Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Trò Đời – Truyện Người Lớn Siêu Hay

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 1924 Lượt Xem

Phần 7: (Ngoại truyện) Đêm giao thừa

Ánh sáng của ngày mới trải dần vào căn nhà cổ kính, ôm lên thân hình trần trụi gợi tình của nàng thiếu nữ vẫn còn đang say ngủ. Tấm chăn nàng đắp trên người đêm qua trượt hẳn sang một bên, dường như muốn phô bày từng đường cong nuột nà, trắng muốt đang che đậy bên dưới. Nằm dài trên giường đầy khiêu khích, dư cảm sướng khoái của trận làm tình tối qua vẫn còn lưu luyến trên cơ thể của Linh như khiến nàng chìm sâu trong giấc ngủ mộng mị.

Bị đánh thức bởi ngón tay dí mạnh vào đầu, Linh nhăn nhó mở mắt ra và nhìn thấy mẹ nuôi nàng đang đứng bên giường với một vẻ mặt ngán ngẩm, trên tay vẫn còn cầm bộ đồ mà nàng thả dưới đất tối qua. Hoảng hốt, Linh vội ngồi dậy lấy tay che chắn cơ thể trần truồng của nàng, ngước mặt lên nhìn mẹ nuôi nàng cười trừ. Kéo tấm chăn phủ lên người nàng rồi ném bộ quần áo lên mặt nàng, mẹ nuôi nàng làu bàu:

– Lần trước thì mặc như không mặc đi ngủ, mẹ mới nhắc cho mấy câu. Lần này thì cô cởi truồng đi ngủ thật luôn đấy hả? Nhà thì cửa không có chốt, ai muốn ra muốn vào đều được. Bố hay ông nội chẳng may trông thấy đã đành. Đằng này Tết nhất đông khách khứa, nhỡ có ông nào mò vào nhìn thấy cô mời chào thế này, ổng ấy lại đè cô xuống mà làm cho cái bụng cô phưỡn ra thì bố mẹ cô hết cả ăn nói với hàng xóm luôn…

Loay hoay mặc quần áo bên dưới tấm chăn, Linh lí nhí:

– Con chỉ… thấy hôm qua hơi nóng nên… cởi ra ngủ cho mát ấy mà…

– Thôi cô không cần lý do. Tối qua mẹ nghe thấy có mấy tiếng lạ bên phòng của cô. Cô lại lên mạng xem mấy cái phim bậy bạ đấy có phải không? Con gái con đứa. Xóa hết mấy cái thứ linh tinh trong máy đi đấy, đừng để nhỡ có ai người ta thấy lại cười cho. Mà chốc nữa ông Đực nhà bên qua chơi đấy, mặc quần áo vào nhanh lên rồi xuống bếp phụ mẹ làm cơm cúng, kẻo ông ấy lại nhìn thấy thì ê mặt với cả vùng.

Nàng cười trừ với mẹ nuôi trước khi bà bước ra khỏi phòng và khép cửa lại. Nhà ông cụ ở quê ngoài cánh cửa chính và cửa phòng ông cụ ra thì chỉ còn mỗi căn nhà tắm là có then cài, các phòng còn lại đều chỉ khép được cửa. Thành ra nếu mà trong nhà đông người thì cũng thiếu riêng tư. Mặc lại xong quần áo và ngồi chải tóc trước gương, Linh tự hỏi hiếm lắm mới thấy ông Đực qua nhà chơi. Bé Ly nhà ông Đực chỉ về quê dịp hè chứ không hai chị em chắc là sẽ có nhiều chuyện để mà bù khú hết đêm đến ngày. Nhớ lại lúc nãy mẹ nàng kêu nàng mặc đồ vào nhanh kẻo ổng Đực nhìn thấy, nàng bật cười khúc khích. Chẳng phải là hồi hè ông ta chả thấy hết của nàng lúc hai cặp ông cháu đọ sức làm tình ở trên đảo thỏ rồi còn gì. Giờ mà hỏi trên người nàng có bao nhiêu cọng lông chắc ổng cũng biết. Mấy tháng rồi cái Ly về Sài Gòn, chắc ổng đang bấn lắm không chừng. Nghĩ vậy, trong đầu Linh chợt lóe lên những ý nghĩ trêu đùa với ông già hàng xóm của gia đình nàng.

Bật dậy mở chiếc va li đựng quần áo to sụ ra và lục lọi, sau khoảng 10 phút đắn đo, cuối cùng Linh cũng chọn được chiếc váy mà nàng ưng ý, vừa khiêu khích, vừa không quá lố lăng. Đó là một chiếc váy ngắn màu đen khá rộng, với phần viền váy dài đến nửa đùi giúp khoe ra cặp chân thon dài miên man của nàng. Cũng may là mấy hôm đó tiết trời trở ấm nên nàng mới có thể mặc mấy bộ đồ sexy đó mà không chết ngất vì lạnh.

Ôm bộ đồ chạy vào nhà tắm để vệ sinh cơ thể chuẩn bị cho một ngày 30 Tết đầy trọng đại phía trước, Linh bước ra với một kiểu cách điệu đà đúng chuẩn của một nàng tiểu thư thành thị. Vào trong bếp phụ mẹ nuôi nàng làm cơm cúng, nàng háo hức chờ đợi lúc ông Đực sang nhà để chơi đùa cùng mấy trò nghịch ngợm của nàng.

Khoảng 15 phút sau, thấy ông cụ đi ra ngoài sân, Linh liền chạy vụt ra chỗ ông cụ như để cho ông cụ chiễm ngưỡng chiếc váy nàng đang mặt trên người. Hỏi ông cụ nhìn nàng thế nào? Linh đánh mắt liếc về phía ông Đực đang bước tới từ ngoài cổng rồi nháy mắt với ông cụ. Hiểu ý nàng, ông cụ cười tít cả mắt trước sự đồng lõa của cô cháu gái. Nháy mắt với ông cụ xong, Linh lại chạy vụt vào bếp để nhanh tay làm xong công việc đang dang dở. Nhanh tay đảo chảo thức ăn, nàng lắng nghe mấy bà cô họ của mình tán dóc:

– Lão Đực hôm nay qua nhà mình, khéo tối nay có mưa to chị nhỉ? – Một bà cô cười nói.

– Cô cứ làm quá. Hai họ không ưa gì nhau cơ mà cũng chẳng đến nỗi thù hằn. Với lại hôm nay cúng bà. Ngày xưa bà cụ cũng là ân nhân của nhà đó. Hồi bao cấp thằng con giai lão Đực ốm gần chết, vì nhà lão Đực bị quy vào diện địa chủ cũ từng theo địch nên bệnh viện tỉnh người ta gây khó dễ, nếu không có bà ra giúp cho chuyển lên viện trung ương thì chắc là hắn dẹo lâu rồi. Giờ lão sang thăm hỏi cũng chẳng có gì lạ.

– Cơ mà lão này cũng tài nhỉ. Từ hồi vợ chết đến giờ cứ sống lủi thủi một mình như vậy mà chịu được. Con giai ra nước ngoài, con gái vào nam. Thà lão theo một trong hai đứa là sống sung sướng với con cháu có phải hay không.

– Nhà người ta, mình biết sao được. Chắc gì lão ở với con cái nó đã thích. Mấy năm trước nghe bảo lão định cưới vợ hai. Cặp với cái con bé rõ xinh lúc ấy mới li dị chồng ở xóm bên ý, còn dọn về ở với nhau rồi cơ mà, cơ mà không hiểu sao sau lại giải tán.

– Vụ đấy mới hay, em nghe bảo là do con bé “không chịu nổi nhiệt” với lão ấy. Hồi lão mới gạ gẫm con bé, người ta ai cũng bảo cái lão hơn 60 cặp với con bé mới 24. Kiểu gì con bé cũng cho lão dẹo với nó. Ai ngờ cuối cùng chính con bé ấy mới là đứa phải vác vú mà chạy vội. Nghe bảo lão “đòi” suốt ngày, cứ vừa “làm” xong phát là một lúc sau lại hứng lên lại đòi “làm” tiếp. Con bé chịu không nổi phải đi viện xong về giải tán luôn.

– Ha Ha Ha, đúng là “Đực” có khác. Cô nào chồng yếu sinh lí có nhu cầu thì hôm nào qua mà nhờ lão ấy “làm” tí giải tỏa…

– Cái bà này. Vô duyên. Sau vụ đấy, giờ lão cứ sống một mình lủi thủi thế. Chỉ đến hè thì có con bé cháu ngoại lão từ trong nam lên chơi tầm hơn tháng. Mà con bé xinh đáo để. Cơ mà có một ông một cháu, ở với nhau hơn tháng. Có khi nào nhà đó lại… có gì không nhỉ?

– Ai biết đâu được. Cãi lão thì hám gái còn hơn cả mèo thấy mỡ. Còn con cháu thì cứ hơ hớ ra thế. Có hôm chiều muộn tôi thấy con bé cởi trần cởi truồng tắm ở ngoài hồ sau nhà lão, lão Đực thì ngồi ở trên bờ câu cá. Lúc lão gọi thì con bé vô tư chạy lên bờ mặc quần áo trước mặt lão như không. Mà con bé mới học xong cấp 2 mà mông vú đã đâu ra đấy. Cái kiểu đấy mà không có hơi đàn ông vào thì con lâu mới được như thế…

– Mấy bà này, toàn nghĩ những chuyện linh tinh… nhanh tay lên kẻo đến mai cũng chưa xong cơm cúng bây giờ… – Mẹ nuôi nàng nghe mấy bà cô thảo luận mấy chuyện đàn ông đàn bà thì vội ngắt lời. Có lẽ vì không muốn để Linh cũng đang đứng ở đó nghe mấy cái chuyện của người lớn đấy.

Đặt đĩa thức ăn lên bàn, nàng liền lăng xăng đỡ lấy khay đựng ấm trà nóng với mấy cái chén và đĩa hoa quả từ tay một bà cô họ và nói để nàng bưng thay lên chỗ ông cụ đang tiếp ông Đực. Mẹ nuôi nàng không nói gì chỉ ra hiệu cho nàng nhớ đi đứng cho ý tứ. Về phần ông cụ, sau khi nháy mắt ra hiệu cùng Linh, để tiện cho trò đùa cợt của hai ông cháu, thay vì tiếp ông Đực ở phòng khách, ông cụ lại dẫn ông Đực lên ngồi ở trên ban công mái nhà, nơi ông cụ đặt mấy lồng chim và mấy chậu cây quý. Vì nằm trên mái lại có mấy chậu cây cảnh đặt xung quanh, nên ông cụ có thể yên tâm là không ai có thể nhìn lên để thấy những người ngồi trên này đang làm gì.

Nhanh chân bưng ấm trà nóng bước lên gác mái, Linh ngó đầu qua khe cửa nhìn trộm ông cụ và ông Đực đang ngồi trên bộ bàn ghế mấy chào hỏi mấy câu xã giao:

– Lâu lắm rồi ông mới qua chơi, nhà đang bừa bộn lắm việc quá, thôi mời ông uống tạm chén trà nóng, ngắm cây ngắm chim cho đổi gió

– Ầy, ông cứ khách khí… đằng nào cũng là hàng xóm, bà cụ nhà ông ngày xưa đối đãi với gia đình tôi ngày xưa cũng không đến nỗi nào, hôm nay nhà làm cơm cúng bà cụ, tôi cũng phải qua có lời hỏi thăm chứ…

– Khà khà, quý hóa quá… mà Tết này chỉ có ông ở nhà ăn Tết một mình thôi à.. Cái con bé… Ly cháu ông nó không về à?

– Chẹp, nhà xa nên con bé chỉ về được dịp hè. Tết nó ăn Tết ở trong nam. Con cháu lập nghiệp ở xa quá nó khổ thế đấy. Tôi ở nhà mà nhớ con bé rã ruột…

– Khà khà… ông “thèm” con bé, à… “nhớ” con bé cũng phải thôi. Con bé xinh xắn, “ngon”… à “ngoan” thế cơ mà… Khà khà khà… – Nói xong ông cụ cười khoái chí trong khi ông Đực thì cười như nhăn nhó. Dường như không muốn nhận thua, ông Đực phản pháo lại ông cụ.

– Cơ mà mấy hôm nay nhà cửa tấp nập như vậy, con giai con dâu lúc nào cùng ở nhà… trong khi cháu nó lại cứ đi qua đi lại trước mắt mà chỉ được ngắm. Chắc ông cũng… bí bách lắm nhỉ?

Nghe hai ông già chọc ngoáy nhau vậy, Linh cười thầm trong bụng. Một ý nghĩ tinh quái lóe lên trong đầu nàng. Nhín xuống nhà xem có ai không, nàng lột luôn chiếc váy mình đang mặc ra rồi cởi bộ đồ lót mặc bên trong giấu tạm trên gác mái, xong chỉ mặc lại mỗi chiếc váy bên ngoài nhìn thật khiêu khích. Chỉnh lại tóc cho thật đẹp, nàng mở cửa bưng ấm trà bước ra ban công thật lả lơi, gợi tình.

– Con mời hai ông uống trà. Hiếm lắm mới thấy ông Đực qua chơi. Dạo này… Ly ở trong nam vẫn khỏe chứ ạ?

– À… em nó vẫn khỏe. Hai chị em mới gặp có mấy lần mà đã thân nhau quá nhỉ? – Ông Đực vừa nuốt nước bọt vừa trả lời, hai mắt nhìn dính vào bầu ngực căng tròn đang đong đưa trong lớp vải mỏng.

Bị kích thích bở cảm giác nửa ngượng ngùng, nửa tự mãn khi bị một người đàn ông khác săm soi, hai đầu núm vú của Linh dần cương lên nhọn hoắt, lấp ló ẩn hiện. Rót xong chén trà cho ông cụ, nàng bước lại cạnh ông Đực rồi rót trà cho ông. Cố cúi người xuống thật thấp để ông Đực có thể nhìn thấy được hai bầu vú nõn nà của nàng xuyên qua cổ áo, Linh phải cố mím môi lại để không bật cười lên khi thấy ông Đực cứ nhấp nhổm như đang phải ngồi trên đống lửa, hai cánh mũi bạnh ra thở phì phò kích động. Dưới đũng quần, cái thứ giống “đực” của ông từ từ độn lên. Dường như bị hút mắt vào hai bầu ngực của nàng, tay ông Đực bất giác hơi đưa lên như muốn chạm vào vú nàng mà nắn bóp. Chờ đợi cho bàn tay ông Đực chạm gần đến lớp vải váy, Linh nhanh chóng đứng thẳng lên khiến ông Đực giật mình vội hạ tay xuống đặt lên trên đùi cố che đi cục u đang ngày một dựng cao giữa hai chân.

Nhận chén trà từ tay Linh, ông Đực chỉ biết nhìn nàng và ông cụ cười trừ. Nhấp vội ngụm trà để hạ hỏa, ông Đực cười nói lắp bắp:

– Trà… “ngon” thật đấy ông ạ… – Miệng khen trà nhưng mắt ông Đực thì lại nhìn dán vào mông của Linh.

– Khà khà… ông thấy đấy, tuổi già có trà ngon, hoa đẹp, chim hay, cháu gái “ngoan”… cái phúc này chắc tu mấy kiếp mới được…

Nói xong, ông cụ vẫy tay gọi Linh lại phía ông. Mỉm cười điệu đà, nàng bước đi thật nhẹ nhàng, khiêu gợi về phía ông cụ. Từng bước đi, cơ thể nàng lại uống éo như khoe từng đường cong nuột nà khiêu khích ông Đực đang nhìn như thôi miên vào cặp mông đong đưa của nàng. Đến cạnh ông cụ, nàng giả bộ làm rơi bao thuốc trên bàn xuống đất. Tỏ vẻ hoảng hốt, Linh cúi người xuống xoay mông về phía ông Đực để nhặt bao thuốc, mép váy cố tình được kéo cao lên, để lộ bờ mông căng đét, trắng ngần như khoe cho ông Đực biết là nàng không mặc cả quần lót. Hơi xoay mặt về phía sau, nàng bật cười tủm tỉm khi thấy ông Đực giật nảy người lên như bị ai đó đâm vào mông vậy. Đôi mắt trợn tròn nhìn chằm chằm như muốn vồ lấy hông nàng mà dụi mặt lên cặp mông núng nính, miệng há hốc hớp hớp một cách thèm muốn như thể đang cố liếm mút lên hai mép bím múp rụp mời gọi của nàng, hai tay ông Đực bám chặt lấy thành ghế để giữ thăng bằng, để lộ ra cục u đang dựng sừng sững như một túp lều dưới đũng quần, tố cáo chủ nhân của nó đang trong cơn lồng lộn vì thèm muốn.

Trong giây lát, ông Đực vổi chỉnh lại tư thế ngồi để che đi con cu đang biểu tình trong quần. Đặt lại bao thuốc lên bàn, Linh nhẹ nhàng bước ra sau ông cụ rồi bóp vai cho ông cụ, hai bầu vú cố tình tựa lên đầu ông cụ như muốn chọc tức ông Đực đang ngồi đối diện. Nhìn ông cụ lim dim tỏ vẻ thoải mái, Linh dịu dàng hỏi:

– Con bóp thế này đã được chưa ông. Hôm qua làm ông “vất vả” cả đêm, chắc là sáng nay ông vẫn còn mỏi mệt lắm ạ. Hi hi

– Ầy, có mỏi mệt gì đâu con… tối qua ông chỉ coi là “tập thể dục” nhẹ thôi… ngủ xong cái là lại “khỏe” như thanh niên ngay ý mà.

– Hi hi, ông “khỏe” thế. Tối qua… con mệt rã rời hết cả người ý. Đến nỗi về phòng là ngủ quên luôn không mặc lại đồ. Sáng nay vừa bị mẹ mắng vì tội đi ngủ mà không mặc quần áo này…

– Ấy chết, trời vẫn còn lạnh. Có mệt mấy thì lúc ngủ vẫn phải mặc quần áo lại chứ… Ai lại “trần truồng” mà ngủ thế. Nhỡ lại cảm lạnh thì sao?

– Hi, thì con bắt đền ông phải chăm con chứ sao…

Cười khà khà, ông cụ cầm tay kéo nàng ngồi lên lòng ông trước anh mắt bất ngờ về độ bạo dạn của hai ông cháu nàng. Tốc chiếc váy lên kheo trọn cặp đùi dài miên man của Linh, ông cụ chậm rãi đưa tay vuốt ve cặp đùi nàng thể hiện quyền sở hữu. Cầm miếng táo đã cắt sẵn, ông cụ hỏi nàng đã ăn sáng chưa? Linh chỉ cười lắc đầu. Nghe vậy, ông cụ liền cầm miếng táo đưa lên miệng cho nàng cắn, ngón tay cố tình đưa thật sâu vào trong miệng nàng để nàng mút ngón tay ông thật khiêu khích. Bên kia, ông Đực chỉ ngồi cười giả tảng, tay cầm chén trà đưa lên miệng mà run cầm cập. Dưới dũng quần, cục u đang dựng lên cứ giật giật như muốn xe rách lớp vải quần mà chui ra. Trong khi đó, tay ông cụ đặt trên đùi nàng dần dịch chuyển lên trên, chui vào trong váy mà bắt đầu sục sạo. Không cần che dấu cảm xúc, Linh hơi cong người nhắm nghiền mắt khẽ rên lên trong cổ họng như muốn để ông Đực nhận ra là nàng đang bị ông cụ vuốt ve hai mép bím.

Đưa một miếng táo khác lên miệng, Linh cắn lấy một phần để giữ miếng táo ở trên môi nàng và đưa mặt lại gần mớm cho ông cụ. Liếc ánh mắt của kẻ chiến thắng nhìn ông Đực, ông cụ cười tít há miệng đón lấy miếng táo từ miệng nàng nhưng lại cố để cho hai cặp môi nút lấy nhau “chụt” một cái thật rõ. Ngà người ra sau, Linh che miệng trêu ông cụ:

– Eo, sáng nay ông chưa đánh răng… lại còn vừa hút thuốc nữa… con không cho ông ăn táo nữa đâu.

– Khà khà… ông có đánh răng rồi mà… vừa nãy ông chỉ hút điếu thuốc tiếp chuyện ông Đực thôi…

– Con không tin, đánh răng rồi miệng sạch sẽ nó phải khác chứ… phải thơm tho như miệng con vậy nè…

– Đâu? Miệng con thơm thế nào?

Linh áp mặt lại gần mặt ông cụ hơi chu môi ra để cho ông cụ ngửi miệng nhưng lại giống như đang chu môi ra để hôn. Không bỏ phí cơ hội, ông cụ liền nhanh nhẹn hôn “chụt” lên môi nàng một cái. Một tay đưa lên giữ đầu nàng để nàng không lùi lại được, một tay bên dưới nhẹ nhàng đút sâu ngón tay vào trong lỗ bím đang ướt nước của nàng mà đâm thụt. Giật mình vì bị tấn công ở cả hai nơi, Linh nhấp nhổm người vòng tay lên ôm lấy cổ ông cụ rên lên một tiếng vừa đủ nghe. Kết thúc nụ hôn chớp nhoáng, nàng cười lấy tay đấm khẽ lên ngực ông cụ mắng yêu:

– Ông xấu lắm, toàn lừa con thôi à… không chơi với ông nữa… ah…

Nàng hơi giãy dụa khiến mép váy tốc lên cao hơn để lộ ra phần mu bím múp rụp với chùm lông lưa thưa và bàn tay ông cụ mân mê giữa hai chân nàng cùng một ngón tay đang cắm sau trong lỗ bím. Hơi giật mình, Linh nhanh chóng kéo chiếc váy xuống che đi cảnh tượng đang diễn ra bên dưới hạ thể nàng, nhưng đoán chắc rằng kiểu gì ông Đực cũng đã vừa được chứng kiến cảnh tượng kích thích ấy. Lúc này, mặt ông Đực đang đỏ rực lên như gà chọi, mũi thờ phì phò, ta cầm chén trà run cầm cập, nước dịch tiết ra từ đầu cu làm ướt một khoảng trên phần đũng quần đang nhô cao. Cố lấy lại bình tĩnh, ông Đực lắp bắp:

– À… cũng… muộn rồi… tôi… tôi… phải tranh thủ… về… để còn… lo… lo… mấy việc… ực… hai… hai… ông cháu… cứ… cứ… tự nhiên… tôi… về… trước…

Nói xong, ông Đực run rẩy cố đứng dậy, lưng hơi khom xuống để che đi cục u vĩ đại dưới đũng quần. Rút ngón tay ra khỏi bím nàng, ông cụ đỡ Linh đứng dậy rồi bước theo tiễn ông Đực, miệng cười nói như chẳng có chuyện gì xảy ra. Đứng trên ban công nhìn theo ông cụ và ông Đực đang bước xuống nhà, nàng lắc đầu cười tủm tỉm, hai má nóng bừng vì trò đùa trơ trẽn của nàng và ông cụ với ông Đực. Kiểu này về đến nhà, ông Đực chắc khổ sở lắm đây. Bên dưới háng nàng, nước nhờn từ trong lỗ bím trào ra ướt nhoe nhoét. Không chỉ ông Đực mà cả nàng và ông cụ cũng bị kích thích bởi trò đùa vừa rồi. Lúc nãy, nàng có thể cảm nhận được con cu ông cụ hơi dựng lên dưới mông nàng, tuy không đến mức cứng ngắc như những lần nàng và ông cụ làm tình nhưng cũng đủ để nàng có thể cảm nhận được cái thứ to lớn đang ngọ ngoạy dưới mông lúc nàng ngồi trên đùi ông cụ.

Vào trong gác mái mặc lại đồ lót, Linh quay trở lại ban công dọn dẹp bàn uống trà. Đang lúi húi dọn đồ, nàng giật mình khi ông cụ ôm chầm lấy nàng từ phía sau, kéo nàng nép tựa vào tường và hôn nàng ngấu nghiến. Dụi đầu vào ngực ông cụ để thở sau nụ hôn dài cuồng nhiệt, tay nàng nhẹ nhàng luồn qua cạp quần ông cụ, vuốt ve lên con cu đang hơi cương lên. Ngửa lên nhìn ông cụ cười tinh nghịch, nàng trêu chọc:

– Tối qua “quần” như vậy chưa đã hay sao mà cái này nó đã định “chào cờ” vậy rồi hả ông?

– Khà khà… tối qua làm sao mà đủ đã được. Mấy hôm nay ông “thèm” con quá rồi… chụt… kiểu này khi nào về Hà Nội… chụt… ông phải cho Linh của ông… “sướng” mê “sướng” mệt mới thôi.

– Iu, ai thèm “sướng” chứ… chụt… uhm… đừng ông… mọi người đang ở dưới nhà… ah… chụt… lúc này không được… uhm…

Linh cố nói ngắt quãng trong nụ hôn ngây ngất. Bên dưới, ông cụ đã nhẹ nhàng tụt quần lót của nàng và quần ngủ của ông cụ xuống đầu gối, con cu tuy chưa cương lên hết cỡ những cũng đủ để từ từ cắm được vào trong lỗ bím nhoe nhoét nước của nàng dù hơi trầy truột. Không thể cưỡng lại được ông cụ vì bản thân nàng cũng đang nứng, Linh vòng tay ôm lấy cổ ông cụ uốn éo theo từng cú nhấp từ tốn. Sau vài phút khởi động, con cu ông cụ cũng dần cương lên cứng ngắc và những cú thúc cũng bắt đầu mạnh mẽ, dứt khoát hơn. Vòng một tay xuống đỡ lấy mông nàng nắn bóp, ông cụ nhanh chóng tuột chiếc quần lót ra khỏi một bên chân Linh rồi kéo một chân của nàng co lên quắp lấy hông ông cụ để cho con cu có thể thúc được sâu hết cỡ vào trong bím. Dường như ông cụ đang cố thể hiện cái sinh lực dồi dào của ông cụ trước cô cháu gái mới lớn đang ngập tràn năng lượng xuân thì.

Chịch theo tư thế đứng được vài phút, ông cụ có vẻ bắt đầu mệt. Liền kéo nàng về phía bộ bàn uống trà rồi ngả người ngồi lên chiếc ghế mây và để nàng quỳ trên ghế mà nhấp nhổm trên người ông cụ. Đưa tay cầm lấy mép váy của Linh kéo lên định cởi ra để ngắm nhìn cơ thể trần truồng của nàng, ông cụ kéo người nàng lại gần và ra hiệu cho nàng giơ tay lên nhưng Linh đã vội khép chặt hai tay lại và giữ lấy mép váy ở trên ngực và lắc đầu. Nàng sợ nếu cởi váy ra thì khi có người lên bất ngờ sẽ không kịp mặc lại. Hiểu ý nàng, ông cụ không lột chiếc váy ra nữa mà chỉ vòng tay ra sau lưng tháo móc áo lót của nàng rồi vục mặt vào hai bầu vú mà bú mút. Với tay bán chặt lấy thành ghế, Linh gồng người nhấp nhổm thật nhanh để tăng tộc độ cuộc làm tình. Có lẽ cũng biết được cần phải nhanh chóng kết thúc cuộc chơi mạo hiểm trước khi có ai đó phát hiện, ông cụ đưa tay xuống đỡ lấy cặp mông của nàng mà hẩy người lên như điên dại trong hơi thở hổn hển. Chiếc ghế mây yếu đuối xiêu vẹo theo từng nhịp nhấp của hai con người đang bùng cháy trong cơn khát tình bên trên.

Ôm chặt lấy eo nàng, ông cụ thúc lên mấy cái cuối chắc nịch như muốn chọc rách cả âm hộ cô cháu gái. Nấc lên những tiếng “Á” vừa đủ nghe mỗi khi bị ông cụ thúc mạnh vào trong bím, Linh ôm chặt lấy cổ ông cụ căng người xuất khí. Cũng lúc đó, nàng cũng cảm nhận được luồng tinh dịch của ông cụ đang tuôn trào như núi lửa phóng vào trong bím nàng. Cuộc làm tình vụng trộm chớp nhoáng của hai ông cháu nhanh chóng kết thúc chỉ sau hơn chục phút đẩy đưa. Dường như vẫn còn luyến tiếc, ông cụ kéo mặt nàng lại và hôn lên môi nàng đắm đuối. Rời đôi môi ra khỏi miệng ông cụ sau nụ hôn say mê, Linh gục đầy tựa lên ngực ông cụ, lỗ bím vẫn co bóp như muốn hút nốt đến giọt tinh dịch cuối cùng còn đọng trong thân cu vào trong tử cung.

Đang lim dim tận hưởng chút dư âm khoái cảm của tình dục, ông cụ và nàng vội vàng bật dậy khi có tiếng bước chân lên đến gần gác mái. Vội lấy tờ báo để lên lòng để che đi con cu vẫn còn chưa xìu hết xuống, ông cụ đỡ Linh đứng dậy và giúp nàng cài lại móc áo lót trong khi nàng luống cuống mặc lại quần lót bên dưới. Khi cánh cửa ban công bật mở thì hai ông cháu nàng đã kịp tách nhau ra mỗi người một góc. Trong khi ông cụ ngồi trên ghế tay cầm tờ báo giả bộ đọc chăm chú thì Linh lúi húi lau bàn như thể đang dọn dẹp.

– Dọn dẹp gì mãi mà chưa xong vậy hả Linh? Cô thấy ông Đực về được đến chục phút rồi mà vẫn thấy con loay hoay trên này. Hay là tính trốn việc đó hả?

Một bà cô họ của nàng bước lên giục nàng rồi nhanh tay giúp nàng thu dọn đống đồ trên bàn. Ông cụ ngồi bên canh thấy vậy liền nói đỡ cho Linh:

– Cháu nó còn bé, ham chơi chút xíu. Có gì các cô cứ bảo nhẹ nhàng là được rồi.

– Dạ vâng, con thấy nó lâu la quá nên cũng nhắc chút xíu vậy thôi ạ. Hôm nay ấm lên lại thành ra hơi nóng thì phải. Trên này vừa nắng lại vừa có gió, bác ra nhiều mồ hôi vậy sợ không tốt cho sức khỏe đâu ạ. – bà cô nói xong ngoảnh lại nhìn Linh – Mà sao mặt đỏ lừ như gấc thế con? Có chuyện gì à?

– À, vừa nãy ông Đực ngồi trên này thấy con bé bừng đồ lên thì nói trêu chọc con bé linh tinh làm cháu nó ngượng ý mà…

– Ồ, cái lão này, già khũ đế rồi mà vẫn còn hám gái như quỷ ý. Mà toàn chỉ tăm gái non mới chịu. Con nhớ phải để ý mấy cái lão kiểu đó nhé Linh. Mấy lão ấy mà rủ rê gì thì cấm có theo. Lớ ngớ là tan nát đời hoa đấy. Nghe chưa.

– Dạ… – Linh lí nhí trả lời bà cô, tay lau vội đám mồ hôi lấm tấm trên má, miệng tủm tỉm cười liếc nhìn ông cụ.

Quay sang liếc nhìn nàng rồi vội cúi xuống cắm cúi vào tờ báo như vừa mới bị bóc mẽ làm chuyện bậy bạ. Ông cụ cười trừ với nàng rồi cầm chén trà đưa lên miệng quay mặt đi chỗ khác để tránh ánh mắt lườm nguýt của nàng. Dọn xong, Linh và bà cô kéo nhau xuống nhà để tiếp tục phụ mọi người làm cơm. Lúc nàng đi qua chỗ ông cụ, ông cụ nhanh tay quyệt ngón tay vào phần đùi non của nàng. Bước ra đến cửa gác mái để bà cô xuống trước, nàng quay lại nhìn ông cụ thì thấy ông cụ đang đưa hai ngón tay dính tinh dịch của ông vừa quyệt trên đùi của nàng lên và cười với nàng. Cầm chiếc khăn giấy lau đám tinh dịch đang trào ra từ lỗ bím chảy dọc hai đùi, Linh nén nó cho ông cụ rồi lè lưỡi trêu ông cụ xong vừa cười vừa bước vội xuống nhà. Để lại ông cụ ngồi một mình trên ban công lim dim tận hưởng cảm giác khoan khoái sau cuộc làm tình mãn nguyện.

Tối hôm đó, sau khi đã xong xuôi mọi việc, cả gia đình nàng cùng tận hưởng bữa cơm tất niên và ngồi xem TV. Trong lúc ông cụ và bố mẹ nuôi nàng ngồi xem tường thuật đêm 30 Tết, Linh vào phòng nhắn tin cho bé Ly.

– Chúc mừng năm mới nhé em. Chúc em gái sang năm học giỏi, xinh hơn và ngập tràn niềm vui nha.

– Em cũng chúc chị năm mới may mắn, hạnh phúc và ngập tràn niềm vui với… nội của chị nha. Hi hi

– Hi hi, chị cám ơn em. Cả nhà chuẩn bị đón giao thừa đến đâu rồi em? Hôm nay ông ngoại em qua nhà ông nội chị chơi đó.

– Cả nhà em chuẩn bị xong hết rồi ạ. Mà sáng ngoại em qua chơi lâu không ạ?

– Cũng được một lúc. Cơ mà chị vẫn kịp làm cho ngoại của em “cứng” lên đó. He he

– “Cứng” lên tức là sao ạ?

Linh kể lại chuyện nàng và ông cụ phối hợp với nhau trêu chọc ông Đực lúc sáng. Nghe vậy, cô bé Ly nhắn tin lại bắt vạ:

– Chị với nội của chị chơi ác vậy. Ngoại em ở quê một mình mà bí bách như thế thì lấy gì để mà giải tỏa đây? Em bắt đền chị đó.

– Hi hi, bắt đền kiểu gì? Đừng có bảo em định bắt chị qua bên nhà giúp ngoại em “giải tỏa” đấy nhá. Chị không qua đâu.

– Còn lâu em mới cho chị qua. Ngoại là của em. Em không cho ngoại léng phéng với ai ngoài em hết. Hôm nào nghỉ hè về quê chơi, rồi em sẽ làm cho nội của chị “cứng” lên cho mà xem. Hứ

– Hi hi, ông nội chị mà “cứng” lên thì đã có chị làm nó “xìu” xuống ngay lập tức. Em không có cơ hội đâu cô nương.

– Xì… chỉ được cái cậy gần. Tội ngoại em quá. Hè tới về quê, ngoại muốn làm lúc nào em cũng chiều ngoại mới được.

– Hi, cháu gái ngoan quá ha. Mà một ngày ngoại em với em làm mấy lần vậy?

– Hi hi, hôm ít thì 3 lần. Bình thường là 4-5 lần. Hôm nào cũng làm. Ngoại em bảo cả năm em chỉ về được 1 tháng nên phải tranh thủ làm cho đã công sức cả năm nhịn chờ.

– Ec, khỏe vậy. Chị với ông nội tầm 2-3 ngày mới làm một lần thôi.

– Cơ mà ngoại em làm nhanh lắm. Bình thường chỉ tầm 5 phút. Lần nào khỏe thì 10 phút. Có rượu vào thì được 15 phút cơ mà cái ý cứ mêm mềm à, không cứng như lúc tỉnh. Có lần ngoại đút vào nhấp được có chút xíu, em vẫn còn chưa cảm thấy gì đã xong rồi. Không dai được như nội của chị. Mà lần làm lâu nhất của nội với chị được bao lâu vậy?

– Bình thường khoảng 20 phút. Hôm nào mà nội chị uống rượu thì được 1 tiếng, có khi tiếng rưỡi. Lần lâu nhất là hôm chị sinh nhật 18. Hai tiếng từ lúc đút vào cho đên lúc “ra”.

– Hức… 2 tiếng. Em ngất đây. Sao chị chịu được lâu vậy. Ngoại em mà làm lâu thế chắc em chết trên giường luôn quá.

– Hi, chị cũng suýt ngất luôn mà. “Lên đỉnh” liền một lúc 5 lần, sáng hôm sau chị tưởng không dậy nổi nữa. Vậy mà sáng hôm sau ông nội với chị lại làm thêm phát nữa trong nhà tắm. Làm chị ốm luôn mất một tuần đó.

– Hi, không biết nếu mà sức của ngoại em với nội chị kết hợp lại, vừa làm được 4-5 lần một ngày, vừa làm lâu 30 phút đến tiếng rưỡi. Không biết sẽ ra sao nhỉ?

– Hix, tham vừa thôi. Đến lúc ấy người ta lại phải đưa hai chị em mình đi cấp cứu vì kiệt sức thì không còn cái chỗ nào để chui đâu cô nương.

– Hi hi, cơ mà sướng…

– Haizz, tối nay chị đang chờ ông nội tỏ tình với chị đây. Chị quyết định là tối nay sẽ nhận lời. Em nghĩ chị làm vậy có đúng không”

– “Tỏ tình”? Ý chị là hai người “yêu” nhau ý ha? Không phải là tình cảm ông cháu nữa mà là “tình yêu” ý ha?

– Ừm, là “yêu”. Không phải chỉ có mỗi làm chuyện ấy nữa mà là “yêu đương” luôn ý. Chị với ông nội… chẳng biết nói sao nữa. Phức tạp quá…

– Hi hi, phức tạp gì. Lãng mạng mà. Kể từ giờ chị và nội sẽ “làm” với nhau trong tư cách của hai người đang “yêu” nhau. Lúc ấy cảm xúc mới dạt dào. Chị đừng nghĩ người đó là nội của chị nữa, mà hay coi đó là người chị yêu. Và chị chỉ đang làm theo những gì trái tim chị mách bảo. Oa, lãng mạng dữ. Em cũng muốn được ngoại “tỏ tình” như thế.

– Nhưng mà đó vẫn là ông nội của chị…

– Thì lúc ấy chị cứ quên nó đi. Không ông cháu gì hết, chỉ có chị với chàng hoàng tử “già” của chị thôi. Hi hi

– Hix, đến chịu cô rồi đấy. Mà em lên ở với ông ngoại phải để ý một chút nhé. Có bà cô của chị kể bắt gặp em tắm khỏa thân ở hồ trước mặt ông ngoại đó. Người ta nhìn thấy đó.

– Oai, lần cuối em tắm ở hồ là từ đợt nghỉ hè năm lớp 8 rồi mà. Xem ra em phải cẩn thận hơn thôi.

– Ừm, để ý một chút. Ở ngoài bắc người ta soi mói lắm, không như trong nam đâu. Mà bố mẹ chị gọi rồi. Năm mới tốt lanh nha.

– Vâng, năm mới tốt lành. Hi hi

Tắt máy, Linh bước ra ngoài gian phòng khách. Gần 12h đêm, cả gia đình nàng kéo nhau lên ban công chờ đợi thời điểm giao thừa. Thỉnh thoảng, một vài quả pháo đã bắt đầu lóe lên ở nơi nào đó. Đúng 12h đêm, khi tiếng chuông ngân vang lên từ bên kia dãy đồi báo hiệu sang năm mới, hàng loại quả pháo từ các nhà bắt đầu bắn lên sáng rực cả một vùng núi với đủ mọi sắc màu rực rỡ. Ôm chặt lấy tay ông cụ, Linh ríu rít như một đứa trẻ khi được chứng kiến cảnh tượng hoành tráng ấy. Ở thành phố người ta kiểm soát chặt việc bắn pháo hoa nên chỉ khi nào về quê ăn Tết nàng mới lại có dịp được ngắm cảnh tưởng hàng ngàn quả pháo được bắn lên từ khắp các nhà.

Lây điện thoại ra, bố nuôi nàng kêu cả nhà đứng tụ lại để chụp ảnh với cảnh pháo hóa bắn rức rỡ phía sau. Giơ điện thoại lên thật cao để chụp cả nhà. Bố mẹ nuôi nàng không hề hay biết ở phía sau lưng họ, bàn tay của Linh và ông cụ đang đan chặt 5 ngón lại với nhau như cùng cảm nhận giây phút trọng đại ấy. Đang cười nói, mọi người chợt nghe có tiếng ồn áo dưới cổng. Là mấy người họ hàng qua xông nhà. Hồ hởi, bố mẹ nuôi nàng chạy nhanh xuống nhà đón khách. Chỉ còn lại hai người trên ban công, ông cụ liền ôm nàng vào lòng và hôn nàng đắm đuối. Sau nụ hôn nhẹ nhàng đê mê, Linh khẽ đẩy ông cụ ra, hai mắt ngước lên nhìn ông cụ. Bốn mắt chạm nhau như thay cho lời muốn nói. Linh khẽ thì thào:

– Ông…

– Ông yêu con, Linh… – Ông cụ áp trán vào trán nàng thủ thỉ.

Nàng cúi mặt xuống nhẹ nhàng gật đầu thể hiện rằng nàng hiểu việc đó. Nuốt nước bọt đánh ực một tiếng, ông cụ cúi xuống áp miệng vào tai nàng khẽ hỏi:

– Con… à ừm… em có yêu anh không?

Ngẩng đầu lên nhìn ông cụ, Linh hơi bất ngờ vì cánh đổi xưng hô đó. Cúi mặt e thẹn, nàng lí nhí:

– Con… em… em… cũng… yêu anh…

Nở nụ cười sung sướng, ông cụ kéo nàng lại và hai người lại chìm sâu vào trong nụ hôn cuồng nhiệt, ngây ngất. Phía xa xa, từng tràng pháo hoa bắn lên sáng rực cả bầu trời như để ăn mừng sự khởi đầu của một tình yêu oan trái. Xung quanh, mọi người đang hân hoan đón chào một năm mới với hàng loạt những lời chúc tốt lành. Chẳng ai nghĩ rằng, giữa tiếng nhạc sập sình, tiếng cười nói, chúc phúc, tiếng ly rượu cụng vào nhau, tiếng nổ giòn giã và ánh sáng chói lóa đầy màu sắc của những quả pháo hoa, trên một ban công nhỏ bé bị che khuất bởi hàng tá chậu cây cảnh xung quanh, có hai con người đang run rẩy siết chặt vào nhau trong nụ hôn đắm say định mệnh. Gục đầu vào ngực ông cụ để thở, Linh mỉm cười trong khi hai hàng nước mắt đang trào ra ướt má. Chỉ khác lần này, đó không phải những giọt nước mắt đau khổ, cũng không phải giọt nước mắt của cực khoái, đó là giọt nước mắt hạnh phúc. Những giọt nước mắt vô thức trong nụ hôn ngất ngây nhưng không một chút dục vọng, chỉ có sự nồng cháy của tình yêu đang thiêu đốt trái tim nàng, và sự nhẹ nhàng dịu dàng của ông cụ.

Cúi xuống hôn lên mái tóc nàng, ông cụ thì thào:

– Anh hạnh phúc lắm, em yêu.

– Em cũng hạnh phúc lắm… anh yêu. – Vuốt ve lồng ngực vạm vỡ của ông cụ, Linh cúi đầu thẹn thùng, hai má nóng bừng vì xấu hổ, miệng cười bẽn lẽn – Oai, đổi cách xưng hô này nó cứ ngượng miệng thế nào ý. Nhỡ ai mà nghe được thì mọi thứ lộ hết mất.

– Vậy thì khi nào chỉ có hai đứa mình mới xưng vậy thôi. Với mọi người thì mình vẫn phải gọi nhau là ông với cháu chứ. – Ông cụ thủ thỉ.

– Cơ mà thế vẫn ngại. Những lúc chỉ có hai người, nhưng đang làm việc bình thường như nấu ăn, lau dọn mà cũng gọi anh với em nghe vẫn không ổn. Mình tưởng chỉ có hai người nhưng biết đâu vẫn có ai nghe thấy…

– Khà khà… nghe có vẻ cẩn thận quá nhỉ. Không thì thế này, kể cả lúc có hai người mình vẫn xưng ông cháu. Chi khi nào “ấy” thì mới xưng anh với em. Được chứ?

– Cái lúc “ấy” là tính từ thời điểm nào?

– Là khi mà “của” anh… đút được vào bên trong “của” em chứ sao. He he

– Anh này… bậy quá. Tối nay mình chỉ gọi anh em nốt lúc này thôi nhé. Chốc nữa qua cửa là bắt đầu xưng lại ông cháu đó, anh “cụ già” ạ.

Cười khoái chí, ông cụ lại nâng cằm nàng ngước lên rồi cúi xuống hôn nàng lần nữa. Để yên cho ông cụ hôn thêm một lúc, nàng đẩy ông cụ ra và nhắc:

– Thôi anh… mình phải xuống nhà rồi… khách người ta đang đợi…

Dù có vẻ muốn được ở một mình với nàng thêm nữa, nhưng ông cụ cũng đành phải nghe lời nàng xuống nhà bởi tiếng gọi của mẹ nuôi nàng đang văng vẳng thúc giục. Kéo nàng lại, ông cụ nói khẽ:

– Trước khi xuống nhà, nói thêm cho anh nghe một lần nữa đi em yêu.

Hiểu ý ông cụ muốn nghe nàng nói gì, Linh mỉm cười nhón chân lên hôn ông cụ xong cắn nhẹ vào môi dưới ông cụ như đánh dấu quyền sở hữu của nàng.

– Ghét ạ… em yêu anh. Anh “già” của em.

Nói xong, nàng và ông cụ cùng bước vào trong gác mái để xuống nhà. Ngó xuống cầu thang xem khách khứa đang rộn rã dưới nhà, ông cụ quay lên nhìn nàng cười nói:

– Đông khách quá… tối nay xem ra em với…

Ông cụ chưa nói dứt câu, Linh đã đặt ngón tay lên miệng ông cụ chặn lại. Nhìn ông cụ một cách trìu mến, nàng dịu dàng nhắc:

– Bước qua cửa ban công rồi. Không xưng như thế nữa.

Bật cười hề hề, ông cụ cầm lấy bàn tay nàng rồi hôn lên ngón tay và nói:

– Tối nay xem ra ông cháu mình không có thời gian ở riêng với nhau nữa rồi.

Mỉm cười, Linh lắc đầu nhìn ông cụ như một người vợ hiền nhìn người chồng nghịch ngợm của nàng vậy. Đan chặt 5 ngón tay vào nhau, cặp đôi lúc thường thì là ông cháu, trên giường thì là tình nhân dắt nhau bước từng bước xuống nhà. Tươi cười chào hỏi khách khứa như thể cảm ơn những người đó đã đến chúc phúc cho mối tình duyên nghiệt ngã của nàng và ông cụ vậy. Tiếng nhạc rộn ràng vang vọng khắp không gian của đêm giao thừa mừng mùa xuân đang đến.

Người hỡi! Mùa xuân mới đến rồi…
Hát mừng một mùa xuân mới hòa bình…
Hát mừng tình yêu đôi lứa nồng nàn…
Một mùa xuân tan trong hanh phúc…
Một mùa xuân sống trong tình yêu…
Vạn lời ca mang yêu thương…
Mùa xuân tình yêu hóa phép màu…
Cho cuộc tình ta mê say…
Và không gian vây quanh mùa xuân…