Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 15710 Lượt Xem

Chương 80 Chiến Tranh Lạnh​

Tôi nghĩ đến rất nhiều loại tình huống xuất hiện, nhưng tuyệt đối không ngờ Tiểu Đình lại đột nhiên đề xuất đi du lịch, loại tập kích đột ngột này làm cho đầu óc tôi không kịp phản ứng, tôi há miệng ngây dại.

“Chồng ơi, anh có chuyện sao? Em muốn đi du lịch, anh không cần phải ngạc nhiên như thế này chứ?” Tiểu Đình nhìn thấy tôi ngơ ngác, đột nhiên ngượng ngùng, xấu hổ đỏ mặt hờn dỗi nói.

“A, không… không có, em muốn đi du lịch… được rồi, đợi anh rảnh, nhất định anh sẽ đi cùng với em.” Tôi phản ứng lại, nhanh chóng đáp ứng, để tránh Tiểu Đình nhìn ra khuyết điểm. Tôi cúi đầu, tiếp tục ăn, không biết có phải do cha dụng tâm đặc biệt làm hay không, đồ ăn hôm nay hương vị rất ngon, tựa hồ như mang theo hương vị đặc thù, loại hương vị này gọi là “áy náy”.

“Từ khi kết hôn, chúng ta vẫn chưa từng đi du lịch, vì vậy coi như chúng ta bổ sung tuần trăng mật của mình vậy.” Tiểu Đình nhìn tôi ngấu nghiến ăn, đột nhiên nói một cách dịu dàng và đầy mong đợi.

“Được rồi, chỉ là để bố ở nhà một mình không tốt, dù sao ông cũng chưa khỏi hẳn.” Tôi ngẩng đầu lên, thận trọng nói với Tiểu Đình, trong quá trình này tôi vẫn luôn chú ý biểu tình biến hóa của nàng.

“Không sao đâu, hiện tại thân thể bố rất khỏe.” Đôi mắt Tiểu Đình hiện lên vẻ kinh tởm và tức giận khi nghe nói đến cha, nhưng cảm xúc này chỉ thoáng qua. Thân thể của ông hoàn toàn không có vấn đề gì, quả thật rất tốt, từ “sức chiến đấu” cường hãn tối hôm qua có thể nhìn ra! Chỉ là loại ý nghĩ này tôi không thể biểu đạt ra mà thôi. Những gì Tiểu Đình nói là vô tâm, nhưng tôi nghe lại cố ý.

Đây là kết thúc một bữa ăn tối đặc biệt, không biết có phải là do đồ ăn do cha nấu hay không, Tiểu Đình có vẽ không thích, nên chỉ ăn qua lua, hoàn toàn không phù hợp với lượng cơm thường ngày của nàng. Nhưng tôi không có hỏi tại sao.

Ban đêm, vì tôi đã chú ý hết mọi việc ở nhà cho nên tối nay tôi không cần bật máy tính lên để giám sát, chúng tôi nằm trên giường từ sớm, từ tôi về nhà cha cũng chưa ra khỏi phòng ngủ, đều do Tiểu Đình dọn dẹp bàn và mọi thứ. Nằm trên giường, nàng nghiêng người dựa vào ngực tôi, nằm rất yên tĩnh.

Tôi cẩn thận hồi tưởng lại tất cả những gì đã xảy ra hôm nay và tối hôm qua, đột nhiên Tiểu Đình đề nghị muốn đi du lịch là vì sao? Có lẽ vì mặc cảm, muốn một mình bồi thường cho tôi trong thế giới riêng của chúng tôi sao? Cũng có lẽ vì đã trải qua chuyện tối hôm qua, nàng đặc biệt sợ mất tôi, muốn quý trọng mỗi khoảng thời gian chúng tôi ở cùng nhau? Cũng có thể, nàng muốn thông qua chuyến du lịch để giải sầu, quên tất cả những chuyện không vui đã xảy ra tối hôm qua. Có lẽ những kỷ niệm mà ba chồng để lại cho nàng đêm qua, cả đời nàng cũng không thể xóa bỏ hay quên được, nhưng nhờ chuyến du lịch, nàng hy vọng có thể làm phai nhạt cho đến khi nàng quên đi?

Suy nghĩ thật lâu, chúng tôi vẫn không nói chuyện với nhau. Qua lần kích thích tối hôm qua, tình trạng của tôi đã khá lên nhiều, phải nói là phương pháp điều trị này thực sự rất khác biệt, kết quả của lần điều trị này phải nói là một kỳ tích. Chỉ là sau khi so sánh của cha tôi, dương vật nhỏ bé của tôi thì không cách nào chữa được, nó được hình thành từ nhỏ và không thể thay đổi được.

Nghĩ đến chuyện tối hôm qua, dương vật của tôi bắt đầu cương lên tới cứng rồi tôi mới biết, ham muốn tình dục chợt dâng lên, tôi muốn mượn tình thú cùng Tiểu Đình ân ái. Dù sao cũng đã lâu lắm rồi chúng tôi không có quan hệ tình dục. Tôi bắt đầu vuốt tóc nàng, vuốt mông nàng, tay còn lại không nhàn rỗi, vuốt ve cặp vú 34D tràn đầy sức sống của nàng.

“Ừmm…” Theo tôi vuốt ve, Tiểu Đình phát ra một tiếng rên động tình, tiếng rên này không phải giả tạo, nó hoàn toàn xuất phát từ trái tim, hô hấp của chúng tôi càng lúc càng dồn dập. Tôi bắt đầu cởi đồ của nàng, nhưng vừa mới cởi cái cúc đầu tiên của bộ đồ ngủ, nàng đang nhắm mắt hưởng thụ tựa hồ như đột nhiên nhớ tới cái gì, bất ngờ nắm lấy tay tôi, mở mắt ra nhìn tôi thật chặt.

“Có chuyện gì vậy? Em yêu.” Tôi nghi hoặc nhìn Tiểu Đình, chẳng lẽ vì chuyện tối hôm qua đã lưu lại bóng ma ở trong lòng nàng? Đừng nha!

“Không… không có gì, chỉ là hai ngày nay em cảm thấy hơi khó chịu. Mai em đi mua thuốc, hạ thể có chút ngứa.” Tiểu Đình đỏ mặt giải thích, nếu như không phải tôi đã biết sự thật phát sinh tối hôm qua, tôi thật sự bị nàng đánh lừa. Lúc này tôi mới nhớ ra nguyên nhân tại sao nàng lại cự tuyệt tôi, nàng mặc đồ ngủ dày cộp để che đi vết hôn do ba chồng để lại đêm qua trên cơ thể, nếu tôi cởi đồ của nàng thì tất cả dấu vết đều phơi bày ra trước mắt tôi sao? Nghĩ thông suốt điều này, tôi thở phào, may mà đó không phải là một bóng đen tâm lý.

“Xin lỗi ông xã bảo bối nha, chờ hai ngày nữa em khoẽ sẽ đối xử tốt với anh, được không?” Thấy tôi ngẩn người suy nghĩ, Tiểu Đình còn tưởng rằng tôi đang giận, nàng vùi mặt vào nách tôi nhẹ nhàng an ủi.

Sau khi nghĩ thông suốt nguyên nhân, tôi không ép Tiểu Đình, mà ôm chặt nàng, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ. Tôi không hỏi nàng tại sao đột nhiên lại thay đồ ngủ dày, bởi vì đồ ngủ này không phù hợp với thời tiết hiện tại, tôi không nên đả thảo kinh xà thì tốt hơn. Có lẽ do tối hôm qua tôi quá mệt và cũng bởi vì tối hôm qua không ngủ một đêm, mọi thứ ở nhà tốt hơn nhiều so với tôi tưởng tượng, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và yên tâm nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Trong giấc ngủ, tôi luôn cảm thấy có một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve má mình, hình như vẫn còn những chất lỏng ấm nóng rơi trên mặt, chỉ là tôi rất mệt, mơ mơ màng màng không tỉnh lại, ngủ một giấc cho đến bình minh. Buổi sáng thức dậy là một ngày đẹp trời, tôi vươn vai, nhìn sang bên cạnh thấy Tiểu Đình đã biến mất, tôi đứng dậy đi đến phòng khách thì thấy nàng đang mang tạp dề chuẩn bị làm điểm tâm.

“Dậy rồi? Chồng à, tối hôm qua anh ngủ có ngon không?” Tiểu Đình ôn nhu ân cần hỏi thăm, lúc này tôi phát hiện cha vẫn còn ở trong phòng ngủ, hình như ông ấy chưa từng ra ngoài.

“Anh ngủ rất ngon, đã lâu không được ngủ thoải mái như vậy.” Tôi tiếp tục vươn vai ngáp dài.

“Anh thấy thoải mái hả? Ngáy cả đêm, ngược lại làm cho em cả đêm không ngủ được.” Tiểu Đình bĩu môi hờn dỗi nói. Lúc này, tôi phát hiện sắc mặt của nàng có vẻ phờ phạc. Tối hôm qua nàng thực sự không có ngủ, về phần nguyên nhân tại sao thì tôi không biết. Đêm qua tôi ngủ rất ngon.

Thấy cha không có ở trong phòng khách, tôi biết ông chưa thoát khỏi cảm giác tội lỗi và bi thương. Tôi đi tới phòng ngủ của ông, mở cửa ra thì thấy ông đang thất thần dựa lưng vào đầu giường, đôi mắt đỏ hoe, hình như đêm qua cũng ngủ không ngon. Vừa thấy tôi bước vào, ông vội quay đầu không dám đối diện với tôi.

“Bố, sức khỏe có tốt không? Hôm nay bố có muốn đi bệnh viện khám không?” Nhìn thấy bộ dạng của cha, tôi giả vờ nói tự nhiên, cố tỏ ra quan tâm đến ông.

“Không sao, sức khỏe của bố đã tốt hơn nhiều rồi.” Cha nhìn về phía cuối giường nhẹ nhàng nói, giọng nói lộ ra vẻ mệt nhọc. Tôi tự hỏi liệu thứ thuốc kích dục đó có để lại di chứng gì không.

“Vậy thì dậy ăn sáng đi, tối hôm qua bố cũng không có ăn cơm!”

“Ừ… được rồi.” Cha biết sớm muộn gì cũng phải đối mặt, trốn tránh cũng không phải là biện pháp, ông thở dài xuống giường đi rửa mặt. Không khí trên bàn ăn rất áp lực, hai người thờ ơ liếc nhau khi họ đến bàn, sau đó im lặng ăn cơm.

“Bố, hai ngày nữa con và Tiểu Đình sẽ đi du lịch. Bố có muốn đi cùng chúng con không?” Suy nghĩ hồi lâu, tôi mặc kệ cha có muốn đi hay không, hỏi. Dù sao để ông ở nhà một mình, tôi cảm thấy trong lòng băn khoăn. Làm con cái mà không quan tâm, tôi cũng không qua được cửa ải “hiếu thảo”.

Khi tôi hỏi câu này, rõ ràng hai người đều sửng sốt, tối hôm qua cha ở trong phòng ngủ có thể nghe rõ ràng chúng tôi đối thoại, ông cũng biết Tiểu Đình đã yêu cầu tôi đưa nàng đi du lịch, nhưng không ngờ tôi cũng muốn đưa ông đi cùng, trong mắt ông hiện lên một tia cảm động. Tiểu Đình thì sửng sốt, bởi vì nàng không ngờ tôi không tuân theo ý của nàng, còn muốn mang theo cha, trong mắt nàng hiện lên một tia thất vọng.

Sau khi cha nhìn tôi một cách cảm động, ông cúi đầu nhìn Tiểu Đình từ khóe mắt với hy vọng nàng sẽ chấp thuận, mặc dù trong mắt của ông rất dè dặt, nhưng tôi biết ông cũng đang mong câu trả lời của con dâu. Dựa theo bình thường, nàng sẽ nói: Vâng, bố, chúng ta hãy đi cùng nhau. Chỉ là vào lúc này, nàng cúi đầu ăn cơm, không nhìn tôi hay bố, thái độ đã nói rõ, đó là ý gì.

“Các con đi đi, bố già rồi, chịu không nổi giày vò, nên ở nhà cho yên tỉnh, chỉ muốn đi gặp Hạo Hạo thôi. Lâu quá không gặp nó, bố nhớ nó quá.” Thấy Tiểu Đình vẫn không tỏ thái độ, trên mặt cha hiện lên sự thất vọng và bi thương thật sâu, nương theo chuyến du lịch này, ông cũng muốn cùng Tiểu Đình đoàn tụ lại với nhau, cho dù sau này hai người không có phát sinh chuyện gì nữa, cho dù chỉ làm ba chồng con dâu bình thường thôi, ông cũng thỏa mãn. Chỉ là nàng không cho ông cơ hội, thậm chí tôi cảm giác được trong mắt ông mơ hồ hiện lên một tia tuyệt vọng, nhưng tôi không biết mình có nhìn lầm không.

Sau khi vô công ty, tôi bắt đầu công việc của ngày hôm nay, cố gắng gấp rút lịch trình làm việc để kịp đi du lịch với Tiểu Đình. Trong khoảng thời gian này, cha tôi đã đón Hạo Hạo trở về, cuộc sống phảng phất trở lại như trước kia, nhưng không có lời đối thoại của hai người, trong nhà tựa hồ như yên tỉnh rất nhiều. Ngoài những lúc cần liên lạc, hai người không có bất kỳ giao tiếp nào khác, thỉnh thoảng giao tiếp rất miễn cưỡng chỉ để che mắt tôi.

Hạo Hạo đã bốn tuổi rồi, Tiểu Đình quyết định gửi nó đến trường mầm non để được giáo dục sớm, tôi không có ý kiến, ở chỗ chúng tôi, bốn tuổi quả thật nên vào trường mầm non. Sau khi tôi chia sẻ suy nghĩ của mình với bố, ông thoáng tỏ vẻ miễn cưỡng, nhưng vẫn tuân theo ý kiến của chúng tôi, gửi nó đến trường mầm non, buổi sáng đi làm hai chúng tôi trực tiếp đưa nó vào trường, buổi tối tan sở nàng sẽ đón nó về, thời gian vừa vặn có thể làm được. Buổi trưa, trường có căng tin cho trẻ ăn trưa, vì vậy cha không cần phải lo, đồng thời cũng giảm bớt rất nhiều gánh nặng cho ông.

Mỗi ngày thỉnh thoảng tôi vẫn xem video giám sát trong nhà, chỉ là lúc tôi không có ở nhà, Tiểu Đình và ba chồng căn bản không nói chuyện với nhau, nàng vẫn thờ ơ với ông như vậy, cũng không có gì thay đổi, trong lòng tôi có chút lo lắng, không thể cứ tiếp tục như vậy chứ?

Trong khoảng thời gian này, ban ngày cha đều ra ngoài, ngày nào cũng đi cả ngày, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, theo lý thuyết, ông ở Cáp Nhĩ Tân quen biết rất ít người, trước kia trừ phi mua đồ ăn thì rất ít khi ra ngoài, bây giờ ra ngoài là nguyên mỗi ngày, rốt cuộc ông ra ngoài để làm gì?…