Tôi Và Em – Truyện Dâm Có Thật 100%

Sáng sớm hôm sau tôi tỉnh dậy mà cái lưng đau vãi…. đúng là ko quen nằm đất mà…. chống tay nhìn sung quanh…. TP vẫn nằm ngủ người co tròn lại…. nhìn em thật xinh đẹp. Tôi lại gần vuốt mái tóc đó của em qua mang tai. Cũng đã lâu tôi chưa nhìn em gần đến như vậy…. tôi nhìn em vs ánh mắt thật sự sâu…. tôi chăm chú nhìn em từng đường nét trên gương mặt đó….

Bỗng em mở đôi mắt lèm kèm đó nhìn tôi…. trong 1 khoảng khắc nào đó…. chúng tôi nhìn thẳng vào đôi mắt đó của nhau…. tất nhiên tôi quay ngoắt 180° ra 1 hướng khác mà nói vs em…..
– À….. tao định gọi mi dậy nhưng mi dậy rồi…. tôi nói với giọng ấp úng….

Em nhìn tôi mà bụp miệng ko thể nhịn cười….
– Gì mà sợ thế…. tao ăn thịt mi đâu….

Thế rồi em cũng ngồi dậy vươn vai như đón cái không khí của buổi sáng…. tôi thì ko còn cái lỗ nào nên dành chui nhanh vào nhà về sinh mà vệ sinh cá nhân nhan…. đến khi song tôi bước ra mà vẫn ko dám nhìn thẳng vào mẳ em.
– Bàn chải ko còn cái mới mi chịu khó rửa cái của tao mà dùng…. khăn ở trong đó luôn rồi….

Em bến bên tôi bước những bước dài. Em vỗ vai tôi làm tôi giật bắn cả người em. Lại gần đôi tai tôi mà rủ rỉ thầm thì…..
– Cảm ơn mi nha…..

Nói rồi em đi thẳng vào nhà tắm mặc tôi vẫn chưa hiểu và mặt thì đang đỏ ửng lên….. em vệ sinh cá nhân rõ lâu trong nhà tắm ấy…. đến lúc ra thì cũng đã thấy em ăn vận chỉnh tề bộ đồ hôm qua rồi…. em bước ra hồn nhiên nhí nhỉ cầm cái giơng soi soi từng sợi tóc để chỉnh lại đầu…..
– Nhanh tao lai mi về nhé…..

Thoắt cái em dừng lại mà nhìn tôi…..
– Đuổi gì sớm thế. Ăn sáng vs tao đã…..
– Thôi tao bận rồi…. lý do lát Tâm sang sớm mà….
– Thế mi lai tao ra đoạn….. này nhé.
– Rồi rồi nhanh lên….

Em nhìn tôi cười hồn nhiên. Cuối cùng cũng song…. em vơ lấy cái kính rồi cả 2 đứa chúng tôi cùng lên đường. Quãng đường chúng tôi ko nói chuyện nhiều. Phần vì nắng phần tôi cố nhanh ko Tâm đợi…. cuối cùng tôi cũng đưa em tới chỗ em nói…. em cởi mũ bảo hiểm mà đưa tôi…..
– Cảm ơn mi nhé…. ko có mi tao ko biết sao….

Tât nhiên tôi đáp lại bằng những câu vô cùng khách sáo…. chúng tôi tạm biệt nhau và em hứa sẽ đãi tôi để cảm ơn…. thôi ừ nhanh. Tôi đi về nhanh qua các con phố để về dãy trọ thì thấy Tâm đã đợi tôi trc cửa phòng rồi…..
– Tâm…. đợi anh lâu chưa….
– Cũng mới anh à….

Tôi và em cùng vào phòng sửa soạn 1 số thứ. Em thì vô đống quần áo mà đi giặt…. bỗng em gọi vọng ra…..
– Anh…. sao áo anh thơm thế….

Tôi chạy vào thì đúng bộ hôm qua Phương mặc…. mồ hôi tôi chảy xuống…. tôi nuốt nc bọt….
– Áo anh dùng xả vải đó….
– Thế à….. em nhìn 1 hồi rồi đưa lên mũi ngửi….
– Xả thơm thế….
– Thôi đưa anh…. tôi dành luôn chậu quần áo mà chỉ em lên giường ngồi….

Em ko chịu nhưng tôi cướng quyết quá nên em cũng lên giường bằm dài…..
– Anh….. gối anh cũng thơm này…..

Ôi…. số gì ko biết…..
– Anh cũng dùng xả đó…..
– Thế à…. thế sao anh ko giặt luôn cái này…. nói em cầm cái gối tôi nằm tối qua đưa lên…..
– Anh chưa kịp giặt ấy mà…. hihi….
– Giặt thì giặt luôn đi chứ….

Nói rồi thôi may sao em cũng ko thắc mắc nữa…. tôi cong đít lên giặt đồ còn em thì vui vẻ bấm điện thoại. Tôi vừa giặt vừa nói vọng ra để nói chuyện cùng em…. rồi chúng tôi cùng đi chợ mua đồ…. hú hồn buổi sáng…. chả hiểu sao tôi ko nói ra đi…. nhưng nói ra khéo còn ăn đủ hơn….. thật may mắn…..