóa nhật kí duyệt web, anh biết được nên nghĩ phải làm gì đó…

Con bé nghe xong im lặng một lúc rồi quay lại nhìn mình cười dịu dàng đến ngạc nhiên:

– Em cám ơn anh.

Cơ mà vừa nói xong, cái bản mặt cợt nhả của con bé lại quay trở lại với tốc độ ánh sáng. Đứng khoanh tay chống một tay vào cảm như thể suy nghĩ, con bé lẩm bẩm:

– Cơ mà bẩy giờ em nên trả ơn đại ca thế nào đây nhỉ?

Nói xong, con bé cầm cái kẹo mút rồi liếm liếm xung quanh thanh kẹo như đang “liếm cột” xong nháy mắt.

– Đừng có nghĩ đến chuyện đó. Chị Linh lại cắt tiết cả hai luôn bây giờ. Thôi xuống nhà giúp bác em chuẩn bị bữa đi kìa.

Nghe vậy, con bé cười tít mắt xong chạy lại ôm mình một cái.

– Em biết là đại ca không giống lão ấy đâu mà. Hi hi

– Được rồi… cơ mà xuống nhà mặc áo lót vào đi. Anh nhìn thấy hết hàng họ rồi kìa.

Con bé ngước lên nhìn mình rồi lùi lại một bước. Nở nụ cười nghịch ngợm, nó hơi khom người rồi cầm cổ áo kéo trễ xuống để mình có thể nhìn xuyên vào hai bầu vú đang phát triển của nó.

– Riêng đại ca thì em cho nhìn thoải mái. He he, thích không?

Nói xong con bé chạy mất biến. Bé con à, em muốn được viết nhiều hơn thì anh cho em thêm hẳn mấy đoạn rồi đây. Giờ thì em còn nổi hơn cả chị Linh “lớn” của em rồi đó.