Trai Quê – Seri Truyện Siêu Hay 2020 ( Update Chương 32 )

Chương 27. Cuộc nói chuyện bất ngờ.

*

*

*
Sáng hôm nay dậy sớm để đến phòng tập , hôm qua quần tả tơi với cô Hương lên giờ vẫn còn thấy ê ẩm dưới háng , một tuần nay tôi địt cô nhiều quá , để bù lại quãng thời gian qua lão Quân không chăm sóc cái lồn cô tử tế.

Đang chạy bộ đến phòng tập , không may cho tôi là lại chạm mặt bà Hiệu Trưởng của trường , chiếc Mer AMG long lanh đậu ở hông phòng tập , bộ quần áo tập bó sát tôn lên những đường cong quyến rũ trên cơ thế…

Tôi liếc qua một chút , có vẻ bà ta cũng đang theo dõi lại tôi , đối với tôi hiện tại cũng chỉ xác thực được 99% , còn 1% là ở bà ta, xem thái độ bà ta đối với tôi như nào. Có thể bà ấy sẽ phao tin cho cả trường chuyện đó , ngược lại bà ta cũng thích thú về chuyện đó thì sao…

Đang nâng tạ thì bà ta tiến gần lại tôi , đôi tạ 40Kg tự nhiên hôm lại nặng quá đè lên tôi lúi húi vì không đẩy lên được thì bà đến gần , đôi tay mềm mại , một chút dấu vết của thời gian nâng nhẹ thanh đòn tạ lên , mùi hương nước hoa pháp thật nhẹ nhàng. Nhìn gần bà ấy càng đẹp hơn , chiếc áo bó sát vào bộ ngực , chiếc quần độn cái mu lồn lên , mái tóc búi cao để lộ chiếc cổ trắng ngần…

Tất cả đều là điểm cộng , cái còn sót lại vẫn là dấu vết thời gian… Nhưng cái thời gian đối với tôi lại càng khoái , các cụ có câu gừng càng già càng cay , gái càng già thì càng ngon… Ai biết được…

“Cháu cảm ơn!”…. Không biết nói gì thêm … Người cô ấy gần tôi quá , bộ ngực đang ép sát lấy mặt tôi , chết mất thôi … Cậu bé lại biểu tình rồi…

“Cháu đẩy nhẹ thôi , cố được thì hãy cố!…” Nghe sướng rợn người.

Chắc chắn bà ta đã nhận ra tôi , nhưng tôi cố làm ngơ đi , cũng có một chút sợ sợ đối với những con người này…

“Thế tiện đây cô đỡ hộ cháu nhé… “

Ừ! … Vẫn mức tạ cũ , bà Hiệu trưởng đứng sau đỡ cho tôi , nắm xuống ngửa cổ ra đẩy , bộ ngực cùng khuôn mặt dâm đãng của bà ta , nhìn mắt bà ta kìa , hướng nhìn về phía dương vật tôi … Lòng toàn ý nghĩ dâm dục …

Được mười cái , mồ hôi mồ kê nhễ nhại , bắt đầu tôi có một cuộc trò chuyện với bà ấy…

“Cháu cảm ơn cô nhé, sáng ít người tập quá lên không nhờ ai giúp được … Mà cố thì lại hay bị như thế…”

“Rủ thêm bạn bè đi tập cho vui cháu?” .Bà ấy ngồi xuống bắt chuyện với tôi…

“Cháu ít bạn! … Sống kiểu nội tâm một mình quen rồi ạ.”

“Thế thì giờ phải chịu khó giao lưu nhiều vào sau này mới thành công được…”

“Vâng…”

“Mà cháu nhìn cô quen quen , không biết cháu gặp ở đâu rồi…” Nhận thấy câu chuyện thuận lợi , và thái độ ân cần của bà ta đối với mình , tôi lật kèo…

“Ừ cô cũng thấy thế…”

…………

“À cô có phải cô Nhung hiệu trưởng trường đại học xxx không ạ?…”

“Đúng rồi!….”

“Nhìn cô trẻ đẹp quá… Hì…”

“Lần trước cháu cũng nói chuyện với cô ở phòng cô Oanh rồi? Cô có nhớ không ạ?.”

Bà ta hơi giật mình nhẹ , cảm giác bà ta không tập chung một chút nào , tôi nhắc đến chữ nào là người bà ta giật theo từng chữ ấy…

“À……à……..Cô nhớ rồi…..”

“Cháu tên Tuấn! …Lớp QTKD …K16..”

Ừ!…. Người bà ta lạc đi đôi chút… Có vẻ cả hai vẫn trong trạng thái cẩn thận , không ai muốn tiến lên trước và không ai muốn lùi về sau…

“Nhà cháu có mấy anh chị em?…”

Tôi bắt đầu dùng văn kể lể bằng sự chân thành , mọi yếu tố trong câu chuyện đều thuận lợi cho tôi sau này.

“Cháu là con một cô ạ, nhà cháu ở ít Vĩnh Bảo – Hải Phòng xa lắm , cách đây mấy chục cây , bố mẹ cháu làm nông nghiệp , cả làng thì có mỗi cháu là học ở trường này, vì thế cháu không có nhiều bạn bè , với lại từ quê lên tỉnh mọi thứ còn quá mới lạ với cháu … Có nửa năm ở trường rồi mà cháu vẫn chưa có nhiều cơ hội để tiếp xúc với mọi người…”

Những người như cháu rất ít… Học sinh giờ thực dụng lắm, rất ít người hiểu được như cháu.. Như thế là rất ngoan ngoãn rồi… Văn giống cô Oanh thế , nhà giáo có khác. Nhà cô cũng có hai đứa , mà chúng nó nghịch quá , cô đều cho nó đi du học bên Mỹ , mà vẫn phải thấp thỏm từng ngày không yên tâm được… Với những chia sẻ của tôi , thì cô cảm thấy sự đồng cảm nào đó ở đây….

“Giờ có mỗi hai cô chú ở nhà ạ!.”

“Ừ nhưng ai cũng bận bịu , có ai ở nhà đâu? Tranh thủ sáng cô đi tập tành tí cho khỏe rồi đến trường , có ngày làm đến tối mịt mới về. Chú thì làm ở trên Bộ giáo dục, cũng đi đi về về xuất…”

“Tính chất công việc mà cô , nhiều người ước ao giống như cô mà đâu có được đâu…”

“Ai cũng có lẽ sống của riêng mình , không ai vượt quá phạm trù của ai. Họ đều có tâm tư nỗi niềm riêng , có những người họ nghèo về vật chất nhưng giàu về tình cảm và ngược lại , đôi khi như bố mẹ cháu còn hạnh phúc hơn cả cô…”

“Mình cũng lên tập cách để hài lòng với cuộc sống thôi cô…”

“Cháu rất thú vị , rất trí khí , bản lĩnh……”

Tôi cười sung sương , được cô Hiệu trưởng khen thì còn gì bằng nữa…

“À năm nay cháu bao nhiêu tuổi rồi?.”

“Cháu ạ! Cháu có mười chín cô ạ. Sinh viên năm nhất…”

“Wow…. Năm nhất … Giỏi lắm… Nhà Trường đang có chương trình học bổng cho những học sinh xuất xắc đấy , cháu có tham gia không…”

“Cháu cũng đang tham gia cái đó , cũng không kỳ vọng nhiều… Cháu biết thực lực của cháu ở đâu mà…”

“Tốt…..Tốt lắm chàng trai trẻ… Mười chín tuổi mà có suy nghĩ rất người lớn…”

Để ý mắt bà ta đảo quanh người tôi , tôi gồng cứng người lên cố gắng phô trương nhưng đường cơ bắp , những chiếc gân trên cơ thể mình , để bả thấy tôi thật khỏe mạnh , con cặc tôi độn lên quần tôi , tôi cố ý để lộ ra , thấy bà liếc xuống , thoáng một chút vẻ ngại ngùng trên khuôn mặt… Tôi cố ý mở cờ xem thế nào nhưng đối thủ cũng không phải dạng vừa…

Ngân nga với cô thêm mấy phút nữa , cái bài tiếp theo tôi làm là xin số điện thoại của cô. Tôi chắc mẩm trong đầu là cá cắn câu rồi , nhưng không việc gì phải vội vàng , tôi muốn địt bà ta vào khoảnh khắc mà lồn bà ta thèm tôi nhất.

“Cô… Cô cho cháu xin số điện thoại nhé, để có gì cháu còn nhờ vả cô ?…”

“Ừ… Số cô đây 0946……”

“Cháu nhìn cô trẻ quá , không biết là cô bao nhiêu tuổi rồi ạ?…”

“À ờm….” … Giọng bà ta ấp úng , có vẻ ngại ngùng khi muốn nói tuổi của mình cho cô biết..

“Cô cũng ngoài Ngũ Tuần rồi…” (Chính xác là 55 Tuổi anh em nhé)

“Nhìn cô còn trẻ lắm , da nốt hồng hào căng nhẵn… Nếu cô không nói cháu đoán cô chỉ ngoài bốn mươi là cùng…”

“Cháu cứ khen cô thế này….” Cô nói thế nhưng cũng không giấu nổi niềm vui trong lòng…

Yesss…….. Phê quá….. Có được số cô Hiệu Trưởng , ngày mà tôi địt cô không còn xa đâu…….

Tạm biệt cô hiệu trưởng , thấy cô Hương lấm tấm mồ hôi đi ra từ phòng tập Yoga.

“Mọi hôm mồ hôi mồ kê chảy nhiều lắm mà , hôm nay tập gì mà vẫn như chưa tập thế… Cô nhìn tôi không khỏi thắc mắc…”

Tôi tiến gần nói nhỏ với cô… “Tại hôm qua địt cô , lên giờ cháu đau quá cháu không tập được , bắt đền cô đấy….”

Cô đánh mạnh vào người tôi , khẽ mồm thôi , có ai nghe thấy bây giờ…

Tôi xoay đầu xung quanh , Làm gì có ai đâu…? Đã thế tôi còn liều đưa tay quệt ngoài khe lồn của cô Hương nữa… Cái mu lồn nổi cộm cả lên mềm mại . Lão Quân đi rồi , cả hai cũng không dám lén lút ở đây nữa , kết thúc những ngày vụng trộm thật tuyệt vời ngay tại phòng tập này…. Đôi chút tiếc nuối. Nhưng mọi thứ phải được an tòa và trong vòng kiểm soát